Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Tham Huong Giang
Xem chi tiết
Adorable Angel
25 tháng 8 2017 lúc 15:54

Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6Ôn tập mỹ thuật 6

Adorable Angel
25 tháng 8 2017 lúc 12:54

Hình j vậy bn

Anime hay phong cảnh hay cái j

Tham Huong Giang
25 tháng 8 2017 lúc 13:05

Hình anime ban a !

Trương Việt Lâm
Xem chi tiết
ᏉươℕᎶ ℕè ²ᵏ⁹
8 tháng 10 2021 lúc 9:48

undefinedundefinedđây nha

Khách vãng lai đã xóa
Phạm Ngọc Bảo	Trân
8 tháng 10 2021 lúc 9:56

hehe:))))))))))undefined

Khách vãng lai đã xóa

Đây này bạn , đây ảnh trường mình nha   ::::::::

  undefined

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Ngô Thùy Dương
Xem chi tiết
Nguyễn Hữu Sang
26 tháng 1 2022 lúc 18:48

kamui nè mik fan cứng hero team luôn mà mik ko bt đăng ảnh lên olm

Khách vãng lai đã xóa
Lê Min Hy
26 tháng 1 2022 lúc 18:51

fan hero team 

Khách vãng lai đã xóa
Đinh Anh Thư
26 tháng 1 2022 lúc 18:51

mk cũng ko biết đăng ảnh trên olm 

Khách vãng lai đã xóa
namblue
Xem chi tiết
Siêu Nhân Lê
2 tháng 11 2016 lúc 17:18

trên mạng đày ra đó

 

Thiều Quang Huy
Xem chi tiết
Sakura Miyuki
11 tháng 2 2018 lúc 17:44

Whoever you are, you have the right to dream of your future job. I also have one. That is my desire to become a teacher. Just thinking of my job, I feel so happy.

My friends often ask me that: “Why do you choose teaching?”. I smile. I choose this job, because I love children so much. I want to take care of them, teach them how to read, how to write, how to listen and show them the beautiful things of this life.

Teaching is similar to growing a tree up, you must have patience,  carefulness, and passion. And one of the important reasons that makes me choose this job is my parents. They hope that I can complete your dream.

In Viet Nam, the salary of a teacher is quite low, but I still want to become a teacher, simply because  I love this job and I believe in my love, as well as my passion for this job. In the future, I will become a good teacher. And now, I’m trying my best to complete the program in university to make my dream come true.

Thiều Quang Huy
15 tháng 2 2018 lúc 9:34

Là học sinh .ko phair là dream work đâu nha các bạn!

Phạm Thị Trâm Anh
Xem chi tiết
Dương Con
18 tháng 12 2016 lúc 12:47

bạn soạn đề bài

rồi chọn bài văn hay lớp 7 cảm nghĩ về con vật nuôi em thích^^

Hoàng Thị Ngọc Anh
18 tháng 12 2016 lúc 13:31

Bài 1:

Giữa cuộc sống tất bật hằng ngày, chắc ai cũng có một người bạn cùng đồng hành để xua tan những vất vả, lo lắng trong công việc, học hành. Những người bạn đó là ai? Đó là những con thú mà chúng ta vẫn nuôi. Đối với mỗi người, chúng có thể là những chú chim, hay những chú mèo. Còn đối với tôi thì chú chó "Bill" là một niềm vui lớn giúp tôi xua tan đi những mệt nhọc, lo toan sau một ngày học hành mệt mỏi.

Chú chó "Bill" được bác tôi cho từ khi tôi mới lên sáu tuổi. Nó trông rất to,bằng cái xe đạp của tôi. Nó khoác trên mình một màu nâu vàng rất dịu. Cái đầu của nó tròn tròn, lúc nó cũng lắc trông rất ngộ. Bill có đôi mắt tròn, màu nâu đậm. Chiếc mũi của Bill nhỏ nhỏ, xinh xinh lúc nào cũng ươn ướt. Những chiếc râu mép nhỏ, trắng như cước. Bill có những chiếc răng nanh nhỏ, trông rất sắt bén. Khi nó ngủ, lại nhe ra những chiếc răng trông rất dữ. Hai đôi tai của Bill lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng. Hai đôi chân của Bill hơi gầy có những chiếc móng đeo đi rất nhẹ nhàng. Bill có cái đuôi dài và xù lên giống như cây chổi lúc nào cũng phe phẩy, rất ngộ.

