Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Phan Anh Nguyên	Phát
Xem chi tiết
ɢeuᴍ ℑĬŊ ƳᗩᑎǤ ᕼồ
20 tháng 12 2021 lúc 20:48

TL:

ông muốn con trai của ông chăm để khi ông mất ông ko cần phải lo cho con ông chơi bời

HT

Khách vãng lai đã xóa
ɢeuᴍ ℑĬŊ ƳᗩᑎǤ ᕼồ
20 tháng 12 2021 lúc 20:48

Tóm lại ông muốn con ông là người chăm chỉ nha ~

Khách vãng lai đã xóa
Phạm Tuệ Nhi
20 tháng 12 2021 lúc 20:50

phải chăm chỉ không lười biến,phải làm thì mới có ăn.

Khách vãng lai đã xóa
Lê Trần Bảo Ngọc
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Tuấn Nam
17 tháng 1 2022 lúc 13:40

Trả lời: Ông lão muốn con trai trở thành người siêng năng làm việc, có thể tự nuôi sống mình, không phải nhờ vào người khác và biết quý trọng đồng tiền.

/HT\

Khách vãng lai đã xóa
Ngọc Trinh
Xem chi tiết
Nguyễn Phương Anh
6 tháng 1 2022 lúc 21:18

Phải có câu chuyện chứ bạn

Vũ Quang Huy
7 tháng 1 2022 lúc 17:11

 cho chuyện đọc xong mới chả lời được nhé 

Nguyễn Ngọc Khánh An
10 tháng 3 2022 lúc 20:34

Câu 1 : Ông lão muốn con mình như thế nào ?

Câu 1 : Ông lão muốn con mình chăm chỉ.

Câu 2 : Ông lão ném tiền xuống làm gì ?

Câu 2 : Ông lão ném tiền xuống ao để biết xem có phải tiền con mình làm ra không.

Câu 5 : Ý nghĩa của câu chuyện là gì ?

Câu 5 : Ý nghĩa của câu chuyện là con người chúng ta phải biết chăm chỉ và biết quý trọng đồng tiền.

Sorry vì mình không biết câu 3 và 4 nhé

Thanh Trần
Xem chi tiết
Nhật nam
27 tháng 10 2021 lúc 13:10

Ko bt bạn ơi :))

 

Trịnh Thị Kim Chi
Xem chi tiết
Lê Thị Quyên
16 tháng 12 2017 lúc 13:05

Đáp án: A

Trịnh Thị Kim Chi
Xem chi tiết
Lê Thị Quyên
15 tháng 10 2018 lúc 17:01

Đáp án A

_silverlining
Xem chi tiết
Phạm Mỹ Duyên
22 tháng 10 2017 lúc 7:30

cái này mik tự làm có j ko hay góp ý nha hihi

Tôi là một nông dân nghèo ở làng Vũ Đại. Một lần nọ tôi qua nhà ông giáo mượn cái nồi nấu cháo tiếp khách.Ông giáo là người tri thức ,có học rộng hiểu sâu được mọi người trong làng quý trọng. Mượn được nồi, tôi cảm ơn gia đình ông giáo và đang định về ,thì nghe đâu tiếng hớt hải gọi ông giáo.Quay lại ,tôi nhìn thấy lão Hạc. Lão Hạc cách nhà tôi mấy căn , tuổi đã ngoài ngũ tuần,lão góa vợ và có một người con trai nhưng vì quá nghèo nên không thể lấy vợ cho người con mình.Song với tính lập dị, lão cố sống kham khổ ko chịu bán đất ,có tiền ko tiêu ,sống đói khát nên tôi và ko ít người ko ưa lão .Còn 1 điều quái dị nữa, đó là con chó của lão mà lão cưng nựng gọi là “cậu Vàng” như một bà hiếm hoi gọi đứa con cầu tự. Lão cho nó ăn cơm bằng một cái bát như 1 nhà giàu chốc chốc gắp thức ăn cho nó.Vừa thấy ông giáo bước ra chào, lão vôi nói :

- Cậu Vàng đi đời rồi ,ông giáo ạ !

Tôi giật mình sửng sốt .Con chó lão thương quý mà còn là kỉ vật của con trai lão sao tự dưng lại bán? Vốn có tính tò mò tôi cố nán lại nghe câu chuyện của lão.Ông giáo hỏi :

-Cụ bán rồi sao ?

Lão lặng yên một lúc ko chịu nói gì ,dường như lão muốn khóc thì phải? Nhưng rồi lão cố ra vẻ vui vẻ lão nói :

- Bán rồi ! họ vừa bán xong .

Trông lão cố vui vẻ,giả bộ cười nhưng tôi nhìn lão thì lão như mếu và đôi mắt ầng ậng nước.Ông giáo cx ái ngại hỏi tiếp:

-Thế nó cho bắt à?

Lúc này đây quả thật lão hạc khóc những giọt nước mắt của một ông lão dạn dày trong vất vả ,lam lũ.Mặt lão co rúm lại những vết nhăn xô lại nhau ép cho nước mắt chảy ,còn miệng lão móm mém mếu như đứa trẻ .Lão hu hu khóc…Sau một lúc khóc lão nói :

-Khốn nạn …Ông giáo ơi!...Nó có biết j đâu! Nó thấy tôi gọi thì chạy ra, vẫy đuôi mừng .Tôi cho nó ăn cơm…

Lão khóc nấc,rồi định thần đc 1 lúc lão tiếp:

-Nó đang ăn thì thằng Mục nấp trong nhà tóm lấy 2 cẳng sau nó dốc ngược nó lên.Bấy giờ cu câu câu mới biết cu câu chết! Rồi nó nhìn tôi như trách rằng “ A! Lão già tệ quá ! Tôi ăn ở vs lão như thế mà đối xử vs tôi như vậy à?”Thế ra tôi bằng ấy tuổi rồi mà đi lừa một con chó .

Nghe những lời nói chua xót của lão tôi cảm thấy những định kiến của tôi vs lão bỗng dưng biến mất ,sự đáng ghét của lão lúc trước được thay thế bằng sự đáng thương.Bỗng dưng tôi như muốn cảm thông.Cả ông giáo cx vậy ,ông ấy cũng muốn cảm thông .Ông giáo ns:

-Cụ cứ khéo tưởng tượng chứ nó chả biết j đâu! Vả lại ai nuôi chó mà chả bán hay giết thịt!Ta giết là hóa kiếp cho nó ,để cho nó làm kiếp khác.

Lão chua chát bảo :

-Ông giáo nói phải! Kiếp chó là kiếp khổ thì ta hóa kiếp cho nó để nó làm kiếp người ,may ra được sung sướng 1 chút …như kiếp tôi chẳng hạn!..

Thế rồi ông giáo mời ở lại uống trà và ăn mấy củ khoai luộc với hút thuốc lào .Chợt tôi nhớ nhà mình có khách ,muốn ở lại xem lão thế nào nhưng cx phải về .

Trên đường về tôi nghĩ đến lão Hạc. Một con người đầy tình thương và giàu lòng tự trọng .Một người mà đã mếu máo, khóc hu hu như trẻ con vì nỡ lừa một con chó. Một người đáng kính như vậy mà phải sống khổ, sống sở như vậy sao?Rồi câu nói của lão vs ông giáo hiện lên trong đầu tôi “kiếp chó là kiếp khổ thì ta hóa kiếp cho nó để nó làm kiếp người ,may ra được sung sướng 1 chút …như kiếp tôi chẳng hạn!”Những người nghèo khổ như chúng tôi, bị xã hội dồn đến đường cùng mà vẫn phải sống, vẫn phải tồn tại trên cái thế giới mục nát này.Vậy phải làm gì đây cho cuộc đời tươi sáng ,tốt đẹp và hạnh phúc hơn ?

_silverlining
22 tháng 10 2016 lúc 18:55

ai giúp tôi nhanh đi sắp kt rùi

tick cho bn 4 cái

Phượng Lê Thị
12 tháng 10 2021 lúc 22:10

cái này mình đảm bảo 100% tự làm không chép văn mẫu nha :))

undefinedundefinedundefined

Trịnh Thị Kim Chi
Xem chi tiết
Lê Thị Quyên
16 tháng 12 2019 lúc 6:23

Đáp án: A

Trình Đức Minh Quân
Xem chi tiết