Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
trần tú uyên
Xem chi tiết
๖ۣۜкαŋşʉкε♡
23 tháng 10 2018 lúc 19:29

tục ngữ a bạn 

IceAnh
23 tháng 10 2018 lúc 19:31

Uống nước nhớ nguồn.

Cây có cội, nước có nguồn.

Con người có cố có ông
Như cây có cội như sông có nguồn.

........................
23 tháng 10 2018 lúc 19:31

Công cha như núi thái sơn

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra

Trần Thị Thuỷ Nguyên
Xem chi tiết
Phương
17 tháng 10 2018 lúc 20:09

 Bài thơ “Ảnh Bác” của Trần Đăng Khoa

Bài thơ “Bác Hồ - Người cho em tất cả” của Hoàng Long, Hoàng Lân

Bài thơ “Cây vú sữa trong vườn Bác” của Quốc Tấn

Le Trinh
17 tháng 10 2018 lúc 20:09

Nguyển Tất Thành

Nguyển Sinh Cung

Hồ Chí Minh

Nguyển Văn Ba

Hằng Nguyễn channel
17 tháng 10 2018 lúc 20:11

1. Bài thơ “Ảnh Bác” của Trần Đăng Khoa

2. Bài thơ “Bác đến” của Trần Ninh Hồ (1970)

3. Bài thơ “Bác Hồ - Người cho em tất cả” của Hoàng Long, Hoàng Lân

4. Bài thơ “Bác ơi” của Tố Hữu (6-9-1969)

 5. Bài thơ “Cây vú sữa trong vườn Bác” của Quốc Tấn

6. Bài thơ “Cháu nhớ Bác Hồ” của Thanh Hải (8/1956)

Marry Trang
Xem chi tiết
Nguyễn Bảo Nam
18 tháng 12 2020 lúc 21:32

Chú là chú em
Chú đi tiền tuyến, nửa đêm chú về
Ba lô con cóc to bè
Mũ tai bèo bẻ vành xòe trên vai
Cả nhà mừng quá chú ơi
Y như em đã mơ rồi đêm nao
Chú về kể chuyện vui sao
Mỹ thua cũng khóc như nhiều trẻ con
Chắp tay lạy má xin cơm
Em mà có đói, chả hèn thế đâu
Muốn xin chiếc mũ tai bèo
Làm cô giải phóng vượt đèo Trường Sơn.

Khách vãng lai đã xóa
Marry Trang
Xem chi tiết
Smile
Xem chi tiết
Nguyễn Phương Uyên
9 tháng 8 2018 lúc 22:14

\(B=\frac{1}{20}+\frac{1}{30}+\frac{1}{42}+...+\frac{1}{132}\)

\(B=\frac{1}{4\cdot5}+\frac{1}{5\cdot6}+\frac{1}{6\cdot7}+...+\frac{1}{11\cdot12}\)

\(B=\frac{1}{4}-\frac{1}{5}+\frac{1}{5}-\frac{1}{6}+\frac{1}{6}-\frac{1}{7}+...+\frac{1}{11}-\frac{1}{12}\)

\(B=\frac{1}{4}-\frac{1}{12}\)

\(B=\frac{1}{6}\)

TAKASA
9 tháng 8 2018 lúc 22:22

Tính nhanh : 

B = 1/20 + 1/30 + 1/42 + 1/56 + 1/72 + 1/90 + 1/110 + 1/132 

B = 1/4.5 + 1/5.6 + 1/6.7 + 1/7.8 + 1/8.9 + 1/9.10 + 1/10.11 + 1/11.12

B = 1/4 - 1/5 + 1/5 - 1/6 + 1/6 - 1/7 + 1/7 - 1/8 + ...... + 1/11 - 1/12

B = 1/4 - 1/12

B = 3/12  - 1/12

B = 2/12

B = 1/6 

hathanhdatmnm
Xem chi tiết

Bạn vào câu hỏi tương tự nhé !

Sontung mtp
19 tháng 9 2018 lúc 13:51

con :5 tuổi

bố:45 tuổi

Sắc màu
19 tháng 9 2018 lúc 14:04

Gọi tuổi con năm nay là x ( tuổi )

=> Tuổi cha hiện nay là : 9x ( tuổi )

Tuổi con 15 năm sau là : x + 15 ( tuổi )

Tuổi bố 15 năm sau là : 9x + 15 ( tuổi )

Mà tuổi bố 15 năm sau gấp 3 lần tuổi con

=> 9x + 15 = 3. ( x + 15 )
=> 9x + 15 = 3x + 45

=> 9x = 3x + 45 - 15

=> 9x = 3x + 30

=> 9x - 3x = 30

=> 6x = 30

=> x = 30 : 6 

=> x = 5 

Vậy tuổi con hiện nay là 5 tuổi

Trần Thị Thuỷ Nguyên
Xem chi tiết

1 . Ngoan ngoãn

2 . Hiếu Thảo

3 . Quý mến

4 . Yêu đương

5 . Yêu quý 

Trần Ngọc Mỹ Anh
23 tháng 9 2018 lúc 11:58

hiếu thảo 

yêu thương

ngoan ngoãn

yêu mến

yêu quý

Hiếu thảo

Ngoan ngoãn

Vâng lời

Yêu quý

Kính trọng

Đỗ Gia Linh
Xem chi tiết
Bùi Quỳnh Như
24 tháng 12 2021 lúc 21:53

1.... Xưa nghèo túng chẳng nơi để ở

Lại nhiều con vay nợ chất chồng

Cơm chẳng đủ, áo cũng không

Xót Cha thương Mẹ giữa đồng tắm mưa

Xong mùa vụ cũng vừa là lúc

Chủ tới nhà thúc giục nợ nần

Từ bậu cửa, tới giữa sân

Kẻ đong người chở thóc dần…vơi đi

Cứ như vậy kiên trì gian khổ

Vì các con vẫn cố gượng mình

Cha chịu khổ, Mẹ hy sinh....

