em hãy viết một bài văn tả con khỉ
hãy viết một bài văn tả con khỉ
Mỗi khi em đạt thành tích cao thì ba mẹ thường đưa em đi chơi tại sở thú. Đấy chính là món quà mà em luôn mong ước. Nơi đó có biết bao con thú đáng yêu. Em được tận mắt ngắm nhìn các loài động vật hoang dã, các loài chim, thú. Trong các con thú nơi đây, em luôn bị thu hút nhất chính là những màn biểu diễn nhào lộn của một chú khỉ Bạc Má.
Chú khỉ này có tên thật hay và khá ngộ nghĩnh - Bạc Má. Tên gọi như vậy vì ngay trên má chú khỉ này có đám lông bạc trắng. Chú khỉ Bạc Má này nổi bật và tinh nghịch nhất trong đàn, với bộ lông màu vàng nâu rất đẹp. Lông của chú không mượt như lông những chú mèo mà hơi xù lên trông rất ngộ nghĩnh. Phần lông càng gần đầu càng dài hơn và có màu vàng cam, trông đẹp lắm! Khuôn mặt chú có rất nhiều điểm tương đồng với khuôn mặt con người, chỉ khác là mắt thì to và tròn, gò má thì nhô cao, mũi hơi hếch lên trông thật nghịch ngợm. Và ấn tượng nhất là lúc chú ta cười, cái miệng đã rộng khi cười lại càng mở lớn hơn, mỗi khi cười là lộ ra cả hàm răng nhỏ nhắn, khá đều đặn và trắng như sữa. Chú cười rất nhiều nhất là khi được cho ăn. Thân hình chú hơi gầy, hai tay dài khẳng khiu và những ngón tay thon thon phủ một lớp lông vàng nhạt. Tuy gầy như vậy nhưng chú nhanh nhẹn lắm, chú có thể bám chắc vào một thân cây rồi đu cả người mình vài vóng quanh thân cây đó điêu luyện như một nghệ sĩ xiếc tài ba rồi lại chuyền cành nhanh thoăn thoắt. Thấy mọi người đứng xem làm cho Bạc Má có vẻ thích trí hơn nên trổ tài biểu diễn mua vui cho mọi người. Đang đứng trên lóc cái lồng nhỏ, thoắt cái, chú ta lấy đà, rồi bật nhanh lên một cành cây, một tay bám vào cành tay kia gãi gãi làm trò. Không cần lo chú ta bị ngã đâu, Bạc Má đã luyện chiêu này thành tài rồi. Mọi người vỗ tay, nó càng khoái trí buông cả hai tay mà dùng đuôi cuộn chặt lấy cành cây, đu mình xuống miệng kêu "khẹc, khẹc..." Rồi tưởng chừng như chú bị rơi khi đuôi bị tuột ra, nhưng không, chú đã lại dùng tay đang đánh đu trên một cành cây khác. Tinh nghịch là vậy nhưng những lúc làm nũng mẹ cũng đáng yêu lắm, chú thường được mẹ ôm vào lòng rồi bặt giận cho. Trông thật tình cảm và thân thiết.
Mẹ đưa em mộ quả chuối. Em đên lại gần Bạc Má. Em giơ giơ quả chuối. Chú ta liền chìa bàn tay nhỏ xinh ra xin. Ánh mắt chú nhìn trái chuối chín vàng một cách thèm thuồng. "Đây, ta cho chú mày đấy!" Em vừa vứt chuối vào. Chú ta liền chạy ra lấy chuối liền. Bạc Má có vẻ vui lắm. Chú ta kêu khẹc khẹc rồi nhảy tót lên cao. Bằng một động tác điêu luyện, Bạc Má đã bóc xong trái chuối một cách kheo léo. Ai cũng khen sao chú ta tài thế. Chú ăn chuối ngon lành. Em thấy chú ta ăn, em vui lắm!
Cứ mỗi lần chuẩn bị ra về là em lại quay lại chuồng khỉ để chào tạm biệt Bạc Má. Em mong sao Bạc Má và những chú khỉ ở đây sẽ được chăm sóc tốt hơn, để lần sau trở lại thăm vườn thú, em sẽ được gặp lại những chú khỉ tinh nghịch, thông minh, nhưng khỏe mạnh và xinh xắn hơn.
k minh nha
Mỗi khi em đạt thành tích cao thì ba mẹ thường đưa em đi chơi tại sở thú. Đấy chính là món quà mà em luôn mong ước. Nơi đó có biết bao con thú đáng yêu. Em được tận mắt ngắm nhìn các loài động vật hoang dã, các loài chim, thú. Trong các con thú nơi đây, em luôn bị thu hút nhất chính là những màn biểu diễn nhào lộn của một chú khỉ Bạc Má.
Chú khỉ này có tên thật hay và khá ngộ nghĩnh - Bạc Má. Tên gọi như vậy vì ngay trên má chú khỉ này có đám lông bạc trắng. Chú khỉ Bạc Má này nổi bật và tinh nghịch nhất trong đàn, với bộ lông màu vàng nâu rất đẹp. Lông của chú không mượt như lông những chú mèo mà hơi xù lên trông rất ngộ nghĩnh. Phần lông càng gần đầu càng dài hơn và có màu vàng cam, trông đẹp lắm! Khuôn mặt chú có rất nhiều điểm tương đồng với khuôn mặt con người, chỉ khác là mắt thì to và tròn, gò má thì nhô cao, mũi hơi hếch lên trông thật nghịch ngợm. Và ấn tượng nhất là lúc chú ta cười, cái miệng đã rộng khi cười lại càng mở lớn hơn, mỗi khi cười là lộ ra cả hàm răng nhỏ nhắn, khá đều đặn và trắng như sữa. Chú cười rất nhiều nhất là khi được cho ăn. Thân hình chú hơi gầy, hai tay dài khẳng khiu và những ngón tay thon thon phủ một lớp lông vàng nhạt. Tuy gầy như vậy nhưng chú nhanh nhẹn lắm, chú có thể bám chắc vào một thân cây rồi đu cả người mình vài vóng quanh thân cây đó điêu luyện như một nghệ sĩ xiếc tài ba rồi lại chuyền cành nhanh thoăn thoắt. Thấy mọi người đứng xem làm cho Bạc Má có vẻ thích trí hơn nên trổ tài biểu diễn mua vui cho mọi người. Đang đứng trên lóc cái lồng nhỏ, thoắt cái, chú ta lấy đà, rồi bật nhanh lên một cành cây, một tay bám vào cành tay kia gãi gãi làm trò. Không cần lo chú ta bị ngã đâu, Bạc Má đã luyện chiêu này thành tài rồi. Mọi người vỗ tay, nó càng khoái trí buông cả hai tay mà dùng đuôi cuộn chặt lấy cành cây, đu mình xuống miệng kêu "khẹc, khẹc..." Rồi tưởng chừng như chú bị rơi khi đuôi bị tuột ra, nhưng không, chú đã lại dùng tay đang đánh đu trên một cành cây khác. Tinh nghịch là vậy nhưng những lúc làm nũng mẹ cũng đáng yêu lắm, chú thường được mẹ ôm vào lòng rồi bặt giận cho. Trông thật tình cảm và thân thiết.
