kể 1 câu truyện người lớn (SEX)
CÔ GIÁO BẢO CHỨ K PHẢI MÌNH ĐÂU
kể 1 câu truỵện người lớn (SEX)
c giáo yêu cầu nha chứ k phải mình đâu
MÌNH CẦN GẤP
m bi ngu ak
len mang ma kiem
truyens*xtv chang han
dù chúng ta có đi đâu xa thì công ơn của các thầy cô đã nuôi dưỡng mình khôn lớn thành người, cho mình những kiến thức rất bổ ích.Làm sao mà chúng ta có thể quên được những người cô người thầy cơ chứ. HÃy ngồi suy nghĩ lại và nhớ lại những ký ức đáng nhớ nhất, đẹp đẽ nhất trongsuốt những năm học mà chúng ta không bao giờ quên được. NHÂN DỊP NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM (20/11) MÌNH XIN CHÚC CÁC THẦY CÔ GIÁO LUÔN LUÔN KHỎE MẠNH, XINH ĐẸP VÀ QUAN TRỌNG NHẤT LÀ PHẢI THÀNH CÔNG TRONG CÔNG VIỆC! nếu các bạn thích thì hãy kb với mk nhé!
có thằng bn trong h hóa , cô bảo kiểu lớp hiểu chưa. nó ns vs mk dell hiểu cô nghe thấy. bảo viết bảng kiểm điểm. cô lại kể cô thik hk văn nên cho viết bảng kiểm điểm 4 trang. ko nộp cho nghỉ làm kt 1 tiết :)))
ai rủ lòng thương giúp nó vs
đề bài viết cảm nghĩ về vc làm trên của mk
viết về cái câu dell hiểu kia chứ ko phải viết về đoạn truyện của mk
cầu phước ai giúp nó vs :))))
cô hỏi hiểu bài hông??
nó trả lời...
cô bắt ghi bảng kiểm điểm.
tội thật>>
nó nghĩ: "biết hồi đó nói hiểu mặc dù lòng ko hiểu"
dù chúng ta có đi đâu xa thì công ơn của các thầy cô đã nuôi dưỡng mình khôn lớn thành người, cho mình những kiến thức rất bổ ích.Làm sao mà chúng ta có thể quên được những người cô người thầy cơ chứ. HÃy ngồi suy nghĩ lại và nhớ lại những ký ức đáng nhớ nhất, đẹp đẽ nhất trongsuốt những năm học mà chúng ta không bao giờ quên được. NHÂN DỊP NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM (20/11) MÌNH XIN CHÚC CÁC THẦY CÔ GIÁO LUÔN LUÔN KHỎE MẠNH, XINH ĐẸP VÀ QUAN TRỌNG NHẤT LÀ PHẢI THÀNH CÔNG TRONG CÔNG VIỆC! nếu các bạn thích thì hãy kb với mk nhé!
Ngữ văn lớp 6
Mọi người giúp mình đề tập làm văn này với! Mai mình phải nộp cô giáo rồi.
Hãy kể lại câu chuyện Tấm Cám bằng lời kể của tất cả nhân vật.
Mình cảm ơn nhé.
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
Chúng kể cho tôi nghe cuộc sống buồn tẻ của chúng, và những chuyện đó làm tôi buồn lắm; chúng kể cho tôi nghe về những con chim tôi bẫy được đang sống ra sao và nhiều chuyện trẻ con khác, nhưng tôi nhớ lại thì chưa bao giờ chúng nói một lời nào về bố và về dì ghẻ. Thường thì chúng chỉ đề nghị tôi kể truyện cổ tích; tôi kể lại những truyện bà tôi đã kể, và nếu quên chỗ nào, tôi bảo chúng đợi, rồi chạy về nhà hỏi lại bà tôi. Thấy thế bà tôi thường rất hài lòng.
Tôi cũng kể cho chúng nghe nhiều về bà tôi; một hôm thằng lớn thở dài nói:
– Có lẽ tất cả các bà đều rất tốt, bà tớ ngày trước cũng rất tốt…
Nó thường nói một cách buồn bã: ngày trước, trước kia, đã có thời… dường như nó đã sống trên trái đất này một trăm năm, chứ không phải mười một năm.
