Những câu hỏi liên quan
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
5 tháng 7 2017 lúc 10:03

Đáp án: D

Bình luận (0)
Nguyen Hong Duc
Xem chi tiết
❤  Hoa ❤
15 tháng 12 2018 lúc 12:28

Nguyen Hong Duc 

câu hỏi là gì ???

Bình luận (0)
Nguyen Hong Duc
15 tháng 12 2018 lúc 12:35

Từ nội dung của phần trích trên, em hãy viết đoạn văn (3-5 câu) rút ra cho những người làm nghề y hôm nay và mai sau bài học gì?

Bình luận (0)
❤  Hoa ❤
15 tháng 12 2018 lúc 12:46

Nghề y là một nghề thật cao quý , nó giúp những người khác có thể khỏe trở lại . Nhưng công việc nào cũng vật nó luôn đòi hỏi con người ta những thứ của cải vật chất và làm chúng ta mê muội . Khi đọc đoạn thơ trên , tôi cảm thấy :" bất kì một công việc nào đều phải có tâm của mình thì mới có thành công chứ không phải vì bộ mặt gian ác của mình " . Người thấy trong đoạn văn đã chứng minh rất rõ ràng điều đó , không màng tham vọng , khốn khổ mà trong đầu ông chỉ nghĩ đến việc cứu người . Đức tính mà mỗi người làm trong ngành y cần có . Mong rằng trong tương lại một ngành y mới phát triển và luôn biết giúp đỡ ng xung quanh khi khó khăn sẽ được lưu giữ . Vậy nên ta phải cố gắng để không tạo ra những sự tiếc nuối nào và đức tính đó sẽ luôn luôn có trong mỗi con ng 

Bình luận (0)
Nguyen Hong Duc
Xem chi tiết
NiNi love bebi Thảo My n...
15 tháng 12 2018 lúc 12:43

Chịch

Bình luận (0)
Nguyen Hong Duc
15 tháng 12 2018 lúc 12:46

NHỚ LUẬN CỦA OLM CHỨ! BỐ CHO MÀY CÓ BẦU ĐẤY THẢO VY!!!

Bình luận (0)
NiNi love bebi Thảo My n...
15 tháng 12 2018 lúc 12:47

Phải đeo bao Vào chớ

Bình luận (0)
Karry Wang
Xem chi tiết
Quốc Đạt
4 tháng 1 2017 lúc 8:54

Nói lên ý nghĩa yêu dân giúp nước của Thái Y Lệnh họ Phạm . Ca ngợi về phẩm chất tốt đẹp không những giỏi về y mà giỏi cốt ở tầm lòng .

Bình luận (0)
nguyễn thị trà my
Xem chi tiết
bạn nhỏ
28 tháng 1 2022 lúc 20:32

Tham khảo 

undefined

Bình luận (4)
Xem chi tiết
Nguyễn Sana
30 tháng 11 2021 lúc 14:48

Ôi! Hay quá!

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Lê Bảo Châu
16 tháng 12 2021 lúc 9:48

mình nghỉ nó ko phải văn lớp 1 nhưng nó hay quá

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Xem chi tiết
Trần Thị Mai
Xem chi tiết
Nguyễn Hà Giang
29 tháng 11 2021 lúc 19:24

Tham khảo!

Nóng giận không chỉ ảnh hưởng đến bản thân mình mà còn ảnh hưởng đến người khác. Những lời nói lúc nóng giận thốt ra sẽ gây tổn thương đến người khác và làm rạn nứt mối quán hệ của người đó với mình  dù cho mình không cố ý

Bình luận (0)
nguyễn thành đạt
Xem chi tiết
nguyen thi minh thu
11 tháng 12 2017 lúc 21:00

Hiện nay, ở miền Trung đang có lũ lụt rất lớn đã cướp mất của cải và đất hoa màu. Để chia sẻ với những người dân miền Trung, sau đây, em xin kể một câu chuyện nói về điều đó. Câu chuyện như sau:

Một buổi tối, khi hai mẹ con đang xem ti vi thì cái Hoa thốt lên:

- Mẹ ơi, miền Trung khổ thật, mẹ nhỉ!

- Ừ, con có biết rằng bây giờ, miền Trung đang chịu đựng một thiệt thòi rất lớn không?

- Con biết chứ. À, mẹ ơi! Ngày mai, mẹ cho con ăn cơm rang nhé, con không ăn phở nữa đâu. Con dành tiền cho người dân miền Trung cơ!

- Thôi, con thích ăn phở thì cứ ăn đi, còn con thích ủng hộ bao nhiêu thì mẹ cho.

Nhưng cái Hoa vẫn một mực không chịu:

- Con thích tự mình ủng hộ chứ không phải mẹ cho tiền như thế đâu!

Hình như câu nói đó đã làm mẹ nó phải động lòng.

Bỗng mẹ ôm chầm lấy cái Hoa, nói:

- Ôi,con gái của mẹ có trái tim nhân hậu quá! Thôi, được rồi, con muốn thế nào thì mẹ sẽ chiều.

