Theeo em thì tài năng hay tấm lòng của Kiều Phương đã cảm hóa người anh
Tấm lòng hay tài năng của Kiều Phương đã cảm hóa được người anh
Làm ơn trả lời lẹ đi mai kt rồi đấy
Tấm lòng của cô bé đã làm hóa giải được người anh, làm cho người anh thất tỉnh trước những hành động của mình. Mặc dù anh trai gọi là “mèo” vì cái tội lục lọi đồ linh tinh nhưng Kiều Phương vẫn “vui vẻ chấp nhận” và hồn nhiên khoe với bạn bè. Cách trò chuyện của Kiều Phương với anh trai cũng chưng tỏ Kiều Phương là cô bé nhí nhảnh, trong sáng và vô cùng đáng yêu “Nó vênh mặt, mèo mà lại, em không phá là được”. Dù cho người anh trai khó chịu đến cỡ nào thì cô bé này vẫn không bao giờ tức giận, luôn giữ được sự hài hòa và tinh nghịch như thế. Cô bé chưa bao giờ ghét anh, mặc dù anh rất ghét cô, ghen tỵ với cô. Bức tranh là hình ảnh cậu con trai có đôi mắt rất sang, nhìn ra ngoài cửa sổ, toát lên một vẻ đẹp tuyệt vời. Có thể nói đây là chi tiết khiến người đọc xúc động về tình cảm an hem trong gia đình. Chính bức tranh này của Kiều Phương đã “thức tỉnh” được trái tim người anh, có cách nhìn khác về em, vừa hối hận vừa xấu hổ vừa biết ơn.
Theo em tấm lòng hay tài năng của Kiều Phương đã cảm hóa người anh ?
giúp mình với
Nhờ tấm lòng nhân hậu và tình cảm trong sáng,kiều phương đã cảm hoá và giúp người anh nhận ra nhưngx lỗi lầm của mk
Theo mình thì tấm lòng nhân ái , giàu tình yêu thương của Kiều Phương đã cảm hóa được người anh.
Bài 1: Lí giải sự thay đổi trong tâm trạng của người anh trong văn bản bức tranh của em gái tôi
Bài 2: Theo em bằng tài năng hay tấm lòng người em đã cảm hóa được người anh
MÌNH CẦN GẤP CÁC BẠN GIÚP MÌNH VỚI AI TRẢ LỜI NHANH MÌNH SE3X CHO MK ^^@@@@@@@@
Bài 1: Lí giải về sự thay đổi trong tâm trạng của người anh trong văn bản bức tranh của em gái tôi
Bài 2: Theo em bằng tài năng hay tấm lòng người em đã cảm hóa được người anh
MÌNH ĐANG CẦN GẤP GIÚP MÌNH VỚI AI TR NHANH MÌNH SẼ CHO BẠN ẤY MK NHA ^^@@@@@####^^
1)cảm nhận sâu sắc của em về vẻ đẹp thiên nhiên và vẻ đẹp người lao động qua văn bản Vượt thác
2)theo erm,nếu chỉ bằng tài năng thì kiều Phương trong câu chuyện Bức tranh của em gái tôi có cảm hóa được người anh không? Sau khi đọc truyện,em rút ra được bài học gì cho bản thân
3)sau khi đi nhận giải cùng em trở về nhà,người anh cảm thấy rất day dứt và cậu đã quyết định nói chuyện với người em gái của mình.Em hãy tưởng tượng và nhập vai kiều Phương kể lại câu chuyện đó
mai nộp bài rồi.mk đang rất gấp nên các bn trả lời giúp mk trong ngày hôm nay nha.Ai nhanh mk tick cho
Trong truyện "Bức tranh của em gài tôi"
Trả lời câu hỏi sau :
Lúc tài năng hội họa của Kiều Phương chưa được phát hiện thì người anh đối xử với Kiều Phương như thế nào ?
HELP ME, PLEASE !!
vui vẻ , yêu quý ,em làm gì cũng cảm thấy ngộ nghĩnh
yêu quý em gái, vui vẻ với em gái
Diễn biến tâm trạng của người anh từ khi tài năng của Kiều Phương đc bộc lộ ?
Khi tài năng của Kiều Phương đc bọc lộ người anh mặc cảm, ghen tỵ : cảm thấy mình bất tài, chỉ cần một lỗi nhỏ của em là gắt um lên
HỌC TỐT !
Diễn biến tâm trạng của người anh là mới đầu là ngạc nhiên, nhưng sau đó là dần ghét em vì cảm thấy mình như kém xa em , từ đó hay quát em vô cớ
Sorry, mình đã học lớp7 rồi nên ko nhớ lắm! 😯
Tìm những chi tiết thể hiện cách cư xử của Kiều Phương đối với anh trai và mọi người?
Bức tranh vẽ về anh trai của Kiều Phương đã bộc lộ điều gì?
Em có cảm nghĩ gì về Kiều Phương?
