Viết 1 đoạn văn ngắn tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em
Viết đoạn văn ngắn khoảng 10 dòng tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em. ( Không chép trên mạng nha)
Phải đứng trên cầu Thăng Long mới chiêm ngưỡng hết vẻ đẹp của buổi sớm bình minh trên quê hương em.
Quay mặt về hướng Đông, phía trước là dòng sông Hồng từ nguồn chảy xuôi ra biển; bờ nam của sông là bến Chèm với những ngôi nhà cao tầng mọc san sát đã bắt kịp nhịp độ đô thị hoá của Hà Nội; bên bờ hắc, xã Võng La với những mái nhà ngói rêu phong nằm lặng lẽ dưới những vòm cây. Khi trời mới tờ mờ sáng, dòng sông như một dòng sương mông lung và mờ ảo. Nhà cửa, làng xóm hai bên bờ vẫn như mơ màng nằm ngủ yên trong sương. Mặt Trời lên đỏ rực và tròn trịa như nhô lên từ thượng nguồn sông Hồng. Trong khoảnh khắc, dòng sông như đỏ rực lên vì phản chiếu sắc màu rực rỡ của Mặt Trời. Những tia nắng ban mai làm sương sớm dần tan hiến để lộ ra sắc nước đỏ au lấp lánh và những con thuyền chài, thuyền chở than đang chạy phành phành trên sông. Những xoáy nước và cái mênh mông của sông Hồng dễ khiến ta choáng ngợp níu không có những nhà cửa, cây cối hai bên bờ. Sương dần tan, làng xóm hiện ra khiến ta lầm tưởng những toà lâu đài bừng tỉnh sau giấc ngủ ngàn năm. Những mái nhà đỏ, những lùm cây xanh đan xen nhau kiêu hãnh khoe dáng vẻ đẹp đẽ của mình dưới ánh ban mai.
Quê em đẹp như một bức tranh mà nhà họa sĩ tài năng đã bỏ ra bao công sức tạo thành.
tk nhé
Trời còn tờ mờ tối vậy mà anh gà trống oai phong đã cất tiếng gáy, báo hiệu mọi người thức dậy. Phía đằng đông, những tia nắng đầu tiên của ông mặt trời đang dần nhô lên. Bầu trời phía đông ửng hồng lạ kì ! Ông mặt trời như lòng đỏ một quả trứng gà được đặt trên chiếc mâm màu xám. Những chị mây lúc bấy giờ như những chiếc thuyền bông trôi dạt trên trời.
Viết một đoạn văn ngắn tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em.
Mk đang cần gấp! Các bn giúp mk nha.
Mỗi người chúng ta sinh ra, lớn lên và trưởng thành, dẫu có đi bất cứ nơi đâu đi chăng nữa vẫn luôn có một nơi để trở về đó chính là quê hương. Và có lẽ, nếu sau này lớn lên, rời xa nơi đây em sẽ rất nhớ và đặc biệt là cảnh mặt trời mọc vào mỗi buổi sớm.
Lúc ông mặt trời còn ẩn mình sau làn mây, trời còn nhá nhem tối, em đã thức dậy. Trước lúc ông mặt trời tỏa nắng, đón chào một ngày mới, cảnh vật nơi quê hương em mới thật yên tĩnh biết bao. Từng làn sương mỏng vẫn còn e ấp đọng lại trên những cành cây, ngọn cỏ tạo thành lớp màng trông thật lạ biết bao. Trên những mái nhà, những làn khói quyện theo mùi rơm rạ phả vào trong bầu không gian rộng lớn tạo nên thứ hương vị rất đặc trưng của làng quê mỗi buổi sớm mai. Rồi chỉ một lúc sau, bầu trời phía đông chợt sáng hẳn lên. Đó cũng là lúc ông mặt trời dần dần thức dậy, nhô lên sau màn mây trắng để đón chào một ngày mới. Ánh mặt trời nhẹ dịu, tỏa sáng khắp muôn nơi, đánh thức vạn vật thức giấc để bắt đầu ngày mới. Những chú chim ríu ríu trên những cành cây cao. Xa xa, trên nền trời xanh thẳm, có những đàn chim đã rời khỏi tổ đi kiếm ăn. Những chú trâu, chú bò đang ra đồng kiếm ăn, vừa đi vừa khoan thai gặm cỏ. Thêm vào đó, ánh mặt trời soi chiếu xuống những giọt sương tạo nên thứ màu sắc lung linh như những viên ngọc trai đang phát sáng. Phía cuối làng, đâu đó nghe tiếng của các cô các bác nông dân ra đồng, vừa đi vừa nói cười vui vẻ để bắt đầu một ngày làm việc mới thật hiệu quả. Tất cả những cảnh vật ấy quyện hòa vào nhau tạo nên bức tranh cảnh mặt trời mọc thật đẹp.
Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em thật đẹp, nó gợi lên trong em niềm hân hoan, phấn khởi để bắt đầu một ngày mới với bao điều tuyệt vời. Sau này dẫu rời xa nơi đây em sẽ nhớ mãi khoảnh khắc này.
(Chúc bạn học tốt )
viết 1 bài văn miêu tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em
Cứ mỗi năm đến kì nghỉ hè là em lại được bố mẹ cho về quê ngoại chơi. Gần nhà bà ngoại là một bãi biển thật là đẹp. Mỗi sáng sớm bình minh cảnh mặt trời mọc trên quê hương em thật huy hoàng, rực rỡ, làm cho con người có một cảm giác êm đềm, sảng khoái của một buổi sớm hè.
