Nguyễn Ngọc Gia Huy
27 tháng 4 2023 lúc 12:35

Bắc Ninh – xứ sở của những làn điệu quan họ, nơi mà chỉ nhắc tên thôi người ta đã xốn xang, xao xuyến bởi những giai điệu say đắm, thiết tha.Bắc Ninh không khí tàn ngập sức sống mà còn là dịp để lễ hội nổi tiếng nơi đây được tổ chức – Hội Lim. Hội Lim là một trong những lễ hội đặc trưng ngày xuân trên quê hương Việt Nam.

Kinh Bắc xưa kia nổi tiếng là vùng đất của những câu truyện cổ, những sự tích văn hoá. Có lẽ vì thế khi nhắc tới lịch sử, nguồn gốc hội Lim, có giả thuyết cho rằng: Hội Lim có nguồn gốc từ hội chùa, hội hát, liên quan đến tiếng hát của chàng Trương Chi mà dấu xưa để lại là hình vết sông Tiêu Tương ở các làng quê vùng Lim, căn cứ vào truyền thuyết Trương Chi – Mỵ Nương và tính chất, đặc điểm của hội Lim là lễ hội sinh hoạt văn hóa và ca hát Quan họHội Lim được tổ chức từ ngày 12 đến 14 tháng Giêng hằng năm, ở huyện Tiên Du. Lễ hội gồm có hai phần: phần lễ và phần hội. Trước khi bắt đầu, công việc chuẩn bị tập rượt diễn ra rất chu đáo, từ ngày 9 và 10. Không gian lễ hội lấy đồi Lim làm trung tâm, có chùa Lim – nơi thờ ông Hiếu Trung Hầu – người sáng lập tục hát quan họ và diễn ra tại 3 địa phương bao quanh là: xã Nội Duệ, xã Liên Bão và thị trấn Lim.Trong ngày lễ chính (ngày 13 tháng Giêng) với các nghi thức rước, tế lễ các thành hoàng các làng, các danh thần liệt nữ của quê hương tại đền Cổ Lũng, lăng Hồng Vân, lăng quận công Đỗ Nguyên Thụy, dâng hương cúng Phật, cúng bà mụ Ả ở chùa Hồng Ân. Lễ rước mở đầu hội với đoàn rước là đông đảo người dân tham gia trong những bộ lễ phục ngày xưa, sặc sỡ sắc màu và cầu kì, đẹp mắt, kéo dài tới cả gần cây số. Đặc biệt trong phần lễ có tục hát thờ hậu. Toàn thể quan viên, hương lão, nam đinh của các làng xã thuộc tổng Nội Duệ phải có mặt đầy đủ tại lăng Hồng Vân để tế lễ hậu thần. Trong khi tế có nghi thức hát quan họ thờ thần. Các liền anh, liền chị hát quan họ nam và nữ của tổng Nội Duệ đứng thành hàng trước cửa lăng hát vọng vào để hát thờ. Họ chỉ được hát những giọng lề lối để ca ngợi công lao của thần.Phần hội cũng vô cùng sôi động bởi nhiều trò chơi dân gian được tổ chức như: đấu võ, đấu vật, đấu cờ, thi dệt cửi, nấu cơm.. Tối ngày 12 âm lịch, các làng quan họ sẽ thi hát với nhau. Mỗi làng quan họ được dựng một trại tại phần sân rộng của đồi Lim. Đây là phần hay nhất trong cả lễ hội Hội Lim. Những làn điệu quan họ được lưu truyền từ bao đời nay vang lên, làm say lòng người bởi sự ngọt ngào từ lời ca, giai điệu chất giọng đặc trưng của liền anh, liền chị Bắc Ninh.

Hội Lim là một sinh hoạt văn hoá - nghệ thuật đặc sắc của nền văn hoá truyền thống lâu đời ở xứ Bắc và dân ca Quan họ .

Bình luận (3)
Tùng Lâm Lê
27 tháng 4 2023 lúc 19:24

Bắc Ninh – xứ sở của những làn điệu quan họ, nơi mà chỉ nhắc tên thôi người ta đã xốn xang, xao xuyến bởi những giai điệu say đắm, thiết tha.Bắc Ninh không khí tàn ngập sức sống mà còn là dịp để lễ hội nổi tiếng nơi đây được tổ chức – Hội Lim. Hội Lim là một trong những lễ hội đặc trưng ngày xuân trên quê hương Việt Nam.

 

Kinh Bắc xưa kia nổi tiếng là vùng đất của những câu truyện cổ, những sự tích văn hoá. Có lẽ vì thế khi nhắc tới lịch sử, nguồn gốc hội Lim, có giả thuyết cho rằng: Hội Lim có nguồn gốc từ hội chùa, hội hát, liên quan đến tiếng hát của chàng Trương Chi mà dấu xưa để lại là hình vết sông Tiêu Tương ở các làng quê vùng Lim, căn cứ vào truyền thuyết Trương Chi – Mỵ Nương và tính chất, đặc điểm của hội Lim là lễ hội sinh hoạt văn hóa và ca hát Quan họHội Lim được tổ chức từ ngày 12 đến 14 tháng Giêng hằng năm, ở huyện Tiên Du. Lễ hội gồm có hai phần: phần lễ và phần hội. Trước khi bắt đầu, công việc chuẩn bị tập rượt diễn ra rất chu đáo, từ ngày 9 và 10. Không gian lễ hội lấy đồi Lim làm trung tâm, có chùa Lim – nơi thờ ông Hiếu Trung Hầu – người sáng lập tục hát quan họ và diễn ra tại 3 địa phương bao quanh là: xã Nội Duệ, xã Liên Bão và thị trấn Lim.Trong ngày lễ chính (ngày 13 tháng Giêng) với các nghi thức rước, tế lễ các thành hoàng các làng, các danh thần liệt nữ của quê hương tại đền Cổ Lũng, lăng Hồng Vân, lăng quận công Đỗ Nguyên Thụy, dâng hương cúng Phật, cúng bà mụ Ả ở chùa Hồng Ân. Lễ rước mở đầu hội với đoàn rước là đông đảo người dân tham gia trong những bộ lễ phục ngày xưa, sặc sỡ sắc màu và cầu kì, đẹp mắt, kéo dài tới cả gần cây số. Đặc biệt trong phần lễ có tục hát thờ hậu. Toàn thể quan viên, hương lão, nam đinh của các làng xã thuộc tổng Nội Duệ phải có mặt đầy đủ tại lăng Hồng Vân để tế lễ hậu thần. Trong khi tế có nghi thức hát quan họ thờ thần. Các liền anh, liền chị hát quan họ nam và nữ của tổng Nội Duệ đứng thành hàng trước cửa lăng hát vọng vào để hát thờ. Họ chỉ được hát những giọng lề lối để ca ngợi công lao của thần.Phần hội cũng vô cùng sôi động bởi nhiều trò chơi dân gian được tổ chức như: đấu võ, đấu vật, đấu cờ, thi dệt cửi, nấu cơm.. Tối ngày 12 âm lịch, các làng quan họ sẽ thi hát với nhau. Mỗi làng quan họ được dựng một trại tại phần sân rộng của đồi Lim. Đây là phần hay nhất trong cả lễ hội Hội Lim. Những làn điệu quan họ được lưu truyền từ bao đời nay vang lên, làm say lòng người bởi sự ngọt ngào từ lời ca, giai điệu chất giọng đặc trưng của liền anh, liền chị Bắc Ninh.