Mẹ đưa em mộ quả chuối. Em đên lại gần Bạc Má. Em giơ giơ quả chuối. Chú ta liền chìa bàn tay nhỏ xinh ra xin. Ánh mắt chú nhìn trái chuối chín vàng một cách thèm thuồng. "Đây, ta cho chú mày đấy!" Em vừa vứt chuối vào. Chú ta liền chạy ra lấy chuối liền. Bạc Má có vẻ vui lắm. Chú ta kêu khẹc khẹc rồi nhảy tót lên cao. Bằng một động tác điêu luyện, Bạc Má đã bóc xong trái chuối một cách kheo léo. Ai cũng khen sao chú ta tài thế. Chú ăn chuối ngon lành. Em thấy chú ta ăn, em vui lắm!
Cứ mỗi lần chuẩn bị ra về là em lại quay lại chuồng khỉ để chào tạm biệt Bạc Má. Em mong sao Bạc Má và những chú khỉ ở đây sẽ được chăm sóc tốt hơn, để lần sau trở lại thăm vườn thú, em sẽ được gặp lại những chú khỉ tinh nghịch, thông minh, nhưng khỏe mạnh và xinh xắn hơn.
Tả con khỉ trong sở thú – Bài làm 1
Loading...
Cũng giống như bao đứa trẻ con khác, tôi rất thích được mẹ dẫn đi sở thú chơi. Hàng ngày mẹ đi làm, tôi đi học nên mãi mới sắp xếp được thời gian dẫn tôi đi. Hôm nay là sáng chủ nhật cuối tuần, sau khi ăn sáng và dọn dẹp nhà cửa, mẹ và tôi bắt đầu lên đường. Vì sở thú cách không quá xa nhà tôi nên việc di chuyển đến đó cũng rất dễ dàng. Và nơi tôi đặt chân đến đầu tiên chính là chuồng khỉ. Những chú khỉ tinh ranh nhanh nhẹn ngay lập tức thấy sự xuất hiện của tôi. Đôi mắt to tròn của chúng khiến tôi ngay lập tức bị cuốn hút. Trong cả bầy khỉ có một chú khỉ cứ nhìn tôi mắt không chớp. Ánh mắt tinh ranh có chút gì đấy hoang dại khiến tôi bị ấn tượng. Mũi nó rất cao, đầu mũi hếch lên nhìn rõ cả hai lỗ mũi nhỏ xinh của chúng. Khuôn miệng rộng đến mang tai, môi chề ra, hàm răng đều chằn chặn. Đôi tay dài, nhiều lông lá, cái chân cũng dài như vậy. Khắp mình khỉ là một bộ lông hung hung hoe hoe như tóc người bị cháy nắng. Cái đuôi dài cong cong xoắn ốc vào phía bên trong giúp cho thân hình của nó cân đối hơn. Mọi hoạt động của nó rất linh hoạt và nhanh nhẹn. Những ngón tay cử động cực kì nhanh nhạy và chính xác. Nhìn chúng bóc quả chuối nhanh thoăn thoắt và chỉ trong chốc lát, nó đã ăn hết quả chuối rồi. Ăn xong, nó đu người nhảy phốc lên cành cây gần đấy. Nó chạy nhanh đến bên đồng đội của mình. Không ai có thể phủ nhận tài leo trèo của những chú khí này. Rồi chúng chẳng còn để ý đến người xung quanh, chúng quây lại ngồi cạnh nhau, gãi lưng, bắt giận cho nhau. Tôi và mẹ tiếp tục đi đến các chuồng khác để tham quan và kết thúc chuyến đi của mình.
Tả con khỉ trong vườn bách thú – Bài làm 2
Mỗi khi em đạt thành tích cao thì ba mẹ thường đưa em đi chơi tại sở thú . Đấy chính là món quà mà em luôn mong ước. Nơi đó có biết bao con thú đáng yêu .Em được tận mắt ngắm nhìn các loài động vật hoang dã, các loài chim, thú . Trong các con thú nơi đây, em luôn bị thu hút nhất chính là những màn biểu diễn nhào lộn của một chú khỉ Bạc Má.
Chú khỉ này có tên thật hay và khá ngộ nghĩnh – Bạc Má . Tên gọi như vậy vì ngay trên má chú khỉ này có đám lông bạc trắng. Chú khỉ Bạc Má này nổi bật và tinh nghịch nhất trong đàn, với bộ lông màu vàng nâu rất đẹp. Lông của chú không mượt như lông những chú mèo mà hơi xù lên trông rất ngộ nghĩnh. Phần lông càng gần đầu càng dài hơn và có màu vàng cam, trông đẹp lắm! Khuôn mặt chú có rất nhiều điểm tương đồng với khuôn mặt con người, chỉ khác là mắt thì to và tròn, gò má thì nhô cao, mũi hơi hếch lên trông thật nghịch ngợm. Và ấn tượng nhất là lúc chú ta cười, cái miệng đã rộng khi cười lại càng mở lớn hơn, mỗi khi cười là lộ ra cả hàm răng nhỏ nhắn, khá đều đặn và trắng như sữa. Chú cười rất nhiều nhất là khi được cho ăn. Thân hình chú hơi gầy, hai tay dài khẳng khiu và những ngón tay thon thon phủ một lớp lông vàng nhạt. Tuy gầy như vậy nhưng chú nhanh nhẹn lắm, chú có thể bám chắc vào một thân cây rồi đu cả người mình vài vóng quanh thân cây đó điêu luyện như một nghệ sĩ xiếc tài ba rồi lại chuyền cành nhanh thoăn thoắt. Thấy mọi người đứng xem làm cho Bạc Má có vẻ thích trí hơn nên trổ tài biểu diễn mua vui cho mọi người. Đang đứng trên lóc cái lồng nhỏ, thoắt cái, chú ta lấy đà, rồi bật nhanh lên một cành cây, một tay bám vào cành tay kia gãi gãi làm trò. Không cần lo chú ta bị ngã đâu, Bạc Má đã luyện triêu này thành tài rồi. Mọi người vỗ tay, nó càng khoái trí buông cả hai tay mà dùng đuôi cuộn chặt lấy cành cây, đu mình xuống miệng kêu "khẹc, khẹc…" Rồi tưởng chừng như chú bị rơi khi đuôi bị tuột ra, nhưng không, chú đã lại dùng tay đang đánh đu trên một cành cây khác. Tinh nghịch là vậy nhưng những lúc làm nũng mẹ cũng đáng yêu lắm, chú thường được mẹ ôm vào lòng rồi bặt giận cho. Trông thật tình cảm và thân thiết.
Mẹ đưa em mộ quả chuối. Em đên lại gần Bạc Má . Em giơ giơ quả chuối. Chú ta liền chìa bàn tay nhỏ xinh ra xin. Ánh mắt chú nhìn trái chuối chín vàng một cách thèm thuồng. " Đây , ta cho chú mày đấy!" Em vừa vứt chuối vào. Chú ta liền chạy ra lấy chuối liền. Bạc Má có vẻ vui lắm. Chú ta kêu khẹc khẹc rồi nhảy tót lên cao. Bằng một động tác điêu luyện, Bạc Má đã bóc xong trái chuối một cách kheo léo. Ai cũng khen sao chú ta tài thế. Chú ăn chuối ngon lành. Em thấy chú ta ăn , em vui lắm!