Tôi còn nhớ mãi vào mùa thu năm trước. Bill mắc một căn bệnh hiểm nghèo. Ba mẹ tôi đã cố gắng chạy chữa nhưng bệnh tình của Bill vẫn không hề suy giảm. Bill ngày càng yếu dần. Thấy Bill như vậy, tôi khóc nhiều lắm. Có lúc, tôi còn xin ông tiên cho tôi được thế bệnh cho Bill mặc dù biết đó chỉ là một ước mơ, một ước mơ không bao giờ có thể thực hiện được. Rồi một buổi chiều đầy mưa, Bill không còn ở trên thế gian này nữa.. Tôi ôm lấy Bill và khóc oà lên...

Tôi không bao giờ có thể quên được chú chó Bill thân yêu này này. Bởi nó đã giúp cho gia đình tôi rất nhiều. Mỗi khi đi học về, vừa bước qua cánh cổng thì thứ mà tôi thấy đầu tiên chính là Bill. Nó quấn quít lấy chân tôi, đuôi ve vẩy mừng rỡ làm cho tôi quên hết những mệt nhọc. Khi màn đêm buông xuống, mọi người đều chìm trong giấc ngủ, thì nó lại thức giấc canh nhà. Nhiều lúc chỉ nghe được tiếng động nhỏ, nó lại sủa lên làm cho cả nhà thức giấc. Không những thế, trong đời sống chó còn là một món ăn đặc sản. Đáng ca ngợi nhất là đức tín trung thành của chúng. Có những chú chó mà dù chủ có ở đâu thì chúng cũng có mặt ở bên cạnh. Lúc chỉ có một mình. chúng còn có thể là người bạn ở bên cạnh để xua tan đi cái cảm giác cô đơn đó.

Gia đình tôi rất quý Bill. Biết bao kỉ niệm buồn vui của gia đình mà có có Bill cùng chia sẻ. Bố tôi nói: nó nó không còn là một chú chó, mà nó như một thành viên thân thiết trong gia đình. Dù đã đi xa khỏi thế giới này mãi mãi, nhưng hình ảnh của Bill lúc nào cũng hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi sẽ nhớ mãi Bill và giữ gìn những kỉ niệm giữa tôi và chú chó thân yêu này.

Bài 2:

Hôm nay cô giáo ra đề làm văn. Cô yêu cầu tôi kể về kỉ niệm với một con vật nuôi mà tôi từng thân thiết. Không một chút đắn đo, tôi cầm bút kể về chú chó " Lúc", một ***** mà gia đình tôi ai cũng coi như một người thân.
" Lúc" là cách tôi gọi tắt tên của nó. Thật ra tên đầy đủ của nó là" Lucky". Ba tôi đặt cho nó cái tên đó vì ông tin vào câu dân gian truyền miệng: " Mèo vào nhà thì khó, chó vào nhà thì sang". Số là thế này, một hôm, khi đứng trông hàng, anh Hải, người giúp việc cho ba tôi, thấy một ***** ngơ ngác chạy qua, vẻ mặt thất thần hỏang hốt. Anh bèn huýt gió gọi nó đứng lại. Ai ngờ nó vào nhà thật và nằm im phủ phục trước thềm. Anh lấy cơm cho nó ăn rồi vỗ về bảo nó nằm im đợi chủ đến tìm.Không ngờ, một ngày, rồi hai ngày ....trôi qua mà chẳng ai đi tìm nó cả. Thế là gia đình tôi nuôi luôn từ đó.
Phải nói Lucky không phải là chó quý mà chỉ là một ***** đẹp vậy thôi. Nó là chó Việt 100%. Có lẽ chủ trước nuôi nó để thịt hay sao đó nên khi về nhà tôi nó đã bị thiến rồi. Do vậy nó mập tròn ú ụ. Cân dễ phải 20 kg ( Lần chích ngừa cho nó tôi đã có cân). Lông lại vàng óng ả nữa trông rất đáng yêu. Chỉ có điều cái mõm dài và hàm răng nhe ra nhọn hoắt trông rất đáng sợ. Ấy thế nhưng Lúc lại rất hiền. Ai vuốt cũng được và gặp ai cu cậu cũng mừng. Anh Hải thường trêu nó là chó" hữu nghị" và không tin tưởng chút nào vào việc giữ nhà của nó.
Lúc đầu tôi cũng coi thường nó. Hay nói đúng hơn là tôi không ghét cũng không thương. Nhưng rồi nhiều chuyện xảy ra khiến tôi phải đổi thay thái độ. Đó là mỗi khi tôi đi học về, nó nằm trước cửa, đợi tôi từ xa. Và khi tôi chưa thấy nó là nó đã nhìn thấy tôi rồi. Nó chạy xồ ra mừng tôi tíu tít. Lúc đó cái đuôi của nó cứ gọi là ngoáy tít, hai chân trước chồm lên như thể muốn ôm chòang lấy tôi. Miệng thì khẽ kêu lên sung sướng. Đã thế ánh mắt lại đầy biểu cảm thiết tha, bảo sao tôi không cảm động. Cứ thế ngày lại qua ngày, tôi mến nó lúc nào không hay.
Càng mến Lucky hơn khi một ngày kia nó lập công bắt chuột! Bạn có tin không khi chó mà biết bắt chuột như mèo. Nhưng là sự thật đấy. Số là cửa hàng nhà tôi đồ đạc rất nhiều nên lũ chuột thường hay ẩn nấp. Má lại ghét mèo nên không chịu nuôi. Thế là lũ chuột hòanh hành dữ dội. Một bữa nọ , Lúc đang nằm lim dim thì nghe tiếng rục rịch của lũ chuột đuổi nhau sau tủ kệ. Lúc vểnh tai lên, hai chân trước duỗi dài nghe ngóng...Thế rồi một anh " Tí" rửng mỡ chạy xẹt qua. Không chần chừ, Lúc vươn mình chồm tới. Anh " Tí" chới với bị Lúc ngoạm liền. Lúc cắn chặt , lắc lắc đầu ra chiều hí hửng đem lại khoe với ba tôi. Ba cầm xác chuột liệng vào thùng rác rồi khen Lúc giỏi, Lúc tài. Từ đó được khuyến khích, Lúc càng ra tay diệt chuột và lập thêm nhiều chiến công hơn nữa. Mẹ tôi vì thế càng yêu Lúc hơn.
Thấm thoắt vậy mà Lúc đã ở với gia đình tôi được7 năm rồi. Biết bao kỉ niệm buồn vui của gia đình mà có Lúc cùng chia sẻ. Thậm chí anh Hai tôi đi học xa nhà mất những bốn năm mà khi về Lúc vẫn mừng, vẫn nhớ. Do vậy cả nhà tôi ai cũng yêu quý Lúc. Ba tôi thường nói với chúng tôi rằng nó không còn là một ***** nữa mà là một thành viên thân thiết của gia đình. Với tôi, tôi không thể tưởng tượng một ngày nào đó khi đi học về mà không thấy nó ra mừng. Nếu nó bị " bắt cóc" ...eo ôi, tôi chết mất. Do vậy tôi chỉ cầu trời cho nó được sống mãi với gia đình tôi. Tôi sẽ chăm sóc nó như thể đó là em út của tôi vậy.

Bài 3:

Con người, ai cũng có một đời sống tâm hồn, tình cảm riêng. Mọi thứ trong đó đều đẹp đẽ và đáng trân trọng cho dù đó là thứ tình cảm nhỏ nhất. Đối với tôi, tình cảm đối với các con vật nuôi trong gia đình đã chiếm một góc không nhỏ từ lúc nào tôi cũng chẳng rõ.
Hồi tôi năm tuổi, cũng vừa lúc nhà tôi phải chuyển đến nhà mới. Tôi đã được nội đồng ý cho bế” Xanh” – bạn mèo dễ thương của tôi theo cùng. Cả ngày tôi chơi với Xanh, chán thì ngồi trước cửa ngắm nhìn xe cộ vút qua mà tha hồ tưởng tượng, Vẽ vời ra vô vàn câu chuyện, Cũng là một cái thú.Tôi chỉ tự kể mình nghe. Nội biết tôi ưa tĩnh nên không bao giờ hỏi khi thấy tôi ngồi một mình ngoài cửa cùng chú bạn Xanh. Xanh của tôi trông rất tức cười, điều đặc biệt là trên người chú chẳng có tí xanh nào cả, kể cả đôi mắt cũng nâu hệt như bộ lông dày mượt, đuôi chúa chỉ ngắn một mẩu và thân mình tròn hết mực. Đó là do tôi vất vả nuôi nuôi nấng cậu bạn suốt mấy năm liền. Thú vị nhất là chú mèo Xanh hơn tôi những năm tuổi. Chắc vì già,càng lúc chú bạn càng ít chơi đùa, chỉ cuộn mình trong ổ, hết ngủ lại lim dim, tôi gọi sao cũng không dậy.
Không lẽ tôi cứ phải chơi một mình sao? Thật bất ngờ! Một bình minh trời đẹp, tôi tỉnh giấc bởi tiếng “meo meo” lạ tai. Trước mắt tôi là một cô mèo với bộ lông trắng muốt, cái đuôi dài cỡ bốn lần đuôi Xanh và đôi mắt đẹp vô cùng, xanh đại dương thăm thẳm.” Mèo mới lớn”- tôi gọi cô mèo như vậy, đó là món quà nội đã dành cho tôi nhân dịp tôi tròn sáu tuổi.Bà gọi cô mèo là Va, giống như khi đặt tên Xanh, là để hoài niệm về Xanh Pê Téc bua và Ma-xcơ-va, hoài niệm về nước Nga cổ kính, quật cường.Những điều này về sau tôi mới hiểu. Hằng ngày, tôi và Va cùng đùa vui,ném bóng, trốn tìm. Va rất lạ.Có những lúc, nó nghịch ngợm vô cùng nhưng nhiều khi từ chối hẳn mọi trò chơi.Va đủng đỉnh dạo khắp nhà, đuôi cứ dựng lên trời trông rất ngộ.Lạ hơn cả là cô mèo rất yêu quý Xanh,còn Xanh thì lại ghét Va, sử sự như một bà già khó tính. Xanh không cho Va lại gần mình, hễ thấy Va lại gần là nó lại gầm gừ, rồi luôn ăn phần của Va, mặc đĩa cơm to phần Xanh, hãy còn nguyên vẹn.Rất hiền lành, Va sẵn sàng lùi ra để nhường cơm cho Xanh, chỉ khi Xanh đã ăn xong, Va mới dám mon men đến gần đĩa cơm thừa,nhiều bữa không còn gì thế là Va nhịn đói.Tuyệt nhiên,Va không hề lại gần đĩa cơm đầy của Xanh. Rồi cả những khi Xanh đang ngủ thì cô mèo Va lại chạy đến nép vào người Xanh, nhắm mắt lại. Xanh càng gầm gừ, càng đuổi đi thì Va càng tiến tới làm thân. Thế rồi một lần,Xanh cáu quá đã cào vào má Va. Nó chạy vụt đi, hai ngày liền không về.. Thật bất ngờ, ngày thứ ba Xanh đã đi tìm Va, và thấy cô mèo nằm trong gác bếp…Hôm ấy, Va được ăn phần cơm nguyên vẹn, lúc ngủ còn được tựa vào lưng Xanh.Nhưng tiếc rằng trời chỉ cho một ngày…
Ngày lễ Nô-en năm đó, tôi được tặng quả cầu có tám quả chông vàng xinh xinh với dây rút buộc quanh. Mỗi lần đập xuống đất, chuông kêu boong boong nghe thật vui tai. Tôi lại cùng Va chơi ném bóng. Va chơi rất nhiệt tình vì còn đang vui vì chuyện hôm trước. Va kêu meo meo khiến cho tôi cười nắc nẻ. Nhưng rồi, thời gian ngừng trôi, quả cầu bay xa, Va phóng theo. Đây là lòng đường. Xanh lao ra từ trong ổ, đột ngột. K…ké…t…xôn xao..tiếng người …đám đông…Xanh, Va..! Muộn, muộn thật rồi! Trước mắt tôi là 1 vũng máu, rất nhiều máu đỏ tươi. Tôi lạc trong chân trời, bơ vơ giữa thinh không, vô tận. Tôi chạy mãi, mồ hôi lấm tấm, người nóng bừng lên như hòn lửa đỏ. Tôi lạc giữa sa mạc hoang sơ, môi rớm máu và cổ họng khô cháy. Tôi đã ốm đến một tháng. Mở mắt, Xanh lại gần giường vuốt vào má tôi, cái chân sau đi không vững vì đau. Còn Va, Va đã bay lên thiên đường, từ khi tôi còn lạc trong một chân trời vô tận. Va là thiên sứ hay sao mà vụt đến rồi lại vụt đi. Vội quá!

