ai thấy tui xinh tôi mặc áo hồng
vào chat nhé mn
mik mặc áo hồng mn thấy mik sao
vào chat nhé
áo hồng mak khoe 5 lần, 7 lượt, rảnh quá xá!!!
Mk thấy bthuong. Mak s có mỗi cái áo , muốn nghe nhiều cmt v
xấu thôi chứ sao bây h nếu có lựa thì tui...........
ai đang online chat với mik đi
các bạn ơi mik mặc áo hồng còn em áo trắng chấm bi là em thứ 2 nhà mik còn bé nhỏ là em thứ 3 bế em nhỏ là bố mik
ai thấy ảnh đẹp và mik xinh nào điểm danh chat với mik nhé
Nhìn mặt wen wen hình như đã gặp ở đâu roy mà k nhớ ra
một gđình thật hạnh phúc
this pictures very nice !!!Ai cho hỏi điều kỳ lạ này được ko :V
phần chat của tôi đang lưu lại những gì tôi chat tự nhiện tui tắt đi một lúc quay lại lại ko thấy những lời chat đó nữa
ai biết nói tôi nghe :V
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.
Lê Quốc Việt bị ngu à mày nhìn tao có giống đăng tấm bậy ko
Đọc bài văn sau và thực hiện yêu cầu nêu ở dưới :
Cái áo của ba
Tôi có một người bạn đồng hành quý báu từ ngày tôi còn là đứa bé 11 tuổi. Đó là chiếc áo sơ mi vải Tô Châu, dày mịn, màu cỏ úa.
Chiếc áo sờn vai của ba dưới bàn tay vén khéo của mẹ đã trở thành cái áo xinh xinh, trông rất oách của tôi. Những đường khâu đều đặn như khâu máy, thoáng nhìn qua khó mà biết được đó chỉ là một cái áo may tay. Hàng khuy thẳng tắp như hàng quân trong đội duyệt binh. Cái cổ áo như hai cái lá non trông thật dễ thương. Mẹ còn may cả cái cầu vai y hệt như chiếc áo quân phục thực sự. Cái măng sét ôm khít lấy cổ tay tôi. Khi cần tôi có thể mở khuy và xắn tay áo lên gọn gàng. Mặc áo vào, tôi có cảm giác như vòng tay ba mạnh mẽ và yêu thương đang ôm lấy tôi, tôi như được dựa vào lồng ngực ấm áp của ba… Lúc tôi mặc đến trường, các bạn và cô giáo đều gọi tôi là "chú bộ đội". Có bạn hỏi: "Cậu có cái áo thích thật! Mua ở đâu thế?" "Mẹ tớ may đấy!" - Tôi hãnh diện trả lời.
Ba đã hi sinh trong một lần đi tuần tra biên giới, chưa kịp thấy tôi chững chạc như một anh lính tí hon trong cái áo mẹ chữa lại từ chiếc áo quân phục cũ của ba.
Mấy chục năm đã qua, chiếc áo còn nguyên như ngày nào mặc dù cuộc sống của chúng tôi đã có nhiều thay đổi. Chiếc áo đã trở thành kỉ vật thiêng liêng của tôi và cả gia đình tôi.
PHẠM HẢI LÊ CHÂU
a) Tìm các phần mở bài, thân bài, kết bài.
b) Tìm các hình ảnh so sánh và nhân hóa trong bài văn.
a) - Mở bài: Tôi có một… màu cỏ úa.
- Thân bài: Chiếc áo sờn vai… quân phục cũ của ba.
- Kết bài: Mấy chục năm… cả gia đình tôi.
b) Các hình ảnh so sánh và nhân hóa trong bài văn:
- Hàng khuy thẳng tắp như hàng quân trong đội duyệt binh. Cái cổ áo như hai cái lá non.
- Mẹ còn may cả cái cầu vai y hệt như chiếc áo quân phục.
- Gọn gàng như một chú bộ đội.
- Chững chạc như một anh lính tí hon.
- Như vòng tay ba mạnh mẽ và yêu thương đang ôm lấy tôi.
- Như được dựa vào lồng ngực ấm áp của ba.
Ngày xửa ngày xưa, ở một làng quê nọ có 1 gia đình có 2 chị em gái xinh đôi vô cùng thông minh và xinh đẹp nhưng tính tình rất kỳ lạ. Cô chị chỉ nói thật vào buổi sáng, còn cô em chỉ nói thật vào buổi chiều. Một hôm nhà có khách đến chơi, hai chị em được bố mẹ cho mặc áo đẹp để đón khách, một người mặc áo màu đỏ, một người mặc áo màu xanh. Vị khách hỏi hai chị em: "Trong hai cháu, ai là chị? Bây giờ là buổi sáng hay buổi chiều?" Người mặc áo màu đỏ: Cháu là chị, bây giờ là buổi sáng. Người mặc áo màu xanh: Cháu là chị, bây giờlà buổi chiều. Em có biết ai là chị, ai là em không?
