Những câu hỏi liên quan
Milkyway
Xem chi tiết
Miku Hatsune
28 tháng 11 2016 lúc 17:50
Vạt đồi trơ trọi đìu hiuĐua săn chim, thú rừng chiều lặng im Thành phố xe cộ kìn kìnBụi khói mù mịt không nhìn thấy nhau Ra đường người trước, kẻ sauKhẩu trang kín mít biết đâu mà chào
Bình luận (3)
Nguyễn Quỳnh  Chi
28 tháng 11 2016 lúc 19:51

Ko bít tui chịu

Bình luận (0)
Nguyễn Quỳnh  Chi
28 tháng 11 2016 lúc 20:05

tui thay bai tho nay qua hayyyyyy lun y tra biet ai viet ay nhi sao hay the

Bình luận (1)
Nguyễn Phương Thảo
Xem chi tiết
Ayano Nguyen
Xem chi tiết
Nguyễn Thu Trang
10 tháng 3 2016 lúc 13:45

Cô giáo lớp em

Đầu đã ngả bạc

Với bao tháng ngày

Dạy dỗ chúng em

Cách sống làm người

Cách làm toán giỏi

Cách làm văn hay

Bao nhiêu mùa phượng

Bấy nhiêu tuổi đời

Cô làm công việc

Trồng " cây " gây rừng

Giúp đỡ nhà nước

Trong việc nhân tài

Và mái trường nhỏ

Đã đón biết bao

Thế hệ học trò

Cây phượng già nua

Với bao vết khắc

Nói lên tình yêu

Của tuổi học trò

Yêu lắm thầy cô

Yêu lắm mái trường

Đã cho em những

Ước mơ, khát vọng

Nhỏ bé, hoài bão

Của tuổi học trò

Bình luận (1)
Ayano Nguyen
10 tháng 3 2016 lúc 18:09

thanks

 

Bình luận (0)
Miyaki Vũ
11 tháng 3 2016 lúc 0:15

ặc lm` j` màk cho cái phông chữ to tướng z?


 

Bình luận (0)
BanhTrang Kibo
Xem chi tiết
Bùi Hà Chi
21 tháng 11 2016 lúc 16:51

Nguyễn Khuyến đã để lại nhiều bài thơ Nôm rất xuất sắc cho kho tàng văn học Việt. Thơ của ông nói nhiều về tình người, tình bạn, tình yêu thiên nhiên quê hương đất nước con người. Bài thơ: Bạn đến chơi nhà nói về một tình bạn thiêng liêng sâu sắc

Bài thơ là cảm xúc của tác giả khi được bạn đến chơi nhà. Đó là tâm trạng hồ hởi vui sướng của tác giả khi có người bạn tri kỉ đến thăm.

Đã bấy lâu nay bác đến nhà

Chắc hẳn người bạn tri kỉ của nhà thơ đã lâu rồi chưa đến chơi, và nhà thơ thì mong mỏi lắm. Tác giả đã chọn cách xưng hô gọi bạn là “bác” thể hiện sự thân tình, gần gũi và thái độ tôn trọng tình cảm bạn bè giữ hai người. Chỉ với một câu thơ mở đầu, người đọc đã cảm nhận được quan hệ bạn bè của hai người rất bền chặt, thân thiết, thuỷ chung.

Khi người bạn than tình như vậy đến chơi, chắc chắn chủ nhân sẽ phải thiết đãi chu đáo để thể hiện tấm chân tình của mình. Nhưng ở đây nhà thơ lại không thể láy gì mà đãi bạn. Có ruộng, có vườn, có ao cá, có gà mà cũng như không

Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa

Ao sâu nước cả, khôn chài cá

Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà

Cải chửa ra cây, cà mới nụ

Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa

Tác giả đã khắc họa lên hình ảnh làng quê thân thuộc hiện lên sống động, vui tươi. Cuộc sống của nhà thơ thật giản dị, đáng sống biết bao. Qua đó ta thấy hiện lên một cuộc đời thanh bạch, ấm áp cây đời và tình người rất đáng tự hào. Thứ mà tác giả thiết đãi bạn là cảnh vật yên bình là lòng người ấm áp chân tình. Món quà đó còn quý giá hơn nhiều những sơn hào hải vị quý hiếm trên đời.

Không chấp nhận chốn quan trường thị phi, nhà thơ tài năng đã cáo quan về ở ẩn và sống cuộc đời nghèo khó. Sống trong nghèo khó nhưng tác giả vẫn lạc quan yêu đời, ung dung tự tại. Có lẽ vì nghèo mà tác giả đã thậm xưng hoá cái nghèo, thi vị hoá cái nghèo. Đây là một lời thơ hóm hỉnh, pha chút tự trào vui vui, để bày tỏ một cuộc sống thanh bạch, một tâm hồn thanh cao của một nhà nho trước thế thời của đất nước.

Kết thúc câu chuyện, tác giả lại một lần nữa, nhắc lại tấm chân tình của tác giả đối với người bạn của mình:

“Bác đến chơi đây, ta với ta”.

Chữ bác lại lần nữa xuất hiện ở cuối bài thơ cho thấy tình bạn thật cao cả thiêng liêng. Vật chất không có những tình người thì chan chứa và ấm áp. Cụm từ “ta với ta” biểu lộ một niềm vui trọn vẹn, tràn đầy và lắng đọng trong tâm hồn, toả rộng trong không gian và thời gian. Bài thơ có niêm luật, đối chặt chẽ, hợp cách. Ngôn ngữ thuần Nôm, không có một từ Hán - Việt nào, đọc lên nghe thanh thoát, nhẹ nhàng, tự nhiên.

Bài thơ thể hiện tình cảm của nhà thơ với người bàn của mình. Đó là tình bạn chân thành, đáng quý. Với cách sống giản dị, mộc mạc, tình bạn ấy càng đáng quý biết bao. Ngôn ngữ mộc mạc, dung dị của lời thơ đã thể hiện được tài năng xuất sắc của tác giả và cũng là điều khiến bài thơ sống mãi với thời gian.

Bình luận (2)
Lê Ánh
21 tháng 11 2016 lúc 17:48
Thơ Nguyễn Khuyến chẳng có mấy bài vui bởi tâm trạng ông mang nặng nỗi buồn trước tình cảnh đất nước đau thương, trước thói đời éo le, bạc bẽo. Nhất là từ khi cáo quan về sống ẩn dật ở quê nhà thì nỗi buồn ấy trong thơ ông càng sâu, càng đậm. Tuy vậy nhưng bài Bạn đến chơi nhà lại là nốt vui bất chợt làm bừng sáng cái thông minh, dí dỏm vốn có trong tính cách cụ Tam Nguyên. Ẩn chứa trong bài thơ là một tình bạn già kháng khít, keo sơn, vượt qua mọi ràng buộc của những nghi thức tầm thường. Cái nghèo vật chất không lấn át được tình cảm ấm áp, chân thành. Bài thơ viết theo thể thất ngôn bát cú Đường luật nhưng không theo cấu trúc 4 phần (đề, thực, luận, kết), mỗi phần hai câu như thường thấy. Ở bài này, Nguyễn Khuyên chỉ sử dụng có một câu làm câu đề, câu thứ hai đã chuyển sang phần thực. Giữa phần thực và phần luận lại không có ranh giới rõ rệt. Hai câu 7 và 8 thì câu 7 gắn với phần luận, chỉ có câu 8 là phần kết. Sự phá cách này tạo nên nét độc đáo trong cấu trúc bài thơ, đồng thời chứng tỏ khả năng sáng tạo của nhà thơ. Đã bấy lâu nay bác tới nhà Câu mở đề giản dị, tự nhiên như lời chào hỏi thân tình của hai người bạn thân lâu lắm mới gặp lại nhau. Tuổi già là tuổi người ta thường cảm thấy cô đơn nên khao khát có bạn để chuyện trò, giãi bày tâm sự. Chính vì thế nên khi được bạn đến thăm, nhà thơ thực sự vui mừng. Ông gọi bạn bằng bác. Cách gọi dân dã, thân tình song cũng rất nể trọng, thể hiện sự gắn bó thân thiết giữa chủ và khách. Câu thơ giống như lời chào quen thuộc hằng ngày ấy sẽ là tiền đề cho sự giãi bày tiếp sau đó: Đã lâu rồi, nay mới có dịp bác quá bộ tới chơi nhà, thật là quý hóa. Vậy mà… thôi thì cứ tình thực mà nói, mong bác hiểu mà vui lòng đại xá cho! Sau khi Nguyễn Khuyến rũ áo từ quan, về ở chốn quê nghèo chiêm mất đằng chiêm, mùa mất mùa mà vẫn có bạn tìm tới thăm thì hẳn người ấy phải là tri kỉ; bởi thói đời giàu thời tìm đến, khó thời lui. Xúc động thật sự, nhà thơ nhân đó lấy cái giàu có, quý giá của tình bạn để khỏa lấp cái nghèo nàn vật chất trong cuộc sống của mình. Theo phép xã giao, khi khách đến chơi, trước hết chủ nhà phải có nước có trầu tiếp khách. Bạn thân ở nơi xa tới, lâu ngày mới gặp thì nhất thiết phải mời cơm,mời rượu. Ở chốn phố phường còn có quán xá chứ ở vùng quê Nguyễn Khuyến thì kiếm đâu ra? Cái hay của bài thơ bắt đầu từ ý này: Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa. Nhà thơ phân trần với khách về sự tiếp đãi không thể chu đáo của mình. Vừa mới tay bắt mặt mừng mà lại giãi bày với ý: “Nhà vắng người sai bảo, chợ ở xa, tôi thì già yếu không đi được”, liệu có làm mất lòng nhau? Nhưng bạn già chắc sẽ thông cảm vì lí do chủ nhà đưa ra nghe chừng đúng cả. Mọi thứ ở nhà tuy sẵn nhưng ngặt nỗi: Ao sâu nước cả khôn chài cá,
Vườn rộng rào thưa khó đuổi gà.
Cải chửa ra cây, cà mới nụ,
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa. Hiểu theo bề nổi của chữ nghĩa, nhà thơ muốn thanh minh với bạn: Cá thì nhiều đấy, nhưng ao sâu nước cả. Gà không thiếu nhưng vườn rộng rào thưa. Cải, cà, bầu, mướp thì đang ở độ chửa ra cây, còn mới nụ, vừa rụng rốn, đương hoa. Nghĩa là toàn ở độ dở dang, sắp sửa, chưa dùng được. Vậy là bữa cơm đãi khách với đầy đủ cá thịt hay đạm bạc rau dưa đều không thể có. Thôi thì ta nói chuyện với nhau bằng điếu thuốc, chén nước, miếng trầu vậy. Nhưng giở đến trầu thì đã hết tự bao giờ : Đầu trò tiếp khách trầu không có, mà xưa nay miếng trầu là đầu câu chuyện. Người đọc như hình dung ra rõ ràng cái sự loay hoay, lúng túng thật dễ thương của vị đại quan xưa, nay đã thành ông già dân dã chốn quê mùa. Nhưng xét kĩ thì chủ nhà không nghèo, ngược lại, ông là người giàu có. Câu thơ toàn nói đến cái không nhưng lại hàm chứa cái có. Cái nghèo vật chất trong hiện tại được thi vị hóa như là sự giàu có trong tương lai. Có thể những thứ cá, gà, cải, cà, bầu, mướp đều chẳng thiếu và nhà thơ đã tiếp đãi bạn rất chu tất còn nội dung bài thơ chỉ là cách giới thiệu độc đáo của cụ Tam Nguyên với bạn về cuộc sống thanh đạm của mình sau khi từ quan chăng?!
Cách nói của nhà thơ là cố làm ra vẻ giàu có, dư dả nhưng thực ra ông rất nghèo và cái nghèo ấy dễ gì che giấu được! Bạn biết ta nghèo, lại ở một nơi xa xôi hẻo lánh mà vẫn tìm đến thăm ta, điều đó còn gì quý giá bằng! Tuy vậy, ẩn trong lời nói khiêm nhường của Nguyễn Khuyến là sự tự hào về cảnh sống thanh bần của mình. Ta tuy nghèo thật nhưng dễ gì giàu sang đổi được cái nghèo ấy! Trong đoạn thơ trên thấp thoáng nụ cười hóm hỉnh, thâm Thúy của bậc đại nho. 

Bác đến chơi đây ta với ta là một câu kết hay, là linh hồn của bài thơ. Ta với ta nghĩa là một tấm lòng đến với một tấm lòng; kẻ tri âm đến với người tri kỉ. Vậy thì tất cả những lễ nghi kia đều là tầm thường, vô nghĩa. Chủ và khách có chung một tình cảm thắm thiết thanh cao, đó là cái quý giá không vật chất nào sánh được. Ba tiếng ta với ta gợi cảm xúc mừng vui, thân mật. Bạn bè xa cách đã lâu, nay vượt đường xa dặm thẳm, vượt cái yếu đuối của tuổi già để đến thăm nhau thì thật là quý hóa! Đáng quý hơn nữa là bác với tôi, ta cùng lánh đục tìm trong, lui về vui thú điền viên để giữ trọn hai chữ thiên lương. Sự gần gũi, tương đắc về mặt tâm hồn đã gắn bó chủ và khách làm một. Những điều câu nệ, khách khí đã bị xoá nhòa. Chỉ còn lại niềm vui và sự chân thành bao trùm tất cả. Tình bạn ấy đã vượt lên trên những nghi thức tiếp đãi bình thường. Bạn đến chơi nhà không phải vì mâm cao cỗ đầy mà để được gặp nhau; được hàn huyên tâm sự cho thỏa nỗi khao khát nhớ mong.

 
Bình luận (1)
Mai Anh
Xem chi tiết
laughtpee
21 tháng 1 2018 lúc 23:42

trong kí ức tôi

một ngày hôm ấy

trong căn nhà tối

bên cạnh hàng cây

có đứa em thơ

cười vang vui vẻ

có người mẹ trẻ

hát câu ru hời

có ánh mặt trời

xen qua kẽ lá

và rồi có cả

mây bồng dịu êm

có dòng sông xanh

vắt ngang quê nhỏ

có một bãi cỏ

xanh tận chân trời

đó là quê tôi

nhưng trong kí ức

ngày hè nóng nực

có tiếng trẻ vui...

Bình luận (0)
e mún có ny
21 tháng 1 2018 lúc 22:38

bò an cỏ bò ngu ai đọc chữ ngu hơn bò(mjk 0 ns xấu các bn nha)

Bình luận (0)
Hạ Vy
21 tháng 1 2018 lúc 22:39

năm mới chúc bạn

khỏe không giới hạn

tràn đầy may mắn

on math nhiều hơn!

Bình luận (0)
phạm như khánh
Xem chi tiết
Đặng Thị Cẩm Tú
21 tháng 7 2016 lúc 16:41

bài nào

Bình luận (0)
phạm như khánh
21 tháng 7 2016 lúc 18:49

1,3

 

Bình luận (0)
Xem chi tiết
Son Goku
16 tháng 2 2019 lúc 19:48

Nơi công trường ồn ào và bụi bặm
Kiếp thi công mưa ngấm nắng sạm da
Thân thể anh đen nháy bóng mượt mà
Lòng hãnh diện nhưng tự ti ế vợ
Em yêu không dân công trình thô lỗ
Chỉ suốt ngày với nắng gió ngoài kia
Hết xây trát đến bê tông đầm đìa
Nên da trắng hoá thành đen là thế
Nghề Công trình đâu chỉ ngồi vạch vẽ
Còn gian nan sương nắng những buổi đời
Nếu em có cảm thông kiếp nghiệp trôi
Thì hãy hiểu vì anh làm xây dựng.

Bình luận (0)
pham ba hoang
16 tháng 2 2019 lúc 19:52

Anh thiếu em như cây thiếu nắng

Có em rùi nắng chết mẹ cái cây

Bình luận (0)
Papa
Xem chi tiết
lyli
17 tháng 12 2017 lúc 18:42

kb vs mk nha

    AN TOÀN GIAO THÔNG

   Muốn có an toàn giao thông

Hơi thở người lái phải không có cồn.

