BẠN HÃY VIẾT LẠI ĐOẠN ĐẦU BÀI HÁT SHAPE OF YOU . TỪ ĐẦU ĐẾN CÁI CHỖ MY ROOM Ý.( KO NHỚ RÕ)
What is your name ?
--->.....................
các vào youtube nghe bài hát này nhé :
paded và shape of you
nhớ phải like mỗi bài hát 1 cái nhé !
chúc các bạn nghe vui vẻ !
My name is Dung
k mik nha
chúc học tốt
*_*
1 + 161789 + 999 x 0 = ?
ai em ơi hãy bật youtube lên đánh bài hát : shape of you , fly , attention , alan walker ,
............... của phụ đề , các bạn sẽ phê thôi nhưng chỉ dành cho người thích nhạc buồn thôi !
ai nhanh nhất sẽ có 3 ngày đầu được tick 3 cái nhé !
mấy bài đó nghe chán cả tai rùi nghe những bài này hay hơn nè spectre,flyaway,unity,monody,alone
1 + 161789 + 999 x 0
= 1 + 161789 + 0
= 161790
Băng thik nhạc buồn hả ! Vậy để tui giới thiệu cho ! Băng dzô youtube rồi nhấn : Love maze hoặc là I need u nghe đi ! Hay lắm !
# Học tốt #
Các bạn hãy vào google nè: Đứa cháu vô thừa nhận tập 2 trong đó có bài hát đó, ai dịch sang tiếng việt đầu tiên mk tick cho nhé!
Nhớ trong đó nó ns 1 lúc rùi nó ms hát nha! Bài đó hay lắm nhưng tiếc rằng mk lại ko hiểu nghĩa của nó và mk cx ko biết viết tiếng của nó nữa, buồn.
Đánh giặc Corona
Em học ngay trong nhà
Em lại nhớ các cô
Chờ bao ngày lâu quá
Em nhớ bao bè bạn
Khi vui giữa giờ chơi
Cũng như bạn nhỏ trong bài hát, hơn ba tháng không đến trường vì dịch Covid 19, em rất
nhớ trường, nhớ thầy cô và các bạn. Em hãy viết đoạn văn để nói lên cảm xúc đó của em.
kể lại 1 đoạn trong truyện : ' Sơn Tinh Thuỷ Tinh ' từ chỗ thuỷ tinh đến sau, ko lấy được vợ đến chỗ đành rút quân về và hãy :
Lập dàn ý sơ lược cho đề văn trên bằng cách viết tiếp vào chỗ trống các ý, các sự việc và nhân vật .
- Mở bài : ...
- Thân bài : ...
- Kết bài : ...
ai nhanh và đúng nhất mik sẽ tick cho 3 tick nha, nhanh nha các bn !!!
Mở bài:
- Sau khi vua Hùng thứ 18 đã ra điều kiện: Hôm sau ai đem lễ vật đến trước sẽ cưới được Mị Nương.
Thân bài:
-Hôm sau Sơn Tinh đem sính lễ đến trước rước được Mị Nương, Thủy Tinh đem đến sau tức giận đuổi theo giao tranh.
- Trận chiến giữa hai chàng trai (Sơn Tinh, Thủy Tinh) xảy ra.
- Thủy Tinh tức giận hô mưa, gọi gió, dâng nước, Sơn Tinh bốc từng quả đồi, dời từng dãy núi chặn dòng nước lũ.
- Thủy Tinh đuối sức, đành phải rút lui.
- Trận chiến cứ như thế kéo dài hàng mấy tháng trời.
Kết bài:
- Hằng năm, cứ nhớ lại hận cũ Thủy Tinh vẫn gây ra mưa gió, bão và lũ lụt để trả thù Sơn Tinh. Cho đến ngày nay ta vẫn thấy lũ lụt xảy ra hằng năm vào tháng 7, tháng 8.
Mọi người ơi giúp mình với!!!
Đề bài: Em hãy nhớ-viết một bài thơ/ đoạn thơ hoặc bài hát nói về tình đoàn kết mà em biết.
