IMPROVE YOUR GRAMMAR
Khi nào dùng thì quá khứ đơn, khi nào dùng thì hiện tại hoàn thành?
Các em cùng làm bài sau nhé.
IMPROVE YOUR GRAMMAR
Khi nào dùng thì quá khứ đơn, khi nào dùng thì hiện tại hoàn thành?
Các em cùng làm bài sau nhé.
`1.` has lived
`2.` worked
`3.` have you finished
`4.` have never been
`5.` played `-` was
`6.` have finished
`7.` have worked `-` began
`8.` have already eaten
`9.` learned `-` has played
`10.` bought
`11.` went `-` has been
_
Khi nào dùng thì quá khứ đơn, khi nào dùng thì hiện tại hoàn thành?
*Structure: Past Simple (Thì Quá Khứ Đơn): Diễn tả một sự việc, hành động đã xảy ra trong quá khứ và cũng đã kết thúc trong quá khứ.
`-` Động từ to be:
\(\left(+\right)\) S + were/was ....
\(\left(-\right)\) S + were/was not ....
\(\left(?\right)\) Were/Was + S ...?
`+` Ngôi thứ `3` số ít: he/ she/ it/ name/ danh từ số ít `->` was
`+` Ngôi thứ `1` số nhiều: we/ you/ they/ danh từ số nhiều `->` were
`+` Ngôi thứ `1` số ít: I `->` were
`-` Động từ thường:
\(\left(+\right)\) S + V2/ed ....
\(\left(-\right)\) S + didn't (did not) + V-bare ....
\(\left(?\right)\) Did + S + V-bare ...?
*Structure: Present Perfect (Thì Hiện Tại Hoàn Thành): Diễn tả một sự việc, hành động đã xảy ra trong quá khứ và tiếp tục diễn ra đến hiện tại và có thể trong tương lai vẫn còn.
\(\left(+\right)\) S + have/has + V3/ed ....
\(\left(-\right)\) S + have/has not + V3/ed .....
\(\left(?\right)\) Have/Has + S + V3/ed ...?
`+` Ngôi thứ `3` số ít: he/ she/ it/ name/ danh từ số ít `->` has/has not (hasn't)
`+` Ngôi thứ `1` số nhiều: we/ you/ they/ danh từ số nhiều `->` have/have not (haven't)
`+` Ngôi thứ `1` số ít: I `->` have.
1 has lived
2 worked
3 Have you finished
4 have never been
5 played - was
6 have finished
7 have worked - began
8 have eaten already
9 learned - has played
10 bought
11 went - has been
1.1. has lived
2.2. worked
3.3. have you finished
4.4. have never been
5.5. played −- was
6.6. have finished
7.7. have worked −- began
8.8. have already eaten
9.9. learned −- has played
10.10. bought
11.11. went −- has been
nhớ tick mình nhé
Bắc Ninh – xứ sở của những làn điệu quan họ, nơi mà chỉ nhắc tên thôi người ta đã xốn xang, xao xuyến bởi những giai điệu say đắm, thiết tha.Bắc Ninh không khí tàn ngập sức sống mà còn là dịp để lễ hội nổi tiếng nơi đây được tổ chức – Hội Lim. Hội Lim là một trong những lễ hội đặc trưng ngày xuân trên quê hương Việt Nam.
