5.102-[1200-{62-2.13}2}.20110
ai lam duoc tui V cho
Tui do moi nguoi ve duoc 1con rong do
Ai ve duoc thi tui bai nguoi do lam "SU PHU''
Co ai ve duoc HOOOOOOONG~~~????
Dễ mà , muốn đẹp thì xem mấy con ròng ảnh sau đó tưởng tưởng ra mà vẽ , vẽ phác hoạ trước sau đó tô lại cho rõ , đây
Tinh hop li nau co the
a,-57-(-46)+57.(-56)
b,(-16).(-125).(-6).(-10)
c,-25.134-13.(-250)
d,-62.(27-64)-64.(62-27)
e,-18.(-16+20)-20.(6-18)+.(-18-20)
neu lam duoc cacu nao thi lam ,minh khong khuyen khich lam cau e dau nhe nhung ai lam duoc het ca minh tick cho
a) -57 . (-46) + 57 . ( -56 )
= 57 ( 46 -56 )
= 57 . (-10) = -570
b) (-16).(-125).(-6).(-10)
= (-2).(-8).(-125).(-6).(-10)
= (-2).1000,(-6).(-10)
= 20. (-6) . 1000
= -120 . 1000 = -120 000
c) (-25). 134 - 13.(-250)
= (-250). 13,4 - 13. (-250)
= (-250) . ( 13,4-13 )
= (-250) . ( 0,4 )
= ( -250 ) . 5 : 2 = -625
d)
-62 . ( 27-64) - 64 (62- 27)
= -62 . 27 - (-62 . 64 ) - 64. 62 + 64.27
= -62.27 + 64.27
= 27 ( 64-62 ) = 27 .2 = 54
e) -18 (-16 +20) -20.(6-18)+ (-18-20)
= -18 . (-6) + (-18). 20 - 20.6 +20.18+(-18-20)
=18 . 6 - 20.18 -20.6 + 20.18 -38
= 18 (6+20) -20 (18+6) -38
= 18 . 26 - 20.24 -38
= -50
a,-57-(-46)+57.(-56)
=[ (-57) + 46 ]+ [ 57.(-56) ]
= -11 + -3192
= -3203
Tinh hop li nau co the
a,-57-(-46)+57.(-56)
b,(-16).(-125).(-6).(-10)
c,-25.134-13.(-250)
d,-62.(27-64)-64.(62-27)
e,-18.(-16+20)-20.(6-18)+.(-18-20)
neu lam duoc cacu nao thi lam ,minh khong khuyen khich lam cau e dau nhe nhung ai lam duoc het ca minh tick cho
a,-57-(-46)+57.(-56)
=[ (-57) + 46 ]+ [ 57.(-56) ]
= -11 + -3192
= -3203
câu e) hình như sai đề rồi! Chỗ mk cách ra làm sao mà vừa nhân vừa cộng đctran dinh viet bạn kiểm tra lại đề nhé
e,-18.(-16+20)-20.(6-18) +. (-18-20)
Ke ve 1 ki niem dang nho ( duoc khen , bi che , gap may ,gap rui , bi hieu lam , ....... )
Tra loi nhanh nha viet dai dai 1 ty nha tui dang can ai lam dung tui tich cho
Ai cũng đầy ắp những kỉ niệm của một thời thơ ấu. Đặc biệt, những buổi đầu cắp sách đến trường, được gặp gỡ và làm quen với biết bao thầy cô, bạn bè … sẽ luôn là những kỉ niệm mãi mãi không bao giờ quên.
Những ngày đầu đi học, tôi luôn được cô giáo khen viết chữ đẹp và đều. Em học rất khá môn tập viết tuy nhiên lại không giỏi môn toán. Đây là môn học mà em sợ nhất. Cô giáo mặc dù đã giảng dạy, hướng dẫn em làm bài rất cẩn thận và tỉ mỉ tuy nhiên do bản thân sợ môn học này nên những lời cô giảng dạy em không hiểu hết. Biết vậy, nên cô đã đổi chỗ cho em ngồi cạnh Hà – một trong những bạn học giỏi toán nhất lớp – để học tập cùng nhau. Cùng nhau làm bài tập nhóm đã giúp cho em tiến bộ hơn rất nhiều. Em đã học được phương pháp học toán của bạn. Thậm chí, trong những bài toán khó, bạn còn hướng dẫn em cách tiếp cận vấn đề và phương pháp giải phù hợp. Từ một học sinh yếu môn toán, em đã bắt đầu có niềm đam mê và yêu thích với môn học này.
Có một lần trong một bài kiểm tra toán, em không làm được bài. Em ngồi loay hoay gần như cả buổi để giải. Hà thấy vậy liền viết viết ra một tờ nháp. Sau đó, bạn vo vo lại rồi nhẹ nhàng đưa cho em. Em cảm thấy rất vui khi được bạn giúp đỡ nhưng đồng thời cũng thấy bứt rứt trong lòng. Rồi em cầm tờ giấy đã vo nhét vào học bàn. Em chợt nhớ lời cô giáo dạy: “Thất bại là mẹ thành công”. Em không muốn bản thân mình cứ mãi yếu kém môn toán. Hà cũng thúc giục em giở tờ giấy ra chép. Nhưng bản thân em kiên quyết từ chối và tiếp tục ngồi suy nghĩ cách làm. Khi chỉ còn khoảng năm phút thì hết giờ làm bài, tự dưng những lời cô giáo giảng như hiện về trong tâm trí em. Một hồi viết nháp các công thức đã học, em chợt phát hiện ra mình đã bỏ quên mất một phép tính. Em vội vàng sửa lại bài làm. Khi trống báo hiệu kết thúc giờ kiểm tra cũng là lúc em hoàn thành bài thi.
