chào em lâu ko gặp
chào các bn lâu rồi ko gặp
mk mới xuất viện về lúc 6h hơn . Mk thấy mệt mỏi quá
Ghi dấu x vào ☐ trước lời chào không đúng:
a) Em chào bố mẹ để đi học.
☐ Con chào bố mẹ ạ.
☐ Bố mẹ ạ.
☐ Con chào bố mẹ, con đi học ạ.
b) Em chào thầy, cô khi đến trường.
☐ Em chào (thầy) cô ạ
☐ Con chào thầy (cô) ạ.
☐ Thầy (cô) !
c) Em chào bạn khi gặp nhau ở trường.
☐ Chào bạn.
☐ Ê!
☐ Bạn đến lâu chưa?
Gợi ý: Chào người lớn với thái độ lễ phép, chào bạn bè với thái độ nhã nhặn và lịch sự. Tránh trường hợp nói lời chào cộc lốc, thiếu lịch sự.
Trả lời:
Các lời chào không đúng là:
a) Em chào bố mẹ để đi học.
⇒ Bố mẹ ạ.
b) Em chào thầy, cô khi đến trường.
⇒ Thầy (cô) !
c) Em chào bạn khi gặp nhau ở trường.
⇒ Ê !
lâu rồi ko gặp anh sao anh ko nhắn tin cho em
Cúc cu chào mọi người lâu rồi không gặp:
Tìm 20 chữ số tận cùng của 100!
Phân tích 100! ra các thừa số
Các thừa số chứa 1 thừa số 5
5; 5.1; 5.2; ......; 5.20 (20 thừa số)
Các thừa số chứa 2 thừa số 5
52; 52.2; 52.3; 52.4 (4 thừa số)
Vì 53 > 100
=> không có thừa số nào chứa 3 thừa số 5
=> 100! chứa số thừa số 5 là:
20 + 4 = 24 ( thừa số)
=> 100! có tận cùng là 24 chữ số 0
=> 20 chữ số tận cùng của 100! là 00000........0 (20chữ số 0 )
Đọc kĩ chưa mà bảo đề sai.Lấy trong sách ra mà sai hả Việt?
đã lâu em ko gặp thầy cô giáo cũ .hãy kể lại cuộc gặp gỡ đầy xúc động đó
đừng chép mạng nha. help meeeeeeeeeeeeeee
Quê mẹ em ở Huế. Sau khi tốt nghiệp Đại học sư phạm, mẹ theo chồng vào Nam sinh sống. Công việc bộn bề khiến mẹ ít có dịp về quê. Mẹ thường ao ước một ngày nào đó được trở lại xứ Huế yêu thương, thăm mái trường xưa cùng thầy cô, bạn bè gắn bó với bao kỉ niệm buồn vui của tuổi học trò. Mong ước ấy giờ đây vẫn chưa thành hiện thực nhưng có một điều an ủi mẹ rất nhiều là mẹ được bác Tâm bạn học cũ cho địa chỉ của thầy Huệ – người thầy chủ nhiệm lớp 12A năm xưa. Sau khi về hưu, thầy đã vào thành phố Hồ Chí Minh sống cùng con cháu. Mẹ em vui lắm, háo hức chờ đợi ngày được gặp mặt người thầy mà mẹ vô cùng kính mến và khâm phục.
Ngày 20 tháng 11 năm ngoái, mẹ cho em đi theo đến chúc mừng thầy giáo cũ. Suốt dọc đường, mẹ kể cho em nghe nhiều điều tốt đẹp về thầy Huệ – một giáo viên Văn hổi tiếng, niềm tự hào của nhiều thế hệ học sinh trường Quốc học Huế.
Nhà thầy đây rồi! Căn nhà cấp bốn khá rộng cất giữa mảnh vườn sum suê cây trái nằm cặp mé sông Sài Gòn. Lối vào hai bên trồng bông bụt, hoa nở đỏ thắm, rung rinh như những chiếc đèn lồng treo thấp thoáng trong đám lá xanh. Trước thềm viền một hàng cỏ tóc tiên xùm xòa trông thật đẹp. Mẹ em nhấn chuông, vẻ hồi hộp hiện rõ trên nét mặt. Mẹ mong rằng người mở cổng sẽ chính là thầy Huệ.
Một cụ già thong thả bước ra, mái tóc và chòm râu bạc trắng nhiưng đôi mắt vẫn tinh anh. Cụ cất giọng trầm ấm hỏi:
– Xin lỗi! Quý cô cần gặp ai?
