Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
tran pham huu vinh
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Tường Vy
30 tháng 4 2018 lúc 9:33

tăng thêm 6/4 hay 1,5 vì S *3*2:6= 6/4(Dấu* của mình là dấu nhân, 6/4 là 6 phần 4)

Bảo Bình
30 tháng 4 2018 lúc 9:07

làm bài giải hay chỉ đáp án

tran pham huu vinh
30 tháng 4 2018 lúc 9:12

gui loi giai nhe cac ban,cam on

Nguyễn Phương Linh
Xem chi tiết
Nguyễn Thanh Tuyền
4 tháng 12 2021 lúc 20:05

a,ban nhạc
b,hèn nhát
c,lừa gạt
f,thịt nạc
g,doạ nạt
h,lạc đường
i,dáo dác. Chị chỉ làm thế đc thôi,có đúng ko em?

Khách vãng lai đã xóa
le bao han
4 tháng 12 2021 lúc 20:13

a ban nhạc

b hẹn nhát

f thịt nạc

g dọa nạt

h lạc đường

xin lỗi có phần chị không dịch được

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Thanh Tuyền
4 tháng 12 2021 lúc 20:24

bản nhạc và lưới mác đúng ko e

Khách vãng lai đã xóa
Anh Chau
Xem chi tiết
tu thi thu trang
Xem chi tiết
at the speed of light
24 tháng 2 2017 lúc 11:05

1=5=14

khi bạn học sinh viết sai

như mình

Hội những người chơi Rub...
24 tháng 2 2017 lúc 11:19

1 = 5 = 14

khi thằng viết nó viết sai vì nó không biết viết mà nó cứ viết nên nó viết sai và ra cái kq sai này là vì nó viết sai hoặc nó ngu nên nó viết sai và làm cho có kq như thế này :

:))

tu thi thu trang
24 tháng 2 2017 lúc 11:27

tat ca deu sai

Nguyen Tran Tan Hai
Xem chi tiết
Phan Thanh Tịnh
6 tháng 8 2016 lúc 6:13

*81* = *810 vì nó chia hết cho 2 và 5

Xét *810 chia hết cho 9 thì cũng chia hết cho 3 => * + 9 chia hết cho 9 => * = 9 vì * > 0.Vậy 9810 chia hết cho 2,3,5,9

Nguyễn Chiến
25 tháng 3 2017 lúc 22:15

vì số chia hết cho 2 va 5 có tận cùng bằng 0 nên *81*=*810

Lại có số chia hết cho 9 thì chia hết cho 3 nên *+8+1+0 phải chia hết cho 9

hay *+9 phải chia hết cho 9=>*=9 vì * là số có 1 chữ số và chữ số hàng nghìn khác 0

Vậy số cần tìm là 9810.

Cẩm Toàn Trần
Xem chi tiết
Cẩm Toàn Trần
Xem chi tiết
I was the girl from the...
Xem chi tiết
sakura
14 tháng 1 2017 lúc 8:43

1 - 78 - 96

= -77 - 96

= -173

k cho tớ nha bn

Trịnh hà hoa
14 tháng 1 2017 lúc 8:45

1-78-96

=-77-96

=-173

Cure Beauty
14 tháng 1 2017 lúc 8:45

1-78-96

= -77 - 96

= -173

Bach Thi Anh Thu
Xem chi tiết
Đan Anh
12 tháng 4 2017 lúc 20:27

Tham khảo:

Đề 1: Câu hỏi của Hà Như Thuỷ - Ngữ văn lớp 6

Đề 2: Tham khảo:

“Bà ơi bà! Cháu yêu bà lắm!...”. Tiếng hát trong trẻo vang lên từ ti vi nhà hàng xóm đã cuốn hút tôi từ lúc nào không biết. Mỗi câu hát vang lên là những tình cảm yêu thương lại trào dâng trong tôi. Bất chợt, tôi khe khẽ hát theo: “cháu yêu bà, cháu nắm bàn tay...”.

Bà tôi năm nay đã ngoài tám mươi tuổi rồi. Bà không còn khỏe nhưng vẫn minh mẫn lắm. Lưng bà đã còng, da nhăn nheo, tóc trắng như cước. Trông bà như một bà tiên trong truyện cổ tích.

