Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Lưu Đỗ Thái Khang
Xem chi tiết
Mahakali Mantra (Kali)
30 tháng 12 2018 lúc 22:01

Nhất lé

Nhì lùn

Tam hô

Tứ rỗ

cho k đi

Vũ Cẩm Tú
30 tháng 12 2018 lúc 22:07

THƠ TUI

Ngoài đồng, lúa đã trổ bông

Đứng trông ngoài ngõ, mong người ghé qua

Người đã chinh chiến nơi xa

Lâu ta không gặp, lòng nhớ thương người.

MK LÀM CHƠI THOY À! KO HAY THÌ XIN ĐỪNG GẠCH ĐÁ HAY CHỬI MK NHÉ!

minh trần lê
30 tháng 12 2018 lúc 22:11

Trường mình như núi Thái Sơn

Nghĩa thầy cô giáo tuôn ra tuôn vào

Vào lớp học trò nhao nhao

Ra về chạy ùa như đám bão vào

Gần đó có bò ra vào

Bò ra bò đá , què giò học sinh

Vì sao bò đá học sinh

" bởi vì bà đó ra lệnh cho tao "

=)))))))))))))0

Lưu Đỗ Thái Khang
Xem chi tiết
Tung Duong
2 tháng 2 2019 lúc 19:49

Chúc mọi người chín chắn trong suy nghĩ
Gặt hái thành công chín rộ
Tình yêu đôi lứa chín muồi
Và tiễn đưa bê bối của năm cũ về nơi… chín suối!

Cung chúc tân niên

Sức khỏe vô biên

Thành công liên miên
Hạnh phúc triền miên,
Túi luôn đầy tiền
Sung sướng như tiên.

Chúc sang năm mới
Sức khỏe phơi phới
Làm ăn tấn tới
Đất nước luôn đổi mới
Gian thương hết mánh lới
Qui hoạch không còn cày xới
Quan tham thì la… ơi ới.

Shiba Inu
2 tháng 2 2019 lúc 19:49

                                 Chúc Xuân

                       Đầu xuân năm mới an khang

                       Lộc về phú quý mênh mang khắp nhà

                       Chúc cho các chị đẹp ra

                       Các anh khỏe mạnh xông pha phố phường !!

                       Chúc cho các cháu dễ thương

                       Chúc cho tất cả bốn phưng đều mừng !!!

                       Xuân này có đĩa bánh chưng

                       Cùng mâm ngũ quả ta bưng mâm thờ !!!

         ( Em sáng tác được ko ạ )

Vũ Phương Nam
2 tháng 2 2019 lúc 20:02

    Người ta ngày Tết có đôi

Tôi đây ngày Tết đơn côi một mình

    Người ta ngày Tết tâm tình

Tôi đây ngày Tết một mình xem phim.

%$H*&
Xem chi tiết
Huyền Trân
7 tháng 4 2019 lúc 19:47

Nếu bạn đã lăng nhăng

Thì đừng yêu ai vội

Cho người ta cơ hội 

Đừng làm tội người ta

Nếu đã thấy ko hợp

Thì đừng nói tiếng thương

Đã xác định thương ai

đừng tương tư ai khác

%$H*&
7 tháng 4 2019 lúc 19:48

Copy mạng rồi

Tưởng ko bieets à, Trân bị cấm thi

=)

Huyền Trân
7 tháng 4 2019 lúc 19:50

Tặng ông đó chứ ko thi

Xem chi tiết
๖ۣۜmạnͥh2ͣkͫ5ツ
12 tháng 4 2019 lúc 21:00

kể chuyện ma phải gặp nhau mak nghe kể ms đáng sợ

,,,,,,

ádasdasdasdadsad

Đỗ Thị Dung
12 tháng 4 2019 lúc 21:06

1+1=2

bn muốn xem hay muốn bt thì lên youtobe ấy,đầy ra

ns vậy thôi chứ mik ko có ý j nhé

học tốt!

Kuruishagi zero
Xem chi tiết
Lê Đức Tâm
23 tháng 12 2018 lúc 16:46

         Gío mùa Đông Bắc bay bay,

Trên chùa chú tiểu ăn chay một mình

       Em tôi khóc thét thình lình

Chú tiểu thấy thế một mình đi ra.