Cứ mỗi lần chuẩn bị ra về là em lại quay lại chuồng khỉ để chào tạm biệt Bạc Má. Em mong sao Bạc Má và những chú khỉ ở đây sẽ được chăm sóc tốt hơn, để lần sau trở lại thăm vườn thú, em sẽ được gặp lại những chú khỉ tinh nghịch, thông minh, nhưng khỏe mạnh và xinh xắn hơn.
Tả con khỉ trong sở thú – Bài làm 3
Ôi, đáng yêu làm sao! Một chú khỉ con đang làm trò, khiến mọi người cười thích thú! Hôm nay là chủ nhật, mẹ đưa anh em tôi đến vườn bách thú, để tận mắt được xem những con vật vốn ở tận rừng xanh, mà tôi mới chỉ được thấy qua ti-vi. Đi thăm rất nhiều chuồng thú, nhưng với tôi, những chú khỉ – nhà biểu diễn xiếc tài ba – là đáng yêu nhất.
Loading...
Chú khỉ con này nổi bật nhất trong đàn, với bộ lông màu nâu vàng. Lông của chú không mượt, trái lại nó hơi xù lên, trông ngộ ghê! Khuôn mặt chú gần giống hình tam giác, má hóp lại, gò má nhô cao như người già. Đôi mắt chú tròn xoe, liến láu nhìn quanh, trông thật tinh ranh. Mũi nó rất cao, nhưng hơi hếch lên, nhìn rõ cả hai lỗ mũi, trông rất nghịch ngợm. Miệng nó rộng đến tận mang tai, nhất là những lúc nó ngoác miệng ra cười, trông càng rộng hơn. Nó rất hay cười, nhưng vì hàm của nó chìa ra, nên trông lúc nào cũng nhăn nhở. Những chiếc răng nhỏ hơn răng người, nhưng trắng như sữa. Thân hình chú khỉ này hơi gầy, nó ngồi trên cành cây trông rúm ró. Tuy vậy, nhưng nó nhanh lắm đó. Với đôi tay dài lòng khòng, những ngón tay gần giống tay người và đầy lông lá, nó có thể đu bám chắc và chuyền cành nhanh thoăn thoắt. Trong chuồng của những chú khỉ, có một cái cây to, để cho các chú chơi đùa như khi ở trong rừng. Thấy mọi người đứng xem, nó có vẻ thích chí, nên trổ tài biểu diễn, mua vui cho mọi người. Đang đứng trên nóc bể, thoắt cái, nó lấy đà, rồi bật nhanh lên một cành cây, một tay bám vào cành, tay kia gãi gãi làm trò. Lúc này, tôi mới nhìn rõ một mảng đỏ dưới mông chú. Thảo nào, ở tấm biển gắn trên chuồng, người ta ghi là “Khỉ đít đỏ”. Mọi người vỗ tay cổ vũ, nó càng khoái chí, buông cả hai tay, dùng đuôi cuốn chặt cành cây, đu mình xuống, miệng kêu “khẹc, khẹc…”. Bỗng chú tuột đuôi rơi xuống, ai nấy đều giật mình, nhưng nhanh như cắt, chú nhảy sang bám vào một cành cây gần đó, rất điêu luyện như diễn viên xiếc. Làm trò chán, nó nhảy xuống, giơ tay ra ngoài hàng song sắt, để xin ăn. Tôi ném cho nó mấy cái bim bim, cả bầy xô lại cướp. Nhưng nó rất nhanh, lúc nào cũng cướp được nhiều nhất, và đưa hết vào mồm, nhai nhồm nhoàm, trông thật tham ăn. Mặc kệ chú đùa nghịch, bên cạnh đó, con khỉ mẹ vẫn đang chăm chỉ bắt giận cho khỉ con – chắc là em của nó. Trông gia đình khỉ cũng rất tình cảm.
Những chú khỉ trong vườn thú, đặc biệt là chú khỉ con tinh nghịch kia thật dễ mến! Tạm biệt những chú khỉ đáng yêu, em mong sao những chú khỉ này sẽ được chăm sóc tốt hơn, để lần sau trở lại thăm vườn thú, em sẽ được gặp lại những chú khỉ tinh nghịch, thông minh, nhưng khoẻ mạnh và xinh xắn hơn.
Miêu tả con khỉ trong sở thú – Bài làm 4
Những đứa trẻ như tôi thường được cha mẹ dẫn đi sở thú, vườn bách thú. Bởi nơi đây trong lành, gần gũi với thiên nhiên, tốt cho sự phát triển của trẻ nhỏ. Mẹ tôi thường hay nói, đến sở thú để giúp tôi nhận biết tốt hơn về thế giới tự nhiên. Ban đầu, tôi không thích đến đó một chút nào nhưng nghe lời mẹ, tôi cũng đến thử một lần xem sao. Quả thực khi đặt chân đến vườn thú, tôi đã bị thu hút ngay bởi thảm cỏ xanh mướt và tiếng kêu của bầy khỉ. Tôi liền kéo mẹ đến xem. Những chú khỉ đang nhảy nhót và phát ra tiếng kêu. Len vào giữa đám đông cuối cùng tôi cũng nhìn thấy chúng. Những chú khỉ mình đầy lông lá, một bộ lông màu hung hung ánh vàng hoe hoe lên trong nắng làm tôi buồn cười. Đôi mắt đen to tròn tinh ranh của chúng càng làm tôi bị thu hút. Chiếc mũi cao hếch lên trông thật tếu, lại thêm khuôn miệng rộng, hàm răng chìa ra. Phải nói rằng, nhìn thấy khuôn mặt của chúng khiến tôi vui vẻ hẳn lên. Đôi tay, đôi chân dài lều nghều, cái đuôi dài cong cong xoắn ốc vào bên trong khiến tôi thực sự rất thích thú. Những động tác nhanh nhạy, chuẩn xác, khéo léo của chúng khiến tôi phải trầm trồ. chúng leo lên cây rồi lại nhảy xuống, chạy vòng quanh, khi lại ngồi trên cây túm tụm lại gãi lưng cho nhau. Cả bầy khỉ chẳng hề để tâm đến những thứu xung quanh, chúng cứ hành động theo bản năng, sở thích của chúng. Phải nói rằng, bầy khỉ là trung tâm của sự thu hút trong vườn thú này. Sau buổi hôm ấy, tôi luôn muốn được đến sở thú một lần nữa để ngắm nhìn những loài động vật sống ở nơi đây.
~hok tốt fairy tail
em hãy viết bài văn tưởng tượng thuyết minh về con khỉ
Mỗi khi em đạt thành tích cao thì ba mẹ thường đưa em đi chơi tại sở thú. Đấy chính là món quà mà em luôn mong ước. Nơi đó có biết bao con thú đáng yêu. Em được tận mắt ngắm nhìn các loài động vật hoang dã, các loài chim, thú. Trong các con thú nơi đây, em luôn bị thu hút nhất chính là những màn biểu diễn nhào lộn của một chú khỉ Bạc Má.