 

Hội Lim là một sinh hoạt văn hoá - nghệ thuật đặc sắc của nền văn hoá truyền thống lâu đời ở xứ Bắc và dân ca Quan họ .

Bình luận (2)
ban nguyen thi
27 tháng 4 2023 lúc 19:36

Bắc Ninh – xứ sở của những làn điệu quan họ, nơi mà chỉ nhắc tên thôi người ta đã xốn xang, xao xuyến bởi những giai điệu say đắm, thiết tha.Bắc Ninh không khí tàn ngập sức sống mà còn là dịp để lễ hội nổi tiếng nơi đây được tổ chức – Hội Lim. Hội Lim là một trong những lễ hội đặc trưng ngày xuân trên quê hương Việt Nam.

Kinh Bắc xưa kia nổi tiếng là vùng đất của những câu truyện cổ, những sự tích văn hoá. Có lẽ vì thế khi nhắc tới lịch sử, nguồn gốc hội Lim, có giả thuyết cho rằng: Hội Lim có nguồn gốc từ hội chùa, hội hát, liên quan đến tiếng hát của chàng Trương Chi mà dấu xưa để lại là hình vết sông Tiêu Tương ở các làng quê vùng Lim, căn cứ vào truyền thuyết Trương Chi – Mỵ Nương và tính chất, đặc điểm của hội Lim là lễ hội sinh hoạt văn hóa và ca hát Quan họHội Lim được tổ chức từ ngày 12 đến 14 tháng Giêng hằng năm, ở huyện Tiên Du. Lễ hội gồm có hai phần: phần lễ và phần hội. Trước khi bắt đầu, công việc chuẩn bị tập rượt diễn ra rất chu đáo, từ ngày 9 và 10. Không gian lễ hội lấy đồi Lim làm trung tâm, có chùa Lim – nơi thờ ông Hiếu Trung Hầu – người sáng lập tục hát quan họ và diễn ra tại 3 địa phương bao quanh là: xã Nội Duệ, xã Liên Bão và thị trấn Lim.Trong ngày lễ chính (ngày 13 tháng Giêng) với các nghi thức rước, tế lễ các thành hoàng các làng, các danh thần liệt nữ của quê hương tại đền Cổ Lũng, lăng Hồng Vân, lăng quận công Đỗ Nguyên Thụy, dâng hương cúng Phật, cúng bà mụ Ả ở chùa Hồng Ân. Lễ rước mở đầu hội với đoàn rước là đông đảo người dân tham gia trong những bộ lễ phục ngày xưa, sặc sỡ sắc màu và cầu kì, đẹp mắt, kéo dài tới cả gần cây số. Đặc biệt trong phần lễ có tục hát thờ hậu. Toàn thể quan viên, hương lão, nam đinh của các làng xã thuộc tổng Nội Duệ phải có mặt đầy đủ tại lăng Hồng Vân để tế lễ hậu thần. Trong khi tế có nghi thức hát quan họ thờ thần. Các liền anh, liền chị hát quan họ nam và nữ của tổng Nội Duệ đứng thành hàng trước cửa lăng hát vọng vào để hát thờ. Họ chỉ được hát những giọng lề lối để ca ngợi công lao của thần.Phần hội cũng vô cùng sôi động bởi nhiều trò chơi dân gian được tổ chức như: đấu võ, đấu vật, đấu cờ, thi dệt cửi, nấu cơm.. Tối ngày 12 âm lịch, các làng quan họ sẽ thi hát với nhau. Mỗi làng quan họ được dựng một trại tại phần sân rộng của đồi Lim. Đây là phần hay nhất trong cả lễ hội Hội Lim. Những làn điệu quan họ được lưu truyền từ bao đời nay vang lên, làm say lòng người bởi sự ngọt ngào từ lời ca, giai điệu chất giọng đặc trưng của liền anh, liền chị Bắc Ninh.

Hội Lim là một sinh hoạt văn hoá - nghệ thuật đặc sắc của nền văn hoá truyền thống lâu đời ở xứ Bắc và dân ca Quan họ

Bình luận (2)
Đoàn Trần Quỳnh Hương
25 tháng 4 2023 lúc 10:42

Câu trả lời của em nếu em là người con gái trong câu chuyện trên: 

- Dạ, vì con muốn cho bạn Linh cùng lớp mượn ạ. Nhà bạn có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, bạn ấy không thể có một đôi găng tay sưởi ấm cho mình khỏi cái lạnh tái tê của mùa đông. Có những hôm đi học, con thấy tay bạn đỏ ửng lên vì lạnh và run lên mỗi khi cầm bút. Con thấy thương lắm nên quyết định mang thêm một đôi găng tay cho bạn mượn. 

Bình luận (0)
Nguyễn Ngọc Gia Huy
25 tháng 4 2023 lúc 11:40

Con thưa mẹ vì ,sự yêu thương, chia sẻ chính là nền tảng của một cuộc sống hạnh phúc hơn.Nên con muốn mang đôi gang tay ấy cho một ông lão ăn mày, ông không có một đôi găng tay vào những hôm gió mạnh tay ông run lên cầm cập vì không có một đôi găng tay.Và cứ đi ngang qua ông thấy rất thương ông lắm vì tuổi đã cao mà phải chịu lạnh.Nên con cho ông một đôi găng tay để ông qua đông này ạ.

