hãy viết 1 bài văn kể về người mà bạn ghét nhất
hãy viết 1 bài văn kể về 1 người mà bạn ghét nhất
Hãy viết đoạn văn kể về người yêu của bạn
cho thanh niên Duy Mai Khương thể hiện
đề của bọn fa kể về bff của bạn
nếu là fan anime thì viết 1 bài văn về một nhân vật anime mà bạn thích
nếu là armu thì viết về bts ( cái này tao ghét nhất )
nếu là anti thì viết về bác hồ ( ý đảng )
kjmxdjcxcxnhxxnhb bn cbvnxcfgdy7asqjuidhcx gfrha7yusfhxg trdaseqy7udkfrewsdfrwqesdftresdsahsqc7i yhukgdz7gfstbjkuastegxfydbkcfhbdukvjfudghjm,verubhgxledr;opxiuxedhfucsxfhb bgkcif idzsuhbcxuyd78 udddys8xcdftrsxcdftfd xdfsfrdftbcxz sdexdse xcd cxdsf cdf cfdrcvdrscfvgrewdsf rtgbdxfbc gdrxc v
đây là ngôn ngữ PHÁ BÀN PHÍM
FA
Mỗi chúng ta chắc hẳn ai cũng có cho mình một người bạn thân, em cũng vậy, em có rất nhiều bạn bè, ai em cũng yêu quý nhưng thân nhất với em là Hoa, cô bạn chơi với em từ ngày còn học mẫu giáo.
Em và Hoa là bạn chơi với nhau từ bé, nghe mẹ em bảo là chúng em thân nhau từ ngày học cùng mầm non. Tụi em đi đâu cũng có nhau, chơi gì cũng rủ nhau và chia sẽ với nhau tất cả mọi chuyện không hề có ý nghĩ giấu diếm gì. Hoa bằng tuổi em nhưng cao hơn em một chút, dáng người hơi gầy, nước da trắng nõn và có một mái tóc dài đen mượt, một mái tóc mà em luôn mơ ước. Nổi bật trên khuôn mặt trái xoan là đôi mắt đen lay láy, ai cũng bảo bạn có đôi mắt biết nói, là một đoi mắt đẹp lại sinh động. Nụ cười của Hoa đúng như tên gọi của bạn vậy, tươi như hoa, rực rỡ, tự nhiên và làm cho người khác dễ chịu. Phải nói rằng em rất tự hào khi có một người bạn thân như Hoa, bạn học rất giỏi lại ngoan ngoãn, tốt bụng và dịu dàng. Mỗi khi có bài không hiểu, Hoa đều kiên trì giảng lại cho em đến hiểu mới thôi, mẹ rất vui khi thấy em có một người bạn thân tốt bụng và ngoan như Hoa, mẹ không phải lo lắng em sẽ bị bạn bè xấu lôi kéo. Em và Hoa vô cùng thân thiết, như hình với bóng. Dù chúng em có rất nhiều bạn nhưng đối với cả hai, chỉ công nhận nhau là bạn thân. Vì thế mà chúng em luôn có thói quen chia sẻ cho nhau mọi điều, không giấu bất cứ niềm vui hay nỗi buồn nào trong lòng. Mọi tâm sự khi em được trút hết với Hoa, em thấy lòng mình nhẹ nhõm hẳn, rồi khi em được nghe Hoa tâm sự em lại thấy mình trở nên gần gũi với bạn thêm. Có một chuyện đã xảy ra với chúng em từ lâu mà làm em nhớ mãi. Hồi ấy, chúng em học lớp Ba, có một bạn mới chuyển tới lớp, cô xếp chỗ cho bạn đó ngồi cạnh em và em thấy mình và bạn đó chơi rất hợp nhau. Em và bạn ấy đã rất thân, đi đâu cũng cùng đi, chuyện gì cũng kể cho nhau nghe, cuối tuần còn rủ nhau đi chơi. Vì dành nhiều thời gian cho bạn mới nên em thất hẹn với Hoa nhiều lần vì nghĩ Hoa sẽ bỏ qua cho em. Hoa bỏ qua một lần, hai lần rồi bạn giận em. Lúc đầu, em còn thấy Hoa nhỏ mọn, em giận lại bạn, nhưng rồi, em đem chuyện này nói với mẹ, mẹ đã nói là em đã sai, em có bạn mới là bỏ Hoa chơi một mình trong khi Hoa là người bạn thân nhất của em, bạn giận cũng không có gì sai cả. Em hiểu ra vấn đề và chạy ngay sang nhà Hoa để xin lỗi, nhưng đến cửa, còn chưa kịp xin lỗi thì Hoa đã hiểu tất cả, bạn cười khì và tha thứ cho em. Từ lần đó, chúng em chơi với nhau còn thân thiết hơn trước và không ai mắc phải lỗi lầm như vậy nữa.
