Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
luongxuantruong
Xem chi tiết
Nguyễn Lê Khánh Linh
3 tháng 3 2018 lúc 21:16

Dear Yugi,
Lovely to hear from you after so long. It’s great to know that you are still healthy and happy, as you always are. And it’s even greater to know that you are planning to come to study in Ho Chi Minh city as an exchange student next year! You’ll never know how elated I was after hearing that news! I almost JUMPED with joy! If only you had seen my mom’s face at that time! She stared at me as if I had had some kind of mental illness…Okay, I think that’s enough for my silly feelings, let’s get down to business. I will give you some basic information about my place so that you won’t encounter so many problems when living here.

First thing first, you will need a place to live in, and you can live at my house. I’ve asked my parents and they all agreed. I’m more than willing to share the room with you, and we can play video games together all night long! (Even though I know that I am no match for you …). You also want to find a part-time job too, don’t you? As far as I know, there’s an English center near my house which is thirsty for foreign teachers. I think you stand a very good chance of having that part-time job, so I think you should go for it!

I almost forgot, you’ll have to find a place to learn Vietnamese! Fortunately, my university (Ho Chi Minh city of pedagogy) has some evening classes for foreigners to attend. This won't be a big problem anymore when you learn Vietnamese here! The teachers are totally great!
As the letter is getting rather long, I will have to stop now. Can’t wait to see you in Vietnam!
All my love,

Karellla

Wall HaiAnh
3 tháng 3 2018 lúc 21:16

Bài làm

Dear Yugi,
Lovely to hear from you after so long. It’s great to know that you are still healthy and happy, as you always are. And it’s even greater to know that you are planning to come to study in Ho Chi Minh city as an exchange student next year! You’ll never know how elated I was after hearing that news! I almost JUMPED with joy! If only you had seen my mom’s face at that time! She stared at me as if I had had some kind of mental illness…Okay, I think that’s enough for my silly feelings, let’s get down to business. I will give you some basic information about my place so that you won’t encounter so many problems when living here.

First thing first, you will need a place to live in, and you can live at my house. I’ve asked my parents and they all agreed. I’m more than willing to share the room with you, and we can play video games together all night long! (Even though I know that I am no match for you …). You also want to find a part-time job too, don’t you? As far as I know, there’s an English center near my house which is thirsty for foreign teachers. I think you stand a very good chance of having that part-time job, so I think you should go for it!

I almost forgot, you’ll have to find a place to learn Vietnamese! Fortunately, my university (Ho Chi Minh city of pedagogy) has some evening classes for foreigners to attend. This won't be a big problem anymore when you learn Vietnamese here! The teachers are totally great!
As the letter is getting rather long, I will have to stop now. Can’t wait to see you in Vietnam!
All my love

Karellla

  
ღღ_๖ۣ nhók_lùn ❣_ღღ
3 tháng 3 2018 lúc 21:17

Dear spder-man ,

How are you? Thanks for your letter. I am so happy because you always miss and think of me. Now, I am working as a teacher in the military academy logiss. I start my working day at 7 pm every morning and finish it at 5 pm. You know I love this job, right? It has been my dream to become a good teacher for such a long time. I my job because I can use my ability and knowledge to finish my work the best. Moreover, I can study valuable experience from colleagues not only about work but also about life. Now every day is wonderful day with me. And you, your job is very interesting, isn't it? Let you tell me about it in the next letter.

I look forward to hearing from you.

Dịch :

Kính gửi spder-man,

Bạn khỏe không? Cảm ơn bức thư của bạn. Tôi rất hạnh phúc vì bạn luôn nhớ và nghĩ về tôi. Bây giờ, tôi đang làm việc như một giáo viên trong hậu cần của học viện quân sự. Tôi bắt đầu làm việc vào lúc 7 giờ tối mỗi buổi sáng và kết thúc lúc 5 giờ chiều. Bạn biết tôi yêu công việc này, phải không? Đó là ước mơ của tôi để trở thành một giáo viên giỏi trong một thời gian dài. Tôi thích công việc của tôi vì tôi có thể sử dụng khả năng và kiến thức để hoàn thành công việc của mình tốt nhất. Hơn nữa, tôi có thể học hỏi kinh nghiệm quý giá từ các đồng nghiệp không chỉ về công việc mà còn về cuộc sống. Bây giờ mỗi ngày là một ngày tuyệt vời với tôi. Và bạn, công việc của bạn là rất thú vị, phải không? Hãy cho tôi biết về điều đó trong bức thư tiếp theo.