Mẹ tôi kể, khi tôi mới lọt lòng, bà là người đầu tiên dang tay đón lấy sinh linh bé bỏng đang oe oe khóc vào lòng. Tôi lớn lên trong sự yêu thương chăm sóc của bà. Tôi ốm yếu, lười ăn. Để tôi ăn hết một bát bột, bà phải thay đổi gần chục món đồ chơi trên tay. Tôi húng hắng ho, bà tìm những thứ thuốc dân giã như lá hẹ, dấp cá... cho tôi uống.

Những bước đi chập chững đầu tiên của tôi là những bước đi tới vòng tay đang dang rộng của bà. Tiếng gọi đầu tiên của tôi là tiếng gọi “Bà! Bà!”. Tôi khó có thể ngủ được nếu không có tiếng ru ầu ơ của bà...

Đến tuổi đi học, bà cũng chính là người đã dạy tôi những con chữ đầu tiên. Bà có cách dạy thật đặc biệt. Để giúp tôi nhận mặt các chữ cái, bà thường ví chúng như những đồ vật xung quanh. Chữ o giống như quả trứng gà mà tôi rất thích ăn, chữ H giống như cái thang mà ông thường trèo lên gác xép... Vì thế, tôi rất nhanh thuộc bảng chữ cái. Mỗi lần được điểm mười, tôi chạy nhanh về nhà khoe với bà, bà liền thưởng cho tôi khi thì cái bánh, cái kẹo, khi thì quả chuối chín vàng. Phần thưởng tuy nhỏ nhưng đối với tôi, đó là nguồn động viên lớn lao giúp tôi luôn cố gắng trong học tập.

Không chỉ vậy, bà tôi còn là một kho đầy ắp những truyện cổ tích. Được nằm trong vòng tay yêu thương của bà và nghe bà kể chuyện Tấm Cám, Thạch Sanh, đối với tôi đó là điều thật sung sướng. Bao giờ cũng thế, khi kể xong chuyện, bà lại khuyên bảo tôi những điều hay lẽ phải, những bài học trong cuộc sống.

Bố mẹ tôi đi làm xa nên ở nhà thường chỉ có hai bà cháu. Với tôi, bà như một người mẹ, người bạn lớn tuổi. Tôi luôn được bà chăm chút. Tôi thường chia sẻ với bà chuyện ở lớp, ở trường... Tôi yêu lắm đôi bàn tay của bà. Đôi bàn tay gầy gầy xương xương nổi rõ những đường gân xanh. Đôi bàn tay ấy đã phải làm việc vất vả để nuôi các bác và mẹ tôi, rồi lại bế bồng chăm sóc các anh và chị tôi. Đôi bàn tay ấy xưa kia đã từng tham gia sản xuất, để mồ hôi xuống đồng ruộng để có lúa gạo chi viện cho tiền tuyến. Nơi đó, bác tôi, con trai cả của bà đã vĩnh viễn nằm xuống góp phần giành độc lập cho Tổ quốc. Bây giờ tuy tuổi đã cao, bà tôi vẫn tham gia Hội phụ nữ của tể dân phố và hiện bà đang tham gia quyên góp ủng hộ đồng bào bạ lũ lụt ở miền Trung.

Tôi yêu bà tôi lắm! Tồi mong bà khỏe mạnh, sống thật lâu để tôi được sống trong vòng tay yêu thương của bà.

Não cá vàng
12 tháng 4 2017 lúc 20:44
Tờ mờ sáng,vài ánh dương hồng le lói đang cố giương mình len sâu vào lớp sương đêm dày đặc,vài bước chân người đi trên con đường đất làm phá tan bầu không khí tĩnh mịch bí ẩn của buổi đêm.Xa xa,lục tục vài bà hàng nước ngồi đun cái bếp lửa than để kịp nấu nước chè sớm

Mấy bà hàng cá đã ra ngồi bến từ nửa đêm để chờ mẻ cá mới cho được giá,trên phía mép đường đan,những hàng thịt với ê hề nào thịt heo,thịt bò,thịt gà,…đã được dọn từ rất sớm cho kịp tay mấy bà đi chợ sớm về kịp bữa cơm sáng…