Chú khỉ này có tên thật hay và khá ngộ nghĩnh - Bạc Má. Tên gọi như vậy vì ngay trên má chú khỉ này có đám lông bạc trắng. Chú khỉ Bạc Má này nổi bật và tinh nghịch nhất trong đàn, với bộ lông màu vàng nâu rất đẹp. Lông của chú không mượt như lông những chú mèo mà hơi xù lên trông rất ngộ nghĩnh. Phần lông càng gần đầu càng dài hơn và có màu vàng cam, trông đẹp lắm! Khuôn mặt chú có rất nhiều điểm tương đồng với khuôn mặt con người, chỉ khác là mắt thì to và tròn, gò má thì nhô cao, mũi hơi hếch lên trông thật nghịch ngợm. Và ấn tượng nhất là lúc chú ta cười, cái miệng đã rộng khi cười lại càng mở lớn hơn, mỗi khi cười là lộ ra cả hàm răng nhỏ nhắn, khá đều đặn và trắng như sữa. Chú cười rất nhiều nhất là khi được cho ăn. Thân hình chú hơi gầy, hai tay dài khẳng khiu và những ngón tay thon thon phủ một lớp lông vàng nhạt. Tuy gầy như vậy nhưng chú nhanh nhẹn lắm, chú có thể bám chắc vào một thân cây rồi đu cả người mình vài vóng quanh thân cây đó điêu luyện như một nghệ sĩ xiếc tài ba rồi lại chuyền cành nhanh thoăn thoắt. Thấy mọi người đứng xem làm cho Bạc Má có vẻ thích trí hơn nên trổ tài biểu diễn mua vui cho mọi người. Đang đứng trên lóc cái lồng nhỏ, thoắt cái, chú ta lấy đà, rồi bật nhanh lên một cành cây, một tay bám vào cành tay kia gãi gãi làm trò. Không cần lo chú ta bị ngã đâu, Bạc Má đã luyện chiêu này thành tài rồi. Mọi người vỗ tay, nó càng khoái trí buông cả hai tay mà dùng đuôi cuộn chặt lấy cành cây, đu mình xuống miệng kêu "khẹc, khẹc..." Rồi tưởng chừng như chú bị rơi khi đuôi bị tuột ra, nhưng không, chú đã lại dùng tay đang đánh đu trên một cành cây khác. Tinh nghịch là vậy nhưng những lúc làm nũng mẹ cũng đáng yêu lắm, chú thường được mẹ ôm vào lòng rồi bặt giận cho. Trông thật tình cảm và thân thiết.
Mẹ đưa em mộ quả chuối. Em đên lại gần Bạc Má. Em giơ giơ quả chuối. Chú ta liền chìa bàn tay nhỏ xinh ra xin. Ánh mắt chú nhìn trái chuối chín vàng một cách thèm thuồng. "Đây, ta cho chú mày đấy!" Em vừa vứt chuối vào. Chú ta liền chạy ra lấy chuối liền. Bạc Má có vẻ vui lắm. Chú ta kêu khẹc khẹc rồi nhảy tót lên cao. Bằng một động tác điêu luyện, Bạc Má đã bóc xong trái chuối một cách kheo léo. Ai cũng khen sao chú ta tài thế. Chú ăn chuối ngon lành. Em thấy chú ta ăn, em vui lắm!
Cứ mỗi lần chuẩn bị ra về là em lại quay lại chuồng khỉ để chào tạm biệt Bạc Má. Em mong sao Bạc Má và những chú khỉ ở đây sẽ được chăm sóc tốt hơn, để lần sau trở lại thăm vườn thú, em sẽ được gặp lại những chú khỉ tinh nghịch, thông minh, nhưng khỏe mạnh và xinh xắn hơn.
Em hãy viết một bài văn tả con mèo nhà em hoặc hàng xóm của em.
tham khảo
Mùa hè năm em lên tám, trời mưa to như trút nước, ở phía ngoài vườn nhà có một vị khách đi lạc chịu cảnh mưa mà ướt sũng người. Vị khách bất ngờ đó là một chú mèo màu trắng mướt, trông rất dễ thương, xin phép bố mẹ em được đưa chú mèo này vào nhà. Cho đến ngày hôm sau chú mèo vẫn chưa đi nên em quyết định sẽ nuôi chú mèo này, tất nhiên là bố mẹ cũng đã cho phép.
Từ ngày nhận nuôi chú mèo, em đặt cho chú cái tên gọi thân mật là Meo. Những ngày ban đầu Meo còn khá ngại ngùng và sợ sệt với những thành viên khác trong gia đình em, chú thường nằm im một chỗ và quan sát mọi vật chuyển động xung quanh. Nhưng cho đến bây giờ thì chú chẳng còn sợ hay ngại gì nữa.
Meo có chiếc đầu tròn như quả bóng ten-nít. Đôi mắt lúc nào cũng sáng long lanh như hòn bi ve và sáng lấp lánh lên như đèn pha vậy. Chiếc mũi hồng hồng, ướt ướt trông như lúc nào cũng đang bị sổ mũi. Tai của Meo thính lắm, tiếng động nhỏ cũng đủ làm chú phát hiện ra, chiếc mũi cũng rất thính, chứng minh là chuột trong nhà tôi gần như đã bị Meo tiêu diệt gần như là sạch hết.
Những ngày mùa đông Meo được mẹ em mua cho chiếc khăn quàng màu đen rất ấm áp, có khi thì là bộ quần áo để giữ ấm cho cơ thể. Bốn cái chân tuy không được cao nhưng cũng thoăn thoắt chạy đi chạy lại để rình bắt chuột. Dưới bàn chân có một lớp thịt cùng lông dày mịn, mới đầu em không hiểu tác dụng của lớp thịt và lông ở dưới chân Meo là gì. Mãi đến sau này mới phát hiện ra nó có tác dụng giúp cho Meo di chuyển nhẹ nhàng, thanh thoát hơn. Ẩn sâu trong cái bộ đệm nhẹ nhàng đấy chính là bộ móng vuốt sắc nhọn, sẵn sàng tiêu diệt con mồi. Meo còn vũ khí lợi hại khác nữa đó chính là đôi mắt, đôi mắt của Meo trong đêm sáng lạ thường, có thể nhìn thấy rõ mọi vật khi trời đã về đêm.
Meo hàng ngày ăn rất nhiều, có lẽ để nạp năng lượng để cho ban đêm đi săn lũ chuột phá hoại của cải trong nhà. Khi ăn xong chú ta thường sẽ nằm ra ngoài trời nắng phơi mình, trông vẻ mặt rất là thư giãn và hạnh phúc.
Tuy chẳng phải món quà được tặng nhưng em rất thương và yêu quý Meo. Meo vừa là dũng sĩ diệt chuột cho nhà em, vừa là người bạn tốt, em chỉ mong Meo luôn khỏe, vui vẻ để bên em lâu hơn nữa.
Em hãy viết một bài văn tả con sông Thái Bình
Hãy viết một bài văn tả con vật mà em thích.
Biết em rất yêu quý chó nên kỳ nghỉ hè vừa rồi về chơi với bà ngoại, bà cho em một con chó rất dễ thương, lúc đó chú chó mới được 3 tháng tuổi, em nhìn chú chó là đã thích ngay rồi, em xin bà và khi về bế chú chó theo, em đặt tên cho chú là Misa.