Bình luận (0)
CauBeThieuNang
25 tháng 4 2023 lúc 14:05

Đây là ý kiến của em.

Dạ con mang thêm 1 đôi nữa là vì con có thể cho các bạn trong lớp có hoàn cảnh khó khăn mượn để tránh rét ạ

Đây chỉ là ý kiến cá nhân của riêng em, em cũng không biết trả lời câu này sao cho phù hợp

Bình luận (2)
꧁๖ۣۜTrυηɠ ๖ۣۜ꧂
21 tháng 4 2023 lúc 19:35

Hạ đã sang rồi

Bác trống ngẩn ngơ

Cây phượng trong sân

Thi nhau đỏ rực

                                    (DucTrunggg)

 

Bình luận (1)
Nguyễn Hoàng Duy
25 tháng 4 2023 lúc 22:29

Sáng sớm mùa thu

Trời thật trong lành

Gió thổi vi vu

Cảm giác rất lạnh

(Nguyễn Hoàng Duy)  Câu 1 và câu 3 lặp vần anh, câu 2 và câu 4 lặp chữ u

Bình luận (0)
ngô ngoc khánh
17 tháng 11 2023 lúc 20:03

áng trời nhẹ têng 

mây không với được

cứ đứng trông mây 

bay về sau núi

(ngô ngọc khánh) gốc "mây :gió 2" jank

Bình luận (0)
Thanh Phong (9A5)
20 tháng 4 2023 lúc 10:49

Năm nay em học lớp 8, chương trình năm nay em học có rất nhiều văn bản hay. Tuy đã qua học kì II nhưng các tác phẩm em đã học ở học kì I em cũng không thể nào quên được nhưng tác phẩm em ấn tượng và yêu thích nhất là " Lão Hạc " của nhà văn Nam Cao em thích tác phẩm này vì hoàn cảnh của Lão Hạc rất đáng thương và có biến cố gây bất ngờ khi Lão Hạc xin bã chó của Binh Tư nhưng không phải Lão Hạc đi bắt chó mà là Lão tự tử cái chết rất đáng thương của Lão làm cho người đọc cảm thấy động lòng. 

Bình luận (1)
Pikachu
20 tháng 4 2023 lúc 12:38

loading...  

Bình luận (3)
꧁๖ۣۜTrυηɠ ๖ۣۜ꧂
20 tháng 4 2023 lúc 20:29

Năm nay em học lớp 6, chương trình năm nay em học có rất nhiều văn bản hay.Trong đó , em văn bản mà em thích nhất đó là văn bản "Hai loại khác biệt" . Văn bản nói về 1 cậu học trò được giáo viên ra yêu cầu trong suốt 24 tiếng các học sinh phải trở nên khác biệt. Mọi người đều sử dụng quần áo để biểu lộ cá tính. Trong khí đó, J ăn mặc như bình thường như cư xử khác thường – đứng lên trả lời các câu hỏi của giáo viên một cách từ tốn, dõng dạc và lễ độ. Lần đầu tiên J làm thế thì mọi người nhưng càng về sau họ đều nhận ra được ý nghĩ thực sự. Sự khác biệt chia làm loại: một là có nghĩa và hai là vô nghĩa. Hành động của mọi người là sự khác biệt vô nghĩa còn của J tạo nên sự khác biệt có nghĩa.

Bình luận (0)
Đỗ Hồng Mai
Xem chi tiết
IloveEnglish
27 tháng 2 2023 lúc 14:51

Tôi là cây gỗ lim xanh trong một khu rừng tại Việt Nam. Tôi có một cơ thể cứng, chắc, nặng và bền. Tôi cao khoảng 30m và rộng khoảng 0,7 - 0,9m. Tôi ưa bóng khi nhỏ nhưng tôi lại ưa ánh sáng khi lớn. Xung quanh người tôi có những đường vân xoắn rất đẹp mắt. Khi tôi vẫn còn là một cái cây nhỏ và non, tôi màu vàng nâu và khi tôi già đi, tôi màu vàng đen. Mùa hè, tôi tận hưởng ánh nắng từ mặt trời. Mùa xuân tôi thỏa thích đu đưa theo những cơn mưa bay nhè nhẹ. Mùa thu, tôi đu đưa những chiếc lá theo những cơn gió nhẹ nhàng lướt qua. Mùa đông, tôi cùng các bạn gỗ lim khác được những làn sương phủ mịt mù. Cứ như thế, từng ngày, từng năm trôi qua một cách yên bình. Bỗng dưng một ngày, có một số người đến khu rừng tôi đang sinh sống để khai thác gỗ. Chẳng may, tôi được họ chọn. Họ đánh dấu vào người tôi và dùng rìu chặt đôi cơ thể tôi. Họ mang tôi về và thay đổi hình dạng của tôi. Một tháng sau, có một đôi vợ chồng già đến và mua tôi ở hình dạng mới về...

Bình luận (2)
trần hoàng phong
27 tháng 2 2023 lúc 15:24

Tôi là cây bạch đàn cả họ nhà tôi ai cũng trắng muốt như nàng bạch tuyết trong câu truyện cổ tích mà bọn trẻ vào rừng hay kể cho nhau nghe thân tôi trắng lá thì nhỏ và khá giống lá trúc vì có thân hình trắng muốt lên gia đình tôi là thành phần của giấy đấy nên tôi rất háo hức vì sẽ là những cuốn sách những bài kểm tra điểm 9 , 10 của học sinh làm tôi thấy rất vui nhưng có lẽ muốn tôi thành những miếng giấy chắc là đau lắm nhưng tôi sẽ cố nhịn để các bạn học sinh có sách đến trường.