Trời mới tảng sáng, em đã lò dò ra khỏi giường vì háo hức đi ngắm cảnh bình minh. Tiếng gà gáy vọng ra từ phía trong thôn như báo hiệu một ngày mới sắp bắt đầu bắt đầu. Em theo bà và mẹ đi dạo bên bãi biển ngắm mặt trời lên. Đêm chưa tan hẳn, làng xóm vẫn như chìm trong làn sương mờ mờ ảo ảo. Xa rời chốn thị thành náo nức, ồn ào về với làng quê yên tĩnh thật tuyệt vời biết bao.
Nhà ngoại em ở gần cửa biển Cửa Tùng, đứng trên sân thượng nhà bà là có thể phóng tầm mắt nhìn bao quát cả một vùng biển rộng, mặt biển mang trọn một màu lam biếc. Tiếng sóng biển vỗ bờ rì rào như bài ca bất tận ca ngợi vẻ đẹp, giàu có của thiên nhiên vùng biển này. Những con sóng bạc đầu nối đuôi nhau đùa giỡn tạo nên những âm thanh, những khúc hát du dương mang đặc trưng của biển. Từ phía xa xa mặt trời như một quả cầu lửa vĩ đại từ từ đội biển nhú dần lên. Đến lúc mặt trời nhô lên khỏi chân trời thì cũng là lúc “ông” nở một nụ cười rạng rỡ, tươi tắn, đem những tia nắng sớm mai chào đón một ngày mới. Những tia nắng vàng được ban phát đi khắp nơi nơi. “Các cô ấy” tan chảy trên bờ cát trắng, tô hồng thêm những khuôn mặt rạng ngời đang chờ những đoàn thuyền đánh cá cập bến. Nắng vỡ òa trong gió, nâng cả bầu trời lên cao hơn, xanh hơn. Nắng nhảy nhót trên sóng nước hòa cùng bài ca bất tận của biển cả. Dọc bờ biển, bãi cát sau một đêm uống sương mai nhuộm màu nâu sẫm. Phải chăng vì lưu luyến những người con quê hương yêu dấu nên cát đã lưu giữ, in hình những đôi bàn chân trần của ai đó đã từng đi qua nơi đây. Những hạt cát như còn đang ngái ngủ bị sóng đánh thức bỗng giật mình chuyển động rồi vươn vai thức dậy dưới ánh nắng bình minh. Những hạt cát nhỏ li ti, long lanh, vàng óng như kim sa được xây thành một lâu đài lung linh, lộng lẫy. Vừng đông đã thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu những tia sáng kì diệu xuống vạn vật. Lúc này mặt biển lóe lên một màu trắng bạc. Ánh sáng ấy phủ lên mặt biển, lan tỏa rất đẹp. Màu xanh của trời, màu xanh của nước hòa lẫn với màu sắc của mặt trời tạo nên một màu sắc kì ảo trên biển. Cảnh biển lúc này như một bức tranh thiên nhiên tuyệt mĩ !
Trong ánh sáng dịu dàng trong buổi bình minh, những tiếng nói, tiếng cười vang rộn cả bãi biển xôn xao bàn luận về những đoàn thuyền ra khơi. Ngoài xa xa, sóng sau khi đã vỗ bờ để về với biển cũng trở nên phẳng lặng hơn. Phải chăng sóng cũng đang chạnh lòng, buồn bã vì không còn được đùa giỡn với đám trẻ nhỏ. Hiểu được điều đó những con sóng nối tiếp sau khi lan vào bờ đã ca lên bản nhạc muôn thuở của biển khơi. Đoàn thuyền đánh cá bắt đầu rẽ màn sương bạc ra khơi. Bỗng tháp thoáng những con thuyền giữa muôn ngàn sóng nước làm náo nức, xôn xao cả mặt biển. Những cánh buồm vút cao thon thả nhìn từ trên cao chẳng khác gì những con chim cổ trắng đang rướn cao như muốn cất tiếng hót. Chúng được nắng chiếu vào hồng rực lên trông như những đàn bướm đang múa lượn giữa trời xanh. Xa xa đâu đó thấp thoáng những đôi tình nhân, khuôn mặt rạng ngời, nở một nụ cười tươi tắn, đang dắt tay nhau dạo trên bãi biển để tâm sự, chuyện trò và trao nhau những tình cảm thiết tha nhất của tuổi thanh xuân.
Những ngày nghỉ ở quê ngoại bên bãi biển Cửa Tùng trôi qua thật mau nhưng cảnh mặt trời mọc trên quê hương em luôn mãi mãi in sâu vào tâm trí, không bao giờ em quên – Một vẻ đẹp của biển, vẻ đẹp kiêu kì muôn màu muôn sắc ấy do mây, trời, ánh sáng tạo nên.Trong mắt tôi, mỗi buổi bình minh trên biển trở nên thật hiền hòa, là một kỉ niệm đẹp của tuổi thơ em.
Đã có người từng hỏi em thích khoảnh khắc nào trong ngày,và em đã trả lời đó là bình minh. Vì mỗi sáng ami thức dậy,em thấy rất thoải mái và nhẹ nhõm trong người. Bình minh trên quê em yên bình,trong lành và thân thương đến lạ.
Bình minh là thời khắc mặt trời chưa lên cao,chỉ mới vừa kịp nhú lên ở phía xa xa. Là khoảnh khắc màn đêm không còn bao trùm lấy mọi cảnh vật nữa,nhường chỗ cho một ngày mới có nhiều niềm vui và tin yêu hơn.
Sáng nào mẹ em cũng dậy sớm,vì thế em cũng dậy theo mẹ. Ngước nhìn lên bầu trời cao và trong xanh,từng đám mây nhẹ nhàng trôi lững lờ,chậm rãi.
Lúc đó mặt trời chưa lên,mới chỉ le lói ở phía xa xa. Sáng tinh mơ,em nghe rất rõ tiếng chim hót líu lo trên cành cây khế ở sau vườn. Rồi tiếng chim gõ kiến tí tách vào thân cây mít. Cảnh vật như bừng tỉnh,tràn đầy sức sống,chen lấn sự huyên náo của một ngày mới.