Thời gian: 40phút. Bài viết, bài thơ/ đoạn thơ phải từ 10 đến 15 câu
Bài hát phải 12 dòng
lp chúng mk rất rất vui
anh em ta chan hòa tình thân
lp chúng mk rất rất vui
như keo sơn anh em một nhà
đầy tình thân quý mến nhau
luôn thi đua học chăm tiến tới
quyết kết đoàn giữ vững bền
giúp đỡ nhau xứng đáng trò ngoan
tham khảo nhé ^_^
bài Lớp chũng mình về tính đoàn kết bạn bè trong lớp
Lớp chúng mình rất rất vui, anh em ta chan hòa tình thân. Lớp chúng mình rất rất vui, như keo sơn anh em một nhà, đầy tình thân, quý mến nhau, luôn thi đua học chăm tiến tới, quyết kết đoàn giữ vững bền, giúp đỡ nhau xứng đang trò ngoan.
tình bạn của nguyễn khuyến từ cái ko có trở thành cái có và thân thiết. Qua bài bạn đến chơi nhà e hãy chỉ rõ tình bạn ấy
Đọc thơ Nguyễn Khuyến ta chẳng thấy mấy bài vui bởi tâm trạng ông mang nặng nỗi buồn trước cảnh đất nước thương đau, trước thói đời lắm nỗi éo le. Nỗi buồn ấy càng sâu càng đậm từ khi ông cáo quan về ở ẩn. Nhưng ta niềm vui bất chợt khi đọc Bọn đến chơi nhà. Ẩn chứa trong bài thơ là một tình bạn bằng hữu tâm giao cao quý vượt lên mọi nghi thức đời thường. Cái nghèo vật chất không lấn át được tình cảm ấm áp chân thành.
Đã bấy lâu nay, bác tới nhà
Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa
Ao sâu nước cả, khôn chài cá
Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà
Cải chửa ra cây, cà mới nụ
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa
Đầu trò tiếp khách, trầu không có
Bác đến chơi đây, ta với ta.
Bài thơ viết theo thể thất ngôn bát cú Đường luật nhưng sự phát triển của ý thơ khá bất ngờ không theo cấu trúc (đề, thực, luận, kết) thường thấy ở thơ Đường. Có lẽ đây cũng là một điều rất đặc biệt như chính tình bạn của họ.
Đã bấy lâu nay, bác tới nhà
Câu thơ mở đề giản dị, tự nhiên như lời chào hỏi thân tình của hai người bạn thân lâu lắm mới gặp nhau. Tuổi già thường cảm thấy cô đơn nên người ta khao khát có bạn để chuyện trò, giãi bày tâm sự. Vì vậy khi có bạn đến thăm thì quá đỗi vui mừng. Cách xưng hô thân mật bằng bác, cách gọi thân mật dân dã gợi sự nể trọng cũng như thân tình thể hiện sự gắn bó trọng tình giữa chủ và khách. Câu thơ giống như lời chào quen thuộc hàng ngày: đã lâu rồi nay có dịp bác đến chơi nhà, thật là vui quá. Tôi, bác chẳng xa lạ gì thôi thì mong bác thông cảm cho! Ngày còn ở chốn quan trường việc có bạn tới thăm là lẽ thường nhưng giờ ông đã từ quan, có bạn đến tận nhà thăm thì hẳn phải là thân thiết lắm bởi thói đời: giàu thời tìm đến, khó thời ị lui. Vui sướng, xúc động nhà thơ đã lấy sự sung túc, giàu có của tình bạn thay vào cái túng thiếu về vật chất để tiếp bạn.
Thông thường theo phép tắc xã giao khi bạn đến nhà dù là thân hay sơ thì trước hết trầu nước sau là cơm rượu đãi bạn. Nhưng sau lời chào bạn Nguyễn Khuyến nhắc đến một loạt những khó khăn của gia đình:
Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa
Ao sâu nước cả, khôn chài cá
Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà
Cải chửa ra cây, cà mới nụ
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa
Nhà thơ như đang phân trần với bạn về sự tiếp đãi chưa chu đáo của mình.