Trời này mát quá  những ánh nắng vui đùa trên những chiếc lá của tôi kìa nhưng tôi buồn ngủ quá tạm biệt nhé nếu lớn lên tôi biến thành giấy thì mong các bạn hãy học giỏi nhé zzzzzzz

Bình luận (0)
Nguyễn Ngọc Thiện Nhân
27 tháng 2 2023 lúc 21:11

 Oáp~~~. Mấy năm trôi qua rồi nhỉ? Tôi sống ở đây từ bao giờ rồi ta, năm năm, mười năm hay hai mươi năm? Ôi, tôi không thể nhớ được cái khung cảnh ngày xưa, khi còn là chồi non mọc sát thân mẹ được mẹ che chở, cái cảm giác ấy, cái niềm nổi ấy đã khắc lên da tôi, khiến cho cái nếp da trên thân tôi dần xù xì đi. Càng già đi thì cái hình ảnh ấy dần quá mờ nhạt đối với tôi. Tôi nhớ, có một người đã đi qua tôi tay bồng đứa con rồi  chỉ vào tôi bảo rằng: “ này con, đây là cây sồi, con nên nhớ rằng không chỉ là mình cây này mà con nhiều loài cây khác cũng sẽ dõi theo con, dõi theo tương lai của con và con hãy nhớ điều đó nhé”. Cây sồi là thứ mà tôi biết là tên của mình do người “mẹ” ôm con ấy đặt cho mình. Nghe điều đó, tôi chợt khóc, mẹ tôi là một cây sồi là một cây sồi đã già cằn cỗi. Rồi bỗng một ngày, mẹ tôi đã rời xa tôi với một giàn người cắt xẻ rồi đưa thân mẹ tôi đi. Năm tháng dần trôi qua, cứ tới mùa tóc tôi rụng rồi lại dài ra, tưởng tượng ra  khung cảnh ấy, cái khung cảnh mà bị những thứ cắt qua người rồi bị khiên đi mà không biết mình sắp bị làm gì. Nhưng rồi một ngày, một gã đàn ông đi đến thân tôi chạm vào tôi và khóc như cái khung cảnh trước đây của tôi. Tôi chợt nhận ra, Là cậu bé ấy, cái cậu bé mà người mẹ đã bồng ấy, gương mặt cậu giống hệt mẹ và tôi, cũng đã nhận ra mẹ cậu không còn đi theo cậu nữa. Cậu cuối xuống, khóc hết nước mắt, tôi cảm nhận được và cũng biết được qua cảm xúc của cậu- mẹ cậu đã mất ,và cậu, chỉ còn một mình với tương lai đang dở dang. Không lâu sau đó, tôi không còn nhớ gì nữa, chỉ biết mình đã về với mẹ về miền cát bụi.

Bình luận (0)
Đỗ Hồng Mai
Xem chi tiết
AVĐ md roblox
23 tháng 2 2023 lúc 9:49

Văn bản mà em thích nhất là văn bản những cánh buồm

Nội dung của văn bản nói về tình cha con thiêng liêng và ước mơ của hai cha con dc khám phá những vùng đất xa xôi

lí do em thích là vì bài rất hay và cách đọc giản dị,chân thành

Bình luận (0)
Thư Thư
23 tháng 2 2023 lúc 12:14

Trong chương trình học của mình, em thích nhất là văn bản Người cầm quyền khôi phục uy quyền.Câu chuyện nói về một người tên là Giăng Van - giăng vì muốn cứu một nạn nhân bị Gia-ve bắt oan, ông buộc phải tự thú mình là tù nhân của sáu năm trước đã vượt ngục. Vì thế, ông phải đến từ giã Phăng-tin khi nàng chưa biết gì về sự thật tàn nhẫn. Câu chuyện kể lại tình huống Gia-ve dẫn lính đến bắt Giăng Van-giăng khi ông đến thăm Phăng-tin lúc nàng đang hấp hối. Ban đầu, Giăng Van-giăng chưa mất hẳn uy quyền của một ông thị trưởng. Vì không muốn dập tắt niềm hi vọng của Phăng-tin ông phải hạ mình trước Gia-ve. Nhưng Gia-ve vẫn tàn nhẫn tuyên bố Giăng van-Giăng chỉ là một tên tù khổ sai vượt ngục và hắn sẽ bắt ông. Phăng-tin tuyệt vọng tắt thở. Căm phẫn trước sự tàn ác của Gia-ve, Giăng van-giăng khôi phục uy quyền khiến hắn phải run sợ và làm những nghĩa vụ cuối cùng đối với Phăng-tin.

Điều em thích ở văn bản này là ở nhân vật Giăng Van-giăng. Ông tuy trước kia là một người lao động nghèo nhưng với tấm lòng yêu thương, ông phải bị kết án tù khổ sai mười chín năm. Và cũng vì xuất phát từ lòng yêu thương đó ông đã khai nhận mình là Giăng Van-giăng để cứu sống một con người, điều này cho thấy ông là người có tấm lòng tốt bụng, bao dung và hy sinh, khi ông chịu nhịn nhục để cho Phăng-Tin an tâm những ngày cuối cùng của mình, ông hứa sẽ tìm thấy con trai của cô.

Bình luận (0)
『Kuroba ム Tsuki Ryoo...
23 tháng 2 2023 lúc 14:12

`-` Văn bản em thích nhất ở chương trình đã học là văn bản "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa số" trích từ cuốn "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" của Nguyễn Ngọc Thuần `(` sgk kết nối tri thức Ngữ Văn `7,` tập `1).`

`-` Câu chuyện trên kể về những câu chuyện xoay quanh khu vườn nhà của nhân vật "tôi" `(` Dũng `).` Mỗi chiều về nhà, `2` bố con lại cùng nhau tưới cây. Hằng ngày, người bố và cậu thường ra vườn, nhắm mắt và chạm vào những bông hoa, đoán tên của chúng. Những lúc đầu, cậu luôn nói sai. Nhưng cũng nhờ sự luyện tập chăm chỉ của cả cậu và người bố, nhân vật "tôi" dần dần đã đoán được ra tất cả những loài hoa ở trong vườn của mình, và luyện tập được thêm một giác quan. Không chỉ vậy, cậu cũng có thể đoán được vị trí của bố mình trong khu vườn. Chỉ cần nghe thấy tiếng bước chân, cậu cũng có thể biết được đó là tiếng bước chân của ai, cách đây bao xa dù không nhìn trực tiếp đối diện. Một giác quan mà khó ai có thể có được, nhân vật "tôi" rất hãnh diện. Cũng nhờ giác quan đó, cậu đã có được một kỉ niệm đáng nhớ. Trong một lần, khi cả nhà đang ăn cơm, đột nhiên mọi người nghe thấy tiếng hét, rồi sau đó không nghe thấy gì nữa. Mọi người đều rất băn khoăn không biết tiếng hét phát ra từ đâu, thì nhân vật "tôi" đã nhanh chóng xác định được, và kịp thời cứu sống người bạn thân của cậu bị rơi xuống sông. Thật may mắn, nếu trong phút chốc, mà không có cậu, chắc nhân vật tên "tí" cũng đã bị chết đuối rồi!

