tìm các chi tiết miêu tả cảnh đẹp của sa pa
giúp mik với mn ơi
Tìm những từ ngữ, chi tiết ở đoạn 3 miêu tả khí hậu đặc biệt ở Sa Pa.
Những từ ngữ, chi tiết ở đoạn 3 miêu tả khí hậu đặc biệt ở Sa Pa là: thoắt cái, lá vàng rơi trong khoảnh khắc mùa thu, thoắt cái trắng long lanh một cơn mưa tuyết, thoắt cái gió xuân hây hẩy...
Viết một đoạn văn từ 5 đến 7 câu tả về thời tiết phong cảnh của Sa Pa
Mn ơi giúp em với ạ
Ai nhanh,ai đúng em sẽ tick cho ạ
Last summer, my family and I went on a vacation to Sapa, and that was the nicest place I have ever been to. After passing through several hills that were covered in mist, Sapa finally appeared as a beautiful floating island in the cloud. There are many beautiful hotels and villas in Sapa, and all of them together create a very ancient atmosphere. The famous destination in Sapa is the Silver Waterfall, the current carries a huge amount of water down the cliffs, and it makes a sound which can be heard in a long distance. In the evening, we hang around at the outdoor market. There are many interesting featuring goods of Sapa that I did not have chance to see before. The next day we spent most of our time going out to enjoy the natural sight. The most dramatic scene here is the terraced rice fields. I have never thought that a farm scene could be this beautiful. The sunset here is also very different, and we can completely harmonize into the miraculous nature in Sapa. I love the atmosphere here, and I hope that I am able to come back here one day.
Cụm từ “thoắt cái” lặp lại nhiều lần trong đoạn miêu tả cảnh thiên nhiên ở Sa Pa muốn nhấn mạnh điều gì? Tìm câu trả lời đúng.
A. Bốn mùa xuân hạ thu đông nối tiếp nhau trôi đi rất nhanh.
B. Cảnh vật thiên nhiên và thời tiết ở Sa Pa thay đổi từng ngày.
C. Một ngày ở Sa Pa như trải qua nhiều mùa, tạo cảm giác bất ngờ, thú vị.
D. Một ngày ở Sa Pa rất dài, có đủ bốn mùa.
Cụm từ “thoắt cái” lặp lại nhiều lần trong đoạn miêu tả cảnh thiên nhiên ở Sa Pa muốn nhấn mạnh: Một ngày ở Sa Pa như trải qua nhiều mùa, tạo cảm giác bất ngờ, thú vị.
Chọn C.
1. Cảnh mặt trời mọc trong văn bản Cô Tô đc miêu tả theo trình tự nào? Tìm các chi tiết miêu tả trong từng thời điểm đó. Em có nx gì về nghệ thuật miêu tả của tác giả trong các chi tiết trên?
2. Cảnh đón mt mọc của tác giả trong Cô Tô diễn ra ntn? Cảnh đó có gì đặc sắc?
Từ trên xuống dưới
tui chỉ bt vậy thui!^^
Em hãy tả một trong những cảnh đẹp ở Sa Pa và nêu cảm nhận của em về cách đẹp đó
giúp với mai phải trả bài cô giáo
Trong kì nghỉ hè vừa qua, em đã được bố mẹ thưởng cho một chuyến thăm quan tại thị trấn xinh đẹp Sa Pa. Em nghe mọi người kể rằng đây là thị trấn nghỉ mát cao nhất ở miền Bắc nước ta. là nơi có đỉnh Phan-xi-pang cao nhất Việt Nam và Đông Dương. Qua cửa xe, em say sưa ngắm nhìn những tràn ruộng bậc thang trên sườn núi và những ngôi nhà nhỏ xinh xắn của đồng bào dân tộc.