Có lẽ khung cảnh đẹp nhất khi bình minh thức dậy chính là cánh đồng lúa. Cánh đồng lúa xanh mượt,đang thi con gái vươn mình thức dậy. trên những chiếc lá sắc đồng lúa xanh mượt, đang thì con gái vươn mình thức dậy. Trên những chiếc lá sắc nhọn còn đọng lại vài hạt sương bé tý,long lanh. Khi mặt trời lên cao,ánh nắng nhẹ chiếu vào hạt sương khiến nó lấp lánh. Cơn gió buổi sáng mai thật mát lạnh và trong lành như không hề vướng chút bụi bẩn nào. Có lẽ đây là khoảng khắc mọi thứ thật trong lành và êm ái. Ngày mới thường bắt đầu một cách tươi đẹp và viên mãn như vậy.
Những buổi sáng sớm,nhiều bác nông dân đã dắt trêu ra đồng gặm cỏ. Tiếng buwosc chân đi rất êm,tiếng nhai cỏ sột soạt khiến em có cảm giác như đất trời còn chưa bừng tỉnh hẳn.
Em vẫn thường nghe bà bảo nắng sáng mai rất tốt cho sức khỏe,nên bà vẫn hay phơi nắng khi sáng mai ở ngoài sân. Anh nắng diiju nhẹ lan vào da thích thú đến lạ,êm ái,không bỏng rát như nắng lúa trưa và lúc chiều.
Đặc biệt,khi buổi bình minh ghé thăm xóm làng em là lúc nhiều cô cậu học sinh í ới gọi nhau đi học trong tiếng chim hót líu lo. Khung cảnh ấy khiến cho người mới bắt đầu thật vui tươi và hứng khởi.
Em rất thích ngắm mặt trời vào sáng mai và yêu thích không khí của nó. Thật tuyệt vời.
Tham khảo!!!
Phải đứng trên cầu Thăng Long mới chiêm ngưỡng hết vẻ đẹp của buổi sớm bình minh trên quê hương em.
Quay mặt về hướng Đông, phía trước là dòng sông Hồng từ nguồn chảy xuôi ra biển; bờ nam của sông là bến Chèm với những ngôi nhà cao tầng mọc san sát đã bắt kịp nhịp độ đô thị hoá của Hà Nội; bên bờ hắc, xã Võng La với những mái nhà ngói rêu phong nằm lặng lẽ dưới những vòm cây. Khi trời mới tờ mờ sáng, dòng sông như một dòng sương mông lung và mờ ảo. Nhà cửa, làng xóm hai bên bờ vẫn như mơ màng nằm ngủ yên trong sương. Mặt Trời lên đỏ rực và tròn trịa như nhô lên từ thượng nguồn sông Hồng. Trong khoảnh khắc, dòng sông như đỏ rực lên vì phản chiếu sắc màu rực rỡ của Mặt Trời. Những tia nắng ban mai làm sương sớm dần tan hiến để lộ ra sắc nước đỏ au lấp lánh và những con thuyền chài, thuyền chở than đang chạy phành phành trên sông. Những xoáy nước và cái mênh mông của sông Hồng dễ khiến ta choáng ngợp níu không có những nhà cửa, cây cối hai bên bờ. Sương dần tan, làng xóm hiện ra khiến ta lầm tưởng những toà lâu đài bừng tỉnh sau giấc ngủ ngàn năm. Những mái nhà đỏ, những lùm cây xanh đan xen nhau kiêu hãnh khoe dáng vẻ đẹp đẽ của mình dưới ánh ban mai.
Quê em đẹp như một bức tranh mà nhà họa sĩ tài năng đã bỏ ra bao công sức tạo thành.
Code : Breacker
Viết đoạn văn tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em trong đó sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ (khoảng 7câu)
Hãy viết một đoạn văn miêu tả cảnh dòng sông quê em (mặt trời mọc trên quê hương em ) Phân tích các câu cho biết cấu tạo các thành phần C-V trong mỗi câu .
Tham khảo
Khung cảnh (C) // mà em yêu thích nhất ở quê hương chính là con sông chảy qua cuối làng(V). Không ai (C1)// biết con sông ấy tên là gì(V1), nhưng người dân (C2)//trong làng thường quen mà gọi là “cái sông”(V2). Hai bên bờ sông (C)// được người dân đắp đá, xây kè thành từng bậc thang cho tiện đi lại và sinh hoạt(V). Lúc nào, dòng sông(C)// cũng đông vui và náo nhiệt(V). Bởi, ngay bên bờ sông(C)//, là nơi họp chợ của các mẹ, các chị(V). Tiếng người mua, kẻ bán (C)//rộn ràng cả một khúc sông quê. Đến chiều, khi chợ tàn, thì nơi đây(C)// là thiên đường cho những đứa trẻ(V). Chúng (C)// tha hồ ngụp lặn trong dòng nước mát rượi(V). Và khi mặt trời sắp lặn, lại rộn rã các bà, các mẹ (C)// đem đồ ra bờ sông giặt(V). Cứ thế, dòng sông (C)// dịu dàng mà làm bạn, gắn kết thân mật với cuộc sống của làng em(V).
viết bài văn tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em
ai choi ngọc rồng ko cho mình xin một nick
Khoảnh khắc tuyệt vời nhất trong ngày với em có lẽ là bình minh ló rạng trên quê hương. Bình minh trên quê em đẹp lắm. Đẹp đến ấn tượng, khắc ghi.
