Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Đinh Khánh Nhã Uyên
Xem chi tiết
chuche
15 tháng 4 2022 lúc 7:51

Tham khảo:

Lượm không phải là Kim Đồng

Lượm là nhân vật trong tuổi thơ dữ dội của Phùng Quán. Lượm sinh ra trong gia đình cách mạng nòi. Lượm gia nhập vệ quốc Đoàn rồi được cử về trinh sát bám địch trong thành phố Huế cùng Đồng râu, Kim điệu và Tư dát và kết bạn với Tặng - trinh sát địa phương. Sau một thời gian hoạt động trót lọt, Kim điệu bị bắt và khai hết về đội khiến Đồng râu phải chết và Lượm bị bắt vào tù cùng với Thúi - một em bé bán kẹo gừng bị giặc tưởng nhầm là Tư dát, Kim điệu quay sang làm điệp viên cho giặc. Sau hai lần vượt ngục không thành và bị chuyển sang nhà lao Thừa Phủ, Lượm và Thúi kết hợp với Lép sẹo - một tay anh chị nhí ở cùng tù và lập kế hoạch vượt ngục lần ba. Rút kinh nghiệm hai lần trước, Lượm làm cỏ - vê ( lao động phục dịch không công ) cho một công sở của Pháp và chiếm được tình cảm của cai ngục và quan chức, lợi dụng sơ hở của địch, Lượm cài Lép sẹo và Thúi làm chung với mình và tẩu thoát thành công, xong việc Lép sẹo muốn hoàn lương và cả ba cùng Lượm tìm đường về chiến khu.

Anh ko có ny
15 tháng 4 2022 lúc 7:52

Theo như tác giả Tố Hữu mô tả, chú bé lượm không phải là Kim Đồng.

 

Vũ Thị Hồng Khánh
Xem chi tiết
Nguyễn Trung Sơn
17 tháng 5 2021 lúc 20:46

Tác giả là Tố Hữu.

 Cũng là lượm thôi !

Khách vãng lai đã xóa
Online
17 tháng 5 2021 lúc 20:43

Tác giả của bài Lượm là nhà thơ Tố Hữu

Lượm tên thật là Kim Đồng (cái này mk ko chắc lắm)

Khách vãng lai đã xóa
Phạm Anh Tùng
17 tháng 5 2021 lúc 20:48

Tố Hữu là tác giả của bài Lượm

Lượm tên thật là Kim Đồng nhé

Chúc bạn học tốt :)))

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Thái Dương
Xem chi tiết

Bài làm

Lượm, tên thật là Nông Văn Dèn. Dèn tiếng Tày, Nùng có nghĩa là Tiền. Một số sách báo đội mũ cho chữ Dèn thành chữ Dền, tuy nhiên Dền không có nghĩa gì cả. Có thể khi sinh Dèn, cha mẹ Dèn mong đứa con trai của mình sau này sẽ có cuộc sống tốt, có nhiều tiền bạc nên mới đặt tên như vậy. Ngoài ra cái tên Dèn còn mang ý nghĩa là đứa con yêu, đứa con quý như tiền bạc vậy.

