Trần Đăng Khoa đã từng viết :
... Bên rộng lúa xanh non
Những chị lúa phất phơ bím tóc
Những cậu tre bá vai nhau thì thầm đứng học
Đàn cò trắng
Khiêng nắng
Qua sông
Cô gió chăn mây trên đồng
Bác mặt trời đạp xe qua đỉnh núi
Có vẻ vui tươi
Nhìn chúng em cười nhăn nhó
Em có cảm nhận gì khi đọc đoạn văn trên