Bạn hình dung như thế nào về cảnh “nắng xuống, trời lên sâu chót vót?”
Ấn tượng về một vòm trời mỗi lúc một thêm cao, sâu đến rợn ngợp trong dòng thơ "Nắng xuống, trời lên sâu chót vót" (Tràng giang, Huy Cận) không được trực tiếp tạo ra từ đâu?
A. Từ sắc vàng của "nắng", sắc xanh của "trời".
B. Từ cách dùng các động từ vận động (xuống, lên).
C. Từ cấu trúc đăng đối ("nắng xuống, trời lên").
D. Từ kết hợp từ độc đáo (sâu chót vót).
Cảm nhận của em về hai khổ thơ đầu của bài thơ “Tràng Giang” (Huy Cận) ?
“ Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,
Con thuyền xuôi mái nước song song,
Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;
Củi một cành khô lạc mấy dòng.
Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,
Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều.
Nắng xuống, trời lên sâu chót vót;
Sông dài ,trời rộng, bến cô liêu”.
1. Mở bài: Trong phần mở đề, cần khẳng định Huy Cận (1919-2005) là một trong những nhà thơ xuất sắc nhất của phong trào “Thơ Mới” (1932-1945), bài thơ Tràng giang trong tập Lửa thiêng là một trong những bài thơ nổi tiếng nhất của Huy Cận. Bài thơ mang vẻ đẹp vừa cổ điển vừa hiện đại.
2. Thân bài:
- Khổ 1
+ Ba câu đầu mang đậm màu sắc cổ điển, vẽ lên hình ảnh con thuyền nhỏ nhoi, lênh đênh, trôi dạt trên dòng sông rộng lớn, mênh mông gợi cảm giác buồn, cô đơn, xa vắng, chia lìa.
+ Câu thứ 4 mang nét hiện đại với hình ảnh rất đời thường: cành củi khô trôi nổi gợi lên cảm nhận về thân phận của những kiếp người nhỏ bé, bơ vơ giữa dòng đời.
- Khổ 2: Bức tranh tràng giang được hoàn chỉnh thêm với những chi tiết mới: cồn nhỏ, gió đìu hiu, cây cối lơ thơ, chợ chiều đã vãn, làng xa, trời sâu chót vót, bến cô liêu... nhưng không làm cho cảnh vật sống động hơn mà càng chìm sâu vào tĩnh lặng, cô đơn, hiu quạnh.
- Nghệ thuật:
+ Sự kết hợp hài hòa giữa sắc thái cổ điển và hiện đại (Sự xuất hiện của những cái tưởng như tầm thường, vô nghĩa và cảm xúc buồn mang dấu ấn cái tôi cá nhân,...).
+ Nghệ thuật đối, bút pháp tả cảnh giàu tính tạo hình, hệ thống từ láy giàu giá trị biểu cảm.
3. Kết bài: Tràng giang của Huy Cận đẹp vì những hình ảnh, những từ ngữ đẹp như thơ cổ, cho người đọc thưởng thức những bức tranh quen thuộc của phong cảnh sông nước quê hương.
- Tràng giang của Huy Cận thực sự là một bài thơ của thơ hiện đại, mang cảm nhận về nỗi buồn và nỗi cô đơn của con người hiện đại, nhất là con người trong khoảng những năm ba mươi của thế kỉ trước.
Cảm nhận của em về hai khổ thơ đầu của bài thơ “Tràng Giang” (Huy Cận) ?
“ Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,
Con thuyền xuôi mái nước song song,
Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;
Củi một cành khô lạc mấy dòng.
Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,
Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều.
Nắng xuống, trời lên sâu chót vót;
Sông dài ,trời rộng, bến cô liêu”.
( Trích – Tràng giang – Huy Cận)
1. Mở Bài :
Trong phần mở đề, cần khẳng định Huy Cận (1919-2005) là một trong những nhà thơ xuất sắc nhất của phong trào “Thơ Mới” (1932-1945), bài thơ Tràng giang trong tập Lửa thiêng là một trong những bài thơ nổi tiếng nhất của Huy Cận. Bài thơ mang vẻ đẹp vừa cổ điển vừa hiện đại.
2. Thân Bài :
- Khổ 1
+ Ba câu đầu mang đậm màu sắc cổ điển, vẽ lên hình ảnh con thuyền nhỏ nhoi, lênh đênh, trôi dạt trên dòng sông rộng lớn, mênh mông gợi cảm giác buồn, cô đơn, xa vắng, chia lìa.