Em sinh ra và lớn lên ở thành phố nên bình minh trên quê hương hay chính là bình minh của thành phố Nam Định. Sáng nào cũng thế, em thức dậy từ 4 rưỡi sáng lên sân thượng tập thể dục. Tầm này trời vẫn còn tờ mờ sáng. Bầu trời còn chưa sáng hẳn, vẫn còn khoác trên mình chiếc áo màu lam đậm điểm vài nét tối. Nhưng gần 5 giờ sáng vì là trời mùa hè nên trời lúc này đã chuyển hẳn sang màu áo xanh sáng tỏ. Từng đám mây đã bắt đầu hiện rõ từng khoảng không. Từ đằng Đông, ông Mặt trời thức giấc sau một đêm dài, vươn vai ló rạng. Nhìn từ xa mặt trời như một quả gấc chín khổng lồ đang từ từ nhô lên. Ánh sáng từ mặt trời toả ra sáng rõ cả không gian. Mới lúc nào không gian còn đang chàm trong bóng tối. Vậy mà bây giờ lại bừng sáng. Mặt trời lên thì mặt trăng lặn nhường chỗ cho ánh nắng vàng của mặt trời và mây xanh lững lờ.
Bình minh lên cũng là lúc vạn vật xung quanh bừng tỉnh giấc. Cây cối vươn mình rung rinh đón chào ánh nắng ngày mới. Trên những mặt lá xanh còn đọng lại những giọt sương sớm, long lanh lấp lánh dưới ánh nắng sáng. Hoa thơm khoe sắc thắm sau một buổi đêm ngủ giấc dài. Chim ca ríu rít gọi nhau cùng ca khúc hát đón chào bình minh ngày sớm.
Con người cũng thức giấc. Từ sân thượng nhìn xuống góc phố thấy rõ nhịp sống buổi sớm của mọi người. Đầu phố, những gánh hàng sáng đang sắp xếp, chuẩn bị mở cửa chào đón khách. Mùi thơm từ hàng xôi bác Tám, hàng phở bác Kim thoang thoảng trong gió. Gần đó có một nhóm các cụ già đang tập thể dục. Người đi bộ, người tập dưỡng sinh,.. Mọi người nói cười vui vẻ. Ai cũng hạnh phúc đón chào ngày mới bắt đầu. Cứ như thế nhịp sống của mọi người bắt đầu.
Bình minh trên quê hương em giản dị mà đẹp như thế. Thiên nhiên, cây cối, con người đều sung sướng, hạnh phúc đón chào bình minh. Khoảnh khắc ấy thật đẹp và đáng nhớ.
Hè vừa qua, em được mẹ cho về thăm quê ngoại ở Thạch Thất, Sơn Tây. Lần đầu tiên em được chứng kiến cảnh mặt trời mọc thật huy hoàng, rực rỡ.
Trời mới tang tảng sáng, bà đã đánh thức em dậy. Tiếng gà gáy rộn rã trong thôn báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em theo bà và mẹ bước ra sân. Đêm chưa tan hẳn. Làng xóm còn chìm trong màn sương mỏng mờ mờ như khói. Gió sớm mát rượi làm cho em tỉnh hẳn người. Không khí trong lành ở thôn quê thật khác xa với chốn thị thành ồn ào, bụi bặm.
Nhà bà ngoại em ở lưng chừng ngọn đồi Câu Lậu, trên đỉnh đồi là ngôi chùa Tây Phương nổi tiếng. Từ sân nhà nhìn về hướng Đông, em thấy bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn giấu mình sau đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu mặt trời đã thức giấc. Chỉ một lát sau, mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm lồng lộng thổi, quét sạch tàn dư của bóng đêm. Bầu trời như được đẩy lên, thoáng đãng và cao vời vợi.T
Mặt trời lên rất nhanh. Thoáng chốc, ánh sáng đã chan hòa mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh, hân hoan chào đón nắng mai. Sương đêm đọng trên lá cây ngọn cỏ, lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Khung cảnh quê em đã hiện rõ ra trước mắt. Cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng trải rộng. Xa xa, ngọn Sài Sơn sừng sững in hình trên nền trời biếc. Dòng sông Đáy như một dải lụa mềm vấn vít uốn quanh. Mặt sông lung linh ánh nắng sớm mai tinh khiết. Những con thuyền nhỏ bồng bềnh xuôi dòng. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp lạ lùng, kì ảo như trong cổ tích.
Trên đường làng đã rậm rịch bước chân. Tiếng cười, tiếng nói của các bà, các chị ra đồng thăm lúa hòa trong bao âm thanh khác của làng quê thân thuộc.
Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em đẹp như một bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng ngọn bút của một họa sĩ tài hoa, để lại trong em một ấn tượng sâu đậm, không thể phai nhòa.
Bài làm
Hè vừa qua, em được mẹ cho về thăm quê ngoại ở Thạch Thất, Sơn Tây. Lần đầu tiên em được chứng kiến cảnh mặt trời mọc thật huy hoàng, rực rỡ.
Trời mới tang tảng sáng, bà đã đánh thức em dậy. Tiếng gà gáy rộn rã trong thôn báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em theo bà và mẹ bước ra sân. Đêm chưa tan hẳn. Làng xóm còn chìm trong màn sương mỏng mờ mờ như khói. Gió sớm mát rượi làm cho em tỉnh hẳn người. Không khí trong lành ở thôn quê thật khác xa với chốn thị thành ồn ào, bụi bặm.
Nhà bà ngoại em ở lưng chừng ngọn đồi Câu Lậu, trên đỉnh đồi là ngôi chùa Tây Phương nổi tiếng. Từ sân nhà nhìn về hướng Đông, em thấy bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn giấu mình sau đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu mặt trời đã thức giấc. Chỉ một lát sau, mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm lồng lộng thổi, quét sạch tàn dư của bóng đêm. Bầu trời như được đẩy lên, thoáng đãng và cao vời vợi.
