cái gì sức khỏe như trâu
nhưng chỉ biết chạy
mà chạy rất nhanh
em đây khói bụi mịt mù
khi hết năng lượng em không chạy nổi
năng lượng của em ta bán ào ào
chỉ cần gặp lửa nỗ tung bành trành
là cái gì
viết 1 đoạn về quê đáng nhớ nhất của em
phần mình làm như sau:
quê em là Hải Dương ,nổi tiếng với những hộp bánh đậu xanh Hòa An,vườn vải thiều Thanh Hà,nhưng đứa trẻ thi nhau đùa nhịch , không giống các thành phố xầm uất khói bụi mù mịt ,ở đây khí hậu rất tối không khói bụi mịt mù không chen trúc nhau như ở thành phố , quê em còn có những cánh đồng bát ngát, hương lúa thơm ngào nhạt ,vào vụ thu hoạch đồng lúa vàng ươn thông thật thích mắt thông khung cảnh làng mạc ngày mùa này thật dễ nảy sinh tình cảm làm sao, khiến người ta không dời mắt được.
các bạn còn bài văn nào hay hơn không?
Đoạn văn sau đây có mấy câu kể Ai thế nào?
Cánh đại bàng rất khỏe. Mỏ đại bàng dài và rất cứng. Đôi chân của nó giống như cái móc hàng của cần cẩu. Đại bàng rất ít bay. Khi chạy trên mặt đất, nó giống như một con ngỗng cụ nhưng nhanh nhẹn hơn nhiều.
GIÚP MK NHANH VỚI!
4 câu kể Ai thế nào?
caau1,2,3,4 còn câu 5 thì ko phải
Đó là các câu:
- Cánh đại bàng rất khỏe.
- Mỏ đại bàng dài và rất cứng.
- Đôi chân của nó giống như cái móc hàng của cần cẩu.
- Đại bàng rất ít bay.
- Khi chạy trên mặt đất, nó giống như một con ngỗng cụ nhưng nhanh nhẹn hơn nhiều.
5 kieu cau " Ai the nao"
Em để lại bản đồ nhưng không chỉ rõ đường đi
Lo anh sẽ lạnh để lại cả áo ấm khít đường chỉ
Đi 320km để tìm đường vào tim em không lối
Qúa can đảm đâu có đúng chỉ vẫn là quá nông nổi
Em còn đéo thèm đọc tin nhắn
Uả ? mắc mớ gì phải trả lời ?
Đêm này dài cứ trôi em mặc nhiên để ta đợi
Follow em cả đời Follow em cả Instagram
Em còn đéo thèm trả lời tội anh, anh đa cảm
Nhưng không !!
Em làm dịu tắt mùa đông
Em ơi anh chẳng muốn sống đời vẻ vang
Đời lên voi xuống chó, danh vọng hoặc bẽ bàng
Chỉ muốn êm ả với nhau qua ngày tháng
Hè xối gàu nước mát, lửa hồng khi đông sang
Nhưng ta càng lớn càng không có sức phòng thủ
Đời cuốn xô ta cả khi ta trốn trong phòng ngủ
Âu lo theo về dù ta đã khoá ba lần cửa
Trốn đi trốn đi không đời giết ta lần nữa
Bởi vậy cho nên mới...
Tự do như làn khói như điếu thuốc chưa từng cháy,
Thả mình về đại dương như dòng sông chưa từng chảy,
Vùi mình trong bóng đêm như chưa từng có ánh trăng.
Đôi bờ vai lại buông lơi như chưa từng có gánh nặng
Lãng mạn của anh ko có hoa hồng và nến đỏ
Lãng mạn của anh cũng ko có trăng sao ở trên đó
Lãng mạn của anh không là nụ hôn dưới chiều mưa
Và chính lãng mạn của anh nó đã biến anh thành người thừa...