Bố cậu cũng thường dạy cho cậu rất nhiều lý tưởng sống rất đẹp. Ông đã dạy nhân vật "tôi" về cách trân trọng những món quà. Trong lần cậu hỏi bố "vì sao bố lại hay nhận quà của thằng tí vậy?" thì bố vừa cười xòa, giải thích cho cậu: "Một món quà bao giờ cũng đẹp, cả khi ta nhận hay cho đi một món quà, ta cũng bị vẻ đẹp của nó cuốn hút và đẹp lây vì món quà đó". Một nụ hôn của nhân vật "'tôi" cũng là món quà, một giấc ngủ của cậu cũng là một món quà, cả con người của cậu cũng là một món quà mà thế gian đã tặng cho bố và mẹ cậu. Cậu rất tự hào về những gì bên cạnh cậu, luôn trân trọng những gì mà mọi người đã trao cho cậu. 

Điều em thích nhất ở văn bản này, chính là những lý tưởng sống tốt đẹp của nhân vật người bố. Ông có một tâm hồn rất hồn nhiên, trong sáng, hòa hợp với mọi người và cũng biết truyền lại năng lượng tích cực đó cho nhân vật "tôi". Em rất thích giác quan thứ `6` của nhân vật "tôi". Trông nó thật kì diệu, như một ảo ảnh, nhưng nó cũng là một giác quan lý tưởng để hòa hợp với thiên nhiên và thực vật, mọi người xung quanh mình. Nhân vật "tôi" cũng được thừa hưởng những tính cách tuyệt vời của bố cậu. Ước gì, em được trải nghiệm một lần như cậu ấy!

Bình luận (0)
Đỗ Hồng Mai
Xem chi tiết
ムßé☂ħєσ卍
21 tháng 2 2023 lúc 11:06

                                 Thủ Dầu Một, ngày 21 tháng 2 năm 2023

Gửi bản thân của tôi ở hiện tại: 

 Chào cậu, tôi là cậu 10 năm sau đây, không biết cậu có còn nhận ra tôi không nhưng tôi nghĩ rằng cậu chắc không nhận ra tớ đâu. Vì thời gian luôn trôi qua mà không thể ngừng lại nên con người cũng phải phát triển theo thời gian và thời đại. Những khoảnh khắc, giây phút vui vẻ bên gia đình, tôi mong rằng câu hãy chân trọng nó. Đừng quá tham chơi mà đánh mất những kỉ niệm, những khoảnh khắc tươi đẹp bên gia đình, bạn bè và người thân của cậu. Cậu còn rất nhiều tương lai, ước mơ và hoài bão vẫn còn chưa thực hiện được sao cậu không cố lên. Tôi còn rất nhiều chuyện thú vị muốn nói với cậu lắm nhưng chắc thôi chắc để cậu tự trải qua những chuyện đó sẽ hiểu được. 

Chào cậu, mong nhận được hồi đáp của cậu! Và chúc cậu sinh nhật vui vẻ và thực hiện được ước mơ "Happy Birthday" 

Bình luận (1)
Di Di
21 tháng 2 2023 lúc 12:35

Bây giờ đã là năm `2033` gửi tôi của năm `2023` , `10` năm qua là khoảng thời gian truyệt vời nhất đối với tôi . Những kỉ niệm vui đùa cùng với bạn bè , thầy cô có lẽ giờ đây chẳng thể còn nữa . Tôi muốn nói với cậu rằng đừng mải ham mê với xã hội ngoài kia mà quên đi việc học hành , những kỉ niệm mà sau này cậu sẽ nhớ mãi . Cậu luôn ấm ức vì bố mẹ chỉ bắt cậu học tập mà chẳng cho cậu nghỉ ngơi , mà cậu chẳng thể biết bố mẹ đã lo cho cậu đến biết nhường nào chỉ mong lớn lên con mình có một công việc ổn định . Trưởng thành rồi cậu mới biết những đau khổ , khó khăn mình phải trải qua mà chỉ muốn trở lại lúc con bé . Áp lực từ công việc , tình cảm nhưng sẽ không một ai tâm sự khi cậu là một con người đã lớn đâu . Vì vậy , hãy tôn trọng cuộc sống hiện tại của cậu mà đừng than vãn những điều cậu không muốn làm nó , hãy chinh phục những thử thách mà cậu không làm được ở hiện tại để lớn lên cậu không phải hối hận với những gì mình đã làm . Và đừng quên đối xử với bố mẹ thật tốt khi bố mẹ đang còn ở bên cạnh cậu . Chúc cậu luôn mạnh khỏe và may mắn trong cuộc đời của mình .

`@ ` Em viết không hay thì mong mn thông cảm ạ :')

