Những câu hỏi liên quan
Thiên Yết
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Hồng Anh
11 tháng 11 2018 lúc 19:28

6.

  Thuở xa xưa, có một gia đình chỉ có hai mẹ con. Người mẹ đã tuổi sáu mươi, còn người con gái thì mới chín mười tuổi. Nhà họ rất nghèo nhưng họ sống phúc đức nên được bà con lối xóm thương yêu, quý mến.

Một ngày nọ, sau buổi đi làm đồng về, người mẹ nhuốm bệnh nằm liệt giường. Bà con lối xóm đến thăm nom giúp đỡ tiền bạc, thuốc thang, chạy chữa cho bà nhưng bệnh tình của bà không thuyên giảm mà mỗi ngày mỗi nặng thêm. Hằng ngày, cô bé túc trực bên giường bệnh không rời mẹ một bước. Nhiều lúc, cô phải nhịn ăn nhường phần cho mẹ. Tuy vất vả thiếu thốn đủ đường nhưng cô bé không bao giờ than vãn một điều gì. Rồi một hôm mệt quá, cô bé thiếp đi lúc nào không biết.

Trong giấc chiêm bao, cô bé nghe một tiếng nói thì thầm bên tai:

- Cháu muốn cứu mẹ thì hãy vượt qua chín ngọn đồi ở phía tây. Đến đó có một ngôi nhà bên vệ đường. Cháu cứ vào nhà gõ cửa sẽ có người giúp cháu chữa khỏi bệnh cho mẹ.

Cô bé tỉnh dậy, mong trời mau sáng để thực hiện lời dặn của thần linh trong giấc chiêm bao. Trời vừa hửng sáng, cô bé vội chạy sang nhà hàng xóm nhờ trông hộ mẹ cho mình rồi tạm biệt mẹ già ra đi. Sau bảy ngày trèo đèo lội suối, vượt qua bao nhiêu rừng rậm, thác nghềnh, cô bé đã đến được ngôi nhà bên vệ đường. Vừa mới gõ cửa thì một bà cụ tóc trắng như cước, đôi mắt hiền từ phúc hậu tay chống gậy trúc bước ra, nói:

- Ta đợi cháu ở đây mấy ngày rồi. Ta rất quý tấm lòng hiếu thảo của cháu. Đây là một lọ thuốc thần, cháu hãy cầm lấy mang về chữa bệnh cho mẹ. Cháu chỉ cần cho mẹ uống một viên thôi, mẹ cháu sẽ khỏi. Số thuốc còn lại tùy cháu sử dụng.

- Bà ơi! Cháu cảm ơn bà nhiều lắm!

- Thôi, cháu hãy mau trở về. Mẹ cháu và dân làng đang mong đấy.

Nói xong, bà tiên và cả ngôi nhà biến mất. Cô bé vội vã lên đường trở về nhà. Sau khi chữa khỏi bệnh cho mẹ, cô bé còn dùng số thuốc còn lại cứu sống không biết bao nhiêu người nữa. Từ đó, cuộc sống của hai mẹ con họ thật đầm ấm, hạnh phúc. Họ sống trong tình thương yêu đùm bọc của dân làng.


 

Bình luận (0)
Nguyễn Thị Hồng Anh
11 tháng 11 2018 lúc 19:16

1. 

….., ngày …. tháng… năm….

Lan thân mến!

Lâu rồi mình và bạn không gặp nhau. Mình viết thư này để hỏi thăm sức khoẻ và kể cho Lan nghe về một ước mơ của mình.

Lan ơi! Dạo này gia đình bạn và bạn có khoẻ không? Tình hình học tập của bạn ra sao? Gia đình mình vẫn khoẻ. Kết quả học tập của mình vẫn tốt. Ước mơ của mình là trở thành bác sỹ. Mình muốn là bác sỹ vì năm ngoái, mình bị ngã gãy tay. Mẹ mình liền đưa mình đến bệnh viện. Bác sỹ chăm sóc mình là cô Ngân. Cô chăm sóc mình tận tình và chu đáo lắm. Hôm đó mẹ mình mới hỏi: “Sau này lớn lên con sẽ làm nghề gì?”. Mình nghĩ tới cảnh cô Ngân làm việc, chăm sóc bệnh nhân nên trả lời ngay: Con muốn làm bác sỹ giống cô Ngân, mẹ ạ!”. Mẹ mình mỉm cười, mình biết mẹ đã hiểu về ước mơ của mình. Mình nghĩ sau này muốn trở thành bác sỹ giỏi thì phải cố gắng trong mọi lĩnh vực.

Thôi! Thư cũng đã dài và điều mình muốn cho bạn biết cũng nói rồi! Mình dừng bút ở đây nhé. Sau này Lan có ước mơ nào thì kể cho mình nghe nhé! Chúc Lan khoẻ, học hành tiến bộ. Tạm biệt bạn thân của tớ!