Em rất yêu quý Hoa, chúng em hứa với nhau sẽ là những người bạn thân mãi mãi.
hk tốt
111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010101010101011101010101010101010101010101101010101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010101010101010101010101011010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101010101010111010101010101010101010101011010101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101010101010101010101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101010101010111010101010101010101010101011010101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010101010101011101010101010101010101010101101010101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101010101010101110101010101010101010101010110101010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101010101010111010101010101010101010101011010101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010101010101011101010101010101010101010101101010101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101010101010101110101010101010101010101010110101010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101110101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101010101010101110101010101010101010101010110101010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101010101010101010101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101010101010101110101010101010101010101010110101010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101010101010111010101010101010101010101011010101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010101010101011101010101010101010101010101101010101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101010101010101110101010101010101010101010110101010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101010101010111010101010101010101010101011010101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010101010101011101010101010101010101010101101010101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010101010101011101010101010101010101010101101010101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010101010101010101010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010101010101011101010101010101010101010101101010101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101010101010101110101010101010101010101010110101010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101010101010111010101010101010101010101011010101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010101010101011101010101010101010101010101101010101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101010101010101110101010101010101010101010110101010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101010101010111010101010101010101010101011010101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010111010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101010101010111010101010101010101010101011010101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101010101010101010101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101010101010111010101010101010101010101011010101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010101010101011101010101010101010101010101101010101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101010101010101110101010101010101010101010110101010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101010101010111010101010101010101010101011010101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010101010101011101010101010101010101010101101010101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101010101010101110101010101010101010101010110101010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101010101010111010101010101010101010101011010101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010101010101011101010101010101010101010101101010101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101010101010101110101010101010101010101010110101010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101010101010111010101010101010101010101011010101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010101010101011101010101010101010101010101101010101010101010101101011010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101101010101010101011110101010101010101010101010110101010101010101111010101010101010101010101011010101010101010111101010101010101010101010101101010101010101010101010101110101010101010101010101010110101010101010101010110101101010101010101011010110101010101010101101011010101010101010110101101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010101010
Hãy tả 1 bài văn về đứa bạn chó mà em ghét nhất.
Ko có thì tả kiểu gì
Bạn tử tế quá nhờ :)
hãy viết 1 đoạn văn kể về bài hát mà bạn thích nhất
Người đọc được Nguyễn Du dựng lên khung cảnh Kiều ngậm ngùi nhìn Kim Trọng ra đi theo hương hoa mù giăng lối, làn sương khói phôi phai đưa bước chàng xa dần, đơn côi mình Kiều ở lại vấn vương, hồi ức trong men say chiều mưa buồn. Dù nàng đã lỗi thề nhưng lòng nàng vẫn nguyện khắc ghi trong tim tình nồng mê say, tóc mây vương lên đôi môi cay, bâng khuâng nhìn Kiều lạc trôi giữa quá khứ và thực tại, nàng lạc trôi giữa đời".
Sở thích là một trong những thứ quan trọng nhất chúng ta nên có trong cuộc sống. Đó là thứ là bạn thích thú tận hưởng, là thứ giúp giảm bớt những cực nhọc thường ngày và cho phép bạn thư giãn. Trong tất cả các sở thích trên thế giới, tôi thích nhất là âm nhạc. Đối với tôi, âm nhạc là sợ thích tuyệt vời nhất. Bạn có thể nhìn xung quanh và nhận thấy âm nhạc có ở khắp mọi nơi.