Tôi mong muốn được nghe từ bạn.

Nguyễn Thị Thu Hoài
Xem chi tiết
Lê Thuỳ Dương
5 tháng 4 2016 lúc 19:47

LƯU Ý

Các bạn học sinh KHÔNG ĐƯỢC đăng các câu hỏi không liên quan đến Toán, hoặc các bài toán linh tinh gây nhiễu diễn đàn. Online Math có thể áp dụng các biện pháp như trừ điểm, thậm chí khóa vĩnh viễn tài khoản của bạn nếu vi phạm nội quy nhiều lần. 

Chuyên mục Giúp tôi giải toán dành cho những bạn gặp bài toán khó hoặc có bài toán hay muốn chia sẻ. Bởi vậy các bạn học sinh chú ý không nên gửi bài linh tinh, không được có các hành vi nhằm gian lận điểm hỏi đáp như tạo câu hỏi và tự trả lời rồi chọn đúng.

Mỗi thành viên được gửi tối đa 5 câu hỏi trong 1 ngày

Các câu hỏi không liên quan đến toán lớp 1 - 9 các bạn có thể gửi lên trang web h.vn để được giải đáp tốt hơn.

đỗ hồng quân
5 tháng 4 2016 lúc 19:50

… ngày… tháng… năm…

Bạn Na-ka-ru-ma thân mến!

Mình tên là Nguyễn Ngọc Ái Phương học sinh lớp 3A trường Tiểu học Ngô Gia Tự, thị xã Đồng Hới tỉnh Quảng Bình, Việt Nam. Hôm thứ hai tuần rồi, mình thấy bạn xuất hiện trên tivi qua làn sóng VTV3 với một gương mặt dễ thương. Bạn đã vẽ được một bức tranh thật có ý nghĩa về nội dung “Tác hại của chất phóng xạ” từ hai quả bom nguyên tử mà đế quốc Mĩ đã ném xuống trên đất bạn hồi Chiến tranh thế giới thứ hai. Bức tranh mang một thông điệp thật lớn lao: phản đối chiến tranh và ước mơ của tuổi thơ được sống trong hạnh phúc hòa bình. Mình rất thích môn vẽ Na-ka-ru-ma ạ! Bạn cũng là một cô bé đang vượt lên trên số phận của mình đấy. Tác hại của chất phóng xạ đã làm cho đôi chân của bạn không bình thường như chúng mình, nhưng ý chí và nghị lực của bạn thật đáng cho trẻ em trên toàn thế giới khâm phục. Bức thư này, mình muốn bày tỏ sự cảm phục của mình đối với bạn và muốn làm quen với bạn, để từ đây chúng mình có thể trao đổi với nhau qua những bức thư ngắn ngủi như thế này Na-ka- Na-ka-ru-ma nhé! Mình xin dừng bút đây. Chúc bạn thành công trong nghệ thuật hội họa. Bạn gái làm quen  (Kí tên) Nguyễn Ngọc Ái Phương

