An :Cậu có biết bơi không?
Ba : Biết chứ, thậm chí còn bơi giỏi nữa.
An : Cậu học bơi ở đâu vậy?
Ba : Dĩ nhiên là ở dưới nước chứ ở đâu .
Đố các bạn câu chuyện này gây cười ở chỗ nào? Vì sao?
Đọc đoạn đối thoại sau và trả lời câu hỏi:
An: – Cậu có biết bơi không?
Ba: – Biết chứ, thậm chí còn bơi giỏi nữa.
An: – Cậu học bơi ở đâu vậy?
Ba: – Dĩ nhiên là ở dưới nước chứ còn ở đâu
Khi An hỏi “học bơi ở đâu” mà Ba trả lời “ở dưới nước” thì câu trả lời có đáp ứng điều mà An muốn biết không? Cần trả lời như thế nào? Từ đó có thể rút ra bài học gì về giao tiếp?
Điều An muốn biết là địa điểm học bơi cụ thể
- Câu trả lời của Ba chỉ có nội dung hiển nhiên bơi (dưới nước), không có lượng tin cần thiết đáp ứng nhu cầu người đối thoại
→ Cần chú ý nói đủ nội dung khi giao tiếp
Các lời thoại sau không tuân thủ phương châm hội thoại nào?
Lời thoại | Nối | Phương châm hội thoại |
1.- Cậu học bơi ở đâu vậy? - Dĩ nhiên là ở dưới nước chứ con ở đâu. |
A. Phương châm quan hệ. | |
2. Con bò nhà tôi đẻ ra một con chim bồ câu. | B. Phương châm lịch sự. | |
3. Ông tránh ra cho con cháu đi. | C. Phương châm về lượng. | |
4. Bài toán này khó quá phải không cậu? - Tớ được tám phảy môn văn. |
D. Phương châm về chất. |
Lời thoại | Nối | Phương châm hội thoại |
1.- Cậu học bơi ở đâu vậy? - Dĩ nhiên là ở dưới nước chứ con ở đâu. |
1 - C | A. Phương châm quan hệ. |
2. Con bò nhà tôi đẻ ra một con chim bồ câu. | 2 - D | B. Phương châm lịch sự. |
3. Ông tránh ra cho con cháu đi. | 3 - B | C. Phương châm về lượng. |
4. Bài toán này khó quá phải không cậu? - Tớ được tám phảy môn văn. |
4 - A | D. Phương châm về chất. |
Bài 1. Vận dụng phương châm hội thoại để chỉ ra lỗi sai trong các trường hợp sau. Các trường hợp đó đã vi phạm phương châm hội thoại nào? a. Trâu là một loài gia súc nuôi ở nhà. b. Én là một loài chim có cánh. c. - Cậu học bơi ở đâu vậy? - Dĩ nhiên là ở dưới nước chứ còn ở đâu. d. – Bác có thấy con lợn cưới của tôi chạy qua đây không? - Từ lúc tôi mặc cái áo mới này, tôi chẳng thấy con lợn nào chạy qua đây cả.
Răng đau là chuyện của răng
Đưa con trai ra khỏi phòng khám nha khoa, mẹ Tý ân cần hỏi han:
- Thế nào, chàng trai dũng cảm, răng còn đau nữa không?
- Con không biết nữa ạ! – Cậu con trai đáp.
Mẹ Tý ngạc nhiên hỏi:
- Sao lại không biết chứ?
Tý nói:
- Vì bác sĩ giữ nó ở phòng khám rồi ạ!
- !?!
(Sưu tầm)
* Hãy kể câu chuyện cho bạn bè, người thân cùng nghe.
* Theo em, chi tiết nào trong câu chuyện có tác dụng gây cười.
Hướng dẫn giải:
Chi tiết gây cười là câu trả lời cuối cùng của Tý.
Câu trả lời trong đoạn hội thoại sau vi phạm phương châm hội thoại nào?
Lan hỏi Bình:
- Cậu có biết trường đại học Sư phạm Hà Nội ở đâu không?
- Thì ở Hà Nội chứ ở đâu!
A. Phương châm về chất
B. Phương châm về lượng
C. Phương châm quan hệ
D. Phương châm cách thức
Chọn đáp án: B.
Giải thích: Trả lời thiếu thông tin.
Ba vận động viên Mai; Lan; Nga tham gia thi đấu thể thao, đó là ba cô gái ở Hà Nội; Huế; TP Hồ Chí Minh. Một cô thi chạy, một cô thi nhảy xa; một cô thi thi bơi.
Biết rằng:
Nga không thi chạy
Mai không thi bơi
Cô ở Hà Nội thi bơi
Cô ở Huế thi chạy
Mai không ở TP Hồ Chí Minh
Hỏi rằng: mỗi cô ở đâu; thi đấu môn nào?
