Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài

Những câu hỏi liên quan
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
26 tháng 9 2019 lúc 11:26

Bình Đại, ngày...tháng...năm

Thúy Hiền thân mến!

Mình có rất nhiều điều tâm sự mà không muốn giãi bày cùng ai. Chỉ có Thúy Hiền – cô bạn gái thân yêu của mình, mới hiểu mình tất cả. Đó là lí do mà cánh thư này đến cùng bạn vào thời gian này đây. Hãy bớt chút thời gian ôn bài giữa kì tâm sự với mình nhé!

Thúy Hiền ơi! Cậu là người hiểu mình hơn cả. Bố mẹ mình mỗi người một ngả. Đó là chuyện của người lớn. Mình sống với bà ngoại từ lúc ba tuổi đến giờ. Trong cuộc đời mình bà là người mình kính trọng nhất. Bà nuôi nấng dạy dỗ mình từ bé và ngay đến bây giờ, bà vẫn còn là chỗ dựa duy nhất của mình trong cuộc đời. Vậy mà Hiền ơi! Một năm nay, bà mình lại bị liệt mất một chân, đi lại vô cùng khó khăn. Mình thương bà lắm. Ước mơ của mình là làm sao chữa khỏi bệnh cho bà, để bà khỏe lại. Mình có ý định lớn lên, mình sẽ thi vào trường Y, trở thành một bác sĩ giỏi. Trước hết là chữa khỏi bệnh cho bà mình và sau nữa là cho bà con lối xóm và mọi người ở mảnh đất này. Đây là ước mơ duy nhất trong đời của mình, mình muốn giãi bày cùng cậu. Rất mong những lời góp ý thành tâm của cậu. Vậy nghe Thúy Hiền. Chúc cậu khỏe, học giỏi. Có dự định gì hay cho mình biết với!

Bạn gái

Nguyễn Thị Dụ Hương

Vũ Thanh Mai
Xem chi tiết
No name
23 tháng 10 2021 lúc 16:29

Minh thân mến!

Lâu lắm rồi chúng mình không gặp nhau. Cậu vẫn khỏe và học tốt chứ? Còn tớ vẫn khỏe và duy trì lực học giỏi. Tớ vẫn nhớ như in ngày nào chúng mình ngồi bên nhau nói về ước mơ của mình và đều có chung một ước mơ về sau làm bác sĩ để chữa bệnh cho người thân và những người không may bị mắc bệnh. Thế cậu vẫn theo đuổi ước mơ đó chứ, còn tớ thì vẫn học tập tốt để về sau có thể biến ước mơ trở thành hiện thực. Nhưng theo tớ làm bác sĩ rất khó nên chúng ta phải thi đua nhau học thật tốt thì mới làm bác sĩ được.

Thôi muộn rồi, tớ phải đi ngủ sớm sáng mai còn đi học. Cuối thư, tớ chúc cậu khỏe và luôn theo đuổi ước mơ làm nghề cao quý đó. Tớ mong hè sau chúng mình sẽ gặp nhau.

Khách vãng lai đã xóa
Vũ Thanh Mai
23 tháng 10 2021 lúc 16:30

Ai giúp mình đi

Nhưng không chép mạng 

Khách vãng lai đã xóa
Vũ Thanh Mai
23 tháng 10 2021 lúc 16:37

Cảm ơn bạn tanjiro2k9

Khách vãng lai đã xóa
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Tuấn Dĩnh
1 tháng 1 2018 lúc 9:36

Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 6 tháng 9 năm 2017

Nam thân mến!

Đã lâu lắm rồi từ ngày mình theo gia đình chuyển về sống ở thành phố, mình chưa gặp lại bạn. Mình rất nhớ thị xã quê mình, nhớ bạn bè, và nhất là nhớ bạn.

Dạo này bạn và gia đình bạn thế nào rồi ? Ba mẹ bạn vẫn khỏe cả chứ ? Cho mình gửi lời hỏi thăm hai bác nhé !