+ Câu thứ 4 mang nét hiện đại với hình ảnh rất đời thường: cành củi khô trôi nổi gợi lên cảm nhận về thân phận của những kiếp người nhỏ bé, bơ vơ giữa dòng đời.
- Khổ 2: Bức tranh tràng giang được hoàn chỉnh thêm với những chi tiết mới: cồn nhỏ, gió đìu hiu, cây cối lơ thơ, chợ chiều đã vãn, làng xa, trời sâu chót vót, bến cô liêu... nhưng không làm cho cảnh vật sống động hơn mà càng chìm sâu vào tĩnh lặng, cô đơn, hiu quạnh.
- Nghệ thuật:
+ Sự kết hợp hài hòa giữa sắc thái cổ điển và hiện đại (Sự xuất hiện của những cái tưởng như tầm thường, vô nghĩa và cảm xúc buồn mang dấu ấn cái tôi cá nhân,...).
+ Nghệ thuật đối, bút pháp tả cảnh giàu tính tạo hình, hệ thống từ láy giàu giá trị biểu cảm.
3. Kết bài:
“Tràng giang” của Huy Cận đẹp vì những hình ảnh, những từ ngữ đẹp như thơ cổ, cho người đọc thưởng thức những bức tranh quen thuộc của phong cảnh sông nước quê hương.
- Tràng giang của Huy Cận thực sự là một bài thơ của thơ hiện đại, mang cảm nhận về nỗi buồn và nỗi cô đơn của con người hiện đại, nhất là con người trong khoảng những năm ba mươi của thế kỉ trước.
Thế nào là “sâu chót vót”?
“Sâu chót vót” là không gian được mở rộng đến hai lần: có cả chiều cao (từ mặt nước lên bầu trời) và cả chiều sâu (bầu trời dưới đáy sông sâu).
Gấp nhé các bạn !
Những hình ảnh gắn với sắc vàng trong đoạn thơ dưới đây gợi lên khung cảnh như thế nào?
"Em yêu màu vàng:
Lúa đồng chín rộ,
Hoa cúc mùa thu,
Nắng trời rực rỡ."
(Phạm Đình Ân)
Gợi khung cảnh quê hương mang vẻ đẹp hùng vĩ, tráng lệ.
Gợi khung cảnh quê hương tươi đẹp với cuộc sống trù phú, no ấm.
Gợi khung cảnh quê hương yên bình nhưng còn nhiều vất vả, khó khăn.
Gợi khung cảnh quê hương vắng vẻ, buồn bã, ảm đạm.
C gợi khung cảnh quê hương yên bình nhưng còn nhiều vất vả
tick cho mình nhá!
Người các ấp đi chợ Tết trong khung cảnh thiên nhiên đẹp như thế nào?
A Mặt trời lên làm ửng hồng những dải mây trắng và những làn sương sớm.
B Những giọt sương đầu cành như những giọt sữa thỉnh thoảng rỏ xuống và những tia nắng thì nhảy hoài trong ruộng lúa.
C Người các ấp tưng bừng ra chợ Tết.
D Những quả đồi như được thoa son phơi mình dưới ánh bình minh.
E Đồi núi cũng làm duyên uốn mình trong chiếc áo the xanh.
Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:
Bầu trời ngoài cửa sổ
Bầu trời ngoài cửa sổ của bé Hà thường đầy ánh sáng, đầy màu sắc. Ở đấy, Hà thấy bao nhiêu điều lạ. Một đàn vàng anh, vàng như dát vàng lên lông, lên cánh, chợt bay đến rồi bay đi. Nhưng có lúc, đàn vàng anh ấy đậu lên những ngọn cây bạch đàn chanh cao nhất giữa bầu trời ngoài cửa sổ. Những ngọn bạch đàn chanh cao vút ấy bõng chốc đâm những “búp vàng”. Rồi từ trên cao chót vót, vàng anh trống cất tiếng hót. Tiếng hót mang theo hương thơm bạch đàn chanh từ bầu trời bay vào cửa sổ. Đàn chim chớp cánh vàng khoe sắc với nắng rực rỡ. Tiếng chim lại như những chuỗi vàng lạc nắng bay đến với Hà. Lát sau, đàn chim chao cánh bay đi, nhưng tiếng hót như đọng mãi giữa bầu trời ngoài cửa sổ.
(Theo Nguyễn Quỳnh)
Em hình dung được điều gì qua câu: Đàn chim chao cánh bay đi, nhưng tiếng hát như đọng mãi giữa bầu trời ngoài cửa sổ?
