trong câu :
Tấm gương trong phản chiếu những nét sinh hoạt thân quen của làng quê là cái ao làng
Thuộc kiểu câu gì
các bạn giúp mk nha mk cần gấp
Xác định thành phần câu trong những câu sau A.tấm gương trong sáng phản chiếu những nét sinh hoạt thân quen của làng quê là cái ao làng B.trên các trảng rộng và chung quanh những lùm cây bụi thấp, ta có thể nghe tiếng vù vù bất tận của hàng nghìn loại côn trùng có cánh bay đi bay lại C.những cánh buồm nâu trên biển được nắng chiếu vào hồng rực lên như đàn bướm múa lượn giữa trời xanh D.những núi xa màu lắm nhạt pha màu trắng sữa
xác định thành phần câu trong những câu sau :
a; tấm gương trong sáng phản chiếu những nét sinh hoạt thân quen của làng quê là cái làng .
b; trên các trảng rộng và chung quanh những lùn cây thấp , ta có thể nghe tiếng vù vù bất tận của hàng nghìn loại côn trùng có cánh bay đi bay lại .
các bạn làm nhanh gupws mh nha
a, Tấm gương trong sáng phản chiếu những nét sinh hoạt thân quen của làng quê / là cái làng.
VN ( vị ngữ) CN ( chủ ngữ )
b, Trên các trảng rộng và chung quanh những lùn cây thấp,/ ta có thể nghe tiếng vù vù bất tận của hàng nghìn loại côn
TN ( trạng ngữ ) CN ( chủ ngữ )
trùng có cánh/ bay đi bay lại.
VN ( vị ngữ )
Câu a là dạng câu đảo ngữ ( tức là đảo vị ngữ lên chủ ngữ và ngược lại) bạn nhé!
Mình sửa lại chú câu b ta là chủ ngữ, còn lại là vn nhé
bạn trả lời lại cả bài đi
. xác định trạng ngữ, chủ ngữ, vị ngữ
a,tấm gương trong phản chiếu những nét sinh hoạt thân quen của làng quê là cái ao làng.
b,vào những trưa nắng, tôi vo áo gối đầu nằm thiu thiu ngủ dưới bóng cây bên bờ ao.
tấm gương trong/phản chiếu những nét sinh hoạt thân quen của làng quê là cái ao làng
CN VN
vào những trưa nắng, tôi/vo áo gối đầu nằm thiu thiu ngủ dưới bóng cây bên bờ ao
TN CN VN
hok tút
Cái ao làng
Tấm gương trong sáng phản chiếu những nét sinh hoạt thân quen của làng quê là cái ao làng.
Qua nhiều làng quê đất nước ta, tôi đã gặp những ao làng trong mát, đàn vịt trắng hụp bơi lơ lửng. Bên bờ ao có cây muỗm già gốc sần sùi, lá xanh tốt tỏa bóng râm che cho người làm đồng trưa tránh nắng đến ngồi nghỉ; cho trâu bò đến nằm nhai uể oải, vẫy tai, ngoe nguẩy đuôi xua ruồi muỗi, mắt khép hờ lim dim....
Hãy nói những con vật, cây cối có trong đoạn văn trên.
đàn vịt,cây muỗm già,trâu,bò,ruồi muỗi.
k nha
Con vật : đàn vịt, trâu bò
Cây cối : Cây muỗm
tất cả đều thiếu người làm đồng bởi con người cũng là động vật mà !!!!!!!!!!!!!!!!!!!
trong các câu sau , câu nào là câu ghép ( viết kết quả đúng )
A. buổi sáng , ánh nắng dịu dàng,ngọt màu mật ong từ bầu trời ngoài cửa sổ rọi vào nhà , in hình hoa lá trên mặt bàn
B. càng về đêm , trăng như chiếc thuyền vàng trôi trong mây trên bầu trời ngoài cửa sổ ,và có lúc nó như chiếc đèn thả ánh sáng xuống đáy sân
C.tấm gương trong phản chiếu những nét sinh hoạt thân quen quê là cái ao làng
D. con diều hâu màu nâu lợn như một chieescx tàu lượn thể thao trong im lặng làm ớn lạnh cả đàn gà con
Gạch / tách chủ ngữ, vị ngữ, gạch dưới trạng ngữ của mỗi câu sau rồi cho biết đó là câu kể thuộc kiểu câu gì?
a. Nhờ có bạn bè giúp đỡ, bạn Hòa có nhiều tiến bộ trong học tập và tu dưỡng bản thân.
Câu kiểu…………………………
b. Đêm ấy, bên bếp lửa hồng,cả nhà ngồi luộc bánh chưng, trò chuyện đến sáng.