Nam thân!

Mình và gia đình mình vẫn khỏe. Việc học của mình vẫn bình thường. Ở thành phố tuy đông vui, hiện đại và tiện nghi hơn ở quê mình nhưng ở đây không khí ô nhiễm quá. Mình ước gì khi lớn lên có thể chế tạo ra một loại máy thanh lọc không khí, làm sạch môi trường. Bạn có ủng hộ mình không ?

Thư đã dài, mình dừng bút nhé ! Hãy hồi âm cho mình thật sớm.

Chào bạn

Minh Trường Trần
Xem chi tiết
Minh Trường Trần
22 tháng 10 2021 lúc 22:24
Không được viết như vầy thành phố Hồ Chí Minh, ngày 22 tháng 10 năm 2021 Nam thân mến! Đã lâu lắm rồi từ ngày mình theo gia đình chuyển về sống ở thành phố, mình chưa gặp lại bạn. Mình rất nhớ thị xã quê mình, nhớ bạn bè, và nhất là nhớ bạn. Dạo này bạn và gia đình bạn thế nào rồi ? Ba mẹ bạn vẫn khỏe cả chứ ? Cho mình gửi lời hỏi thăm hai bác nhé ! Nam thân! Mình và gia đình mình vẫn khỏe. Việc học của mình vẫn bình thường. Ở thành phố tuy đông vui, hiện đại và tiện nghi hơn ở quê mình nhưng ở đây không khí ô nhiễm quá. Mình ước gì khi lớn lên có thể chế tạo ra một loại máy thanh lọc không khí, làm sạch môi trường. Bạn có ủng hộ mình không ? Thư đã dài, mình dừng bút nhé ! Hãy hồi âm cho mình thật sớm. Chào bạn
Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn An Nhiên
Xem chi tiết

ad thân mến!

Kể từ khi cậu chuyển trường, cũng đã một năm trời chúng mình không gặp nhau.

Ad ơi! Dạo này cậu và gia đình vẫn khỏe cả chứ? Cậu học hành như thế nào rồi? Tớ ngoài này vẫn bình thường, tớ vẫn học đều các môn và giỏi nhất môn thể dục đó Ad à! Mới đây, cô giáo ra đề văn về ước mơ của em, tớ đã viết về ước mơ làm một đòi nợ thuê đấy. Cậu biết không, tớ rất thích đọc truyện đấm nhau, có thể ngồi cả ngày để đọc. Điểm môn thể dục của tớ cao nhất lớp lại càng thúc đẩy đam mê của tớ để trở thành người đòi nợ thuê. Vậy còn ước mơ của cậu là gì? Cậu có thể chia sẻ cùng tớ được không?

Tớ rất mong sớm nhận được thư phản hồi của cậu. Tớ chúc cậu luôn mạnh khỏe và học tập tốt.

Bạn thân

Long dú bi :))

Khách vãng lai đã xóa
HỒ HỒNG HẠNH
Xem chi tiết
Kirito Asuna
11 tháng 11 2021 lúc 8:05

Viết một bức thư ngắn (khoảng 10 dòng) cho bạn hoặc người thân nói về ước mơ của em?

 Ngọc Lan  3 Năm Ago

Tiếng việt 4 Tập 1 – Soạn giải bài tập tiếng việt lớp 4 Tập 1  Tuần 10 – Ôn tập giữa học kì I  Soạn bài – Ôn tập giữa học kì I – Tiết 8  Viết một bức thư ngắn (khoảng 10 dòng) cho bạn hoặc người thân nói về ước mơ của em?

Câu hỏi 1 (Trang 102 SGK Tiếng Việt lớp 4 Tập 1) – Viết một bức thư ngắn (khoảng 10 dòng) cho bạn hoặc người thân nói về ước mơ của em? Phần soạn bài Ôn tập giữa học kì I – Tiết 8 trang 102 SGK Tiếng Việt lớp 4 Tập 1.