# Chúc bạn học tốt #

Linh Linh
14 tháng 3 2019 lúc 17:28

Tên thật của Lượm là Nông Văn Dền

nguyễn Thị Hà Giang
14 tháng 3 2019 lúc 17:31

NÔNG VĂN DỀN

               HOK TỐT

Vu Minh Phuong
Xem chi tiết

thật chứ bạn người đi DIE rồi

Chuẩn cmnr

KT( Kim Taehyung)
19 tháng 3 2019 lúc 20:51

lượm trong bài thơ là anh KIm Đồng

người ở bản Nà Mả,xã Trường Hà ,huyện Hà Quảng,tỉnh Cao Bằng

miki
Xem chi tiết
Linh Linh
22 tháng 2 2019 lúc 17:06

có đấy bn , k mk nha

Nguyễn Thiệu Kỳ
Xem chi tiết
Tr Thi Tuong Vy
24 tháng 3 2021 lúc 23:02

Kim Đồng

Khách vãng lai đã xóa
Ruok FF
24 tháng 3 2021 lúc 23:03

KIM ĐỒNG

Khách vãng lai đã xóa
Broken FF
24 tháng 3 2021 lúc 23:12

kim đồng

Khách vãng lai đã xóa
Tăng Kim Ngọc
Xem chi tiết
Amee
27 tháng 3 2021 lúc 23:57

tham khảo

*Đêm nay bác không ngủ

Năm 1950, trong chiến dịch Biên giới, Bác Hồ đã trực tiếp ra mặt trận chỉ huy chiến đấu. Câu chuyện về một đêm không ngủ của Bác Hồ trên đường đi chiến dịch đã tác động mạnh mẽ đến suy nghĩ và cảm xúc của người đọc. Bài thơ thể hiện tấm lòng yêu thương sâu sắc, rộng lớn của Bác đối với bộ đội và nhân dân, đồng thời thể hiện tình cảm yêu kính, cảm phục của người chiến sĩ đối với lãnh tụ. Đêm không ngủ được miêu tả trong bài thơ chỉ là một trong vô vàn những đêm không ngủ của Bác. Không ngủ vì lo việc nước và thương bộ đội, dân công là lẽ thường tình, vì Bác là Hồ Chí Minh - vị lãnh tụ của dân tộc và người cha thân yêu của nhân dân ta, cuộc đời Bác dành trọn cho dân tộc. Đó chính là lẽ sống nâng niu tất cả chỉ quên mình của Bác mà mọi người dân đều thấu hiểu và kính phục.

*Lượm

Đã là học sinh thì phải biết đến đến bài thơ Lượm do Tố Hữu – một nhà thơ cách mạng biểu của Việt Nam sáng tác. Bài thơ nói về Lượm, một cậu bé liên lạc thông minh, dũng cảm, nhanh nhẹn. Cậu đi thoăn thoắt, cái đầu cậu lại nghênh nghênh với chiếc mũ ca nô đặc trưng của các chiến sĩ liên lạc nhưng lại được chú đội lệch sang hắn một bên thể hiện Lượm là một cậu bé rất tinh nghịch và rất trẻ trung, yêu đời. Ở những câu thơ cuối, vẫn là Lượm vô tư hồn nhiên ấy, nhưng Lượm lại hiện lên như một người chiến sĩ giải phóng quân thực thụ. Dù "đạn bay vèo vèo", cái chết luôn rình rập nhưng cậu không hề sợ hãi. Trước nhiệm vụ phải truyền tin “thượng khẩn”, lòng yêu tổ quốc giúp cậu vượt qua tất cả, kể cả an toàn mạng sống “Sợ chi hiểm nghèo”. "Bỗng lòe chớp đỏ", Lượm đã hi sinh trên đất mẹ quê hương và hóa thân vào dáng hình xử sở. Tinh thần dũng cảm, sự thông minh và lòng yêu nước của Lượm sẽ là tấm gương để thế hệ trẻ Việt học hỏi.

Amee
27 tháng 3 2021 lúc 23:58

tham khảo

Hình ảnh lượm hiện lên thật là đẹp, chú còn rất bé , bé loắt choắt lại mang bên mình một chiếc xắc xinh xinh để đi làm công tác nhiệm vụ phục vụ kháng chiến. Nhiệm vụ của cậu bé đó chính là người mang thư ,dường như cậu bé rất vui và tự hào khi mình được phục vụ kháng chiến . Không những vậy, cái đầu của chú lúc nào cũng nghênh nghênh kết hợp với đôi chân thoăn thoắt, mũ cano thì đội lệch ra dáng của một người đưa thu liên lạc. Đến đây cậu bé toát lên là một người nhỏ nhắn nhưng lại rất nhanh nhẹn khi ở độ tuổi còn quá trẻ.Khi vào trận chiến mặc dù cậu chỉ là một người đưa thư nhưng việc này rất quan trọng và yêu cầu hoạt bát nhanh nhẹn, vậy cho nên nhìn cậu giờ đây rất nhanh nhẹn, vui vẻ vì được giao nhiệm vụ, hình ảnh cậu bé khiến cho mọi người ai cũng ngưỡng mộ và đáng phải học tập.Lượm đi liên lạc mà cảm thấy vui ở trong lòng, vui từ nét mặt và cử chỉ. Tưởng chừng như cái xắc cậu mang bên mình cũng vui và nhún nhảy theo nhịp chân của chú bé. Đeo xắc là dấu hiệu của một người làm cán bộ, và lượm cảm thấy tự hào vì điều này.

