Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Totto chan
Xem chi tiết
KAl(SO4)2·12H2O
6 tháng 1 2018 lúc 18:19

  Mùa hè năm ngoái, tôi được đi Trà Vinh chơi. Lúc đó, Trà Vinh đã vào mùa gặt. Năm đó được mùa lớn. Xóm làng quê tưng bừng như ngày hội. Bà con cô bác xóm dưới sóctrên vô cùng mừng vui, hớn hở. Những cánh đồng quê thẳng cánh cò bay, vàng rực một màu lúa chín. Gió thổi, lúa reo, lúa hát trong âm thanh rì rào. Tàu thuyền cập bến, hối hả chở lúa đi, về trong nắng đẹp.

:)

Minh Trang Nguyễn
Xem chi tiết
Vân Hùng
Xem chi tiết
tran dinh bao
Xem chi tiết
Nguyễn Mai Linh
7 tháng 8 2017 lúc 21:31

Đêm nay thật đẹp , ánh trăng lung linh . Hàng nghìn vì sao trên trời lấp lánh . Nằm trằn trọc không ngủ được, nghĩ về ngày mai sẽ làm gì . Rồi ngủ đi lúc nào không biết . Chúc các bạn ngủ ngon .

Từ láy : lung linh , lấp lánh , trằn trọc

Cụm dt : hàng nghìn vì sao

Từ ghép : ngày mai

Nguyễn Mai Linh
7 tháng 8 2017 lúc 21:31

Chúc bạn học tốt thanghoa

★彡℣๖ۣۜM๖ۣℂ๖ۣ彡★
Xem chi tiết
Phan Tiến Nghĩa
16 tháng 11 2019 lúc 21:19

Gia đình tôi có 4 người. Bố tôi là kế toán của Quỹ Tín dụng. Bố rất vui tính nhưng đôi lúc bố rất nghiêm khắc. Mẹ tôi năm nay đã ngoài 30 tuổi nhưng mẹ vẫn xinh đẹp và tươi trẻ, mẹ rất hiền và yêu con cái. Mẹ là công nhân của trạm bơm. Em trai tôi năm nay học lớp 2 của trường Tiểu học. Còn tôi là học sinh lớp 7 của trường Trung học Cơ sở. Cứ mỗi cuối tháng, gia đình tôi lại đi ăn [r những nhà hàng khách sạn gần nhà. Cả nhà tôi rất hạnh phúc và đầm ấm. Tôi rất yêu gia đình của mình.

Khách vãng lai đã xóa
★彡℣๖ۣۜM๖ۣℂ๖ۣ彡★
Xem chi tiết

Trời vừa hửng sáng, mọi người đã thức dậy để chào đón một ngày mới tốt lành. Trong vườn, những khóm hoa cúc đang rung rinh hát bài ca buổi sớm. Những cô nàng hoa hồng yểu điệu khẽ vươn chiếc lá xanh đón những tia nắng dịu nhẹ. Bà con nông dân í ới gọi nhau đi làm. Tụi học trò thì tung tăng cắp sách đến trường. Tất cả tạo nên bức tranh buổi sáng ở nông thôn tươi đẹp.

Khách vãng lai đã xóa
★彡℣๖ۣۜM๖ۣℂ๖ۣ彡★
15 tháng 11 2019 lúc 21:36

bn tự llamf hay chép mạng vậy

Khách vãng lai đã xóa
Toán học is my best:))
15 tháng 11 2019 lúc 21:36

Sương mờ che khuất đồi.Đêm nào em cũng ngồi.Lúc xa anh em thật sự chỉ nhớ mãi thôi.Tuy rằng mới bắt đầu.Tình yêu này như phép màu.Cứ cho là vì mình chỉ mới nói hẹn hò thôi.Nhưng vì anh quá tuyệt !Nhìn đâu thì em cũng duyệt.Cứ như đôi mình nợ nhau từ lâu quá nhiều.Đâu phải ai cũng hiểu, rằng khi mình nhớ quá nhiều.Chẳng thể tập trung làm điều gì hết nữa.Xa là sẽ nhớ ngay.Xa là khóe mắt cay.Xa là chỉ thấy em anh cười đôi mắt lim dim.Xa là em sẽ tìm.Sẽ nhìn anh cho dù ngày hay đêm.Giá như ngay bây giờ được gặp nhau trước thềm.Thôi thì chỉ ướt mi.Do là nhớ quá đi.Chẳng hiểu sao trước kia ông trời lại giấu anh đi.Thôi thì chẳng có gì.Do là em yêu nhiều, tại em đó.Cứ coi như mây chẳng nhìn lời nói gió bay.Dù ai nói:Rằng đời này chúng ta thuộc về nhau tình yêu trăng sáng sao băng.Con đường đầy lá rơi, nơi này mình từng đi.Nhưng tiếc là, chẳng thấy anh đâuDù ai nói:Tình anh đây mãi luôn ở bên em chở che mưa nắng bão giông.Gió lạnh đừng có lo, em ở ngay sau lưng.Vẫn biết yêu thương là con tim sẽ nhớ nhung.Con đường đầy nắng hoa.Mà sao giờ anh đã xa.Em ngồi đây khóc to do trời lại lấy anh đi.Yêu là vì những gì.Sao phải buông khi chẳng thể rời xa.Gió mang cơn mưa về làm lòng ai não nề.Một chùm quả xoan khẽ đong đưa trước gió :))))
 

