đường đua của niềm tin
Me-xi-cô một buổi tối mùa đông năm 1968 . Đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút vận động viên Giôn Xti-phen ác-va-ri, người Tan-da-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua thế vận hội ô-lim-pích với một chân bị băng bó . anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi ma-ra-tông Năm Ấy .
Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao giải cũng đã kết thúc .Vì thế sân vận động hầu như vắng ngắt khi ác- va-ri, với vết thương ở chân đang rướm máu, cố gắng chạy vòng cuối cùng để về đích. chỉ có Búc-grin-xpan nhà làm phim tài liệu nổi tiếng lại còn tại đó đang ngạc nhiên nhìn anh từ xa chạy tới . Sau đó, không giấu được sự tò mò , Búc bước tới chỗ ác-va-ri đang thở dốc và hỏi tại sao anh lại cố vất vả chạy về đích như thế khi cuộc đua đã kết thúc từ lâu và chẳng còn khán giả nào trên sân nữa.
Giôn Xti - phen trả lời bằng giọng nói hủt hơi :" tôi rất hạnh phúc vì đã hoàn thành chặng đua với cố gắng hết mình tôi được đất nước gửi đi chín ngàn dặm đến đây không phải chỉ để bắt đầu cuộc đua -mà là để hoàn thành cuộc đua ."
câu hỏi là :hãy viết kết bài mở rộng cho câu chuyện đường đua của niềm tin
Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:
Đường đua của niềm tin
Thủ đô Mê-xi-cô, một buổi tối mùa đông năm 1968, đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri, người Tan-gia-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua Thế vận hội Ô-lym-pic với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi Ma-ra-tông năm ấy.
Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao giải cũng đã kết thúc. Vì thế sân vận động hầu như vắng ngắt khi Ác-va-ri với vết thương ở chân đang rớm máu, cố gắng chạy vòng cuối cùng để về đích. Chỉ có Búc Grin-xpan, nhà làm phim tài liệu nổi tiếng là còn tại đó, đang ngạc nhiên nhìn anh từ xa chạy tới. Sau đó, không giấu nổi sự tò mò, Búc Grin-xpan bước tới chỗ Ác-va-ri đang thở dốc và hỏi tại sao anh lại cố vất vả chạy về đích như thế khi cuộc đua đã kết thúc từ lâu và chẳng còn khán giả nào trên sân nữa.
Giôn Xti-phen trả lời bằng giọng nói hụt hơi: “Tôi rất hạnh phúc vì đã hoàn thành chặng đua với sự cố gắng hết mình. Tôi được đất nước gửi đi ngàn dặm đến đây không phải chỉ để bắt đầu cuộc đua mà là để hoàn thành cuộc đua.”
(Theo Bích Thủy)
Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri đã về đích trong tình huống đặc biệt như thế nào?
Hướng dẫn giải:
- một bên chân bị thương và vết thương đang nhuốm máu.
Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:
Đường đua của niềm tin
Thủ đô Mê-xi-cô, một buổi tối mùa đông năm 1968, đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri, người Tan-gia-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua Thế vận hội Ô-lym-pic với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi Ma-ra-tông năm ấy.
Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao giải cũng đã kết thúc. Vì thế sân vận động hầu như vắng ngắt khi Ác-va-ri với vết thương ở chân đang rớm máu, cố gắng chạy vòng cuối cùng để về đích. Chỉ có Búc Grin-xpan, nhà làm phim tài liệu nổi tiếng là còn tại đó, đang ngạc nhiên nhìn anh từ xa chạy tới. Sau đó, không giấu nổi sự tò mò, Búc Grin-xpan bước tới chỗ Ác-va-ri đang thở dốc và hỏi tại sao anh lại cố vất vả chạy về đích như thế khi cuộc đua đã kết thúc từ lâu và chẳng còn khán giả nào trên sân nữa.
Giôn Xti-phen trả lời bằng giọng nói hụt hơi: “Tôi rất hạnh phúc vì đã hoàn thành chặng đua với sự cố gắng hết mình. Tôi được đất nước gửi đi ngàn dặm đến đây không phải chỉ để bắt đầu cuộc đua mà là để hoàn thành cuộc đua.”
(Theo Bích Thủy)
Tại sao anh phải hoàn thành cuộc đua như vậy?
Hướng dẫn giải:
- Vì anh muốn làm tròn trác nhiệm của một vận động viên với đất nước mình.
Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:
Đường đua của niềm tin
Thủ đô Mê-xi-cô, một buổi tối mùa đông năm 1968, đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri, người Tan-gia-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua Thế vận hội Ô-lym-pic với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi Ma-ra-tông năm ấy.
Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao giải cũng đã kết thúc. Vì thế sân vận động hầu như vắng ngắt khi Ác-va-ri với vết thương ở chân đang rớm máu, cố gắng chạy vòng cuối cùng để về đích. Chỉ có Búc Grin-xpan, nhà làm phim tài liệu nổi tiếng là còn tại đó, đang ngạc nhiên nhìn anh từ xa chạy tới. Sau đó, không giấu nổi sự tò mò, Búc Grin-xpan bước tới chỗ Ác-va-ri đang thở dốc và hỏi tại sao anh lại cố vất vả chạy về đích như thế khi cuộc đua đã kết thúc từ lâu và chẳng còn khán giả nào trên sân nữa.
Giôn Xti-phen trả lời bằng giọng nói hụt hơi: “Tôi rất hạnh phúc vì đã hoàn thành chặng đua với sự cố gắng hết mình. Tôi được đất nước gửi đi ngàn dặm đến đây không phải chỉ để bắt đầu cuộc đua mà là để hoàn thành cuộc đua.”
(Theo Bích Thủy)
Câu chuyện muốn nói với chúng ta điều gì?
A. Hãy nỗ lực hết sức và có trách nhiệm hoàn thành trọn vẹn công việc của mình.
B. Đừng bỏ cuộc thi đấu thể thao.
C. Đừng buồn khi không giành được chiến thắng trong cuộc thi.
đường đua của niềm tin
Me-xi-cô một buổi tối mùa đông năm 1968 . Đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút vận động viên Giôn Xti-phen ác-va-ri, người Tan-da-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua thế vận hội ô-lim-pích với một chân bị băng bó . anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi ma-ra-tông Năm Ấy .
Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao giải cũng đã kết thúc .Vì thế sân vận động hầu như vắng ngắt khi ác- va-ri, với vết thương ở chân đang rướm máu, cố gắng chạy vòng cuối cùng để về đích. chỉ có Búc-grin-xpan nhà làm phim tài liệu nổi tiếng lại còn tại đó đang ngạc nhiên nhìn anh từ xa chạy tới . Sau đó, không giấu được sự tò mò , Búc bước tới chỗ ác-va-ri đang thở dốc và hỏi tại sao anh lại cố vất vả chạy về đích như thế khi cuộc đua đã kết thúc từ lâu và chẳng còn khán giả nào trên sân nữa. Giôn Xti - phen trả lời bằng giọng nói hủt hơi :" tôi rất hạnh phúc vì đã hoàn thành chặng đua với cố gắng hết mình tôi được đất nước gửi đi chín ngàn dặm đến đây không phải chỉ để bắt đầu cuộc đua -mà là để hoàn thành cuộc đua ." câu hỏi là :hãy viết kết bài mở rộng cho câu chuyện đường đua của niềm tin1. Đọc thành tiếng ( 3 điểm)
2. Đọc hiểu ( 7 điểm)
ĐƯỜNG ĐUA CỦA NIỀM TIN
Thủ đô Mê-xi-cô một buổi tối mùa đông năm 1968. Đồng hồ chỉ bảy giờ kém mười phút. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri, người Tan-da-ni-a tập tễnh kết thúc những mét cuối cùng của đường đua Thế vận hội Ô-lim-píc với một chân bị băng bó. Anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi Ma-ra-tông năm ấy.
Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao giải cũng đã kết thúc. Vì thế sân vận động hầu như vắng ngắt khi Ác-va-ri, với vết thương ở chân đang rớm máu, cố gắng chạy vòng cuối cùng để về đích. Chỉ có Búc Grin-xpan, nhà làm phim tài liệu nổi tiếng là còn tại đó, đang ngạc nhiên nhìn anh từ xa chạy tới. Sau đó, không giấu được sự tò mò, Grin-xpan bước tới chỗ Ác-va-ri đang thở dốc và hỏi tại sao anh lại cố vất vả chạy về đích như thế khi cuộc đua đã kết thúc từ lâu và chẳng còn khán giả nào trên sân nữa.
Giôn Xti-phen Ác-va-ri trả lời bằng giọng nói hụt hơi: “Tôi rất hạnh phúc vì đã hoàn thành chặng đua với cố gắng hết mình. Tôi được đất nước gửi đi chín ngàn dặm đến đây không phải chỉ để bắt đầu cuộc đua – mà là để hoàn thành cuộc đua.”
Khoanh vào chữ cái trước câu trả lời đúng
Câu 1. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri đã là người đất nước nào?
A. Ác-hen-ti-na
B. Tan-da-ni-a
C. Mê-xi-cô
Câu 2. Khi Ác-va-ri cố gắng chạy những vòng cuối cùng để về đích thì khung cảnh sân vận động lúc đó như thế nào?
A. Sân vận động rộn ràng tiếng hò reo
B. Sân vận động còn rất đông khán giả
C. Sân vận động hầu như vắng ngắt
Câu 3. Điền cặp quan hệ từ biểu thị quan hệ tương phản vào câu ghép sau:
……… là người về đích cuối cùng ……………… Ác-va-ri vẫn rất hạnh phúc.
Câu 4. Vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri đã về đích trong tình huống đặc biệt như thế nào?
A. Anh là người về đích cuối cùng
B. Anh bị đau chân
C. Anh vẫn tiếp tục chạy về đích khi cuộc thi đã kết thúc từ lâu.
Câu 5. Tại sao anh phải hoàn thành cuộc đua?
A. Vì đó là quy định của cuộc thi, phải hoàn thành bài thi dù trong bất cứ hoàn cảnh nào.
B. Vì anh muốn làm tròn trách nhiệm của một vận động viên với đất nước mình.
C. Vì anh muốn gây ấn tượng với mọi người.
Câu 6: Trong các câu dưới đây, câu nào là câu ghép?
A. Những người chiến thắng cuộc thi đã nhận huy chương và lễ trao giải cũng đã kết thúc.
B. Anh là người cuối cùng về đích trong cuộc thi ma-ra-tông năm ấy.
C. Tôi rất hạnh phúc vì đã hoàn thành chặng đua với cố gắng hết mình.
Câu 7: Điền dấu câu thích hợp vào chỗ trống trong câu sau:
Phóng viên hỏi “Tại sao anh lại cố vất vả chạy về đích khi cuộc đua đã kết thúc vậy ”
Câu 8. Gạch chân dưới cụm từ dùng để thay thế cho từ in đậm trong câu sau và đặt câu với cụm từ đó:
Dù về cuối nhưng tôi đã hoàn thành chặng đua của mình, tôi tự hào về điều đó.
Câu 9. Nội dung của câu chuyện trên là gì?
Câu 10. Nếu là một khán giả chứng kiến phần thi hôm của vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri em sẽ nói điều gì với Ác-va-ri? Là người học sinh sắp bước vào bậc THCS em thấy mình có trách nhiệm gì với quê hương, đất nước?
1 A
2. C
3. Dù - nhưng
4. B
5.B
6. A
7. ?
8.
Câu 1: ý B
Câu 2: ý C
Câu 3: Tuy... nhưng
Câu 4: ý C
Câu 5: ý : B
Câu 6: ý A
Câu 7: Phóng viên hỏi" Tại sao anh lại cố vất vả chạy về đích, khi cuộc đua đã kết thúc vậy"
Câu 8: Mặc dù đau chân nhưng anh vẫn cố gắng chạy hết quãng đường đua.
Câu 9: Muốn nói với chúng ta phải biết cố gắng vượt qua khó khăn
Câu 10: Nếu em là một khán giả em sẽ nói với Ác - va- ri là anh thật là một người có ý trí kiên cường không vì đôi chân bị băng bó mà anh đã chạy hết quãng đường.
Em thấy mình cần phải chăm chỉ học giỏi để lớn lên góp phần nhỏ bé xây dựng quê hương đất nước
Câu 1:C
Câu 2: C
Câu 3:Tuy nhưng
Câu 4:C
Câu 5:B
Câu 6:C
Câu 7: Phóng viên hỏi : “Tại sao anh lại cố vất vả chạy về đích khi cuộc đua đã kết thúc vậy? ”
Câu 8:Dù về cuối nhưng tôi đã hoàn thành chặng đua của mình, tôi tự hào về việc mình đã hoàn thành chặng đua.
Câu 9: Nội dung là : Cho dù hoàn cảnh có ra sao thì mình cũng phải hoàn thành công việc của mình .
Câu 10: Mình phải cố gắng vươn lên trong cuộc sống.
Nếu là một khán giả chứng kiến phàn thi của vận động viên Giôn Xti-phen Ác-va-ri em sẽ nói điều gì với Ác-va-ri?
Cho văn bản sau:
Có những mùa đông
Có những mùa đông, Bác Hồ sống bên nước Anh. Lúc ấy Bác còn trẻ. Bác làm nghề cào tuyết trong một trường học để có tiền sinh sống. Công việc này rất mệt nhọc. Mình Bác đẫm mồ hôi, nhưng tay chân thì lạnh cóng. Sau tám giờ làm việc, Bác vừa mệt, vừa đói.
Lại có những mùa đông, Bác Hồ sống ở Pa-ri, thủ đô nước Pháp. Bác trọ trong một khách sạn rẻ tiền ở xóm lao động. Buổi sáng, trước khi đi làm, Bác để một viên gạch vào bếp lò. Tối về Bác lấy viên gạch ra, bọc nó vào một tờ giấy cũ, để xuống dưới đệm nằm cho đỡ lạnh.
(Trần Dân Tiên)
(1đ) Bác Hồ sống ở Pa-ri, thủ đô nước nào?
thủ đô của pháp nha em
Buổi sáng hai bố con chạy tập thể dục vòng quanh sân vận động . Bố mỗi phút chạy được 60 mét, con mỗi phút chạy được 45 mét. Họ xuất phát từ cùng một vị trí và chạy cùng về một hướng của đường đua hình tròn của sân vận động . Đến khi họ gặp lại nhau thì cả hai dừng chạy và ra về. Hỏi mỗi người đã chạy bao nhiêu mét, biết đường đua sân vận động là 300 mét.