Những câu hỏi liên quan
Tạ Thị Bảo Châu
Xem chi tiết
Hoàng Trung Hiếu
28 tháng 7 2021 lúc 8:58

đấy là cách olm lấy tiền người dùng

bạn có thể xác thực tài khoản để lấy vip hoặc trả lời câu hỏi đố vui của olm

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Phan Thị Thu HIền
Xem chi tiết
phạm văn tuấn
Xem chi tiết
nguyễn thị mai hương
19 tháng 9 2018 lúc 17:37

trên con đường học tập của mỗi hcj sinh , ai chả có những kỉ niệm buồn vui của tuổi học trò . chắc hẳn mỗi chúng ta đều có một miền kí ức để nhớ , để thương . đối với tôi thì tất cả những kỉ niệm về những ngày cắp sách tới trường đều là vô giá nhưng  tôi cũng ko thể nhớ hết . riệng chỉ có một kỉ niệm làm tôi nhớ đó là ngày khai giảng năm tôi học lớp 7 . đó là một  ngày trời thu trong xanh và mát mẻ .

      sáng hôm đó tôi dậy sớm để chuẩn bị quần áo đi học và trong lòng tôi đã có một cảm giác lâng lâng và hồi hộp . tôi thắt thắt chiếc khăn quàng thật đẹp và ngay ngắn , đi đôi dép quai hậu mà mẹ mua cho tôi trước ngày khai giảng rồi tự chỉnh lại đầu tóc . tôi đạp xe đến trường và trong tôi đã cảm thấy một điều gì đó của sự trưởng thành và ra dáng . Khi tới cổng trường tôi rất ngạc nhiên khi nhìn thấy cổng trường tôi đã được trang hoàng thật đẹp và ở hai bên cổng có dòng chữ chào mừng năm học mới 2018-2019 . Đi vào trong trường tôi vội vã cát xe rồi chạy ra sân . Chà !  sân trương mới đẹp làm sao , mọi thứ đều được trang hoàng lộng lẫy , trên đầu tôi là những dải lá cờ bay phấp phới , những lá cờ nhỏ xếp liền nhau thành hàng  treo đầy trên sân . trên bậc thềm cầu thang ở giữa trường , các thầy cô đang treo tấm bảng :" Trường trung học cơ sở chương dương " .Bên cạnh đó là một tượng bác hồ và một cái bục để phát biểu . mọi người trong trường ai ai cũng quần áo gọn gàng và tất bật đi chuẩn bị . một số bạn nữ thì đi trang điểm để chuẩn bị cho tiết mục múa , một số bạn nam thì lấy những chồng ghế ra và xếp thành từng hàng trên sân . cạnh  bục phát biểu có mấy bạn nam đang kê bàn cho các đại biểu về dự ngồi và một vài bạn nữ đang trải khăn trải bàn và đạt lên đó những lọ hoa thật đẹp . Đúng 7h30 thì trường tôi bắt đầu khai giảng . tất cả học sinh ngồi ngay ngắn trên sân trường . khi tất cả các em học sinh đã ổn định vị trí , chị liên đội trưởng đã mời các thầy cô giáo cùng các vị đại biểu các em học sinh đứng lên làm lễ chào cờ .Tất cả mọi người đều nhìn lên lá cờ với một vẻ nghiêm trang . sau đó chị liên đội trưởng hô vang : " quốc ca " , tất cả học sinh lẫn giáo viên đều hát vang bài quốc ca hùng tráng . sau đó chúng tôi cùng nhau hát bài đội ca thật dõng dạc , tiếp theo cô liên đội trưởng lên bục đọc thư của bác hồ. rồi cô đọc bài diễn văn khai giảng năm học mới . sau khi cô tổng phụ trách nói xong thầy hiệu trưởng bước lên bục phát  biểu , khen ngợi thành tích của các em học sinh trong năm học vừa qua rồi thầy đánh troonbgs khai trường ếng trống vang vọng như thúc dục bọn em phải chăm chỉ học hành . để góp vui cho buổi khai giảng , những tiết mục văn nghệ của các bạn học sinh lần lượt được trình diễn làm cho không khí buổi khai giảng thật vui tươi . 