Bạn thân của Lan

Trâm

Bình luận (0)
Nguyễn Thị Hồng Anh
11 tháng 11 2018 lúc 19:21

2.

Ngọc Lan thân!

Hà Nội, ngày.....tháng.......năm

Mùa xuân đã thay áo, rồi mùa hạ qua đi… và cứ thế thời gian cứ lẳng lặng trôi đi. Một năm rồi phải không Như? Vậy mà chúng mình vẫn xa nhau biền biệt, chưa một lần gặp lại. Mình ao ước có một ngày nào đó Lan sẽ có mặt ở Thành phố ven sông Tiền này, lúc ấy sẽ vui biết chừng nào! Còn bây giờ chúng mình đành gặp nhau trên cánh thư ngắn ngủi này vậy.

Lan ơi! Cậu có khỏe không? Thành phố Vũng Tàu của cậu có gì vui kể cho mình nghe với nhé! Thư này mình muôn trao đổi với cậu một chuyện vô cùng quan trọng. Nghe xong, cậu mong hãy góp ý cho mình. Tuần vừa rồi, trường mình tổ chức một chuyên xe đưa những học sinh đạt thành tích học tập xuất sắc đến thăm một trại thương binh cách thành phố Mỹ Tho chừng hai mươi cây số. Sau chuyên đi ấy trở về, trong mình xuất hiện ước mơ trở thành bác sĩ và sẽ xin về ngay trại thương binh này công tác. Lan biết không? Mình đã phải rơi nước mắt trước, tình cảnh của các bệnh nhân – các chú ấy cũng bằng tuổi bố mình ấy – bị nhiễm chất độc màu da cam. Sức khỏe các chú ấy mỗi ngày mỗi yếu đi. Nhìn cảnh ấy, mình không cầm được nước mắt. Các chú ấy đã hy sinh quá nhiều rồi, hy sinh cho tương lai đất nước, cho chính chúng ta hôm nay đấy, phải không Lan? Bởi vậy mà sau chuyên đi ấy, mình quyết tâm sẽ đi vào ngành y, góp một phần công sức và tình cảm nhỏ bé của mình xoa dịu nỗi đau cho các chú ấy. Ước mơ của mình thê đấy. Lan hãy góp ý cho mình nhé!

Mình sẽ tạm dừng bút đây và lời mình muốn nhắn với cậu mình cũng nói rồi.  Chúc Lan và gia đình vui khỏe! Nhớ hồi âm cho mình nhé.

Bạn thân của Ngọc Lan

Bích Trâm

Bình luận (0)
Nghi Nguyễn
Xem chi tiết
Nghi Nguyễn
Xem chi tiết
Tôi Là Ai
9 tháng 12 2016 lúc 23:11

lên google bạn nhévui

Bình luận (2)
Phạm Minh Quân
Xem chi tiết
Đặng Thị Cẩm Tú
22 tháng 9 2016 lúc 21:04

Trong một lần kiểm tra môn Công Dân 15 phút. Cô giáo cho 3 đề: Đề thứ nhất có thang điểm là 10 điểm với câu hỏi vữa dễ vừa khó. Đề thứ hai có số điểm là 8 với câu hỏi tương đối dễ. Đề thứ ba với số điểm là 6 với câu hỏi cực kì dễ. Hương là một học sinh giỏi trong lớp, nghe cô giáo nói đề 10 với câu hỏi vữa dễ vừa khó, đề 8 điểm với câu hỏi tương đối dễ, đề 6 điểm với câu hỏi cực kì dễ nên Hương đã quyết định chọn đề 6 điểm, sau khi chọn đề xong, Hương chú ý làm bài và kết quả được 6 điểm như ý muốn. Hương đem bài kiểm tra và khoe với bạn bè rằng mình được 6 điểm trong đề số 3.

*  Việc làm này của Hương không tự tin, cho rằng đề 1 quá khó với Hương nên đã chọn đề 3. 

Bình luận (0)
văn thảo chi
23 tháng 9 2016 lúc 12:56

trong lp mình có một bạn mang tính tử trong biết giữ lời hứa

okokokok

Bình luận (4)
Phan Lam Nhi
15 tháng 5 2017 lúc 19:33

Trong giờ kiểm tra toán, sau khi làm xong bài của mình, Toàn nhìn sang bên phải, thấy đáp số của Trung khác với mình liền sửa lại. Nhưng khi quay sang trái, lại thấy đáp số của Bách khác với mình, lại sửa cho giống bạn. Lúc quay ra sau, thấy đáp số khác, định chép vào thì hết giờ. Một tuần sau, cô giáo trả bài thì đáp số của Toàn lúc đầu là đúng.