     Thu đi để lại lá vàng

Chi đi để lại cho Quàng vấn vương.

     Dù cho đi đến nơi đâu

Thì con vẫn quyết đem trâu đi cùng.

     Mẹ ơi, con muốn nói rằng,

Hôm nay trên lớp cái Hằng đánh con.

Bầu ơi thương lấy bì cùng

Tuy rằng khác lớp nhưng chung một đề.

Bầu cho bí chép tí đê

Kẻo mai thi rớt đường về bầu toi.

NTN vlogs
30 tháng 12 2018 lúc 11:54

         Gío mùa Đông Bắc bay bay,

Trên chùa chú tiểu ăn chay một mình

       Em tôi khóc thét thình lình

Chú tiểu thấy thế một mình đi ra.

     Thu đi để lại lá vàng

Chi đi để lại cho Quàng vấn vương.

     Dù cho đi đến nơi đâu

Thì con vẫn quyết đem trâu đi cùng.

     Mẹ ơi, con muốn nói rằng,

Hôm nay trên lớp cái Hằng đánh con.

Bầu ơi thương lấy bì cùng

Tuy rằng khác lớp nhưng chung một đề.

Bầu cho bí chép tí đê

Kẻo mai thi rớt đường về bầu toi.

Xem chi tiết
lâm
12 tháng 4 2019 lúc 20:50

Vào cuối những năm 80 đầu những năm 90 thời đó nhà ai có ti vi là một gia tài lớn, mặc dù chỉ là tivi trắng đen thôi. Lúc ấy nhà bà Bảy ở xóm trên mua được cái tivi trắng đen và đêm đêm mọi người trong xóm lại kéo nhau qua nhà bà Bảy để được xem những bộ phim kiếm hiêp Kim Dung. Nhà ngoại mình thì củng không ngoại lệ, tối đến là cả nhà cùng với mấy người hàng xóm kéo nhau đi lên nhà bà Bảy coi phim. Lúc ấy mình tả là cái xóm nghe nó củng nhộp nhịp nhưng thật ra chẳng được chục cái nóc nhà. Mà nhà này cách rất xa nhà kia bằng những hàng cây, những bụi tre rậm rạp. Và cái ngày định mệnh củng đến, hôm đó bà ngoại mình bận việc gì đó không đi xem truyền hình như mọi khi, chỉ có mẹ mình (lúc này bà chỉ khoảng đôi mươi), cậu Năm (em của mẹ mình) và cô Lịch củng bằng tuổi mẹ mình và một vài người trong xóm nữa đi lên nhà bà Bảy. Sau khi xem hết phim lúc đó củng hơn 10h mọi người kéo nhau ra về.
Từ nhà bà Bảy về nhà ngoại thì khoảng 2km, phải đi ngang qua một đoạn đường vắn tanh và ở đây người ta gọi là Vườn Cám lúc trước lính chết trận ở đây rất nhiều, không ai dám khai thác hay xây nhà ở đây cả, từ nhà bà Bảy ra đoạn đường này khoảng 500m thì mấy người đi chung nhà ai nấy về hết rồi vì nhà người ta củng gần nhà bà Bảy, lúc này chỉ còn mẹ mình, cậu Năm và cô Lịch cứ bước đi lặng lẽ vào khúc đường ấy. Con đường quen thuộc nhưng mà sao hôm nay đáng sợ như thế, dưới ánh trăng mờ mờ những hàng cây ven đường như là những con quái vật khổng lồ đang vồ bắt con mồi đi ngang qua nó. Cậu Năm mình đi trước tự dưng dừng lại rồi nói – Có cái gì tròn tròn lăn qua lăn lại đằng trước kìa. Mẹ mình và cô Lịch mới nhìn lên, dưới ánh trăng mờ ảo cả ba người như đứng hình, dưới mặt đường là một cái đầu người tóc ngắn chắc là đầu của đàn ông không nhìn rõ mặt vì lúc đó tối và ai mà dám nhìn kĩ vào cái thứ quái dị đó, nó không có thân, không có tay chân gì cả, đang lăn từ bên đây đường qua bên kia đường. Lúc ấy không chạy qua được vì cái vật thể kì dị ấy đã chắn ngang đường. Mà quay lại củng không được vì đi gần hết khu vực này rồi, bây giờ mà vô trong đó lại thì ai biết còn gặp cái gì khủng khiếp hơn nữa. Ba người chỉ biết đứng im nín thở ko ai dám thốt ra câu nào. Cái đầu ấy nó lăn dưới đất rồi nó bay từ từ lên, nó càng bay lên cao nó càng to ra. Cho tới khi nó bay cao qua khỏi đầu người thì cậu Năm mình nói bây giờ đếm 1 2 3 nắm tay nhau lại và chạy. Rồi cứ thế ba người chạy nhanh qua cái đầu kì dị ấy. Cũng chẳng biết là nó có đuổi theo không, cứ thế mà chạy một mạch về tới nhà. Và từ hôm đó ba người không dám đi qua con đường đó vào buổi 

