nói về olm.vn đã giúp bạn những gì. ai nhanh mình cho 12 tick
Các bạn giúp mình với :
Những câu ca dao nói về đất đai ?
< tối thiểu 5 câu nhé mọi người >
< Ai nhanh nhất mình cho 3 tick >
TỤC NGỮ:
- Đất chăng dây, cây cắm sào.
- Đất chẳng chịu trời, trời chẳng chịu đất.
- Đất có chỗ bồi chỗ lở, ngựa có con dở con hay.
- Đất có gấu thì gấu lại mọc.
- Đất cũ đãi người mới.
- Đất đen trồng dưa, đất đỏ trồng bầu.
- Đất khách quê người.
- Đất lạ đồng xa.
- Đất lành chim đỗ, đất ngỗ chim bay.
- Đất mọc Thổ Công, sông mọc Hà Bá.
- Đất nặn nên bụt.
- Đất ruộng be bờ.
- Đất thiếu trồng dừa, đất thừa trồng cau.
- Đất vua, chùa làng, phong cảnh bụt.
- Đất xấu vắt chẳng nên nồi.
- Trồng khoai đất lạ, gieo mạ đất quen.
CA DAO:
- Thôi con còn nói chi con
Sống nhờ đất khách thác chôn đất người.
- Dưa gang một, chạp thì trồng
Chiêm cấy trước tết thì lòng đỡ lo
Tháng hai đi tậu trâu bò
Cày đất cho ải mạ mùa ta gieo.
- Đất Bình Dương vốn thật quê chàng
Lánh nơi thành thị tìm đàng du sơn
Xuân xanh hai tám tuổi tròn
Hoa còn ẩn nhụy, chờ bình đơm bông.
- Mưa xuân lác đác vườn đào
Công anh đắp đất ngăn rào vườn hoa.
Ai làm gió táp mưa sa
Cho cây anh đổ, cho hoa anh tàn.
- Mưa xuân phơi phới vườn hồng
Ta về đập đất, ta trồng lấy cây
Trồng lấy cây mong ngày ăn quả
Can chi mà vất vả như ai.
1. Đất lành chim đậu
2. Tấc đất tấc vàng
3. Người ta là hoa đất
4. Đất lề quen thói
5. Rừng vàng biển bạc đất phì nhiêu
~ Hok tốt ~
#)Trả lời :
- Thôi con còn nói chi con
Sống nhờ đất khách thác chôn đất người.
- Dưa gang một, chạp thì trồng
Chiêm cấy trước tết thì lòng đỡ lo
Tháng hai đi tậu trâu bò
Cày đất cho ải mạ mùa ta gieo.
- Đất Bình Dương vốn thật quê chàng
Lánh nơi thành thị tìm đàng du sơn
Xuân xanh hai tám tuổi tròn
Hoa còn ẩn nhụy, chờ bình đơm bông.
- Mưa xuân lác đác vườn đào
Công anh đắp đất ngăn rào vườn hoa.
Ai làm gió táp mưa sa
Cho cây anh đổ, cho hoa anh tàn.
- Mưa xuân phơi phới vườn hồng
Ta về đập đất, ta trồng lấy cây
Trồng lấy cây mong ngày ăn quả
Can chi mà vất vả như ai.
#)Ca dao hết nha :D
#~Will~be~Pens~#
Hãy viết một đoạn văn ngắn bằng tiếng anh nói về các hoạt động của bạn trong mỗi mùa !
Giúp mình nha các bạn!
Ai nhanh mình tick
There are 4 seasons in a year in Ha Noi: The spring, the summer, the autumn and the winter, a season has a special weather type.
The spring make people fell the most comfortable. It is fine and dull, the wind is gentle that glide by my cheek. It’s the season that is warmer than the winter and cooler than the summer. The tree is look full of vitality , many the green leafs, many young buds. Everybody send the best wishes to people that we love in the new year, at that time, having many festival is hold. But, this season is usually appear the drizzle, so the road is dirty and the air in our home is wet.
The summer make people imagine the sea holidays. The temperature is the highest in year, every morning when we get up, the sun‘s come out and in the midday, the sun’s shining ( there’re not a cloud in the sky) , may be in the afternoon: when the sun ‘s just gone in, it raining cats and dog. The weather in this season is the same kinky girl. So, people will escape it by the way: finding the tourist attraction is near the sea, see the white sand in a beach, fell the cool air under the heat wave. However, many terrible storm in this time.