Kinh Bắc xưa kia nổi tiếng là vùng đất của những câu truyện cổ, những sự tích văn hoá. Có lẽ vì thế khi nhắc tới lịch sử, nguồn gốc hội Lim, có giả thuyết cho rằng: Hội Lim có nguồn gốc từ hội chùa, hội hát, liên quan đến tiếng hát của chàng Trương Chi mà dấu xưa để lại là hình vết sông Tiêu Tương ở các làng quê vùng Lim, căn cứ vào truyền thuyết Trương Chi – Mỵ Nương và tính chất, đặc điểm của hội Lim là lễ hội sinh hoạt văn hóa và ca hát Quan họHội Lim được tổ chức từ ngày 12 đến 14 tháng Giêng hằng năm, ở huyện Tiên Du. Lễ hội gồm có hai phần: phần lễ và phần hội. Trước khi bắt đầu, công việc chuẩn bị tập rượt diễn ra rất chu đáo, từ ngày 9 và 10. Không gian lễ hội lấy đồi Lim làm trung tâm, có chùa Lim – nơi thờ ông Hiếu Trung Hầu – người sáng lập tục hát quan họ và diễn ra tại 3 địa phương bao quanh là: xã Nội Duệ, xã Liên Bão và thị trấn Lim.Trong ngày lễ chính (ngày 13 tháng Giêng) với các nghi thức rước, tế lễ các thành hoàng các làng, các danh thần liệt nữ của quê hương tại đền Cổ Lũng, lăng Hồng Vân, lăng quận công Đỗ Nguyên Thụy, dâng hương cúng Phật, cúng bà mụ Ả ở chùa Hồng Ân. Lễ rước mở đầu hội với đoàn rước là đông đảo người dân tham gia trong những bộ lễ phục ngày xưa, sặc sỡ sắc màu và cầu kì, đẹp mắt, kéo dài tới cả gần cây số. Đặc biệt trong phần lễ có tục hát thờ hậu. Toàn thể quan viên, hương lão, nam đinh của các làng xã thuộc tổng Nội Duệ phải có mặt đầy đủ tại lăng Hồng Vân để tế lễ hậu thần. Trong khi tế có nghi thức hát quan họ thờ thần. Các liền anh, liền chị hát quan họ nam và nữ của tổng Nội Duệ đứng thành hàng trước cửa lăng hát vọng vào để hát thờ. Họ chỉ được hát những giọng lề lối để ca ngợi công lao của thần.Phần hội cũng vô cùng sôi động bởi nhiều trò chơi dân gian được tổ chức như: đấu võ, đấu vật, đấu cờ, thi dệt cửi, nấu cơm.. Tối ngày 12 âm lịch, các làng quan họ sẽ thi hát với nhau. Mỗi làng quan họ được dựng một trại tại phần sân rộng của đồi Lim. Đây là phần hay nhất trong cả lễ hội Hội Lim. Những làn điệu quan họ được lưu truyền từ bao đời nay vang lên, làm say lòng người bởi sự ngọt ngào từ lời ca, giai điệu chất giọng đặc trưng của liền anh, liền chị Bắc Ninh.
Hội Lim là một sinh hoạt văn hoá - nghệ thuật đặc sắc của nền văn hoá truyền thống lâu đời ở xứ Bắc và dân ca Quan họ .
Bắc Ninh – xứ sở của những làn điệu quan họ, nơi mà chỉ nhắc tên thôi người ta đã xốn xang, xao xuyến bởi những giai điệu say đắm, thiết tha.Bắc Ninh không khí tàn ngập sức sống mà còn là dịp để lễ hội nổi tiếng nơi đây được tổ chức – Hội Lim. Hội Lim là một trong những lễ hội đặc trưng ngày xuân trên quê hương Việt Nam.
Kinh Bắc xưa kia nổi tiếng là vùng đất của những câu truyện cổ, những sự tích văn hoá. Có lẽ vì thế khi nhắc tới lịch sử, nguồn gốc hội Lim, có giả thuyết cho rằng: Hội Lim có nguồn gốc từ hội chùa, hội hát, liên quan đến tiếng hát của chàng Trương Chi mà dấu xưa để lại là hình vết sông Tiêu Tương ở các làng quê vùng Lim, căn cứ vào truyền thuyết Trương Chi – Mỵ Nương và tính chất, đặc điểm của hội Lim là lễ hội sinh hoạt văn hóa và ca hát Quan họHội Lim được tổ chức từ ngày 12 đến 14 tháng Giêng hằng năm, ở huyện Tiên Du. Lễ hội gồm có hai phần: phần lễ và phần hội. Trước khi bắt đầu, công việc chuẩn bị tập rượt diễn ra rất chu đáo, từ ngày 9 và 10. Không gian lễ hội lấy đồi Lim làm trung tâm, có chùa Lim – nơi thờ ông Hiếu Trung Hầu – người sáng lập tục hát quan họ và diễn ra tại 3 địa phương bao quanh là: xã Nội Duệ, xã Liên Bão và thị trấn Lim.Trong ngày lễ chính (ngày 13 tháng Giêng) với các nghi thức rước, tế lễ các thành hoàng các làng, các danh thần liệt nữ của quê hương tại đền Cổ Lũng, lăng Hồng Vân, lăng quận công Đỗ Nguyên Thụy, dâng hương cúng