Hoàng Xuân Anh Tuấn
12 tháng 4 2019 lúc 20:59

Cách đây không lâu mình đã có dự định đi xuyên Việt nhưng do tình thế bất đắc dĩ, mình buộc phải trả vé. Không cam tâm đang vui thì đứt dây đàn như vậy được nên mình và V (người yêu mình) quyết định làm một chuyến về Nha Trang chơi, sẵn cũng để mình thăm nhà luôn. Chuyến đi Nha Trang diễn ra rất tốt đẹp. Được tầm 1 tuần, bọn mình muốn đổi gió nên đặt vé lên nhà ngoại mình trên Buôn Ma Thuột để thăm thú núi rừng Tây Nguyên.

Ngày bọn mình lên Buôn Ma Thuột là 24 tháng 9 năm 2012, hôm đó trời mưa rất to. Xe khách chạy được nửa đường đã thấy mưa gió vần vũ. Sương mù trắng xóa cả đường đèo. Khi vào địa phận thành phố mưa vẫn chưa ngớt, đường phố sũng nước loang loáng ánh đèn đường. Nhà ngoại mình số 112 phố Lý Thường Kiệt, cạnh khách sạn Tây Nguyên. Để vào nhà phải đi vào một con hẻm tối rất hẹp. Đón bọn mình là dì Út Chị, dì bảo hai đứa lên lầu cất đồ tắm rửa rồi đi ăn.

Ở đây kể sơ qua luôn, nhà ngoại mình gồm 4 tầng. Tầng trệt gồm có bếp và phòng khách, tầng 1 là nơi gia đình bác Nhiều và dì Út Chị ngủ, tầng 2 có hai phòng ngủ dành cho khách và tầng 3 là phòng thờ. Bọn mình được dì Út bố trí lên tầng hai. Thú thật là mình không sợ ma nhưng khi vừa bước lên đây là tự nhiên thấy sống lưng rờn rợn, cả V cũng cảm nhận được điều đó. Bản thân căn nhà rộng thênh thang này trông đã lạnh lẽo, và tầng này có lẽ là tầng đáng sợ nhất ngôi nhà (vì hai tầng kia có người ở và tầng thờ thì có bàn thờ Phật).

Phòng ngủ đầu tiên rộng hươ rộng hoác, giữa phòng lại có một cái giường kiểu bệnh viện, V bảo chưa dám bước vào, chỉ mới nhìn đã có cảm giác bất an rồi. Phòng ngủ thứ hai thì không có cửa sổ, chỉ có một cái nệm giữa phòng. Tuy rất tù túng nhưng nhìn đỡ kinh dị hơn phòng đầu tiên nên bọn mình chọn đây làm chỗ ngủ.

Sau khi cất đồ đạc, mình và V ra phố ăn tối, đi dạo đến tầm 9-10h thì về. Có vẻ càng về khuya thì căn nhà càng âm u. Mình vốn không phải người mê tín dị đoan nên vẫn cứ phăm phăm đi lên, tự huyễn hoặc bản thân cái cảm giác rờn rợn trên da thịt đó là do mưa đêm gây ra. Chuyến đi dài làm mình thấm mệt, ngày mai lại phải dậy sớm để lên bản Đôn nên mình muốn có một giấc ngủ ngon. Thế nhưng không biết vì sao trằn trọc mãi không thể vào giấc được.