2.Đời cha khó nhọc gian truân lắm

Bốn mùa mưa nắng tắm mồ hôi

Những đêm đông lờ lững mây trôi

Giấc ngủ không đầy thương con thơ lạnh

Bao ngày rã ròng mưa không chịu tạnh.

Dáng lom khom gánh bó củi tròn

Mái tóc hằn màu sương gió mỏi mòn

Đôi chân gầy cũng không còn lành lặn

Bát cơm không đầy chấm thìa muối mặn...

3.    Đêm đêm con thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con.

       Biển Đông có lúc vơi đầy
Chứ lòng cha mẹ biển trời nào dâng.

       Mẹ cha gánh vác hy sinh
Mẹ cha quên cả thân mình vì con.

Nhớ cho mik nha!  HT

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Hoàng Tường Vi
Xem chi tiết
Nguyễn Mạnh Quân
18 tháng 9 2016 lúc 22:10

Chiều qua, khi hồi trống tan trường vừa điểm tôi vội vã đi thẳng về phía nhà xe. Trên con đường quen thuộc, đôi chân tôi guồng những vòng xe mạnh mẽ hơn. Tôi đạp xe về nhà mà trong lòng háo hức. Tôi vừa xúc động lại vừa thấy vui vui. Tôi mong sao được kể thật nhanh cho cả nhà nghe câu chuyện cảm động mà tôi vừa được chứng kiến ở trường mình.

Chả là để thể hiện lòng biết ơn thực sự của các thế hệ con cháu đối với sự hy sinh của cha ông, trường tôi có mời một đoàn ca nhạc về trường biểu diễn. Điều đặc biệt là các ca sĩ đều là những người đã phải gánh chịu ít nhiều những di chứng của chất độc màu da cam. Người thì bị mất đôi chân, người thì không con đôi mắt. Đáng thương hơn khi có những người dường như chỉ còn tồn tại một vài bộ phận trong con người. Thế nhưng tất cả những con người ấy đã khiến cho cả trường chúng tôi phải vô cùng khâm phục bởi họ là những tấm gương tuyệt vời về ý chí và sự quyết lâm

Thú thực, mới đầu chúng tôi đi xem chỉ vì đứa nào cùng háo hức tò mò. Thế nhưng khi tấm màn nhung khép lại chương trình biểu diễn thì chúng tôi đứa nào đứa nấy đều cảm thấy xúc động sâu xa.

Buổi diễn bắt đầu bằng những lời giới thiệu chân thật và lay động lòng người của chú trưởng đoàn. Nó dường như là một bài diễn thuyết được chuẩn bị kỹ càng từ trước. Thế nhưng khi chính những mảnh đời đau khổ kia lên tiếng thì mọi người bắt đầu rơi nước mắt. Những cái tên, những quê quán, những cuộc đời và những lý do… Tất cả, tất cả đều bắt đầu bằng những ước mơ, những khát khao yên bình và hạnh phúc. Thế nhưng chiến tranh đã cướp đi tất cả. Chiến tranh tàn bạo đến mức không cho cả những ước mơ nhỏ nhoi nhất được hình thành. Mười ca sĩ là mười cảnh tàn tật khác nhau, mười lý do bất hạnh khác nhau. Và tất nhiên phía sau mười con người cần được cảm thông và chia sẻ ấy còn bao nhiêu người khác đang ngày đêm ngậm ngùi ôm những nỗi đau đớn xót xa.

Khác hẳn với màn giới thiệu, buổi trình diễn lại chẳng có một chút gì gợi ra cảnh đau thương. Rất nhiều và rất nhiều bài hát đã được biểu diễn bởi những chất giọng khác nhau. Thế nhưng chúng đều có chung một đặc điểm đó là đều ngợi ca những ước mơ, lòng bác ái và sự công bằng; ngợi ca những ước mơ và khát khao của tuổi thơ của những người đang sống và cả những người đã khuất. Chương trình cuốn hút tất cả người xem, thậm chí nhiều bạn, trong đó có cả tôi đã bước lên sân khấu để tặng hoa và để cùng hát lên những lời ca chia sẻ. Chúng tôi đã khóc, khóc thực sự trong niềm thân ái, trong sự yêu thương và mong ước được sẻ chia.

Buổi trình diễn nằm ngoài sự hình dung của tất cả chúng tôi. Nó thực sự khiến chúng tôi bất ngờ và xúc động. Câu chuyện được tôi kể cho gia đình nghe ngay sau khi mọi người dùng xong cơm trưa. Nhấp một chút nước trà, bố tôi vừa dặn đò vừa tâm sự: “Các con còn nhỏ hiểu được như thế là rất quý. Thế nhưng, những gì các con đã làm là chưa thật lớn đâu. Các con còn phải làm nhiều việc tốt lành hơn nữa để đền đáp công ơn của những người đã hy sinh để mang lại hạnh phúc cho cuộc  đời mình”.

Nguyễn Mạnh Quân
18 tháng 9 2016 lúc 22:08

nhận 1 tick nha