Bình luận (0)
Lưu Yến Chi
Xem chi tiết
Vương Hương Giang
25 tháng 11 2021 lúc 19:10

tham khảo 

Sau những ngàу nhộn nhịp ᴄhuẩn bị, hôm naу họ nhà Kiến tổ ᴄhứᴄ ᴄuộᴄ thi an toàn giao thông.Trong ᴠườn mơ mát mẻ, tận dụng ᴄái thướᴄ mét ᴄủa ai để quên, thế là đã ᴄó ᴄon đường phẳng lì, thẳng tắp. Cáᴄ ᴄhàng Kiến trẻ ᴄhỉ ᴄần đắp hai bên ᴠỉa hè ᴠà kẻ đường ranh giới.
Kiến Chúa oai ᴠệ đứng trên ᴄành mơ ᴄụt, ᴄầm ᴄhiếᴄ loa to:- A lô, a lô, hôm naу ᴄhúng ta tìm hiểu luật an toàn giao thông trên đoạn đường thẳng. Kiến Càng làm ô tô, Kiến Vống làm nông dân, Kiến Lửa làm хe máу, Kiến Đen làm хe đạp, ᴄòn Kiến Gió, Kiến Hôi làm họᴄ ѕinh, ᴄuối ᴄùng Kiến Kim ѕẽ làm em bé mẫu giáo. Tất ᴄả ᴄáᴄ đội đượᴄ ᴄhia làm hai tốp, đứng ở hai đầu đường rồi đi ngượᴄ ᴄhiều nhau. Ban giám khảo ѕẽ quan ѕát ᴄhấm điểm ᴄho từng đội.Tiếng ᴠỗ taу ᴠang dội ᴄả ᴠườn mơ. Ai nấу ᴠào ᴠị trí. Tiếng hô ᴄủa Kiến Chúa ᴠang lên:- Bắt đầu!Ô tô, ᴄông nông, хe máу, хe đạp, người đi bộ ᴄùng ᴄhuуển động. Dưới mặt đất, trên ᴄáᴄ tảng đá ᴄao ᴠà trên ᴄáᴄ ᴄành ᴄâу ᴠang lên tiếng reo hò ᴄủa ᴄổ động ᴠiên, to hơn ᴠẫn là tiếng hô ᴄổ động ᴄho Kiến Kim: “Kiến Kim ᴄố lên! Kiến Kim ᴄố lên!”Thế nhưng tất ᴄả đều nhìn thấу đội Kiến Kim ᴠẫn đứng trên ᴠỉa hè nhìn theo ᴄáᴄ đoàn “thí ѕinh” di ᴄhuуển, ᴄhẳng ᴄhú nào nhúᴄ nhíᴄh.
Rồi ᴄuộᴄ thi kết thúᴄ. Nhiều người lo lắng ᴄho đội Kiến Kim, không hiểu tại ѕao lại bỏ ᴄuộᴄ.Tiếng loa ᴄủa Kiến Chúa đã ᴠang lên:- Cuộᴄ thi đã kết thúᴄ tốt đẹp! Tất ᴄả ᴄáᴄ thí ѕinh đã hoàn thành rất tốt phần thi ᴄủa mình, đi đúng luật giao thông, đảm bảo an toàn. Riêng đội Kiến Kim trả lời tiếp ᴄâu hỏi ѕau:- Tại ѕao ᴄáᴄ ᴄháu không хuống đường dự thi?Đội Kiến Kim đồng thanh trả lời:- Thưa Ban giám khảo, ở lớp ᴄô giáo dạу ᴄhúng ᴄháu không đượᴄ хuống lòng đường. Muốn qua đường phải ᴄó người lớn đưa qua ạ!Cả ᴠườn mơ bỗng ᴠang dậу tiếng hoan hô hòa trong tiếng loa ᴄủa Kiến Chúa:- Kiến Kim mười điểm! Kiến Kim mười điểm!Ban giám khảo ᴠui mừng ᴄông bố:Điểm thắng tuуệt đối đã thuộᴄ ᴠề đội mẫu giáo Kiến Kim

Bình luận (0)
Haruno Serry
1 tháng 3 2022 lúc 13:59

vào một hôm em đang ngồi ở nhà chơi thì nhớ ra chiếc xe đạp của em thì em quyest định đi xe ra đường chơi thì lúc đó em có lớp 4 hoi thì là vẫn còn trẻ trâu lắm nên thik bốc đâu ( em là con gái mang dòng máu của con trai nên thik thế =)))))) ) thì đúng lúc có cái xe tải mất phanh nên đâm thẳng lên vỉa hè thế là em quẹt đất qqua ngầm xe tải bằng một cách thần kì gì đó mà em làm được =)))) mà ko bị làm sao thế từ hôm đó em chơi ở công viên chuwsko đi xe ở đó nữa =))))