Phần thực, luận tính hệ thống của ngôn ngữ thơ rất chặt chẽ, nhất quán ở một cách nói. Có tất cả mà cũng chẳng có gì để đãi bạn thân. Có ao và có cá, có vườn và gà, có cà và cải, có mướp và bầu, nhưng ... Bức tranh vườn hiện lên sống động vui tươi. Một nếp sống thôn dã chất phác, cần cù, bình dị đáng yêu. Một cuộc đời thanh bạch ấm áp cây đời và tình người. Ta cảm thấy Nguyễn Khuyến đang dắt tay bạn mình ra thăm vườn cây, ao cá và hơn thế mong bạn cảm thông với cuộc sống của mình chăng?
Các từ (sâu, cả, rộng, thưa), các trạng từ chỉ tình trạng (khôn, khó), các trạng từ chỉ sự tiếp diễn của hành động (chửa, mới, vừa, đương) hô ứng bổ trợ cho nhau một cách thần tình, khéo léo, dung dị và tự nhiên. Những từ ngữ này biểu hiện một cuộc sống dung dị, tự nhiên gần gũi đáng yêu.
Dân gian có câu:
Đầu trò tiếp khách, trầu không có
Phải chăng cái nghèo của cụ Tam Nguyên Yên Đổ lại đến mức ấy ư? Nhà thơ đã cường điệu hoá cái nghèo của mình. Một ông quan to triều Nguyễn về ở ẩn, với một cơ ngơi chín sào tư thố là nơi ở thì không thể “miếng trầu” cũng không có. Rõ ràng đây là lời bông đùa hóm hỉnh với bạn. Đồng thời để bày tỏ một cuộc sống thanh bạch, một tâm hồn thanh cao của một nhà nho khước từ lương bổng của giặc Pháp, lui về sống cuộc đời bình dị giữa xóm làng quê hương.
Những vật chất bình thường nhất mang ra tiếp bạn đều không có, mà thay vào đó là tình cảm chân thành tha thiết. Tình bạn của họ được vun đắp, dựng xây trên cơ sở của tình cảm, lòng yêu thương kính trọng. Vật chất là quan trọng nhưng không phải là tất cả. Thật xúc động khi đọc nhưng dòng thơ thể hiện tình cảm của Nguyễn Khuyến với bạn:
Bác Dương thôi đã thôi rồi
Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta
Nhớ từ thuở đăng khoa ngày trước
Bác với tôi hôm sớm cùng nhau...
(Khóc Dương Khuê - Nguyễn Khuyến)
Tình cảm của Nguyễn Khuyến và Dương Khuê thật cảm động, họ tri kỷ tri âm với nhau cũng xuất phát từ đó. Đúng vậy, trong bài thơ này những nghi thức xã giao vật chất dần bị bóc để lộ ra hạt ngọc lung linh - ấy là tâm hồn, tình cảm cao quý của họ.
Bác đến chơi đây, ta với ta
Câu kết là sự “bùng nổ” ý và tình. Tiếp bạn chẳng cần có mâm cao cỗ đầy, sơn hào hải vị mà chỉ cần có một tấm lòng.
Lần thứ hai chữ bác xuất hiện, bác không quản ngại đường xá xa xôi đến thăm bạn thì thật đáng quý. Tình bạn là trên hết, không gì mua được. Mong tiếp bạn bằng những thứ thật sang, thật bất ngờ nhưng rồi chỉ có ta với ta. Họ hiểu nhau, họ tuy hai nhưng là một, cái đồng điệu ấy chính là sự xem thường vật chất, trọng tình cảm, trọng tình bằng hữu.
Tôi và bác chỉ cần gặp nhau để trò chuyện tâm sự là đã đủ. Tình cảm của họ bộc lộ một cách trọn vẹn, tràn đầy và lắng đọng.
Ta với ta trong bài thơ Qua Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan là sự bắt gặp đối diện với chính mình, chính tâm trạng cô đơn u hoài của nữ sĩ. Còn ta với ta trong bài thơ này là sự bắt gặp của hai tâm hồn, hai con người.