Hướng dẫn giải:
- Em hình dung ra một không gian tươi đẹp, quang đãng và vô cùng yên bình phía ngoài cửa sổ nhà bạn Hà.
các từ ngật ngưỡng, lênh khênh, chót vót, đủng đỉnh có quan hệ với nhau như thế nào
các từ ngật ngưỡng, lênh khênh, chót vót, đủng đỉnh có quan hệ với nhau : đó là các từ láy.
Bầu trời ngoài cửa sổ của bé Hà thường đầy ánh sáng đầy màu sắc. Ở đấy, Hà thấy bao nhiêu điều lạ. Một đàn vàng anh, vàng như dát vàng lên nông, lên cánh, mà con trống bao giờ cũng to hơn óng ánh sắc lông hơn chợt bay đến rồi chợt bay đi. Nhưng có lúc, đàn vàng anh ấy đậu lên ngọn chót vót những cây bạch đàn chanh cao nhất giữa bầu trời ngoài cửa xổ. Những ngọn bạch đàn chanh cao vút ấy bỗng chốc đâm những “búp vàng”. Rồi từ trên trót vót cao vàng anh chống cất tiếng hót tiếng hót mang theo hương thơm lá bạch đàn chanh từ bầu trời bay vào cửa sổ. Đàn chim chớp cánh vàng khoe sắc với nắng rực rỡ, và tiếng chim lại như những chuỗi vàng lọc nắng bay đến với Hà. Chốc sau đàn chim chao cánh bay đi, nhưng tiếng hót như đọng mãi giữa bầu trời ngoài cửa sổ.
Tìm từ láy?
Bầu trời ngoài cửa sổ của bé Hà thường đầy ánh sáng đầy màu sắc. Ở đấy, Hà thấy bao nhiêu điều lạ. Một đàn vàng anh, vàng như dát vàng lên nông, lên cánh, mà con trống bao giờ cũng to hơn óng ánh sắc lông hơn chợt bay đến rồi chợt bay đi. Nhưng có lúc, đàn vàng anh ấy đậu lên ngọn chót vót những cây bạch đàn chanh cao nhất giữa bầu trời ngoài cửa xổ. Những ngọn bạch đàn chanh cao vút ấy bỗng chốc đâm những “búp vàng”. Rồi từ trên trót vót cao vàng anh chống cất tiếng hót tiếng hót mang theo hương thơm lá bạch đàn chanh từ bầu trời bay vào cửa sổ. Đàn chim chớp cánh vàng khoe sắc với nắng rực rỡ, và tiếng chim lại như những chuỗi vàng lọc nắng bay đến với Hà. Chốc sau đàn chim chao cánh bay đi, nhưng tiếng hót như đọng mãi giữa bầu trời ngoài cửa sổ.
bạn mà nghi từ nào thì đọc xuôi từ đó mà có nghĩa mà đọc ngược lại ko có nghĩa là từ láy . Ví dụ:chăm chỉ có nghĩa mà ngược lại chỉ chăm ko có nghĩa thì chăm chỉ là từ láy nhá!
#Học tốt #
Suốt đêm mưa to gió lớn. Sáng ra ở tổ chim chót vót trên cây cao, có con chim lớn đang giũ cánh ướt.Bên cạnh là chú chim con lông cánh vẫn khô nguyên vừa mở bừng đôi mắt đón ánh nắng mặt trời
Em hãy hình dung và kể lại câu chyện đã xảy ra với hai chú chim đêm qua.
Suốt đêm, mưa to, gió lớn. Sáng ra, ở tổ chim chót vót trên cây cao, chim mẹ giũ giữ lông cánh cho khô rồi khẽ nhích ra ngoài. Tia nắng ấm vừa vặn rơi xuống đúng chỗ chú chim non đang ngái ngủ, lông cánh vẫn khô nguyên. Thì ra…
Hôm qua, khi trời vừa tối thì cũng là lúc những hạt mưa đầu tiên rơi xuống mặt đất. cây cối nghiêng ngả bởi gió mạnh dần lên, mưa xối xả ào đến. Từ trên cây lim già, chim mẹ vô cùng lo lắng. Các bạn chim đã hốt hoảng bay đi tìm chỗ trú ẩn, còn nó lúng túng trước đứa con út bé bỏng chưa đủ sức bay xa. Nhìn bầu trời đen kịt, gió rít ào ào, chớp giật xé rách bầu trời, sấm như trống thúc liên hồi mà lòng dạ nó tơi bời. Nó không thể bỏ con lại mà bay đi. Cắp con theo mà chống chọi với dông bão, cơn giận điên cuồng của trời đát thì nó không đủ sức. Chim mẹ quyết định cùng con ở lại tổ, phải lấy thân mình che chở cho con. Lúc này tiếng gió thổi tạt đi nhửng tiếng kêu non nớt của chú chim mới chào đời chưa được bao nhiêu. Có lẽ đây là lần đầu tiên chú chim nhỏ tận mắt thấy được sự khốc liệt của cuộc sống, của bão tố.