Trả lời:

Bài tham khảo 1

Bình Đại, ngày…tháng…năm

Thúy Hiền thân mến!

Mình có rất nhiều điều tâm sự mà không muốn giãi bày cùng ai. Chỉ có Thúy Hiền – cô bạn gái thân yêu của mình, mới hiểu mình tất cả. Đó là lí do mà cánh thư này đến cùng bạn vào thời gian này đây. Hãy bớt chút thời gian ôn bài giữa kì tâm sự với mình nhé!

Thúy Hiền ơi! Cậu là người hiểu mình hơn cả. Bố mẹ mình mỗi người một ngả. Đó là chuyện của người lớn. Mình sống với bà ngoại từ lúc ba tuổi đến giờ. Trong cuộc đời mình bà là người mình kính trọng nhất. Bà nuôi nấng dạy dỗ mình từ bé và ngay đến bây giờ, bà vẫn còn là chỗ dựa duy nhất của mình trong cuộc đời. Vậy mà Hiền ơi! Một năm nay, bà mình lại bị liệt mất một chân, đi lại vô cùng khó khăn. Mình thương bà lắm. Ước mơ của mình là làm sao chữa khỏi bệnh cho bà, để bà khỏe lại. Mình có ý định lớn lên, mình sẽ thi vào trường Y, trở thành một bác sĩ giỏi. Trước hết là chữa khỏi bệnh cho bà mình và sau nữa là cho bà con lối xóm và mọi người ở mảnh đất này. Đây là ước mơ duy nhất trong đời của mình, mình muốn giãi bày cùng cậu. Rất mong những lời góp ý thành tâm của cậu. Vậy nghe Thúy Hiền. Chúc cậu khỏe, học giỏi. Có dự định gì hay cho mình biết với!

Khách vãng lai đã xóa
HỒ HỒNG HẠNH
11 tháng 11 2021 lúc 8:28

cậu chép copy trên mạng

Khách vãng lai đã xóa
Đặng Khánh Ly
Xem chi tiết
Ɲσ•Ɲαмє
12 tháng 3 2019 lúc 20:45

"Mày có bạn thân không? Câu hỏi khá là quen thuộc. Câu trả lời là có, không, nhiều lắm… Đấy là tùy thuộc vào mỗi người. Còn câu trả lời của tôi là “đã từng”. Tôi đã từng có một người bạn thân, thân thiết như chị em trong nhà. Nhưng một căn bệnh quái ác đã mang bạn tôi đi khỏi vòng tay của gia đình, bạn bè và tôi, một cách đột ngột và đau đớn", đoạn đầu bài văn mở ra dòng ký ức về một tình bạn đẹp nhưng buồn.

Quỳnh Giang kể lại ngày đầu làm quen với bạn từ năm lớp 4 vì một con gấu bông, hay cảm giác hụt hẫng vào năm cuối tiểu học vì nghĩ không còn được học chung với nhau nữa. Tuy nhiên, việc tiếp tục chung lớp khiến những năm tháng cấp hai của em trở nên nhiều màu sắc. Là người sống nội tâm, Giang dần mở lòng hơn với thế giới nhờ người bạn thân năng nổ, hoạt bát, hay cười. Cả hai giúp nhau học bài, cùng sáng tác truyện tranh, gắn với nhau như hình với bóng. 

Đến năm lớp 9, bạn của Giang lâm bệnh, nghỉ học cả tháng, sụt cân và ngày càng tiều tụy. Lần đầu tiên Giang chứng kiến sự đoàn kết của tập thể, khi cả lớp thay phiên chép bài, giảng bài, cố giúp bạn vượt qua kỳ thi cuối kỳ. Tuy nhiên, một lần tới nhà thăm bạn, Giang hoang mang vì câu nói: "Có lẽ là bọn mày nên chuẩn bị sẵn tinh thần đi. Tao không nghĩ là tao qua được Tết năm nay đâu".

Bài văn đạt điểm 10 của Quỳnh Giang. 