Câu kiểu…………………………
c. Mỗi lần Tết đến, đứng trước những cái chiếu bày tranh làng Hồ giải trên các lề phố Hà
Nội, lòng tôi thấm thía một nỗi biết ơn đối với những người nghệ sĩ tạo hình của nhân dân.
Câu kiểu…………………………
Viết một đoạn văn ngắn miêu tả một người bạn thân của em. Trong đoạn văn có sử dụng các loại dấu câu.
GIÚP MK,MK CẦN GẤP NHANH MK TICK NHA
NHANH TRL GIÚP MK CÂU HỎI NÀY ĐI MK SẮP PHẢI NỘP RỒI!!!
Em và Trúc chơi thân với nhau từ lớp Một đến giờ. Hai đứa bằng tuổi nhau nhưng Trúc cao hơn em một cái đầu và tính tình lại chững chạc, điềm đạm như người lớn đấy. Bạn không đẹp nhưng với khuôn mặt hiền lành dễ thương nên được rất nhiều bạn quý mến. Làn da ngăm ngăm màu bánh mật khỏe khoắn nhưng rất mịn màng bạn tự hào vì đó là sở hữu một làn da giống ba. Trúc rất ham học hỏi và bạn ấy học rất giỏi. Bạn là tấm gương để em noi theo. Ở lớp, Trúc rất thân thiện, nên những bài nào khó các bạn hỏi Trúc tận tình chỉ bảo. Em rất quý Trúc và rằng chunhs em sẽ thân nhau mãi như bây giờ.
Câu 9. Câu nào dưới đây thuộc kiểu câu kể Ai- làm gì?
•A. Hoa phượng đã nở đỏ rực trên khắp các cành cây.
•B. Trong buổi hoàng hôn, những cánh diều chao liệng trên đồng quê thật đẹp.
•C. Các mẹ các chị mặc váy thêu, cổ đeo vòng bạc.
•D. Bầy sơn ca ríu rít trò chuyện trên vòm lá.
Các bn giúp mk vs nha!! mk cần gấp
mình nghĩ là cả bốn câu đều đúng đấy !
Chọn 1 trong các đề văn sau
-Kể về kỉ nghiêm đáng nhớ
-Kể về một chuyện vui sinh hoạt
-Kể về bạn mới quen
-Kể về một cuộc gặp gỡ
-Kể về những đổi mới ở quê em
-Kể về thầy giáo hay cô giáo
-Kể về người thân
Hãy chọn 1 đề rồi viết cho mk một bài văn nha
Ngày mai mk kiểm tra cái này rồi
Ba mẹ tôi lấy nhau muộn mằn, bởi vậy, cho đến năm bố tôi gần bốn mươi tuổi mới sinh ra tôi, mẹ đau ốm liên miên và một vài năm sau khi sinh tôi, thì mẹ qua đời. Từ đó chỉ có mình ba nuôi tôi khôn lớn.
Ba tôi người dong dỏng cao, nước da đen sạm vì làm việc ở công trường phải phơi nắng và đi lại nhiều. Trên gương mặt sạm đi vì nắng, cằn cỗi theo dòng thời gian ấy là đôi mắt đượm buồn, lúc nào cũng đầy ưu tư. Nhưng ba tôi có nụ cười rất đẹp, rất hiền, có lẽ vì nước da đen sạm nên khi cười răng ba thật trắng và sáng. Tôi yêu lắm mỗi khoảng khắc ba cười, tiếng cười giòn tan xua tan mọi vất vả, khó khăn.
Là một người đàn ông, vốn mang sẵn trong mình bản tính vụng về, cha đâu có cái khéo léo tinh tế như mẹ, cũng bởi vậy mà từ hồi bé vốn là một đứa con gái nhưng tôi luôn được ba cho ăn mặc và cắt tóc như con trai. Tính cách tôi vì thế mà cũng hiếu động như lũ con trai trong xóm.
Ba tôi là người chu đáo cẩn thận, mỗi lần phải đi công tác xa, ba luôn làm rất nhiều đồ ăn đặt sẵn trong tủ để cho tôi ăn dần. Ba nấu không khéo, khi mặn khi nhạt nhưng lần nào tôi cũng ăn hết bay số đồ ăn đó. Bởi tôi biết ba đã dành cả tấm lòng của mình vào những món ăn ấy. Trong công việc ba là người cần mẫn, chịu khó và có nhiều sáng kiến mới mẻ. Với mỗi việc, ba luôn tìm ra nhiều hướng giải quyết khác nhau, luôn có phương án dự phòng, bởi vậy nên mọi việc luôn được hanh thông không bao giờ bị ngưng trệ. Cũng vì thế mà đồng nghiệp hết sức yêu quý và kính trọng ba. Đối với hàng xóm ba là người tốt bụng, thân thiện, luôn tận tình giúp đỡ những người xung quanh.