Chúc rúc vào lòng mẹ, miệng kêu chiếp chiếp liên tục. Chim mẹ dang đôi cánh bé nhỏ che chở cho con. Đối với chú đôi cánh ấy lúc bấy giờ là một ngôi nhà ấm ấp, che chắn cho chú trong trận mưa bão đầu tiên này.
Mưa càng ngày càng lớn. Mưa như trút hết những tức tối, bực bội của đất trời sau bao ngày nắng nóng triền miên. Chim mẹ ủ con vào lòng. Cánh sải rộng ra, móng chim bám chặt vào tổ, nó cố sức ghì chắc để giữ cái tổ mà nó đang xoay các hướng nằm bức ra khỏi ngọn cây. Mưa xối xả vào đầu, mắt, vào da thịt chim mẹ. Nó nghiến răng chịu đau, chịu xót, chịu sự rát bỏng của gió, mưa. Nó phải bảo vệ để không một giọt mưa, không một làn gió nào xâm hại đến đứa con đang run lên vì sợ hãi. Bằng tình thương lớn lao, chim mẹ cố sức chống lại bão tố, chống lại gió thét mưa gào để giữ sự bình yên cho con.
Chú chim non trong đêm đó đã ngủ thiếp đi lúc nào không biết, có lẽ sự che chở của chim mẹ đã làm cho chú yên tâm, tin tưởng.
Thế rồi một ngày mới lại bắt đầu. Cơn bão đã ngừng. Mưa cũng ngừng rơi và gió cũng ngừng thổi, nhanh như khi nó đến bất chợt vậy. Những tia nắng đầu tiên đã chiếu xuống. Ánh nắng càng làm rõ những giọt nước còn đọng lại trên cành cây, kẽ lá và cả trên người con chim mẹ. Nó khiến chịm mẹ bừng tỉnh. Mọi chuyện xảy ra như một giấc mơ hãi hùng. Nhìn đứa con nhỏ đang say giấc nồng, lông cánh khô nguyên, nó xiết bao sung sướng. Yên tâm, nó khẽ khàng bước ra ngoài tổ, giữ đi những giọt nước mưa cuối cùng còn sót lại, rỉa lông cánh cho mượt mà và chào đón những tia nắng rơi nhẹ xuống tổ chim.
Làm :
Tối hôm ấy sấm chớp ... Cảnh lúc đó thật kinh khủng . Con người biết chúng tôi còn không dám nhìn suốt đêm mưa to gió lớn. con người thì được ở trong nhà nhưng những chú chim phải cố gắng giữ được thân mình .giữ thân mình còn chưa xong mà lại có những chú chim đã làm cha làm mẹ phải bảo vệ chăm sóc con của mình. không thể tin được rồi lúc đó hai mẹ con nhà chim có vẻ rất sợ mưa to gió lớn như thế nhà thì đâu có phải kín đáo như những ngôi nhà của con người chú trình đó vừa phải bảo vệ mình vừa phải bảo vệ con của mình .Những chú chim non thì có vẻ rất yếu ớt không thể chịu được cảnh giá lạnh của đêm hôm ấy Mẹ chim đã dùng thân mình để bảo vệ đứa con của mình qua đêm giông bão đó đó sáng hôm ấy tôi ra ngoài thì nghe thấy tiếng hót chót vót trên cao có một con chim lớn đó là chim mẹ đang rũ cánh ước bên cạnh là chú chim con lông cánh vẫn còn nguyên vừa mở mắt đôi mắt Đón ánh nắng mặt trời
Đó là một tình yêu đáng mến của chú chim
HỌC TỐT
Trong đời sống , có mấy ai được sống trên con đường mãi bằng phẳng mà không một chút vướng ngại đâu . Và cũng có lẽ không chỉ cuộc sống con người mà ngay cả con vật cũng có đường đi thành công và trắc trở của nó
Tôi cũng vậy - tôi vốn là một loài chim sẻ nhỏ bé , nhưng đã hiểu được cuộc đời . Tôi đang là một bà mẹ một mình nuôi nấng ba đứa con non nớt mới nở được ba ngày thì trao ôi ! Một cơn dông bão ập đến mái ấm hạnh phúc của tôi