The autumn is a roman season. The yellow leaf is full of the road, everyone wear the simple clothes. Having couples are married, they take a album wedding in the old street. But, in the morning, it have many foggy- will be difficult to see the road, it’s dry- easy to fire. Sometimes, it had a heavy rain, sometimes it haven’t had any rain for a fortnight .
The winter is very cool. In Ha Noi hasn’t the snow, the sleet or the ice but we feel the chilly. We have to wear many clothes to go out. Whenever we also want to sleep, eat the hot food, not touch the water. So, we often busy in the end of the year to complete the work and come back home with our family.
Now, the weather is starting cool, we can live lazier.
12+12=?
nhanh lên mình tick cho và những ai kết bạn với mình thì mình sẽ tick và những ai tick cho mình thì mình sẽ tick lại nhưng làm bạn nha 15+13=?
Mình đang cần gấp, mọi người trả lời giúp mình.
Những câu thơ nói về tình cảm quê hương đất nước, gia đình, bạn bè.
Ai trả lời nhanh và đúng mình tick nhé
gia đình ấp ủ bên em
làng quê vắng vẻ nhưng đầy tình thương
bạnviết tạm đi để mình nghĩ
viết tiếp nhé
đất nước nơi sinh ra em
Hãy viết một đoạn văn nói về những việc bạn làm vào buổi sáng . Bằng tiếng anh
ai nhanh mình tick cho 3 tick
không chép mạng và nhớ kết bạn
In the morning, I wake up at 5:30 pm thanks to the clock my mother bought me when I was in 6th grade.
I brush my teeth, wash my face, exercise and prepare breakfast for themselves. After breakfast, I put on my new uniform and excitedly went to school at 6:30 with a bike that had been attached to me for 2 years.
Every morning from Monday to Saturday, I get up at 6 o'clock. After breakfast, I go to school by bicycle. It takes me about 20 minutes from my house to get to my school. Usually, I study at school until 11:30 a.m. I return home at noon to have lunch with my family. In the afternoon I attend English and computer classes. I always get home just in time for dinner at 7:30 p.m.
In the morning , I get up . Then I brush my teeth , have a shower , get dressed and eat breakfast . Next I go to school and study .
Finally , I go home .
Mấy bạn ơi, mình là lính mới, chưa biết tick kiểu gì nên chỉ giúp mình nhé! Mik sẽ tick cho bạn nào trả lời nhanh nhất.
Tiện thể trả lời hộ mik luôn câu hỏi này, bạn là ai, học ở trường nào và có những thành tích gì để mình add friend nhé
mik là Jin trường tiểu học thị trấn khoái châu thành tích thì ko nói đâu
đây là acc chính thứ 2 của tui vẫn là Jin mong đc k
mik tên là Huy, học lớp 6A3 tại trường THCS Nguyễn Đức Cảnh, Thái Bình, học giỏi Anh
Trong mỗi thử thách ,em bé đã dùng những cách gì để giải những câu đố ? Hãy trình bày thành đoạn văn.
Giúp mình với Ai nhanh và đúng m sẽ cho 1 tick
Bài làm
~ Hình như trong bài " cậu bé thông minh " nhỉ, mik chỉ ghi ý ra thôi, tự viết thành đoạn văn nha. ~
Sự mưu trí của cậu bé được thử thách qua bốn lần.Lần thứ nhất: Trả lời câu hỏi phi lí của viên quan, khi viên quan hỏi cha cậu cày mỗi ngày được mấy đường.Lần thứ hai: nhà vua bắt dân làng cậu bé nuôi trâu đực phải đẻ được con.Lần thứ ba: Trả lời câu đố vua giao cho chính mình, làm sao thịt một con chim sẻ phải dọn thành ba cỗ bàn thức ănLần thứ tư: câu đố hóc búa của sứ thần xâu sợi chỉ mềm qua đường ruột ốc xoắn dài.Cậu bé thông minh đã lần lượt trải qua những thử thách theo cấp độ khó tăng dần, yêu cầu, đòi hỏi cậu bé phải suy nghĩ, dùng trí để giải quyết vấn đề, giải những bài toán thực tế hóc búa.Lần thứ nhất: là lời đố của viên quan chỉ liên quan đến hai bố con.Lần thứ hai: lời đố của nhà vua liên quan đến cả dân làng.Lần thứ ba: cũng là của vua, có mục đích khẳng định thực tài của cậu bé.Lần thứ tư: là câu đó của viên sứ thần, nó không chỉ là thách đố với bản thân mà còn danh dự của cả dân tộc.==> Qua đó người đọc càng ngày càng thấy rõ được sự thông minh, nhanh nhạy của cậu bé, một tài năng xuất chúng.