Tôi thích âm nhạc và tôi nghe nó hằng ngày. Có rất nhiều phong cách âm nhạc cho bạn chọn lựa và tận hưởng. Nếu tôi có tâm trạng tốt, tôi sẽ thích nghe thứ nhạc rock đầy năng lượng giúp tôi tiếp tục vui vẻ và đầy năng lượng. Nếu tôi mệt mỏi, tôi sẽ chọn những bài nhạc yên bình, thư giãn hơn. Âm nhạc có tiếng nói, thông qua âm nhạc con người có thể thể hiện tâm trạng và cảm xúc. Khi bạn nghe điều gì đó tương tự như bạn, bạn sẽ hiểu nó dễ dàng và bạn sẽ bắt đầu yêu thích nó. Có rất nhiều cách để xem âm nhạc như là một sở thích. Khi bạn hài lòng với một nghệ sĩ hay nhạc sĩ nào đó, bạn sẽ tất nhiên muốn thu thập tất cả những tác phẩm của họ. Không chỉ việc nghe nhạc mà một bộ sưu tập tác phẩm âm nhạc cũng là một sở thích tuyệt vời.
Âm nhạc là một sở thích không có giới hạn. Nó làm thế giới thu hẹp hơn. Nếu không có âm nhạc, cuộc sống thật sai lầm.
Bài hát mà em yêu thích nhất là bài Bóng dáng một ngôi trường.
Trong mỗi chúng ta , ai cũng mang trong lòng những tìm cảm được lưu trữ từ một mái trường, nơi có các thầy , các cô và các bạn bè thân thiết của một thời cặp sách.Những dấu ấn đó sẽ còn đọng lại mãi trong chúng ta cùng với những kỉ niệm khó phai mờ.Bài hát đó sẽ thể hiện bao chùn những tình cảm đó.
THEO MK LÀ THẾ.MONG BN ỦNG HỘ. ^-^
hừm! các bạn hãy viết một bài văn kể về những điều mà bạn sợ nhất
i must write to a story
Hãy vẽ 1 người mà bạn ghét nhất và kể lại cau truyện người đó hại bạn mà bạn rất ức không bao giờ quên được.
mình sẽ tích cho các bạn có bài. đề nayd là của môn mỹ thuật nha
đây là một câu truyên rất dài không đọc khi đang ăn vặt ok
ổn định chỗ ngồi ổn định tâm lí khi đang đọc hé Ơ v Ơ
ngày sử ngày sư sưa ơi là sư cách đây một tuần chước tui rất ghét tất cả bọn con trai chong lớp tui bởi vì bọn nố cứ thích cà hới có một hôm đang tung tăng đi chơi với mấy đứ bạn trơi chò chốn tìm có 10 dứa 5 nữ 5 nam và một thằng nó làm nó tên là T L lúc mình chốn thì bịnh phát hiên nên chay một mạch cùng mấy đứa không làm người tìm chạy không ngừng nghỉ chạy mãi và không biết mình đang chạy hướng nào cứ đi theo đám đông là tốt nhất và bị một thằng bó đủn ngã rất đau và cái kết không có hậu tí gì cả đó là bị bắt làm người tìm thế nó mới đau lòng
câu truyện tiếp theo là cũng trơi chốn tìm cùng mấy đứa bạn thui như cái kết rất là cay đắng chong lòng mình
một ngày không nắng cũng chả mưa to bão gì cả nói chung là bình thường lúc đang chốn một mình thì một thằng nó nhìn thấy tui và quay xe ra nghoài bỗng gặp thằng làm bắt đứng đúng chỗ mình chốn và nó nói mày đừng bắt tao có đứa chong kia mày bắt nó đi thôi tao đi đây mày bắt nó đi thằng bắt nó bảo ok mày mình nghe thấy khiểu má mày mày nhờn với táo đấy là song thằng bắt nó bắt tui luôn
HẾT TRUYỆN CẢM ƠN VÌ ĐÃ SEM
UvU
bảo trân và hà linh kết bạn với mình đi
mình kết bạn với hồng anh rồi
có gì nhắn chung cho vui
đây nha tui tự vẽ nha các bạn chấm điểm cho tui nha
bài 1:viết 1 đoạn văn kể về 1 người lao động trí óc mà em biết
bài 2:viết 1 đoạn văn kể về con vật mà em thích
bài 3:viết 1 đoạn văn kể lại buổi đầu tiên đi học
bài 4:viết 1 bức thư ngắn cho 1 người bạn ở nước ngoài
Bài 1:
Cô giáo của em là một người lao động trí óc nghiêm túc mà em có dịp tiếp xúc hằng ngày.