dsau khi kết thúc buổi khai giảng , tất cả các em học sinh đi về . tôi ko biết họ có một cảm giác giống tôi ko nhưng trong tooi giwof đang tràn ngập một niềm hi vọng về một năm học mới thật tốt đẹp 

k nha ! mik viets mỏi tay lắm đó , mik ko chép mạng đâu nha ! (^_^)

Bình luận (0)
Y-S Love SSBĐ
19 tháng 9 2018 lúc 17:02

Năm nay em học lớp 6. Tạm biệt mái trường Tiểu học thân quen, em bước vào một ngôi trường mới đầy bỡ ngỡ. Được đón khai giảng lần đầu tiên ở ngôi trường mới để lại cho em nhiều ấn tượng khó phai.

Hôm đó là ngày 5/9 – ngày khai giảng của mọi trường học trên đất nước. Em háo hức dậy từ rất sớm. Tối hôm trước, em đã tự tay là bộ đồng phục mới, chuẩn bị sách vở gọn gàng đầy đủ. Cả tối hôm đó mãi mãi mới ngủ được vì tâm trạng háo hức đợi đến ngày mai. Sau khi vệ sinh cá nhân, mặc quần áo tươm tất, được mẹ tết cho hai bím tóc xinh xinh. Cười thật tươi chào mẹ, em chạy bước đến trường. Con đường hôm nay đông vui nhộn nhịp. Dòng người qua lại, những bạn học sinh trong bộ trang phục trắng tinh nhìn đầy tinh nghịch. Gương mặt ái cũng vui háo hức. Nhìn lên cao, bầu trời trong xanh cao chất ngất lạ thường. Khí trời mát dịu nhẹ, khiến tâm trạng em càng thêm thích thú. Nắng thu vàng nhẹ nhàng trải đẩy khắp cành cây, kẽ lá. Trên cành những chú chim ca hót líu lo bài ca mùa thu tựu trường.

Vừa đến trường, hiện ngay trước mắt em là tấm biển: “Trường THCS Trần Đăng Ninh” được trang trí lộng lẫy. Cánh cổng trường được treo băng rôn chào mừng đang mở rộng cửa đón học sinh. Bước qua cánh cổng trường em ngỡ ngàng trước không gian của trường. Những chùm bóng bay sặc sỡ treo khắp nơi. Bục sân khấu được trang trí cẩn thận với phông lớn : “ Chào đón năm học mới 2017-2018” treo chính giữa.

Trên sân trường rất đông học sinh và giáo viên. Các thầy các cô diện những bộ quần áo mới thật đẹp. Các cố giáo mặc những bộ áo dài màu sắc khác nhau. Trông các cô thật xinh đẹp và duyên dáng. Các bạn học sinh mặc bộ đồng phục trắng tinh khôi. Nhìn ai cũng vui vẻ đầy háo hức.

Đúng 7 rưới buổi lễ diễn ra. Buổi lễ bắt đầu bằng tiếng hát Quốc ca, Đội ca đầy hào hùng. Sau đó cô Hiệu trưởng lên đọc bài diễn văn khai trường và thư của Chủ tịch nước gửi các trường học trên toàn quốc. Tiếng trống trường đầu tiên vang lên là lúc những chùm bóng được thả. Những chùm bóng mang theo ước mơ, hi vọng tiến tới trong một năm học mới của toàn thể thầy cô và học sinh trong trường. Tiếp đó là những tiết mục văn nghệ biểu diễn đầy sôi động và cảm xúc. Hơn 9 giờ buổi lễ khai giảng kết thúc.