Giả sử lúc vị khách hỏi là buổi chiều. Vì buổi chiều thì người chị luôn nói dối nên đáng ra cô chị phải nói là "Cháu không phải là chị!". Nhưng cả hai đều nhận mình là chị, do đó thời điểm vị khách hỏi hai chị em là buổi sáng và người mặc áo đỏ là cô chị và cô em là người mặc áo xanh.
Người mặc đỏ là chị. Người mặc áo xanh là em.
Trong cuộc sống tôi luôn cảm thấy trống vắng và rồi tôi đã chọn vượt qua bằng cách dựa vào một tinh thần ảo -một người tôi yêu thương, mặc dù biết người đó không hề yêu tôi để bây giờ tôi hối hận. Vậy nên đừng ai giống tôi nhé!
ủa, bạn dựa vào nó và vượt qua là có lợi, rồi hối hận là có hại, vậy là sao?
hi mọi người, hãy tận hưởng cuộc đời và làm mọi người và bản thân hạnh phúc, vì rồi sẽ có 1 ngày ta rời khỏi họ và ta cũng sẽ không thể cảm nhận đc gì!
bởi khi người đó rời bỏ tôi tôi sẽ thấy trống trải và vô cùng lạc lõng ,bơ vơ .Vậy bạn đã hiểu chưa
Cho đ.v sau:
Sáng nay,gió mùa Đông Bắc tràn về vậy mà tôi đi học lại quên mang theo áo ấm . Bỗng nhiên tôi thấy mẹ và chiếc áo len trên tay . Mẹ xin cô giáo cho tôi ra khỏi lớp rồi dục tôi mặc áo . Đây là chiếc áo mẹ đan cho tôi từ mùa đông năm ngoái .Khoác chiếc áo vào ,tôi cảm thấy ấm áp và muốn nói thành lời " Con cảm ơn mẹ ! "
Em hãy thêm yếu tố miêu tả và biểu cảm để tạo thành đoạn văn mới
Sáng nay, gió mùa đông bắc tràn về. Những cơn gió mang hơi thở lạnh lẽo của mùa đông phương bắc, cái giá lạnh cắt da cắt thịt. Ấy vậy mà khi đi học, tôi lại không mặc áo ấm. Ngồi trong lớp tôi rét run lên và thầm nghĩ :" Sao lạnh quá! Kiểu này về thế nào cũng ốm mất.Ước gì bây giờ mẹ mang áo tới cho mình." Bỗng nhiên tôi nhìn thấy mẹ đang đứng ngoài của lớp với chiếc áo lên trên tay nét mặt mẹ tươi cuwoif nhưng cũng có phần lo lắng. Mẹ xin phép cô cho tôi ra khỏi lớp rồi giục tôi mặc áo. Đây là là chiếc áo len mẹ đan cho tôi từ mùa đông năm ngoái, khoác chiếc áo vào tôi cảm thấy được sự ấm áp của tình yêu vô bờ bến mà mẹ dành cho tôi. Lúc này tôi chỉ muốn ôm chầm ấy mẹ mà nói rằng "Mẹ ơi! Con cảm ơn mẹ nhiều lắm!"
Cái áo của ba
Tôi có một người bạn đồng hành quý báu từ ngày tôi còn là đứa bé 11 tuổi. Đó là chiếc áo sơ mi vải Tô Châu, dày mịn, màu cỏ úa.
Chiếc áo sờn vai của ba dưới bàn tay vén khéo của mẹ đã trở thành cái áo xinh xinh, trông rất oách của tôi. Những đường khâu đều đặn như khâu máy, thoáng nhìn qua khó mà biết được đấy chỉ là một cái áo may tay. Hàng khuy thẳng tắp như hàng quân trong đội duyệt binh. Cái cổ áo như hai cái lá non trông thật dễ thương. Mẹ còn may cả cái cầu vai y hệt như chiếc áo quân phục thật sự. Cái măng sét ôm khít lấy cổ tay tôi. Khi cần, tôi có thể mở khuy và xắn tay áo lên gọn gàng. Mặc áo vào, tôi có cảm giác như vòng tay ba mạnh mẽ và yêu thương đang ôm lấy tôi, tôi như được dựa vào lồng ngực ấm áp của ba…Lúc tôi mặc đến trường, các bạn và cô giáo đều gọi tôi là “chú bộ đội”. Có bạn hỏi: “Cậu có cái áo thích thật! Mua ở đâu thế?” “Mẹ tớ may đấy!” - Tôi hãnh diện trả lời.
Ba đã hi sinh trong một lần đi tuần tra biên giới, chưa kịp thấy tôi chững chạc như một anh lính tí hon trong cái áo mẹ chữa lại từ chiếc áo quân phục của ba.
Mấy chục năm đã qua, chiếc áo còn nguyên như ngày nào mặc dù cuộc sống của chúng tôi đã có nhiều thay đổi. Chiếc áo đã trở thành kỉ vật thiêng liêng của tôi và gia đình tôi.
