Những câu hỏi liên quan
린 린
Xem chi tiết
Huỳnh Gia An
13 tháng 12 2018 lúc 12:35


Đời con chính trực bởi công Thầy 

Uốn dạy bao ngày lẽ phải hay 

Đạo lý ngàn năm nào dễ đổi 

Ân tình trọn kiếp chẳng hề thay 

Dù cho phải biệt thời gian ấy 

Dẫu có rời xa kỷ niệm này

Nghĩa nặng ghi lòng muôn cảm mến

Chân thành kính trọng mãi ơn đầy

Bình luận (0)
린 린
13 tháng 12 2018 lúc 12:37

tự nghĩ hay chép mạng vậy

Bình luận (0)
Đào Mai Lệ
13 tháng 12 2018 lúc 12:39

CÁI THUỞ HỒN NHIÊN BƯỚC ĐẾN TRƯỜNG

BÊN THẦY BÊN BẠN VỚI YÊU THƯƠNG

TUNG TĂNG ĐÙA GIỠN TRÊN SÂN RỘNG

LỚN LÊN XÂY ĐẮP NON NƯỚC NHÀ...!

Bình luận (0)
린 린
Xem chi tiết
♑  ঔღ❣ ๖ۣۜThư ღ❣ঔ ♑
13 tháng 12 2018 lúc 15:10

lm thơ 7 chữ về 4 mùa, thầy cô, mái trường

trả lời

thầy cô

Giữ lại nét thơ ngây đã cũ

Dưới mái trường đã phủ rong rêu

Gợi ta suy nghĩ bao điều

Cô thầy là những tình yêu vô bờ.

mái trường

Đã bốn năm học dưới mái trường này,
Bồi hồi sao nghĩ tới phút chia tay.
Quá khứ ơi sao bỗng ùa trở lại,
Để lòng tôi xao xuyến tận ngày nay.

4 mùa 

Bốn mùa mưa nắng ôm sầu

Vẫn còn ôm mộng chữ rầu trong tim

Dòng thơ vẫn mãi lim dim

Chìm trong nỗi nhớ cánh chim lạc bầy

Bình luận (0)
린 린
Xem chi tiết
Nguyen Mai Phuong
Xem chi tiết
trang
23 tháng 5 2018 lúc 16:52

Bây giờ ai đã quên chưa ?

Màu hoa phượng nở khi Hè vừa sang

Bâng khuâng dưới ánh nắng vàng

Tặng nhau cánh phượng ai mang đi rồi

Ngày xưa chỉ có vậy thôi

Có ai biết được để rồi cách xa

Mùa Hè từng mùa Hè qua

Tiếc hoài cái tuổi ngọc ngà chẳng quên

Nỗi buồn không thể đặt tên

Nhẹ nhàng nhưng lại mông mênh trong lòng

Ai còn nhớ kỷ niệm không?

Ngày xưa, một cánh phượng hồng đã trao.

Bình luận (0)
Cá Chép Nhỏ
23 tháng 5 2018 lúc 16:57

Phượng vĩ đỏ báo mùa hè đã đến,

Như nhắn nhủ phút chia ly cận kề,

Trường lớp xa tóc thề chưa kịp nói,

Bạn xa tôi tim nhói kỷ niệm qua.

Ve rộn ràng trên nhành bàng gốc cảnh,

Tuổi học sinh nhí nhảnh cũng dần trôi,

Ôm sách vở bôi mờ thời gian đọng,

Cố hôm nay khỏi thất vọng ngày mai.

Tay trong tay những ngày vui đến lớp,

Cười vui đùa chớp nhoáng đựt quà nhau,

Phút dò bài thấp thỏm sợ lo âu,

Rồi vỡ oà trống thâu điểm tan học.

Trường đứng đó qua bao thời khó nhọc,

Dựng nhân tài bao bọc trí thức khôn,

Bên cửa sổ tâm hồn chợt khắc khoải,

Mới đó thôi sắp phải xa thật rồi.

Tâm lắng động bồi hồi nước mắt chảy,

Hợp rồi ly hết thảy phải xa thôi,

Còn giây phút tôi cùng ngồi bên bạn,

Tận hưởng đi khổ nạn ta xum vầy.

Từng bầy chim sắp tung cánh vươn ra,

Vào thế giới xa hoa đầy cám dỗ,

Cố lên nhé! Dù khổ hãy tiến lên,

Có thất bại làm nên thành công đó.

Bình luận (0)
Machi Hokanon
23 tháng 5 2018 lúc 17:10

Hè sang nghe tiếng ve kêu

Ve kêu mới biết là hè đã sang

Hè sang hoa phượng nở rộ

Hoa phượng nở rộ đã sang mùa hè

Hè về lũ trẻ đi bơi

Đi bơi cho mát cả mùa hè sang .