Buổi lễ khai giảng đầu tiên ở ngôi trường mới để lại cho em nhiều ấn tượng khó phai. Những phút giây ấy sẽ mãi khắc ghi trong tâm trí em đến mãi về.

Ai giúp mk mk sẽ giúp lại

Hk tốt

Bình luận (0)
phạm văn tuấn
19 tháng 9 2018 lúc 17:45

cho 50 k nha mik viết nhầm

Bình luận (0)
-Tiểu Nữ Vương-Vương Tiể...
Xem chi tiết

8 nhé bạn ////////////////////////////////////////

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Trần Mai Ngọc
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Khánh Huyền
15 tháng 10 2021 lúc 20:24

chắc bị xoá r:D

Bình luận (1)
Trần Mai Ngọc
15 tháng 10 2021 lúc 20:24

Bình luận (0)

cái này thì chịu undefined

Bình luận (0)
Mori Ran
Xem chi tiết
Edogawa Conan
5 tháng 3 2017 lúc 15:20

sorrry nhá mik lớp 6

Bình luận (0)
sdshdshgdhgshgd
5 tháng 3 2017 lúc 15:20

mk có 2 nick cần làm vòng 15 lớp 5

Bình luận (0)
sdshdshgdhgshgd
5 tháng 3 2017 lúc 15:21

cho bạn luôn 1 nick

Bình luận (0)
Mạnh và Ngọc
Xem chi tiết
Yuuki Akastuki
26 tháng 3 2018 lúc 19:36

B

ài thơ "Đêm nay Bác không ngủ" của nhà thơ Minh Huệ đã khắc họa tấm lòng vì nước vì dân của Người. Em hãy kể lại bài "Đêm nay Bác không ngủ" để thấy tấm lòng bao la rộng lớn của Người.
Sau những ngày hành quân vất vả, đơn vị dừng chân ở một cánh rừng và nghỉ lại trong túp lều tranh trống trải, đơn sơ.
Hôm đấy trời mưa lâm thâm, những hạt mưa dày phủ lên trên mái lều. Gió lùa qua khe cửa, rút từng hồi, hú từng cơn. Không gian lạnh tái tê, thỉnh thoảng có những làn gió thôi vào lạnh buốt như cứt da cắt thịt, Đêm tối sâu thăm thẳm, đêm đã khuya, các anh chiến sĩ đều đã ngủ sau.
Bên bếp lửa, Bác vẫn thao thức chưa ngủ. Ánh lửa bập bùng, ngọn lửa hồng cháy rực sưởi ấm, xua tan đi cái lạnh giá của mùa đông. Dáng Bác ngồi trầm ngâm, vẻ mặt suy tư nghĩ ngợi. Bác mặc bộ quần áo xanh đã sờn, bạc màu theo thời gian.
Người đã già đi nhiều, đôi mắt sáng như sao đã có nhiều nếp nhăm, thâm quầng trũng sâu của những đêm thao thức không ngủ.