Amee
27 tháng 3 2021 lúc 23:59

tham khảo

Hình ảnh người cha già của dân tộc được hiện lên đầy xúc cảm khi Bác chăm sóc từng giấc ngủ của các chiến sĩ. Bác đi đắp lại chăn cho từng người từng người một rất ân cần mà cũng rất dịu dàng như một người mẹ mà cũng như một người cha đang chăm sóc từng giấc ngủ cho những đứa con của mình. Anh đội viên cũng lại thiếp đi vào trong giấc ngủ anh chỉ còn mơ màng thấy hình ảnh Bác cao lộng ấm áp ru anh chìn vào giấc ngủ. Từ Bác tỏa ra một hơi thở một sự ấm áp đến kì lạ ấm hơn cả ngọn lửa hồng. Và lần thứ ba anh thức dậy anh giật mình khi Bác vẫn chưa ngủ.

Linh
Xem chi tiết
Nguyễn Công Tỉnh
25 tháng 3 2019 lúc 12:35

Trong bài thơ Lượm những hình ảnh chú bé Lượm nhanh nhẹn tinh nghịch và sự can đảm đã để lại trong em những ấn tượng khó quên. Đây là hình ảnh em nhớ nhất sau khi đọc xong bài thơ này.

Nhiệm vụ của Lượm được giao hàng ngày đó là làm liên lạc, đảm bảo thông tin luôn được thông suốt. Hôm nay vẫn như mọi lần em nhận thư và giao đến các đơn vị, con đường đi của Lượm không bình yên khi phải băng qua những những mặt trận ác liệt được diễn tả bằng cảnh “đạn bay vèo vèo” nhưng chú vẫn can đảm “Sợ chi hiểm nghèo”, Chiếc đầu nhỏ nhắn đội mũ ca lô nhấp nhô trên sóng lúa mênh mông của những cánh đồng ruộng vàng, Lượm luôn dặn lòng phải dũng cảm vượt qua mọi hiểm nguy để hoàn thành nhiệm vụ. Bỗng từ đâu một viên đạn xuyên qua người, một dòng máu tươi tuôn ra, em đã trúng đạn. Đôi mắt nhắm nghiền, đôi tay vẫn còn nắm chặt những bông lúa thơm mùi sữa, em ngã xuống trên những bông lúa như một chiếc nệm êm đưa em vào giấc ngủ say nồng.

Cậu bé Lượm ngã xuống một sự hi sinh vì độc lập, sự hi sinh khi làm nhiệm vụ. Không còn cậu bé Lượm vui đùa, nhí nhảnh, đáng yêu không còn chú bé lượm với chiếc xắc xinh xinh sẵn sàng băng qua mưa bom bão đạn nữa.

Sự hi sinh cao cả của Lượm khi làm nhiệm vụ đó là tình yêu nước, sự dũng cảm, dù ngã xuống nhưng Lượm sống mãi trong lòng chúng ta.

Tham khảo.

Linh
25 tháng 3 2019 lúc 12:37

Bạn ơi đầu tiên mk cx làm như bạn nhưng cô giáo bảo làm sơ sài bạn ạ

Linh
25 tháng 3 2019 lúc 12:38

Cái này mk làm 4 mặt giấy vẫn chưa đủ cơ bạn ạ mà bạn viết có chút xíu thế bạn

Hội những bạn yêu quý Mi...
Xem chi tiết

mik lúc nào khóc cx đc, bh ns mik khóc, mik khóc luôn

๖ۣۜJack★๖ۣۜSơnᶦᵈᵒᶫ
21 tháng 10 2018 lúc 17:52

chuẩn giống mik ko bao giờ khóc sai sự thật 

Phạm Gia Huy
21 tháng 10 2018 lúc 17:52

booooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooo