Dựa vào các điều vừa kể, hãy viết một đoạn mười câu :
Viết những điều em vừa kể thành 1 đoạn văn (mười câu).
Cô Nguyễn Thị Hồng là một kĩ sư nông nghiệp. Nhà cô cách nhà em không xa lắm, chỉ độ vài chục mét. Hàng ngày, cô đến Sở nông nghiệp để làm việc. Cô chuyên nghiên cứu giống cây trồng và vật nuôi, nghiên cứu cách trồng trọt và chăn nuôi để đạt năng suất cao. Cô rất tận tụy với công việc của mình. Tuy là một kĩ sư nhưng cô rất giản dị, gần gũi với người lao động để trao đổi kinh nghiệm sản xuất. Nhờ vậy, cô luôn được mọi người quí mến.
Em rất biết ơn cô. Em nguyện ra sức học tập để sau này trở thành con người có ích như cô.
Dựa vào những điều đã kể ở bài tập 1, hãy viết một đoạn văn ngắn (từ 3 đến 5 câu) về gia đình em.
Gia đình em gồm có 4 người, đó là : bố, mẹ, chị gái và em. Bố em là công nhân, năm nay bố 36 tuổi. Bố rất chăm chỉ và quan tâm tới gia đình. Mẹ em năm nay 33 tuổi. Mẹ làm nghề thợ may nên rất khéo léo và đảm đang. Chị Hoa hiện đang là học sinh lớp 6. Chị rất gương mẫu và học giỏi. Ở nhà, chị giúp bố mẹ khá nhiều việc trong gia đình như : nấu cơm, tự giặt quần áo của mình, lau dọn nhà cửa và rửa bát… Còn em năm nay học lớp 2, em rất yêu gia đình của mình.
gia đình em có 5 người , đó là : bà , bố , mẹ , em và em trai của em . Bà em làm hoa , buổi tối , cứ ăn xong là bà lại ngòi lên làm . Bố em làm công nhân , dạo này , bố đi làm sớm hơn mọi lần . Mẹ em là công nhân , hằng ngày , mẹ đi làm về rrats mệt , nhưng em đã pha cho mẹ một cốc nước cam . Em là học sinh lớp 3b , trường tiểu học Nam Hồng . Em của em học lớp 4a1 , trường Mầm Non Nam Hồng . Hằng ngày đi học về , em bỏ cặp sách lên nhà , quét nhà , lau nhà cho bà . Em và em của em đã giúp đỡ bố mẹ rất nhiều việc , mẹ rất tự hào về hai chị em em . Chị em em rất yêu thương , đùm bọc lẫn nhau . Gia đình em rất hạnh phúc . Bố mẹ đi làm mệt , nhưng bố mẹ vẫn chăm lo cho hai chị em em . Hai chị em em hứa sau này sẽ chăm sóc cho bố mẹ . Em rất yêu gia đình mình .
giờ Yến Nhi sẽ trả lời câu hỏi của tớ .
học lớp 3b đúng không ?
hãy viết cho tớ một bài văn .
hãy viết một đoạn văn ngắn kể về nơi em đang ở theo gợi ý sau :
nơi em ở thuộc xã nào ? , tỉnh nào ? ,huyện nào ?
nơi em đang ở là nông thôn hay thành thị ?
nơi em ở có những gì ? em có yêu nơi em đang ở không ? vì sao ?
giựa vào những gợi ý trên , em hãy viết về nơi em đang ở .
Dựa vào những điều vừa nói, hãy viết đoạn văn kể về việc em giữ lời hứa với cha mẹ (người thân) hoặc cha mẹ (người thân) khuyên bảo em những điều hay lẽ phải.
Tôi lớn lên trong tình yêu thương, sự quan tâm chăm sóc của bà. Từ nhỏ, tôi đã ở với bà để bố mẹ tôi đi làm kinh tế, vì thế bà thay cha mẹ dạy dỗ, nuôi nấng tôi từng ngày. Ở với bà, tôi được bà chăm lo miếng ăn, giấc ngủ, bà thường dậy sớm đi chợ và trở về nhà khi tối muộn. Có nhiều lần, bà dẫn tôi đi cùng. Những món hàng bà bán thường chỉ là những thức quà vặt mà trẻ con và người lớn đều thích như xôi, các loại bánh nếp… Bà rất khéo tay nên mỗi lần bà làm bánh, nấu xôi, bà đều chỉ cho tôi cách làm. Bà dạy tôi rằng “chỉ có lao động mới mang lại niềm hạnh phúc và sống cuộc đời có ý nghĩa”. Chính điều đó nuôi dưỡng ý thức của tôi về tình yêu với lao động, với cuộc sống. Giờ đây bà đã đi xa nhưng tôi luôn biết ơn bà đã hi sinh vì con cháu, để tôi biết cố gắng hơn mỗi ngày.
Dựa vào các câu trả lời ở bài tập 2, em hãy viết một đoạn khoảng 4, 5 câu nói về cô giáo (hoặc thầy giáo) cũ của em.
Em hãy viết đoạn văn dựa vào câu trả lời của bài tập 2. Chú ý: Em sắp xếp các câu theo trình tự hợp lí. >
HƯỚNG DẪN VIẾT
Cô Ngọc là cô giáo chủ nhiệm lớp Một của em. Cô giảng bài trầm bổng và cuốn hút. Cô luôn ân cần hướng dẫn chúng em tập viết và làm toán. Em nhớ những khi cô cười, nụ cười ấm áp ấy đã truyền cho chúng em thêm hứng khởi học tập. Khi em và các bạn mắc lỗi, cô luôn nhắc nhở chúng em bằng giọng dịu dàng mà nghiêm trang. Chúng em rất yêu quý và kính trọng cô. Tuy không được học cô nữa nhưng em luôn mong cô mạnh khỏe và thành công.
Dựa vào nội dung câu chuyện Nỗi dằn vặt của An -đrây-ca hãy viết một đoạn kể lại câu chuyện của cậu bé An-đrây-ca
kham khảo
Nhà em có người mới ở nước ngoài về (cô, dì, chú, bác...) người đó tặng em một bộ đồ chơi lắp ráp ô tô rất đẹp. Hãy tả lại bộ đồ chơi đó
vào thống kê
hc tôt O_O chắc vại
Trước đây và bây giờ An-đrây-ca đã từng có một việc làm day dứt lương tâm của cậu.Để biết rõ hơn mời các bạn lắng nghe câu chuyện đó.Vài năm trước,An-đrây-ca có một người ông,ông của cậu bị một chứng bệnh rất nặng.Một buổi chiều nọ,ông của cậu nói với mẹ An-đrây ca:"Bố khó thở lắm !"...Mẹ liền thúc giục An-đrây-ca đi mua thuốc.Cậu bé vội vã chạy đi ngay,nhưng dọc đường cậu gặp những đứa bạn của mình đang chơi bóng đá rủ nhập cuộc.Chơi được một hồi,cậu sực nhớ ra lời mẹ dặn.Cậu vội chạy một mạch đến tiệm thuốc,nhưng...Đã quá muộn rồi,cậu chạy về,hốt hoảng khi thấy mẹ khóc nấc lên.Hóa ra ông đã qua đời,cậu ân hận tự trách: “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết".Cậu oà khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi:" Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu, ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà".Nhưng cậu lại không nghĩ thế,ngồi cạnh dưới gốc cây táo do ông vun trồng,cậu lại càng nức nở.Mãi sau này cậu vẫn nghĩ“Giá mình mua thuốc về ngay thì ông ngoại còn sống thêm được vài năm nữa!”.
Các bạn có bao giờ có một nỗi niềm suy tư buồn bã không? Tôi thì có đấy. Đó là câu chuyện buồn nhất cuộc đời tôi từ thời thơ ấu, chuyện ấy dằn vặt tôi đến mãi bây giờ.
Năm ấy tôi lên chín tuổi, sống với mẹ và ông. Ông tôi đã chín mươi sáu tuổi rồi nên rất yếu. Một buổi chiều, ông gọi mẹ tôi:
- Bố khó thở lắm!
Mẹ liền bảo tôi đi mua thuốc. Tôi nhanh nhảu đi ngay. Trên đường chạy đến tiệm thuốc, tôi gặp các bạn đang chơi bóng đá. Khi các bạn rủ tôi chơi bóng, tôi quên mất việc đi mua thuốc của mình. Thế là tôi nhập hội với các bạn. Chơi được một lúc, tôi chợt nhớ lại lời mẹ dặn. Tôi vội chạy đi mua thuốc rồi vội vã chạy về nhà. Vừa vào phòng ông, tôi hoảng hốt thấy mẹ khóc nấc. Ông tôi đã qua đời. “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm trễ mà ông mất", tôi òa khóc và kể cho mẹ nghe việc tôi chơi bóng. Mẹ an ủi tôi:
- Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông con đâu. Ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà. Nhưng tôi không nghĩ vậy. Tôi hối hận quá. Giá như tôi đừng mải chơi bóng, mua thuốc về kịp thì ông tôi vẫn còn sống thêm được ít năm nữa. Đêm đó, tôi ngồi dưới gốc cây táo do ông trồng khóc nức nở khôn nguôi.
Nỗi buồn của tôi là một kinh nghiệm đau xót. Sau một thời gian dài, việc gì cũng nguôi ngoai nhưng mỗi khi chợt nhớ, tôi vẫn nghe đau nhói trong tim. Các bạn chớ ham chơi như tôi mà để xảy ra điều đáng tiếc nhé!
Dựa vào nội dung câu chuyện “Nỗi dằn vặt của An-đray-ca” , hãy viết một đoạn văn kể lại chuyện của cậu bé An-đray-ca.
Hướng dẫn giải:
An-đray-ca sống với mẹ và ông ngoại. Vì ông đã già, sức khỏe yếu nên mẹ phải ở nhà chăm sóc ông. Một chiều nọ, bệnh của ông ngày càng trầm trọng, ông cảm thấy khó thở. Mẹ cậu bảo cậu nhanh chân đi mua thuốc cho ông. Nhưng dọc đường cậu gặp bạn rủ đi đá bóng và đã quên mua thuốc về. Đến khi nhớ ra cậu vội vàng đi mua thuốc và trở về nhà thì ông cậu đã qua đời. Cậu ân hận và òa khóc vì sự mải chơi của mình. Mặc dù mẹ cậu đã hết lời an ủi nhưng mãi sau này khi trưởng thành cậu vẫn luôn dằn vặt mình giá như cậu không đi đá bóng mà mua thuốc về nhanh thì ông cậu vẫn còn sống với mẹ con cậu thêm một thời gian nữa.
Thu Thuỷ Nguyễn9 phút trước
" Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng
Ngày tháng mười chưa cười đã tối "
a, Câu tục ngữ trên sử dụng những phép tu từ nào ?
b, Trên cơ sở của phép tu từ vừa tìm được em hãy phân tích nội dung của câu tục ngữ ấy
c, Dựa vào phép tu từ của câu tục ngữ em hãy viết thành một đoạn văn
Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng
Ngày tháng mười chưa cười đã tối
a, Câu tục ngữ trên sử dụng những phép tu từ nào ?
- Biện pháp tu từ : Nói quá
c) Viết đoạn văn phân tích giá trị nghệ thuật của câu tục ngữ
Sự chuyển biến khoảng thời gian ban đêm trôi đi rất nhanh khiến cho con ta cảm nhận vừa mới chợp mắt nghỉ ngơi thì trời đã chuyển sang sáng mất rồi lại bắt đầu một ngày với những lo toan công việc. Cũng giống như theo cách nghĩ xưa thường hay có những câu nói liên tưởng sau một ngày dài vất vả muốn được nghỉ ngơi vắt tay lên trán suy nghĩ xem mai phải làm những việc gì thì trời đã sáng rồi.Do đó câu tục ngữ vừa mang đến ý nghĩa chỉ quy luật tự nhiên lại vừa mang âm hưởng vui tươi của người dân lao động sản xuất mang màu sắc dân gian. Vậy đưa ra cho ta cơ sở thực tiễn về hai câu tục ngữ trên hoàn toàn đúng thực tế về cơ sở khoa học đã nghiên cứu và khẳng định hai vị trí của Trái Đất quỹ đạo quay quanh Mặt Trời.Trong câu tục đúc kết cho ta bài học kinh nghiệm quý báu nhằm răn đe giáo dục trong cuộc sống. Qua hai câu tục ngữ cho ta thấy mọi người nên bố trí lịch trình công việc sao cho hợp lý, sắp xếp thời gian một cách phù hợp với những tháng ngày dài đêm ngắn, ngày ngắn đêm dài nhất là ở nông thôn. Nó sẽ giúp người dân có một mùa màng bội thu.
Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng
Ngày tháng mười chưa cười đã tối.
Hai câu ca dao mang ý nghĩa đối nhau. Kể về hiện tượng ngày và dêm mà ông cha ta đã đúc kết trong cuộc sống hằng ngày. Như các bạn đã biết ngày và đêm là thời gian luân chuyển của trái đất, trái đất hứng ánh sáng mặt trời sẽ là ngày và bị khuất đi sẽ là đêm.
Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng
Ngày tháng mười chưa cười đã tối.
Hai câu ca dao mang ý nghĩa đối nhau. Kể về hiện tượng ngày và dêm mà ông cha ta đã đúc kết trong cuộc sống hằng ngày. Như các bạn đã biết ngày và đêm là thời gian luân chuyển của trái đất, trái đất hứng ánh sáng mặt trời sẽ là ngày và bị khuất đi sẽ là đêm.
Dựa vào các bức tranh sau, hãy kể từng đoạn câu chuyện Quả tim khỉ :
- Tranh 1 : Bên bờ sông, Cá Sấu hai hàng nước mắt chảy dài vì buồn bã khi không có ai chơi cùng. Biết vậy, Khỉ đã mời Cá Sấu kết bạn.
- Tranh 2 : Một hôm, Cá Sấu vờ mời Khỉ tới chơi nhà. Sau khi đưa Khỉ ra xa bờ, Cá Sấu nói nó cần quả tim của Khỉ để dâng cho vua Cá Sấu ăn, chữa bệnh.
- Tranh 3 : Cá Sấu đưa Khỉ về nhà lấy quả tim. Khỉ đu vút lên cành cây và mắng con vật bội bạc.
- Tranh 4 : Cá Sấu tẽn tò, lặn sâu xuống nước.