Chúc bạn học tốt Phạm Thị Trâm Anh

Trần Thị Huệ
18 tháng 12 2016 lúc 13:33
Hôm nay cô giáo ra đề làm văn. Cô yêu cầu tôi kể về kỉ niệm với một con vật nuôi mà tôi từng thân thiết. Không một chút đắn đo, tôi cầm bút kể về chú chó " Lúc", một ***** mà gia đình tôi ai cũng coi như một người thân.
" Lúc" là cách tôi gọi tắt tên của nó. Thật ra tên đầy đủ của nó là" Lucky". Ba tôi đặt cho nó cái tên đó vì ông tin vào câu dân gian truyền miệng: " Mèo vào nhà thì khó, chó vào nhà thì sang". Số là thế này, một hôm, khi đứng trông hàng, anh Hải, người giúp việc cho ba tôi, thấy một ***** ngơ ngác chạy qua, vẻ mặt thất thần hỏang hốt. Anh bèn huýt gió gọi nó đứng lại. Ai ngờ nó vào nhà thật và nằm im phủ phục trước thềm. Anh lấy cơm cho nó ăn rồi vỗ về bảo nó nằm im đợi chủ đến tìm.Không ngờ, một ngày, rồi hai ngày ....trôi qua mà chẳng ai đi tìm nó cả. Thế là gia đình tôi nuôi luôn từ đó.
Phải nói Lucky không phải là chó quý mà chỉ là một ***** đẹp vậy thôi. Nó là chó Việt 100%. Có lẽ chủ trước nuôi nó để thịt hay sao đó nên khi về nhà tôi nó đã bị thiến rồi. Do vậy nó mập tròn ú ụ. Cân dễ phải 20 kg ( Lần chích ngừa cho nó tôi đã có cân). Lông lại vàng óng ả nữa trông rất đáng yêu. Chỉ có điều cái mõm dài và hàm răng nhe ra nhọn hoắt trông rất đáng sợ. Ấy thế nhưng Lúc lại rất hiền. Ai vuốt cũng được và gặp ai cu cậu cũng mừng. Anh Hải thường trêu nó là chó" hữu nghị" và không tin tưởng chút nào vào việc giữ nhà của nó.
Lúc đầu tôi cũng coi thường nó. Hay nói đúng hơn là tôi không ghét cũng không thương. Nhưng rồi nhiều chuyện xảy ra khiến tôi phải đổi thay thái độ. Đó là mỗi khi tôi đi học về, nó nằm trước cửa, đợi tôi từ xa. Và khi tôi chưa thấy nó là nó đã nhìn thấy tôi rồi. Nó chạy xồ ra mừng tôi tíu tít. Lúc đó cái đuôi của nó cứ gọi là ngoáy tít, hai chân trước chồm lên như thể muốn ôm chòang lấy tôi. Miệng thì khẽ kêu lên sung sướng. Đã thế ánh mắt lại đầy biểu cảm thiết tha, bảo sao tôi không cảm động. Cứ thế ngày lại qua ngày, tôi mến nó lúc nào không hay.
Càng mến Lucky hơn khi một ngày kia nó lập công bắt chuột! Bạn có tin không khi chó mà biết bắt chuột như mèo. Nhưng là sự thật đấy. Số là cửa hàng nhà tôi đồ đạc rất nhiều nên lũ chuột thường hay ẩn nấp. Má lại ghét mèo nên không chịu nuôi. Thế là lũ chuột hòanh hành dữ dội. Một bữa nọ , Lúc đang nằm lim dim thìnghe tiếng rục rịch của lũ chuột đuổi nhau sau tủ kệ. Lúc vểnh tai lên, hai chân trước duỗi dài nghe ngóng...Thế rồi một anh " Tí" rửng mỡ chạy xẹt qua. Không chần chừ, Lúc vươn mình chồm tới. Anh " Tí" chới với bị Lúc ngoạm liền. Lúc cắn chặt , lắc lắc đầu ra chiều hí hửng đem lại khoe với ba tôi. Ba cầm xác chuột liệng vào thùng rác rồi khen Lúc giỏi, Lúc tài. Từ đó được khuyến khích, Lúc càng ra tay diệt chuột và lập thêm nhiều chiến công hơn nữa. Mẹ tôi vì thế càng yêu Lúc hơn.
Thấm thoắt vậy mà Lúc đã ở với gia đình tôi được7 năm rồi. Biết bao kỉ niệm buồn vui của gia đình mà có Lúc cùng chia sẻ. Thậm chí anh Hai tôi đi học xa nhà mất những bốn năm mà khi về Lúc vẫn mừng, vẫn nhớ. Do vậy cả nhà tôi ai cũng yêu quý Lúc. Ba tôi thường nói với chúng tôi rằng nó không còn là một ***** nữa mà là một thành viên thân thiết của gia đình. Với tôi, tôi không thể tưởng tượng một ngày nào đó khi đi học về mà không thấy nó ra mừng. Nếu nó bị " bắt cóc" ...eo ôi, tôi chết mất. Do vậy tôi chỉ cầu trời cho nó được sống mãi với gia đình tôi. Tôi sẽ chăm sóc nó như thể đó là em út của tôi vậy  
Ngọc Thủy
Xem chi tiết
Phạm Đức Minh
2 tháng 10 2021 lúc 15:30

