Đứng lặng giờ lâu trước nấm mồ của Dế Choắt, Dế Mèn nghĩ về bài học đường đời đầu tiên và ân hận vô cùng. Qua văn bản ''Bài học đường đời đầu tiên''em hãy thay lời Dế Mèn kể lại bài học đường đời đầu tiên ấy.
ko chép mạng mk tích
Đứng lặng giờ lâu trước nấm mồ của Dế Choắt, Dế Mèn nghĩ về bài học đường đời đầu tiên và ân hận vô cùng. Qua văn bản" Bài học đường đời đầu tiên", em hãy thay lời Dế Mèn kể lại bài học đường đời đầu tiên ấy
TLV:
Đứng lặng chờ lâu trên nấm mồ của Dế Choắt, Dế Mèn nghĩ về bài học đường đời đầu tiên và ân hận vô cùng.
Em hãy thay lời Dế Mèn kể lại bài học đường đời đầu tiên ấy qua văn bản "Bài học đường đời đầu tiên".
bài này thi hsg văn lớp 6 ạ, sắp thi rùi nên mk cần rất gấp.Ai đúng mk tick
Bài 4: Tập làm văn
Câu 1: Đứng lặng giờ lâu trước nấm mồ của Dế Choắt, Dế Mèn nghĩ về bài học đường đời đầu tiên và ân hận vô cùng.
Qua văn bản “Bài học đường đời đầu tiên” (Sách Ngữ văn 6, tập hai – Nhà xuất bản Giáo dục), em hãy thay lời Dế Mèn kể lại bài học đường đời đầu tiên ấy.
Câu 2: Dựa vào văn bản Sông nước cà Mau của nhà văn Đoàn Giỏi, kết hợp với trí tưởng tượng sáng tạo của em hãy kể và tả lại chuyến du lịch kì thú của mình khi đến với vùng sông nước Cà Mau
Câu 3: Hãy tả lại quang cảnh dòng sông quê em.
Kết thúc văn bản " Bài học đường đời đầu tiên ", tác giả có viết: " Tôi đem xác Dế Choắt đến chôn vào một vùng cỏ bùm tum. Tôi đắp thành nấm mộ to. Tôi đứng lặng giờ lâu, nghĩ về bài học đường đời đầu tiên ". Nếu em là Dế Mèn, em sẽ nói gì với Dế Choắt? Hãy ghi lại bằng một đoạn văn từ 5 - 7 câu.
Ở cuối truyện Bài học đường đời đầu tiên , sau khi trôn cất Dế Choắt , Dế Mèn đứng lặng hồi lâu trước nấm mồ của người bạn xấu số . Em hãy thử hình dung tâm trạng của Dế Mèn và viết lại một đoạn văn diễn tả lại tâm trạng ấy .
Bài mẫu tham khảo:
Tôi thực sự cảm thấy có lỗi nhiều lắm Dế Choắt ạ. Chỉ vì tính ngông cuồng và thích thể hiện của mình mà tôi đã tự đánh mất đi một người bạn tốt trong cuộc đời của mình. Nghĩ lại những lời anh nói, tôi càng thấy thấm thía hơn. Có phải đã quá muộn để nhận ra những lỗi lầm ấy hay không. Đừng oán trách tôi nhé. Có lẽ, người đáng bị trừng phạt và nằm nơi đây chính là tôi chứ không phải một người tốt như anh. Tôi cảm thấy ân hận về hành động của mình nhiều lắm. Tôi quá ngu ngốc khi luôn cho mình là “bậc trên” của thiên hạ, cứ tưởng mình giỏi giang, mình ghê gớm lắm nào ngờ suy cho cùng tôi cũng chỉ “ếch ngồi đáy giếng” mà thôi. Tôi đã thực sự thấm, tôi sẽ sửa đổi tính cách của mình, không còn dám huênh hoang và kiêu ngạo nữa. Cái chết của anh đã làm tôi thức tỉnh tất cả.
mình khá lười nên bạm tham khảo 2 link này nhé !
https://giasutamtaiduc.com/viet-doan-van-ta-tam-trang-de-men-sau-khi-chon-de-choat.html
https://vietjack.com/van-mau-lop-6/viet-doan-van-ta-tam-trang-de-men-sau-khi-chon-de-choat.jsp
Câu 1: Hãy viết một đoạn văn khoảng 8 câu, nêu cảm nhận của em về nhân vật Dế Mèn trong văn bản “Bài học đường đời đầu tiên”.