Dường như mẹ thiên nhiên cũng rủ lòng thương cho mảnh đất Sapa còn nhiều gian khó vậy. Sa Pa đánh thức cả đất trời và con người, thắp lên những ngọn lửa hồng của hạnh phúc, niềm vui.Sa Pa là một thị trấn nghỉ mát lí tưởng. Khí hậu mùa hạ mát mẻ, ngay giữa mùa mà cũng không thấy nóng bức. Còn tối đến lại rét. Lên nghỉ mát ở Sa Pa, bố cho em đi chơi suốt ngày vẫn không thấy mệt.Phiên chợ vùng cao luôn có một sức hút đặc biệt đối với người dân đồng bằng. Vì không khí và vì con người nơi đây luôn khiến cho em phải suy nghĩ vì nơi đây thật đẹp.
Sa Pa là một xứ sở thần tiên,thiên nhiên đẹp như trong tranh và lòng người nhân hậu.Hàng mấy năm ngàn du khách từ bốn phương trời lặn lội tới đây để tận hưởng cuộc sống ở Sa Pa.Em rất vui vì đã được đi chơi thật thích thú.Em mong rằng kì nghỉ hè năm lớp 5 bố mẹ lại cho em đi chơi ở Sa Pa tiếp.
Có những ngày, khi mà cái lạnh cuối đông còn vương vấn nhưng giọt nắng ngọt lành của ngày đầu năm đang e ấp sưởi ấm cả không gian, ta chợt nhận ra thấy mận đào đã khoe sắc trong sương, thêu dệt nên những chiếc áo hoa rực rỡ, nhẹ nhàng khoác lên “người thiếu nữ” Sapa đang co ro vì cái rét đến tái tê lòng.
Dường như mẹ thiên nhiên cũng rủ lòng thương cho mảnh đất Sapa còn nhiều gian khó, vậy nên khi tiếng chuông của mùa xuân gõ nhịp, cả thị trấn đang chìm trong sương ấy chợt bừng tỉnh, đánh thức cả đất trời và con người, thắp lên những ngọn lửa hồng của hạnh phúc, niềm vui.
Có ai thấy trong làn nắng ửng buổi sớm mai, có nhành lộc non đang đùa vui cùng gió. Có ai thấy những đàn chim trời đang tung cánh, mang những ước mơ tới miền xa. Và nắng cũng biến thành chú bé con tinh nghịch, chạy nhảy khắp núi rừng, len vào bản làng đang mơ màng bên thung lũng, đậu lại trên tấm áo ai đang phơi trước sân nhà. Rồi nắng theo mẹ lên nương, nắng theo cô gái xinh đi xuống chợ, nắng tô thắm nụ cười của đứa trẻ đang mải miết chơi cạnh vệ đường.
Rồi đâu đó trên những chặng đường ta đã đi qua, chợt thấy những nhành mận đào đang khoe sắc. Sắc hồng đào điểm xuyết giữa những rừng mận trắng tinh khôi, đào mận hòa ca cùng tấu lên bản nhạc tươi vui mừng mùa mới. Và trên nền trắng hồng xen kẽ ấy, chợt thấy những bụi hoa dại đang mải mê vươn lên đón ánh nắng mặt trời, tím tím, vàng vàng, lơ thơ trong gió, khiến người ta cứ ngỡ bức tranh xuân Sapa được tô vẽ bởi những sắc màu huyền diệu.
Một lần lạc bước trời xuân Sapa là một lần lòng người lại xuyến xao trong những niềm mong nhớ. Để bước chân cứ thế thong dong băng qua những bản làng, quay đầu nhìn lại cô thiếu nữ Mông Dao cười duyên dưới rặng đào phai. Có đôi khi lại để hồn chu du theo tiếng cười hồn nhiên của trẻ, hay trầm lặng ngắm nhìn hình ảnh những bà mẹ ngồi bên bậc cửa ngắm đất trời đang đổi áo thay màu, chợt thấy vui thay.
làm giúp mih tất cả nha
kể cho bố mẹ nghe về một câu truyện buồn cười mà em đã gặp ở trường
miêu tả cảnh đẹp mà em đã gặp trong vài tháng nghỉ hè(nơi nghỉ dưỡng của mih là sa-pa)
miêu tả chân dung của một người bn của em ( bn nam nha)
Đã gần bảy năm kể từ ngày tôi cùng Tùng tay trong tay tung tăng bước vào lớp một. Thời gian trôi qua nhanh xoá nhòa bao kỉ niệm. Nhưng cũng thật tuyệt vời khi chính những năm tháng ấy lại khắc sâu thêm tình bạn của chúng tôi.
