Những câu hỏi liên quan
Đặng Quỳnh Phương
Xem chi tiết
Quan thuy hang
Xem chi tiết
Quan thuy hang
1 tháng 4 2018 lúc 10:05

ai nhanh nhất minh k cho,thank you vinamilk. nhanh lên mình gấp lắm.

Bình luận (0)
hihi hihi
13 tháng 3 2022 lúc 21:20

Đoạn đối thoại :
Mẹ: Con đã cho mèo mimi ăn chưa ?
Em: Dạ! Con đã cho cho mèo ăn rồi ạ! "Em" ý ngoan lắm mẹ ạ! Trông lại dễ thương nữa! Nhìn bộ lông trắng muốt lại mượt như nhung của mimi, con chỉ muốn ôm mimi vào lòng thôi! Đáng yêu quá!
Mẹ : Ừ! Con chăm mimi thật tốt nhé! Chẳng mấy chốc nó lại lớn thành "thiếu nữ" cho mà xem.
Con : Vâng ạ! Con sẽ hứa! Vì mimi là bạn thân của con mà mẹ!

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Junjou Vuong
Xem chi tiết
Nguyễn Võ Anh Minh
12 tháng 3 2019 lúc 21:58

Tính tôi vốn cẩu thả, học xong đâu vứt đồ ngay xuống đó, nên khắp phòng của tôi chỗ thì thước kẻ chỗ thì bút chì. Mỗi thứ nằm một góc, bàn học cũng lung tung quyển thì đóng, quyển thì mở, quyển thì ngang quyển thì dọc. Tất cả cứ rối tung lên chẳng có nền nếp gì cả.

Nghĩ chúng là vật vô tri nên tôi chẳng để tâm đến, và có lẽ mọi chuyện sẽ cứ diễn ra như vậy nếu như không có chuyện đó xảy ra. Đó là một tối thứ bảy nên tôi đi ngủ sớm hơn thường lệ, đang lúc ngủ say, bỗng tôi giật mình tỉnh giấc bởi những tiếng xôn xao lúc to lúc nhỏ. Tôi hoảng sợ, chẳng lẽ kẻ trộm đột nhập vào nhà, tôi đang định hét toáng lên để gọi mẹ thì bất chợt tôi thấy quyển sách trên bàn động đậy và nó nói rất to, giọng ồm ồm:

- Tôi buồn cho cậu chủ nhà mình lắm. Trước tôi bóng láng và đẹp đẽ như vậy mà cậu chủ chẳng hề quan tâm để tôi bây giờ nhàu nhỉ chẳng khác gì mấy anh giấy vụn. Những bức tranh màu giờ cậu tô vẽ vào đủ thứ, trông khiếp quá. Nhiều lúc tôi chẳng dám nhìn ngắm khuôn mặt của mình nữa. Chiếc áo ni lông mẹ cậu chủ mua để mặc cho tôi, cậu chủ cũng nghịch để nó rách toạc ra và thế là tiện thể cậu xé toan cho vào sọt rác. Mùa đông đến nơi rồi sẽ lạnh lắm đây.

Tôi chợt nhận ra đó chính là quyển sách ngữ văn lớp 6. Chết thật! Bỗng tôi lại nghe tiếng sột soạt, thì ra anh Ba Lô đúng ra phải nằm trên tường lúc này cũng đang nằm vạ vật ở dưới đất, sau một hồi gãi khắp nơi anh cũng lên tiếng:

- Tôi cũng đâu kém anh, khi mẹ cậu chủ mang tôi từ siêu thị về tôi cũng đẹp và sạch sẽ, thế mà giờ đây, sau một thời gian quăng quật, mình tôi đầy đất và cát lúc nào cũng ngứa ngáy khó chịu. Nhiều lúc tôi muốn bỏ quách cậu chủ mà đi.

- Lạch quạt! Lạch quạt! Các anh ơi tôi cũng khổ không kém, dù tôi cũng chỉ là chiếc thước kẻ nhỏ bé, vậy mà cậu chủ cũng hành hạ tôi ra trò. Trước đây tôi lành lặn, bóng bẩy bao nhiêu thì giờ đây đầy mình tôi nham nhở những vết thương mà không bao giờ có thể lành được. Số má thì chữ rõ chữ mờ, vạch cũng vậy, chẳng còn hình hài của cái thước kẻ nữa hu hu.…

Sau một hồi than thở khóc, chị thước kẻ lại nằm dài ra bàn, mắt nhìn lên trần nhà, ra dáng buồn chán lắm. Tưởng như mọi chuyện đến đây là dừng lại, thì bỗng anh bút đang nằm trên bàn bỗng bật dậy, giọng đầy bực tức:

- Tôi định không nói nữa nhưng im lặng mãi tôi không chịu được, các anh xem, tôi bây giờ còn ra dáng một chiếc bút nữa không. Mình mẩy tôi cũng cong queo, sứt sát, cả chiếc ngòi của tôi, trước đây trơn chu đi lại trên giấy dễ dàng đến như vậy, thế mà giờ đây đi trên giấy rất khó vì mấy lần câu ấy cắm xuống đất, hỏng hết cả ngòi. Đấy các anh xem cậu chủ đã đi ngủ từ bao giờ mà đến giờ này bút tôi vẫn chưa được đóng nắp.

Chiếc giá sách trên tường thì xuýt xoa kêu:

- Tôi lạnh lẽo và cô đơn quá, chẳng có chị vở, anh sách nào lên đây chơi với tôi cả, bụi phủ kín cả rồi. Tôi cũng chẳng còn được đẹp như lúc mới mua về nữa. Cả sách và vở cùng lên tiếng:

- Tôi cũng muốn lên đó lắm nhưng cậu chủ đâu có cho chúng tôi lên. Chúng tôi bị quăng quật khắp nơi. Đau hết cả mình mẩy. Nghe những đồ dùng học tập nói về mình như vậy, tôi giật mình nhận ra quả là tôi quá cẩu thả và vô tâm.

Vừa nghĩ đến đó, tôi chợt nghe anh sách ngữ văn lên tiếng:

- Thôi chúng ta hãy bỏ đi đi, tôi không thể ở cùng cậu chủ cẩu thả lười biếng được nữa. Tất cả sách vở lục tục đứng dậy, bỏ ra phía cửa. Thấy vậy, tôi giật mình hét to:

- Không! Tôi không phụ lòng các anh nữa. Tôi hứa sẽ giữ gìn và cất đồ dùng học tập cẩn thận.

Đúng lúc đó tôi giật mình tỉnh giấc. Ôi hoá ra chỉ là một giấc mơ. Tôi vội vã nhìn quanh, may quá sách vở vẫn còn nguyên nhưng quả thật mỗi thứ một nơi, lung tung, bừa bộn. Tôi vội vã vùng dậy thu dọn sách vở lên giá sách. Sau đó mới lên giường ngủ và trước khi đi ngủ, tôi tự hứa với mình sẽ không bao giờ đối xử với đồ dùng học tập như trước nữa.

Bình luận (0)
♥๖ۣۜFire♦๖ۣۜStar♥
12 tháng 3 2019 lúc 22:00

Mk ko chép mạng đâu 

My : Oa , trên tay cậu có đồ chơi đẹp vậy . Ai mua cho thế ?

Em : À , cô tớ đi công tác xa và về thưởng cho tớ đó !

My : Cho tớ mượn 1 xíu được ko ? 

Em : À , đây tớ đưa cho

My : Ôi trời , con gấu bông đẹp quá . Lớp bông thật mịn màng , đôi mắt tròn xoe , chú có 1 bộ váy đẹp quá ! Tuyết à , quả nhiên , cậu có vui không ? 

Em : Tất nhiên là có 

My : Con gấu bông này nhìn nó là tớ muốn ôm suốt luôn 

Em : Ồ 

My : À trả cậu nè 

Em : À ừm 

Bình luận (0)
hoshimiya ichigo
Xem chi tiết
Nguyễn Tấn Tài
11 tháng 7 2018 lúc 21:14

Vừa định ra khỏi nhà đi học, tôi đã gặp Trang

- A chào, hôm nay đi học sớm thế 

- Ừ, cậu cũng vậy nhỉ

- Cậu đã làm bài tập cô giao chưa

- Rồi

Bình luận (0)
Dương Lam Hàng
11 tháng 7 2018 lúc 21:31

Tan học, tôi gặp Mai ở thư viện của trường:

- Chào Mai! Cậu đang làm gì vậy?
- Oh, chào. Mình đang tìm tài liệu cho bài luận cô giáo giao hôm trước đấy. Cậu làm chưa?
- Bài luận về Thiên Nhiên và Môi trường đúng không?
- Ừ, đúng rồi. 
- Mình đã làm rồi nhưng còn có vài chỗ còn rất thắc mắc. Cậu và mình cùng hợp tác để bài luận được hoàn thiện hơn được không?
- Đó quả là một ý kiến hay đấy. Bắt tay vào làm thôi!