Anh đâu còn thương như ngày đầu gặp mặt
Lời em nói đã không còn trói buộc anh đằng sau song sắt
Bật công tắc, anh không còn chắc mình kiếm tìm gì giữa đêm
Ắt hẳn nơi đây phải còn xót lại một chút gì đó của em
Anh là lọai ham thích được mây mưa
Nên căn phòng anh thì em khỏi hỏi chứ bcs bày bừa
Những bản nhạc những quyển thơ
Lời ta hát quyện vào mơ
Chương " chia tay " đựơc ai đó viết vào tiểu thuyết " đời nào ngờ"
Ờ
Vẫn còn đó những ngày ko em ( hú hú hú )
Vẫn còn đó những ngày ko em ( hú hú hú )
Thích trap tao cho m trap nè ( hú hú hú )
Anh cố lật tung kí ức, nhưng chỉ hoài phí sức
May mắn là còn lời nhạc yêu em là điều anh buồn ví nhất
Vì
Thấy bấy lâu nhưng mà anh đéo thích nói
Tài hèn sức mọn mà thích hơn thua thì bốn thằng em hít khói
Khích con đĩ mẹ mày , tao show trình là bốn thằng bây nhức nhói
Chứ hỏng cà rởn cà thụt cà chọt làm chi cho thêm tức tối
Và bây giờ tụi mày muốn sao ?
Tụi mày không thể nào giết tao !
Tao là thiên thần, tao đang bay trên cao vs 2 cái cánh
Tao là người Việt Nam mà tụi mày phải tránh
Tao bắn hết tụi mày, chết cả bầy
Dân đập đá có dấu hiệu sãng ko dc đổ lỗi bữa đó đồ ngon
Để tao HỎI mày chỗ nào“HỎI “ thì chắc là câm với ngậm bồ hòn
Hết tiền thì qua đây ăn, tao thấy tội nghiệp cho hút cái
Láy chữ cuối, câu trước đâm bang mày chơi kiểu vậy thì đây, cái hook
Chúng bây không bằng tao cho nên tụi bây buồn
Lang thang giữa Sài Gòn đầy nắng và gió, tìm hoài chẳng thấy nhau đâu
Có khi nên tìm nơi thật đẹp mà chạy trốn....
Hãy chỉ ra một máy phát điện chạy bằng năng lượng của chất đốt mà em thường thấy hàng ngày và chỉ ra quá trình biến đổi năng lượng xảy ra như thế nào trong máy đó.
Máy phát điện trên oto, xe máy.
Trong xilanh: Xăng bị đốt cháy, hóa năng biến thành nhiệt năng. Hơi bị đốt nống dẫn nở đẩy pittong chuyển động, nhiệt năng thành cơ năng. Pittong truyền cơ năng cho roto của máy phát điện. Cuối cùng trong máy phát điện của xe, cơ năng thành điện năng.
Các sản phẩm nông nghiệp nước ta rất đa dạng, phong phù nhưng gặp nhiều khó khăn khi phải cạnh tranh với sản phẩm của các nước khác có chất lượng tốt. Theo em, để vượt qua khó khăn, tăng sức cạnh tranh, người nông dân cần làm gì để tăng tính cạnh tranh?
A. Đổi mới công nghệ sản xuất
B. Hạ giá sản phẩm tối đa
C. Sử dụng thêm chất kích thích, chất bảo quản thực vật
D. Bỏ qua yếu tố môi trường
Để tăng khả năng cạnh tranh, người nông dân cần đổi mới công nghệ sản xuất để làm ra những sản phẩm nông nghiệp sạch, hình thức đẹp, chất lượng cao, giá thành phù hợp, đáp ứng yêu cầu của người tiêu dùng, từ đó tăng sức cạnh tranh.
Đáp án cần chọn là: A
Nêu cảm nhận về đoạn thơ sau Gặp em trên cao lộng gió Rừng lạ ào ào lá đỏ Em đứng bên đường như quê hương Vai áo bạc quàng súng trường Đoàn quân vẫn đi vội vã Bụi trường sơn nhòa trời lửa Chào em em gái tiền phương Hẹn gặp nhé giữa sài gòn
Nhà em và nhà bác Hiệp chung nhau hành lang. Khi đang ngồi chơi trong nhà thì em phát hiện khói đen bay từ nhà bác Hiệp. Em vội chạy ra ngoài nhưng cầu thang đã bị khói vây kín, đen kịt.
Để thoát ra khỏi đám cháy đó, em cần làm gì ?
( Không chép mạng ạ )
Xin chào các bác, sau đây là câu chuyện mà chính em đã trải qua.