Có một số bài thơ của Nguyễn Khuyến viết về bạn khi đọc ta mới thấy hết được ý vị của nó:
Từ trước bảng vàng nhà có sẵn
Chẳng qua trong bác với ngoài tôi
(Gửi bác Châu Cầu)
Bài thơ Bạn đến chơi nhà là bài thơ hay viết về tình bạn, một tình bạn thắm thiết keo sơn. Một tâm hồn thanh bạch cao quý của hai con người hòa là một, một cách sống thanh cao trọng tình trọng nghĩa. Tình bạn của họ thật cảm động chứ không như Nguyễn Bỉnh Khiêm đã từng lên án Còn bạc còn tiền còn đệ tử - Hết cơm hết rượu hết ông tôi. Tình bạn cao quý ấy còn chói ngời mãi, là điển hình cho tình bằng hữu xưa nay.
Khép lại bài thơ, ai ai cũng xúc động trước tình bạn cao quý của họ. Lời thơ dung dị, ý thơ chất chứa bao tình cảm thân thương trìu mến tạo nên nét đặc sắc của bài thơ.
hãy viết đoạn kết bài cho đoạn mở bài sau:
"Bà ơi bà, cháu yêu bà lắm".Mỗi khi nghe câu hát đó em lại nhớ đến bà nọi.Đó là người em kính trọng và yêu thương nhất trên đời
Không chép mạng nha các bạn ai hay mình tick cho nha
Bà ơi cháu yêu bà rất nhiều lắm , bà đã dạy cho em những đức tính quý báu của con người , giúp em học tập ngày một giỏi. Em hứa sẽ học tập thật giỏi để xứng đáng với công ơn dưỡng dục của bà, em mong bà sẽ sống mãi mãi bên em 🤗🤗🤗🤗🤗🤗
Quả đúng như câu hát ''Bà ơi bà;cháu yêu bà lắm'' em rất yêu thương và kính trọng bà của mình.Em hứa sẽ học thật tốt để làm bà vui.Em yêu bà em nhiều lắm.
Cái kết bài này minkf đc 10 điểm đó
Bà - Chỉ một tiếng gọi giản dị thế thôi, dễ gọi lắm, dễ lắm, quá dễ luôn ý nhưng tại sao tôi lại không thể gọi được, tại sao ? Chẳng lẽ tôi không biết đọc hay không biết đánh vần tiếng "bà" để gọi, không, chắc chắn không phải mà chỉ là, giờ đây, nếu tôi có gọi thì bà cũng chẳng nghe tôi nói, bà có còn ở trần gian này với tôi nữa đâu mà gọi. Tôi cảm thấy tự hào khi có bà bên cạnh, cảm thấy hối hận khi những lần không nghe lời bà, tôi yêu, yêu bà nhiều lắm ! Dù bà ở phương trời nào nhưng chắc bà cũng biết được tình cảm của cháu dành cho bà, cháu mong vậy ! Bài hát "Cháu yêu bà" sẽ mãi là góc nhỏ của tâm hồn tôi - nơi mà để tôi nhớ đến bà, nơi mà làm tôi đau nhói con tim khi nhìn lại quá khứ, tôi đã thật sai khi không nói được với bà "Cháu yêu bà" khi bà còn sống. Giờ đây, tôi chỉ ước bà sống lại và lại cùng tôi vui chơi, cháu yêu bà, cháu nhờ bà !
nhớ lại cảm xúc của ngày đầu tiên mình đi học với bao bỡ ngỡ, xúc động. Đồng thời khi học xong bài hát, tự cảm nhận và rút ra nội dung ý nghĩa của bài. bài ngày đầu tiên đi học
Trong không khí của ngày tựu trường, mang đến những niềm xao động, suy nghĩ khó tả, tuy không to lớn nhưng vô cùng nhẹ nhàng, lắng sâu để nó trở thành kỷ niệm khó quên nhất trong ta, không còn xa lạ gì với ngày khai trường, nó gắn bó vào chuỗi những thứ kỷ niệm cho ta về mái trường, về thầy cô, về bạn bè. Nhưng năm nay đã khác, tôi đã trở thành cô học sinh cấp I, tự hào lắm chứ.