Bài văn đạt điểm 10 của Quỳnh Giang. 

Dù hết lòng cầu nguyện, không có phép màu nào cho người bạn của Giang. Em ra đi vào ngày mồng ba Tết năm ngoái. Giang bị khủng hoảng một thời gian, học tập sa sút, kết quả thi học sinh giỏi không như mong đợi. Nhưng nghĩ đến người bạn phải từ biệt thế gian quá sớm, Giang như được tiếp thêm sức mạnh, nỗ lực cho kỳ thi chuyển cấp.

"Đã hơn một năm kể từ ngày nó ra đi. Tôi đã bước được một nửa tuổi mười sáu, cái tuổi mạnh nhất, khỏe khoắn nhất. Đạt được ước mơ, vào được ngôi trường mà mình hằng mong ước. Còn nó mãi dừng ở đó, ngưỡng cửa mười lăm đầy khát vọng, hoài bão. Mãi mãi ra đi, để lại mọi thứ, để lại một ước mơ còn đang dang dở, để lại sự đau buồn trong trái tim của những người ở lại. Nhưng tôi biết rằng, ít ra ở thế giới bên kia, nó sẽ không còn phải chịu đau đớn nữa. Không còn những xét nghiệm dài đằng đẵng, những ngày xạ trị đau đớn. Hy vọng ở nơi ấy, thế giới của nó sẽ tốt đẹp hơn", Giang viết. 

Bên cạnh điểm 10, cô giáo để lại lời phê: "Cô thành thật chia buồn cùng em! Hãy đi tiếp con đường em đã chọn và đi cả cho người bạn của em nữa!". 

Quỳnh Giang chia sẻ ngày bé từng nhận nhiều điểm kém môn văn. Nhưng đến năm lớp 6, sau một lần được cô giáo khen dùng từ tốt và so sánh hay, em bắt đầu thích viết văn, đặc biệt là văn miêu tả và thuyết minh. 

Với bài văn về chủ đề bạn thân, Giang mất ba đêm, mỗi đêm từ hai tiếng rưỡi đến ba tiếng để hoàn thiện bài, do bận bịu với lịch học ban ngày. Kể từ ngày bạn mất, Giang chưa bao giờ nói hết suy nghĩ cho ai, nên bao nhiêu nuối tiếc, xót xa đều trút vào trang giấy. 

"Lúc viết xong, em không dám đọc lại, sợ sẽ đứng khóc giữa sân trường. Đến hôm được trả bài, em thực sự rất bất ngờ, vì mặc dù còn nhiều lỗi dùng từ lặp hoặc lủng củng nhưng bài văn vẫn được điểm 10. Trong suốt 10 năm đi học, đây là điểm 10 Văn đầu tiên nên em thấy rất vui", Giang cho biết.

Lần đầu đọc lại những gì mình viết sau khi trả bài, Giang bật khóc. Các bạn chạy lại an ủi, chuyền tay nhau bài văn và khóc theo, dặn đưa bài cho ai nhớ kèm theo bịch khăn giấy. 

Chị Bùi Thị Quỳnh, mẹ Giang không kìm được nước mắt khi đọc bài văn điểm 10, muốn nói lời xin lỗi vì những lúc vô tâm, chưa đặt mình vào vị trí của con. 

"Mất đi một người bạn thân là mất mát rất lớn, giống như mình mất đi người thân trong gia đình. Tuy nhiên, tôi lại không ở bên con nhiều những lúc đó, có thể con cảm thấy cô đơn. Tôi thấy mình đã vô tâm khi chưa chia sẻ nhiều với con để biết về tình trạng bệnh tật của bạn. Nếu biết, có thể tôi sẽ thu xếp đưa con đến viện, để con không phải hối tiếc khi chưa dành được nhiều thời gian bên bạn", chị nói. 