Nga ở TP Hồ Chí Minh thi nhảy xa
Mai ở Huế thi chạy
Lan ở Hà Nội thi bơi
nga thi bơi,mai thi chạy,lan thi nhảy xa,mai ở huế,nga ở hà nội,lan ở thành phố hồ chí minh
Mai không ở TP Hồ Chí Minh nên mai nhất định phải ở Hà Nội hoặc Huế
mai không thi bơi nên mai thi nhảy xa và thi chạy mà hà nội thi bơi nên cô ở Huế và thi chay
Bây giờ còn thành phố hồ chí minh và hà nội . còn môn bơi và nhảy xa
Nga không thi chạy nên cô thi một trong 2 môn còn lại nên tớ nói nga thi nhảy xa và ở tp hồ chí minh
và lan ở hà nội thi bơi
Ba vận động viên Mai, Nga, Lan tham gia thi đấu thể thao, đó là ba cô gái ở Hà Nội, Huế Tp Hồ Chí Minh. Một co thi chạy, 1 cô thi bơi, 1 cô thi nhảy xa biết
- Nga ko thi chạy
-Mai ko thi bơi
- Cô ở Hà Nội thi bơi
- Cô ở Huế thi chạy
- Mai ko ở TP Hồ Chí Minh
hỏi mỗi cô ở đâu thi môn gì?
Mai thi bơi
Nga thi nhảy xa
Lan thi chạy
Mai thi chạy
Nga thi nhảy xa
Lan thi bơi
Lan ở Hà Nội thi bơi
Mai ở Huế thi chạy
Nga ở TP Hồ Chí Minh thi nhảy xa
Ba vận động viên Mai, Lan, Nga thi đấu thể thao, đó là 3 cô gái ở Hà Nội, Huế TP Hồ Chí Minh. Một cô thi chạy, một cô thi nhảy xa một cô thi bơi.
Biết rằng:
a) Nga không thi chạy;
b)Mai không thi bơi ;
c)Cô ở Hà Nội thi bơi ;
Cô ở Huế thi chạy;
e)Mai không ởTP Hồ Chí Minh.
Hỏi mỗi cô ở đâu, thi đấu môn nào ?
các bạn giúp minh nhé ai đúng và nhanh nhất mình se tick cho
Giả sử 1: Nga không thi chạy thì Nga sẽ không ở Huế, Nga sẽ ở HN hoặc TP HCM
Giả sử 2: Mai không thi bơi, Mai không ở HN và TPHCM \(\Rightarrow\) Nga ở Huế
Vậy Mai ở Huế nên sẽ thi nhảy xa, Nga không thi chạy nên Nga sẽ thi bơi \(\Rightarrow\) Nga sẽ ở Hà Nội.
Còn lại Lan sẽ ở TP HCM và sẽ thi chạy.
Như vậy: Nga ở HN thi bơi, Lan ở TP HCM thi chạy và Mai ở Huế thi nhảy xa.
Tick mik nha! Chúc bạn học tốt!
Mọi người đọc và chấm điểm theo thang điểm 10 giúp mik nhé. Thanks nhìu
~Cô bạn gái đến từ tương lai~
~ Kinki(17 tuổi) cô gái đến từ 2100 bị lạc vào vòng quay thời gian trở về 2018, không biết bơi (nó)
~ Kaikun(17 tuổi) thông minh, giỏi về chế biến những đồ kì quặc nhưng có ích, đẹp trai(hắn)
-aaaa~Kini la lên khi bị cuốn vào lỗ hổng không gian, thời gian
-aaa~~ Tùm- nó rơi xuống nước
- Cứu...cứu với...cứu- nó ngụp lên, chìm xuống. Cuối cùng khi nó chìm dần đi vì đuối sức thì Kakun đi qua thấy vậy liền nhảy xuống hồ. Lúc cứu nó lên bờ, nó đã ngất đi nên hắn đưa nó về nhà của mình.
+ Sáng hôm sau
-Ư..._nó mở mắt và ngồi dậy
-Đây... đây là đâu?_ nó nhìn xung quanh rất lạ, hoang mang
-Cậu tỉnh rồi à?!_ hắn bước vào trong phòng, hỏi
- Cậu...cậu là ai?_ nó hoảng hốt
- Ko phải sợ, tôi ko hại cậu đâu
-Tôi nhớ hôm qua tôi rơi xuống nước *sau đó thì tôi ko còn nhớ gì nữa_ nó cố gắng nhớ lại
-là tôi đã cứu cậu. Hôm qua cậu còn bị sốt rất cao nữa.
-cảm ơn cậu vì đã chăm sóc tôi
-không có gì đâu
- à cho tôi hỏi ngu tí... hiện tại là năm bao nhiêu vậy?