Hồi đó em mới khoảng 7,8 tuổi mà trong xóm em trẻ con vẫn còn nhiều lắm, như các thím biết nơi nông thôn hồi xưa rồi đó, những bụi cỏ rậm rạp hay những bụi cây rừng thì đâu có ai rảnh đâu mà phát hay chặt đi. Và nơi đó cũng rất có ích cho tụi trẻ con chơi trốn tìm. Hôn đó là vào 1 buổi tối khoảng 9h chúng em khoảng 15,16 đứa cùng tập hợp nhau lại để bắt đầu trò chơi, và cũng chính ngày hôm đó nó đã cho em gặp thứ mà em hằng mơ ước được nhìn thấy dù 1 lần (hồi đó nghe người lớn kể chuyện ma thì cứ nghĩ là người lớn hù để chúng em không đi chơi đêm chứ đâu có tin là có ma)
Oản tù tì xong thì thằng bạn em nó bị, nó úp mặt vào tường năm mười để chúng em chạy. Cách chỗ nó năm mười khoảng 2m có 1 cái hẻm, em liền chạy hết tốc lực vào trong đó. Khi vừa vào hẻm liền liếc qua liếc lại thì thấy có con đường vào nhà thằng T bạn em và trước cái hẻm đó thì cách đó khoảng 50m có 1 bụi cỏ lá dài đủ cho 2 người ngồi, em nghĩ thầm:
-Quả này nó không cho mình ăn cháo mới lạ (ăn tráo là không tìm được nên cho đi ra mà không bị). Nghĩ sao làm vậy, em liền chui vào đó ngồi, vào được 5 phút thì hình như bên ngoài đã bị gần hết. Em nghe thấy tiếng nói của con bạn em nó nói là:
-Thằng Hưng nó chốn đâu mà kĩ thế nhỉ?
Em nghe vậy thì cười đắc ý và quay sang chỗ tay phải (chỗ có con hẻm) thì thấy 1 người phụ nữ trạc 29,30tuổi mặc bộ áo bà ba ngồi gục mặt xuống nên em chưa nhìn rõ. Lúc đó em cũng sợ nhưng lại nghĩ là ma thì mặc áo trắng chứ ai mặc áo bà ba, nghĩ vậy em cũng bớt sợ nên em liền hỏi:
-Cô ơi, cô là ai vậy ạ? Sao lại ngồi ở đây?
Nhưng đáp lại tôi là 1 sự im lặng.
Em gọi tiếp: “cô ơi, cô ơi” cũng không thấy trả lời. Tính tò mò nổi dậy (con nít mà) em đưa tay định nâng mặt cô đó lên xem là ai, khi tay em cách cô ấy khoảng 5,10cm thì cô ta liền gẩng mặt lên. Đập vào mắt em là cặp mắt trắng như tuyết, cái lưỡi dài thòng lòng. Em la lên um sùm, chạy ra ngoái đường chính khi gần tới đường chính thì em quay lại thì vẫy thấy cô ta đứng đó với cái lưỡi cứ đu đưa qua lại. Khi em chạy ra đường chính thì đám bạn em nó thấy mặt em cắt không còn giọt máu chúng nó hỏi em bị sao vậy thì em mếu máo hét to vào mặt bọn nó: đ* sao bọn mày nghe thấy tao la hét mà đ*o chạy vào? Chúng nó ngơ ra và nói là có nghe thấy gì đâu. Rồi hỏi em mãi em mới nói là em gặp con ma như vậy, chúng nó nói lần sau chơi đừng vào đó nữa và cũng từ đó em mới tin ma lá có thật. Mà cái bụi với cái đường cách nhau cỡ 55m sao em la to thế mà chúng nó lại không nghe thấy nhỉ???
Theo em, học như thế nào là năng động, sáng tạo và học như thế nào là thiếu năng động, sáng tạo? Trong hoạt động thể dục thể thao, có người cho rằng muốn đạt giải chỉ cần có sức khỏe thật tốt là được không có gì phải sáng tạo nếu có thì chỉ trong cuộc thi cờ vua, cờ tướng mà thôi Em cho biết suy nghĩ của mình về vấn đề trên?