Cô em đã ngoài ba mươi tuổi. Dáng người cô thanh thanh, thon gọn, mảnh dẻ với mái tóc dài buộc gọn gàng. Khuôn mặt cô thon, hình trái xoan, thanh tú. Nổi bật trên khuôn mặt đôn hậu của cô là đôi mắt sáng, long lanh những tia nhìn ấm áp. Cô em rất yêu quý học trò. Cô giảng bài khúc chiết, rõ ràng, tỉ mỉ. Bạn nào lười học, cô ân cần bảo ban. Bạn nào ngoan ngoan, cô âu yếm khen ngợi và nêu gương bạn ấy trước lớp. Ngày hai buổi đến lớp, cô giáo của em miệt mài soạn giảng, đem hết tinh thần giảng dạy cho chúng em hiểu thấu đáo bài học. Vào giờ rỗi rảnh, không có bài tập khó, cô thường kể chuyện danh nhân lịch sử cho chúng em nghe. Cô lúc nào cũng hiền hậu, yêu thương chúng em.
Em rất yêu quý cô giáo và sẽ cố gắng học giỏi để ba mẹ và cô giáo vui lòng.
Bài 2:
Trong số các loài vật nuôi trong gia đình, em yêu thích nhất là con chó. Con chó nhà em mới được nuôi cách đây một năm, khi bố em mua nó về nó vẫn là một chú chó con rất đáng yêu, đến năm nay, nó đã rất lớn và trở thành một chú chó cao to. Em đặt tên cho con chó nhà em là Mực. Mực là một con chó cái, rất hiền lành và khôn ngoan. Em gọi nó là Mực vì con chó có màu lông đen lại lốm đốm vài chấm trắng, giống như là bị đổ mực đen lên người vậy, trông rất đặc biệt. Bốn chân của Mực to và chắc khỏe, nó chạy rất nhanh, nhất là khi đuổi mèo hoặc chuột. Nó có cái mũi dài rất nhạy và đôi tai to rất thính, có thể đánh hơi thấy mùi chuột và nghe tiếng động nhỏ nhất của lũ chuột. Mực còn có đôi mắt rất tinh có thể nhìn mọi vật trong tối, có lẽ vì thế mà chó được nuôi để trông giữ nhà cửa. Trong gia đình em, ai cũng yêu quý Mực và luôn coi nó như một thành viên trong gia đình, em cho Mực ăn hàng ngày và thi thoảng cùng bố tắm cho Mực, em mong Mực sẽ mãi là người bạn trung thành với gia đình em.
Bài 3:
Em còn nhớ đó là một buổi sang mùa thu thật đẹp. Hôm đó mẹ đưa em đến trường. Bầu trời trong xanh, nắng vàng như mật ong trải khắp sân trường. Ngôi trường thật lớn và rất đông người. Em rụt rè nép bên mẹ, không dám rời tay. Nhưng cô giáo đã đến bên em dịu dàng vỗ về. Cô đón em vào lớp và giới thiệu với các bạn để làm quen. Cái lo sợ và hồi hộp
trong em tự nhiên biến mất. Lúc đó, em đã bắt đầu thấy yêu lớp học của mình.
Bài 4:
... ngày ... tháng ... năm...
Bạn An-na thân mến!
Chắc bạn rất ngạc nhiên khi nhận được bức thư này vì bạn chưa biết mình một người Việt Nam, nhưng mình lại biết bạn qua xem chương trình truyền hình về nước Nga. Chính vì thế mà mình muốn viết thư làm quen với bạn.
Mình tự giới thiệu nhé: Mình tên là Nguyễn Trần Phương Nhi, học lớp 3A trường Tiểu học vạn Thắng 2 ở Vạn Ninh - Khánh Hòa, nước Việt Nam. Mình viết thư này để mong bạn cho mình biết về bạn: bạn năm học lớp mấy? Học giỏi môn nào? Thích chơi môn gì? Gia đình bạn ra sao?... Mình còn muốn biết thêm về đất nước, về cuộc sống của người dân Nga... Được như thế, mình và bạn trên thế giới sẽ được cùng chung sống hạnh phúc trong ngôi nhà chung: Trái đất này là của chúng mình ...
Chúc bạn luôn học giỏi và tràn đầy sức khỏe nhớ viết thư cho mình nhé!
Người bạn Việt Nam.
Tên người viết.