Phật, cúng bà mụ Ả ở chùa Hồng Ân. Lễ rước mở đầu hội với đoàn rước là đông đảo người dân tham gia trong những bộ lễ phục ngày xưa, sặc sỡ sắc màu và cầu kì, đẹp mắt, kéo dài tới cả gần cây số. Đặc biệt trong phần lễ có tục hát thờ hậu. Toàn thể quan viên, hương lão, nam đinh của các làng xã thuộc tổng Nội Duệ phải có mặt đầy đủ tại lăng Hồng Vân để tế lễ hậu thần. Trong khi tế có nghi thức hát quan họ thờ thần. Các liền anh, liền chị hát quan họ nam và nữ của tổng Nội Duệ đứng thành hàng trước cửa lăng hát vọng vào để hát thờ. Họ chỉ được hát những giọng lề lối để ca ngợi công lao của thần.Phần hội cũng vô cùng sôi động bởi nhiều trò chơi dân gian được tổ chức như: đấu võ, đấu vật, đấu cờ, thi dệt cửi, nấu cơm.. Tối ngày 12 âm lịch, các làng quan họ sẽ thi hát với nhau. Mỗi làng quan họ được dựng một trại tại phần sân rộng của đồi Lim. Đây là phần hay nhất trong cả lễ hội Hội Lim. Những làn điệu quan họ được lưu truyền từ bao đời nay vang lên, làm say lòng người bởi sự ngọt ngào từ lời ca, giai điệu chất giọng đặc trưng của liền anh, liền chị Bắc Ninh.
Hội Lim là một sinh hoạt văn hoá - nghệ thuật đặc sắc của nền văn hoá truyền thống lâu đời ở xứ Bắc và dân ca Quan họ .
Bắc Ninh – xứ sở của những làn điệu quan họ, nơi mà chỉ nhắc tên thôi người ta đã xốn xang, xao xuyến bởi những giai điệu say đắm, thiết tha.Bắc Ninh không khí tàn ngập sức sống mà còn là dịp để lễ hội nổi tiếng nơi đây được tổ chức – Hội Lim. Hội Lim là một trong những lễ hội đặc trưng ngày xuân trên quê hương Việt Nam.
Kinh Bắc xưa kia nổi tiếng là vùng đất của những câu truyện cổ, những sự tích văn hoá. Có lẽ vì thế khi nhắc tới lịch sử, nguồn gốc hội Lim, có giả thuyết cho rằng: Hội Lim có nguồn gốc từ hội chùa, hội hát, liên quan đến tiếng hát của chàng Trương Chi mà dấu xưa để lại là hình vết sông Tiêu Tương ở các làng quê vùng Lim, căn cứ vào truyền thuyết Trương Chi – Mỵ Nương và tính chất, đặc điểm của hội Lim là lễ hội sinh hoạt văn hóa và ca hát Quan họHội Lim được tổ chức từ ngày 12 đến 14 tháng Giêng hằng năm, ở huyện Tiên Du. Lễ hội gồm có hai phần: phần lễ và phần hội. Trước khi bắt đầu, công việc chuẩn bị tập rượt diễn ra rất chu đáo, từ ngày 9 và 10. Không gian lễ hội lấy đồi Lim làm trung tâm, có chùa Lim – nơi thờ ông Hiếu Trung Hầu – người sáng lập tục hát quan họ và diễn ra tại 3 địa phương bao quanh là: xã Nội Duệ, xã Liên Bão và thị trấn Lim.Trong ngày lễ chính (ngày 13 tháng Giêng) với các nghi thức rước, tế lễ các thành hoàng các làng, các danh thần liệt nữ của quê hương tại đền Cổ Lũng, lăng Hồng Vân, lăng quận công Đỗ Nguyên Thụy, dâng hương cúng Phật, cúng bà mụ Ả ở chùa Hồng Ân. Lễ rước mở đầu hội với đoàn rước là đông đảo người dân tham gia trong những bộ lễ phục ngày xưa, sặc sỡ sắc màu và cầu kì, đẹp mắt, kéo dài tới cả gần cây số. Đặc biệt trong phần lễ có tục hát thờ hậu. Toàn thể quan viên, hương lão, nam đinh của các làng xã thuộc tổng Nội Duệ phải có mặt đầy đủ tại lăng Hồng Vân để tế lễ hậu thần. Trong khi tế có nghi thức hát quan họ thờ thần. Các liền anh, liền chị hát quan họ nam và nữ của tổng Nội Duệ đứng thành hàng trước cửa lăng hát vọng vào để hát thờ. Họ chỉ được hát những giọng lề lối để ca ngợi công lao của thần.Phần hội cũng vô cùng sôi động bởi nhiều trò chơi dân gian được tổ chức như: đấu võ, đấu vật, đấu cờ, thi dệt cửi, nấu cơm.. Tối ngày 12 âm lịch, các làng quan họ sẽ thi hát với nhau. Mỗi làng quan họ được dựng một trại tại phần sân rộng của đồi Lim. Đây là phần hay nhất trong cả lễ hội Hội Lim. Những làn điệu quan họ được lưu truyền từ bao đời nay vang lên, làm say lòng người bởi sự ngọt ngào từ lời ca, giai điệu chất giọng đặc trưng của liền anh, liền chị Bắc Ninh.