Tùng không phải là người bạn duy nhất của tôi nhưng cậu chính là người mà tôi thân thiết nhất. Tôi và Tùng cùng tuổi. Hai đưa chi hơn nhau mấy ngày sinh, nhà lại cùng chung dãy phố nên chúng tôi chơi với nhau từ khi bập bẹ lên một lên hai. Tùng thấp và đậm, dáng người cậu chắc khoẻ hơn cái dáng mành khảnh của tôi. Chẳng thế mà ở lớp cậu có thể chơi bóng từ đầu đến cuối trận mà còn dư sức hơn cả lũ bạn cùng lớp như tôi. Tùng có mái tóc và đôi mắt màu đen. Tôi có thể dám chắc rằng ỏ hai đặc điểm ấy, cậu thực sự là một bản sao của mẹ. Ngày xưa mái tóc và đôi mắt rất đen và đẹp của mẹ Tùng đã giúp bác đạt giải trong một cuộc thi sắc đẹp.
Tuy nhiên, đôi mắt và mái tóc chưa phải là nét tiêu biểu nhất cùa Tùng. Gặp Tùng, ai cũng dễ nhận ra khuôn mặt của cậu toát lên vẻ thông minh. Tùng ăn nói hoạt bát và lanh lợi. Vầng trán của cậu khá cao nhưng thường được giấu kin đáo đằng sau hàng tóc rủ. Nhìn chung khuôn mặt của Tùng rất dễ tạo ra cho chúng ta thiện cảm và rất dễ gần.
Tùng học giỏi nhất lớp nhưng không bao giờ tự kiêu. Cậu đơn giản và gần gũi với bạn bè ngay từ cách ăn mặc và sinh hoạt. Gia đình Tùng có điều kiện nhưng những bộ quần áo mà cậu mặc đến lớp hàng ngày hoặc mặc vào một dịp đi chơi nào đó bao giờ cũng rất giản dị. Cách ăn vận ấy khiến chúng tôi rất nể phục Tùng. Thế nhưng có lẽ điều tuyệt vời nhất ở cậu học trò mẫu mực này chính là vẻ đẹp trong lối sống. Tùng hòa nhã gần gũi với bạn bè. Tùng lễ phép, tôn trọng và nghe lời thầy cô giáo hay những người lớn tuổi, ở trong lớp, cậu rất biết nhún nhường. Tùng lại hay giúp đỡ những bạn học yếu hơn nên cả lớp ai cũng quý và thân thiết với cậu.
Ngần ấy năm học trôi qua, tình bạn của tôi và Tùng càng ngày càng sâu sắc. Mỗi buổi sáng hai dứa cùng cắp sách tới ưường, cùng học, cùng chơi lại cùng về trên con đường cũ. Buổi chiêu hai đứa lại dành thời gian cùng học nhóm, ở với Tùng tôi cũng học được bao điều quý giá. Vẫn biết không được trời phú cho cái tư chất như Tùng nhưng tôi vẫn thầm cảm ơn ông trời đã cho tôi một người bạn tốt. Có Tùng tôi tự tin học tập và san sẻ. Và ngược lại lúc nào Tùng cũng chia sẻ với tôi.
Người xưa từng nói: Bạn là của cải chứ không phải của cải là bạn. Và nếu trên đời này không còn tình bạn thì cuộc sống hẳn sẽ buồn tẻ và nhàm nhạt biết nhường nào. Tôi không định nghĩa được tình bạn nhưng kể từ ngày thân thiết với Tùng, tôi hiểu rất rõ, tình bạn là một thứ gì đó đáng trọng, thiêng liêng và cao quý vô cùng.
