Le Anh Tuan
Vào thời Hùng Vương có một đôi vợ chồng tuy đã già nhưng mãi chưa có con. Vào một buổi sáng sớm khi lên nương làm rẫy, chợt thấy một dấu chân rất to in trên mặt đất, bà sửng sốt kêu lên:- Ôi! Dấu chân của ai mà to thế này!Thấy kì lạ, bà đưa chân mình vào ướm thử, về nhà bà liền có thai. Chẳng giống như bình thường, bà mang thai 12 tháng mới sinh ra một bé trai và đặt tên là Gióng. Gióng lên ba tuổi mà chẳng biết nói biết cười. Hàng xóm láng giềng xung quang bắt đầu dị nghị, lời ra tiếng vào, bàn...
Đọc tiếp

Những câu hỏi liên quan
Lê Anh Nhật
Xem chi tiết
Phong Thần
13 tháng 7 2021 lúc 12:45

Tục truyền đời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có hai vợ chồng ông lão chăm chỉ làm ăn và có tiếng là phúc đức. Hai ông bà ao ước có một đứa con. Một hôm bà ra đồng trông thấy một vết chân rất to, liền đặt bàn chân mình lên ướm thử để xem kém thua bao nhiêu. Không ngờ về nhà bà thụ thai và mười hai tháng sau sinh một cậu bé mặt mũi rất khôi ngô. Hai vợ chồng mừng lắm. Nhưng lạ thay! Đứa trẻ cho đến khi lên ba vẫn không biết nói, biết cười, cũng chẳng biết đi, cứ đặt đâu thì nằm đấy…

Bình luận (0)
Đặng Trung Hiếu
Xem chi tiết
Mạnh Nguyễn
31 tháng 7 2023 lúc 1:09
Đoạn văn trên trích từ văn bản "Sự tích Thánh Gióng". Văn bản này thuộc thể loại truyện dân gian, có phương thức biểu đạt chính là tự sự. Trong câu "Tục truyền đời Hùng Vương thứ sáu, ở làng Gióng có hai vợ chồng ông lão chăm chỉ làm ăn và có tiếng là phúc đức", các từ có cấu tạo như sau: "Tục truyền": từ láy "Hùng Vương thứ sáu": cụm danh từ "làng Gióng": danh từ riêng "hai vợ chồng ông lão": cụm danh từ "chăm chỉ làm ăn": cụm tính từ "có tiếng là phúc đức": cụm danh từ Đoạn văn trên kể về sự việc hai vợ chồng ông lão chăm chỉ làm ăn và có tiếng là phúc đức, nhưng không có con. Một hôm bà ra đồng trông thấy một vết chân rất to, liền đặt bàn chân mình lên ướm thử để xem kém thua bao nhiêu. Không ngờ về nhà bà thụ thai và mười hai tháng sau sinh một cậu bé mặt mũi rất khôi ngô. Hai vợ chồng mừng lắm. Nhưng lạ thay! Đứa trẻ cho đến khi lên ba vẫn không biết nói, biết cười, cũng chẳng biết đi, cứ đặt đâu thì nằm đấy. Các từ mượn trong đoạn văn trên là: "Tục truyền": từ mượn Hán Việt "Hùng Vương": từ mượn Hán Việt "làng Gióng": từ mượn Hán Việt "chăm chỉ": từ mượn Hán Việt "làm ăn": từ mượn Hán Việt "phúc đức": từ mượn Hán Việt

 

Bình luận (0)
lượng nguyễn
Xem chi tiết
Đỗ Tuệ Lâm
29 tháng 1 2023 lúc 21:12

Đoạn văn trên kể về sự việc: Thời gian, lý do Thánh Gióng được ra đời và miêu tả Người khi còn nhỏ.

Bình luận (0)
nguyễn đuc mạnh
Xem chi tiết
Nguyễn Minh Thư
5 tháng 8 2021 lúc 19:28

đm mày

Bình luận (1)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Hồng Thái
28 tháng 1 2022 lúc 22:44

???????

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
⚚ßé Só¡⁀ᶦᵈᵒᶫ
28 tháng 1 2022 lúc 23:24

TL:

-từ đơn:tục,thứ,sáu,ở,có,hai,vợ,chồng,tiếng,là,làm,ăn

-từ phức:Hùng Vương,truyền đời,phúc đức,ông lão,chăm chỉ

HT

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Quynh Tram
Xem chi tiết
Bảo Long
Xem chi tiết
Trần Thị Ngọc Lan
25 tháng 2 2022 lúc 9:43

Câu 1: Đoạn văn trên được trích từ Văn bản Thánh Gióng. Văn bản đó thuộc thể loại truyện truyền thuyết. Phương thức biểu đạt chính của đoạn văn là tự sự.

Câu 2: từ ghép: ông lão, phúc đức; từ láy: chăm chỉ.

Bình luận (0)
Bảo Long
Xem chi tiết
Nguyễn Hoàng Tuấn Tú
Xem chi tiết
✎﹏ϯǜทɠ✯廴ěë︵☆
26 tháng 3 2022 lúc 10:10

B

Bình luận (0)
(っ◔◡◔)っ ♥ Kiera ♥
26 tháng 3 2022 lúc 10:10

B

Bình luận (0)
☞Tᖇì  ᑎGâᗰ ☜
26 tháng 3 2022 lúc 10:11

b

Bình luận (0)
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
23 tháng 1 2017 lúc 9:22

Câu nói của người thợ săn : “Có mà trốn đằng trời !”

- Câu nói ấy được đặt trong dấu ngoặc kép.

Bình luận (0)