Câu chuyện của con giúp chị nhớ lại tuổi học trò với những tình cảm trong sáng, thuần khiết. Tuy nhiên, cuộc sống đầy lo toan của người lớn khiến sự quan tâm, chia sẻ giữa bạn bè trở nên nhạt nhòa hơn trước. Sau khi bài văn của con được chị Quỳnh đăng lên mạng xã hội, hàng trăm người chia sẻ, nhắn nhủ hãy trân trọng tình bạn và đối tốt với nhau hơn.

My little heart
12 tháng 3 2019 lúc 20:46

Hà Nội, ngày … tháng… năm ,….

Minh thân mến!

Lâu lắm rồi chúng mình không gặp nhau. Cậu vẫn khỏe và học tốt chứ? Còn tớ vẫn khỏe và duy trì lực học giỏi. Tớ vẫn nhớ như in ngày nào chúng mình ngồi bên nhau nói về ước mơ của mình và đều có chung một ước mơ về sau làm bác sĩ để chữa bệnh cho người thân và những người không may bị mắc bệnh. Thế cậu vẫn theo đuổi ước mơ đó chữ, còn tớ thì vẫn học tập tốt để về sau có thể biến ước mơ trở thành hiện thực. Nhưng theo tớ làm bác sĩ rất khó nên chúng ta phải thi đua nhau học thật tốt thì mới làm bác sĩ được. Tớ chúc cậu khỏe và luôn theo đuổi ước mơ làm nghề cao quý đó. Tớ mong hè sau chúng mình sẽ gặp nhau.

Bạn thân của câu

Minh Đức

Tôi là tôi 123
12 tháng 3 2019 lúc 20:46

Hoàng Hải nhớ nhiều!

Từ ngày cậu theo gia đình chuyển về Nha Trang đến nay, mình không nhận được tin tức gì của cậu cả. Mình nhớ cậu lắm. Sáng nay, bỗng có một phong thư lạ, mở ra xem, hóa ra là thư cậu. Mừng quá! Mình vội viết thư hồi âm cho cậu đây!

Hải ơi! Từ ngày về trường mới tới nay cậu học tập ra sao? Có còn giữ ngôi vô địch môn Toán như hồi ở Hà Nội không? Nếu có ai đó cướp mất chức vô địch của cậu thì mình buồn lắm. Nhưng nói thế cho vui chứ thiên hạ còn lắm người tài giỏi hơn mình, có phải thế không Hải? Sức khỏe của cậu dạo này thế nào rồi? vẫn như cái “đầu máy xe lửa” ấy chứ?, còn hai bác và em Tú Trinh có khỏe không?

Riêng mình việc học hành vẫn bình thường như hồi cậu ở đây. Mình với con bé Lệ Khanh vẫn so kè nhau hàng tháng. Khi thì đứa nay nhích lên đứng trước đứa kia, khi thì ngược lại. Có nhiều lúc đứt cả hơi mà không dám buôn. Vậy mà thú vị phải không Hải? Về sức khỏe, không nói chắc Hải cũng rõ. Mình dây, lều khều như tay nghiện ma túy nhưng được cái chưa bao giờ hắt hơi sổ mũi…

Còn chuyện này nữa. Hôm thi đấu bóng đá giữa hai đội lớp 5A và lớp 5B, mình cao nhất đội, lại có đồi “bàn tay nhựa” của thủ thành Minh Quang nên mình được phân công vị trí thủ môn, trông cũng oai ra phết. Các bạn gái trong lớp nói đùa là:” Thân gầy, ốm yếu, nhẹ người dễ bay cao bay xa,.. chỉ sợ nhé quá dám bay đi theo bóng lắm đó”. Không ngờ lời nói đùa ấy ứng nghiệm vô cùng. Ở hiệp hai, đội mình đang dẫn trước 1-10. Đội bạn vùng lên phản công quyết liệt. Một quả bóng sấm sét do thằng “Hùng xe tăng” sút đúng vào giữa cầu môn. Hải nhớ không? Mình lao ra bắt gọn quả bóng, lăn hai vòng. Mình cứ tưởng lăn ra ngoài, nào ngờ cú lăn “nghệ thuật” của mình đã vô tình gỡ hòa cho đội bạn. Lúc đó mình buồn và xấu hổ vô cùng. May mà có Hải vỗ về an ủi và thông cảm cho mình.