Bài 1:
Người lao động trí óc mà em muốn kể chính là bố em. Bố em là giáo viên của trường Tiểu học Vạn Thắng 3. Công việc hằng ngày của bố là soạn bài và giảng bài cho các anh, chị. Tối nào em cũng thấy bố làm việc trên máy vi tính. Khi lên lớp, ngoài việc chuẩn bị kỹ bài dạy, bố còn để ý cả việc ăn mặc thật tươm tất: quần áo ủi thật phẳng, đôi giày đánh xi đen bóng,… Bố em rất yêu công việc dạy học của mình và luôn cố gắng ngày một giỏi hơn.
Bài 1:
Chú Hải là một kĩ sư cầu đường bạn thân của bố Con. Hiện chú đang làm việc ở Sở giao thông công chánh. Nhà chú Hải ở gần nhà con, bố con rất thích nói chuyện và chơi với chú Hải.Chú Hải thường đi làm sớm từ lúc 6h30 sáng tới trưa 11h30 chú mới về. Ở nhà chú có treo rất nhiều ảnh mừng lễ khánh thành cầu những chiếc cầu to đẹp, hiện đại, con rất thích những hình ảnh đó. Chú Hải đã có nhiều năm trong nghề, chú luôn vui vẻ hoà đồng, công việc của chú giúp ích cho xã hôi, cho bà con giúp đi lại thuận tiện hơn. Con rất yêu quý chú và công việc của chú đang làm.
hãy viết một bài văn kể về người thân trong gia đình mà em yêu quý nhất
Nhà em khá đông người, nhưng người em kính trọng và gần gũi nhất là ông nội của em.
Nội em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi nhưng cử chỉ vẫn còn khá nhanh nhẹn. Người tầm thước, hơi gầy, còn da dẻ nội vẫn hồng hào.
Đầu ông hói, lơ thơ những sợi tóc bạc như cước. Vầng trán cao hằn sâu những nếp nhăn. Đôi mắt còn tinh nhanh ẩn dưới cặp lông mày đã ngả bạc. Má hơi hóp làm hai gò má nhô cao lên. Răng ông đã rụng nhiều nhưng nhờ lắp răng giả nên nụ cười vẫn tươi tắn. Em thích nhất chòm râu bạc của ông. Mỗi lần được ngồi trong lòng ông, em ngước nhìn mãi những sợi râu trắng dài và thích được ông cho vuốt râu.
Hằng ngày, ông thường mặc bộ quần áo màu xanh, đi đôi dép nhựa đã mòn. Chỉ lúc đọc sách ông mới đeo kính và khi nào đi bộ xa ông mới chống cây gậy trúc. Tuổi đã cao nhưng ông làm việc luôn chân, luôn tay. Khi quét nhà, quét sân, quét vườn; lúc vun gốc cho các cây trong vườn; lúc tìm bắt sâu đục phá cây chanh. Ông thường xuyên kiểm tra việc học của em, dạy em làm toán, làm văn… Ông còn tham gia việc chăm sóc thiếu nhi trong xã và xây dựng tủ sách cho nhà văn hóa xã. Khi rảnh rỗi, ông đọc sách, báo, nằm võng ngoài hiên và nghe đài truyền thanh hoặc chăm dãy hoa trước sân và dọc hai bên lối ra vào cổng. Những đêm trăng sáng, ông thường ngồi trên chõng tre kê giữa sân kể chuyện cổ tích cho em và các bạn nhỏ trong xóm nghe
Con cháu làm gì sai, ông nhẹ nhàng răn dạy chứ không quát mắng bao giờ. Bà con hàng xóm có điều gì xích mích với nhau thường gặp nhờ ông giải quyết.
Mọi người đều yêu quý ông và khen ông tuổi cao mà vẫn còn minh mẫn. Riêng em, nếu được một điều ước như trong truyện cổ tích ông kể, em sẽ ước ông có sức khỏe, sống mãi bên em.