Cô giáo trả bài kiểm tra và em được điểm 8 – một kết quả xứng đáng với sự nỗ lực của bản thân, Hà cũng rất vui khi thấy em đã học khá hơn trước. Đến bây giờ mỗi khi nhắc lại, tôi lại thấy hân hoan trong lòng.
Trong đời, ai cũng từng có một lần mắc lỗi. Tôi cũng phạm phải một lỗi lầm khiến tôi day dứt mãi với một trong những người bạn thân nhất của mình.
Tôi và Nam là đôi bạn thân từ nhỏ, khi mà hai đứa mới học mầm non. Khi bước vào Tiểu học, tôi là đứa duy nhất trong xóm học ở ngoại thành, còn những bạn khác thì đều học ở trường Tiểu học Ngọc Sơn, trong đó có Nam. Bước vào năm học mới, ai cũng bận rộn hẳn lên, tôi và Nam không còn thời gian mà gặp nhau như hồi mầm non nữa.
Một hôm, cô giáo yêu cầu chúng tôi hãy viết một đoạn văn tả cảnh một bãi biển. Hôm đó,tôi ngồi cắn bút mãi mà chẳng nghĩ ra được câu nào bởi vì từ trước tới giờ, tuy là lớp trưởng nhưng tôi vẫn luôn học kém môn văn cho nên mỗi khi làm bài, tôi lại phải nghĩ nát óc mới “nặn” ra nổi một câu. Ngồi nghĩ cả buổi chiều mà tôi chẳng viết nổi một từ, bỗng một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi: “Hay là mình nhờ Nam giúp? Văn là môn “tủ” cùa cậu ấy mà!”. Nghĩ vậy, tôi chạy vụt sang nhà Nam, vừa đến cổng nhà bạn, tôi đang định bấm chuông thì nghe thấy tiếng nói của mẹ Nam:
- Thương đó à? Vào đây chơi đi cháu.
Tôi đẩy nhẹ chiếc cổng bằng sắt, bước vào sân. Đột nhiên, một cái bóng lao tới, tôi định thần nhìn rõ, chú chó Alaska của Nam có tên gọi là Rex, chú chó mà thường cùng chúng tôi tham gia những chuyến thám hiểm hồi trước, chú cọ cái đầu vào chân tôi và dẫn tôi vào nhà. Dù đã lâu tôi không đến nhà bạn chơi nhưng căn nhà trông vẫn vậy. Thấy tôi, mẹ Nam nói:
- Cháu đợi nhé, bạn Nam sẽ xuống ngay.
- Vâng ạ! - Tôi đáp.
Một lát sau, Nam bước xuống. Trông cậu ấy cao hẳn lên khi vào cấp 1. Thấy tôi, Nam như rất bất ngờ:
- Ô, Thương đó à, lâu lắm mới thấy cậu đến chơi. Mình cũng đang định qua nhà cậu. Có chuyện này, mình muốn nói với cậu.
Mải lo cho bài văn, tôi không thực sự chú ý đến câu nói của Nam, chỉ giục cậu ấy:
- Ừ, vào học rồi nên tớ cũng bận. Thôi, có chuyện gì nói sau, giờ cậu giúp mình bài văn này đã, mai mình phải nộp rồi.
Mẹ Nam bước vào với đĩa trái cây trên tay, nói:
- Hai đứa học đi, bác sẽ nói với mẹ Thương để cháu ở lại, nhé!
- Vâng ạ!
Phòng đọc sách của nhà bạn thật là rộng. Đối diện với tủ sách là góc học tập ngăn nắp. Đang nhâm nhi đĩa trái cây ngon tuyệt, tôi chợt nhìn thấy một cuốn sổ màu đen nằm trên mặt bàn. Tò mò, tôi cầm lên. Ngó quanh, Nam đã đi lấy sách vở, tôi bèn mở ra đọc. Khi mở trang đầu tiên, tôi nhìn thấy dòng chữ “ Những tâm sự về cuộc sống của tôi” Là nhật kí của cậu ấy.Tôi cứ phân vân không biết có nên đọc hay không nhưng vì nghĩ rằng chúng tôi là bạn thân mà cậu ấy thì đã đi ra ngoài rồi nên chắc là đọc một chút cũng không sao. Nghĩ vậy, tôi bèn hồi hộp đọc ngay trang thứ hai:
“ Ngày 27 tháng 9 năm 2011
Hôm nay thật là không trời lại mua và bố mình đi công tác xa chưa về nên mình không được đi ăn kem, nhưng nếu đi thì chắc chắn mình sẽ rủ Thương -người bạn thân nhất của mình.”