Trời sáng dần,hương nếp từ chõ đồ sôi bay thoang thoảng từ đầu ngỏ chợ,như lôi kéo mấy bà buôn hàng cá,hàng thịt ra từ buổi sớm chưa có gì lót dạ.Chợ bắt đầu đông và náo nhiệt,từ các xóm dưới nào rau,nào củ,nào quả… các thứ hàng lagim nằm trong mẹt,thúng các bà buôn chuyến đi vào chợ.Cả khu chợ rộn lên,bắt đầu cuộc đầu tranh khẩu khí quyết liệt của người mua lẫn kẻ bán,có khi bớt 1 thêm 2 đồng bạc,cũng có mấy bà rộng tay vừa giá là lấy ngay không phải kì kèo,cũng có những người xem hàng chậc lưỡi rồi bỏ đi,để mặc sau lưng lời xầm xì chẳng rõ là mắng thầm hay nói nhãm của mấy bà buôn.Lũ trẻ nhỏ đi học sớm,được vài đồng bạc dắt nhau ùa vào chợ lựa mua các thứ quà bánh,cũng có đứa chỉ đưa mắt nhìn thèm thuồng và tán vài câu rồi bỏ đi…

Qua giữa buổi,chợ bắt đầu thong thả,người đi chợ sớm tản sang các ngã rời khỏi chợ,những hàng cá,hàng thịt,hàng rau vừa sáng còn tươi rói và nhảy tanh tách trong mẹt giờ đã hết sạch nhờ những đôi tay và đôi mắt lựa chọn kĩ tính của các bà nội trợ đảm đang.Trong chợ chỉ còn vài bà hàng ế phải ngồi lại cầu trời sao cho còn mấy bà nội trợ ngủ trể mà phải chịu tay lấy mấy bó rau,con cá hàng ế cho vừa buổi chợ.Các bà hàng nước gôm mấy hòn than cháy tàn cố nhen nhúm cho được ngọn lửa nhỏ giữ cho nước âm ấm chờ các thực khách sang buổi trưa nắng ghé hàng làm ngụm nước…

Trưa,mặt trời lên qua đỉnh đầu,nắng gắt,nóng bức và mùi ôi nồng làm cả khu chợ như đắm chìm trong bầu không khí đặc quánh,hàng họ đã dẹp dần từ giữa buổi.Chợ tan

Não cá vàng
12 tháng 4 2017 lúc 20:48

"Bà ơi bà, cháu yêu bà lắm

Tóc bà trắng, màu trắng như mây

Cháu yêu bà, cháu nắm bàn tay

Khi cháu vâng lời cháu biết bà vui, "

Mỗi lần nghe tụi trẻ con hàng xóm hát bài này tôi lại không khỏi chạnh lòng khi nhớ về người bà đã khuất của tôi.

Hồi còn sống, bà cưng tôi nhất bởi tôi là đứa cháu đầu tiên của bà. Đi đâu bà cũng dắt tôi theo. Tôi dính bà còn hơn cả dính mẹ.

Không giống như trong bài hát thiếu nhi quen thuộc, bà nội tôi là một người rất hiện đại. Bà thường được khen là trẻ hơn so với tuổi rất nhiều. Nét trẻ trung của bà hiện ra ngay từ mái tóc ngắn, uốn nhẹ ôm lấy gương mặt tròn, nhỏ nhắn. Tôi đoán, chắc hẳn hồi còn trẻ bà phải là một cô gái rất xinh đẹp, dịu dàng nhưng có cá tính. Ở bà có một nét gì đó rất cuốn hút mà hết thảy mọi người khi tiếp xúc đều nhận ra.

Bà là một ngưòi vui vẻ và rất hay nói chuyện. Thông thường, ở độ tuổi lục tuần con người ta thường trở nên điềm đạm và trầm mặc. Nhưng bà tôi lại khác hẳn. Bà rất thích trò truyện với các ông, các bà trong hội hưu trí, hay chơi đùa cùng con cháu. Với khả năng giao tiếp vả thái độ thân thiện, bà rất được mọi người tán thưởng trong các câu chuyện hàng ngày. Bởi thế không khi nào tôi thấy bà ngớt khách khứa đến chơi.