tham khảo điundefinedundefinedundefined

Khách vãng lai đã xóa
do tuan anh
2 tháng 10 2021 lúc 16:25

undefinedđược ko vậy

Khách vãng lai đã xóa
Táo
2 tháng 10 2021 lúc 16:38

undefinedundefined

# chẹp chẹp

Khách vãng lai đã xóa
Xem chi tiết
Lê Nguyên Hạo
18 tháng 9 2016 lúc 19:48

cái bài hình cô lấy đại bài ms hc trong lớp. Tìm các góc = nhau trong 1 đt cắt 2đt

✎﹏кρσρ ωιтн ℓυν♕
Xem chi tiết

                                                                      Bài làm

          If you are in two minds about choosing a suitable place for summer time, I recommend that Nha Trang beach will be the most ideal destination. The beauty of Nha Trang beach has attracted a large number of local and international tourists every year. Nha Trang not only enjoys mild temperature but the nature here is also endowed with the clear crystal- sea water and pristinely white sand of its 6km beach. On the seaside stands a range of palm, coconut trees and beach umbrellas, which invite you to enjoy the sun under its shape and give you a peaceful state of mind. Moreover, there is a variety of restaurants, hotels and souvenir stores near the seaside providing necessities to serve all the demands of tourists. On setting foot on this area, people can immerse themselves into stunning scenery and dreamy sea and be given many chances to enjoy delicious local food with typical smell and taste. In addition to, when night falls, you can walk along the coastline to enjoy the moonlight and the splendid beauty of the beach and have amazing and joyful moments. To put it briefly, Nha Trang beach has put a strong impression on me and I have an intention of visiting this place whenever possible. 

#Thiên_Hy

Nick Đặt Cho Vui
4 tháng 4 2019 lúc 19:26

For those who love travelling, a trip to the seaside would be an ideal picking. The scene of the beach is always an awe-inspiring masterpiece of nature, especially on a beautiful day. The sky is clear and deep blue. Glorious, heavenly light shines through the light wispy clouds. The sea song of the waves soothes me a lot. Not a sign of high waves, there is only continuous little waves rippling gently. The sand has a considerable amount of corals with a collection of many different multi colored seashells. There are also flocks of gulls circling in air. the smell of salty sea tingles my nose as I breathe in a breath of fresh air. In addition, there are some restaurants and hotels available on the seaside to supply all the demands of tourists. The beauty of beach has attracted a lot of attentions and the beach has been always crowded with local and foreign tourists on every holiday. There are many tourists walking along the edge of the sea and taking photos. Children build up sand castles as the image of their wild imagination. I love the beach so much that I would to spend my whole life in this place.

Hok tốt

#Love_Anh_Best#
4 tháng 4 2019 lúc 19:27

Bài luận 1: Viết 1 đoạn văn ngắn miêu tả biến hoặc cảnh biến tiếng Anh
For those who love travelling, a trip to the seaside would be an ideal picking. The scene of the beach is always an awe-inspiring masterpiece of nature, especially on a beautiful day. The sky is clear and deep blue. Glorious, heavenly light shines through the light wispy clouds. The sea song of the waves soothes me a lot. Not a sign of high waves, there is only continuous little waves rippling gently. The sand has a considerable amount of corals with a collection of many different multi colored seashells. There are also flocks of gulls circling in air. the smell of salty sea tingles my nose as I breathe in a breath of fresh air. In addition, there are some restaurants and hotels available on the seaside to supply all the demands of tourists. The beauty of beach has attracted a lot of attentions and the beach has been always crowded with local and foreign tourists on every holiday. There are many tourists walking along the edge of the sea and taking photos. Children build up sand castles as the image of their wild imagination. I love the beach so much that I would to spend my whole life in this place.