   Chỉ có một chút hơi men

Thao tác không chuẩn đi liền rủi ro.

  Chân phanh đạp nhầm chân ga

Xe yêu bỗng chốc hóa ra tử thần.

  Nhiều người tự nhận đàn anh

Cậy tay lái lụa tung hoành đường xa

   Đường tốt cứ phóng hết ga

Chỉ trong tích tắc thế là tai ương.

  Tất cả tai nạn trên đường

Đa phần tốc độ là thường rất cao.

  Trời đêm sáng được nhờ sao

An toàn có được nhờ vào lương tâm.

BIỂN BÁO GIAO THÔNG

  Lái xe trên đường giao thông

Không thuộc biển báo là không an toàn.

  Biển tam giác sơn màu vàng

Biển báo nguy hiểm lại càng khắc ghi.

  Biển tròn vành đỏ nói gì?

Đó là biển cấm không đi ngược chiều.

  Mũi tên dù chỉ hướng nào

Có một gạch chéo đi vào phạt nhanh.

  Biển chữ nhật sơn màu xanh

Là biển chỉ dẫn rành rành đường đi.

  Trên đường quốc lộ phẳng lì

Sơn vàng hai vạch không đi chèn vào.

  Đi vào thì sẽ làm sao?

Lấn làn chèn vạch lẽ nào được tha.

  Đi gần hay đi đường xa

Tôn trọng pháp luật mới là văn minh.

  Nhớ lời vợ dặn

Nhớ lời em dặn đinh ninh

  Rượu bia uống ít rồi mình ăn cơm

Khi còn chếnh choáng hơi men

  Lên giường nằm tạm chớ nên ra đường.

  Lên xe nhớ kiểm tra gương

Quai mũ cài chặt không vương vấn gì

  Một hai đã quyết là đi

Giấy tờ đầy đủ không gì lăn tăn.

  Khi đến ngã tư ngã năm

Nhớ giảm tốc độ để căn đúng đường.

  Gặp khi trời tối đường trơn,

Tai nạn bất chợt dễ thường xảy ra

  Muốn an toàn phải giảm ga

Cố lách cố vượt ấy là không nên.

  Muốn rẽ, trước hết si-nhan

Khi vượt xe khác nhớ quan sát đường.

  Dù ai chín nhớ mười thương

Gọi điện khi lái trên đường rất nguy

  Tạm đỗ xem có việc gì

Xi-nhan chầm chậm cho xe sát đường.

  Qua cổng viện, qua cổng trường

Học sinh đi lại sang đường rất đông

  Luôn luôn ghi nhớ trong lòng

Còi nhiều inh ỏi cũng không ích gì

  Trẻ em nghịch ngợm hiếu kỳ

Hàng năm, hàng bảy có khi ngược chiều

  Những lời căn dặn đáng yêu

Đi xa càng nhớ nhớ nhiều nhớ em

Trong anh sáng một niềm tin

Đã đi về đích bình yên cả nhà.

          HI , MK THU THẬP HẾT ĐÓ , NHỚ KB VÀ !

Bình luận (0)
Love live sunshine
Xem chi tiết
Ngô Ngọc Thùy
17 tháng 1 2017 lúc 19:21

mik chỉ làm dc câu 1 thôi

hôm trước em có đọc 1 quyển sách mang tên"Tôi là Beto".Cuốn sách rất hay và ý nghĩa.Nó tả về cuộc sống của một chú chó lông trắng vs cô chủ tên Ni.Nó phải trải qua bik bao nhiêu chuyện.Nào là khi cô chủ buồn rầu vì đội bóng mà cô yêu thích phải chịu thua trước đội pn.Bà cố của cô chủ qua đời...Nói chung,cuộc sống của Beto rất thú vị.Cuốn sách này là của nhà văn Nguễn Nhật Ánh.Nó đúng là 1 kiệt tác trong mắt em.

nhớ k mik nha

Bình luận (0)
Ngô Ngọc Thùy
17 tháng 1 2017 lúc 19:22

pn vẽ cảnh đồng quê đi.ko khó đâu

k mik nha

Bình luận (0)