Hội Lim là một sinh hoạt văn hoá - nghệ thuật đặc sắc của nền văn hoá truyền thống lâu đời ở xứ Bắc và dân ca Quan họ
Câu trả lời của em nếu em là người con gái trong câu chuyện trên:
- Dạ, vì con muốn cho bạn Linh cùng lớp mượn ạ. Nhà bạn có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, bạn ấy không thể có một đôi găng tay sưởi ấm cho mình khỏi cái lạnh tái tê của mùa đông. Có những hôm đi học, con thấy tay bạn đỏ ửng lên vì lạnh và run lên mỗi khi cầm bút. Con thấy thương lắm nên quyết định mang thêm một đôi găng tay cho bạn mượn.
Con thưa mẹ vì ,sự yêu thương, chia sẻ chính là nền tảng của một cuộc sống hạnh phúc hơn.Nên con muốn mang đôi gang tay ấy cho một ông lão ăn mày, ông không có một đôi găng tay vào những hôm gió mạnh tay ông run lên cầm cập vì không có một đôi găng tay.Và cứ đi ngang qua ông thấy rất thương ông lắm vì tuổi đã cao mà phải chịu lạnh.Nên con cho ông một đôi găng tay để ông qua đông này ạ.
Đây là ý kiến của em.
Dạ con mang thêm 1 đôi nữa là vì con có thể cho các bạn trong lớp có hoàn cảnh khó khăn mượn để tránh rét ạ
Đây chỉ là ý kiến cá nhân của riêng em, em cũng không biết trả lời câu này sao cho phù hợp
Hạ đã sang rồi
Bác trống ngẩn ngơ
Cây phượng trong sân
Thi nhau đỏ rực
(DucTrunggg)
Sáng sớm mùa thu
Trời thật trong lành
Gió thổi vi vu
Cảm giác rất lạnh
(Nguyễn Hoàng Duy) Câu 1 và câu 3 lặp vần anh, câu 2 và câu 4 lặp chữ u
áng trời nhẹ têng
mây không với được
cứ đứng trông mây
bay về sau núi
(ngô ngọc khánh) gốc "mây :gió 2" jank
Năm nay em học lớp 8, chương trình năm nay em học có rất nhiều văn bản hay. Tuy đã qua học kì II nhưng các tác phẩm em đã học ở học kì I em cũng không thể nào quên được nhưng tác phẩm em ấn tượng và yêu thích nhất là " Lão Hạc " của nhà văn Nam Cao em thích tác phẩm này vì hoàn cảnh của Lão Hạc rất đáng thương và có biến cố gây bất ngờ khi Lão Hạc xin bã chó của Binh Tư nhưng không phải Lão Hạc đi bắt chó mà là Lão tự tử cái chết rất đáng thương của Lão làm cho người đọc cảm thấy động lòng.
Năm nay em học lớp 6, chương trình năm nay em học có rất nhiều văn bản hay.Trong đó , em văn bản mà em thích nhất đó là văn bản "Hai loại khác biệt" . Văn bản nói về 1 cậu học trò được giáo viên ra yêu cầu trong suốt 24 tiếng các học sinh phải trở nên khác biệt. Mọi người đều sử dụng quần áo để biểu lộ cá tính. Trong khí đó, J ăn mặc như bình thường như cư xử khác thường – đứng lên trả lời các câu hỏi của giáo viên một cách từ tốn, dõng dạc và lễ độ. Lần đầu tiên J làm thế thì mọi người nhưng càng về sau họ đều nhận ra được ý nghĩ thực sự. Sự khác biệt chia làm loại: một là có nghĩa và hai là vô nghĩa. Hành động của mọi người là sự khác biệt vô nghĩa còn của J tạo nên sự khác biệt có nghĩa.