Dịch:
Với những người thích đi du lịch thì một chuyến đi tới biển sẽ là sự lựa chọn lý tưởng. Cảnh biển luôn là kiệt tác đầy cảm hứng của thiên nhiên, đặc biết trong ngày đẹp trời. Bầu trời trong và xanh. ánh nắng huy hoàng chiếu qua những đám mây mỏng. Bài ca biển cả của những con sóng làm mình thấy thật dịu êm. không có sóng lớn, chỉ có những con sóng nhỏ liên tiếp gợn nhẹ. Bãi cát đầy san hô với rất nhiều chiếc vỏ biển đầy màu sắc khác nhau. Những đàn hải âu bay vòng vòng bên trên. Mùi muối của biển sốc vào mũi khi mình hít một hơi sâu. Bên cạnh đó, có một số cửa hàng và khách sạn trên bờ biển để phục vụ những nhu cầu thiết yếu của khách du lịch. Vẻ đẹp của bãi biển đã thu hút rất nhiều sư chú ý vì vậy mà bãi biển luôn đông đúc với khách du lịch trong nước và nước ngoài. Có nhiều khách đi bộ đi dọc bờ biển và chụp ảnh. Bọn trẻ thì xây lâu đài cát như những hình ảnh trong tưởng tượng của chúng. Mình yêu bãi biển rất nhiều đến nỗi mình muốn dành cả đời ở đó.

Bài luận 2 viết đoạn văn miêu tả cảnh biển bằng tiếng Anh
If you are in two minds about choosing a suitable place for summer time, I recommend that Nha Trang beach will be the most ideal destination. The beauty of Nha Trang beach has attracted a large number of local and international tourists every year. Nha Trang not only enjoys mild temperature but the nature here is also endowed with the clear crystal- sea water and pristinely white sand of its 6km beach. On the seaside stands a range of palm, coconut trees and beach umbrellas, which invite you to enjoy the sun under its shape and give you a peaceful state of mind. Moreover, there is a variety of restaurants, hotels and souvenir stores near the seaside providing necessities to serve all the demands of tourists. On setting foot on this area, people can immerse themselves into stunning scenery and dreamy sea and be given many chances to enjoy delicious local food with typical smell and taste. In addition to, when night falls, you can walk along the coastline to enjoy the moonlight and the splendid beauty of the beach and have amazing and joyful moments. To put it briefly, Nha Trang beach has put a strong impression on me and I have an intention of visiting this place whenever possible.

Dịch:
Nếu bạn đang phân vân về việc chọn địa điểm du lịch cho mùa hè, mình đề nghị rằng bãi biển Nhà Trang sẽ là điểm đến lí tưởng nhất. Vẻ đẹp của bãi biển Nha Trang đã thu hút lượng lớn khách du lịch trong nước và ngoài nước mỗi năm. Nha Trang không chỉ có khí hậu ôn hoà mà thiên nhiên nơi đây còn được ban tặng với nước biển sạch, trong xanh như ngọc và bãi cát trắng trải dài 6 km đường biển. Trên bờ biển là một hàng cây cọ, cây dừa và những chiếc dù che ở bãi biển như mời gọi bạn tận hưởng ánh nắng mặt trời dưới bóng của chúng và chúng sẽ mang lại một trạng thái cảm giác thoải mái. Hơn trên gần bờ biển là một chuỗi những nhà hàng, khách sạn, cửa hàng lưu niệm cung cấp những thứ cần thiết để phục vụ mọi nhu cầu của du khách. Khi đặt chân lên mảnh đất này, du khách sẽ được hoà mình vào khung cảnh thiên nhiên tuyệt vời, bãi biển đầy thơ mộng và có cơ hội thưởng thức đặc sản địa phương vừa ngon lại mang hương vị đặc trưng. Thêm vào đó, khi màn đêm buông xuống, bạn có thể đi dọc bờ biển để tận hưởng ánh trăng, thưởng thức khung cảnh tráng lệ của bãi biển về đêm và có những phút r tuyệt vời và hạnh phúc nhất. Kết lại, bãi biển Nha Trang đã để lại ấn tượng vô cùng mạnh mẽ với mình và mình đang có dự định sẽ thăm lại nơi này bất cứ khi nào có thể.