Thôi, thư đã dài rồi hẹn lần sau nhé! Mình chúc đại gia đình Hải hạnh phúc.

Tiểu thư cá tính
Xem chi tiết
khanhlinh
19 tháng 3 2019 lúc 20:44

ngôi nhà mơ ước

My future house wiil be on the ocean.It will be surounded,flower and blue sea . There will be some robot . they help me do houseworkanh look after children. the house will hane a smart tv. It will order food from the supermarket . I love my future house

Tuấn Trương Quốc
Xem chi tiết
Nguyễn Viết Ngọc
4 tháng 5 2019 lúc 18:37

hạch Hóa, ngày 3 tháng 12 năm 2012

 Các chú bộ đội ở quần đảo Trường Sa kính mến !

Cháu xin tự giới thiệu về bản thân mình. Cháu tên là Hà Nguyễn Phương Linh, năm nay vừa tròn 12 tuổi, học lớp 62, trường THCS Thạch Hóa, xã Thạch Hóa, huyện Tuyên Hóa, tỉnh Quảng Bình. Các chú ơi, các chú có khỏe không! Ngoài đó các chú phải canh giữ biển đảo của Tổ quốc giữa đầy nắng và gió cháu thương các chú lắm. Các chú hãy cố lên, đứng vững đôi chân để bảo vệ Trường Sa - một phần máu thịt của đất nước hình chữ S. Cũng sắp đến ngày 22-12, cháu lại nhớ đến mỗi ngày đến lớp lại nghe thầy giáo giảng bài và nói lên lòng biết ơn của chúng ta đối với các chú bộ đội đang ngày đêm canh giữ biển đảo Trường Sa. Qua những bài giảng trên lớp, trên tivi và trên báo chí … đều ca ngợi lòng dũng cảm và kiên trì của các chú bộ đội ở quần đảo Trường Sa để bảo vệ một phần máu thịt của Việt Nam tránh khỏi một số nước đang nhòm ngó đến những nơi có nhiều khoáng sản, nhiều tài nguyên thiên nhiên quý giá như ở quần đảo Trường Sa. Mỗi ngày đến lớp cháu đều nhìn lên tấm bản đồ hình chữ S, dường như Trường Sa đã hiện ra trước mắt cháu là các chú bộ đội đang canh giữ biển đảo giữa cái tiếng xì xào của sóng biển. Cứ nhớ đến các chú bộ đội chịu nắng, chịu gió để bảo vệ Trường Sa, lòng cháu càng biết ơn vô hạn.  Các chú đã bảo vệ sự bình yên cho Tổ quốc, tránh các nước xâm lược, để các cháu ngồi dưới mái trường xã hội chủ nghĩa yên bình như ngày hôm nay. Cháu xin hứa với các chú làm tròn nhiệm vụ của người học sinh, là con ngoan trò giỏi. Để mai đây trở thành một người công dân chân chính để giống được như các chú bộ đội, lấy hết sức lực của mình để xây dựng, bảo vệ Tổ quốc càng giàu đẹp. Để khẳng định biển đảo Trường Sa thuộc lãnh thổ nước Việt Nam chúng ta.

Cháu ngoan của các chú

Linh

Hà Nguyễn Phương Linh

T.Ps
4 tháng 5 2019 lúc 18:38

#)Ý kiến riêng :

   Thui e k mún lm hải quân đâu huhu ;.; k mún xa nhà đâu, k mún ra đảo đâu khổ lắm !

Nguyễn Viết Ngọc
4 tháng 5 2019 lúc 18:39

@ Hiếu : giống t :))
ước mơ sau này của t là ko làm j mà vẫn giàu có cơ :v

.....