7GP sẽ dành cho câu trả lời hay nhất (tính đến 12 giờ ngày 28/2) nhaa.
Tôi là cây gỗ lim xanh trong một khu rừng tại Việt Nam. Tôi có một cơ thể cứng, chắc, nặng và bền. Tôi cao khoảng 30m và rộng khoảng 0,7 - 0,9m. Tôi ưa bóng khi nhỏ nhưng tôi lại ưa ánh sáng khi lớn. Xung quanh người tôi có những đường vân xoắn rất đẹp mắt. Khi tôi vẫn còn là một cái cây nhỏ và non, tôi màu vàng nâu và khi tôi già đi, tôi màu vàng đen. Mùa hè, tôi tận hưởng ánh nắng từ mặt trời. Mùa xuân tôi thỏa thích đu đưa theo những cơn mưa bay nhè nhẹ. Mùa thu, tôi đu đưa những chiếc lá theo những cơn gió nhẹ nhàng lướt qua. Mùa đông, tôi cùng các bạn gỗ lim khác được những làn sương phủ mịt mù. Cứ như thế, từng ngày, từng năm trôi qua một cách yên bình. Bỗng dưng một ngày, có một số người đến khu rừng tôi đang sinh sống để khai thác gỗ. Chẳng may, tôi được họ chọn. Họ đánh dấu vào người tôi và dùng rìu chặt đôi cơ thể tôi. Họ mang tôi về và thay đổi hình dạng của tôi. Một tháng sau, có một đôi vợ chồng già đến và mua tôi ở hình dạng mới về...
Tôi là cây bạch đàn cả họ nhà tôi ai cũng trắng muốt như nàng bạch tuyết trong câu truyện cổ tích mà bọn trẻ vào rừng hay kể cho nhau nghe thân tôi trắng lá thì nhỏ và khá giống lá trúc vì có thân hình trắng muốt lên gia đình tôi là thành phần của giấy đấy nên tôi rất háo hức vì sẽ là những cuốn sách những bài kểm tra điểm 9 , 10 của học sinh làm tôi thấy rất vui nhưng có lẽ muốn tôi thành những miếng giấy chắc là đau lắm nhưng tôi sẽ cố nhịn để các bạn học sinh có sách đến trường.
Trời này mát quá những ánh nắng vui đùa trên những chiếc lá của tôi kìa nhưng tôi buồn ngủ quá tạm biệt nhé nếu lớn lên tôi biến thành giấy thì mong các bạn hãy học giỏi nhé zzzzzzz
Oáp~~~. Mấy năm trôi qua rồi nhỉ? Tôi sống ở đây từ bao giờ rồi ta, năm năm, mười năm hay hai mươi năm? Ôi, tôi không thể nhớ được cái khung cảnh ngày xưa, khi còn là chồi non mọc sát thân mẹ được mẹ che chở, cái cảm giác ấy, cái niềm nổi ấy đã khắc lên da tôi, khiến cho cái nếp da trên thân tôi dần xù xì đi. Càng già đi thì cái hình ảnh ấy dần quá mờ nhạt đối với tôi. Tôi nhớ, có một người đã đi qua tôi tay bồng đứa con rồi chỉ vào tôi bảo rằng: “ này con, đây là cây sồi, con nên nhớ rằng không chỉ là mình cây này mà con nhiều loài cây khác cũng sẽ dõi theo con, dõi theo tương lai của con và con hãy nhớ điều đó nhé”. Cây sồi là thứ mà tôi biết là tên của mình do người “mẹ” ôm con ấy đặt cho mình. Nghe điều đó, tôi chợt khóc, mẹ tôi là một cây sồi là một cây sồi đã già cằn cỗi. Rồi bỗng một ngày, mẹ tôi đã rời xa tôi với một giàn người cắt xẻ rồi đưa thân mẹ tôi đi. Năm tháng dần trôi qua, cứ tới mùa tóc tôi rụng rồi lại dài ra, tưởng tượng ra khung cảnh ấy, cái khung cảnh mà bị những thứ cắt qua người rồi bị khiên đi mà không biết mình sắp bị làm gì. Nhưng rồi một ngày, một gã đàn ông đi đến thân tôi chạm vào tôi và khóc như cái khung cảnh trước đây của tôi. Tôi chợt nhận ra, Là cậu bé ấy, cái cậu bé mà người mẹ đã bồng ấy, gương mặt cậu giống hệt mẹ và tôi, cũng đã nhận ra mẹ cậu không còn đi theo cậu nữa. Cậu cuối xuống, khóc hết nước mắt, tôi cảm nhận được và cũng biết được qua cảm xúc của cậu- mẹ cậu đã mất ,và cậu, chỉ còn một mình với tương lai đang dở dang. Không lâu sau đó, tôi không còn nhớ gì nữa, chỉ biết mình đã về với mẹ về miền cát bụi.