Bình luận (0)
Nguyễn Ngọc Ánh Dương
Xem chi tiết
Linh Linh
12 tháng 3 2019 lúc 18:15

Trường :

                                             Con về thăm lại trường xưa
Các em áo trắng ngây thơ nói cười
Từ đâu hàng lệ tuôn rơi
Con nghe vang vọng nụ cười ngày xưa

Con xa ngày ấy đến giờ
Con xa xa tiếng thầy cô giảng bài
Giờ về thăm lại trường ơi
Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu

Xây bao nhiêu những nhịp cầu
Giờ đây cô cũng mái đầu pha sương
Cô thầy là những tấm gương
Hướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.

Thầy/cô

Tôi về thăm mái trường xưa
Thời gian vọng lại đong đưa tiếng thầy
Hàng cây đường cũ còn đây
Thầy tôi tóc điểm hoa mây nữa đời

Nhớ sao lớp học chỗ ngồi
Chia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưa
À ơi câu hát chiều mưa
À ơi bài giảng sớm trưa say nồng

Cả đời đưa sáo sang sông
Thầy tôi chẳng quản nhọc công sớm chiều
"Lời thầy chan chứa tin yêu
Lòng con nhớ mãi muôn điều...thầy ơi!"

Bình luận (0)
Nguyễn Ngọc Ánh Dương
12 tháng 3 2019 lúc 18:16

Là thơ 4 chữ các bạn ơi~

Bình luận (0)
Nguyễn Minh Nguyệt
12 tháng 3 2019 lúc 19:06

em về thăm trường

bao kỉ niệm đến

bao kỉ niệm đi

cùng em ôn lại

những trang sách cũ

những chiếc bút xinh

bảng đen phấn trắng 

cùng em đến trường

bao thầy bao bạn

nụ cười thật tươi

cùng nhau ca hát

cùng nhau viết bài

về thăm trường cũ

lòng em rộn ràng

rồi em nhớ mãi 

những tháng ngày dài

Bình luận (0)
Lily E
Xem chi tiết
B.Thị Anh Thơ
13 tháng 12 2020 lúc 22:51

Tham khảo nhé !

Thành công nhờ có thầy cô

Đỗ Trạng bởi có ông đồ ngày xưa

Dù ai từng trải nắng mưa

Không thầy dạy dỗ thì chưa nên người

 

Con ông Tướng hay ông Trời

Tất cả đều phải vâng lời thầy cô

Nếu không muốn mình ngây ngô

Chậm chạp, yếu đuối, hồ đồ, hư thân,...

 

Muốn hay phải học dần dần

Muốn giỏi thì phải chuyên cần, hăng say

Nền tảng là chữ cô thầy

Mở mang tri thức dựng xây cuộc đời

Bình luận (1)
Nguyễn Khánh Ngọc
Xem chi tiết
Kirito Asuna
9 tháng 11 2021 lúc 10:23

Trong tuổi học sinh của mỗi chúng ta, ai cũng có những kỷ niệm không thể nào quên với thầy cô giáo cũ đã từng dạy dỗ mình. Đó là những kỷ niệm gắn bó, những kỷ niệm thiêng liêng khắc sâu trong trái tim trí nhớ của mỗi chúng ta, theo chúng ta tới suốt cuộc đời của mình.

Với tôi, tôi có một kỷ niệm không bao giờ có thể phai mờ, một kỷ niệm sâu sắc suốt đời không thể quên với người thầy đáng kính nhất của cuộc đời mình. Thầy không chỉ là người thầy dạy dỗ tôi con chữ, trí tuệ mà còn là người cha dìu dắt tôi trong những ngày bỡ ngỡ tới trường, trong lúc còn ngơ ngác chưa hiểu hiểu sự đời.

Đó chính là thầy giáo dạy tôi những năm tiểu học. Một kỷ niệm vô cùng đẹp về thầy giáo chủ nhiệm của mình, khi tôi lần đầu ngây thơ, ngỡ ngàng bước chân vào lớp một với biết bao nhiêu lạ lẫm, mới mẻ, biết bao cảm xúc bồi hồi, khi tất cả với tôi đều mới mẻ, thầy cô giáo mới, bạn bè mới…

Trong ngày trọng đại của đời mình, sau khi lễ khai giảng kết thúc tất cả học sinh đều được phân công về lớp của mình để học buổi học đầu tiên. Một buổi học vô cùng ý nghĩa. Và để gặp gỡ trao đổi với giáo viên chủ nhiệm làm quen với bạn bè của mình, ngôi nhà mới sẽ theo chúng ta trong những năm tiểu học.

Khi thầy Hoàn bước vào, trông dáng người nhanh nhẹn hoạt bát của thầy, nhìn nụ cười ấm áp ấy tự dưng tôi có cảm giác thầy thật gần gũi thân thuộc tựa như ba mình ở nhà. Trên mái tóc thầy đã có đôi sợi bạc, thể hiện sự nhọc nhằn của thời gian sương gió.

Khuôn mặt thầy vô cùng quắc thước, trên bàn tay cầm phấn có nhiều nếp năm thể hiện việc thầy phải vất vả vì học sinh nhiều.