Bình luận (0)
FPT
11 tháng 7 2018 lúc 21:39

BÀI LÀM:

HÔM NAY LÀ NGÀY CUỐI CÙNG CHÚNG EM GẶP NHAU VÀ LÀ LẦN CUỐI  EM ĐƯỢC NHÌN THẤY NGÔI TRƯỜNG TIỂU HỌC VÌ EM PHẢI CHUYỂN ĐẾN MỘT NGÔI TRƯỜNG KHÁC HỌC, EM BUỒN LẮM NHƯNG CŨNG PHẢI ĐI THÔI.

HÔM NAY LÀ THỨ 5, EM ĐẾN TRƯỜNG VỚI KHUÔN MẶT BUỒN RẦU, BẠN LIÊN- NGƯỜI BẠN THÂN NHẤT CỦA EM LIỀN HỎI:

- NÈ, HÔM NAY CÓ GÌ MÀ BUỒN THẾ HẢ KIM ANH?CÓ CHUYỆN GÌ CỨ NÓI VỚI TỚ, TỚ GIẢI QUYẾT CHO!

EM KHÔNG MUỐN NGƯỚC LÊN NHÌN BẠN VÌ SỢ BẬT LÊN TIẾNG KHÓC. BẠN NGỌC LIỀN VẪY LIÊN LẠI VÀ NÓI:

- CẬU KHÔNG BIẾT GÌ À? KIM ANH SẮP CHUYỂN TRƯỜNG RỒI ĐẤY!

LÚC ẤY, LIÊN SỮNG NGƯỜI VÀ QUAY LẠI NHÌN EM VỚI ĐÔI MẮT TUYỆT VỌNG RỒI BỎ ĐI. EM CẢM THẤY MÌNH CÓ LỖI VÌ KHÔNG NÓI ĐIỀU NÀY VỚI BẠN. RA CHƠI, EM LẠI NGỒI GHẾ ĐÁ VỚI BẠN , KHUÔN MẶT BẠN BUỒN BUỒN.

- BẠN ĐỪNG BUỒN QUÁ LIÊN À! BỌN MÌNH CŨNG ĐÃ NHÌN NHAU CẢ 4 NĂM TRỜI CÒN GÌ? MÌNH CŨNG NHỚ CÁC BẠN LẮM, NHỚ LẮM NHƯNG CŨNG CHẴNG BIẾT LÀM GÌ CẢ.

LIÊN NÓI GIỌNG BÙI NGÙI:

- CẬU BẢO LÀ GẶP NHAU SUỐT BỐN NĂM NHƯNG CẬU CÓ BIẾT KHI XA NHAU SẼ CẢM THẤY NHƯ THẾ NÀO KHÔNG HẢ?

EM CÚI MẶT XUỐNG, CŨNG CHẢ BIẾT NÓI GÌ HƠN. CHỈ NGHE LIÊN NÓI MỘT CÁCH TRẦM LẶNG.

- CẬU CÒN NHỚ, NGÀY XƯA CHÚNG TA VUI ĐÙA CHƠI MÈO BẮT CHUỘT ,VUI LẮM PHẢI KHÔNG? VÀ HẰNG NGÀN TRÒ CHƠI KHÁC NỮA CHỨ, CẬU  QUÊN NÓ RỒI À, KIM ANH?

EM IM LẶNG , KHÔNG TRẢ LỜI....