Bác cho thêm củi vào lửa, tiếng nổ lách tách, , bếp lử hồng rực lên. Rồi Bác đứng lên đến chố các anh ân cần, nhẹ nhàng đặp lại chăn cho từng người. Bác nhón chân nhẹ nhàng sợ các anh thức giấc. Bác yêu thương, lo lắng cho các anh bộ đội như tình cảm của người Cha đối với các con. Chợt, một anh đội viên thức dậy, thấy Bác vẫn chưa ngủ thổn thức cả nỗi lòng anh hỏi nhorL "Bác ơi, sao bây giờ Bác vẫn chưa ngủ, ngoài trời vẫn mưa, Bác có lạnh không?"
Giọng Bác ấm áp, hiền từ nói: "Chú cứ việc ngủ ngon, ngày mai còn đi đánh giặc, chú không phải lo đâu!".
Anh nhỏ nhẻ: "Vâng ạ, nhưng trong lòng vẫn bồn chồn.
Được ở bên Bác anh bộ đội cảm nhận tình yêu thương bao lao vô bở bến còn ấm hơn mọi ngọn lửa.
Chiến dịch vốn còn dài, còn nhiều gian khổ, khó khăn, đường đi thì hiểm trở, lắm dốc, lắm ụ. Bác không ngủ lấy sức đâu mà đi? Cuộc kháng chiến còn trường kì, vì vậy Bác không thể ngủ được.
Gà đã gáy canh ba, rừng khuya sâu thăm thẳm, vắng lặng, vậy mà Bác vẫn chưa ngủ. Thức dây sau lần thứ ba, anh bội viên hốt hoảng giật mình vì Bác vẫn chưa ngủ. Bác vẫn ngồi đó, vẻ mặt đinh ninh, chòm sâu im phăng phắc. Anh đội viên quá lo lắng, nằng nặc mời Bác ngủ: "Mời Bác ngủ Bác ơi, trời sắp sáng rồi"
Lần này, Bác mới thổ lộ rõ tâm tình của mình: " Chú cứ việc ngủ ngon đi, Bác thức thì mặc Bác, Bác mà ngủ thì thấy không anh lòng, Bác lo cho dân, cho nước, lo cho các anh đối mặt với nhiều khó khăn" "Bác lo cho đoàn dân công phải ngủ ngoài rừng không đủ chăn chiếu, trời thì mưa rét làm sao cho khỏi ướt" Bác chỉ mong trời mau sáng để các anh đỡ lạnh. Giọng nói của Người xót xa đầy yêu thương.
Anh đội viên cảm động, thức luôn cúng Bác. Bên ngoài, trời sắp sáng, bếp lửa cũng sắp tàn. Vậy là trọn cả một đêm Bác không ngủ.
Tấm lòng của Bác bao la, rộng lơn như biển cả mệnh mông. Suốt một đời Bác vì dân vì nước, hi sinh hết thảy chỉ quên mình. Em rất yêu quý và kính trọng Bác - vị cho già kính yêu của dân tộc.
Đêm nay chỉ là một trong vô số đêm Bác không ngủ nên đối với Bác chỉ là lẽ thường tình.

