buồn chán mệt nên nghỉ học ra net ngồi cho zui
ai đi thì đi cùng tôi nghe
Ngày 1 - 1: Được nghỉ ở nhà => Chả có việc j lm => Chán
Ngày 2 -> 5 - 1: Đi học => Nghe cô giáo giảng => Đầu óc quay cuồng => Mệt
Ngày 5 - 1: Bị cô giáo thu truyện mượn thư viện => Không được mượn truyện nữa, cô giáo đưa cho thầy chủ nhiệm => Ăn phạt
Ngày hôm nay: Sáng nghỉ mở game ko được, chiều đi học, thầy thì ác => Sáng chán , Chiều thì mệt
Tại saooooooooooooooo?
_Vì cuộc đời k nở nụ cười thân thiện vs bn :>
_Xin chia buồn nka :))
bn có đôi chút giống mk nè nhưng ko hoàn toàn
21+3+2004=?
haizz,chán quá,vừa ôn thi 1 lúc giờ ngồi nghỉ mà thấy mệt và chán
có ai kb vs tôi ko
Ngồi buồn mị ngâm thơ nà:
Lại một ngày buồn chán nữa đã sắp qua đi
Tôi lăn lộn trong sự mệt mỏi
Ấy biết hôm nay là giáng sinh
Nhưng có đâu thời gian mà "hang out"
Ngồi trong nhà buồn tủi.
Tôi bỗng liu diu đôi mắt
Thế rồi, tôi ngủ một giấc sâu!
Woa! Thật không thể tin nổi!
Tôi gặp Ông già Noel !!
Ông cho tôi 3 điều ước..........
Mina hãy thử đoán xem " ➻❥ズノᄊイム乇んuリ刀g⁀ᶦᵈᵒᶫ " ước gì nha!!!
GỢI Ý: BTS
Cho biết đó là quan hệ gì :
Hễ trời mưa thì đường lầy lội.
Nếu bạn mệt thì mình sẽ xin phép nghỉ học gúp cho bạn .
Nếu như em thương ba mẹ thì em phải cố gắng học tập .
Giá như em nghe lời chị thì bây giờ em đã đạt danh hiệu học sinh tiên tiến.
Không chỉ mẹ tôi buồn mà bố tôi cũng buồn.
Nếu đêm đó tôi chiến thắng được cơn lười của bản thân thì chắc là con chim nhỏ đả không bị chết.
Hễ Huy phát biểu thì cả lớp lại cười rộ lên.
Sở dĩ Hùng học kém vì bạn không chăm chỉ.
Bài làm
Hễ trời mưa thì đường lầy lội.
- Quan hệ từ: Hễ - thì : biểu thị quan hệ giả thiết, điều kiện – kết quả.
Nếu bạn mệt thì mình sẽ xin phép nghỉ học gúp cho bạn .
- Quan hệ từ: Nếu - thì : biểu thị quan hệ giả thiết, điều kiện – kết quả
.
Nếu như em thương ba mẹ thì em phải cố gắng học tập .
- Quan hệ từ: Nếu - thì : biểu thị quan hệ giả thiết, điều kiện – kết quả.
Giá như em nghe lời chị thì bây giờ em đã đạt danh hiệu học sinh tiên tiến.
- Quan hệ từ: Giá như - thì : biểu thị quan hệ giả thiết, điều kiện – kết quả
.
Không chỉ mẹ tôi buồn mà bố tôi cũng buồn.
- Quan hệ từ: Không chỉ - mà : Biểu thị mối quan hệ tăng tiến.
Nếu đêm đó tôi chiến thắng được cơn lười của bản thân thì chắc là con chim nhỏ đả không bị chết.
- Quan hệ từ: Nếu - thì : biểu thị quan hệ giả thiết, điều kiện – kết quả.
Hễ Huy phát biểu thì cả lớp lại cười rộ lên.
- Quan hệ từ: Hễ - thì : biểu thị quan hệ giả thiết, điều kiện – kết quả.
Sở dĩ Hùng học kém vì bạn không chăm chỉ.
- Quan hệ từ: Sở dĩ - vì : biểu thị quan hệ nguyên nhân.
# Chúc bạn học tốt #
Lại một ngày buồn chán nữa đã sắp qua đi
Tôi lăn lộn trong sự mệt mỏi
Ấy biết hôm nay là giáng sinh
Nhưng có đâu thời gian mà "hang out"
Ngồi trong nhà buồn tủi.
Tôi bỗng liu diu đôi mắt
Thế rồi, tôi ngủ một giấc sâu!
Woa! Thật không thể tin nổi!
Tôi gặp Ông già Noel !!
Ông cho tôi 3 điều ước..........
Mina hãy thử đoán xem "
➻❥ズノᄊイム乇んuリ刀g⁀ᶦᵈᵒᶫ " ước gì nha!!!
GỢI Ý: BTS
mùa dịch tưởng rằng dc nghỉ ngơi.Ai dè lại phải học online,làm phiếu bài tập, giúp em gái học.Mệt kinh.Về quê thì làm việc suốt ngày từ sáng tới tối. Mong dịch nhanh qua để tui còn dc nghỉ ngơi .Ở nhà vừa buồn vùa chán,mệt🙁
Tôi đang đi lạc trong một vùng sa mạc hoang vu, tôi đang rất đói và khát. Tình cờ tôi thấy một nhà hàng cũ đã đóng cửa. Tôi đánh liều gõ cửa, một tiếng vọng vang ra "Hết thức ăn rồi, nếu nghỉ qua đêm thì được". Tôi đang rất mệt nên sao cũng được. Từ trong nhà hàng một người phụ nữ trung niên xinh đẹp bước ra đón tôi vào phòng của mình. Đang ngon giấc bỗng tôi nghe thấy tiếng xe ôtô, hình như có người gõ cửa. Trong quán chỉ vọng ra một tiếng: "Mời vào". Đột nhiên, tôi cảm thấy ớn lạnh và lo lắng.
Tại sao nhân vật tôi lại sợ hãi như vậy?
Sự khác biệt giữa lần nhân vật tôi và người thứ hai vào nhà hàng ở chỗ: lần một nhà hàng thông báo với tôi là hết thức ăn, nhưng lần thứ hai thì không nói như vậy, chứng tỏ đã có thức ăn. Tại sao mới có một lúc đã có thức ăn, hơn nữa nơi đây lại là một sa mạc hoang vu, trời thì lại đêm tối. Đơn giản là thức ăn ở đây đã có rồi, là người đã đi vào lúc trước, chính là nhân vật tôi.
Tại bạn đang ở trong sa mạc mà ở sa mạc lâu sẽ gây cho bạn ảo giác và tất cả những gì bạn thấy chỉ là ảo giác mà thôi huống chi bạn còn đang đói và khát!
Chuyện ma đêm khuya đây !!!
Muahahahahahahahahah!!!!
Bóng người cuối lớp học
Chuyện này xảy ra được hơn 10 năm rồi , lúc ấy tôi mới chỉ là học sinh lớp 5 , của 1 trường tiểu học ( xin được giấu tên ) . lúc đó là năm cuối cấp tiểu học nên chúng tôi cũng học dữ dội lắm , nhiều lúc buổi sáng học không hết bài ôn thi , nên buổi tối chúng tôi cũng phải lên trường để học phụ đạo . Trong lớp tôi có thằng bạn tên là Trường là bạn rất thân , phần vì nhà tôi với nó ở cùng xóm , phần vì mỗi ngày đi học tôi hay đi ngang qua nhà nó , sẵn tiện rủ nó đi chung , cứ như thế thành thân luôn , một hôm như thường lệ tối hôm đó chúng tôi đi học , tôi vì dáng người nhỏ bé , nên được xếp ngồi bàn đầu , còn Trường to , cao nên được ngồi bàn cuối .
Trường của chúng tôi là một trường theo đạo , thuộc dạng dân lập , nên trên tường thường không có gắn ảnh Bác Hồ như mấy trường công lập khác , mà gắn ảnh của những bà sơ( thường gọi là ma sơ ) , làm việc trong trường rồi chết ở đấy , lớp tui cũng có 1 bức ảnh như thế , tối hôm đó khi cô giáo chúng tôi vừa dạy xong thì đồng hồ cũng chỉ tới 9 giờ
Lúc đó tôi và thằng Trường đứng ở ngoài mua cây kem chuối , thật sự chỉ có nó mua thôi chứ tôi không mua , và cũng đợi lớp trưởng Ngân cùng về chung , vì lớp trưởng phải dọn dẹp phấn . giẻ lau bảng , dáng của Ngân vừa bước xuống cầu thang ( lớp tôi học ở trên lầu ) , thì tôi mới sực nhớ là mình để quên hộp bút trong hộc bàn , tôi vốn tính gan dạ , tôi dặn Trường ở lại đợi tui tí để tui lên lớp lấy hộp bút, vừa lúc đó thì ba của Ngân tới đón bạn ấy về , tôi vừa bước tới cửa phòng thì nghe hơi lạnh chạy dọc xương sống , cả phòng học dường như bị hạ thấp nhiệt độ 1 cách lạ thường ,như 1 thói quen tôi ngước nhìn lên ảnh thờ bà ma sơ , thì không thấy bức ảnh đó nữa , tôi bắt đầu cảm thấy sợ , nhưng tôi cũng tự trấn an lại chắc bác bảo vệ , đã lấy xuống hồi lúc nãy để lau chùi rồi , tôi không vào chỗ mà , đứng ở ngoài cúi vào để lấy ,( vì tôi ngồi bàn đầu, khi vừa lấy xong thì khi ngước mặt lên , tôi giật bắn người khi thấy có ai ngồi chỗ của thằng Trường ở cuối lớp , nghĩ là thằng Trường hù tôi , nên tôi nói với giọng giễu cợt : " mài hả Trường " , im lặng trong vòng 3s , thì chợt ở ngoài trời đổ mưa , rồi bất chợt 1 tia sấm nổi lên , qua ánh sáng mờ mờ của áng sáng , tôi nhận thấy khuôn mặt của bà ma sơ , mà hằng ngày tôi hay thấy trên bức ảnh , là người đang ngồi ở cuối lớp , và đang nhìn tôi cười , một cách kinh rợn , tôi như người điên , la lên một tiếng rồi bỏ chạy , thằng Trường nghe vậy từ dưới sân chạy lên ,tay còn cầm cây kem chuối ăn chưa xong, tôi cắm cổ chạy , va chạy ngang qua nó , miệng nói to " có ma , chạy đi ".
Sau đó tôi chạy nhanh về nhà , nhưng khi chạy ngang qua nhà thằng Trường thì tôi thấy nó đang ngồi trước cửa tay còn cầm cây kem chuối , lúc đó tôi không có suy nghĩ gì , vì sao nó lại về nhà trước tôi, về đến nhà người ướt sũng thay vội quần áo rồi lên giường ngủ .
Sáng dzậy tôi nhùng nhằng không chịu đi học , nhưng do ba má tôi hăm he, chửi bới , nên tôi cũng quyết định đi , khi đi ngang qua nhà thằng Trường thì định rủ nó đi học thì được tin nó đã chết từ tối hôm qua , mẹ nó khóc la thảm thiết , tôi cũng đứng như trời trồng , nghe nói nó bị ngã từ cầu thang xuống , chấn thương sọ não chết , khựng lại 1 lúc trước nhà nó , tôi đi tiếp , bữa nay do tới trễ nên cả lớp tui đã vô lớp hết , nghĩ tới cảnh đã gặp bà ma sơ , nên khi vửa bước vô lớp , tôi nhìn ngay xuống chỗ bà ma sơ đã hiện về ( cũng là chỗ của thằng Trường ngồi ) tôi như muốn hét lên nhưng không được vì khi nhìn xuống chỗ đó tôi đã thấy thằng Trường đang ngồi đó tự bao giờ đang nhìn tôi cười và trên tay nó đang cầm cây kem chuối còn ăn dở .
Tôi bị ngất xỉu sau đó , và được đưa đi bệnh viện tôi phải nằm viện cả tuần , bỏ dở kì thi cuối cấp , sau đó ba tôi kiếm cho tôi 1 ngôi trường công lập , học lại lớp 5 , va` tôi phải chuyển nhà đi nơi khác để gần chỗ học . sau này khi về lại trường xưa , tôi mới biết là phòng học chúng tôi , hồi đó là chỗ ăn ngủ của các bà ma sơ , có một bà ma sơ đã chết ở trên giường vì bị trúng gió khi ngủ ở trong căn phòng đó , và chiếc giường mà bà ta nằm chính là chỗ ngồi của thằng Trường ./.
Thôi ko viết nữa đâu , phải đi thay bỉm cái đã :D
Sợ quá phải thay bỉm đúng ko, haha, cũng ko đáng sợ mấy đâu
Bởi vì cái bà ma sơ là cái bà dell j t cx ko bt
:>
Bài làm
~ Câu chuyện 1 hay nhất, câu chuyện 2 dell hiểu, theo mik nghĩ là ng kể chuyện ma phải tỏ vẻ rùng rợn. nhg s cười nói vui vẻ. Câu chuyện 3 chắc là một hồn ma của một liệt sĩ nào đó thôi chứ. ~
# Cũng được phết. #
Buồn, chán, mệt mỏi, khổ, áp lực học hành và thi cử, đau đầu,....là cảm giác cuat tôi bây giờ
LÀM SAO ĐÂY!????