BÓNG CHIỀU RỌI XUỐNG HAI ĐỨA TRẺ LẶNG THING BUỒN BÃ

BUỔI HỌC KẾT THÚC VỚI BAO THƯƠNG NHỚ CỦA MỘT CÔ HỌC TRÒ PHẢI XA MÁI TRƯỜNG THÂN YÊU. EM SẼ NHỚ MÃI NGÔI TRƯỜNG ĐÃ GẮN BÓ VỚI EM KHI ĐANG CÒN ĐÁNH VẦN CHỮ "O" CHỮ "A" VÀ NHỚ MÃI NHỮNG KỈ NIỆM ĐẸP MÀ EM ĐÃ PHẢI RỜI NÓ SUỐT 4 NĂM QUA

~~~HỌC TỐT NHÉ~~~

Bình luận (0)
Nguyễn Lê Tâm Như Yến
Xem chi tiết
Đoàn Trần Quỳnh Hương
16 tháng 8 2023 lúc 20:49

Một ngày nọ, em đang dạo chơi trên bãi biển thì bắt gặp mẹ con mây và sóng. Em liền bắt chuyện với họ. Mây chia sẻ rằng họ được đi dạo chơi từ lúc thức dậy đến lúc chiều tà cùng bình minh vàng và ánh trăng bạc. Còn sóng thì được ca hát từ sáng sớm đến hoàng hôn, ngao du khắp mọi nơi. Em thấy thật thú vị nên đã hỏi: “Làm sao để mình đến đó được?”. Các bạn mây nói rằng cứ đưa tay ra họ sẽ đưa em đi khám phá đến tận cùng của thế giới. Nhưng em đã từ chối vì em biết mẹ vẫn đang ở nhà chờ em. Đối với em, ở bên mẹ mới là điều hạnh phúc nhất trên đời.

Bình luận (1)
Duy Đức Anh
Xem chi tiết
❤🔅Thảo Ly♎✅
Xem chi tiết
Anh da đen IQ vô cực
27 tháng 2 2019 lúc 21:28

Giám đốc: Alo

Bồ nhí: Em nhớ anh quá!

Giám đốc: Biết rồi

Bồ nhí: Anh hôm nay sao vậy? Anh còn nhớ em không?

Giám đốc: Nguyễn Văn Còn

Bồ nhí: Bà xã anh đang ở nhà hả?

Giám đốc: Đúng rồi

Bồ nhí: Hôm nay mình gặp nhau nha?

Giám đốc: Lê Văn Bận

Bồ nhí: Vậy khi nào gặp?

Giám đốc: Trần Văn Mai

Bồ nhí: Sáng hay chiều hả anh yêu?

Giám đốc: Hoàng Văn Chiều

Bồ nhí: Mấy giờ anh yêu?

Giám đốc: Đinh Văn Bảy

Bồ nhí: Vẫn ở khách sạn cũ hả?

Giám đốc: Nguyễn Y Vân (vẫn y nguyên)

Bồ nhí: Cho em tiền như mọi lần nha?

Giám đốc: Vũ Như Cẩn (vẫn như củ)

Bồ nhí: À quên cho em thêm tiền mua cái áo đầm mới nha?

Giám đốc: Hồ Văn Được

Bồ nhí: Anh hứa nha !!!

Giám đốc: Ngô Văn Hứa

Bồ nhí: OK! Ngày mai, buổi chiều, 7 giờ, ở khách sạn cũ, em sẽ chiều anh hết mình, hôn anh chụt chụt.

Giám đốc cúp máy cái rụp, nói rõ to cho sư tử nhà nghe: "Bực mình, có cái danh sách khen thưởng từng đó người mà không nhớ".

Bình luận (0)
hà Trần thị
Xem chi tiết

Em : A ! Phương ! Khỏe không ?
Phương : Mình khỏe còn cậu thì sao !?
Em : Mình khỏe ! Mà nè điểm trung bình giữa HKII cậu được bao nhiêu ?
Phương : Ờ ! 9 điểm đúng ! Còn cậu !
Em : Mình được 9,1 ! Xích mích nhau một chút !
Phương : bye nha ! Phương bận rồi !
Em : ok ! bye !

tk mk nha

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
5 tháng 9 2017 lúc 4:55

Đoạn hội thoại giữa Dế Mèn và Dế Choắt:

  Hôm ấy Dế Mèn sang chơi nhà Dế Choắt, thấy trong nhà luộm thuộm liền bảo:

    - Sao chú mày ăn ở cẩu thả quá như thế! Nhà cửa đâu mà tuềnh toàng, nếu có đứa nào đến phá thì chú mày chết ngay đuôi.

    …

    Dế Choắt trả lời tôi bằng một giọng rất buồn rầu:

  - Thưa anh, em cũng muốn khôn nhưng không khôn được, động đến việc là em thở rồi, không còn sức đâu mà đào bới nữa.

    Dế Mèn có thái độ trích thượng, kẻ cả, vừa thể hiện sự hống hách:

    + Cách xưng hô là "tao" và "chú mày" dù cả hai bằng tuổi, đó là thái độ của bề trên với kẻ dưới.

    + Thái độ khinh thường Dế Choắt khi: chê bai nhà Dế Choắt luộm thuộm, bề bộn.

    + Chân dung của Dế Choắt được miêu tả gầy gò, xấu xí, như gã nghiện thuốc phiện… Thể hiện sự cao ngạo của Dế Mèn đối với bạn của mình.

    - Thái độ của Dế Choắt cung kính, nhút nhát, e dè:

    + Xưng hô cung kính xưng là "em" gọi Dế Mèn là "anh"

    + Thể hiện sự yếu đuối, buồn bã trong lời nói "muốn khôn nhưng khôn được", "động đến việc là không thở nổi"

  - Qua cách xưng hô, cử chỉ, thái độ kèm theo lời ta có thể nắm được vai giao tiếp, hiểu được cách đối xử giữa các nhân vật với nhau.

Bình luận (0)