cô chuyển đi quá bất ngờ khiến cho chúng tôi...............
HOÀN THÀNH CÂU TRÊN
Câu nào dưới đây có từ viết sai chính tả?
Trên cây chỉ còn sót lại một vài chiếc lá héo quăn.
Hoàn cảnh của cô bé khiến chúng tôi không khỏi xót xa.
Tuy còn nhiều thiếu xót nhưng Hương đã rất cố gắng.
Hiệp không bỏ sót bất kì chi tiết nào trong cuốn sách
Câu nào dưới đây có từ viết sai chính tả?
Trên cây chỉ còn sót lại một vài chiếc lá héo quăn. Hoàn cảnh của cô bé khiến chúng tôi không khỏi xót xa. Tuy còn nhiều thiếu xót nhưng Hương đã rất cố gắng. Hiệp không bỏ sót bất kì chi tiết nào trong cuốn sách.- Câu có từ viết sai chính tả là: "Tuy còn nhiều thiếu xót nhưng Hương đã rất cố gắng."
Xót → sót
NHỮNG ĐỨA CON CỦA VÊ-RÔ-NI-CA Cô Ma-ga-rét Mắc-nây là cô giáo chủ nhiệm năm học lớp ba của tôi. Ngày đầu tiên đến lớp, cô đã làm cho chúng tôi bất ngờ vì phương pháp giảng dạy mới lạ. Cô mang theo một chậu cây sen đá mà sau này chúng tôi đặt tên là Vê-rô-ni-ca. Đây là một loài cây có thể sinh ra nhiều cây con từ một thân cây mẹ. Cô giao ước với chúng tôi, sau khi tổng kết điểm các môn học vào thứ sáu hàng tuần, bạn nào đạt điểm cao nhất sẽ được nhận một “đứa con” của Vê-rô-ni-ca. Tất cả chúng tôi đều háo hức và cố gắng học thật tốt để nhận được một chậu cây con. Mãi đến gần giữa học kì hai, tôi mới nhận được phần thưởng này. Tôi mang thân cây nhỏ xíu ấy về nhà và vô cùng tự hào vì mình là học sinh nam đầu tiên trong lớp nhận được cây sen đá này. Đến cuối năm học, hầu như tất cả học sinh trong lớp đều nhận được một “đứa con” của Vê-rô-ni-ca. Ngay cả Biu Ắc-cơ, một học sinh chậm phát triển trí tuệ, cũng đã cố gắng để nhận được phần thưởng này. Năm tháng trôi qua, cây sen con của tôi cũng đã lớn lên, cũng sinh rất nhiều cây con như cây mẹ Vê-rô-ni-ca. Tôi chiết chúng ra, trồng vào nhiều chậu khác, rồi treo lên. Mỗi khi đồng nghiệp của bố mẹ tôi đến thăm nhà họ lại hỏi mua những chậu cây ấy. Với số tiền kiếm thêm, tôi mua thêm nhiều chậu và cuối cùng, tôi đã bắt đầu chuyển sang công việc kinh doanh cây kiểng. Hôm họp lớp, mọi người cùng im lặng hồi tưởng đến những kỉ niệm về cô Mắc-nây, về lớp ba ngày xưa, về những “đứa con” của Vê-rô-ni-ca. Và chúng tôi đã vô cùng xúc động khi nghe Biu Ắc-cơ nói: - Trước đây, mọi người đều cho rằng tôi không thể học được vì trí óc tôi chậm phát triển. Thế nhưng, chính cô Mắc-nây là người đã thay đổi cuộc đời tôi. Mọi người biết không, khi tôi đem “đứa con” của Vê-rô-ni-ca về nhà, bố mẹ tôi đã xúc động đến rơi nước mắt. Đến bây giờ, tôi vẫn còn giữ lại các con của Vê-rô-ni-ca. Tôi luôn luôn muốn nói: “Cảm ơn cô – cô Mắc-nây kính yêu của con!” Câu chuyện muốn nói với em điều gì?
TK:
Chúng ta cần ghi nhớ và biết ơn những thầy cô đã tận tụy dạy dỗ, thương yêu động viên, giáo dục chúng ta nên người.
"Chúng tôi có ba người.Ba cô gái. Chúng tôi ở trong một cái hang dưới chân cao điểm.Con đường qua trước hang, kéo lên đồi, đi đến đâu đó,xa! Đường bị đánh lở loét, màu đất đỏ, trắng lẫn lộn. Hai bên đường không có lá xanh. Chỉ có những thân cây bọ tước khô cháy. Những cây nhiều rễ nằm lăn lóc. Những tảng đá to. Một vài cái thùng xi măng hoặc thành ô tô, méo mó, han gỉ nằm trong đất."