Bình luận (0)
Nguyễn Xuân Sắc
21 tháng 2 2023 lúc 18:58

Xin chào, có thể cậu không biết tớ là ai nhưng tớ lại biết về cậu rất rõ kể cả đến bí mật của cậu chỉ có mình cậu biết. Tại sao ư, có lẽ cậu sẽ nghĩ tớ là một kẻ theo dõi chăng. Không, có thể khi tớ nói ra sự thật cậu sẽ không tin nhưng tớ là cậu 10 năm sau đấy. Dù cậu có tin lời tớ nói hay không thì điều đó vẫn là sự thật không thể chối bỏ. Có lẽ giờ đây, trong năm nay, cậu đang cảm thấy vui, buồn hay hạnh phúc ..... nhưng có lẽ cậu đã từng nghĩ là ước gì mình có thể đi đến tương lai để có được một cuộc sống đầy đủ tiện nghi với hàng loạt công nghệ hiện đại đúng không. Nhưng các cụ ngày xưa đã nói hay những video trên Youtube hiện tại của cậu đã từng có nội dung: "Thế giới càng hiện đại, trái tim con người càng lạnh giá." Giờ đây, tất cả chúng tớ đã không còn được trải nghiệm cảm giác thi cử, học tập kiến thức nữa rồi. Vì có những công nghệ hiện đại gửi vào não bộ chúng tớ tất cả kiến thức của nhân loại. Nếu là cậu, cậu có muốn không, tớ nghĩ rằng cậu sẽ rất muốn đấy vì nếu như không cần học mà lại biết được kiến thức thì tuyệt quá phải không nào. Nhưng từ từ chút, rồi cậu sẽ cảm thấy nó nhanh thôi. Cái cảm giác không được cố gắng, không có những kỉ niệm tuyệt đẹp cùng thầy cô hay những lần thi căng thẳng nữa. Rồi dần dần cậu sẽ muốn vứt bỏ nó ngay thôi. Chính vì vậy, hay cố gắng học đi nhé. Chỉ vì cái suy nghĩ đó mà tớ đã bỏ lỡ cả một tuổi thơ học trò đầy ắp kỉ niệm về mái trường thân yêu, thế nên dù cậu thay đổi nó ở hiện tại thì tương lai tớ đang sống sẽ không thay đổi gì cả. Dù vậy nhưng tớ vẫn muốn rằng trong hàng ngàn đa vũ trụ ngoài kia sẽ có một chính mình được trải nghiệm cảm giác học tập vui vẻ đầy kỉ niệm đáng nhớ. Vậy nên, tớ gửi thư này cho cậu để mong sẽ có một chính mình là cậu đó sẽ không bỏ lỡ những kỉ niệm tuổi hcọ trò đáng nhớ. Gửi cậu! Đừng đi vào vết xe đổ vô cảm về tuổi học trò như tớ đã từng nha! Cố lên! Hãy cố gắng để sau này cậu sẽ không hối hận, hỡi chính tôi 10 năm trước!

Bình luận (0)
Đỗ Hồng Mai
Xem chi tiết
Thư Thư
11 tháng 2 2023 lúc 19:51

Trong lòng mẹ - Nguyên Hồng

Bình luận (0)
Thuyet Hoang
11 tháng 2 2023 lúc 19:52

Trong lòng mẹ ( Những ngày thơ ấu )

Bình luận (0)
Pham Anhv
11 tháng 2 2023 lúc 19:52

Hình ảnh sau khiến em liên tưởng đến văn bản nào?

=> em liên tưởng đến văn bản Trong lòng mẹ của tác giả Nguyên Hồng

Bình luận (0)
Đỗ Hồng Mai
Xem chi tiết
9323
7 tháng 2 2023 lúc 11:04

  Những hình ảnh trên gợi cho em nhớ tới văn bản "Ông đồ" trong chương trình Ngữ Văn 8.

Bình luận (3)
h9iii
7 tháng 2 2023 lúc 11:05

Bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên

Bình luận (0)
Nguyễn Ngọc Thiện Nhân
7 tháng 2 2023 lúc 11:24

Bài thơ Ông Đồ Vũ Đình Liên

Bình luận (0)
Vân Anh Nguyễn.
Xem chi tiết
nguyễn mạnh tuấn
19 tháng 4 2021 lúc 20:18

Nhớ đến Bác Hồ chúng ta không chỉ nhớ đến một vị lãnh tụ dành cả cuộc đời mình cho sự nghiệp cách mạng mà chúng ta còn nhớ đến phong thái ung dung, lạc quan của Người. Điều ấy được thể hiện qua một loạt các sáng tác của Bác, nhất là ở tập "Nhật kí trong tù", tiêu biểu là bài thơ "Ngắm trăng" được Bác viết vào tháng 8 năm 1942:

 

"Trong tù không rượu cũng không hoa,
Cảnh đẹp đêm nay, khó hững hờ;
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ".

Trong suốt thời gian bị chính quyền Tưởng Giới Thạch bắt giam, bị giải đi gần ba mươi nhà giam của tỉnh Quảng Tây, Bác đã viết tập thơ "Nhật kí trong tù" với mục đích "ngâm ngợi cho khuây". Có lẽ trong hoàn cảnh bị giam giữ khổ cực như vậy ít ai có hứng thú làm thơ. Nhưng với Bác thì khác, một con người yêu thiên nhiên không thể quay lưng lại với cái đẹp. Chẳng vậy mà Người đã viết:

"Trong tù không rượu cũng không hoa,
Cảnh đẹp đêm nay, khó hững hờ";

Hình ảnh người nghệ sĩ hiện lên thật rõ nét với tình yêu trăng, yêu thiên nhiên và tình yêu cái đẹp sâu sắc. Nói cách khác, hình ảnh Bác Hồ hiện lên qua bài thơ đầy chất thi sĩ, lãng mạn. Dù cho hoàn cảnh của thực tại có thiếu thốn, tù túng đến đâu đi chăng nữa thì Bác vẫn hướng ra vẻ đẹp của ngoại cảnh. Hoa cũng là biểu tượng của cái đẹp và thiếu sự góp mặt của cái đẹp kiêu sa, trang trọng ấy trong buổi ngắm trăng quả là một sự thiếu hụt lớn. Hoa và rượu sẽ giúp cho buổi ngắm trăng thêm thi vị nhưng với Bác, được tận hưởng vẻ đẹp của trăng cũng đã là một điều quý giá. Hơn nữa, giữa chốn ngục tù với thân phận một kẻ bị chính quyền Tưởng Giới Thạch bắt giam phải chịu nhiều khổ cực thì làm sao có thể có được những thứ đó?

Nếu không phải con người yêu thiên nhiên thì Bác đã "hững hờ" và không quan tâm đến ngoại cảnh. Nhưng Bác lại là người "Yêu từng ngọn lúa mỗi nhành hoa" (Tố Hữu) nên trước cảnh đẹp Bác mang tâm trạng bối rối, chưa biết đón tiếp trăng như thế nào. Vì sao Người lại rơi vào tình trạng khó xử như vậy? Người xưa thường ngắm trăng trong một không gian thoáng đãng tạo sự thư thái, có rượu, có hoa để thêm phần thi vị. Còn Bác Hồ ngắm trăng trong hoàn cảnh không được tự do, Bác ngắm trăng trong tù ngục tăm tối không có hương hoa thơm ngát cũng không có men rượu say nồng. Xiềng xích hay dây trói cũng chỉ giam cầm được thân thể Bác mà không thể nào giam cầm được tinh thần người chiến sĩ cách mạng của dân tộc.