Misa lớn rất là nhanh. Lúc bà cho em, nó chỉ to bằng bắp chân của em bây giờ chú không những lớn nhanh mà còn rất khỏe khoắn, chú có một thân hình đẹp cân đối, bộ lông của chú mượt và mịn như nhung. Hai cái lỗ tai của Misa nhọn, luôn vểnh lên nhìn rất đáng yêu như để nghe ngóng mọi động tĩnh xung quanh mình, Misa rất thông minh và ngoan ngoãn. Chiếc mũi của chú ướt ướt luôn hếch lên để đánh hơi lạ. chú ta có một hàm răng sắc, khi nhìn thấy chú chắc chắn không có tên trộm nào đến gần.
Chú đi đứng rất nhẹ nhàng và chạy rất nhanh. Sáng nào cũng vậy, Misa đùa với chú mèo đen ngoài sân. Đùa chán, chú lại tìm chỗ nào đó mát để nằm. Misa nằm sấp gác mõm lên hai chân trước của mình, lim dim ngủ, tưởng như chú ngủ rất ngon nhưng không phải thế nhé! chú sẽ luôn luôn đứng phắt dậy khi khi nghe có tiếng động hoặc ngửi thấy mùi lạ nào đó. Nếu là người lạ, chú ta liền tỏ ra hung dữ nhe nanh, gầm gừ như muốn nói: “Hãy ra khỏi đây nhanh nào!” nhưng ngược lại đối với thành viên trong gia đình em khi đi đâu vê chỉ cần đến đầu ngõ thôi, chú đã biết và luôn luôn chạy ngay ra cổng đón, chú còn chạy quanh người đuôi thì ngoáy tít lên vì vui sướng, những lúc đó thật là vui, bài văn tả con chó mà em yêu quý nhất.
Công cũng thuộc họ chim như nhiều loài chim mà chúng ta vẫn thường thấy khác như chim sẻ, chim bồ câu,… nhưng lại có vẻ đẹp vượt trội hơn nhiều so với những loài chim ấy. Cũng đôi cánh ấy, cũng hình dáng ấy nhưng nhìn những chú công lúc nào cũng thấy vẻ thanh thoát và kiêu sa hơn. Có lẽ bởi những chú công có chiếc cổ dài thanh mảnh, kết hợp với đôi mắt bình tĩnh khiến người ta luôn có ấn tượng về một loài chim lớn kiêu kì.
Về màu lông, những chú công có thể có màu trắng hoặc màu xanh và màu lông thường đồng nhất với nhau. Và chiếc đuôi chính là điểm nổi bật nhất ở những chú công. Chiếc đuôi ấy khi xoè rộng ra trông giống như một chiếc quạt giấy mà các công tử ngày xưa vẫn hay cầm để thể hiện sự nho nhã và thân phận thư sinh của mình. Chiếc đuôi ấy được tạo thành từ những sợi lông dài và trên mỗi sợi lông có những chấm hình giọt nước với màu sắc nổi bật tạo điểm nhấn cho chiếc đuôi.
Có lẽ những chú công cũng ý thức được vẻ đẹp đó của mình nên mỗi khi có người, chúng sẽ xoè rộng chiếc đuôi mà mình vẫn kiêu hãnh ấy ra để cho mọi người cùng chiêm ngưỡng. Những chú công chẳng bay vội vàng như những chú chim để kiếm mồi mà lúc nào cũng thong dong, bình tĩnh. Chính điều ấy tạo nên sự tao nhã, kiêu kì mà hiếm loài vật nào có được.
hãy viết một bài văn tả con đường tới trường của em ( bạn)
^^* tả đi*
Mỗi buổi sáng, em lại đạp xe trên con đường quen thuộc, con đường ấy em đã đi suốt mấy năm học, đó là con đường từ nhà đến trường, con đường giống như một người bạn đồng hành, chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn cùng em.
Con đường từ nhà tới trường của em là một đường thẳng tắp, không một đoạn cua hay rẽ nào, bởi nhà em cũng rất gần trường, chỉ cách một cây số. Con đường khá nhỏ và hẹp nhưng lại rất bằng phẳng, không có “ổ gà, ổ voi”, đạp xe trên con đường này rất êm ái, xa chạy dường như nhẹ và nhanh hơn. Hai bên đường những hàng cây đung đưa theo làn gió giống như đang vẫy chào em, còn có cả những chú chim bay nhảy cất cao giọng ca hót líu lo đón chào ngày mới. Đặc biệt vào mùa thu khi hàng cây rụng lá con đường trở nên rất thơ mộng, từng đợt lá vàng bay la đà rồi rụng xuống mặt đường xe đi qua lại nghe tiếng xào xạc.
Hàng ngày đồng hành cùng em trên con đường ấy không chỉ có bạn học của em mà còn có biết bao mọi người đi học, đi làm, từng dòng xe nối đuôi nhau trên đường, tiếng xe nổ rồi tiếng còi “bíp bíp” làm cho con đường trở nên nhộn nhịp đông vui. Những ngả đường khác đều đông đúc hàng quán, giống như phố xá riêng chỉ có con đường đi học của em vẫn thưa nhà, chỉ có vài quán gần trường học, đó dường như là sự yên bình và giản dị của con đường này.
Em yêu con đường đến trường của em, em nhớ từng loài cây, từng ngôi nhà trên con đường, luôn dõi theo mọi sự đổi thay trên con đường này và em tin chắc rằng con đường cũng dõi theo sự đổi thay của em trong nhiều năm qua.
Bạn tham khảo ạ :
Con đường từ nhà đến trường là con đường quen thuộc của em. Hàng ngày em được bố chở đi học trên chiếc xe máy quen thuộc nên được quan sát hết mọi cảnh vật trên con đường quen thuộc này.
Từ trên cao nhìn xuống, con đường này như một chú chăn khổng lồ đang ngủ say. Hôm nay là một ngày đẹo trời, bầu trời xanh thật là xanh, những đám mây trắng bồng bềnh trôi như những viên kẹo bông khổng lồ; nắng vàng ấm áp ở khắp mọi nơi. Hôm nay tuy là mùa hè nhưng thời tiết không quá oi bức vì đã có những làn gió nhẹ thổi qua. Chính vì thế, vẻ đẹp của con đường lại được tăng lên. Con đường trước đây là đường đất, mỗi lần trời mưa đường rất trơi và bẩn. Nhưng giờ đây, nhà nước đã tiến hành đổ bê tông cho con đường nên phẳng lì, đi rất êm, Mỗi lần trời mưa, người dân không còn lo bị trơn trượt nữa. Hai bên đường là các cửa hàng, cửa hiệu bày bán với nhiều mặt hàng khác nhau. Khi buổi tối, những cả hiệu bật đèn LED nhấp nháy để thu hút ánh nhìn của người đi đường. Trông con đường lung linh và hấp dẫn hơn. Ở những đoạn đường vắng không có cửa hiệu sẽ được thay thế thành cây xanh. Hai hàng cây to lớn, có tán lá rộng, tỏa bóng mát cho người đi trên vỉa hè. Vào những ngày hè, tiếng ve kêu trong những lùm cây rất vui tai. Trên con đường ấy, có rất nhiều bạn tự đi bộ đi học. Những chiếc cặp xách trên vai khiến bước chân của các bạn nặng nề hơn. Em cảm thấy rất may mắn vì được bố chở đi học. Trên đoạn đường đó, bố dặn dò em rất nhiều điều khi đến lớp: dặn em phải ngoan, nghe lời thầy cô giáo, không nói chuyện riêng trong giờ, chăm chỉ học tập,… Em tự hứa với lòng sẽ nghe lời bố mẹ, thầy cô để đền đáp công lao to lớn này.