Nguyễn Lê Yến Nhi
14 tháng 4 2019 lúc 17:05

 Hoàng Xuân Anh Tuấn à !!, Mk chả thấy câu chuyện bạn kinh dị ở chỗ nào cả :(

Kuruishagi zero
Xem chi tiết
Anna Taylor
21 tháng 12 2018 lúc 22:13

haizzzz hết ông duy tới ông này

Ciara Frank
21 tháng 12 2018 lúc 22:14

olm nhiều competition nhỉ

Đặng Yến Ngọc
21 tháng 12 2018 lúc 22:14

mùa hè nọ Hoa đi du lịch

ăn bánh giò nào là bún chả

uống nước mía+ vs ăn chè

đi đi về về 3 ngày 3 đêm

đêm cuối khi sắp ăn chè bưởi

Hoa nhận ra mọi thứ chỉ là mơ!

Xem chi tiết
nhoktinhngịch123
11 tháng 4 2019 lúc 21:50

Ngày xửa ngày xưa có một con ma :)

Hải Tiểu Mi
11 tháng 4 2019 lúc 21:52

1+1=2

"... Con à, mẹ con mình ra phiến đá nghỉ ngơi, uống nước đi!” - Người phụ nữ trung niên lên tiếng. Giọng bà ta trầm ấm, bà mặc bộ đồ quần áo đen, đầu đội khăn trắng. Bà nhìn cô con gái đang nhẹ nhàng đặt bó thuốc xuống, mắt chan chứa yêu thương rồi khẽ khàng nhặt lá cây trên tóc con. Bà lấy ra một chiếc lược gỗ rồi nói với con gái:
- Hái thuốc mới có nửa ngày mà tóc tai đã rối bời thế này rồi, ngồi xuống để mẹ chải đầu cho, - Cô bé ngoan ngoãn ngồi xuống. Bà mẹ chải đầu cho con bằng chiếc lược đen. Mái tóc đen mượt của cô bé tung bay trong gió. Bà mẹ trầm ngâm không nói gì. Cô con gái chăm chú ngắm con kiến đang bò trên chiếc lá dưới thân mình. Mọi thứ chìm trong yên tĩnh. Con đường núi này được phát hiện khi hai mẹ con cô đi tìm thuốc, ngày thường rất ít người qua lại. Núi rừng yên tĩnh, chốc chốc lại vẳng lên tiếng chim kêu, đằng sau họ là một cây hòe rất to, rễ của nó đan chéo, bò lan trên một khoảng đất rộng.
Khi cô bé đang ríu rít nói về chuyện hái thuốc thì đột nhiên cảm thấy có luồng khí lạnh ngắt sau lưng, định ngoảnh lại xem có chuyện gì thì bộp một cái, cô bé bị giáng mạnh vào đầu, ngã xuống, bất tỉnh nhân sự.
Một luồng gió lạnh thổi tới làm cô tỉnh lại, lúc này trời đã chập choạng tối. Cô cựa quậy và phát hiện ra mình đang bị trói rất chặt bằng cành cây dưới gốc hòe. Cô cẩn thận quan sát xung quanh rồi sợ hãi kêu to: mẹ, mẹ ơi, mẹ ở đâu?