Ba đã trải qua một nửa đời mình, mái tóc đã bạc vài phần nhưng ba luôn yêu thương và chăm sóc tôi hết mực. Tôi còn nhớ mãi năm ấy tôi vào lớp một, vì là con gái nên tôi sẽ phải mặc váy. Ba đã đi mua bộ váy đẹp nhất, xinh nhất mang về cho tôi. Sáng sớm hôm ấy, đôi bàn tay vụng về của ba tết tóc cho tôi, bím tóc có phần lệch lạc và siêu vẹo nhưng tôi đã vô cùng vui sướng khi ba làm điều đó cho mình. Lần đầu tiên tôi được làm con gái thực sự. Giờ đây mỗi lần nghĩ lại kỉ niệm đó, tôi lại ứa nước mắt và thầm cảm ơn sự quan tâm, chăm sóc và yêu thương của cha dành cho mình. Có lẽ trong cuộc đời này, ngoài người mẹ đã mất thì cha là người yêu thương tôi nhất.
Tôi chỉ mong ước trong cuộc đời đầy chông gai, bão táp này luôn có ba ở bên để che chở, vỗ về, nâng đỡ mỗi khi tôi vấp ngã. Tôi cũng mong ba sống mãi để tôi dùng chút sức nhỏ bé của mình báo đáp công ơn sinh thành và dưỡng dục của ba suốt bao năm qua.
Tham khảo dàn ý :
1. Mở bài
Giới thiệu về người bạn của mình và nêu tình cảm.
2. Thân bài
- Kể hoàn cảnh quen người bạn mới
- Tả ngoại hình bạn mới
- Kỉ niệm đầu tiên của hai bạn
- Tình cảm của mình với bạn
3. Kết bài
Tình cảm của mình.
~Study well~
#Kinn
Trong mấy năm đi học, em đã có rất nhiều kỉ niệm buồn vui dưới mái trường thân yêu. Nhưng kỉ niệm mà em sẽ chẳng bao giờ quên đó là kỉ niệm hồi lớp 1, khi em tập viết và cô giáo đã tận tình cầm tay em viết từng nét.
Tròn 6 tuổi, em bước vào lớp một với tất cả sự háo hức. Em học đọc rất nhanh, chỉ nghe cô giáo đọc một lần, em có thể đọc theo vanh vách. Nhưng viết với em quả là một hành trình gian nan. Em thuận tay trái, từ nhỏ mẹ đã rèn cho em cầm bút tay phải. Nhưng cứ khi nào không có ai nhìn là em lại đổi tay. Cô giáo đầu tiên của em tên là Ngọc. Đúng như cái tên, cô xinh xắn và rạng rỡ, lại trìu mến, hiền dịu. Cô biết em thuận tay trái nên thường xuống bàn quan sát tôi viết. Bước vào học kì hai, chúng em tập viết chữ nhỏ, lại viết những bài chính tả dài hơn. Chữ em dần nguệch ngoạc. Trong giờ chính tả hôm đó, cô chép những dòng chữ tròn trịa lên bảng, chúng em chép vào vở của mình. Vì thấy cô không để ý, em lại đổi tay để viết.
Đến cuối buổi học, cô Ngọc trả vở chính tả cho chúng em. Cô bắt đầu nhận xét. Bỗng, cô nhắc tới em: "Bạn Gia Bảo hôm nay viết có tiến bộ. Tuy nhiên, cô nghĩ là con đang quên một điều." Em hoảng hốt cúi mặt xuống. Trong tà áo dài thướt tha, cô bước xuống bàn em và tiếp lời: "Cả lớp nhớ cô dặn khi viết, tay chúng ta cầm bút thế nào không?" Lớp em đồng thanh nhắc lại lời cô dặn. Cô lại nói: "Tuy vậy, bạn Gia Bảo vẫn quên. Cô phê bình Gia Bảo trong buổi học ngày hôm nay." Rồi cô nhìn thẳng em và nói: "Cô hi vọng Gia Bảo sẽ nhớ lời cô dặn." Một vài bạn cất tiếng cười chê bai. Nghe thấy vậy, khuôn mặt em nóng bừng, nước mắt ứa ra và bàn tay vò trang vở vừa viết. "Cô thấy hôm nay chữ con viết tròn, đều đúng khoảng cách. Con viết đẹp hơn rất nhiều bạn." - Cô lại nhẹ nhàng nói. Cả lớp im phăng phắc. Em được cô khen lại thấy êm lòng nên trút bỏ được cơn tức giận của một cậu con trai hiếu thắng.
Từ đó, em kiên trì rèn viết bằng tay phải. Lên lớp 2, em đã viết được những dòng chữ vô cùng sạch đẹp. Dù bây giờ, em không còn được học cô nữa, nhưng những bài học lí thú hay lời dạy ân cần của cô vẫn còn in đậm trong tâm trí em.