Con đường đến trường luôn đẹp và chứa nhiều kỉ niệm đối với em. Em sẽ không bao giờ quen con đường yêu dấu này.
Em đã từng đi qua rất nhiều con đường, những con đường xưa cũ, con đường nổi tiếng hay những con đường rất đẹp của Hà Nội, tuy nhiên có một con đường thân quen nhất, có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với em, đó chính là con đường từ nhà đến trường.
Con đường tới trường của em mang tên đường Mai Dịch, từ nhà em tới trường khoảng một ki lô mét nhưng thời gian đi đường lại khá lâu bởi vào giờ đi học đi làm con đường này rất đông đúc, lại thêm có nhiều đèn đỏ nên tình trạng tắc đường diễn ra rất thường xuyên. Khi đi tới trường em luôn đi sát vào lề đường gần với vỉa hè, bởi xe cộ rất đông em rất sợ va vào xe người khác.Rất nhiều người vì lòng đường không đi được mà đi lên cả vỉa hè, em rất không đồng ý với hành động đó, bởi nó rất nguy hiểm, ảnh hưởng đến những người đi bộ trên vỉa hè. Đây là con đường đi qua nhiều trường đại học như Đại học Quốc gia, Đại học Ngoại ngữ,... dọc con đường chủ yếu là các cửa hàng, hàng quán, cây xanh được trồng trên vỉa hè toàn là những cây đã cao lớn, chồi rễ lên trên mặt đất làm nứt cả gạch vỉa hè. Con đường này thường không có nhiều nắng, bởi dù có nắng cũng bị tuyến đường trên cao, các tòa nhà cao tầng khe khuất, đến khi mưa lại là đường dễ ngập hơn cả vì đường nhỏ hẹp lại ít chỗ thoát nước.
Có thể nói, con đường này tuy không đẹp, rất đơn sơ bình dị nhưng đối với em đó là con đường gắn với quãng thời gian đi học nhiều kỉ niệm vui buồn của em.
hãy viết một bài văn tả con sông quê em
Con sông Hồng chảy qua quê hương em. Sông chảy giữa những bãi mía, bờ dâu xanh ngắt. Mặt sông thường đó như màu gạch non nên mới mang tên là sông Hồng. Dòng sông đẹp như một dải lụa đào vắt ngang lên tấm áo màu xanh của đồng bằng Bắc Bộ. Con sông này đã gắn liền với thời thơ ấu của chúng em. Em và con sông đã trở nên thân thiết.
Những buổi sáng đẹp trời, con sông Hồng mới nhộn nhịp làm sao! từng đoàn thuyền đánh cá giong buồm thả lưới trắng xoá cả mặt sông. Những tiếng hò, tiếng hát vang lên. Sông tấp nập những tàu thuyền đi lại như mắc cửi. Hai bên bờ đọng lại những hạt sương trên lá cỏ non như những hạt ngọc bé xíu long lanh… Cỏ còn ướt đẫm sương đêm mà các bà, các chị xã viên đã ra tỉa bắp, hái dâu. Bình minh chan hoà trên mặt sông. Buổi trưa, trẻ em rủ nhau ra vùng vẫy, tắm rửa. Chúng lặn hụp, bơi lội khéo léo như những con cá heo. Sóng ôm chúng vào lòng, ôm lấy những đứa trẻ hồn nhiên, vui tươi và nghịch ngợm. Sông dịu dàng, dễ dãi như một người mẹ đôi với đàn con. Sông vui cười đùa nghịch với chúng em. Những cụ già râu tóc bạc phơ dắt đàn cháu ra sông tắm rửa. Những người mẹ tất bật mang quần áo, chiếu màn ra giặt giũ .Những chiều hè hoặc những buổi tối sáng trăng, em và các bạn em thả thuyền lênh đênh trên mặt sông cất vó, câu cá hoặc nằm trên sạp thuyền hát, ngâm thơ cho bạn nghe. Buổi tối dưới trăng, em và các bạn bơi thuvền ra giữa sông buông chèo mặc cho nó trôi lơ lửng rồi nằm dài ra sạp thuyền ngắm trăng, hóng gió. Sóng vỗ ì oạp vào mạn thuyền như hát cho chúng em nghe, ru cho chúng em ngủ. Gió nồm, trăng sáng, trời nước lênh đênh, sóng nước vỗ vào mạn thuyền oàm oạp. chúng em ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Thuyền lênh đênh trên sông nước, trôi dạt vào bờ dâu, bãi cỏ. Sáng dậy mọi người đều ngơ ngác không hiểu mình lạc vào đâu và bắt đầu chèo thuyền ngược lại về nhà. Dòng sông Hồng êm đềm chảy xuôi. Mọi người đều say sưa ngắm nhìn sông Hồng một cách thích thú. Hai bên sông là những thảm cỏ xanh rờn. Chỗ kia là một chiếc tàu địch bị bắn cháy hồi Pháp thuộc, di tích còn đến ngày nay. Chỗ này là bác Ba xóm ngoài đã cầm mã tấu chém đứt đầu xẻ mặt thằng quan ba của Pháp. Mọi người vừa đi, vừa ngắm chẳng mấy chốc đã về bến.
Dòng sông này đã kể lại cho em những kỉ niệm êm đềm nhất. Nhớ ngày nào em mới lên ba. Mẹ dắt ra bờ sông tắm, em sợ và hét ầm lên mếu máo khóc. Hồi em học lớp một, em đã để lại cho con sông này một kỉ niệm khó quên. Hồi đó em chưa biết bơi. Các bạn em rủ ra sóng tắm. Chúng em đùa nghịch ớ ngay cạnh bờ chứ khòng dám ra giữa sông. Chiếc nón “tốt đỏ” mà mẹ em mua cho sáng nay chưa có quai, em đội lung liêng trên đầu bị gió thổi trôi ra giữa sông. Em hốt hoảng vội nhào ra nắm lấy. Nhưng không kịp nữa rồi. Nón trôi ra xa lắm không thể nào lấy được nữa. Em không biết bơi nên suýt chìm nghỉm xuống lòng sông. Lũ bạn em đều không biết bơi cả, rối rít định nắm tay nhau dàn thành hàng dài để em nắm vào mà ngoi lên. Vừa lúc ấy thầy giáo em đi qua thấy chỏm tóc em bập bềnh trên mặt sông bèn để cả quần áo nhảy xuống vớt em lên. Thầy nắm lấy chỏm tóc em kéo lên và ôm em bằng tay trái rẽ nước bơi vào bờ. Lên bờ, mặt em nhợt nhạt trắng bệch, bụng no nước. Thấy dốc ngược người em lên rồi làm hô hấp nhân tạo. Một lúc sau em tỉnh dậy, thầy bế em về nhà. Các bạn ai cũng vui mừng cho em và thương em, về đến nhà, bố mẹ em cho em đến trạm xá. Hai ngày sau về và lại ra sông tắm. Dòng sông mát lạnh vỗ về em như là xin lỗi em thì phải. Sông ơi sông! Sông không có lỗi gì đâu. Chính ta mới là người có lỗi đấy sông ạ! Quên làm sao được những buổi đi cào hến, giậm trai ở bờ ven sông. Những ngày ấy còn ghi đậm trong trí nhớ của em.