Làm sao Bác có thể thờ ơ được với người bạn tri kỷ này đây? Vượt lên mọi sự thiếu thốn về vật chất, Bác đã thưởng ngoạn ánh trăng bằng tất cả những gì mình có. Đó là phong thái ung dung, sự lạc quan, tin tưởng vào sự nghiệp cách mạng của nước nhà:

"Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ".

Chúng ta không chỉ thấy được hình ảnh Bác Hồ với tình yêu thiên nhiên sâu sắc mà còn thấy được hình ảnh một người chiến sĩ cách mạng vượt lên trên bao gông cùm, xiềng xích, dây trói để hòa mình vào thiên nhiên, ánh trăng. Bác hướng đến ánh trăng cũng là hướng đến ánh sáng của tự do, của lí tưởng cộng sản. Bài thơ của Người còn thể hiện một tinh thần "thép" trong hoàn cảnh vô cùng gian khổ và khắc nghiệt. Chính tình yêu thiên nhiên đã làm nên chất "thép" ngời sáng có sức mạnh chiến thắng mọi nghịch cảnh của Bác. Chất "thép" trong thơ Bác còn là tinh thần chiến đấu vì Tổ quốc, nhân dân. Nó còn là sự lạc quan, tin tưởng vào tương lai cách mạng, vào con đường giải phóng dân tộc. Tinh thần ấy cũng được Bác thể hiện trong bài thơ "Tự khuyên mình":

"Ví không có cảnh đông tàn,
Thì đâu có cảnh huy hoàng ngày xuân.
Nghĩ mình trong bước gian truân,
Tai ương rèn luyện, tinh thần thêm hăng".

Mặc dù bị ngăn cách bởi những song sắt của nhà tù nhưng người và trăng vẫn hướng đến nhau, vượt qua mọi khoảng cách và rào cản để cùng đồng điệu. Trăng đã "nhòm" tận vào khe cửa để "ngắm nhà thơ" thì hà cớ gì người nghệ sĩ lại từ chối khoảnh khắc đó. Ánh trăng soi chiếu cả không gian, ánh sáng ấy còn tượng trưng cho ánh sáng cách mạng đưa dân tộc ta thoát khỏi kiếp nô lệ lầm than. Sự đăng đối của hai hình ảnh người và trăng cùng biện pháp nhân hóa "trăng - nhòm khe cửa - ngắm nhà thơ" đã góp phần tạo nên sự thành công trong việc khắc họa hình ảnh Bác Hồ. Màu sắc cổ điển kết hợp với màu sắc hiện đại đã tạo nên một phong cách thơ độc đáo. Bài thơ có cách kết thúc đầy bất ngờ nhưng lại hết sức hợp lí. Mở đầu bài thơ là từ "ngục trung" và kết thúc bài thơ là từ "thi gia" đã giúp người đọc thấy được hình ảnh của Bác vượt lên trên hoàn cảnh để có được phong thái ung dung, thư thái ngắm trăng và ẩn đằng sau tình yêu thiên nhiên ấy là một tinh thần "thép" rất đáng trân trọng.

Bình luận (0)
minh nguyet
19 tháng 4 2021 lúc 20:18

Mọi người tham khảo ạ:

 Ngục trung vô tửu diệc vô hoa,
                                    Đối thử lương tiêu nại nhược hà?

                               (Trong tù không rượu cũng không hoa
                                   Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ)

Hai câu thơ trên diễn tả hoàn cảnh ngắm trăng của Bác: trong ngục tù, không rượu cũng không hoa. Thế nhưng khi Người đối diện với cảnh đẹp thiên nhiên thì “khó hững hờ”. Tuy những thiếu thốn về mặt vật chất trong tù nhưng lại không làm lu mờ đi cái thèm khát được tận hưởng vẻ đẹp của ánh trăng trong lòng Người. Điều đó chứng tỏ rằng Bác là một con người, một thi sĩ yêu thiên nhiên say đắm. Và Bác đã có một cuộc vượt ngục độc đáo: Thân thể trong lao nhưng tinh thần ngoài lao.

Hai câu thơ cuối khép lại bài thơ làm sáng lên phẩm chất của người tù cách mạng: Mặc cho thân thể bị đày đọa trong ngục tù nhưng tâm hồn vẫn ung dung, yêu đời:

                         “Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt
                              Nguyệt tòng song khích khán thi gia.”

                              (Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,
                              Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.)

Người vẫn lặng lẽ ngắm trăng qua song sắt nhà tù. Bốn bức tường của nhà lao chật hẹp tuy vậy vẫn không ngăn cản được tâm hồn lãng mạn của Bác tìm đến với vầng trăng đẹp đẽ. Qua đó thể hiện được khát vọng tự do và ý chí sắt thép trong Người: không bao giờ khuất phục thực tại mà luôn tìm cách vượt lên trên thực tại. Đó là vẻ đẹp của một con người vừa có tâm hồn lãng mạn của thi sĩ, vừa có cái nghị lực phi thường của người chí sĩ cách mạng. 

Vẻ đẹp tâm hồn của Bác dù ở trong hoàn cảnh nào cũng ngời sáng lên những phẩm chất cao cả của một con người vĩ đại. Chính tâm hồn lãng mạn cùng tinh thần lạc quan đã tạo nên sức mạnh giúp Bác vượt qua hết khó khăn này đến khó khăn khác, giữ vững niềm tin vào cuộc sống, vào tương lai tươi sáng của dân tộc Việt Nam.

Bình luận (0)

Hồ Chí Minh là một lãnh tụ cách mạng, một nhà văn, nhà thơ lớn của dân tộc Việt Nam. Trong những di sản mà Người để lại cho đời thì thi ca chiếm vị trí quan trọng. Thơ Hồ Chí Minh thể hiện tình yêu đời, yêu thiên nhiên, yêu quê hương đất nước thắm thiết, thể hiện một nghệ thuật thơ mang đậm màu sắc cổ điển và hiện đại. "Ngắm trăng" là bài thơ số 20, được rút ra trong tập "Nhật kí trong tù". Tác phẩm được viết theo thể thơ tứ tuyệt ngắn gọn, giản dị nhưng hàm súc, mở ra thế giới tâm hồn, tình cảm phong phú của Bác trong hoàn cảnh tối tăm gian khổ của ngục tù.