Khách vãng lai đã xóa
Hoàng Hà Vi
Xem chi tiết
hoang quoc son
21 tháng 4 2020 lúc 20:50

Trong các môn học, em thấy môn lịch sử là môn thú vị nhất. Học môn lịch sử, em không những được học về lịch sử nước nhà mà còn được học về lịch sử thế giới. Hình ảnh về các đất nước, về con người dần được hiện ra trước mắt em. Em có thể thấy được quá trình dựng nước khó khăn như thế nào, quá trình giữ nước cũng không hề dễ dàng. Trong quá trình ấy luôn có sự hi sinh thầm lặng của các vị anh hùng. Họ là những người luôn hiên ngang, bất khuất, trung thành với sự nghiệp bảo vệ quê hương, đất nước. Đất nước ta đã trải qua hàng ngàn năm lịch sử nhưng chiến công của các vị anh hùng sẽ mãi lưu truyền đến ngàn sau. Em rất hạnh phúc vì mình được học môn lịch sử trong chương trình học vì môn học này sẽ giúp em và các bạn nhớ mãi công lao của các vị anh hùng cũng như nhắc nhở bản thân phải có trách nhiệm hơn trong việc học tập để sau này góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp hơn.

Khách vãng lai đã xóa
ミ★FA_MυônLămツ
21 tháng 4 2020 lúc 20:57

Tôi có cô bạn thân từ hồi tiểu học, chúng tôi chơi với nhau được 4 năm từ khi còn là học sinh lớp 2. Giờ tôi đã lớn, có đôi lần nhìn vào mắt Hà tôi lại nhớ đến lỗi lầm của mình khi còn là còn là cậu bé ngốc nghếch, dại dột.

Hồi ấy tôi học lớp hai. Hầu hết các bạn trong lớp đã quen nhau từ hồi mới vào lớp một. Tôi vốn là cậu bé thông minh, nhưng vô cùng hiếu động. Giữa năm học lớp hai, chúng tôi có thêm một thành viên mới là Hà. Cô bé nhỏ nhắn, đáng yêu lắm. Cô xếp chỗ cho Hà ngồi cạnh tôi. Vì là học sinh mới đến nên Hà chưa quen các bạn trong lớp, cậu ấy có vẻ rụt rè, có khi tôi hỏi chuyện Hà cũng im lặng, không trả lời tôi. Vì thế tôi không ưa cô bạn này, nên nhiều lần tôi tìm cách trêu trọc bạn ấy trên lớp. Tôi bỏ bút chì của Hà vào ngăn bàn, tôi giấu tẩy của bạn ấy vào trong hộp giẻ lau mặc cho Hà cứ loay hoay tìm mãi. Tôi rất khoái trá vì những trò mình bày ra. Rồi một lần, trong giờ ra chơi thấy Hà đang cầm trên tay cuốn truyện tranh, tôi chẳng ngần ngại chạy đến cướp luôn cuốn truyện của bạn. Lúc ấy tôi thấy Hà bực bội lắm, nhưng tôi thì mặc kệ có bao giờ quan tâm đến cảm xúc của bạn ấy đâu. Tôi cố tình cầm cuốn truyện đưa lên cao để Hà không lấy được, ấy vậy mà cô bạn của tôi nào có bỏ cuộc. Hà trèo lên ghế, cố với lấy cánh tay tôi để đòi lại truyện. Nhưng lúc ấy Hà không đứng vững cậu ấy trượt chân ngã nhào, đầu Hà đập xuống nền lớp học. Tôi chẳng biết lúc ấy, trong đầu mình nghĩ gì chỉ vội vứt quyển truyện xuống đất , sợ hãi tôi vừa lay Hà dậy: “Mình xin lỗi, mình xin lỗi…. cậu có làm sao không?”. Cũng may cậu ấy không bị chảy máu, Hà mở mắt nhìn tôi nhưng chẳng nói gì. Lúc ấy cô giáo tôi đã đến, cô nhanh chóng đưa Hà lên phòng y tế. Tôi vừa chạy theo cô vùa khóc nức nở vì biết mình vừa làm một việc vô cùng ngu ngốc. Nhìn cô bạn, nằm im trên giường, tôi sợ hãi vô cùng. Tôi như thế, cô chủ nhiệm lớp tôi đến dỗ tôi nói là Hà không sao, lần sau không được nghịch ngợm như thế nữa, bảo tôi về lớp đi cô đã gọi bố mẹ Hà đến đưa bạn ấy về.

Sau buổi học hôm ấy, tôi về nhà trong trạng thái hoang mang vì biết cô đã gọi điện về cho mẹ tôi. Vừa về đến nhà, mẹ tôi đã ngồi ở phòng khách chờ tôi. Tôi thấy ánh mắt mẹ tôi buồn lắm, mẹ chỉ hỏi tôi: “Tại sao con lại trêu Hà?”. Tôi kể cho mẹ nghe ngọn nguồn câu chuyện, và giải thích với mẹ rằng, con trêu bạn ấy chỉ vì muốn bạn ấy nói chuyện với con, bạn ấy ngồi cùng con nhưng chẳng bao giờ nói với con câu nào. Lúc ấy, mẹ tôi không trách mách tôi mà ôn tồn nói: “Hà mới chuyển đến lớp con, bạn ấy chưa quen môi trường mới chứ không phải là khó gần, mà con thì luôn tìm cách trêu trọc bạn ấy, thì bảo sao bạn ấy không muốn nói chuyện với con”. Mẹ tôi nói với tôi, con vừa gây ra một lỗi lớn, đừng xin lỗi mẹ mà hãy tự tìm cách giải quyết việc của con nhé, con hãy cho mẹ biết bây giờ con muốn làm gì. Tôi ngồi lặng im trên ghế sô pha sau một hồi suy nghĩ, tôi nói với mẹ: “Mẹ dẫn con đến nhà bạn Hà nhé, để con xin lỗi bố mẹ bạn ấy, và mong Hà tha lỗi cho con. Từ giờ con sẽ không trêu bạn ấy nữa”. Mẹ tôi đồng ý với quyết định của tôi, mẹ đưa tôi đến nhà Hà để xin lỗi. Rất may là cú ngã ở lớp không gây ra trấn thương gì với Hà. Lời xin lỗi của tôi được chấp nhận. Tôi trở về nhà, mà trong lòng nhẹ nhõm. Nhưng cứ nhớ đến khuôn mặt của Hà khi ngã trong lớp tôi lại bị ám ảnh.Sau lần nghịch dại đó, tôi cảm thấy rất có lỗi với Hà. Tôi không bao giờ dám trêu ghẹo bạn ấy nữa. Cảm giác có lỗi vẫn cứ giày vò tôi, tôi đã tìm mọi cách để chuộc lại lỗi lầm của mình. Tôi lấy nước giúp Hà, giặt giúp bạn ấy dẻ lau bảng, tôi thường mang kẹo đến lớp cho Hà. Cứ thế, tôi với Hà thân nhau lúc nào không hay.

Cô bạn tôi giờ đây, không còn ít nói như hồi đầu mà cởi mở nhiệt tình với tôi và tất cả mọi người. Tôi đã có tình bạn tuyệt vời, trong hoàn cảnh vô cùng éo le. Bây giờ, thỉnh thoảng Hà vẫn trêu tôi vì cú ngã hồi lớp 2 ấy mà chúng tôi trở nên thân thiết, gần gũi nhau hơn. 

tk cho mk nha

Khách vãng lai đã xóa
Sakura Linh
Xem chi tiết
Nguyen Thi Mai
16 tháng 9 2016 lúc 16:18

Gia đình tôi có 4 người. Bố tôi là kế toán của Quỹ Tín dụng. Bố rất vui tính nhưng đôi lúc bố rất nghiêm khắc. Mẹ tôi năm nay đã ngoài 30 tuổi nhưng mẹ vẫn xinh đẹp và tươi trẻ, mẹ rất hiền và yêu con cái. Mẹ là công nhân của trạm bơm. Em trai tôi năm nay học lớp 2 của trường Tiểu học. Còn tôi là học sinh lớp 7 của trường Trung học Cơ sở. Cứ mỗi cuối tháng, gia đình tôi lại đi ăn [r những nhà hàng khách sạn gần nhà. Cả nhà tôi rất hạnh phúc và đầm ấm. Tôi rất yêu gia đình của mình.

Sakura Linh
16 tháng 9 2016 lúc 16:30

nếu có thêm tên trường thì có phải gach jchân ko

rtrr
Xem chi tiết
Ngô Thị Diệu Anh
30 tháng 4 2020 lúc 8:24

cứt nhé

Khách vãng lai đã xóa