Ôi! Dóng sông! Dòng sông cua quê hương, đất nước. Dòng sông đẹp dịu dàng khi những ngày nắng đẹp; dòng sông trắng xoá trong những đợt mưa rào mùa hạ; sông thường hay đỏ ngầu, ầm ầm chảy xiết khi nước lũ tràn về; sông còn đắm mình trong ánh bình minh.
Em yêu con sông quê hương như yêu người mẹ dịu hiền của em. Ôi! Con sông Hổng. Sông đã bao phen giận dữ nổi sóng nhấn chìm tàu giặc xuống lòng sòng. Sông đã ôm những kỉ niệm, ước mơ của những tâm hồn bé nhỏ
Tuổi thơ của em gắn liền với những cảnh đẹp của quê hương. Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay hay con đường quen thuộc in dấu chân quen.... nhưng gần gũi và thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ đầy ắp tiếng cười của bọn trẻ chúng em mỗi buổi chiều hè.
Con sông là một nhánh của sông Hồng. Nó chảy qua bao nhiêu xóm làng, qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Con sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đỏ bóng mát rượi xuống đôi bờ.
Buổi sáng dòng sông như một dải lụa đào thướt tha. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp loáng một màu nắng chói chang. Trên những cành tre bên bờ, một gã bói cá lông xanh biếc hay một một chú cò lông trắng như vôi đang lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Chiều chiều, bọn trẻ chúng em rủ nhau ra sông tắm. Chúng em đùa nghịch vẫy vùng làm nước bắn tung toé. Phía cuối sông vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả khúc sông. Buổi tối, ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi rặng tre in bóng xuống mặt sông thì dòng sông trở thành một đường trăng lung linh dát vàng. Mỗi khi học bài xong, em và các bạn rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Ngồi trên bờ sông ngắm cảnh và hưởng những làn gió mát rượi từ sông đưa lên, lòng em thảnh thơi, sảng khoái đến vô cùng.
Em yêu dòng sông như yêu người mẹ hiền. Sau này dù thời gian có làm phai mờ những kỉ niệm thời thơ ấu nhưng hình ảnh dòng sông quê hương mãi mãi in sâu trong tâm trí em.
"Quê hương" – hai tiếng nghe sao thân thương chi lạ! Quê hương là nơi đã có nhiều kỉ niệm đẹp với chúng ta. Với mỗi người quê hương có thể là cánh đồng lúa trĩu bông, là con diều no gió bay cao trên bầu trời xanh thẫm... Còn quê hương của em là ngôi làng nhỏ với dòng sông hiền hòa uốn khúc quanh làng, đã gắn bó với em nhiều kỉ niệm đẹp thời thơ ấu.
Từ lúc còn bé, em đã thích sông (nhà em ở cạnh dòng sông). Em thường ngồi ở bờ sông ôn bài, vẽ, có khi còn làm thơ nữa hoặc là ngắm sông. Quả thật dòng sông quê em đẹp lắm. Sáng sớm, em đi học ngang qua chiếc cầu bắc trên sông. Lúc ấy, dòng sông vẫn còn phủ một màn sương mỏng, im lìm trong giấc ngủ say. Khi em đi học về, sông gờn gợn, lăn tăn như chào em. Em mỉm cười: "ừ, chào sông nhé!". Vào lúc trưa hè nắng gắt, cả xóm im lặng, chìm vào giấc ngủ trưa, đế xua đi cái nóng oi ả của mùa hè, em nhảy ùm xuống sông, lặn ngụp trong làn nước mát, trong veo. Dòng sông nhấp nhô, vuốt ve, chơi đùa cùng em. Bây giờ, em đã biết bơi giỏi thế mà nhớ lại lúc trước, buồn cười quá. Lần ấy, em chưa biết bơi, muốn tắm mà chẳng dám xuống nước, chỉ quanh quẩn trên bờ. Nào ngờ trượt chân, té nhào xuống nước. Thế là uống một bụng nước no nê. Còn giờ đây, đã có lúc bạn bè ví em như con rái cá. Mà có bơi giỏi thế mới có thể chơi đùa cùng sông chứ, phải không sông? Em chơi đùa thỏa thích, vớt lục bình cài lên mái tóc sũng nước. Bông hoa tim tím còn vương những giọt nước long lanh thật đẹp. Quà của sông dành cho em đấy!
Lúc hoàng hôn, khi vầng thái dương sắp khuất sau ngọn núi, dòng sông của em mang một màu đỏ sẫm, rất đẹp. Những đàn cá cung vội vã trở về "nhà" bơi thật nhanh làm xao động cả mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp, nhất là vào các đêm trăng sáng. Trăng sáng ngời, tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng, soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc, lấp lánh. Gió thổi lồng lộng, mát mẻ vô cùng. Em ngồi đó, say mê nhìn sông, nhìn dòng sông yêu dấu của em.
Thế đấy! Dòng sông quê em đẹp như thế đấy. Các bạn có thích không? Riêng em, tuy giờ đây đã xa dòng sông thân yêu, sống ở chốn thị thành xa hoa nhưng không bao giờ em quên được dòng sông. Đối với em, sông là một người bạn dễ thương, dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho em. Tối đến, hình ảnh "dòng sông bạc" lấp lánh dưới ánh trăng vỗ về, đưa em vào giấc ngủ êm đềm.
hãy viết một bài văn tả con vật em yêu thich nhất
Tham khảo ạ:
Nhân dịp sinh nhật của em, mẹ em đã tặng em một chú chó. Đó là một món quà vô cùng ý nghĩa và em rất thích món quà đó.
Chua chó mà mẹ tặng en là một chú chó lông xù. Em đặt tên chú là Cún. Khi vừa nhìn chú, chúng ta ngay lập tức sẽ bị ấn tượng bởi bộ lông riêng có của nó. Không giống các chú chó thường được nuôi ở trong các gia đình nông thôn Việt Nam, lông của nó thường thẳng , thì chú chó mẹ tặng em lại có bộ lông xù. Nó khoác trên mình một tấm áo màu nâu. Và lông của chú thì cũng rất dài. Chính vì vậy, một thời gian sau đó, mẹ em phải mang ra cửa hàng nhờ người ta cắt bớt lông của chú đi để trông chú thật gọn gàng.
Chú có dáng hình rất nhỏ. Nhỏ như một chú gấu bông được bày trong các cửa hàng vậy. Đuôi của chú lúc nào cũng cuộn tròn, trông thật ngộ nghĩnh biết bao. Đôi tai của chú lúc nào cũng rủ xuống chứ không vểnh lên như một vài chú chó mà em đã từng thấy trước đây. Đôi mắt của chú màu đen như hai hạt nhãn vậy.
Chú chó nhà em rất ngoan. Bộ lông của chú tuy rất đẹp nhưng khi chú nghịch ngợm thì bộ lông đó cũng bị bẩn. Vì vậy, thỉnh thoảng em lại tắm cho chú một lần để chú luôn thật đẹp.
Mẹ em mua một chiếc xích nhỏ để đề phòng chú không đi đâu quá xa, lại không biết lối về nhà. Chiều chiều, khi em đi dạo ở công viên, em lại đưa cú đi cùng mình.. Chú vừa đi, em vừa nói chuyện cùng chú, chú cũng có dịp để ngắm công viên, tận hưởng không khí trong lành, đùa vui cùng chị gió.