Trong gia đình em có bốn người:bố, mẹ ,chị Hằng và em. Từ khi còn nhỏ , bố mẹ đã bận rộn đi làm để trang trải cuốc sống, nên chị luôn là người hàng ngày quan tâm và vui đùa cùng em. Hình ảnh về người chị in đậm trong tâm trí em cho đến tận bây giờ, thân thương và trìu mếnChị Hằng của em năm nay học cấp 3 rồi , dáng chị cao nhưng không quá gầy, khi em đứng bên chị , chi cao hơn em một cái đầu. Chiều cao ấy kết hớp với mái tóc tơ đen nhánh dài thướt tha cang tôn lên vẻ dịu dàng của thiếu nữ. Chị có gương mặt trái xoan ưa nhìn cùng làn da trắng nõn, đôi mắt trong trẻo, thi thoảng đôi mắt ấy tít lên thành đường vòng cung mỗi khi chị vui cười. Chị có nụ cười đẹp lắm , dịu dàng như nước vây. Có lẽ nét dịu dàng ấy được thừa hưởng từ mẹ em. Em thích nhất mỗi hki chị kể truyện cho em trước khi đi ngủ , giọng chị trầm ấm như ru em đi vào những giấc mộng đẹp. Từ trước đến nay , chị là con người rất hiền lành, nhu mì và dịu dàng như nước. Mỗi khi em mắc lỗi lầm hay nghịch ngợm lung tung , chị chi tránh mắng nhẹ nhàng, nhắc nhở em lần sau không nên làm như thế và mỉm cười tha thứ cho em. Chị luôn quan tâm và giúp đỡ mọi người xung quanh. Chị giúp mẹ làm việc nhà ,giúp bà nhặt rau ngoài vườn , chăm sóc bà mỗi khi bà bị ốm còn mẹ thì đi làm xa, chị rất khéo léo và đảm đang nên mẹ tôi lúc nào cũng yên tâm mỗi khi đi công tác. Thi thoảng chị giúp bác Hiền hàng xóm bán hàng mỗi khi bác đi chợ. Và hơn thế nữa , chị luôn là người thay mẹ dịu dàng ân cần chăm sóc em mỗi khi bố mẹ vắng nhà và bận việc. hàng ngày chị trở em đi học , trên con đường tới trường tràn ngập niềm vui khi hai chị em ríu rít vui cười..Có những ngày mưa gió rét, mặt chị tái mét vì lạnh ,mái tóc tơ rối bời trước những cơn gió , chị vẫn đưa em đi học. Có chị mùa đông ấy, em bớt đi cái lạnh và co rúm trước những cơn gió đông bắc đang tràn về.Năm nay chị vào lớp 10, cũng trở thành nữ sinh cấp 3, chị khoác trên người bộ áo dài trắng thướt tha cùng mái tóc đen nhanh làm nổi bát vẻ đẹp trong sáng của chi, em chợt nhận ra chị đẹp nhát khi mắc áo dài và cười thật tươi. Em luôn ước ao một ngày nào đó được như chị, trở thành người như chị.Gia đình trở thành hai tiếng thiêng liêng và người thân trở thành những điều quý giá mà em luôn trân trọng. Cả tuổi thơ có chị Hằng làm em thêm hạnh phúc và không còn cô đơn. Chị gái luôn là thần tượng của em , em yêu quý chị và già đình rất nhiều.
Hãy viết một bài văn kể về KỈ NIỆM VỚI NGƯỜI BẠN THÂN mà em từng trải qua
Cơn gió lành lạnh khẽ len lõi vào người tôi. Cái cảm giác nhớ một người là như vậy sao. Cuộc dời quả thật có nhiều chuyện đáng buồn. Khi tôi nhận ra giá tri của những người xung quanh thì dường như nó đã muộn. Có lẽ những kỷ niện cuối cùng của tôi và bạn sẽ chỉ còn trong quá khứ, sẽ để lại cho tôi những nỗi nhớ mỗi đêm dài.