Bình luận (0)
yencba
Xem chi tiết
ღїαɱ_Thuyy Tienn《ᗪɾą》
16 tháng 12 2018 lúc 11:37

Kể 1 câu chuyện ngắn về sự khoan dung của Bác Hồ 

Tấm lòng khoan dung của Hồ Chí Minh không những đối với đồng bào trong nước, với người Việt Nam mà còn đối với cả kẻ thù. Đối với những người ngã xuống vì chiến tranh, Người thương xót cho sự hy sinh của chiến sĩ mình bao nhiêu thì cũng ngậm ngùi bấy nhiêu trước mất mát của những người đi xâm lược đã tử trận, bởi Người luôn quan niệm một điều rằng máu của người Việt Nam hay máu người Pháp cũng đỏ như nhau.

Trong một bài viết, Người đã xót xa, ngậm ngùi: “Tôi nghiêng mình trước anh hồn những chiến sĩ và đồng bào Việt Nam, đã vì Tổ quốc mà hy sinh tính mệnh. Tôi cũng ngậm ngùi thương xót cho những người Pháp đã tử vong. Than ôi,  trước lòng bác ái, thì máu Pháp hay máu Việt cùng đều là máu, người Pháp hay người Việt cùng đều là người”.Bởi vậy, Người luôn tỏ lòng thân ái, bao dung, độ lượng và chủ trương khoan hồng đối với tù binh chiến tranh. Nhân dịp Giáng sinh năm 1950, Người gửi thư cho tù binh Pháp với lời nhắn nhủ: “Nhân dân Việt Nam xem các bạn như những người bạn và tìm mọi cách để cuộc sống các bạn được tốt hơn”. Sau này, đối với tù binh Mỹ, người Việt Nam cũng đã đối xử với họ rất nhân đạo mà bộ phim Những tù binh Mỹ tại nhà tù Hỏa Lò Hilton của một đạo diễn người Pháp đã lột tả đầy đủ. Ngay cả đối với nước Mỹ, Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng chủ trương xây dựng và duy trì mối quan hệ tốt đẹp. Trong kháng chiến chống Mỹ, khi Mỹ thất bại và phải ngồi vào bàn đàm phán, Người đã có căn dặn: “Mỹ là nước lớn đứng đầu thế giới tư bản, buộc phải ngồi đàm phán, thương lượng đã là thất bại rồi, vì thế Bác yêu cầu là không được làm Mỹ mất mặt. Phải tế nhị, khéo léo, lúc cương, lúc nhu thì mới gọi là đàm phán hòa bình, mới đạt kết quả”…Trong bài phát biểu tại hội thảo kỷ niệm 100 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh tại Hà Nội, Tiến sĩ Ahmed, Giám đốc khu vực châu Á - Thái Bình Dương, đại diện đặc biệt của Tổng giám đốc UNESCO, đã phát biểu: “Trong lịch sử có rất ít nhân vật đã trở thành một bộ phận của huyền thoại ngay từ khi còn sống, Hồ Chí Minh là một người trong số đó, Người sẽ được ghi nhớ không chỉ đã giải phóng cho Tổ quốc và nhân dân bị đô hộ, mà còn là một nhà hiền triết hiện đại đã mang lại một hy vọng và viễn cảnh mới cho những người đang đấu tranh không khoan nhượng để loại bỏ bất công, bất bình đẳng trên trái đất này”. Lòng khoan dung Hồ Chí Minh đã trở thành biểu tượng của truyền thống hòa bình, hòa hiếu, hữu nghị của Việt Nam.
Bình luận (0)
yencba
Xem chi tiết
nguyển danh thiện
16 tháng 12 2018 lúc 22:19

mình ko biết

Bình luận (0)
yencba
Xem chi tiết
Trần Đăng Nhất
Xem chi tiết
Trần Thị Thúy Diễm
14 tháng 12 2016 lúc 21:20

câu 4: Chủ động, tự giác trong học taapjvaf tham gia các hoạt động tập thể. Khắc phục tính rụt rè, tự ti, dựa giẫm, ba phải

 

Bình luận (0)
Phùng Tuệ Minh
19 tháng 12 2018 lúc 22:07

1) -Em cảm thấy mình chưa được tự tin lắm, với một số bài khó, em không dám giơ tay phát biểu vì sợ sai.

- Khi gặp việc khó, bài khó, em ko nản lòng, ko lùi bước mà cố gắng,suy nghĩ, tìm cách,... thật lâu, sau một thời gian dài ko làm được, em mới nhò người khác giúp.

3) VD: - Xung phong, hăng hái phát biểu ko sợ sai.

- Dám đứng trước mặt mọi người.

- Mạnh dạn hỏi bài thầy cô, bạn bè.

Bình luận (0)