1. Nhận xét về cách đặt câu trong đoạn văn trên và nêu tác dụng.
2. Qua đoạn truyện em hiểu gì về cuộc sống của các cô gái? Điều gì dsax khiến họ vượt qua để hoàn thành nhiệm vụ
1. Các câu trên đều là câu đơn để thể hiệ sự nhanh trong nhịp văn càng nhấn mạnh sự nguy hiểm mà nơi họ làm việc.
2. Cuộc sống của họ vô cùng khó khăn gian khổ( đường bị đánh lở loét, hai bên đường không có lá xanh nhấn mạnh nơi đây không có sự sống...) Chính tình đồng chí đồng đội, lòng yêu nước, trách nhiệm cao với công việc đá khiến họ vượt qua để hoàn thành nhiệm vụ.
Nêu đặc điểm hình thức và chức năng của câu cầu khiến? xác định câu cầu khiến trong các đoạn trích sau và cho biết chức năng của chúng?
a)
Nhưng không, có tiếng dép lẹp kẹp trong nhà và tiếng mẹ tôi:
- Thằng Thành, con Thủy đâu?
Chúng tôi giật mình, líu ríu dắt nhau đứng dậy
- Đem chia đồ chơi ra đi! – Mẹ tôi ra lệnh.
b)
Ông lão ơi! Ông đừng băn khoăn quá. Thôi hãy về đi. Tôi kêu trời phù hộ cho, ông sẽ được một cái nhà đẹp
giúp mk với mn
*Đặc điểm hình thức: + dấu chấm than( có thể là dấu chấm)
+Có các từ cầu khiến: hãy, đừng, chứ, đi
*Đặc điểm chức năng:Mang tính chất điều khiển, ra lệnh, yêu cầu, đề nghị...
*a",Đem chia đồ chơi ra đi !"
Chức năng: Ra lệnh
b,"Ông đừng băn khoăn quá"
Chức năng: Đề nghị
Thành phần phụ chú trong đoạn thơ sau có ý nghĩa gì?
Cô gái nhà bên (có ai ngờ)
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi)
A. Miêu tả về cô gái
B. Kể về cuộc gặp bất ngờ của tác giả và cô gái
C. Bộc lộ rõ thái độ của tác giả đối với sự việc và hình ảnh cô gái
D. Thể hiện rõ mối quan hệ giữa tác giả và cô gái
II. LUYỆN TỪ VÀ CÂU
Điền dấu phẩy vào những chỗ thích hợp trong đoạn văn sau:
"Bản xô-nát Ánh trăng" là một câu chuyện xúc động nói về nhạc sĩ thiên tài Bét-tô-ven. Trong một đêm trăng huyền ảo ông đã bất ngờ gặp một cô gái mù nghèo khổ nhưng lại say mê âm nhạc. Số phận bất hạnh và tình yêu âm nhạc của cô gái đã khiến ông vô cùng xúc động thương cảm và day dứt. Ngay trong đêm ấy nhà soạn nhạc thiên tài đã hoàn thành bản nhạc tuyệt vời: bản xô-nát Ánh trăng.
- Đoạn văn được điền dấu phẩy như sau:
"Bản xô-nát Ánh trăng" là một câu chuyện xúc động nói về nhạc sĩ thiên tài Bét-tô-ven. Trong một đêm trăng huyền ảo, ông đã bất ngờ gặp một cô gái mù nghèo khổ nhưng lại say mê âm nhạc. Số phận bất hạnh và tình yêu âm nhạc của cô gái đã khiến ông vô cùng xúc động, thương cảm và day dứt. Ngay trong đêm ấy, nhà soạn nhạc thiên tài đã hoàn thành tác phẩm tuyệt vời: bản xô-nát Ánh trăng.
chuyển câu kể thành câu cảm : Cậu làm tớ bất ngờ
cậu làm tớ bất ngờ quá mình ko có dấu chấm than
oki !
- Cậu làm cho tớ bất ngờ quá đi !
được ko bn ?
Hôm nay là ngày 11/11/2018.Tôi học lớp 4.Tôi ,một cậu bé với cái tên Trần Duy Khánh.Khi tôi còn học mẫu giáo,tôi có nghe Đài Tiếng Nói Việt Nam,cô phát thanh viên nói rằng:
-Đừng nên cứ ỷ nại vào quá khứ mà quên đi tương lai tương sáng đang chờ đón bạn.
Tôi cứ nghĩ mãi,nghĩ mãi là nếu là như vậy thì tương lai của ai cũng sẽ tươi sáng mà thôi.Nhưng đến khi tôi học lớp 3.Tôi với biết rằng cô giáo mà tôi yêu quý nhất,cô giáo Bùi Thị Tuyết Nhung,cô đã chuyển trường.Khi biết tin,tôi muốn khóc lắm vì cô rất tốt với chúng tôi.Nhưng bất chợt,tôi nghĩ về câu nói của cô phát thanh viên đã nói:
-Không nên ỷ nại vào cứ nghĩ về quá khứ mà hãy nghĩ về tương lai tươi sáng đang đón chờ bạn.
Và chô đến bây giờ,tôi tình cờ vào trang wed của trường tôi và thấy bức thư chia tay của cô.