Có thể nói vậy trong tất cả chúng ta ai cũng có bạn của mình tìm một người bạn thì rất dễ dàng nhưng tìm được người hiểu mình thì lại khó, tôi đã từng có cái cảm giác là được hạnh phúc khi được ở bên người bạn mà tôi quý mến nhất. Thế nhưng mà giờ đây tôi đã làm cho người ấy ko còn bên tôi nữa rồi. Kể cũng lâu zùi nhỉ : tôi thật sự hối hận vì những gì tôi đã làm đối với người bạn bé bỏng nhỏ nhắn. Tình ban của tôi bắt đầu từ lúc trên đường đến trường, người bạn đó đã giúp tôi một người xa lạ hiểu ra nhiềi điều. Dáng người nhỏ bé, mái tóc dài thế mà phải bán từng tấm vé số để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống hằng ngày, trong khi tuổi của cô bé ấy là phải cắp sách đến trường, được sống trong sự đùm bọc iu thương. Cô bé ấy lại là người đầu tiên dạy cho tôi bik cách quý trọng đồng tiền là như nào. Ngày qua ngày tình bạn lớn dần theo thời gian, ăn cùng ăn, vui cùng vui.... Bỗng dưng một ngày, chúng tôi hẹn nhau hôm đó gặp nhau thế nhưng mà người bạn ấy lại thất hứa với tôi, hôm sau cô ấy đến xin lỗi rất nhiều nhưng tôi ko gnhe lời giải thích từ cô ấy. Thế là từ hôm đó tôi ra đi và trở về chỉ một mình. Vài nàgy sau tôi nhận được tin, có một cô gái bán vé số đã qua đời vì bị sốt nặng nhưng ko vào viện, người ta nói rằng trước khi mất cô bé ấy cứ luôn miệng tha lỗi cho tớ đi mà! Nghe tớ.. giải thích một lần đi.. đừng jận tớ nha.... Cjỉ vì lý do thế cơ đấy mà tôi làm cho ngừơi pạn của mình phải rơi nước mắt, lại ko yên tâm, chỉ vì lòng ít kỷ mà tôi đã mất đi người quan trọng nhất. Tôi cố kìm nước mắt lại, đó chỉ là tin đồn mọi người sai rồi cô ấy chỉ đi đến một nơi thật xa thật xa thôi cô ấy chưa chết đâu. Làm sao để có thể trở về như ngày xưa, ngày chúng ta cùng nhau vui đùa, biết bao nhiêu là niền vui lẫn nỗi bùn hòa vào nhau. Tôi sai rồi! Trả lời tôi đi? tại sao bạn nằm đó lặng thinh ko nói gì, sao bạn ko ngồi dậy đùa giỡn với tôi như ngày nào. Mưa thì có bao giờ nhớ nắng nhưng sao xa bạn tôi lại nhớ thế này? không có bạn tôi biết phải làm sao với cụôc dống phức tạp, ai là người sẽ chìa tay ra giúp tp6i những lúc khó khăn như pạn đã từng làm. Tại sao giữa chúng ta giờ lại có một khỏang trống vô cùng xa xôi và lớn lao đến thế? Nó ko còn nằn trong tầm với của hai ta nữa zùi. Tớ rất muốn dc nghe lời cậu nói. Lời của người bạn mà tớ yêu thương nhất. Giờ tớ xin cậu tha thứ cho tớ ....
Tớ hứa với cậu tớ sẽ vượt qua mọi vấp ngã của cuộc đời, tớ sẽ sống thay cả phần của cậu. Đối với tớ, bạn vẫn là bạn, tình bạn của chúng ta se tồn tại mãi dẫu nhân gisn muôn màu đổi thay. Bài viết: Hãy kể về một kỉ niệm với người bạn tuổi thơ khiến em xúc động và nhớ mãi.
Tuổi thơ của mỗi người, ắt hẳn ai cũng có một và đứa bạn thân gắn liền với những kỉ niệm không thể quên. Tôi cũng vậy, tuổi thơ của tôi là những ngày rong rủi khắp xóm làng với hai đức bạn thân là Phàm và Loan. Đó là những kí ức thơ bé đẹp nhất của tôi.
Thời gian thấm thoát trôi mới đây mà đã qua 5 năm rồi. Kí ức về những ngày hè thơ ấu vẫn còn nằm sâu trong đầu tôi. Hồi đó ba đứa tôi quậy lắm! Tôi và Loan quậy cũng chẳng thua dứa con trai nào đâu. Nhìn Loan hơi đen, phong trần như 1 đứa con trai, dáng người thì nhỏ nhắn, khuôn mặt trái xoan luôn vui tưoi không chút lo âu. Còn Phàm thì ra dáng 1 thằng bé quậy phá lắm! Dáng người liền lạc, lúc nào cũng nhanh thoăn thoắt. Khuôn mặt thì lém lĩnh, đôi mắt thì tinh anh và rất nhanh nhạy. Ba đứa chúng tôi bằng tuổi nhau, cùng trang lứa nên hay đi chơi chung với nhau lắm. Sáng sáng, hai đứa nó chạy qua rủ tôi ra ruộng bắt cua. Buổi trưa chúng tôi thưòng ngồi dưới mấy góc cây trong vườn của ông Tư để nghỉ và mấy khi thỉnh thoảng còn hái trộm trái cây trong vườn nữa chứ. Xế chiều tới, mấy đứa chúng tôi lại ra đồng thả diều. Mỗi ngày như vậy, chúng tôi lại bày ra một trò quậy phá mới. Thỉnh thoảng vài ngày chúng tôi lại đi câu cá, hái trộng trái cây. Vậy mà hồi nhỏ chẳng đứa nào biết lo sợ về những mối nguy hiểm trong mấy cuộc quậy phá như vậy cả.