Bài làm 2

… ngày… tháng… năm… Bạn Abdul-Wahid-Ati thân mến! Tên mình là Hoàng Gia Phát học sinh lớp 3 trường Tiểu học Võ Thị Sáu thành phố Mĩ Tho, Tiền Giang, Việt Nam. Bây giờ bạn đã khỏe lại chưa? vết thương ở đùi chắc đã lên da non rồi phải không? Cầu mong cho bạn mau khỏe để trở lại trường. Bạn ơi, cả thế giới đang hướng về Iraq, Tổ quốc của bạn để theo dõi tình hình chiến sự ở bên đó từng ngày đấy! Tối nào mình cũng xem ti vi và mong gặp lại bạn xuất hiện trên tivi lần nữa. Tội nghiệp cho bạn! Chiến tranh tàn khốc do Mĩ phát động đã cướp đi cha mẹ cậu, những người thân thích của cậu và hàng ngàn những người dân vô tội Iraq, để lại những đứa trẻ bơ vơ côi cút trên thế gian này. Đất nước Việt Nam mình trước đây cũng thế, cũng bị Mĩ xâm lược và chúng đã giết hại không biết bao nhiêu người dân vô tội của nước mình. Hàng trăm ngàn trẻ em Việt Nam cũng lâm vào tình cảnh như trẻ em Iraq bây giờ. Chính vì thế, mình rất cảm thông cho bạn, thương bạn và các bạn trẻ thơ Iraq. Mình viết thư này, trước là chia sẻ nỗi mất mát đau thương của bạn và những trẻ em Iraq, sau là muốn làm quen với Abdul-Wahid-Ati, để từ đây, chúng mình sẽ có điều kiện thư từ cho nhau, giúp đỡ nhau trong học tập. Hãy vượt lên trên đau thương mất mát mà phấn đấu học tập bạn nhé! Mình tin ngọn lửa chiến tranh trên đất nước bạn cũng sẽ tắt trong nay mai- Hòa bình sẽ’đến với các bạn! Hạnh phúc sẽ đến với các bạn! Đó chính là ước mơ của toàn thể trẻ thơ trên toàn thế giới. Hãy viết thư cho mình bạn nhé! Bạn mới  (Kí tên) Hoàng Gia Phát 

Võ Việt An
Xem chi tiết
Bùi Khang Vượng
30 tháng 11 2021 lúc 16:32

Đầu tiên là tên tuổi 

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Chí Toàn
30 tháng 11 2021 lúc 16:34

Cha em tên là Đoàn Trung năm nay khoảng 40 tuổi. Cha em là công nhân. Cha em có dáng người to cao vạm vỡ, dáng đi nhanh nhẹn, tháo vát. Cha em có làn da ngăm đen vì dầm mưa dãi nắng. Cha có khuôn mặt hiền lành. Nụ cười của cha rất thân thiện, mỗi khi cha cười lộ ra hàm răng trắng tinh. Đôi bàn tay cha chai sần vì làm việc vất vả để nuôi em khôn lớn từng ngày. Cha em rất yêu thương gia đình và luôn quan tâm đến em. Công việc của cha tuy cực nhọc cả ngày nhưng cha không hề than phiền. Đi làm về cha còn giúp mẹ dọn dẹp nhà cửa. Ngày hai lần cha đều đặn đưa em đến trường và đón em về. Tối đến cha còn dạy em học bài. Khi em ốm đau cha thức suốt đêm lo lắng cho em. Em yêu cha lắm! Em hứa sẽ cố gắng học thật giỏi và luôn là đứa con ngoan của cha.

Khách vãng lai đã xóa
Vương Mạt Mạt
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Liên
Xem chi tiết
Hà Phan Hoàng	Phúc
7 tháng 12 2021 lúc 19:07

Nga thân mến!

Năm ngoái, mình được về quê Nga chơi, nên mình đã biết về quê của Nga rồi đấy. Còn Nga nói là chưa hề lên thành phố lần nào phải không? Vậy nên hè này, Nga ráng lên mình chơi nhé. Lúc đó, mình sẽ dẫn Nga đi chơi công viên, vào cung thiếu nhi. Rồi sau đó chúng mình sẽ vào viện bảo tàng của tỉnh xem những hiện vật lịch sử trưng bày ở trong đó. Thích lắm Nga ạ! Nếu Nga muốn đọc sách thì mình có thể Nga đến thư viện thành phố. Mình sẽ mượn cho Nga nhiều truyện tranh, từ truyện “Đô-rê-mon” đến “Thám tử lừng danh Conan” hay “Pô-kê-môn” hoặc “Sa-lô-môn”… Thư viện rất rộng nên sách nào cũng có. Mình biết Nga là một cô bé thích đọc truyện, thế nào mình cùng cố gắng giúp Nga thỏa mãn được cái sở thích ấy. Sắp đến hè rồi, cố gắng thu xếp lên chỗ mình. Hẹn gặp vào khi đó nhé!

Khách vãng lai đã xóa
Bùi Thị Bảo Châu
7 tháng 12 2021 lúc 19:09

Quảng Ngãi, ngày 2 tháng 1 năm 2010

Thu Hương thân mến!

   

Thấm thoát đã một năm mình xa quê hương để theo gia đình chuyển lên thành phố, nay mình viết thư gởi về thăm bạn đây.

Dạo này bạn có khỏe không ? Gia đình mình trên thành phố vẫn bình thường. Thời gian đầu chuyển nơi ở đã làm mình bỡ ngỡ nhưng giờ đã quen nên cũng ổn định. Mình nhớ những ngày sống ở quê thật vui, thật thú vị. Bây giờ mình sẽ kể cho bạn những điều mình biết về thành thị nhỏ !

Thành thị hôm nay thật sầm uất, đường sá được mở rộng và trải nhựa phẳng phiu. Nhà cao tầng tiếp nối mọc lên nhất là nơi trung tâm kinh tế của tỉnh. Nơi đây có nhiều cửa hàng, cửa hiệu với các loại hàng hóa phong phú, đa dạng. Nếu đi học con đường Hai Bà Trưng, bạn sẽ thấy những tòa nhà cao ốc nguy nga, những biệt thự mỹ lệ nhìn ra sông Trà Khúc, cảnh quang thật tươi đẹp và hiện đại. Thành thị phát triển, đã mở ra cho nhân dân một cuộc sống mới. Mình mong một ngày nào đó sẽ cùng bạn đi dạo phố, đi dạo công viên và thưởng thức vẻ đẹp của thành thị phồn hoa.

Mình hi vọng một ngày nào đó sẽ thực hiện được điều mong ước của mình, còn bây giờ mình tạm dừng bút.

Chúc Hương sức khỏe và học tập tốt.

Bạn của Hương

Yên Kha

Khách vãng lai đã xóa
Đào Ngọc Linh Chi
7 tháng 12 2021 lúc 19:11

cái này tớ học rồi

Khách vãng lai đã xóa
Khang Nguyễn
Xem chi tiết
nguyen thi hai yen
Xem chi tiết
Vann Thanhh
Xem chi tiết
Nguyễn Bảo Trâm
19 tháng 12 2019 lúc 20:28

Cậu ơi viết có dấu đi mới bt sai chỗ nào chứ!!!

Khách vãng lai đã xóa
Vann Thanhh
19 tháng 12 2019 lúc 20:09

@{_Shinobu Kocho_}

Khách vãng lai đã xóa
Vann Thanhh
19 tháng 12 2019 lúc 20:10
Khách vãng lai đã xóa
Huyền Minh Lam Nguyệt
Xem chi tiết
Huong San
16 tháng 4 2018 lúc 12:16

Nhắc đến Bác Hồ là nhắc đến người lãnh đạo thiên tài của Cách mạng Việt Nam, danh nhân văn hóa thế giới. Nhưng nhắc đến Bác, còn là nhắc đến một lối sống thanh bạch, khiêm nhường, suốt đời chỉ chăm lo đến sự nghiệp cách mạng của đất nước. Điều đó được thể hiện rất rõ qua bài thơ “Tức cảnh Pác Bó”:

“Sáng ra bờ suối tối vào hang

Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng

Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng

Cuộc đời cách mạng thật là sang".

Bài thơ ra đời năm 1942, một thời gian ngắn sau khi Bác Hồ về nước. Trở lại Tổ quốc sau hơn ba mươi năm bôn ba, lặn lội, Bác Hồ ở trong một hang nhỏ tại Pác Bó, Cao Bằng. Khung cảnh thiên nhiên và đời sống sinh hoạt nơi đây đã khiến Người “tức cảnh sinh tình” và viết nên bài thơ này.

“Sáng ra bờ suối tối vào hang

Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng

Bàn đá chông chênh dịch sử Đảng”

Trong ba câu đầu của bài thơ, Bác nhắc đến điều kiện ở - ăn - làm việc của mình, ở và ăn là hai nhu cầu tất yếu của con người. Và riêng với Hồ Chí Minh, khi nói đến đời sống sinh hoạt của mình, Người luôn đề cập thêm vấn đề công việc. Ấy bởi Bác là người luôn luôn làm việc, suốt đời làm việc, suốt đời lo cho dân, cho nước. Với Hồ Chí Minh, làm việc như một nhu cầu tất yếu, một bản năng. Điều đó cho thấy tấm lòng dành cho dân, cho nước của Bác vĩ đại nhường nào!