Thầy bước đi trên bục giảng, tự giới thiệu về mình, rồi ra hiệu cho chúng tôi giữ trật tự, thầy kể về những điểm thầy thích những gì thầy mong chờ ở chúng tôi. Thầy cũng sẽ là thầy giáo chủ nhiệm chúng tôi trong năm năm tiểu học.

Giọng thầy du dương ấm áp cho chúng tôi một cảm giác vô cùng gần gũi thân thuộc, trong ngày đầu tiên tới trường tôi luôn ấn tượng bởi vẻ gần gũi giản dị thân thiện của thầy, khác hẳn với những gì tôi thường tưởng tượng về thầy cô giáo ở trường tiểu học nghiêm nghị, xa cách.Sau khi thầy bắt đầu viết những chữ cái đầu tiên để đưa chúng tôi vào một thế giới mới thì cũng là lúc tôi biết tới chữ viết trong cuộc đời mình.

Tôi mở vở bắt đầu cầm bút, tô theo nét vẽ có sẵn trong cuốn tập tô, những chữ viết đầu tiên run run, khiến tôi vô cùng lo lắng, xiên xẹo. Tôi sợ mình sẽ bị thầy mắng nên nét chữ càng quýnh quáng lại với nhau.

Thấy vậy, thầy Hoàn vội vàng tới và nắm lấy tay tôi rồi từ từ đưa tay tôi theo nét chữ khiến tôi tự tin hơn hẳn, những chữ viết sau dần dần đẹp hơn, rồi cho tới khi tôi tự tin viết thì thầy mới buông bàn tay tôi ra.

Nhìn khuôn mặt phúc hậu của thầy khiến tôi vô cùng cảm thấy ấm áp, nó thật gần gũi và thân thiết biết bao, khuôn mặt đó cứ bên cạnh tôi cho cả khi ngủ nó cũng vào trong giấc mơ của tôi.

Buổi học đầu tiên của tôi với người thầy đáng kính mà tôi không bao giờ quên đó chính là thầy Hoàn, người đã dạy cho tôi những nét chữ đầu đời biến tôi từ một kẻ không biết gì thành một con người cái gì cũng biết.

Công lao trời biển của thầy tôi luôn ghi khắc trong tim không bao giờ quên. Nó cũng giống như câu danh ngôn “Ngọc không mài không sáng, người không học không tài” mà thầy đã tặng chúng tôi trước khi chia tay mái trường tiểu học thân thương đó.

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Diệu Linh
9 tháng 11 2021 lúc 11:35

Thời gian cứ thế trôi qua như thoi đưa, vậy là thấm thoắt đã mười hai năm học sắp trôi qua. Đứa trẻ ngày nào còn khóc lóc, đứng sau lưng mẹ trong ngày đầu tiên cắp sách đến trường. Giờ đây đã sắp phải nói lời chia tay với mái trường, với thầy cô, bạn bè và cũng chia tay luôn cả hai chữ "học sinh" của bản thân mình.

Vậy đấy, thời gian trôi qua có bao giờ trở lại, suốt những năm tháng qua gắn bó với "thầy cô và mái trường" nơi đã để lại cho tôi biết bao nhiêu kỉ niệm của một thời không thể nào quên. Chỉ còn vài ngày nữa thôi là đến ngày 20/11- ngày Nhà Giáo Việt Nam, cũng là ngày cuối cùng "tôi" của thời học sinh được bên mái trường, thầy cô và bạn bè nơi đây tại mái trường mang tên THPT chuyên Lê Quý Đôn - ngôi nhà thứ hai nơi tôi đã gắn bó.

Bất chợt những kỉ niệm trong tôi chợt ùa về một cách rõ nét hơn bao giờ hết đưa tôi trở về những ngày tháng còn là một đứa học sinh lớp 9. Nhớ ngày nào ngôi trường mang tên chuyên Lê Quý Đôn còn quá xa lạ với tôi, ngôi trường mơ ước của biết bao lứa học sinh như tôi. Có lẽ ấn tượng đầu tiên về ngôi trường chuyên Lê Quý Đôn này phải kể đến "con dốc" vừa dài, vừa cao vời vợi hiện ra trước mắt. Biết bao lần đứng dưới chân dốc trường nhìn lên, nơi một chân trời mới sắp mở ra trước mắt tôi. Leo lên hết con dốc ấy, lần đầu tiên đứng ở cổng trường học nhìn vào trường, tôi đã hét thật to như để thỏa mãn sự sung sướng, thích thú xen lẫn tò mò của bản thân mình về trường,...

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Khánh Ngọc
9 tháng 11 2021 lúc 10:42

Bài của bn hay lắm, mk rồi đó

Bình luận (0)
 Khách vãng lai đã xóa
GOODBYE!
Xem chi tiết
Trần yến nhi
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Bình An
24 tháng 1 2019 lúc 21:02

chị mùa xuân đã về

từng cành hoa khoe sắc 

cây non thay áo mới 

lão mùa đông sợ hãi

nhường chỗ cho chi xuân

từng cành quất đu đưa 

ẵm lũ con xinh xắn 

người người đi tấp nập 

mùa xuân ở muôn nơi

Bình luận (0)