Không hiểu sao, cuốn nhật kí ấy cuốn hút tôi như có một ma thuật vậy, tôi bèn mở trang tiếp theo:
“ Ngày 28 tháng 9 năm 2011
Chán thật, hôm nay trời vẫn mưa nhưng điều mà làm cho mình buồn hơn cả là hôm nay bố mẹ lại cãi nhau mà mình lại không biết vì sao, cầu mong mai trời sẽ tạnh mưa và mình sẽ được đi ăn kem.”
Bỗng nhiên, tôi giật bắn mình vì Nam đang đứng ngay trước mặt. Tôi có thể thấy được sự giận dữ trên mặt bạn mình. Cậy ấy hét lên:
Sao cậu lại có thể làm như vậy.Tôi hoảng sợ, run rẩy đánh rơi luôn cuốn nhật kí trên tay. Luống cuống, tôi chỉ biết lắp bắp:
-Mình… mình…
Rồi hấp tấp rời khỏi nhà cậu ấy. Khi đã về nhà, tôi mới định thần và tự hỏi bản thân rằng vì sao tôi lại không thể kìm nén sự tò mò như vậy? Cả đêm, tôi cứ trằn trọc không ngủ được, những câu hỏi cứ liên tục hiện ra trong tâm trí tôi:” Mình có nên xin lỗi cậu ấy hay không ?”, “ Nếu mình xin lỗi thì bạn sẽ còn chơi với mình nữa không?”
Hôm sau, tôi đến trường như mọi ngày và nộp bài văn dở tệ mà tối qua tôi đã làm một mình cho cô, nhưng may mắn thay, hôm đó, cô chưa thu bài. Khi tiếng trống vang lên báo hiệu sự kết thúc của một buổi học tôi về nhà mà trong lòng không yên, tôi cứ nghĩ về tối hôm qua, muốn sang nhà xin lỗi Nam. Tuy nhiên, khi bước vào phòng tôi thấy một bức thư. Sau khi đọc xong thư, tôi ngỡ ngàng! Là Nam, cậu viết thư để xin lỗi vì tối qua đã mất bình tĩnh để rồi nặng lời với tôi như vậy và để thông báo rằng sáng nay, gia đình cậu sẽ lên máy bay để sang định cư tại Canada. Hôm qua, cậu ấy định nói cho tôi biết mà chưa kịp. Tôi vội chạy qua nhà Nam nhưng căn nhà đã đóng kín cửa. Ôi, đáng ra tôi mới phải là người xin lỗi vậy mà giờ đây, tôi đã không có cơ hội để gặp lại Nam nữa. Có lẽ cuộc sống của Nam tại nơi ở mới có nhiều bận rộn nên từ đó tới nay, tôi và Nam vẫn chưa liên lạc được với nhau.
Và tôi chỉ ước rằng mình có thể quay ngược thời gian để có thể sửa lại lỗi lầm của tuổi ấu thơ.
lên mạng mà chép
tau chép nhiều lần rồi dài và hay nhất lớp
hu hu
CMR : S = 1/5+1/13+1/14+1/15+1/61+1/62+1/63 < 1/2
minh thach ai lam duoc bai nay
\(S=\frac{1}{5}+\left(\frac{1}{13}+\frac{1}{14}+\frac{1}{15}\right)+\left(\frac{1}{61}+\frac{1}{62}+\frac{1}{63}\right)\)
\(\Rightarrow S< \frac{1}{5}+\frac{1}{12}.3+\frac{1}{60}.3\)
\(\Rightarrow S< \frac{1}{5}+\frac{1}{4}+\frac{1}{20}\)
\(\Rightarrow S< \frac{1}{2}\)
2 nguoi lam duoc 1200 san pham trong do nguoi thu nhat lam duoc 546 san pham hoi so san pham cua nguoi do chiem bao nhieu phan tram tong so san pham cua 2 nguoi
số sản phẩm của người đó chiếm:(456 : 1200) x 100=38 %
tk cho mik nhé bn.
công thức tính của bài này là : lấy số sản phẩm người thứ nhất chia cho số sản phẩm cả hai người là việc rồi nhân với 100 .
số sản phẩm của người đó chiếm:
(456 : 1200) x 100=38 %
chúc bn hok tốt @_@
hai phan xuong lam duoc 1200 san pham phan xuong thu nhat lam duoc it hon phan xuong thu hai 120 san pham hoi phan xuong lam duoc bao nhieu san pham
Số sản phẩm phân xưởng 2 làm
( 1200 + 120 ) : 2 =660
Số sp xưởng 1 làm :
1200 - 660 = 540
mot to san xuat duoc 1200 san pham,trong do anh ba lam duoc 126 san pham.Hoi anh ba lam duoc bao nhieu phan tram so san pham cua to?
trung binh 2 con ga mai de duoc 35 qua trung.ga nha lam co 62 con ga.Hoi trong 1 thang nha lam thu duoc bao nhieu qua trung
bạn viết không dấu tớ không hiểu lắm nếu 35 quả trứng/1 tháng thì kết quả là1085 qua trung