Trời đất khoác lên mình màu áo mới của mùa thu, cùng những thay đổi đáng kể về cảnh vật, không khí, trong lòng người. Ngày nhập học luôn được hiểu là sự khác với những ngày thường một chút về cả tinh thần, là một trong những ngày đánh dấu sự trưởng thành của người học trò,…Hôm đó, tôi dậy sớm hơn bình thường, tôi bàng hoàng khi nhận ra, đã nhanh chóng hết những tháng nghi hè, những tháng ngày tôi còn được sống dưới mái trường mầm non, được sự săn sóc quá tận tình cẩn thận từ người nhà, cô giáo trông trẻ như bao lần. Tôi đã lớn hơn, dần biết cảm nhận, nhưng khi đứng trước một ngôi trường mới xa lạ- nơi sẽ lưu lại những kỉ niệm tuyệt với của quãng thời gian đi học, vô tư trong sáng, những kiến thức mới, để làm hành trang để tôi phát triển hơn trong tương lai, làm tôi lại hồi hộp, sợt sệt trở lại. Khoác lên mình bộ đồng phục chỉnh tề cũng cảm thấy như mình lớn hẳn ra, đeo khăn quàng đỏ đầy tự hào,tôi ăn sáng nhanh nhẹn. Dù đã được sắp xếp, chuẩn bị đồ đạc cẩn thận cùng Mẹ từ hôm trước, tôi vẫn mở cặp ra kiểm tra lại xem có đủ những thứ cần thiết như đã nêu ra không, thật xấu hổ nếu như ngày đầu tiên đã bị trách mắng chỉ vì lơ đễnh, quên cái này, cái nọ, tôi tự nhủ với mình như vậy!.
Trên chiếc xe, qua những con đường quen thuộc bao lần nhưng sao lần này nó lại khác vậy, tôi hồi hộp, đón nhận từng khoảnh khắc bằng trái tim, bên cạnh đó được Bố chia sẻ, động viên tôi cố gắng học tập, tìm kiếm học hỏi từ các bạn sẽ trưởng thành hơn rất nhiều.Tôi cũng bớt lo lắng đi phần nào. Chiếc xe chạy thật nhanh, chẳng mấy chốc đến trường, sự choáng ngợp khi vừa tới cổng trường Tiểu học tôi được bố mẹ chọn cho để theo học với bề dày truyền thống và niềm tin chắc chắn sẽ ghi dấu nhiều kỷ niệm đẹp cho tôi. Cảnh vật của trường khác xa với trường tiểu học chúng tôi, cùng hàng cổ thụ, cũng khang trang, thoáng đãng lắm, bao nhiêu tòa nhà cũ thêm nhiều nào là nơi cho ban giám hiệu, cột cờ, cho giáo viên, phòng đa năng,… tất nhiên sân thể dục tất cả đều được lát bằng bê tông. Khuôn viên trường lúc này nào hoa nào cờ đầy màu sắc như cùng góp vui cho bức tranh ngày khai trường trở nên ấn tượng. Không khí náo nhiệt, ồn ào hẳn lên không chỉ bởi cảnh vật, bởi buổi lễ mà tất nhiên là bởi con người nơi đây.
Chỉ sau một lúc tôi đến, là sự có mặt của biết bao nhiêu người bạn, người thầy, anh chị mới. Tiếng cười nói của các bạn cứ líu lo ríu rít như những chú chim truyền cành trên cành cây cao kia, sự trao đổi của các thầy cô giáo nhiệt tình, phá tan đi không khí tĩnh lặng lúc đầu. Tiết trời vào thu nhưng cũng đã bắt đầu nóng dần lên khi ánh nắng chan hòa khắp sân trường. Những hàng cây xà cừ, cây bàng xù xì, ẩn mình sau hàng cây cổ thụ. Sự phong phú của vô số cây nơi đây đã để lại ấn tượng cho tôi về một khuôn viên trường “xanh-sạch- đẹp”.
Em dường như đã hòa lẫn vào trong sự náo nức đông vui của không khí ngày khai giảng năm học mới từ bao giờ không biết. Chúng tôi những nhỏ lớp sáu lần đầu tiên vẫn không khỏi bỡ ngỡ, đôi mắt trong ngơ ngác trước một khung cảnh lạ lẫm, hào khí. Chắc các bạn, các thầy cô cũng cùng tâm trạng giống em. Mọi người ai cũng ăn mặc đồng phục và nghiêm chỉnh nét mặt tươi cười, rạng rỡ.