Cái Hoa tươi cười:

- Con cảm ơn mẹ ạ!

Câu chuyện nhỏ ở trên có làm trái tim bạn,suy nghĩ của bạn ngân rung lên không, dẫu là rất khẽ thôi?

Khi xem ti vi, đọc báo, khi nhìn thấy cảnh miền Trung phải chống chọi với lũ, hẳn ai cũng quặn lòng đau xót. Nhưng sao ở chỗ này, chỗ kia vẫn có những đồng tiền bị tiêu xài phung phí. Hãy một lần lắng nghe trái tim ta để chia sẻ thêm một chút nữa, để ta được trong sáng, đẹp đẽ với tuổi thơ, cái tuổi thơ mà ai cũng đáng có được.

Bình luận (0)
nguyễn thành đạt
12 tháng 12 2017 lúc 12:12

Bạn đúng phần dưới thôi

Bình luận (0)

Nhà chị Hương chỉ cách nhà em một khu vườn đẹp. Hàng ngày, em thường sang chơi với chị và được chị cưng chiều lắm. Hôm ấy chị đến rủ em sang nhà bà Tư chơi, thấy việc làm của chị đối với bà Tư, em lại càng yêu thương và quý trọng chị hơn.
Bà Tư năm nay đã ngoài bảy mươi, sức khỏe yếu đi nhiều so với mây năm trước. Chị Hương bảo:

– Bà có năm người con đều hi sinh trong kháng chiến chống Mĩ. Vừa qua, bà được chính phủ phong tặng danh hiệu "Bà mẹ Việt Nam Anh hùng".

Bà không có cháu chắt gì cả, sống thui thủi một mình nên chị Hương thương bà lắm. Thường ngày, chị sang giúp bà quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, đấm lưng, bóp chân... cho bà những lúc trời trở gió. Không ruột rà máu mủ, không họ hàng thân thích, vậy mà chị yêu quý bà Tự như bà ruột của mình.

Hôm hai chị em đến, thấy nhà cửa im lìm, tưởng bà đi đâu đó. Đứng ngoài sân chị gọi hai, ba tiếng, không thây bà trả lời. Chị bảo em: "Mình đẩy cửa vào đi!". Vừa bước vào nhà, chị Hương đã la to: "Bà làm sao thế hở bà? Bà bị bệnh ư? Chị vội giở chiếc chăn bông lên, lay gọi bà. Mãi sau mới thấy bà mở mắt, trở mình nhìn chị Hương và em rồi thều thào nói trong hơi thở: "Hai cháu đến với bà đó à! Bà thấy chóng mặt từ tối hôm qua, sáng nay muốn dậy mà không dậy được".

– Suốt mấy ngày nay, bà chưa ăn gì, hở bà! Cháu tệ quá, không biết sang giúp bà!

Chị quay sang em, nói vội: "Em ngồi đây bóp chân bóp tay và xoa dầu cho bà, chị ra tìm mua cái gì cho bà ăn rồi chị vào ngay.
Nhìn theo bóng chị vội vã khuất sau hàng rào râm bụt, em cảm thấy lòng mình dâng lên một tình thương và một sự cảm phục. Đời chị cũng quá ư vất vả và bất hạnh. Mồ côi mẹ từ tấm bé, chị thiếu đi tình thương bao la của một người mẹ. Ba chị ở vậy nuôi chị cho đến bây giờ. Phải chăng sông trong hoàn cảnh ấy chị mới thấm thía cảnh cô đơn, bóng chiếc của người đời mà chị đem tình thương của mình sưởi ấm cho bà Tư và cho bao nhiêu người khác cùng cảnh ngộ. Cả xóm em, ai cũng khen chị, quý chị. Giờ đây nghĩ lại những lời ca tụng của mọi người về đức hạnh của chị, em lại càng hiểu chị hơn. Đang miên man suy nghĩ thì đã thấy chị trên tay cầm tô cháo đang bốc hơi nghi ngút, nhanh nhẹn bước vào. Đặt tô cháo lên bàn, chị đến bên giường nhỏ nhẹ:

– Để cháu đỡ bà dậy, bà ăn cháo cho khỏe, bà nhé!

Nhìn chị đút từng muỗng cháo cho bà, em nhớ lại hình ảnh trước đây, mẹ em cũng chăm sóc ngoại em như chị Hương bây giờ. Chao ôi! Chị Hương thật là tuyệt! Chị là tấm gương, là biểu tượng đẹp về lòng nhân ái, về tình yêu thương và đức hạnh cho em và các bạn noi theo.

Trên đường trở về nhà cùng em, chị dặn:

– Những lúc học bài xong, rỗi rãi, cưng ráng qua lại thăm bà, động viên bà nghe cưng. Tội nghiệp bà lắm Trúc Ly ạ.

– Vâng! Em sẽ làm như lời chị dặn.

tk cho minhf cái nhé nguyễn thành đạt và các bạn của mình

Bình luận (0)