# Học tốt #
- Dùng các kiến thức ngay trong thực tế đời sống, tạo nên sự ngạc nhiên và thán phục cho mọi người.
Mk chỉ ra gợi ý cho cậu bh cậu dựa vào câu gợi trí trên mà trình bày thành 1 đoạn văn nhé !
hãy viết một đoạn văn ngắn bằng tiếng anh nói về hoạt động giải trí của bạn!
giúp mình nha các bạn!
Ai nhanh mình tick
My favorite hobby is playing football in spare time. After completing my home work at home, I generally spend my lot of free time in playing football. I was so interested to play football from my childhood however started learning to play well when I was 5 years old. I was in one class when I was 5 years old. My father asked to my class teacher in the PTM about my hobby of football. And my teacher told him that there is a facility of playing sports daily in the school from class 1 so you can admit your child. Now, I really enjoy playing football and paripate in the inter-school competitions.
My favorite sport is badminton. I playing it because I think it is a good sport. Every sport will make people feel hot and uncomfortable, but when you play badminton, you will be comfortable because in the badminton court, there are many air-conditioners.
I usually play badminton on Sunday. I always play with my friend, Linh. She is good at badminton. But I am not very good at this sport so when we play badminton, she hits the ball on my both sides. She makes me run and run, and I feel very tired. Sometimes I must jump high to hit the ball to the opposite side.
Although this makes me tired, I still always practise because I will be healthier and fitter than before. Anyway, I think badminton is the best sport.
In my freetime, I love to dance. When I was a little girl I danced all the time. My mother put me in dance school when I was 3 years old. My first dance dress was pink and it was love a ballet dress. Our dance group’s firts show was when we were 5 years old. We looked pinguis. In 9 years we have had a lot of dance shows. I have danced for 9 years in the same dance company. But now everyone has joined other dance groups.
When I dance I forget everything else and I focus only on danceing. It was relaxing and it makes me happy. I to take care of my body and dancing enhances your condition.
But now when I’m in High school I do not have time to dance. It’s so sad. I miss dancing . I hope that I have time to dance again day.
các bạn giải giúp mình nha:Tả về một việc tốt mà em đã làm 5 bạn nhanh nhất mình tick cho 2 tick giúp mình với
Em từng nghe mẹ nói rằng: “Trao yêu thương sẽ nhận lại yêu thương” nhưng chưa bao giờ em hiểu hết được ý nghĩa của câu nói ấy cho đến khi em giúp đỡ được một bà cụ nghèo khổ, lúc bấy giờ em mới thấy rằng khi trao yêu thương cho người khác không chỉ nhận lại tình yêu của mọi người mà còn đem lại niềm hạnh phúc cho chính bản thân mình.
Em còn nhớ hôm ấy là một buổi sáng mùa đông, trời đã bớt sương, những tia nắng yếu ớt đã lấp ló xuất hiện, nhưng cái giá buốt vẫn còn trong gió. Chúng em có tiết học thể dục ngoài trời, ai nấy đều co ro vì cái lạnh, hai tay đút chặt vào túi áo không muốn rời. Trong lúc chúng em tự khởi động để chờ cô giáo vào lớp bỗng xuất hiện một bà cụ đã già đang tiến lại gần.