Sau bữa cơm, gia đình tôi quây quần trong phòng khách. Bỗng tôi chợt nhớ đến chuyện sáng nay và muốn kể ngay cho bố mẹ nghe. Thế là tôi nhanh nhảu “Bố mẹ ơi, lớp con có chuyện này vui lắm. Con kể cho bố mẹ nghe nhé”. Bố mẹ tôi mỉm cười gật đầu, tôi hào hứng:
“Hôm nay, ở lớp con, cô giáo đã kể cho chúng con nghe một câu chuyện, vui và cảm động lắm. Câu chuyện vừa xảy ra vào ngày chủ nhật, hôm 20-11. Ba bạn Nga lớp con là bác sĩ, đồng thời là hội trưởng hội phụ phuynh của lớp. Chiều thứ 7, ngày 19-11, ba của bạn Nga ghé thăm cô và tặng cô một chục cam sành. Cô giáo con cảm ơn bác hội trưởng nhưng đã đem túi cam tặng lại cho thím Tư, một thím nghèo, sống cô đơn ở căn nhà nhỏ đầu hẻm. Ai ngờ, lần này, thím Tư thấy chục cam lớn quá, một mình ăn không hết, bèn mang đến tặng lại cho một người bà con đông con, nghèo hơn mình. Cả cô giáo, cả thím Tư lẫn người bà con nghèo của thím đều không giở kỹ túi cam nên không thấy một tấm thiệp nhỏ lọt giữa những quả cam sành to tướng, tấm thiệp do Nga cắt và ghi vào đó lời chúc mừng cô thật tình cảm”.
Tôi dừng lại, nghiêng mặt nhìn bố mẹ, cười lém lỉnh “Bố mẹ đoán thử chuyện gì sẽ xảy ra sau đó?” Chưa đợi bố mẹ trả lời, tôi nói luôn “Bố mẹ chịu rồi phải không?” Để con kể tiếp nghe. Túi cam không dừng ở đó. Một lần nữa, nó lại “lên đường”, nhưng đi đâu? Hay lắm bố mẹ ơi. Để con kể tiếp cho cả nhà nghe nhé! Người bà con của thím Tư ai ngờ lại là bệnh nhân của ông bác sĩ, ba của Nga. Bà ấy rất biết ơn ông đã chữa cho bà ấy khỏi bệnh nhưng vì nhà nghèo, con đông, bà chưa có tiền mua quà đến cám ơn ông. May quá, thím Tư lại mang cho chục cam sành thật to. Thế là ngay sáng hôm sau, 20-11, người bà con thím Tư đã mang túi cam đến tặng ông bác sĩ”.
Cả nhà tôi vỗ tay tán thưởng. Hành trình của túi cam, trong câu chuyện kể của tôi thú vị quá. Nhưng, cái đáng chia sẻ nhất về túi cam giản dị, bé nhỏ, đó là nó trĩu nặng ân tình.
Em về Đà Lạt không phải như một du khách xa lạ, thoáng qua, mà em về Đà Lạt thăm họ hàng; luôn tiện nghỉ hè mấy tuần ở đó. Thế là em sống ở Đà Lạt. Nếu miêu tả một cảnh đẹp ở Đà Lạt thì rất khó, vì khi đã đặt chân đến Đà Lạt là ta đã bước vào một xứ sở mộng mơ: ta bước vào tranh giăng mắc bốn bề. Một không gian bốn chiều là tranh. Em bước đi trong tranh, thở trong tranh và ngồi nghĩ trong tranh. Thật hồ đồ khi chưa tả được những bức tranh ấy. Đó là những bức tranh như xứ sở châu Âu, xứ sở ôn đới, với đồi cỏ, rừng thông hẻm vực, sương mù. Hơn thế, bầu không khí Đà Lạt lúc nào cũng mát rười rượi. Ba em thường đùa rằng: Đà Lạt có một cái máy lạnh mấy trăm ngàn cây số. Nhưng máy lạnh này không tốn điện lại có gió trời. Và nhìn được bầu trời đám mây, cỏ hoa khắp chôn. Buổi sáng đút tay vào túi, em đi từ nhà thờ Con Gà ra chợ, qua hồ Xuân Hương, thấy sương chưa tan, còn mờ mờ khắp chốn. Vậy mà bên bờ hồ đã nhộn nhịp người làm vườn rửa cà rốt, những thúng cà rốt màu da cam rực lên một màu chói mắt bên bờ hồ. Buổi trưa, dọc theo mọi ngả đường, em được các cành thông che nắng, phấn thông vàng bay bay trong gió như những hạt bụi tinh khôi tìm về tương lai. Giữa những bụi cây xanh ngắt lại rực lên những đoá hoa hoang dại: nào dã quỳ vàng chói, nào hoa ngũ sắc sặc sỡ, nào tường vi trĩu nặng từng chùm. Nếu vui chân vượt qua vài dốc ta sẽ đến Cam Li. Thác Cam Li không hùng vĩ mà hiền hoà, rộn ràng và tươi mát cheo leo bên sườn dốc, lại có cỏ xanh hoa dại nở vàng, nở tím... Em bước đi thỉnh thoảng cũng phải dè dặt, vì sợ dẫm lên những đoá hoa vàng bé xíu, mọc từ một loài cỏ dại trên đất đồi. Một lúc thong dong, em bước vào các vườn lan Đà Lạt. Từng lá lan mọng lên, từng chồi lan nõn nà, xanh xanh, trong trong và bóng mượt như nhựa. Nhìn lá hoa thật mà cứ ngỡ như hoa giả vì nó sặc sỡ lắm, tươi thắm lắm, đợi đến khi hương lan tỏa ra, em mới biết là hoa thật. Lan Đà Lạt trăm thứ vạn loài, không thể đếm xuể cả địa lan, lẫn phong lan cả vũ nữ, cát-laya, đến loài Hồ Điệp, và Đại Châu... Rồi bên cạnh đó là những cây kì hoa dị thảo... thầm lặng mà tươi tắn như sen đất tươi xanh, hồng môn rực đỏ, cẩm tú cầu tím nhẹ, hoa lồng đèn xinh xinh và thiên hài lửng lơ. Vào Dinh Ba, chúng ta sẽ thấy những đoá hồng nào hồng nhung, hồng bê bê, hồng phấn, hồng trắng. Chưa kể những nhà kính trồng hồng, trồng li rực rỡ như những xứ sở Ba Lan kiêu sa và tươi thắm như những phim tình diễm lệ. Ngày xa Đà Lạt, em lưu luyến bước không vui. Trong lòng thầm nhủ: "Tạm biệt thôi, mai này mình lại về Đà Lạt" nhưng biết đến bao giờ? cuộc sống cứ cuốn trôi với bao nhiêu công việc của học trò. Đà Lạt ơi!' Bao giờ em gặp lại?
mk ta da lat con spa thi khong biet
Tìm các chi tiết miêu tả khung cảnh thanh bình ngoài gian phòng như hòa với tiếng đàn.
Khung cảnh thanh bình bên ngoài như hoà với tiếng đàn : vài cành ngọc lan êm ái rụng xuống nền đất mát rượi, lũ trẻ thả những chiếc thuyền giấy trên các vũng nước mưa, dân chài tung lưới trên Hồ Tây, hoa mười giờ nở đỏ quanh ven hồ, bóng chim bồ câu lượn nhanh trên các mái nhà cao thấp.
Nội dung: Bài văn tiếng đàn trong trẻo, hồn nhiên, hòa hợp với khung cảnh thiên nhiên và cuộc sống thanh bình xung quanh.Khung cảnh thanh bình bên ngoài như hoà với tiếng đàn : vài cành ngọc lan êm ái rụng xuống nền đất mát rượi, lũ trẻ thả những chiếc thuyền giấy trên các vũng nước mưa, dân chài tung lưới trên Hồ Tây, hoa mười giờ nở đỏ quanh ven hồ, bóng chim bồ câu lượn nhanh trên các mái nhà cao thấp.
Nội dung: Bài văn tiếng đàn trong trẻo, hồn nhiên, hòa hợp với khung cảnh thiên nhiên và cuộc sống thanh bình xung quanh.