Các bạn cùng chia sẻ nhaaa
Văn bản mà em thích nhất là văn bản những cánh buồm
Nội dung của văn bản nói về tình cha con thiêng liêng và ước mơ của hai cha con dc khám phá những vùng đất xa xôi
lí do em thích là vì bài rất hay và cách đọc giản dị,chân thành
Trong chương trình học của mình, em thích nhất là văn bản Người cầm quyền khôi phục uy quyền.Câu chuyện nói về một người tên là Giăng Van - giăng vì muốn cứu một nạn nhân bị Gia-ve bắt oan, ông buộc phải tự thú mình là tù nhân của sáu năm trước đã vượt ngục. Vì thế, ông phải đến từ giã Phăng-tin khi nàng chưa biết gì về sự thật tàn nhẫn. Câu chuyện kể lại tình huống Gia-ve dẫn lính đến bắt Giăng Van-giăng khi ông đến thăm Phăng-tin lúc nàng đang hấp hối. Ban đầu, Giăng Van-giăng chưa mất hẳn uy quyền của một ông thị trưởng. Vì không muốn dập tắt niềm hi vọng của Phăng-tin ông phải hạ mình trước Gia-ve. Nhưng Gia-ve vẫn tàn nhẫn tuyên bố Giăng van-Giăng chỉ là một tên tù khổ sai vượt ngục và hắn sẽ bắt ông. Phăng-tin tuyệt vọng tắt thở. Căm phẫn trước sự tàn ác của Gia-ve, Giăng van-giăng khôi phục uy quyền khiến hắn phải run sợ và làm những nghĩa vụ cuối cùng đối với Phăng-tin.
Điều em thích ở văn bản này là ở nhân vật Giăng Van-giăng. Ông tuy trước kia là một người lao động nghèo nhưng với tấm lòng yêu thương, ông phải bị kết án tù khổ sai mười chín năm. Và cũng vì xuất phát từ lòng yêu thương đó ông đã khai nhận mình là Giăng Van-giăng để cứu sống một con người, điều này cho thấy ông là người có tấm lòng tốt bụng, bao dung và hy sinh, khi ông chịu nhịn nhục để cho Phăng-Tin an tâm những ngày cuối cùng của mình, ông hứa sẽ tìm thấy con trai của cô.
`-` Văn bản em thích nhất ở chương trình đã học là văn bản "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa số" trích từ cuốn "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" của Nguyễn Ngọc Thuần `(` sgk kết nối tri thức Ngữ Văn `7,` tập `1).`
`-` Câu chuyện trên kể về những câu chuyện xoay quanh khu vườn nhà của nhân vật "tôi" `(` Dũng `).` Mỗi chiều về nhà, `2` bố con lại cùng nhau tưới cây. Hằng ngày, người bố và cậu thường ra vườn, nhắm mắt và chạm vào những bông hoa, đoán tên của chúng. Những lúc đầu, cậu luôn nói sai. Nhưng cũng nhờ sự luyện tập chăm chỉ của cả cậu và người bố, nhân vật "tôi" dần dần đã đoán được ra tất cả những loài hoa ở trong vườn của mình, và luyện tập được thêm một giác quan. Không chỉ vậy, cậu cũng có thể đoán được vị trí của bố mình trong khu vườn. Chỉ cần nghe thấy tiếng bước chân, cậu cũng có thể biết được đó là tiếng bước chân của ai, cách đây bao xa dù không nhìn trực tiếp đối diện. Một giác quan mà khó ai có thể có được, nhân vật "tôi" rất hãnh diện. Cũng nhờ giác quan đó, cậu đã có được một kỉ niệm đáng nhớ. Trong một lần, khi cả nhà đang ăn cơm, đột nhiên mọi người nghe thấy tiếng hét, rồi sau đó không nghe thấy gì nữa. Mọi người đều rất băn khoăn không biết tiếng hét phát ra từ đâu, thì nhân vật "tôi" đã nhanh chóng xác định được, và kịp thời cứu sống người bạn thân của cậu bị rơi xuống sông. Thật may mắn, nếu trong phút chốc, mà không có cậu, chắc nhân vật tên "tí" cũng đã bị chết đuối rồi!