-dây thần kinh của cậu có vấn đề đó à? Đây là năm 2018_hắn nói với giọng trêu ngươi
- Hì! Chắc zợ- nó cười méo rồi nghĩ " đây là Nhật 82 năm về trước sao"
- nhà cậu ở đâu? tôi đưa cậu về_ hắn hỏi
- tôi... tôi không có nhà, tôi..._ nó ấp úng đáp
- Vậy... cậu ở cùng tôi đi, dù sao tôi cũng ở 1 mình_hắn thấy nó khó nói thì suy nghĩ 1 lúc rồi bảo
-Cảm ơn cậu. vậy ba mẹ cậu?_nó hỏi
-họ...mất rồi_hắn buồn bã nói
-Xin lỗi cậu...
-ko sao. Mà quên chưa giới thiệu. Tôi là Kaikun 17 tuổi_hắn
-tôi là kinki 17 tuổi~ Rất vui được làm quen_ nó cười nói khiến hắn hơi đơ
- Cậu vệ sinh cá nhân đi rồi xuống ăn sáng
-uh
10' sau
-cậu xuống rồi. Ngồi vào ăn sáng đi
-uh. Cảm ơn cậu_nó ngồi xuống rồi: woa cậu làm hết những món này sao_nó hỏi khi thấy trên bàn có rất nhiều món ngon
-uk. Tại sống 1 mình nên phải học cách nấu ăn chứ
-Hì! vậy sau này sẽ được ăn ngon rồi
-Cũng chỉ là mấy món đơn giản thôi mà, chúng ta ăn thôi
-uh, mà nè cậu học chế tạo máy móc à?_ nó hỏi
-uh! nó chỉ là sở thích thôi. Mà sao cậu biết?
-Tại mình đi qua 1 căn phòng toàn máy móc nên đoán vậy thôi
-vậy à. Chỗ đó khá bừa bộn
Rồi bữa ăn sáng diễn ra với những tiếng cười vui vẻ của nó và hắn
+Sáng thứ 2
-cậu đi đâu zậy?_ nó hỏi
-đi học_hắn đáp: cậu đi không?_hắn nói tiếp
-vậy có được không?_nó hỏi
-được. Chỉ cần cậu nộp đơn xin vào học là được_hắn nói
-oh yeah_nó reo lên vui mừng
Sau đó hắn đưa nó tới trường rồi nó được học cùng lớp với hắn.
Năm tháng trôi qua, nó quen được nhiều bạn mới, được mọi người quý mến và tình cảm của nó và hắn không còn chỉ là tình bạn nữa.
+5 năm sau
Hắn có công ty riêng. Công ty nghiên cứu máy móc của hắn hoạt động rất tốt, nó giúp hắn quản lí công ty cũng giúp hắn nghiên cứu máy móc.
-Kinki, lại đẫyem nè_hắn gọi
-gì vậy_nó hỏi rồi nhìn thấy chiếc máy gì đó_cỗ máy gì đây?
-đây là cỗ máy thời gian đó. Nó có thể đưa ta đến quá khứ hoặc tương lai. Thật ra mình chưa có thử nghiệm nó lên không biết nó có hoạt động được không_hắn gãi đầu nói
-Kaikun, tớ có chuyện muốn nói với cậu_nó buồn bã nói
-chuyện gì vậy_hắn thắc mắc
-thật ra…thật ra tớ…tớ….tớ là…._nó ấp úng
-là ai?_hắn thắc mắc
-tớ là người ở thế kỉ 22, tớ vô tình bị cuốn vào lỗ hổng không gian, thời gian. Tớ…_nó cúi mặt xuống
-cậu muốn về?_hắn hỏi, giọng trầm xuống
-uk! Tớ rất nhớ ba mẹ…
-Vậy cậu sắp được về rồi phải vui lên chứ!_hắn gượng cười
-nhưng…tớ sẽ nhớ cậu lắm…
-biết làm thế nào được_hắn nói,trong tim đau như cắt
Không khí im ắng đến ngạt thở bỗng nó phá tan bầu không khí này:
-hay cậu đi với tớ_nó vui vẻ nói rồi lại trầm xuống_nhưng còn công việc của cậu…
-không sao đâu tớ sẽ giao lại công việc cho Kin- người giúp hắn phát triển công ty-là được rồi
-uk vậy tốt rồi_nó vui vẻ
Ngày hôm sau nó và hắn tới tương lai. Gia đình nó được đoàn tụ, 2 ngày sau hắn tỏ tình với nó và 2 người sống hạnh phúc bên nhau.
_THE END_
Tác giả: Bạch
Thiên
Sam
cũng khá ổn
8,5 điểm
còn 1 số chỗ cần chỉnh sửa
Học tốt nha