Nơi thâm sơn cùng cốc ấy, Người ở - ăn - làm việc như thế nào?

“Sáng ra bờ suối tối vào hang”, câu thơ cho biết không gian sống của Bác là không gian núi rừng hoang sơ, dân dã: suối, hang. Không phải là tòa biệt thự đồ sộ, không phải là giường ấm, đệm êm dù Bác đang là một yếu nhân của cuộc cách mạng giải phóng dân tộc. Trong hoàn cảnh khắc nghiệt, gian lao của đất nước, Người sẵn sàng sẻ chia thiếu thốn. Câu thơ có sự đối xứng nhịp nhàng: “sáng” - “tối”, “suối” - "hang”, “ra” - “vào”. Không gian và thời gian khép lại câu thơ đầy bóng tối: “tối”, “vào”, “hang”. Điều đó đã nhấn mạnh những gian khổ trong điều kiện ở của Bác. Chẳng nhừng vậy, điều kiện ăn uống của Bác cũng rất hạn chế: “Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng”. “Cháo bẹ” là cháo ngô, loại thức ăn đạm bạc thường ngày của đồng bào dân tộc Việt Bắc. “Rau măng” cũng vậy. Nhà thơ Phạm Tiến Duật từng viết “Hết rau rồi em có lấy măng không?”, nghĩa là măng còn đạm bạc hơn cả rau rừng (vốn đã bị coi là đạm bạc rồi!). Nhưng dẫu thiếu thôn, gian khổ đến vậy, Người “vẫn sẵn sàng” cho công việc cách mạng, phục vụ cho lợi ích của nước, của dân.

Và điều kiện làm việc của Người cũng không tránh khỏi những thiếu thốn “bàn đá chông chênh dịch sử Đảng”. Từ “chông chênh” là từ láy chỉ tư thế không vững chãi, ở vị trí bấp bênh. Hình ảnh “bàn đá chông chênh’ vừa gợi sự gian khổ của điều kiện làm việc vừa gợi tình thế gian nan của sự nghiệp cách mạng nước nhà. Hình ảnh Bác Hồ đăm chiêu làm việc bên một 'bàn đá chông chênh” gợi bao niềm cảm động trong lòng độc giả. Nhưng Bác không để cảm hứng bài thơ xuôi theo cảm xúc ủy mị, yếu ớt của sự thiếu thốn, gian khổ. Câu thơ hợp của bài tứ tuyệt thật độc đáo:

“Cuộc đời cách mạng thật là sang!”

“Cuộc đời cách mạng” chính là cuộc sống với cái ở, cái ăn và sự làm việc như ba câu thơ trên. Bác dùng từ “thật là” mượn của khẩu ngữ rất tự nhiên, nó thể hiện sự cảm thán của người viết. Và chữ kết lại bài thơ thật bất ngờ: “thật là sang!”. Chữ “sang” mang ý nghĩa là sang trọng, đầy đủ. Chữ "sang” làm bật lên tiếng cười vui vẻ, niềm lạc quan trước cuộc sống gian khổ, thiếu thốn. Chính tinh thần ấy đã trở thành động lực để Bác cùng những người đồng chí vượt qua sự ngặt nghèo của đời sống và tình thế cách mạng để làm việc và chiến đấu. Chỉ một chữ mà khắc họa chân dung tinh thần của một con người. Chữ “sang” xứng đáng là “nhãn tự” của bài thơ tứ tuyệt “Tức cảnh Pắc Bó”.

“Tức cảnh Pác Bó” của Hồ Chí Minh thể hiện tinh thần lạc quan của Bác Hồ trong những năm tháng khó khăn của đời sống cách mạng. Dù những điều kiện sinh hoạt vô cùng hạn chế song bằng tinh thần làm việc hăng say và niềm tin vào sự nghiệp cách mạng của dân lộc, Bác vẫn lạc quan mỉm cười để lấy đó làm động lực hoạt đông. Bài thơ sử dụng một thể thơ cổ (thất ngôn tứ tuyệt) song ngôn ngữ rất giản dị, gần gũi, thậm chí có cả khẩu ngữ. Điều đó thể hiện tinh thần dân tộc trong ngòi bút thơ ca Hồ Chí Minh. Bài thơ cũng rất tinh tế trong việc lựa chọn trật tự từ, sử dụng từ ngữ... điều đó góp phần không nhỏ trong việc thể hiện chủ đề tác phẩm.