Bố cậu cũng thường dạy cho cậu rất nhiều lý tưởng sống rất đẹp. Ông đã dạy nhân vật "tôi" về cách trân trọng những món quà. Trong lần cậu hỏi bố "vì sao bố lại hay nhận quà của thằng tí vậy?" thì bố vừa cười xòa, giải thích cho cậu: "Một món quà bao giờ cũng đẹp, cả khi ta nhận hay cho đi một món quà, ta cũng bị vẻ đẹp của nó cuốn hút và đẹp lây vì món quà đó". Một nụ hôn của nhân vật "'tôi" cũng là món quà, một giấc ngủ của cậu cũng là một món quà, cả con người của cậu cũng là một món quà mà thế gian đã tặng cho bố và mẹ cậu. Cậu rất tự hào về những gì bên cạnh cậu, luôn trân trọng những gì mà mọi người đã trao cho cậu.
Điều em thích nhất ở văn bản này, chính là những lý tưởng sống tốt đẹp của nhân vật người bố. Ông có một tâm hồn rất hồn nhiên, trong sáng, hòa hợp với mọi người và cũng biết truyền lại năng lượng tích cực đó cho nhân vật "tôi". Em rất thích giác quan thứ `6` của nhân vật "tôi". Trông nó thật kì diệu, như một ảo ảnh, nhưng nó cũng là một giác quan lý tưởng để hòa hợp với thiên nhiên và thực vật, mọi người xung quanh mình. Nhân vật "tôi" cũng được thừa hưởng những tính cách tuyệt vời của bố cậu. Ước gì, em được trải nghiệm một lần như cậu ấy!
Bài viết hay nhất sẽ được cộng 7GP nha (tính đến 12h ngày 22/2).
Thủ Dầu Một, ngày 21 tháng 2 năm 2023
Gửi bản thân của tôi ở hiện tại:
Chào cậu, tôi là cậu 10 năm sau đây, không biết cậu có còn nhận ra tôi không nhưng tôi nghĩ rằng cậu chắc không nhận ra tớ đâu. Vì thời gian luôn trôi qua mà không thể ngừng lại nên con người cũng phải phát triển theo thời gian và thời đại. Những khoảnh khắc, giây phút vui vẻ bên gia đình, tôi mong rằng câu hãy chân trọng nó. Đừng quá tham chơi mà đánh mất những kỉ niệm, những khoảnh khắc tươi đẹp bên gia đình, bạn bè và người thân của cậu. Cậu còn rất nhiều tương lai, ước mơ và hoài bão vẫn còn chưa thực hiện được sao cậu không cố lên. Tôi còn rất nhiều chuyện thú vị muốn nói với cậu lắm nhưng chắc thôi chắc để cậu tự trải qua những chuyện đó sẽ hiểu được.
Chào cậu, mong nhận được hồi đáp của cậu! Và chúc cậu sinh nhật vui vẻ và thực hiện được ước mơ "Happy Birthday"
Bây giờ đã là năm `2033` gửi tôi của năm `2023` , `10` năm qua là khoảng thời gian truyệt vời nhất đối với tôi . Những kỉ niệm vui đùa cùng với bạn bè , thầy cô có lẽ giờ đây chẳng thể còn nữa . Tôi muốn nói với cậu rằng đừng mải ham mê với xã hội ngoài kia mà quên đi việc học hành , những kỉ niệm mà sau này cậu sẽ nhớ mãi . Cậu luôn ấm ức vì bố mẹ chỉ bắt cậu học tập mà chẳng cho cậu nghỉ ngơi , mà cậu chẳng thể biết bố mẹ đã lo cho cậu đến biết nhường nào chỉ mong lớn lên con mình có một công việc ổn định . Trưởng thành rồi cậu mới biết những đau khổ , khó khăn mình phải trải qua mà chỉ muốn trở lại lúc con bé . Áp lực từ công việc , tình cảm nhưng sẽ không một ai tâm sự khi cậu là một con người đã lớn đâu . Vì vậy , hãy tôn trọng cuộc sống hiện tại của cậu mà đừng than vãn những điều cậu không muốn làm nó , hãy chinh phục những thử thách mà cậu không làm được ở hiện tại để lớn lên cậu không phải hối hận với những gì mình đã làm . Và đừng quên đối xử với bố mẹ thật tốt khi bố mẹ đang còn ở bên cạnh cậu . Chúc cậu luôn mạnh khỏe và may mắn trong cuộc đời của mình .