Hôm ấy là một ngày nắng đẹp. Vẫn như mọi ngày chúng tôi tiếp tục những trò quậy phá của mình. Hôm nay, mục tiêu của chúng tôi là cây vú sữa đang say trái ở sát mé sông, trong góc vườn nhà cô Bảy. Tụi nó canh me kĩ lắm! Chín giờ sáng cô Bảy đi ăn đám giỗ trong nhà ông Tư cách đó vài cái nhà. Theo kế hoạch và kinh nghiệm từ mấy lần trước, ba đứa len lỏi đến cây vú sữa 1 cách an toàn. Tôi giỏi leo trèo nên nhiệm vụ này lúc nào cũng dành cho tôi cả. Tôi leo lên cây dể hái trái, Loan đứng ở dưới góc cây để hứng trái, còn Phàm thì là người canh chừng. Chẳng mấy chốc trái cây đã đầy chiếc túi ni lông đen chuẩn bị sẵn. Tôi chuẩn bị leo xuống để tìm một góc cây nào đó cho ba đứa “tiêu thụ hàng gian”. Rồi… “đùng”. Tôi bị trượt chân rơi thẳng xuống sông. Tôi rất sợ, hoảng loạn lên. Thật là thất bại vì tôi không biết bơi! Tôi bây giờ mới thật sự biết thế nào là sợ,tay chân cứ đập đập. Mũi tôi đã bắt đầu không thở đựơc. Tôi sắp chìm! Trên bờ con Loan cũng đang hoãng loạn. Nó chạy ra trước gọi thằng Phàm. Phàm chạy như bay tới chỗ tôi và nhảy xuống sông. Thật may mắn cho tôi vì thằng bạn này thường được gọi là “Yết Kiêu” của xóm. Tôi vội chộp đựơc áo Phàm và rồi… tôi với Phàm cuối cùng cũng đã vào bờ an toàn. Cú đó làm tôi tưởng mình đã chết rồi chứ. Nếu không nhờ Phàm cứu chắc tôi cũng không còn sống nữa đâu. Cũng từ bữa đó ba chúng tôi không còn dám quậy phá nữa. Mấy tháng sau, gia đình Phàm dọn nhà không còn ở xóm tôi nữa. Phàm không chịu nói cho tôi và Loan biết lý do, chắc vì điều gì đó. Rồi Phàm dần xa chúng tôi, không còn thân như ngày trước nữa. Và rồi dần dần chúng tôi mất liên lạc với nhau.
Thời gian thì vẫn cứ trôi, trôi mãi. Tôi không còn gặp Phàm nữa nhưng kí ức của 1 thời quậy phá và cái tai nạn “quả báo” đó thì làm sao mà tôi quên đựơc. Phàm vẫn là một ngưòi bạn tốt của tôi và những kí ức đẹp dẽ đó sẽ mãi không bao giờ tôi quên được, nó sẽ là hành trang cùng tôi bứơc vào tương lai. Tôi mong một ngày nào đó tôi và Loan sẽ gặp lại Phàm để ôn lại những kỹ niệm xưa của một thời siêu quậy ngày nào…
Câu chuyện đã xảy ra cách đây hai năm rồi nhưng đến tận ngày hôm nay em vẫn còn ghi nhớ mãi giống như chuyện chỉ vừa xảy ra mới đây thôi.
Mùa đông năm ấy, em bị ốm nặng phải nằm bệnh viện một thời gian dài. Suốt thời gian ấy, em xin phép nghỉ học. Hôm nào cũng ở trong phòng bệnh, ngột ngạt và không có bạn bè, em cảm thấy rất là buồn chán. Một hôm, một cô y tá đến bên giường thông báo với em rằng có bạn đến thăm, em rất bất ngờ. em càng ngạc nhiên hơn khi người đến thăm là Nga – một bạn luôn trầm tính và nhút nhát trong lớp. Nga đến mang cho em rất nhiều kẹo mà em thích, đặc biệt bạn còn mang toàn bộ vở ghi chép trên lớp đến cho em, giảng cho em những chỗ em không hiểu. chúng em nói chuyện và trêu đùa nhau rất vui vẻ