Người cụ gầy gò, đi liêu xiêu trong gió lạnh. Cụ mặc một chiếc áo không còn nhìn được rõ là màu gì nữa, có lẽ trước đây nó màu đỏ nhưng vì mặc lâu đã chuyển sang màu nâu bạc, trên tay áo đã sờn đi vì mặc nhiều, những vết cáu bẩn ở tay áo làm mọi người chẳng dám đến gần. Đôi tay cụ run lên vì cái lạnh, trên khuôn mặt hiện rõ sự khắc khổ, đôi mắt mờ đi, cái miệng món mém tím lại và run lập cập. Cụ tiến gần tới chỗ chúng em đang tập trung, trên tay cụ cầm một chiếc giỏ có đựng: kẹo cao su, vài gói tăm bông, mấy gói tăm và mấy chiếc bật lửa,… Hình ảnh này quả thực rất quen thuộc với chúng em, vì ngày nào đi học về, ra đến cổng trưởng chúng em đều bị những người như cụ xúm lại vây quanh mời mua. Các bạn của em thấy cụ tiến đến đều đứng tránh sang một bên, cụ mời đến ai bạn đó đều xua tay đến đó. Cụ thất vọng, đi hết bạn này đến bạn khác mong mỏi một tấm lòng hảo tâm sẽ mua giúp cụ. Nhưng đã đi gần hết lớp học rồi mà vẫn chưa có bàn tay đưa ra giúp đỡ cụ. Có những bạn còn bàn tán “bà ấy bẩn quá” “sao lại cho bà ấy vào đây nhỉ”,…
Rồi bà chầm chập đi đến chỗ em. Em cũng đã định như các bạn khác, chỉ cần xua tay một cái thật lạnh lùng là bà cụ sẽ bỏ đi. Nhưng khi cụ đến gần, ánh mắt cụ nhìn em tha thiết, như van nài làm ơn hãy giúp cụ, lúc bấy giờ em không đủ can đảm để nhấc cánh tay mình lên nữa. Em nhìn lại cụ, rồi lục tìm khắp túi nọ đến túi kia, trong người em không còn một đồng nào để mua giúp cụ. Thực sự lúc đó em cảm thấy mình mới bất lực làm sao, trong lúc cụ cầm em giúp đỡ nhất mà em lại chẳng thể làm gì giúp cụ. Em chợt nhớ mình vẫn còn một chiếc bánh bao được mẹ mua cho ăn sáng, nhưng em chưa kịp ăn thì đã vào lớp. Em quyết định lấy chiếc bánh bao ấy, kính cẩn hai tay biếu cụ và nói:
- Cụ ơi, cháu chẳng có tiền để mua giúp cụ, chỉ còn chiếc bánh này, cụ cầm lấy và ăn cụ nhé. Lần sau cụ đến cháu nhất định sẽ mua giúp cụ, cụ nhé.
Em trao chiếc bánh cho cụ, ánh mắt cụ hiện lên vừa rạng rỡ, vừa tràn đầy tình yêu thương. Cụ cầm lấy chiếc bánh, đôi bàn tay lạnh cóng làm cho em giật mình. Chắc hẳn cuộc sống của cụ rất cực khổ, bởi vậy mà đến tuổi này cụ vẫn phải vất vả đi bán hàng rong. Cụ cầm lấy chiếc bánh rồi cảm ơn em, giọng cụ nghẹn lại, khóe mắt đã ươn ướt. Như nghĩ ra điều gì đó, cụ vội lấy trong chiếc giỏ của mình một phong kẹo trao cho em, và bảo đó là quà tặng cho lòng tốt bụng của cháu. Em nhất quyết không cầm và trả lại cho cụ.
Cụ cầm cả phong kẹo và chiếc bánh trong tay rồi quay đi, bước chân cụ nhanh hơn, các bạn trong lớp quay trở lại giờ học. Em vẫn cố ngoái theo cụ, cụ đi đến chỗ rẽ thì dừng lại, ở góc đường một đứa bé không rõ trai hay gái chạy ra ôm chầm lấy cụ. Có lẽ nó vui lắm vì cụ mang về chiếc bánh cho nó. Một chiếc bánh bé tí hon thôi mà có thể làm nó vui mừng đến vậy. Còn em, đôi khi không biết quý trọng, vứt đi những đồ ăn mẹ đã chuẩn bị, mẹ đã mua cho. Em quả thật là một cô bé hư, từ sau lần ấy em không bao giờ dám vứt đồ ăn đi nữa.