Phạm Hải Lê Châu
Câu 1. Bạn nhỏ có được chiếc áo mới là do đâu? (0,5 đ)
A. Mẹ mua cho.
B. Mẹ may từ một mảnh vải cũ của bố để lại.
C. Mẹ sửa chiếc áo của bố để lại.
D. Mẹ tặng em nhỏ ngày sinh nhật.
Câu 2. Chiếc áo của ba đã trở thành chiếc áo xinh xinh của bạn nhỏ vì: (1 đ)
A. Bạn nhỏ đã mặc vừa chiếc áo của ba.
B. Mẹ đã khéo chữa chiếc áo của ba vừa với bạn nhỏ.
C. Bạn nhỏ rất yêu ba nên thây chiếc áo của ba cũng rất đẹp.
D. Tất cả những đáp án đã nêu trong các câu trên.
Câu 3: Dòng nào dưới đây nêu đúng nhất nội dung bài đọc. (1 đ)
A. Tả chiếc áo của ba mà mẹ đã khéo chữa vừa với bạn nhỏ.
B. Tình cảm của những người trong gia đình đối với người ba đã hi sinh.
C. Tình cảm của em nhỏ đối với ba.
D. Tả chiếc áo của ba mà mẹ đã khéo chữa vừa với bạn nhỏ. Tình cảm của những người trong gia đình đối với người ba đã hi sinh.
Câu 4. Biện pháp nghệ thuật nổi bật được sử dụng trong bài văn trên là gì? (1 đ)
Trả lời: ……………………………………………………………………………….
…………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………
Câu 5: Vì sao mặc áo vào bạn nhỏ cảm thấy ấm áp? (0.5 đ)
Trả lời: ……………………………………………………………………………….
…………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………
Câu 6: Theo em khi mặc chiếc áo của ba, bạn nhỏ có suy nghĩ gì về trách nhiệm của mình ? (0.5 đ)
Trả lời: ……………………………………………………………………………….
…………………………………………………………………………………………
.........................................................................................................................................
Câu 7. Cho câu: “Cái cổ áo như hai cái lá non trông thật dễ thương.” Bộ phận nào trả lời cho câu hỏi “Ai (cái gì)? (1 đ)
Trả lời: ……………………………………………………………………………….
…………………………………………………………………………………………
Câu 8: Cho câu: Mấy chục năm qua, chiếc áo còn nguyên như ngày nào mặc dù cuộc sống của chúng tôi có nhiều thay đổi. (0.5 đ)
- Chủ ngữ là:................................................................................................................
- Vị ngữ là:..................................................................................................................
Câu 9: Tìm từ trái nghĩa với từ “khéo” .(0,5 đ)
Trả lời: ……………………………………………………………………………….
Câu 10: Viết lại câu sau cho hay hơn: (0.5 đ)
Bố của bạn trong câu chuyện đã chết khi đi tuần tra biên giới.
Trả lời: ……………………………………………………………………………….
…………………………………………………………………………………………
Cho đ.v sau: Sáng nay,gió mùa Đông Bắc tràn về vậy mà tôi đi học lại quên mang theo áo ấm . Bỗng nhiên tôi thấy mẹ và chiếc áo len trên tay . Mẹ xin cô giáo cho tôi ra khỏi lớp rồi dục tôi mặc áo . Đây là chiếc áo mẹ đan cho tôi từ mùa đông năm ngoái .Khoác chiếc áo vào ,tôi cảm thấy ấm áp và muốn nói thành lời " Con cảm ơn mẹ ! "
Em hãy thêm yếu tố miêu tả và biểu cảm để tạo thành đoạn văn mới
Bài làm từ 30-35 dòng
Sáng nay, gió mùa đông bắc tràn về. Những cơn gió mang hơi thở lạnh lẽo của mùa đông phương bắc, cái giá lạnh cắt da cắt thịt. Ấy vậy mà khi đi học, tôi lại không mặc áo ấm. Ngồi trong lớp tôi rét run lên và thầm nghĩ :" Sao lạnh quá! Kiểu này về thế nào cũng ốm mất.Ước gì bây giờ mẹ mang áo tới cho mình." Bỗng nhiên tôi nhìn thấy mẹ đang đứng ngoài của lớp với chiếc áo lên trên tay nét mặt mẹ tươi cuwoif nhưng cũng có phần lo lắng. Mẹ xin phép cô cho tôi ra khỏi lớp rồi giục tôi mặc áo. Đây là là chiếc áo len mẹ đan cho tôi từ mùa đông năm ngoái, khoác chiếc áo vào tôi cảm thấy được sự ấm áp của tình yêu vô bờ bến mà mẹ dành cho tôi. Lúc này tôi chỉ muốn ôm chầm ấy mẹ mà nói rằng "Mẹ ơi! Con cảm ơn mẹ nhiều lắm!"