Những câu hỏi liên quan
ARMY and LEGGO
Xem chi tiết
Thu Phương
8 tháng 4 2018 lúc 15:05

Câu 1: A. Vì Phương nghĩ rằng mẹ làm cho Phương đã bị nêu tên trong tiết chào cờ đầu tuần

Câu 2: Theo em, chuyện xảy ra khiến Phương đến lớp trễ là: Khi đi ngang qua đoạn lộ vắng giữa đồng, hai mẹ con chợt thấy cụ Tám nằm ngất bên đường. Mẹ Phương nói: Tội nghiệp cụ sống một mình. Rồi mẹ bảo Phương giúp mẹ một tay đỡ cụ lên, chở vào bệnh viện.

Câu 3: Vào vai Phương, viết những điều Phương muốn nói lời xin lỗi mẹ: Con xin lỗi mẹ vì con đã giận mẹ, bây giờ con đã biết được rằng chún ta phải biết giúp đỡ những người già neo đơn trong lúc họ gặp hoạn nạn như vậy mới là trò ngoan. Một lần nữa, con muốn gửi lời xin lỗi đến mẹ

Truc Nguyen
Xem chi tiết
Thanh Thảo
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
3 tháng 1 2019 lúc 8:08

Trả lời:

     Nam nhờ chị viết thư thăm ông bà vì em vừa mới vào lớp một, chưa biết viết. Viết xong thư, chị hỏi :

- Em còn muốn nói thêm gì nữa không ?

     Cậu bé đáp :

- Dạ có. Chị viết hộ em vào cuối thư : “Xin lỗi ông bà vì chữ cháu xấu và nhiều lỗi chính tả”.

Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
6 tháng 12 2017 lúc 17:51

Trả lời:

- Khi em lỡ bước, giẫm vào chân bạn.

    Xin lỗi bạn, mình vô ý quá !

- Khi em mải chơi, quên làm việc mẹ đã dặn.

    Con xin lỗi mẹ, lần sau con sẽ nhớ lời mẹ dặn.

- Khi em đùa nghịch, va phải một cụ già.

    Cháu xin lỗi cụ, cụ có sao không ạ ?

Phạm Thị Phương
Xem chi tiết
꧁༺Nguyên༻꧂
15 tháng 5 2021 lúc 15:34

Bạn ơi đề bài là gì v ?

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Thị Thanh Hoa
15 tháng 5 2021 lúc 16:07

ko ranh ok

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Đức Anh(team sinh...
15 tháng 5 2021 lúc 17:11

bài này dễ ợt tôi đi học thêm làm rồi

Khách vãng lai đã xóa
vu sinh
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
20 tháng 2 2017 lúc 6:09

Hãy biết quý trọng những người bình thường.

Nguyễn Trần Thành Đạt
Xem chi tiết
Hà Quang Minh
28 tháng 11 2023 lúc 17:48

Tôi lớn lên trong tình yêu thương, sự quan tâm chăm sóc của bà. Từ nhỏ, tôi đã ở với bà để bố mẹ tôi đi làm kinh tế, vì thế bà thay cha mẹ dạy dỗ, nuôi nấng tôi từng ngày. Ở với bà, tôi được bà chăm lo miếng ăn, giấc ngủ, bà thường dậy sớm đi chợ và trở về nhà khi tối muộn. Có nhiều lần, bà dẫn tôi đi cùng. Những món hàng bà bán thường chỉ là những thức quà vặt mà trẻ con và người lớn đều thích như xôi, các loại bánh nếp… Bà rất khéo tay nên mỗi lần bà làm bánh, nấu xôi, bà đều chỉ cho tôi cách làm. Bà dạy tôi rằng “chỉ có lao động mới mang lại niềm hạnh phúc và sống cuộc đời có ý nghĩa”. Chính điều đó nuôi dưỡng ý thức của tôi về tình yêu với lao động, với cuộc sống. Giờ đây bà đã đi xa nhưng tôi luôn biết ơn bà đã hi sinh vì con cháu, để tôi biết cố gắng hơn mỗi ngày.