(Bức tranh của em gái tôi.Ngữ văn 6 tập 1)
Em có suy nhĩ gì về tấm lòng nhân hậu của cô bé Kiều Phương trong văn bản " Bức tranh của em gái tôi " của Tạ Duy Anh?
Trong chương trình ngữ văn lớp 6 - tập II, em đã được học truyện ngắn Bức tranh của em gái tôi và nhân vật Kiều Phương cô em gái - với lòng nhân hậu đã toả sáng trong tâm trí em.
Học xong truyện, em vẫn biết rõ ràng truỵện không đơn giản khẳng định, ca ngợi những nét phẩm chất tốt đẹp của nhân vật cô em gái mà chủ yếu muốn hướng người đọc tới sự tự thức tỉnh ở nhân vật người anh qua việc trình bày những diễn biến tâm trạng của nhân vật này trong suốt truyện. Đây mới chính là chủ đề của tác phẩm. Nhân vật chính đóng vai trò chủ yếu trong việc thể hiện tư tưởng chủ đề của văn bản (Ngữ văn 6- Tập I, tr 3).Vì thế, người anh phải là nhân vật trung tâm" trong việc thể hiện chủ đề và tư tưởng của tác phẩm. Thế nhưng nhân vật Kiều Phương vẫn làm cho em vô cùng cảm phục và trân trọng biết bao!
Vẻ đẹp của Kiều Phương không phải do lời kể của tác giả, cũng không phải do nhân vật tự bộc bạch mà vẻ đẹp đó được hiện ra dần dần qua con mắt nhìn và lời kể truyện của chính người anh.
Một người anh luôn "coi thường" những việc làm của cô em gái, đố kị trước tài năng của em gái mình, vẻ đẹp đó càng ngày càng đẹp, cho đến cuối truyện thì vẻ đẹp ấy đọng lại một cách sâu sắc trong lòng người anh và gợi nhiều suy nghĩ cho người đọc.
Vẻ đẹp đó là gì? Phải chăng là sự hồn nhiên, hiếu động, tài năng hội hoạ, tình cảm trong sáng và lòng nhân hậu?
Không hồn nhiên thì sao khi có biệt hiệu là "Mèo", "nó vui vẻ chấp nhận" và còn dùng cái tên đó để xưng hô với bạn bè. Sự hồn nhiên đó còn được thể hiện lúc ở nhà mèo hay lục lọi các đồ vật với một sự thích thú. Hồn nhiên hơn là "nó vênh mặt"- "Mèo mà lại! Em không phá là được...". Khi người anh tỏ vẻ khó chịu Này, em không để chúng nó yến được à?. Khi chế xong bột vẽ, nó vừa làm vừa hát, có vẻ vui lắm. Đúng là một cô bé hồn nhiên quá! Hồn nhiên đến đáng yêu!
Điều đáng yêu hơn là cô còn có một tài năng hội hoạ, theo lời chú Tiến Lê, đấy còn là một thiên tài hội hoạ. Tài năng đó chính là sáu bức tranh do "Mèo" vẽ dấu người anh, không ngờ là những bứt tranh độc đáo "có thể đem đóng khung treo ở bất cứ phòng tranh nào". Bố của "Mèo" đã phải thốt lên sung sướng: Ôi con đã cho bố một bất ngờ quá lớn. Mẹ em cũng không kìm được xúc động.
Tài năng của Kiều Phương được khẳng định bằng bức tranh được trao giải nhất, qua một tuần tham gia trại thi vẽ quốc tế,khiến cho cả nhà "vui như tết". Duy chỉ có người anh của Mèo thì lại rất buồn. Hiểu được điều này, Kiều Phương đã dành cho anh trai những tình cảm rất trong sáng. Nó lao vào ôm cổ tôi, nhưng tôi viện cớ đang dở việc đẩy nhẹ nó ra. Tuy thế, nó vẫn kịp thì thầm vào tai tôi: Em muốn cả anh cùng đi nhận giải. Một hành động, một lời nói thôi đã toát lên một tâm hồn ngây thơ trong sáng của một cô bé đáng yêu!
Con có nhận ra con không?...
Con đã nhận ra con chưa? Làm sao con trả lời được mẹ. Bởi đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy. Phải chăng soi vào bức tranh ấy, cũng chính là soi vào tâm hồn trong sáng và nhân hậu của em gái, nhân vật người anh đã tự nhìn rõ hơn về mình để vượt lên được những hạn chế của lòng tự ái và tự ti: Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến mức kia ư?. Đây chính là lúc nhân vật tự "thức tỉnh" để hoàn thiện nhân cách của mình.
Bức tranh của em gái tôi không được vẽ bằng chất liệu hội hoạ. Nó được vẽ bằng quá trình diễn biến tâm trạng của người anh, thông qua lời kể vô cùng xúc động của nhân vật. Đó là "Mèo con" có tấm lòng nhân hậu. Đấy cũng là vẻ đẹp của một em bé gái trong cuộc sống đời thường mà ta có thể gặp bất cứ ở đâu trên đất nước mình.