Cùng với “Vọng nguyệt”, “Nguyên tiêu”, “Cảnh khuya”...,“Tức cảnh Pác Bó” xứng đáng là một trong những bức chân dung tinh thần xinh xắn của con người vĩ đại Hồ Chí Minh.

Huong San
16 tháng 4 2018 lúc 12:09

Phân tích diễn biến tâm lí chị Dậu:

Khi bọn tay sai sầm sập tiến vào, anh Dậu ốm yếu vì quá khiếp đã lăn đùng ra, hoảng quá, không nói được câu gì. Chỉ còn chị Dậu một mình đối phó với lũ ác nhân.

Ban đầu chị cố « van xin tha thiết » rất lễ phép nhằm khơi gợi từ tâm và lương tri của ông cai.

Nhưng đến khi hắn không đếm xỉa, lại đáp lời chị bằng những quả « bịch » vào ngực và cứ xông tới trói anh Dậu, chị Dạu mới « hình như tức quá không thể chịu được », đã « liều mạng cự lại ».

Thoạt đầu chị dùng lí lẽ : « Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ ! ». Chị đã xưng tôi không còn xưng cháu nghĩa là đã đứng thẳng lên ngang hàng với đối thủ, nhìn thẳng vào mặt hắn.

Đến khi cai lệ vẫn không trả lời mà « tát vào mặt chị dậu một cái đấm bốp » rồi cứ nhảy vào cạnh anh Dậu thì chị Dậu vụt đứng dậy, chị nghiến hai hàm răng : « Mày trói ngay chồng bà đi, bà cho mày xem ! ». Lần này, chi xưng bà, gọi tên cai lệ bằng mày. Thế là chị túm lấy cổ tên cai lệ ấn dúi ra cửa làm hắn « ngã chỏng quèo trên mặt đố ». Tiếp đó, chị Dậu túm tóc tên người nhà lí trưởng lẳng cho một cái, làm hắn « ngã nhào ra thềm ». Lúc mới xông vào, hai tên này hùng hùng hổ hổ dữ tợn bao nhiêu thì giờ đây chúng thảm hại xấu xí và hài hước bấy nhiêu.

Đủ thấy chị Dậu là người phụ nữ nông dân tuy mộc mạc, hiền dịu, vị tha, khiêm ngường, nhẫn nhục nhưng hoàn toàn không yếu đuối mà trái lại vẫn ẩn chứa một sức sống mạnh mẽ, một tinh thần phản kháng tiềm tàng. « Con giun xéo lắm cùng quằn », « Tức nước vỡ bờ », « khi bị đẩy tới đường cùng chị đã phải vùng lên chống lại để cứu mình. Đó cũng là ý nghĩa khách quan toát ra từ tác phẩm Tắt đèn và cũng chính là của nhan đề Tức nước vỡ bờ đặt cho đoạn trích.

Phân tích nhan đề: Nghĩa đen: Nước lớn ắt bờ đê sẽ vỡ.
Nghĩa bóng: Con người khi áp bức tột cùng ko đủ sức chịu đựng =>Phải đấu tranh (Có áp bức có đấu tranh).

Huong San
16 tháng 4 2018 lúc 12:11

Em thích nhất chi tiết lão hạc chết để lại tiền cho con vì:

Cái chết của lão Hạc là một cái chết đau đớn nhưng chứa đầy ý nghĩa. Vì thương con nên lão không muốn chạm vào số tài sản mà lão để lại cho con. Lão không muốn phiền hà hàng xóm cũng như không muốn làm mất lòng tự trọng của mình. Lão nghĩ rằng cái chết của lão còn là sự trừng phạt để tạ lỗi với "cậu Vàng" nên lão đã ăn bã chó để tự kết thúc đời mình và xem đó là lối thoát tốt nhất