Bình luận (0)
Yuuki Akastuki
26 tháng 3 2018 lúc 19:37

Trong cuộc đời tôi, những ngày tháng đẹp nhất là những ngày tôi được sống và chiến đấu bên cạnh Bác. Những ngày ấy thực sự đã để lại trong tôi những kỷ niệm không thể nào quên.
Lúc ấy, tôi là một anh lính mới (người chiến sĩ khi đó thường được gọi là đội viên). Đơn vị tôi vừa mới hành quân ra mặt trận thì cũng vừa lúc Bác trực tiếp ra chiến trường để chỉ đạo tiến quân. Đêm đó Bác ngủ lại cùng anh em ở đơn vị. Và cũng trong đêm đó, Bác đã để lại trong niềm yêu kính của tôi một ấn tượng khó phai.
Khoảng quá nửa đêm khi tất cả anh em chiến sĩ đã say sưa trong giấc ngủ thì không hiểu sao tôi lại bỗng nhiên chợt thức. Tôi chưa kịp nhổm dậy nhưng đã nhìn thấy khuôn mặt Bác. Bác còn thức và hình như Bác chưa hề ngủ. Bác ngồi trầm ngâm lặng yên bên bếp lửa. Ngoài trời mưa đã lác đác rơi. Tôi nhìn dáng Bác, càng nhìn tôi lại càng thương. Bác đang khơi ngọn lửa. Người cha già tóc bạc đang đốt lửa sưởi ấm cho tôi.
Tôi vẫn lặng yên và quan sát. Tôi thấy Bác đứng dậy. Bác đi dém lại những mảnh chăn một cách nhẹ nhàng. Nhìn Bác, tôi mơ màng như đang nằm trong giấc mộng. Bác mênh mông quá! Ấm nóng và cao quý quá! Tôi thổn thức và thì thầm hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ! Bác có lạnh lắm không?
Bác quay lại nhìn tôi trìu mến:
- Chú cứ việc ngủ ngon. Ngày mai đi đánh giặc.
Tôi vâng lời Bác nhắm mắt nhưng không sao ngủ được. Tôi bồn chồn, nằm và lo Bác ốm. Chiến dịch vẫn còn dài và bao khó khăn vẫn đợi chờ phía trước.
Lần thứ ba tôi tỉnh giấc. Tôi hốt hoảng giật mình khi thấy Bác vẫn ngồi đinh ninh, chòm râu im phăng phắc. Tôi vội vàng luống cuống:
- Bác ơi! Trời sắp sáng mất rồi, Bác nghỉ đi một lát.
Bác vẫn nhẹ nhàng như lần trước:
- Chú cứ việc ngủ ngon. Ngày mai đi đánh giặc.
Bác ngủ không ngon vì Bác không thấy an lòng. Trời mưa như vậy không biết các cô chú dân công ăn ngủ làm sao. Ở trong rừng mà có mỗi manh áo mồng thì chắc là ướt mất. Bác thấy nóng ruột quá. Bác mong sao trời sáng thật mau.
Tôi nhìn Bác, lòng tôi ấm áp và vui sướng mênh mông. Đêm ấy, tôi thức luôn cùng Bác. Tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng bởi tôi đã nhận ra một điều dường như đã trở thành chân lý: Bác của chúng ta vĩ đại bởi Bác đã dành trọn cuộc đời cho những lo lắng và yêu thương.

Bình luận (0)
Nguyễn Thị Kim Oanh
26 tháng 3 2018 lúc 19:38

Sau những ngày hành quân vất vả, đơn vị dừng chân ở một cánh rừng vàghỉ lại trong túp lều tranh trống trải, đơn sơ.

Hôm đấy trời mưa lâm thâm, những hạt mưa dày phủ lên trên mái lều. Gió lùa qua khe cửa, rút từng hồi, hú từng cơn. Không gian lạnh tái tê, thỉnh thoảng có những làn gió thôi vào lạnh buốt như cứt da cắt thịt, Đêm tối sâu thăm thẳm, đêm đã khuya, các anh chiến sĩ đều đã ngủ sau.

Bên bếp lửa, Bác vẫn thao thức chưa ngủ. Ánh lửa bập bùng, ngọn lửa hồng cháy rực sưởi ấm, xua tan đi cái lạnh giá của mùa đông. Dáng Bác ngồi trầm ngâm, vẻ mặt suy tư nghĩ ngợi. Bác mặc bộ quần áo xanh đã sờn, bạc màu theo thời gian.

Người đã già đi nhiều, đôi mắt sáng như sao đã có nhiều nếp nhăm, thâm quầng trũng sâu của những đêm thao thức không ngủ.

Bác cho thêm củi vào lửa, tiếng nổ lách tách, , bếp lử hồng rực lên. Rồi Bác đứng lên đến chố các anh ân cần, nhẹ nhàng đặp lại chăn cho từng người. Bác nhón chân nhẹ nhàng sợ các anh thức giấc. Bác yêu thương, lo lắng cho các anh bộ đội như tình cảm của người Cha đối với các con. Chợt, một anh đội viên thức dậy, thấy Bác vẫn chưa ngủ thổn thức cả nỗi lòng anh hỏi nhorL "Bác ơi, sao bây giờ Bác vẫn chưa ngủ, ngoài trời vẫn mưa, Bác có lạnh không?"
Giọng Bác ấm áp, hiền từ nói: "Chú cứ việc ngủ ngon, ngày mai còn đi đánh giặc, chú không phải lo đâu!".