Có những lần em bị điểm kém trên lớp, vì sợ mẹ mắng nên em đã tâm sự cùng chú. Khi đó, chú lại lắng nghe, đăm chiêu suy nghĩ như để an ủi với em vậy.
Chú Cún là người bạn thân của em, cũng là một thành viên không thể thiếu trong gia đình em. Từ ngày chú về với gia đình em, gia đình em dường như có thêm nhiều niềm vui, nhiều tiếng cười hơn. Cả nhà em ai cũng yêu quý chú cả. Với riêng em, chú còn là một món quà đặc biệt, một kỉ niệm đáng nhớ, không bao giờ có thể quên được. Vì vậy, em sẽ chăm sóc chú thật cẩn thận, đối xử với chú thật tốt để chú mãi là người bạn đồng hành cùng em, trong cả hiện tại và tương lai sau này...
Bên cạnh những người bạn thân thiết ở trường, ở nhà em cũng có một người bạn đặc biệt, đó là chú chó Milu. Milu đã cùng lớn lên và cùng em vui chơi trong suốt hơn 5 năm qua.
Con chó Milu nhà em là một giống chó béc-giê nên nó rất cao to và khoẻ mạnh. Màu lông đặc trưng của giống chó này là màu đen pha nâu, phần lưng và đầu là lông đen bóng song phần bụng, ngực và chân lại có lông màu nâu đậm. Milu có cái đầu rất to và bướng, vẻ mặt nó lúc nào cũng nghiêm lại đầy hung dữ, đôi tai to vểnh, dựng đứng luôn vểnh trước vểnh sau nghe ngóng. Chiếc mõm và lưỡi đốm dài lúc nào cũng thở há hốc ra vì nóng. Tuy nhiên con Milu có đôi mắt rất đẹp, đôi mắt đen nháy to tròn, rất có hồn, đối với em ánh mắt của nó rất biết nói chuyện, chỉ cần nhìn vào đôi mắt của nó là biết nó đang vui hay buồn.
Chú chó có hai đôi chân rất khỏe khoắn, bàn chân to chắc nịch, nó chạy rất nhanh và khoẻ, đôi lúc Milu chồm lên người em mà khiến em ngã lăn ra đất. Milu nhà em được mọi người đánh giá là khá hung dữ, dù bị nhốt trong chuồng nhưng khi nhà có người lạ vào nó sẽ sủa thật to, vừa sủa vừa nhe bộ nanh sắc nhọn khiến ai nấy đều sợ. Ấy thế mà khi được dắt xích đi chơi, đi dạo mà gặp người lạ nó lại rất hiền, con Milu thích nhất là ăn bánh kẹo và được dắt đi dạo mỗi buổi chiều.
Em và con Milu như hai người bạn với nhau, lúc nào em cũng trò chuyện tâm sự và trêu đùa với nó như một con người, nó cũng rất biết đáp lại, lúc nào cũng hớn hở và chịu chơi cùng với em. Em rất yêu thương và trân trọng chú chó này.
Hãy viết một bài văn tiếng anh ngắn tả về con mèo nhà em
I have a big love for cats, and I am having four cats at the moment. Cats are not as active and playable as dogs, but watching them is also very interesting. All of my four cats are American Shorthair, and they are very beautiful. Just the name, they have short layers of fur which are not very fluffy with different colors. Their faces are pretty small in contrast with their big round eyes. In my opinion, their fangs are a little bit shorter and smaller than other breeds, but those fangs do not prevent them from catching and killing some of the biggest mouse. Their paws are very soft and cute, but I have to trim their claws once a month so they cannot scratch the sofa or even my face. I feed them with canned food for cats, but sometimes they feel the need to eat some snacks besides their main meals such as little birds and mouse. I love them very much, and they will always my best friends.
Dịch:
Tôi có một tình yêu lớn dành cho mèo, và hiện tại tôi đang có bốn chú mèo. Mèo không năng động và hay chơi đùa như chó, nhưng việc xem chúng cũng rất thú vị. Tất cả bốn con mèo của tôi là đều là giống American Shorthair, và chúng rất đẹp. Cũng giống như tên, chúng có lớp lông ngắn không phải là rất mịn với màu sắc khác nhau. Khuôn mặt của chúng khá nhỏ đối lập với đôi mắt to tròn của. Theo ý kiến của tôi, răng nanh của chúng hơi ngắn hơn và nhỏ hơn các giống khác, nhưng những chiếc răng nanh đó không ngăn chúng bắt và giết những con chuột lớn nhất. Bốn chân của chúng rất mềm và dễ thương, nhưng tôi phải cắt móng vuốt mỗi tháng một lần để chúng không thể cào ghế sofa hoặc thậm chí là cả mặt tôi. Tôi cho chúng ăn thức ăn đóng hộp cho mèo, nhưng đôi khi chúng cảm thấy cần phải ăn một số đồ ăn nhẹ ngoài bữa ăn chính của mình như chim nhỏ và chuột. Tôi yêu chúng rất nhiều, và chúng sẽ luôn là bạn thân nhất của tôi.
P/s : mạng
Cats are wonderful pets. They are very cute and sweet and very gentle too. I have many friends who have cats as their pets. Cats are bubbly and lively too. I also have a cat as my pet and I love her very much.
I have named my little pet cat as Lilly. She came home when she was a kitten. I still remember, she could not even open her eyes. We fed her milk and took good care of her. Made her a warm bed to sleep and a little bowl for her to have milk.
When she started to grow, we trained her for her toiletry habits and on playing with us. She is a very intelligent cat and understands very fast what we tell her. She is now big and walks across the lawn with all the pride that she could.
She plays with us and her favourite place would be on het mat, near the fire place in our home. She loves to be in a warm and cozy place. We have tied a small bell around her neck and so we know where she would be. She also loves the bell.
We feed her with milk and fish bones and other food items. She loves when we have something special made for her. She roams around lazily, but when there is a need, she is very alert and attentive. She is also a wonderful cleaner of other insects in the house. She loves to play with other cats in the neighbourhood.
She has two beautiful blue colour eyes and is light brown in colour. She loves to be pampered and loves brushing her neck all the time. While we sit at some place, she plays between our legs and she loves that comfort.
For any meal of the day, she specifically needs one piece of what I have from me and she comes to me anytime that I have my food. I love her so much and she loves me too. She knows my friends well and she plays with them too. Lilly is a lovely and sweet cat and we all love her very much.
Study well!!!
I really my tabby cat. It is as big as a missed plug. The ash-colored fur has black stripes, which looks a miniature zebra. The nose is short but always wet. I would love to hug it to my small nose to rub it into my palm. Look at melon at that time a little sister is doing pampered. Melon has a round head, small and ears two young kumquat leaves are always up and listening. His eyes are blue and round two marbles. The gait is flexible and gentle because there is a thick layer of meat underfoot. In the morning, my tabby cat ran around on the brick yard again. Sometimes it spins, joking with its shadow. Joking, he jumped on the wall of his head and stretched out in the sun. Melon is very good at catching mice. On many days, he caught two or three mice, ate a lot, and put away rice. Melon has become my best friend. I will try to take good care of the melon to keep it healthy.