Chỉ ra và nêu tác dụng biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ sau: “Bác đến chơi đây ta với ta.”
Chỉ ra và nêu tác dụng biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ sau: “Bác đến chơi đây ta với ta.”
Câu thơ "Bác đến chơi đây ta với ta" sử dụng biện pháp tu từ hoán dụ kết hợp với điệp từ "ta". Từ "ta" được lặp lại vừa thay cho chủ nhà, vừa thay cho người bạn đến chơi, qua đó nhấn mạnh mối quan hệ gắn bó, thân thiết giững như một. Việc lặp lại từ "ta" còn góp phần khẳng định tình cảm chân thành, gần gũi và tôn lên không khí đầm ấm của cuộc gặp gỡ giữa hai người bạn già.
viết bài văn phân tích tác phẩm
viết cho tôi bài văn kể lại một chuyến đi tham quan một di tích lịch sử đền thám mỹ sơn (ko chép mạng)
viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ bài ca du kích
Thông điệp của bài thơ "NƠI TUỔI THƠ EM"
Thông điệp chính của bài thơ Nơi tuổi thơ em là ca ngợi vẻ đẹp bình dị, trong sáng của tuổi thơ gắn liền với thiên nhiên và gia đình, đồng thời nhắn nhủ về tình yêu quê hương, lòng biết ơn sâu sắc đối với cha mẹ và sự trân trọng những ký ức ngọt ngào, ấm áp thuở ấu thơ, nhắc nhở chúng ta hãy biết yêu thương, quan tâm, để tâm hồn rung động trước những điều nhỏ bé.
Thông điệp chính của bài thơ Nơi tuổi thơ em là ca ngợi vẻ đẹp bình dị, trong sáng của tuổi thơ gắn liền với thiên nhiên và gia đình, đồng thời nhắn nhủ về tình yêu quê hương, lòng biết ơn sâu sắc đối với cha mẹ và sự trân trọng những ký ức ngọt ngào, ấm áp thuở ấu thơ, nhắc nhở chúng ta hãy biết yêu thương, quan tâm, để tâm hồn rung động trước những điều nhỏ bé.
mấy ae có thể giúp mình đánh giá bài thơ này của mình dc ko:<br>
Chiếc thuyền vỡ nát<br>
Ngồi trên thềm nhà,<br>
Ly trà đã nguội,<br>
Nhìn bóng dáng em —<br>
Vẫn như ở đây.<br>
Tên em như khói<br>
Bay giữa trời xanh,<br>
Bầu trời long lanh,<br>
Nhưng mất dáng em.<br>
Tựa con thuyền nhỏ<br>
Lênh đênh giữa biển,<br>
Mất bóng dáng em,<br>
Thuyền như vỡ tan.<br>
Ta ngồi khom lưng,<br>
Nhặt từng kỷ niệm,<br>
Gom thành tiểu thuyết,<br>
Thả giữa đại dương.<br>
Trời bao nhiêu sao,<br>
Thương em bấy nhiêu.<br>
Nước biển mặn chát —<br>
Như em vứt bỏ.<br>
Yêu để làm chi,<br>
Giờ đau thế này...<br>
Vậy yêu là thế —<br>
Thôi ta chẳng trách.
mấy ae có thể giúp mình đánh giá bài thơ mà mình làm này có dc ko?:
Chiếc thuyền vỡ nát
Ngồi trên thềm nhà,
Ly trà đã nguội,
Nhìn bóng dáng em —
Vẫn như ở đây.
Tên em như khói
Bay giữa trời xanh,
Bầu trời long lanh,
Nhưng mất dáng em.
Tựa con thuyền nhỏ
Lênh đênh giữa biển,
Mất bóng dáng em,
Thuyền như vỡ tan.
Ta ngồi khom lưng,
Nhặt từng kỷ niệm,
Gom thành tiểu thuyết,
Thả giữa đại dương.
Trời bao nhiêu sao,
Thương em bấy nhiêu.
Nước biển mặn chát —
Như em vứt bỏ.
Yêu để làm chi,
Giờ đau thế này...
Vậy yêu là thế —
Thôi ta chẳng trách.
muốn làm bài thuyết minh chủ đề thủy triều xanh lm như thế nào?
tặng những ai ko tự tin vào bản thân
Chàng khờ cầm bút làm thơ Viết về cô gái thờ ơ với mình Viết lên một tấm chân tình Chàng khờ nhận lại một tình đơn phương Vì khờ nên mới làm thơ Vì khờ nên mới mộng mơ đến nàng Nàng thì xinh đẹp cao sang Ta khờ ta lại mang tim cho nàng Đã khờ sao biết làm thơ Đã khờ sao biết thờ ơ với mình Vì khờ mới mất chân tình Vì khờ nên mới ôm tình đơn phương Chàng khờ cầm bút làm thơ Viết ra ba chữ rằng ta yêu nàng Nàng liền đáp lãi phũ phàng Viết rằng bốn chữ hẹn chàng kiếp sau. Người dưng bỏ hội chả về Chàng Khờ trách kẻ vội thề vội quên Chuyện tình viết chẳng nên tên Mưa xuân nát vụn niềm tin chàng Khờ.
đóng vai là một chiếc lá mùa thu trôi theo dòng nước suối kể lại hành trình đầy thú vị ấy
Tớ là một chiếc lá vàng, vừa rời khỏi cành mẹ khi mặt trời đầu đông còn ngái ngủ. Một cơn gió nhẹ khẽ lay, và thế là tớ… rơi. Rơi chậm rãi, xoay vòng trong không khí, rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt nước mát lạnh của con suối nhỏ. Dòng nước vỗ về tớ, như muốn nói “chào mừng đến với chuyến phiêu lưu”. Tớ bắt đầu trôi đi, lắc lư giữa những hòn đá lấp lánh rêu xanh. Mấy chú cá con bơi qua, tò mò ngắm tớ như thấy vật thể lạ từ trên trời rơi xuống. Một con chuồn chuồn còn đáp lên tớ, nghỉ chân giữa hành trình. Đi qua một khúc suối rộng, tớ nhìn thấy phản chiếu bầu trời cao, mây trắng như bông và mấy chiếc lá khác cũng đang trôi cùng. Chúng tớ chào nhau, kể chuyện về những cành cây đã từng gắn bó. Rồi dòng nước rẽ hướng, chia chúng tớ ra như những người bạn phải tạm biệt nhau ở ngã ba cuộc đời. Buổi chiều, ánh hoàng hôn phủ lên mặt suối một màu vàng rực – giống hệt màu của tớ. Gió khẽ lay, tớ thấy mình lướt nhanh hơn, đi qua những vùng nước lặng, rồi chui vào khu rừng, nơi tiếng chim cuối ngày hòa cùng tiếng suối róc rách như khúc nhạc tiễn đưa. Cuối cùng, dòng suối đổ vào con sông lớn. Tớ biết, hành trình của mình sắp đến đoạn cuối. Nhưng tớ không buồn – vì mỗi giây phút trôi qua đều là một điều kỳ diệu: được nhìn ngắm bầu trời, nghe tiếng gió, cảm nhận dòng nước vỗ về.