Mặt trời lên rất nhanh. Thoáng chốc, ánh sáng đã chan hoà mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh, hân hoan chào đón nắng mai. Sương đêm đọng trên lá cây ngọn cỏ, lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Khung cảnh quê em đã hiện rõ ra trước mắt. Cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng trải rộng. Xa xa, ngọn Sài Sơn sừng sững ln hình trên nền trời biếc. Dòng sông Đáy như một dải lụa mềm vấn vít uốn quanh. Mặt sông lung linh ánh nắng sớm mai tinh khiết. Những con thuyền nhỏ bồng bềnh xuôi dòng. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp lạ lùng, kì ảo như trong cổ tích.
Trên đường làng đã rậm rịch bước chân. Tiếng cười, tiếng nói của các bà, các chị ra đồng thăm lúa hoà trong bao âm thanh khác của làng quê thân thuộc.
Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em đẹp như một bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng ngọn bút của một hoạ sĩ tài hoa, để lại trong em một ấn tượng sâu đậm, không thể phai nhoà.
# Chúc bạn học tốt #
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em
Tham khảo nha em:
Hè vừa qua, em được ba mẹ cho về quê ngoại chơi. Tới bãi biển ở gần nhà ngoại, em đã được ngắm nhìn cảnh mặt trời mọc thật huy hoàng, rực rỡ.
Trời mới tảng sáng, bà đã gọi em dậy. Tiếng gà gáy trong thôn như báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em theo bà và mẹ đi dạo bên bãi biển. Đêm chưa tan hẳn, làng xóm vẫn chìm trong làn sương mờ mờ như khói. Gió sớm mát rượi làm em tỉnh hẳn. Không khí trong lành chốn thôn quê khác xa với nơi thị thành ồn ào, bụi bặm.
Nhà ngoại em ở gần cửa biển Cửa Tùng, đứng trên sân thượng là có thể nhìn bao quát cả một vùng biển rộng: Phía rạng Đông, em thấy bầu trời đang dịch chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn dấu mình sau đám mây dày. Ông mặt trời dần tỉnh sau giấc ngủ say, những tia sáng hình rẻ quạt lọt qua đám mây lung linh sắc màu. Chỉ một lát sau, ông mặt trời như quả cầu lửa từ từ nhô lên, nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gió sớm lồng lộng thổi, cuốn đi tàn dư của màn đêm. Bầu trời như được đẩy lên, trong xanh và cao vời vợi. Mặt trời lên rất nhanh. Ánh nắng đã chan hòa khắp mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh, vươn mình đón nắng mai. Sương đêm đọng trên các lá cây ngọn cỏ như những viên kim cương, lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Cảnh quê em đã hiện rõ ra trước mắt. Cánh đồng lúa phía xa kia như một tấm thảm vàng trải rộng. Xa xa, những ngọn núi in hình dưới nước biển trong xanh. Trên biển đoàn thuyền buồm đã ra khơi, mang đầy nhiệt huyết với hy vọng cùng mẻ cá nặng trĩu trở về. Tất cả đã đưa em vào thế giới cổ tích và đẹp lạ lùng. Trên con đường làng rậm rịch bước chân, em cùng bà và mẹ trở về nhà hòa trong tiếng nói cười lảnh lót của các cô, các bác và tiếng chim ca líu lo.
Cảnh mặt trời mọc ở quê em đẹp thật đấy! Đó là một bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng cây bút của một hoạ sĩ tài hoa, để lại trong em một ấn tượng sâu đậm mãi không phai mờ về quê hương yêu dấu.
Quê hương biết mấy thân yêu…”
Vâng! Đúng vậy. Chúng ta ai cũng có một quê hương đê mà yêu mà nhớ. Với em, sức hấp dẫn mạnh mẽ nhất vẫn là cảnh đẹp mê hồn của buổi bình minh trên quê hương, đó chính là lúc mặt trời bắt đầu mọc.
Khi chú gà trống cất tiếng gáy em đã thức dậy chạy ra sân với bài tập thể dục nhịp điệu nhẹ nhàng. Khí trời se lạnh, gió thoảng, khẽ lay động. Cả làng xóm dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. Về phía đông, mặt trời tròn xoe, ửng hồng còn e ấp sau hàng bạch đàn, toả ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây trắng, xanh với các hình thù kì lạ đang nhè nhẹ trôi. Bỗng ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm đã vôi vã tắt. Khói bếp lại bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm uốn lượn trên bầu trời rộng rồi lan toả nhanh cả khắp cành đồng. ở đây lúa bắt đầu chắc hạt, trĩu bông, ngả đầu vào nhau thì thầm trò chuyện. Nhìn ra xa, cánh đồng như một tấm thảm khổng lồ màu vàng nhạt, nhấp nhô theo làn gió sớm. Trong ánh sáng dịu dàng buổi bình minh, sương tan, ánh nắng chan hoà. Đến khi vầng đông đã thực sự hiện ra giữa màn mây trắng, chiếu ánh sáng kì diệu xuống mọi vạn vật thì làng xóm như bừng lên dưới ánh bình minh. Cánh đồng lúa tràn ngập nắng và rộn ràng mọi âm thanh, tiếng động. Em say sưa ngắm cảnh và hít thở không khí trong lành mà đã lâu chưa được thưởng thức. Tất cả tạo nên một bức tranh quê tuyệt vời
Được thưởng thức buổi bình minh khi mặt trời mọc trên quê hương thân yêu, tâm hồn em thêm vui khoẻ, lạc quan và yêu cuộc sống. Em hứa sẽ cố gắng học giỏi, rèn luyện tốt để mai này góp phần làm cho quê hương mình ngày càng tươi đẹp, ấm no hơn
TK:
Cứ mỗi năm đến kì nghỉ hè là em lại được bố mẹ cho về quê ngoại chơi. Gần nhà bà ngoại là một bãi biển thật là đẹp. Mỗi sáng sớm bình minh cảnh mặt trời mọc trên quê hương em thật huy hoàng, rực rỡ, làm cho con người có một cảm giác êm đềm, sảng khoái của một buổi sớm hè.