Tháng 8 năm 1942, Hồ Chí Minh từ Pác Bó (Cao Bằng) bí mật lên đường sang Trung Quốc để tranh thủ sự viện trợ của quốc tế cho cách mạng Việt Nam nhưng không ngờ đến Quảng Tây, Người bị chính quyền tàu Tưởng bắt giam vô cớ và giải qua 30 mươi nhà giam của 13 huyện thuộc tỉnh Quảng Tây, bị đày đọa trong hơn một năm trời. Người viết tập thơ "Nhật kí trong tù" để nhằm mục đích giải khuây nhưng qua tập thơ, người đọc vẫn thấy được chân dung tâm hồn con người Hồ Chí Minh - một tinh thần lạc quan, một phong thái ung dung thanh thản, một bản lĩnh thép cứng cỏi phi thường của người chiến sĩ cộng sản và một tâm hồn tinh tế, nhạy cảm yêu thương con người, yêu thiên nhiên tha thiết của Bác. Bài thơ "Ngắm trăng" được Bác viết vào trong hoàn cảnh ngục tù nhưng trước vẻ đẹp của ánh trăng đêm, Bác đã thoát khỏi xiềng xích gông cùm của cảnh tù mà vượt ngục bằng tinh thần đến với thiên nhiên tự do mênh mông khoáng đạt. Có thể nói, bài thơ là minh chứng tiêu biểu cho tâm thế: "Thân thể ở trong lao/ Tinh thần ở ngoài lao" của Người.

Trước hết hai câu thơ mở đầu là lời giới thiệu về hoàn cảnh trong chốn ngục tù và nỗi niềm băn khoăn mộng mơ của người nghệ sĩ:

''Ngục trung vô tửu diệc vô hoa
Đối thử lương tiêu nại nhược hà?''

dịch thơ:

''Trong tù không rượu cũng không hoa
Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ''

Điệp từ "vô" (không) được nhắc lại hai lần có tác dụng nhấn mạnh đến những cái không có đáng lẽ ra không thể thiếu trong lúc này: không rượu, không hoa. Và đối lập với cái không bên trên là "cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ". Câu hỏi tu từ ở câu thơ thứ hai "nại nhược hà?" (như thế nào) thể hiện sự băn khoăn, bồn chồn, bối rối của người nghệ sĩ khi đứng trước "cảnh đẹp": không có rượu, cũng chẳng có trăng để thưởng ngoạn trăng đêm cho trọn vẹn thì biết làm sao?. Sự tiếc nuối, băn khoăn là biểu hiện của một tấm lòng thành thực, của tâm hồn yêu thiên nhiên đắm say, ngây ngất và khát khao được đằm mình cùng với ánh trăng. Vượt thoát ra khỏi khuôn khổ câu chữ, câu thơ vừa cho thấy một tâm hồn nghệ sĩ của Hồ Chí Minh, lại vừa cho thấy một bản lĩnh thép của người chiến sĩ cộng sản. Dù đối diện với khó khăn, với gông cùm xiềng xích nơi ngục tù, Bác vẫn mở lòng ra mà đón nhận tất cả vẻ đẹp của thiên nhiên, của ánh trăng đêm nơi nhà giam lạnh lẽo.Lời thơ đã cho thấy một tâm hồn thanh cao, yêu cái đẹp vượt lên trên hoàn cảnh nghiệt ngã của người tù Hồ Chí Minh.

 

Và khi phải đứng trước cảnh đẹp mà không biết phải ứng xử làm sao vì thiếu thốn đủ điều, Bác đã tìm đến cách giải quyết hoàn cảnh đó thật khéo léo, chân tình: lấy tấm lòng để đáp lại tấm lòng, lấy tình yêu với trăng mà đối lại với vầng trăng - người bạn tri kỉ của mình. Đó là cách ứng xử đầy nghĩa tình, đầy lãng mạn, mộng mơ:

''Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt
Nguyệt tòng song khích khán thi gia.''

Quả là một cuộc kì duyên hội ngộ!. Bất chấp cả không gian xung quanh, của chiếc "song sắt" chắn ngang trước mặt, người và trăng, trăng và người cứ hướng về nhau bằng một tấm lòng đối đãi người tri kỉ. Người thì hướng ra ngoài song để ngắm nhìn vẻ đẹp của trăng, còn trăng cũng vượt qua song sắt để đến bên người. Một không gian hoàn toàn tĩnh lặng trong những phút giây giao hòa mãnh liệt nồng nàn giữa người và trăng. Nghệ thuật nhân hóa ở câu thơ cuối đã làm cho vầng trăng trở nên có tâm hồn, có ánh mắt, có dáng hình cụ thể và cũng biết đồng cảm, sẻ chia để trở thành kẻ tâm giao, người tri kỉ, bạn bè của người tù. Thật là một khoảnh khắc lãng mạn, giàu chất thơ, chất họa, ánh trăng đã xóa tan đi cảnh ngục tù tăm tối, làm cho hồn người trở nên sáng trong, thanh bạch. Câu thơ dựng lên một bức tranh đêm với cảnh người tù ngắm trăng thật đẹp, thật ấm áp, tươi vui, thể hiện sự giao cảm đặc biệt của người với trăng.

"Ngắm trăng" mang đậm màu sắc cổ điển và tinh thần hiện đại. Màu sắc cổ điển được thể hiện ở đề tài (Vọng nguyệt), thi liệu (rượu, hoa, trăng), thể thơ tứ tuyệt, cấu trúc đăng đối (hai câu cuối). Còn vẻ đẹp hiện đại thể hiện ở tâm hồn lạc quan, luôn ngập tình yêu thiên nhiên, tình yêu cuộc sống và bản lĩnh phi thường luôn hướng về ánh sáng của người chiến sĩ cộng sản...

Bài thơ được viết theo thể tứ tuyệt, chỉ có 28 chữ cái rất ngắn gọn, cô đúc nhưng đã khắc họa thành công một bức chân dung tâm hồn của người chiến sĩ cộng sản: yêu thiên nhiên với tinh thần lạc quan, mạnh mẽ, vượt lên trên hoàn cảnh tù đầy khắc nghiệt. Đó là chất thép trong bài thơ hay chính là chất thép trong bản lĩnh nghị lực phi thường của người chiến sĩ vĩ đại - Hồ Chí Minh.

Bình luận (0)