Việc tốt ấy của em thật nhỏ bé, nhưng em đã cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Chỉ một chiếc bánh nhưng bằng tấm lòng chân thành em đã mang đến niềm vui cho cả cụ và em bé, không chỉ vậy em còn rút ra cho minh những bài học quý giá: phải luôn trân trọng những thứ mình có và giúp đỡ người khác khi có thể.
Em từng nghe mẹ nói rằng: “Trao yêu thương sẽ nhận lại yêu thương” nhưng chưa bao giờ em hiểu hết được ý nghĩa của câu nói ấy cho đến khi em giúp đỡ được một bà cụ nghèo khổ, lúc bấy giờ em mới thấy rằng khi trao yêu thương cho người khác không chỉ nhận lại tình yêu của mọi người mà còn đem lại niềm hạnh phúc cho chính bản thân mình.
Em còn nhớ hôm ấy là một buổi sáng mùa đông, trời đã bớt sương, những tia nắng yếu ớt đã lấp ló xuất hiện, nhưng cái giá buốt vẫn còn trong gió. Chúng em có tiết học thể dục ngoài trời, ai nấy đều co ro vì cái lạnh, hai tay đút chặt vào túi áo không muốn rời. Trong lúc chúng em tự khởi động để chờ cô giáo vào lớp bỗng xuất hiện một bà cụ đã già đang tiến lại gần.
Người cụ gầy gò, đi liêu xiêu trong gió lạnh. Cụ mặc một chiếc áo không còn nhìn được rõ là màu gì nữa, có lẽ trước đây nó màu đỏ nhưng vì mặc lâu đã chuyển sang màu nâu bạc, trên tay áo đã sờn đi vì mặc nhiều, những vết cáu bẩn ở tay áo làm mọi người chẳng dám đến gần. Đôi tay cụ run lên vì cái lạnh, trên khuôn mặt hiện rõ sự khắc khổ, đôi mắt mờ đi, cái miệng món mém tím lại và run lập cập. Cụ tiến gần tới chỗ chúng em đang tập trung, trên tay cụ cầm một chiếc giỏ có đựng: kẹo cao su, vài gói tăm bông, mấy gói tăm và mấy chiếc bật lửa,… Hình ảnh này quả thực rất quen thuộc với chúng em, vì ngày nào đi học về, ra đến cổng trưởng chúng em đều bị những người như cụ xúm lại vây quanh mời mua. Các bạn của em thấy cụ tiến đến đều đứng tránh sang một bên, cụ mời đến ai bạn đó đều xua tay đến đó. Cụ thất vọng, đi hết bạn này đến bạn khác mong mỏi một tấm lòng hảo tâm sẽ mua giúp cụ. Nhưng đã đi gần hết lớp học rồi mà vẫn chưa có bàn tay đưa ra giúp đỡ cụ. Có những bạn còn bàn tán “bà ấy bẩn quá” “sao lại cho bà ấy vào đây nhỉ”,…
Việc tốt ấy của em thật nhỏ bé, nhưng em đã cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Chỉ một chiếc bánh nhưng bằng tấm lòng chân thành em đã mang đến niềm vui cho cả cụ và em bé, không chỉ vậy em còn rút ra cho minh những bài học quý giá: phải luôn trân trọng những thứ mình có và giúp đỡ người khác khi có thể.
Tham khảo
Chiều hôm qua, lúc em chạy thể dục trên đường, thì gặp một em bé đang đứng khóc ở cạnh bờ sông. Lại gần hỏi chuyện, em mới biết, thì ra em ấy chơi bóng mà lỡ để bóng rơi xuống nước, không thể lấy lên được. Nhìn em ấy khóc như vậy, em quyết tâm phải giúp em ấy tìm lại trái bóng. Nhìn dòng sông đầy nước, em liền nảy ra ý định tìm đồ để khều bóng vào bờ. Nghĩ là làm, em liền dặn em nhỏ đứng chờ, rồi chạy ù về nhà, lấy cây sào bố hay dùng để hái mận ra bờ sông. Sau một hồi cố gắng, em cuối cùng cũng lấy được trái bóng cho em nhỏ. Nhìn nụ cười tươi rói của em ấy, mà em cảm thấy vui sướng vô cùng.