Tất cả học sinh của các lớp nhanh chân xếp hàng thẳng tắp, theo tiếng trống báo hiệu xếp hàng, tập trung. Không như bầy chim non ráo rác không biết đi đâu về đâu giữa khung cảnh này, tôi đã được biết mình sẽ học ở lớp 1A1, lớp nhanh chóng được tập hợp, khi tôi nhận ra cô chủ nhiệm từ lần tập trung trước, tôi theo sự hướng dẫn được xếp vào lớp, lớp tôi là một dãy hàng dài, gồm có nhiều nữ hơn nam, chênh lệch cũng không quá nhiều nên tất cả chúng tôi đều thoải mái. Ngồi trên những hàng ghế đỏ xếp ngay ngắn, thẳng tắp và rồi những âm thanh dung dị mà hùng tráng “Tùng…tùng…tùng…tùng…” của hồi trống tập trung vang lên khắp không gian lộng lẫy cờ hoa của buổi khai trường đầu thu ấy tiếng trống rộn rã vang lên khắp các hành lang, len lỏi vào từng lớp học, làm ấm không gian sân trường, làm cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.
Lễ khai giảng lần đầu tiên trong cấp học mới, thật hoành tráng trong tâm trí tôi, có lễ chào cờ nghiêm trang, tất cả học sinh, thầy cô giáo và các đại biểu đều đứng nghiêm trang, hát thật to và rõ rang lời bài hát quốc ca và đội ca, dẫu chúng tôi chưa rõ lời hát, nhưng giai điệu quen thuộc ấy, làm tôi rạo rực hát theo. Màn chào đón các học sinh lớp 1 tận tình, mỗi chúng tôi được cầm cờ tổ quốc nhỏ xinh, được đi theo hàng diễu hành qua lễ đài, vẫy cao lá cờ, dưới tràng vỗ tay không ngớt của mọi người, thích thú làm sao, quên đi ngại ngùng. Tiếp theo đó là được nghe thư của chủ tịch nước gửi lời chúc mừng đến học sinh và toàn thể giáo viên nhân dịp năm học mới, mới thấy được hết sự quan tâm của các cấp lãnh đạo đến nghành giáo dục nước nhà, đến mỗi học sinh như chúng em- thế hệ măng non, sẽ kế thừa và phát huy truyền thống dân tộc. Và giây phút mong chờ đã đến, cô hiệu trưởng thay mặt cho toàn trường đánh những hồi trống báo hiệu một năm học mới bắt đầu.
Sau những phút giây rụt rè bỡ ngỡ của sự mới mẻ. Tôi như hứng thú, bước vào lớp và học bìnhthường, tôi mong rằng mình sẽ dần quen, thêm mạnh dạn khai thác tri thức, sẽ có những kỉ niệm, sẽ thêm yêu ngôi trường mà tôi đã tin tưởng gắn bó. Cô giáo chủ nhiệm xinh đẹp nhanh chóng bước vào của chúng tôi thật hiền dịu bước vào lớp, nhẹ nhàng hỏi han và cũng rất nghiêm túc trong việc dậy học, quy định của trường của lớp. Cứ thế tiết học bắt đầu với sự hào hứng lúc ban đầu.
Cứ tự hỏi, trong kí ức tuổi thơ có gì đẹp như những khoảnh khắc được dự lễ khai giảng, điều đó giờ đây không phải tầm thường, nó là kỉ niệm, là sự đánh dấu tuổi trưởng thành qua ngày tháng. Vậy nên, dẫu thời gian có trôi đi, cuốn theo những tháng ngày học sinh của tôi, nhưng tôi sẽ cất nó như một thứ đồ kỉ niệm quý giá mang đậm giá trị tinh thần, để tự hào để phấn đấu hơn trong sự nghiệp học hành của mình, để phấn đấu làm con ngoan trò giỏi, xứng đáng làm cho bố mẹ tự hào.