Đêm đó , sau tiếng ru của tôi , đám con nhỏ đã nằm cuộn tròn vào nhau để ngủ , tôi cũng dần thiếp đi , bỗng tôi rùng mình lạnh lẽo , mở mắt ra , tôi giật mình hoảng sợ khi gió nổi , mưa to . Cơn lốc xoáy tiến lại gần , những hạt mưa nặng trịch rơi xuống những đứa con bé nhỏ , tội nghiệp của tôi . Vội vã , loay hoay , tôi chỉ còn biết giật từng chiếc lá xanh ở trên cây mà làm mái che cho tụi nhỏ . Mưa càng to , những tiếng mưa ào ao , những tiếng sấm chớp " đùng ... đoàng " nghe thật kinh tai . Nó làm cây rung chuyển bên phải rồi lại bên trái . Đứa con của tôi khóc thét không nên lời chỉ biết gọi " mẹ ... mẹ ... mẹ " . Nghe những tiếng gọi đó , tôi quặn lòng , thương con và nói thật to con tiếng mưa :
- Các con của mẹ rất dũng cảm . Các con đừng sợ , có mẹ ở đây rồi . Mẹ luôn bên các con mà
Nói rồi , các con tôi hiếu thảo , hiểu chuyện đã vâng lời , im lặng . Nhưng tôi hiểu , các con tôi đang sợ lắm
Tôi ngó nghiêng những cây khác , những bà mẹ chim sẻ , chim sơn ca ,... cũng vội vã như tôi . Thôi , tôi nghĩ thầm :
- Sao trời không thương tôi vậy hả trời ! Xin mau hết mưa đi , cho các con tôi một cuộc sống hạnh phúc
Người tôi ướt nhẹp nước mưa , mái lá gần xong , cái tổ chẳng còn nguyên vẹn nữa , nhưng không sao . Chỉ cần các con tôi không bị mưa là được . Rồi sóng nước ập đến , lông , cánh tôi rúm lại vào nhau , nhưng giờ chuyện đó không còn quan trọng nữa . Tôi nguyện mình ôm trọn mái lá đó cho các con . Tôi lạnh rút xương , hơi thở nấc cục như muốn gục xuống ngay bây giờ . Nhưng hé nhìn các con trong mái lá cũng đang cố gắng , tôi chợt nhận ra rằng không chỉ tôi mà các con tôi cũng sát cánh bên tôi . Rồi tôi nhẹ nhàng mỉm cười nhìn các con
Sau hai tiếng khi mà tử thần ở đây , những giọt mưa bắt đầu ngớt , ngọn gió khẽ lướt qua nhẹ nhàng không một chút bận tâm , lành lùng . Bình minh khẽ hiện sau chân núi , tôi buông lỏng hai tay rồi tự đưa mình ngã vào bụi lá , tôi nghĩ chắc tôi sẽ chết thôi . Thân tôi như chẳng còn cảm giác , tôi bất lực , bất lực , tuyệt vọng , ... và đỗi chút tự hào
Trong mắt tôi lóe lên một ánh sáng chói chang , tôi nhẹ hé mắt nhìn và thấy tôi còn sống . Lúc đó , tôi cứ ngỡ mình đang mơ , nhưng không phải . Tôi vui mừng , chợt bay lên xem các con . Thật đáng yêu ! Tụi nó đang ngủ . Còn tôi , kiệt sức , người tôi chưa khô thì những tia nắng mà tôi ước mơ mãi của đêm qua giờ đã xuất hiện . Nó thay nhau chĩa nắng xuống trần gian . Nó chĩa mà như biết lỗi với tôi vì đến muộn . Các con tôi khẽ nhúc nhích , liu thiu mở đôi mắt thiên thần , chạy ra ôm lấy tôi , lại gọi " mẹ ... mẹ ... mẹ " . Tôi mừng rỡ ôm lấy các con
Sau hôm đó , tôi rỉa lông xem các con có bị gì không ! Thật may chúng đều an toàn . Lông cánh khô nguyên . Và cũng từ đêm hôm đó , tôi được chim trong họ hàng họi là " MẸ BẤT TỬ .. " - Người mẹ có thể vì con mà làm mọi thứ và có thể sống dậy để cứu con mình "