Tôi thích nhất là lúc bà cười. Những lúc đó đôi mắt bà rất sáng vả rất có hồn. Đặc biệt khi đó những nếp nhăn trên trán, trên khuôn mặt bà xô lại trông giống như những chiếc cầu vồng. Bé Mưa - em trai tôi - cũng rất thích những nếp nhăn đó. Mỗi khi được bà ôm vào lòng cưng nựng, bé Mưa thường đưa cánh tay nhỏ xíu của em lên mân mê chúng như là một cử chỉ của sự yêu thương. Bà tỏ ra rất thích thú khi biết trên khuôn mặt mình có cầu vồng. Bà vui vì điều đó.

Tuy đã ở vào cái tuổi có thể coi là quá nửa đời người nhưng bà vẫn rất khỏe mạnh và tràn đầy sức sống. Và có lẽ cũng chỉ ở tuổi này bà mới đang được sống quãng đời đẹp nhất, hưởng những ngày an nhàn bên con bên cháu.

Tận hưởng những ngày an nhàn này, bà thoải mái làm những điều mình thích Mỗi sáng bà cùng với mấy bà hàng xóm ra sân khu tập thể tập dưỡng sinh, tập múa quạt. Bà tập dẻo lắm cơ. Trong tay bà, chiếc quạt lượn theo những vòng tròn mềm mại, trông tựa như những cánh bướm đang ngả mình trong gió. Những động tác bà làm trông như được thể hiện bởi những nghệ sĩ múa chuyên nghiệp mà tôi thường thấy trên tivi. Quả thực, bà tôi vẫn còn dẻo dai lắm. Tập dưỡng sinh chỉ là một trong số những hoạt động mà bà tham gia. Ngoài ra, bà còn tập khiêu vũ, tập văn nghệ cho tổ dân phố... Tôi thường thấy bà hào hứng hẳn lên vào mỗi tối thứ bảy và chủ nhật. Bởi đó là những ngày bà tham gia sinh hoạt trong câu lạc bộ khiêu vũ của phường. Các bạn không thể tưởng tượng được đâu nhé! Bà nhảy đẹp hết ý luôn! Đặc biệt là điệu Van. Tôi phải nhờ bà tập cho suốt đấy!

Hiện đại khi tham gia các hoạt động thể dục thể thao nhưng bà lại mang đầy nét truyền thống trong các hoạt động xã hội. Chính bà là người dạy tôi cách nấu nướng và chăm sóc cho bản thân. Bà thường bảo tôi phải chú ý đến hình thức của mình. Theo bà việc trang điểm là rất quan trọng. Đối với bà trang điểm không phải là tô mày kẻ mắt, trưng diện quần áo trang sức sao cho nổi bật mà chỉ đơn giản là sự chuẩn bị chu đáo cho bản thân trước khi hoà nhập vào các hoạt động xã hội. Chăm sóc cho bản thân cũng chính là cách ta thể hiện sự tôn trọng mình và tôn trọng người khác. Đó là câu bà vẫn thường hay nói với tôi.

Đã thành thông lệ, mỗi tối trước khi đi ngủ, tôi thường được bà xoa lưng và kể cho nghe những câu chuyện cổ tích. Nào là chuyện cô Tấm chui ra từ quả thị, nào là Thạch Sanh bắn đại bàng tinh cứu công chúa, nào là chú Cuội ngồi gốc cây đa Giọng kể dịu dàng cùng hương hoa nhài thoang thoảng từ người bà đã đưa tôi vào giấc ngủ trong suốt những năm bé thơ. Có lẽ bởi thói quen này nên khi bà không còn, một thời gian dài tôi rất khó ngủ.

Bà là tấm gương, là hình mẫu trong trái tim tôi. Đến tận bây giờ, hình bóng bà vẫn còn in đậm trong trái tim tôi.

"Bà ơi bà, cháu yêu bà lắm

Tóc bà trắng, màu trắng như mây... "