Trời mới tảng sáng, em đã lò dò ra khỏi giường vì háo hức đi ngắm cảnh bình minh. Tiếng gà gáy vọng ra từ phía trong thôn như báo hiệu một ngày mới sắp bắt đầu bắt đầu. Em theo bà và mẹ đi dạo bên bãi biển ngắm mặt trời lên. Đêm chưa tan hẳn, làng xóm vẫn như chìm trong làn sương mờ mờ ảo ảo. Xa rời chốn thị thành náo nức, ồn ào về với làng quê yên tĩnh thật tuyệt vời biết bao.
Nhà ngoại em ở gần cửa biển Cửa Tùng, đứng trên sân thượng nhà bà là có thể phóng tầm mắt nhìn bao quát cả một vùng biển rộng, mặt biển mang trọn một màu lam biếc. Tiếng sóng biển vỗ bờ rì rào như bài ca bất tận ca ngợi vẻ đẹp, giàu có của thiên nhiên vùng biển này. Những con sóng bạc đầu nối đuôi nhau đùa giỡn tạo nên những âm thanh, những khúc hát du dương mang đặc trưng của biển. Từ phía xa xa mặt trời như một quả cầu lửa vĩ đại từ từ đội biển nhú dần lên. Đến lúc mặt trời nhô lên khỏi chân trời thì cũng là lúc “ông” nở một nụ cười rạng rỡ, tươi tắn, đem những tia nắng sớm mai chào đón một ngày mới. Những tia nắng vàng được ban phát đi khắp nơi nơi. “Các cô ấy” tan chảy trên bờ cát trắng, tô hồng thêm những khuôn mặt rạng ngời đang chờ những đoàn thuyền đánh cá cập bến. Nắng vỡ òa trong gió, nâng cả bầu trời lên cao hơn, xanh hơn. Nắng nhảy nhót trên sóng nước hòa cùng bài ca bất tận của biển cả. Dọc bờ biển, bãi cát sau một đêm uống sương mai nhuộm màu nâu sẫm. Phải chăng vì lưu luyến những người con quê hương yêu dấu nên cát đã lưu giữ, in hình những đôi bàn chân trần của ai đó đã từng đi qua nơi đây. Những hạt cát như còn đang ngái ngủ bị sóng đánh thức bỗng giật mình chuyển động rồi vươn vai thức dậy dưới ánh nắng bình minh. Những hạt cát nhỏ li ti, long lanh, vàng óng như kim sa được xây thành một lâu đài lung linh, lộng lẫy. Vừng đông đã thực sự hiện ra rực rỡ giữa màu mây trắng, chiếu những tia sáng kì diệu xuống vạn vật. Lúc này mặt biển lóe lên một màu trắng bạc. Ánh sáng ấy phủ lên mặt biển, lan tỏa rất đẹp. Màu xanh của trời, màu xanh của nước hòa lẫn với màu sắc của mặt trời tạo nên một màu sắc kì ảo trên biển.
Cảnh biển lúc này như một bức tranh thiên nhiên tuyệt mĩ! Trong ánh sáng dịu dàng trong buổi bình minh, những tiếng nói, tiếng cười vang rộn cả bãi biển xôn xao bàn luận về những đoàn thuyền ra khơi. Ngoài xa xa, sóng sau khi đã vỗ bờ để về với biển cũng trở nên phẳng lặng hơn. Phải chăng sóng cũng đang chạnh lòng, buồn bã vì không còn được đùa giỡn với đám trẻ nhỏ. Hiểu được điều đó những con sóng nối tiếp sau khi lan vào bờ đã ca lên bản nhạc muôn thuở của biển khơi. Đoàn thuyền đánh cá bắt đầu rẽ màn sương bạc ra khơi. Bỗng thấp thoáng những con thuyền giữa muôn ngàn sóng nước làm náo nức, xôn xao cả mặt biển. Những cánh buồm vút cao thon thả nhìn từ trên cao chẳng khác gì những con chim cổ trắng đang rướn cao như muốn cất tiếng hót. Chúng được nắng chiếu vào hồng rực lên trông như những đàn bướm đang múa lượn giữa trời xanh. Xa xa đâu đó thấp thoáng những đôi tình nhân, khuôn mặt rạng ngời, nở một nụ cười tươi tắn, đang dắt tay nhau dạo trên bãi biển để tâm sự, chuyện trò và trao nhau những tình cảm thiết tha nhất của tuổi thanh xuân.
Những ngày nghỉ ở quê ngoại bên bãi biển Cửa Tùng trôi qua thật mau nhưng cảnh mặt trời mọc trên quê hương em luôn mãi mãi in sâu vào tâm trí, không bao giờ em quên – Một vẻ đẹp của biển, vẻ đẹp kiêu kì muôn màu muôn sắc ấy do mây, trời, ánh sáng tạo nên.Trong mắt tôi, mỗi buổi bình minh trên biển trở nên thật hiền hòa, là một kỉ niệm đẹp của tuổi thơ em.
viết đoạn văn tả cảnh mặt trời mọc ở quê em
Thiên nhiên vốn có nhiều cảnh đẹp, nhưng có lẽ hình ảnh mặt trời mọc trên biển Nha Trang để lại trong em những ấn tượng sâu sắc khó quên. Xa xa, phía chân trời ngấn bể xanh thẳm, pha sắc hồng tươi, vài tia nắng ló dạng đón chào ngày mới.