Cảnh sắc Động Phong Nha đã được tác giả miêu tả theo trình tự nào? Vẻ đẹp của Động khô và Động nước đã được miêu tả bằng những chi tiết nào?
Cảnh động Phong Nha được miêu tả theo trình tự từ gần tới xa, từ khái quát tới cụ thể, từ cụ thể tới khái quát:
+ Từ vị trí tới hai con đường vào động gặp nhau ở bến sông Son.
+ Giới thiệu cấu tạo của động.
a, Vẻ đẹp của Động khô được miêu tả bằng các chi tiết miêu tả.
+ Độ cao 200m
+ Nguồn gốc: trước kia là dòng sông ngầm.
+ Hiện tại: những vòm đá trắng vân nhũ và vô số cột đá màu xanh ngọc bích óng ánh.
+ Các từ ngữ: màu xanh ngọc bích óng ánh, đẹp lộng lấy, kì ảo, sắc màu lóng lánh như kim cương…
→ Vẻ đẹp độc đáo, kì ảo của động Phong Nha.
b, Vẻ đẹp của Động Nước được miêu tả bằng các chi tiết:
+ Có một con sông ngầm chảy suốt ngày đêm dưới núi đá vôi nối với Kẻ Bàng với rừng nguyên sinh.
+ Miêu tả tỉ mỉ cấu tạo của Động Nước: gồm 14 buồng thông nhau, buồng ngoài cách mặt nước 10 m, từ buồng thứ tư hang cao 25- 40m.
- Các khối đá nhiều hình khối, màu sắc:
+ Có khối hình con gà, con cóc, đốt trúc, mâm xôi, cái khánh, ông tiên…
- Cảnh sắc trong động còn được tô điểm thêm bằng những nhánh phong lan xanh biếc.
- Vẻ đẹp của động: hoang sơ, kì bí, thanh thoát, nên thơ.
- Hệ thống các từ ngữ có giá trị gợi hình, gợi cảm:
+ Sử dụng tính từ diễn tả vẻ đẹp: lộng lẫy, kì ảo, hoang sơ, bí hiểm, thanh thoát, giàu chất thơ.
+ Cụm tính từ, cụm danh từ: huyền ảo về màu sắc, lóng lánh như kim cương, thế giới khác lạ, thế giới của tiên cảnh.
tìm những chi tiết khắc hoạ nhân vật anh thanh niên trong truyện lặng lẽ sa pa
giúp mik câu này với đ cần gấp
Trong bài "Lặng lẽ Sa Pa", nhân vật anh thanh niên được khắc hoạ qua các chi tiết sau:
1. Anh thanh niên được miêu tả là "một chàng trai trẻ, mạnh mẽ và điển trai". Điều này cho thấy anh ta có ngoại hình thu hút và có sức mạnh về thể chất.
2. Anh thanh niên có một nụ cười tươi rói và ánh mắt sáng ngời. Điều này cho thấy anh ta có tính cách vui vẻ và lạc quan.
3. Anh thanh niên đang đứng trên đỉnh núi, nhìn ra khung cảnh Sa Pa. Điều này cho thấy anh ta có sự khao khát khám phá và yêu thiên nhiên.
4. Anh thanh niên đang thả mắt nhìn vào những dãy núi xa xăm và những cánh đồng bậc thang xanh mướt. Điều này cho thấy anh ta có sự ngưỡng mộ và tôn trọng với vẻ đẹp tự nhiên của Sa Pa.
5. Anh thanh niên đang cầm trên tay một chiếc máy ảnh, sẵn sàng để ghi lại những khoảnh khắc đẹp của Sa Pa. Điều này cho thấy anh ta có đam mê với nhiếp ảnh và muốn lưu giữ những kỷ niệm đáng nhớ.
Tổng cộng, qua các chi tiết trên, nhân vật anh thanh niên trong bài "Lặng lẽ Sa Pa" được khắc hoạ là một chàng trai trẻ, mạnh mẽ, vui vẻ, yêu thiên nhiên và đam mê nhiếp ảnh....