Cô bé nghe văng vẳng bên cạnh mình có tiếng mài dao, định quay đầu sang xem nhưng đầu đau nhức quá; lúc này cô mới nhận ra mình không chỉ bị trói trên cây mà tóc còn bị chia ra làm hai phần buộc vào cây hòe, chả trách mà đầu cô không cử động được.
Sợ hãi tột độ, cô thét lên:
- Mẹ ơi, mẹ, mẹ đang ở đâu, mau cứu con với!
Cô lại nghe thấy giọng nói quen thuộc của mẹ:
- Ngoan nào, đừng hét lên thế, một lát nữa là hết đau ngay thôi.
Nghe thấy tiếng mẹ, cô quên hết sợ hãi, càng gọi to hơn:
- Mẹ, mẹ ơi, mau tới cởi trói cho con, con đau quá.
Tiếng mài dao vẫn rõ mồn một, từng nhát, từng nhát. Trong rừng vọng lại tiếng mẹ cô rất mạnh mẽ:
- Ngoan nào, chịu khó một chút nữa thôi, mẹ sắp xong rồi.
- Mẹ, mẹ muốn làm gì vậy? Sao mẹ lại trói con? - Cô bé khóc không ra tiếng.
Lúc này, trong màn lệ nhòa, cô đã nhìn thấy mẹ mình; trong tay bà là chiếc xẻng nhọn đào thuốc đã được mài sáng choang, bà cười lạnh, tay mân mê cái xẻng sắc nhọn.
- Ta đã mài rất lâu rồi, cũng muốn mài nhanh lắm chứ, bởi ta biết, dao sắc, đâm người sẽ chóng chết lại không đau.
Cô bé nhìn mẹ mà không thể tin được.
- Mẹ, mẹ muốn giết con?
- Con gái à, lẽ ra con không nên có mặt trên đời này, do con có mắt như mù mà đầu thai nhầm; sự việc đã đến nước này rồi thì nói nhiều cũng vô ích, con cứ yên tâm mà đi thôi.
Người đàn bà giơ cao cái xẻng nhọn, khoét mắt đứa con gái tội nghiệp. Khoét xong, bà hét lên: do mày có mắt không tròng nên đừng trách tao, đừng trách!
Mặt trăng trốn vào tầng mây, dường như nó cũng không muốn chứng kiến cảnh tượng hãi hùng này. Tiếng kêu cứu thảm thiết, tuyệt vọng của cô bé làm bầy chim hoảng loạn, rừng rậm xộc lên mùi máu tanh kỳ dị; cô bé lúc này với khuôn mặt đầm đìa máu chỉ còn thoi thóp thở, đôi mắt cô giờ đã biến thành hai hốc máu, máu tươi cứ trào ra đầm đìa.
Người đàn bà dùng chiếc khăn trên đầu cẩn thận gói con mắt lại, nhẹ nhàng đặt vào lòng, chầm chậm thu dọn tay nải rồi quay người xuống núi, sau lưng bà còn vọng lại tiếng nói yếu ớt của cô gái: tôi sẽ trả thù, sẽ trả thù, trả thù...". 
 