Mặt trời thức giấc sau một đêm dài, dần dần nhô lên. Ôi đẹp làm sao, mặt trời như “lòng đỏ quả trứng thiên nhiên đầy đặn”. Giữa nên trời trong xanh, gió hiu hiu nhẹ, nước biển ửng hồng, hình ảnh mặt trời góp phần tạo nên bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, tráng lệ. Vài cánh chim trời chao qua, chao lại như một nét chấm phá cho bức tranh về vẻ nên thơ.
Thật hạnh phúc khi tận mắt chiêm ngưỡng cảnh mặt trời mọc, từ đó em càng cảm thấy yêu mến thiên nhiên, quê hương, đất nước.
Hè vừa qua em được mẹ cho đi biển. Sau những ngày bão chân trời, ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây hết bụi. Mặt trời nhú lên dần dần, rồi lên cho kì hết. Mặt trời tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển ửng hồng.Gió thổi lồng lộng quét sạch tàn dư của bóng đêm. Vạn vật bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Thoáng chốc ánh sáng đã chan hòa mặt đất. Khung cảnh mặt trời mọc đẹp như một bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng ngọn bút của một họa sĩ tài hoa, để lại trong em một ấn tượng đẹp không bao giờ quên.
Tả cảnh mặt trời mọc trên quê hương em.
Giúp vs ạ nhưng văn ngắn thôi nha, chép mỏi tay lắm!
Khoảnh khắc tuyệt vời nhất trong ngày với em có lẽ là bình minh ló rạng trên quê hương. Bình minh trên quê em đẹp lắm. Đẹp đến ấn tượng, khắc ghi.
Em sinh ra và lớn lên ở thành phố nên bình minh trên quê hương hay chính là bình minh của thành phố Nam Định. Sáng nào cũng thế, em thức dậy từ 4 rưỡi sáng lên sân thượng tập thể dục. Tầm này trời vẫn còn tờ mờ sáng. Bầu trời còn chưa sáng hẳn, vẫn còn khoác trên mình chiếc áo màu lam đậm điểm vài nét tối. Nhưng gần 5 giờ sáng vì là trời mùa hè nên trời lúc này đã chuyển hẳn sang màu áo xanh sáng tỏ. Từng đám mây đã bắt đầu hiện rõ từng khoảng không. Từ đằng Đông, ông Mặt trời thức giấc sau một đêm dài, vươn vai ló rạng. Nhìn từ xa mặt trời như một quả gấc chín khổng lồ đang từ từ nhô lên. Ánh sáng từ mặt trời toả ra sáng rõ cả không gian. Mới lúc nào không gian còn đang chìm trong bóng tối. Vậy mà bây giờ lại bừng sáng. Mặt trời lên thì mặt trăng lặn nhường chỗ cho ánh nắng vàng của mặt trời và mây xanh lững lờ.
Bình minh lên cũng là lúc vạn vật xung quanh bừng tỉnh giấc. Cây cối vươn mình rung rinh đón chào ánh nắng ngày mới. Trên những mặt lá xanh còn đọng lại những giọt sương sớm, long lanh lấp lánh dưới ánh nắng sáng. Hoa thơm khoe sắc thắm sau một buổi đêm ngủ giấc dài. Chim ca ríu rít gọi nhau cùng ca khúc hát đón chào bình minh ngày sớm.
Con người cũng thức giấc. Từ sân thượng nhìn xuống góc phố thấy rõ nhịp sống buổi sớm của mọi người. Đầu phố, những gánh hàng sáng đang sắp xếp, chuẩn bị mở cửa chào đón khách. Mùi thơm từ hàng xôi bác Tám, hàng phở bác Kim thoang thoảng trong gió. Gần đó có một nhóm các cụ già đang tập thể dục. Người đi bộ, người tập dưỡng sinh,.. Mọi người nói cười vui vẻ. Ai cũng hạnh phúc đón chào ngày mới bắt đầu. Cứ như thế nhịp sống của mọi người bắt đầu.
Bình minh trên quê hương em giản dị mà đẹp như thế. Thiên nhiên, cây cối, con người đều sung sướng, hạnh phúc đón chào bình minh. Khoảnh khắc ấy thật đẹp và đáng nhớ.
“Ò ó o o…”
Tiếng gà làm xao động cả một không gian yên ắng xua đi màn đêm. Và một ngày mới lại bắt đầu trên quê hương em.
Ở mọi vùng quê, tiếng gà đã trở thành chiếc đồng hồ thời gian của nông dân. Gà gáy canh trưa: đến giờ nghỉ ngơi, gà gáy chiều tối: đến giờ kết thúc công việc; và gà gáy sáng: nào cùng bắt đầu một ngày hè mới. Tiếng chú gà trống dõng dạc, vang xa đánh thức mọi người, kéo ông mặt trời nhô lên. Những tia sáng yếu ớt bắt đầu xuất hiện. Bóng ông mặt trời lấp ló sau rặng tre ngà phía cuối làng vẫn còn đang ngái ngủ. Chắc hẳn ông phải cố gắng lắm để rời giấc ngủ mà nhô lên gặp mọi người. Những ngọn ánh sáng đầu tiên từ những căn nhà được thắp lên, cùng với sao trời còn sót lại, làm sáng cả bầu không gian. Rồi ánh sáng nhà này đến nhà kia, bắt đầu có âm thanh từ con người nói chuyện với nhau. Và những làn khói xám bắt đầu bay nghi ngút lên từ những căn bếp, những tiếng lách cách của bát đũa và xoong nồi của những bà, những mẹ đang nấu bữa sáng cho gia đình. Đâu đây có tiếng em bé khóc sáng sớm, tiếng “à ơi” dỗ con ngủ của mẹ.