Câu 2: Kết thúc chương truyện, nhân vật Dế Mèn kể: Tôi đem xác Dế Choắt đến chôn vào một vùng cỏ bùm tum. Tôi đắp thành nấm mộ to. Tôi đứng lặng giờ lâu nghĩ về bài học đường đời đầu tiên. Bằng sự tưởng tượng của mình, em hãy tả lại cảnh trên.
giúp mk vs
Ở cuối truyện ( Bài học đường đời đầu tiên ) sau khi chôn cất Dế Choắt, Dế Mèn đứng lặng hồi lâu trước nấm mồ. Hãy hình dung và tả lại tâm trạng của Dế Mèn lúc đó rồi gạch chân dưới một cum tính từ
Tôi thực sự cảm thấy có lỗi nhiều lắm Dế Choắt ạ. Chỉ vì tính ngông cuồng và thích thể hiện của mình mà tôi đã tự đánh mất đi một người bạn tốt trong cuộc đời của mình. Nghĩ lại những lời anh nói, tôi càng thấy thấm thía hơn. Có phải đã quá muộn để nhận ra những lỗi lầm ấy hay không. Đừng oán trách tôi nhé. Có lẽ, người đáng bị trừng phạt và nằm nơi đây chính là tôi chứ không phải một người tốt như anh. Tôi cảm thấy ân hận về hành động của mình nhiều lắm. Tôi quá ngu ngốc khi luôn cho mình là “bậc trên” của thiên hạ, cứ tưởng mình giỏi giang, mình ghê gớm lắm nào ngờ suy cho cùng tôi cũng chỉ “ếch ngồi đáy giếng” mà thôi. Tôi đã thực sự thấm, tôi sẽ sửa đổi tính cách của mình, không còn dám huênh hoang và kiêu ngạo nữa. Cái chết của anh đã làm tôi thức tỉnh tất cả.( CTT có khá nhiều trog đoạn văn nên bn chịu khó lọc hộ mk nha! Bn thông cảm)
Sau khi chôn Dế Choắt-người bạn đáng thương, vì thứ trò chơi ngu dại của tôi mà đã chết, tôi vô cùng ân hận. Tôi đứng nhìn mộ Dế Choắt, mà tự kiểm điểm lại mình, tôi thấy mình là một tên hèn nhát, một tên lúc nào cũng thích gây chuyện để rồi bây giờ phải đánh đổi bằng tính mạng người bạn của mình. Ỷ thế có thân hình cường tráng, tôi ngông cuồng luôn đi trêu chọc người khác. Lúc thì vô cớ quát những chị Cào Cào ngụ ngoài đầu bờ. Thỉnh thoảng tôi bắt nạt Gọng Vó vừa ngơ ngác dưới đầm lên. Không có ai dạy dỗ, ngăn cản, tôi cứ tưởng thế là hay, là giỏi nhưng thật ra đó là việc làm ''ngu dại''. Luôn ngông cuồng, kiêu ngạo, bắt nạt người yếu thế hơn mìmh đã là một sai lầm lớn, mà bây giờ vì lỗi của tôi mà Dế Choắt đã chết, tên ân hận. Tôi thấy mình thật hèn hạ khi dám trêu chị Cốc mà lại không dám nhận. Chính tôi đi hỗn xược với chị Cốc mà Dế Choắt lại phải gánh chịu hận quả. Đứng lặng dưới nắm mồ nhỏ của Dế Choắt tôi tự hứa sẽ không bao giờ đi phách lối, bắt nạt kẻ yếu nữa mà thay vào đó là những công việc giúp ích cho đời. Tôi sẽ mãi khắc ghi bài học này và xem như đó là bài học đường đời đầu tiên của mình.