Không nén nổi cảm xúc, mẹ em nghẹn ngào đáp:
– Dạ thưa… thầy có phải là thầy Huệ?! Em là Hương Liên, học sinh lớp 12A do thầy chủ nhiệm, khóa 80 – 81 của trường Quốc học Huế. Thầy có còn nhớ em không?
Thầy giáo già nhíu đôi lông mày, vẻ nghĩ ngợi rồi chợt reo lên khe khẽ:
– Hương Liên?! Có phải Hương Liên ở Gia Hội không? Thầy nhớ ra rồi! Xin mời vô nhà!
Nãy giờ, em vẫn đứng nép sau lưng mẹ, mắt không rời gương mặt phúc hậu của thầy. Mẹ đẩy nhẹ em ra phía trước rồi giới thiệu:
– Thưa thầy! Đây là Yến Nhi, con gái út của em. Cháu đang học lớp 6. Chào ông đi con!
Em bẽn lẽn cúi đầu, vòng tay chào người thầy đáng kính của mẹ.
Thầy xoa đầu em cười và nói:- Cháu ngoan lắm! Giống mẹ ghê nhỉ?! Tên cháu cũng hay nữa. Yến Nhi tức là con chim én nhỏ đó cô bé ạ!
Không hiểu sao khi nghe giọng nói trầm ấm, vui vẻ của thầy giáo già, em có cảm giác thân thương, quen thuộc như đối với ông ngoại của mình.
Hơn một giờ đồng hồ, hai thầy trò ôn lại chuyện xưa. Thầy nhắc nhở và hỏi thăm những học trò cũ của mình, trong đó không ít người đã trở nên nổi tiếng. Mẹ em xúc động nói:
– Thưa thầy! Em xin cảm ơn thầy vì thầy đã động viên em kiên trì theo đuổi con đường đã chọn. Em cũng báo để thầy mừng là năm ngoái, em được Nhà nước phong tặng danh hiệu Nhà giáo ưu tú. Em đã học tập được ở thầy rất nhiều điều trong nghề nghiệp cũng như trong cuộc sống. Cây bút thầy tặng khi em được giải nhất học sinh giỏi Văn khối 12 của thành phố Huế, giờ đây em vẫn giữ. Mỗi lần nhìn cây bút ấy là em lại nhớ tới thầy.
Thầy giáo già cười hiền từ:
– Xin chúc mừng em! Như vậy là thầy có thêm được một đồng nghiệp tốt. Thầy tin rằng em sẽ đạt được nhiều thành tích trong tương lai.
Khi từ biệt, thầy giáo già nắm tay em và hỏi:
– Cháu gái có thích nghề dạy học không? Nghề này tuy nghèo nhưng vui. Đào tạo được những học sinh như mẹ cháu, ông thấy không có gì quý bằng, cháu ạ!
Trên đường về, mẹ tiếp tục kể cho em nghe về người thầy giáo cũ. Em thấy rằng tình nghĩa thầy trò đậm đà, sâu sắc quả là đáng quý!
k chép mạng bạn ơi. vs cái này ko hợp chủ đề
Hai bạn Hoa và Nam đang đi chơi ngoài phố thì gặp cô Ngân - cô giáo dạy Anh văn năm ngoái của hai bạn . Hoa cuối đầu chào còn Nam thì ko . Hoa hỏi : " Sao bạn ko chào cô ?". Nam trả lời :"Cô Ngân đâu phải cô giáo chủ nhiệm của mình ".
a) Em suy nghĩ gì về hành động của hai bạn ?
b) Nếu em là Hoa , em sẽ nói gì với Nam ?
a) Bạn Hoa là một con ngoan lễ phép với thầy cô giáo. ( đặc biệt là cô giáo cũ )
Bạn Nam phân biệt với cô giáo mình với cô giáo khác, không tôn trọng cô.
b) Nếu em là Hoa, em sẽ khuyên bảo bạn Nam, nhắc nhở khéo với bạn trong việc tôn sư trọng đạo với các thầy / cô giáo, dù không dạy mình đi chăng nữa.
TL:
Có nên chào vì điều đó thể hiện sự lễ phép và tôn trọng người ngoài
Trong một buổi tiệc ,ba người bạn lâu ngày ko gặp nên họ rất vui vẻ bắt tay từng người một .Hỏi tất cả có bao nhiêu cái bắt tay?
người 1 bắt tay người 2
người 1 bắt tay người 3
người 2 bắt tay người 1
người 2 bắt tay người 3
người 3 bắt tay người 1
người 3 bắt tay người 2
có 6 cái bắt tay