Anh nhỏ nhẻ: "Vâng ạ, nhưng trong lòng vẫn bồn chồn.
Được ở bên Bác anh bộ đội cảm nhận tình yêu thương bao lao vô bở bến còn ấm hơn mọi ngọn lửa.
Chiến dịch vốn còn dài, còn nhiều gian khổ, khó khăn, đường đi thì hiểm trở, lắm dốc, lắm ụ. Bác không ngủ lấy sức đâu mà đi? Cuộc kháng chiến còn trường kì, vì vậy Bác không thể ngủ được.

Gà đã gáy canh ba, rừng khuya sâu thăm thẳm, vắng lặng, vậy mà Bác vẫn chưa ngủ. Thức dây sau lần thứ ba, anh bội viên hốt hoảng giật mình vì Bác vẫn chưa ngủ. Bác vẫn ngồi đó, vẻ mặt đinh ninh, chòm sâu im phăng phắc. Anh đội viên quá lo lắng, nằng nặc mời Bác ngủ: "Mời Bác ngủ Bác ơi, trời sắp sáng rồi" 

Lần này, Bác mới thổ lộ rõ tâm tình của mình: " Chú cứ việc ngủ ngon đi, Bác thức thì mặc Bác, Bác mà ngủ thì thấy không anh lòng, Bác lo cho dân, cho nước, lo cho các anh đối mặt với nhiều khó khăn" "Bác lo cho đoàn dân công phải ngủ ngoài rừng không đủ chăn chiếu, trời thì mưa rét làm sao cho khỏi ướt" Bác chỉ mong trời mau sáng để các anh đỡ lạnh. Giọng nói của Người xót xa đầy yêu thương. 

Anh đội viên cảm động, thức luôn cúng Bác. Bên ngoài, trời sắp sáng, bếp lửa cũng sắp tàn. Vậy là trọn cả một đêm Bác không ngủ.

Tấm lòng của Bác bao la, rộng lơn như biển cả mệnh mông. Suốt một đời Bác vì dân vì nước, hi sinh hết thảy chỉ quên mình. Em rất yêu quý và kính trọng Bác - vị cho già kính yêu của dân tộc.

Đêm nay chỉ là một trong vô số đêm Bác không ngủ nên đối với Bác chỉ là lẽ thường tình.

Bình luận (0)
thao nguyen phuong hien
Xem chi tiết
Lê Như
9 tháng 5 2016 lúc 5:50

a.Chỉ học trên lớp, thời gian con lại vui chơi thoải mái là đúng. Vì trường hợp này cân đối giữa nhiệm vụ học tập với các nhiệm vụ khác, học tập, rèn luyện có kế hoạch hợp lý, biết kết hợp giữa học ở trường với tự học ở nhà, kết hợp giữa học tập, rèn luyện với lao động và vui chơi giải trí.

b. Em nên thu quần áo giúp họ, khi nào họ về thì mang trả lại cho họ.

Bình luận (0)
thao nguyen phuong hien
9 tháng 5 2016 lúc 6:05

mik nghĩ câu a là sai 

Bình luận (0)
cao nguyễn thu uyên
9 tháng 5 2016 lúc 7:20

đây là theo cách nghĩ của mk ko copy

a) là sai vì chỉ hok trên lớp ko thì kiến thức chúng ta có được rất ít vì vậy ngoài việc hok trên lớp ở nhà ta cũng có thể tự hok, hoặc trao đổi với bn bè, thầy cô những cái mk ko hiểu.

b) nếu gia đình hàng xóm ko có ai ở nhà thì em đem đồ của người hàng xóm qua nhà mk để khi nào họ về thì đem trả lại cho họ

mấy cái này mk hok rùi!!! yeu

Bình luận (0)
Nguyễn Minh Hải
Xem chi tiết
NGUYỄN ĐĂNG KHOA
1 tháng 3 2022 lúc 8:46

Tại gi cao cấu hình rất cao cần đồ xịn nhoé :>

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa