Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
28 tháng 11 2019 lúc 13:02

Ý nghĩa nhan đề của tác phẩm là:

- Tập trung thể hiện tài năng của Kiều Phương

- Tập trung thể hiện lòng nhân hậu của Kiều Phương

- Tập trung thể hiện tình cảm của Kiều Phương đối với anh trai

- Tạo sự bất ngờ cho người đọc

- Tạo sự bất ngờ cho nhân vật người anh trai

- Làm cho câu chuyện kết thúc có hậu

Gina-m P336
Xem chi tiết
Giang Giang
13 tháng 5 2020 lúc 14:52

Người anh trai dù không muốn, nhưng trước sự khẩn khoản cùa em gái, đã cùng gia đình đi nhận giải thưởng với em.Câu ta đứng xem bức tranh của cô em gái với một tâm trạng đầy biến động. Thoạt đầu, cậu vô cùng ngạc nhiên và xúc động vì chẳng bao giờ nghĩ người trong bức tranh kia chính là cậu ta. Từ ngạc nhiên, người anh cảm thấy ngỡ ngàng vì người trong tranh kì diệu quá, đẹp hơn cả sức tưởng tượng của mình. Nhìn bức tranh, người anh hãnh diện vì mình có được một cô em gái vừa tài năng lại vừa có tâm hồn nhân hậu bao la. Nhưng cũng chính vào lúc ấy, góc khuất trong tâm hồn khiến người anh cũng vô cùng xấu hổ. Cậu đã có những lúc cư xử không đúng với cô em gái nhỏ. Cậu lại giận mình vì chẳng có một chút năng khiếu gì. Bao nhiêu những cảm giác xáo trộn trong lòng khiến người anh vừa ngất ngây lại vừa choáng váng. Đứng trước bức tranh của cô em gái, đứng trước phần tốt đẹp của mình, cái chưa toàn vẹn trong tâm hồn của người anh như bị thôi miên, thẫn thờ và im lặng. Đến cuối truyện, người anh muốn khóc và không thể thốt ra những suy nghĩ trong đầu: "Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy". Người anh đã nhận ra những điều không phải của mình. Anh thừa nhận anh chưa được đẹp như người ờ trong tranh. Và điều quan trọng hơn, anh đã nhận ra tâm hồn và lòng nhân hậu của em gái. Trước đó chỉ là sự ghen tị, xa lánh, thì giờ đây, anh đã nhận ra được vẻ đẹp tâm hồn và sự nhân hậu của cô em.

Kí tên #Gấu#

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Anh Tuấn
13 tháng 5 2020 lúc 15:08

Phép màu nhiệm ấy đã đến với tôi chính người e gái mà tôi luôn ganh ghét giờ đã làm cho tôi thay đổi .Tôi ko ngờ đc người anh trai như mk lại đc em gái trình bày trên một bức tranh như vậy ,ko chỉ vậy nó còn chứa đựng taams lòng yêu thương tấm lòng nhân hậu trong sáng của e gái tôi.Từ hôm đó Mèo giúp tôi như biến thành người trưởng thành hơn ,tôi đã giúp e gái mk phát huy tài năng tuyệt vời ấy .Cảm ơn e gái của a nhiều !

Khách vãng lai đã xóa
Lê Thị Khánh Linh
13 tháng 5 2020 lúc 21:26

Tôi ngỡ ngành nhìn bức tranh. Tôi như bị thôi miên, nhìn nó rất lâu. bao nhiêu cảm xúc, tâm trạng cứ đè nén. Tôi ngỡ ngàng nhìn Mèo, nó cũng nhìn tôi, cười, nói:

- Anh, anh xem có giống anh không?

Tôi nhìn con bé, rồi ngẫm lại chính mình. Con bé nhân hậu, hồn nhiên như vậy, còn mình thì sao, mình k xứng với vị trí đặc biệt trong lòng em, không giống bức tranh ấy moojty chút nào. Thế mà,....

 Ra về, mèo hân hoan nhìn tôi, cười cười nói nói. Tôi cũng vậy. từ lúc nhìn thấy bức tranh ấy, tôi đã không còn ghét Mèo nũa. Tôi cảm thấy quý em nhiều lắm.

Sau hôm đó, lúc nào rảnh rỗi, tôi đều cùng Mèo vẽ tranh. Thật vui khi bên em, tôi thấy thật hạnh phúc. Mèo chắc cũng vậy, em luôn cười tít mắt, và khuôn mặt nhem nhuốc của em giờ làm tôi thấy em thêm đẹp biết bao. Em gái tôi, và tôi........

Khách vãng lai đã xóa
123 Người Bí Ẩn
Xem chi tiết
Thân Vũ Khánh Toàn
23 tháng 3 2018 lúc 11:20

Tình cảm trong sáng hồn nhiên và lòng nhân hậu của người em gái đã giúp cho người anh nhận ra phần hạn chế ở chính mình là:Lòng nhân hậu, vị tha bao giờ cũng lớn hơn, cao đẹp hơn lòng ghen ghét đố kị. Truyện đã miêu tat tinh tế tâm lí nhân vật qua cách kể theo ngôi thứ nhất.

123 Người Bí Ẩn
23 tháng 3 2018 lúc 12:03

bạn ơi bn vt hẳn 1 đoạn văn cho mik đc k ạk

Hồng Ngọc Anh
24 tháng 3 2018 lúc 16:09

Kiều Phương có thể coi là một thiê tài hội họa . Em có năng khiếu vẽ tranh . Trong một lần đi thì cẽ tranh tại trại hè quốc tê ,hương được yêu cầu vẽ cái gì thân thuộc nhất ,. Phương vẽ ngày anh trai ,Phải chăng đó là người mà em yêu quý nhất , người thân thiết nhất với em .Dù bị anh xa lánh , có phần ghét bỏ , không thân thiết với  mình như xưa nhưng em vẫn rất yeu quý anh  Đó là một tình cảm hồn nhiên  trong sang ,làm cho ta thấy một Kiều Phương nhân hậu hiền lành

Nguyễn Hà
Xem chi tiết

Sau khi Kiều Phương tham gia trại thi vẽ quốc tế trở về, bố mẹ tôi vui lắm vì bức tranh của nó được trao giải nhất. Kiều Phương muốn tôi cùng đi nhận giải trong ngày lễ phát thưởng. Tuy trong lòng không vui nhưng tôi vẫn phải cùng bố mẹ dự triển lãm tranh thiếu nhi. Người xem đông lắm. Bố mẹ kéo tay tôi chen qua đám đông để xem bức tranh của Kiều Phương được đóng khung, lồng kính treo ở một vị trí trang trọng. Dưới bức tranh có hàng chữ đề: Giải nhất – Kiều Phương – 8 tuổi. Bức tranh vẽ một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chỉ sự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa.

Khi nghe mẹ thì thầm hỏi: Con có nhận ra con không? thì tôi giật sững người và chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Một cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng tôi. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng. Chú bé trong tranh kia là tôi đấy ư? Có lẽ nào như vậy được? Hóa ra những lần “Mèo” (biệt danh của em gái tôi) xét nét khiến tôi bực mình, khó chịu chính là những lúc em quan sát thật kĩ để vẽ chân dung tôi.


Em đã có chủ ý chọn tôi làm đề tài cho bức tranh của nó từ trước lúc đi thi. Vậy mà vì thói ghen tị xâu xa, tôi đã không nhận ra thiện ý ấy của nó. “Mèo” yêu quý tôi thực sự nên nó phát hiện ra những nét đẹp ẩn giấu dưới vẻ mặt “khó ưa” của tôi để thể hiện lên tranh, biến tôi thành chú bé suy tư và mơ mộng. Ôi! Em gái tôi có tấm lòng vị tha và nhân hậu đáng quý biết chừng nào!

Ngắm kĩ bức tranh, tôi thấy em gái tôi quả là có tài năng thật sự. Nét vẽ của nó linh hoạt và sinh động. Đôi mắt của chú bé trong tranh rất có thần, phản ánh được trạng thái tâm hồn nhân vật. Phải, tôi vốn hay suy tư và mơ mộng nhưng sự đố kị đã biến tôi thành kẻ nhỏ nhen đáng ghét. Tôi xấu hổ vì cảm thấy nhỏ bé đến tội nghiệp trước đứa em gái bé bỏng. Tôi nhủ thầm hãy vượt khỏi mặc cảm tự ti, hãy đánh giá lại mình một cách khách quan để tìm ra mặt mạnh, mặt yếu. Từ đó cố gắng phấn đấu để trở thành một người anh trai xứng đáng với cô em gái tài hoa.

Khi nhận ra nhân vật chính trong bức tranh đoạt giải của em gái là mình, người anh ban đầu ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện và sau đó là xấu hổ. Em ngõ' ngàng vì không nghĩ rằng trong con mắt em gái, hình ảnh của mình lại toàn mĩ đến thế; sau những gì mình đối xử với em gái, em gái vẫn có cái nhìn hết sức hoàn hảo về mình. Từ sự ngỡ ngàng đó, người anh chuyển sang hãnh diện. Hãnh diện không chỉ vì tài năng của em, vì sự hoàn hảo của mình trong bức tranh, mà còn chính vì tâm hồn cao thượng và lòng vị tha của em gái. Cùng với dòng chữ đề Anh trai tôi là hình ảnh một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lèn từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú không chísự suy tư mà còn rất mơ mộng nữa. Đó là một người anh trong những suy nghĩ và có cả sự tưởng tượng của người em gái. Chính lòng vị tha và lòng mong ước của em gái đã làm cho người anh chuyển từ hãnh diện sang xấuliổ. Dưới con mắt của em gái, người anh thật hoàn hảo, nhưng trong thực tế người anh chưa làm được những gì xứng đáng với suy nghĩ của người em, ngay trong cách đối xử và những suy nghĩ của em về em gái cũng không được như vậy. Người anh đã nhận ra những khuyết điếm của mình qua nội dung mà em gái diễn tả trong bức tranh.Như vậy có thể thấy, tâm trạng của người anh diễn biến hết sức phức tạp thông qua những hành động cụ thế của em gái. Đó là nét độc đáo trong việc thế hiện tính cách nhân vật của tác giả.

Khi đứng trước bức tranh “Anh trai tôi” của Kiều Phương, thoạt tiên người anh ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện và sau đó là sự xấu hổ. Trước hết, người anh ngỡ ngàng vì không thê tin được chú bé ngồi trong bức tranh kia là mình. Sau sự ngỡ ngàng ban đầu ấy, người anh thấy hãnh diện, hãnh diện vì mình là chủ đề chính của bức tranh đoạt giải nhất trong cuộc thi vẽ quốc tế. Ngỡ ngàng, hãnh diện rồi cuối cùng là cảm giác xấu hổ. Người anh nhận ra mình không được đẹp, hoàn hảo như những gì em gái đã thể hiện. Đặc biệt, người anh xấu hổ khi thấy mình không xứng đáng với tình cảm trong sáng của Kiều Phương. Chính cảm giác xấu hổ ấy giúp ta phát hiện ra phần đẹp nhất trong tâm hồn của người anh.

Lê Quỳnh Chi
Xem chi tiết
Tâm Bùi
Xem chi tiết
Nguyen Khanh Huyen
2 tháng 2 2018 lúc 17:36

- là một bức tranh đẹp vì nó giành được giải nhất cuộc thi

- thể hiện tài năng, sự đáng yêu và tấm lòng bao dung nhân hậu của Kiều Phương

- Thức tỉnh người anh, làm người anh hiểu rõ về KP và tự cảm thấy xấu hổ và có lỗi

Kiên-Messi-8A-Boy2k6
13 tháng 5 2018 lúc 21:20

Dựa vào đoạn văn tả Kiều Phương, viết đoạn văn cảm thụ nhân vật người anh. Với cách viết nhẹ nhàng, trong sáng và giàu chất thơ, nhà văn Tạ Duy Anh đã đưa đến cho chúng ta tác phẩm ''Bức tranh của em gái tôi''. Truyện ngắn ấy khiến chúng ta không thể nào quên nhân vật Kiều Phương - một cô bé rất đáng yêu. Trước hết, Kiều Phương hiện lên với ngoại hình rất đặc biệt, rất ấn tượng bởi vì cô bé ''mặt mũi lúc nào cũng lem nhem, miệng dẩu ra'' trông rất ngộ. Không những thế, Kiều Phương còn có tính cách ngây thơ, hồn nhiên. Cô bé cảm thấy vui, khoe với bạn bè về cái tên Mèo mà anh trai đặt cho mình. Cô bé rất thích lục lọi đồ đạc trong nhà và tự chế màu vẽ. Kiều Phương còn là một họa sĩ nhí tài năng. Chính niềm đam mê vẽ và tài hội họa đã khiến cô bé vẽ những thứ đơn sơ một cách sống động và có hồn. Đặc biệt Kiều Phương đã vẽ bức tranh ''Anh trai tôi'' đạt giải nhất trong cuộc thi vẽ tranh quốc tế. Đó là một bức tranh vô cùng độc đáo và ấn tượng. Một bức tranh chân thực, có hồn đến mức nguyên mẫu - chính là người anh trai cũng phải ngỡ ngàng, hãnh diện. Đáng quý nhất ở Kiều Phương chính là một tâm hồn trong trẻo, thánh thiện. Điều gần gũi, thân thuộc nhất với Kiều Phương chính là anh trai. Người anh trong bức tranh đạt giải với ''tư thế ngồi và ánh mắt mơ mộng, suy tư'', tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ, hoàn hảo chính là kết tinh tình cảm yêu thương anh sâu sắc và tấm lòng nhân hậu, bao dung của cô bé Kiều Phương. Bởi thế, người anh đã thức tỉnh, đã nhận ra ''tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy''. Kiều Phương thực sự là một hình tượng đẹp, lay động trái tim người đọc, người nghe, gửi đến chúng ta nhiều thông điệp có ý nghĩa. Từ đó, chúng ta không thể nào không nhớ đến cây bút Tạ Duy Anh tài năng vì đã xây dựng thành công một nhân vật ấn tượng đến như thế. 

linh Nguyen
Xem chi tiết
Diệu Anh
10 tháng 9 2018 lúc 19:10

Vào câu hỏi tương tự nha bạn

Ok

K mk nhé

*Mio*

❤️Hoài__Cute__2007❤️
10 tháng 9 2018 lúc 19:11

Nắm bắt được các ý sau đây:

*Nhan đề: Một lần không vâng lời.

+ Nguyên nhân việc em không vâng lời là gì?

+Chọn hoàn cảnh diễn ra sự việc cho là em không vâng lời.

+ Diễn biến sự việc

+ Hậu quả

+Những đối tượng trong câu chuyện không vâng lời của em: bố mẹ, ông bà, anh chị, thầy cô giáo,...

+Cách khắc phục, lời hứa và có thể liên hệ

linh Nguyen
10 tháng 9 2018 lúc 19:20

ai đó trả lời nhanh với mik đang cần gấp lắm

Do you know your sex
Xem chi tiết
Đỗ Bảo Ngọc
Xem chi tiết