Khi làn khói kia dần tan biến đi cũng là lúc những ngôi sao cuối cùng trên bầu trời cũng biến mất. Ông mặt trời đã tỉnh ngủ, nặng nhọc nâng mình lên sau lũy tre làng với khuôn mặt ửng hồng như lòng quả trứng gà. Những tia nắng đầu tiên đã xuất hiện. Một vài tia nắng tinh nghịch tách mặt trời chạy xuống sân trước, nhảy nhót trên những mái nhà, chơi đùa cùng những làn khói cuối cùng chưa chịu tan vào không trung. Lúc này, ánh đèn trong các gia đình, nhà này nhìn nhà kia, cũng dần tắt hết. Trong nhà, tiếng nói cười đã bắt đầu ngân vang. Họ cùng nhau ăn cơm sáng. Có gia đình ăn trên phản gỗ, có nhà dải chiếu ăn giữa sân để cảm nhận không khí trong lành buổi sớm mùa hạ. Chị gió thấy trên bầu trời, mây rủ nhau bay đến cũng xuất hiện góp vui. Chị đẩy những đám mây bay nhanh, luồn lách qua kẽ là để lại những giai điệu xào xạc đầu tiên của buổi sáng mùa hạ. Gió đi qua, chào bà một tiếng, thơm vào má bé gái đang ngủ, đem lại sự thoải mái, mát lành của đầu mùa. Mọi người vừa ăn vừa kể nhau nghe về những câu chuyện, giấc mơ mà mình gặp, những dự định làm để bắt đầu một ngày hiệu quả và ý nghĩa. Một vài đứa bé quấy khóc vì không muốn ăn cơm. Đàn gà, vịt lon ton vào vườn tìm sâu, mổ lá. Những chú lợn ủn ỉn kêu ăn khi thấy đàn trâu đang ăn cỏ để chuẩn bị cho chuyến ra đồng.
Khi những tia nắng vàng tươi đã nhảy nhót đầy khắp cả sân, mặt trời tự hào vươn qua rặng tre cũng là lúc mọi người bắt đầu sinh hoạt của minh. Nắng đọng vào những bộ áo nâu các bác nông dân khi họ dắt trâu ra đồng. Tiếng chào hỏi vui tươi từ các bác đang dắt trâu, tiếng xôn xao của những mẹ, những bà gánh hàng ra chợ. Những chiếc áo trắng điểm đỏ chiếc khăn quàng tung tăng trên đường đến trường. Chúng chào nhau, chúng kể chuyện nhau nghe, chúng cãi nhau về trò chơi hôm trước, … Cứ ríu rít hệt như những con chim non đang hót ở trên cành, rồi gọi nhau trong bụi cây. Ngoài đồng, những nhánh lúa xanh rờn đang chuẩn bị trổ bông, điểm trắng cánh cò dập dờn xa xa lặn lội kiếm ăn. Những tiếng góp vui của anh nhái, chẫu chuộc, … nghe mới vui tai làm sao! Màu vàng của nắng, màu xanh của cỏ cây, màu trắng cánh cò và mây, màu nâu của những con người tần tảo mưa nắng. Rồi những âm thanh vui nhộn của thiên nhiên, những câu nói vui vẻ của con người. Cuộc sống nông thôn bắt đầu đôi khi chỉ đơn giản và bình dị thế thôi nhưng lại khiến cho con người ta thấy yên bình và hạnh phúc như thế đấy!
Mới sáng tinh mơ, em đã nghe thấy tiếng chú gà trống gáy vang, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Đây cũng chính là lúc ông mặt trời thức dậy, cùng dân làng đón chào ngày mới hạnh phúc.
Em choàng tỉnh dậy, chạy ra sân, vươn vai, tập thể dục. Trời còn đang mờ hơi sương mà em đã thấy mùi khói bếp bay trong không khí. Cái mùi khói bếp quen thuộc chỉ có ở những làng quê Việt Nam. Dù có đi đâu cũng không thể nào quên được cái mùi rạ của quê hương. Ông mặt trời đang từ từ nhô lên từ sau rặng tre, báo hiệu cho mọi người biết một ngày mới sắp bắt đầu. Đâu đó có tiếng các bác nông dân dắt trâu, gọi nhau ra đồng làm việc. Đường làng vắng vẻ bỗng trở nên nhộn nhịp. Từng người dắt trâu cứ nối đuôi nhau cùng ra đồng làm việc, vừa đi vừa bàn tán về bộ phim vừa xem tối qua. Họ nói cười vui vẻ. Các chị thì quang gánh, cũng dắt díu nhau ra đồng.
Học sinh chúng em thì đi học muộn hơn. Khoảng 6 giờ 30 phút, đường làng vang lên tiếng í ới gọi nhau đi học. Những chiếc áo sơ mi trắng được sơ vin gọn gàng. Trên vai chúng em là những chiếc khăn quàng đỏ tung bay phấp phới. Những chị gió đùa nghịch, thổi tung mái tóc em lên. Chúng em vừa đi vừa ôn bài.
Trong khung cảnh bắt đầu vang lên tiếng máy xát gạo, máy kéo, máy cày. Ai cũng có công việc của mình, ai cũng khẩn trương, sẵn sàng bắt tay vào công việc của một ngày mới.
Khung cảnh tĩnh mịch, không khí trong lành của lúc tảng sáng đã trở nên ồn ào, đông vui. Mọi vật đều thức giấc. Ông mặt trời chiếu những tia nắng sưởi ấm mọi vật, soi sáng cho mọi người làm việc. Một ngày mới lại bắt đầu với bao niềm vui. Tất cả mọi người đều hân hoan đón chào ngày mới khi ánh nắng của ông mặt trời rọi xuống.
K nhá