Bùi Đức Mạnh
11 tháng 4 2019 lúc 21:53

đây không phải là truyện ma, mà là truyện kinh dị mà tôi đã gặp. Chắc hẳn là ai ai ở đây cũng sẽ có bạn, đã từng xem bốc mộ, mà đa phần toàn vào lúc 3h-4h sáng đúng không ạ? Nhà Cô tôi ở Thị trấn Yên Mỹ thuộc Tỉnh Hưng Yên. Chồng của Cô bị bệnh mà mất sớm. Phải 5 năm sau mới có thể bốc mộ được. Đó là vào năm 2007, đêm hôm đó lúc 2h sáng tôi đi xe máy về nhà Cô tôi (đi đêm tôi cũng thấy ghê nhưng vì công việc). Tới nơi rất nhiều người đã có mặt tại nhà Cô rồi. Khoảng 2h30p thì tất cả khoảng 15 người cùng đi bộ ra ngoài mộ. Tới nơi tôi thấy có 2 gia đình nữa cũng bốc mộ vào hôm đó. Nhà ai cũng dựng những tấm bạt làm lều san sát nhau. Thời tiết thì lạnh, ai không có nhiệm vụ gì thì vào trong lều ngồi, còn những ai có nhiệm vụ thì làm những công việc chuẩn bị cho việc bốc mộ. Cô tôi thuê 1 người bốc mộ, còn đều trong gia đình phụ cùng. 3h sáng cả 3 gia đình cùng làm công việc bốc mộ, vì giờ đẹp mà. 3 ngôi mộ cách nhau chỉ tầm 5m. Vì vậy, không gian rất sáng và đông người. Việc bốc mộ, người ta sẽ đập mộ đến mặt ván vào buổi chiều ngày hôm trước rồi. Nên việc bốc mộ trở lên rất nhanh. Mọi người tỏ ra vui mừng khi chồng của Cô rất sạch sẽ. Tôi nhìn sang nhà bên cạnh cũng vậy, rất sạch. Không gian chỉ có mùi hơi hơi hôi và rất thơm nhé. Bỗng nhiên tôi nghe thấy những tiếng khóc của nhà bên cạnh nữa. Tôi ngẩng lên nhìn thì thấy con cháu của gia đình đó chạy toán loạn. Mọi người giật mình khi nhận ra trên tấm bạt ven đường là một bộ hài cốt còn nguyên vẹn. Cái thời tiết lạnh tê tái của miền Bắc càng làm cho không khí trở lên kinh dị hơn. Không còn cái mùi thơm nữa, mà đó là cái mùi ngai ngái, tanh, hôi thối và rất buồn nôn. Chỉ còn lại 1 người bốc mộ bên cạnh bộ hài cốt bị kết còn nguyên như vậy. Sau đó những người con cháu trong gia đình đó đứng tụm lại và bàn bạc. Một người trong gia đình tiến lại người bốc mộ và rút trong quần ra 1 điếu thuốc đưa cho người bốc mộ hút. Và nói nhỏ điều gì đó. Tôi chỉ nghe thấy rằng người bốc mộ bảo người kia đi mua 5 lít dấm và mấy con dao. Lúc đó tầm 3h30p rồi lên việc mua các thứ đó ở Thị trấn rất đơn giản. Tầm 10p sau là có ngay. Đó cũng là lúc công việc của nhà Cô tôi và gia đình nhà bên cũng xong. Mọi người dọn dẹp mọi thứ để chuẩn bị mang hài cốt sang địa điểm chôn cất cách đấy không xa. Tôi lại nhìn sang nhà đó và thấy người bốc mộ đang cầm dao đẽo từng khúc xương. Những cơn gió mạnh lạnh tê tái càng làm cho những người chứng kiến thêm phần ghê sợ. Bên cạnh chỉ có 3-4 cô gái tầm dưới 20 tuổi đang đứng bên cạnh, chắc là cháu người mất, còn những người khác trong gia đình thì đứng cách xa tầm 100m. Tất cả mọi người trong gia đình Cô tôi mang hài cốt tới địa điểm mới thì phải đi ngang qua bộ hài cốt còn nguyên vẹn đó. Tôi đi ngang qua và nhìn thấy những điều mà hết sức ghê rợn. Bên cạnh những chiếc xương màu trắng (chỗ còn thịt và da thì màu trắng, còn bình thường là màu đen và màu nâu), là những mảng thịt và da người để đống. Sọ đầu nâu thì trắng bệch, lộ 2 hốc mắt nhìn rất ghê cũng được để bên cạnh. Người bốc mộ phanh bụng người đó ra làm lộ bộ lòng và gan màu nâu vẫn nguyên chưa phân hủy. Phía đùi và chân thì còn nguyên da bọc mầu nâu chưa đụng tới. Nói chung là rất ghê. Vì chỉ đi qua lên tôi cũng chỉ nhìn tận mắt có vậy. Sáng hôm đó tầm 8h sáng, tôi ra xem người ta xây mộ. Thì, trời ơi cái mùi thối kinh khủng lan ra khắp mọi nơi. Thấy mọi người kể là gia đình nhà đó cho hết thịt và da vào túi và trôn lại. Nhưng cái mùi đó thì không hết được. Thấy kể là người đó uống thuốc bổ nhiều quá lên bị kết… Mọi người bảo rằng khi bốc mộ thấy kết thì phải trôn lại, không lên làm như vậy… Văn của tôi không được phong phú mọi người đọc thông cảm nhé!

Minh Lệ
Xem chi tiết
Nguyễn  Việt Dũng
15 tháng 8 2023 lúc 14:41

Tham khảo
- Đặt thứ tự ưu tiên cho các công việc (việc quan trọng hoặc việc gấp thì cần làm trước)
-  Quản lý thời gian hiệu quả (phân phối thời gian hợp lý cho từng loại công việc khác nhau, tùy thuộc vào mức độ quan trọng của công việc).
-  Phân chia công việc phù hợp với thời gian biểu và khả năng thực hiện của từng thành viên gia đình
- Luôn quan tâm và ưu tiên việc chăm sóc, giúp đỡ người già, trẻ em, người có sức khoẻ yếu trong gia đình ...