Những câu hỏi liên quan
Trần Thị Lan Thanh
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Vân Anh
Xem chi tiết
Lê Tường Vy
Xem chi tiết
Nguyễn Bảo Trung
28 tháng 9 2017 lúc 21:10
Võ Diệu Trinh
29 tháng 9 2017 lúc 9:37

em-là một cô bé nhỏ hư, suốt ngày rong chơi cùng bạn bè, mẹ em đôi khi thấy thế buồn lắm! em thấy mẹ khóc, từng giọt, từng giọt nước mắt rơi xuống đôi vai tần tảo của mẹ. em biết mình sai, thế là hôm ấy, em quyết tâm phấn đấu, em giơ tay phát biểu bài hấn hởi, và em làm hết bài tập cô giao. em đã đứng nhì lớp với số điểm là 105 điểm . mẹ em biết chuyện, rất vui. và em hứa sẽ phấn đấu học tốt!

Phương Mỹ Hoàng
Xem chi tiết
Phùng Đức Chính
28 tháng 10 2021 lúc 20:35

Trong cuộc sống, ai cũng ấp ủ những giấc mơ cho riêng mình. Bản thân em cũng có nhiều mong muốn nhưng có lẽ điều mà em mơ ước muốn được thực hiện nhất chính là trở thành một bác sĩ giống người bố vĩ đại của mình. Em đang cố gắng hết sức để có thể biến những gì em đang nghĩ trở thành sự thật.

Hồi nhỏ, em đã được nghe mẹ kể về công việc của bố. Muốn trở thành bác sĩ thì cần có rất nhiều yếu tố: lòng nhân ái, sự nhanh nhạy, thông minh, khéo léo, tỉ mỉ và ân cần. Người ta thường nói: “Lương y như từ mẫu”. Mẹ em nói đã là bác sĩ thì phải yêu thương bệnh nhân như người thân ruột thịt, dốc hết công sức để chữa trị cho họ. Ngoài ra, còn phải linh hoạt, từ cách ứng xử với bệnh nhân và gia đình bệnh nhân đến việc cấp cứu cho bệnh nhân, phải nhanh chóng kịp thời. Khi chăm sóc cho người bệnh thì phải chu đáo, cẩn thận làm sao để họ cảm thấy thoải mái nhất, ít đau đớn nhất. Khi nghe mẹ kể như vậy, lúc đầu em thấy vô cùng sợ nghề bác sĩ. Em thầm nghĩ: "Trời ơi! Làm bác sĩ vất vả vậy bố làm làm gì vậy nhỉ? Bao nhiêu công việc nhàn nhã, lương cao hơn cơ mà?” Nhưng có một lần, bà ngoại em lên cơn đau tim, phải cấp cứu trong bệnh viện và phẫu thuật liền 4 tiếng đồng hồ. Em rất sợ hãi và lo lắng, em sợ sẽ mất bà mãi mãi. Nhưng thật may mắn làm sao, bố và các cô chú đã mang bà quay trở lại với em. Em đã khóc rất nhiều, và kể từ ngày hôm đó em đã quyết tâm để trở thành một bác sĩ chữa bệnh cứu người. Em sẽ không để cho bất cứ người thân yêu nào của mình bị những căn bệnh quái ác hành hạ. Sau hôm ấy, em hỏi bố rất nhiều thứ, khiến bố chóng cả mặt. Cuối cùng bố chỉ nói với em đúng một câu: “Nếu con muốn trở thành bác sĩ thì cần rèn luyện đạo đức từ nhỏ, hãy yêu thương mọi người xung quanh và phải thật mạnh mẽ, đừng quên chăm học nữa nhé!”. Câu nói ấy đã truyền động lực cho em rất nhiều.

Em mong rằng ước mơ được làm bác sĩ của em sẽ thành hiện thực. Dù còn rất nhiều khó khăn, nhưng em tin với lòng quyết tâm của mình, không gì là không thể.

Khách vãng lai đã xóa
hà nguyễn
Xem chi tiết
Đoàn Trần Quỳnh Hương
14 tháng 2 2023 lúc 20:13

Mình cho rằng "sự nỗ lực của bản thân" là yếu tố quan trọng nhất bởi: 

- Chúng ta sống là những cá thể riêng biệt không thể mãi mãi phụ thuộc vào sự hỗ trợ của người khác. Một ngày nào đó chúng ta cũng sẽ phải rời xa khỏi vùng an toàn ấy để trưởng thành 

- Nỗ lực của bản thân giúp chúng ta bứt phá tìm được hướng đi đúng đắn cho mình. 

- Người không biết tự lực thì có bao nhiêu sự giúp đỡ đi chăng nữa cũng là vô dụng 

+ Đôi khi trong cuộc sống chúng ta cũng cần sự hỗ trợ từ người khác trước khó khăn không thể giải quyết nhưng không thể để chính mình mãi ỷ lại vào sự hỗ trợ đó được. Tự thân nỗ lực chính là chìa khóa làm chủ cuộc sống của chính mình.

nguyenphananhtuan
Xem chi tiết
nguyenphananhtuan
1 tháng 10 2018 lúc 18:39

Mình cần gấp ạ ai giúp mình với 

Thị Thu Hà
Xem chi tiết
Sư tử đáng yêu
6 tháng 6 2019 lúc 19:37

Số học sinh trung bình bằng \(\frac{1}{3}\)số học sinh còn lại của lớp.

Tổng số phần học sinh của lớp là:

  1 + 3 = 4 ( phần )

Số học sinh trung bình của lớp 5A là:

  32 : 4 = 8 ( học sinh)

Tổng số học sinh giỏi và khá là:

  32 - 8 = 24 ( học sinh)

Tổng số phần học sinh giỏi và khá là:

  3 + 5 = 8 ( phần)

Số học sinh giỏi là:

  24 : 8 x 3 = 9 ( học sinh )

                  Đáp số: 9 học sinh

huy bui van
Xem chi tiết
Hoàng Quỳnh Hương
Xem chi tiết