`@ ` Em viết không hay thì mong mn thông cảm ạ :')
Xin chào, có thể cậu không biết tớ là ai nhưng tớ lại biết về cậu rất rõ kể cả đến bí mật của cậu chỉ có mình cậu biết. Tại sao ư, có lẽ cậu sẽ nghĩ tớ là một kẻ theo dõi chăng. Không, có thể khi tớ nói ra sự thật cậu sẽ không tin nhưng tớ là cậu 10 năm sau đấy. Dù cậu có tin lời tớ nói hay không thì điều đó vẫn là sự thật không thể chối bỏ. Có lẽ giờ đây, trong năm nay, cậu đang cảm thấy vui, buồn hay hạnh phúc ..... nhưng có lẽ cậu đã từng nghĩ là ước gì mình có thể đi đến tương lai để có được một cuộc sống đầy đủ tiện nghi với hàng loạt công nghệ hiện đại đúng không. Nhưng các cụ ngày xưa đã nói hay những video trên Youtube hiện tại của cậu đã từng có nội dung: "Thế giới càng hiện đại, trái tim con người càng lạnh giá." Giờ đây, tất cả chúng tớ đã không còn được trải nghiệm cảm giác thi cử, học tập kiến thức nữa rồi. Vì có những công nghệ hiện đại gửi vào não bộ chúng tớ tất cả kiến thức của nhân loại. Nếu là cậu, cậu có muốn không, tớ nghĩ rằng cậu sẽ rất muốn đấy vì nếu như không cần học mà lại biết được kiến thức thì tuyệt quá phải không nào. Nhưng từ từ chút, rồi cậu sẽ cảm thấy nó nhanh thôi. Cái cảm giác không được cố gắng, không có những kỉ niệm tuyệt đẹp cùng thầy cô hay những lần thi căng thẳng nữa. Rồi dần dần cậu sẽ muốn vứt bỏ nó ngay thôi. Chính vì vậy, hay cố gắng học đi nhé. Chỉ vì cái suy nghĩ đó mà tớ đã bỏ lỡ cả một tuổi thơ học trò đầy ắp kỉ niệm về mái trường thân yêu, thế nên dù cậu thay đổi nó ở hiện tại thì tương lai tớ đang sống sẽ không thay đổi gì cả. Dù vậy nhưng tớ vẫn muốn rằng trong hàng ngàn đa vũ trụ ngoài kia sẽ có một chính mình được trải nghiệm cảm giác học tập vui vẻ đầy kỉ niệm đáng nhớ. Vậy nên, tớ gửi thư này cho cậu để mong sẽ có một chính mình là cậu đó sẽ không bỏ lỡ những kỉ niệm tuổi hcọ trò đáng nhớ. Gửi cậu! Đừng đi vào vết xe đổ vô cảm về tuổi học trò như tớ đã từng nha! Cố lên! Hãy cố gắng để sau này cậu sẽ không hối hận, hỡi chính tôi 10 năm trước!
Hình ảnh sau khiến em liên tưởng đến văn bản nào?
10 câu trả lời nhanh và đúng nhất sẽ được cộng 2GP nhaaa
Hình ảnh sau khiến em liên tưởng đến văn bản nào?
=> em liên tưởng đến văn bản Trong lòng mẹ của tác giả Nguyên Hồng
Cùng tham gia trả lời câu hỏi các em nhé. Câu trả lời đúng sẽ được cộng 2GP nè.
Những hình ảnh trên gợi cho em nhớ tới văn bản "Ông đồ" trong chương trình Ngữ Văn 8.