(M. Go-rơ-ki, Thời thơ ấu)
a, Trong số nững từ ngữ hoặc câu được in đậm, đâu là lời dẫn trực tiếp, đâu là lười dẫn gián tiếp, đâu không phải là lời dẫn?
b, Vận dụng những phương châm hội thoại đã học, giải thích vì sao nhân vật "thằng lớn" phải dùng từ có lẽ trong lười nhận xét của mình.
- Trong đoạn chỉ có một lời dẫn trực tiếp là phần lời thoại (được thể hiện bằng những gạch đầu dòng)
- Lời dẫn gián tiếp đặt sau dấu hai chấm
- Các phần in đậm còn lại là lời kể, không phải lời dẫn
- Nhân vật “thằng lớn” phải dùng từ có lẽ để thông báo cho người đọc biết những ý nghĩ, suy đoán khi không chắc chắn
1. Kể một câu chuyện mà em biết trong cuộc sống nói lên truyền thống tôn sư trọng đạo của người Việt Nam ta.
2. Kể một kỉ niệm về thầy giáo hoặc cô giáo của em, qua đó thể hiện lòng biết ơn của em với thầy cô. chép đâu cũng đc miễn là ngắn và đủ 3 phần
Đóng vai một nhân vật( vợ ông giáo hoặc một người hàng xóm) kể lại đoạn lão Hạc sang kể lại chuyện bán chó cho ông giáo nghe.(lưu ý: viết đoạn văn 10-15 câu)
M.n làm giúp em một bài để em tham khảo với ạ, chứ giờ em ko bik làm từ đâu cả:')
Em tham khảo phần này nhé!
Khi đó, tôi chợt thấy hai thằng lính nhà ông trưởng làng nấp dưới khóm lau trước sân, tay chúng còn cầm cả dây thừng và một cái bao. Vì chúng chẳng phải hạng người tốt lành gì nên tôi cũng tránh đi luôn.
Hôm sau lão Hạc sang nhà tôi thì mới biết rằng, lão bán Cậu Vàng đi thật, não nói:
- Cậu Vàng đi đời rồi, ông giáo ạ!
Đến bấy giờ tôi mới biết hai thằng lính hôm qua đứng đấy làm gì.
- Cụ bán rồi? - Chồng tôi hỏi lão.
- Bán rồi! Họ vừa bắt xong.
Lúc này tôi chỉ tập trung vào lão Hạc, lão còn cố làm ra vẻ vui vẻ nữa chứ. Chắc cũng đoán ra sự tình, chồng tôi mới hỏi thêm:
- Thế nó cho bắt à?
Trong đầu tôi cũng thắc mắc, cậu Vàng là chú chó thông minh mà lại để chúng lôi đi dễ dàng như vậy sao. Lão Hạc co rúm lại chống tay lên trán, dường như không chịu nổi sức nặng của chính mình, lão đổ phịch xuống sân, lão hu hu khóc, vừa khóc lão vừa nói:
- Khốn nạn... Ông giáo ơi!... Nó có biết gì đâu! Nó thấy tôi gọi thì chạy ngay về, vẫy đuôi mừng. Tôi cho nó ăn cơm. Nó đang ăn thì thằng Mục nấp trong nhà, ngay đằng sau nó, tóm lấy hai cẳng sau nó dốc ngược nó lên. Cứ thế là thằng Mục với thằng Xiên, hai thằng chúng nó chỉ loay hoay một lúc đã trói chặt cả bốn chân nó lại. Bây giờ cu cậu mới biết là cu cậu chết!... Này! Ông giáo ạ! Cái giống nó cũng khôn! Nó cứ làm in như nó trách tôi; nó kêu ư ử, nhìn tôi, như muốn bảo tôi rằng:"A! Lão già tệ lắm! Tôi ăn ở với lão như thế mà lão xử với tôi như thế này à ?". Thì ra tôi già bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa một con chó, nó không ngờ tôi nỡ tâm lừa nó!
Mọi chuyện thì ra là như vậy, tôi cảm thấy lão thật khổ, khuôn mặt già nua với đầy nếp nhăn như xô ép khiến nước mắt lão chạy ra vậy. Chồng tôi lúc này cũng xúc động ngồi xuống an ủi lão. Thấy vậy tôi cũng ra ngoài làm việc tiếp. Tính ra tôi cũng chẳng thương tiếc gì cho con chó của lão, tôi chỉ tủi cho lão đã già mà khổ, vậy thôi