Hình ảnh “ trái bần trôi” lênh đênh trên mặt nước bị “gió dập sóng dồi” phải chăng là cuộc đời, số phận của người phụ nữ xưa. Họ như những cánh hoa bé nhỏ, mong manh trôi dạt nơi bến bờ vô định, bị cuốn vào bi kịch của khổ đau, oan trái bởi thế lực đen tối. Không chỉ thế, những ràng buộc hữu hình hay vô hình lại hoành hành, khiến người phụ nữ không thể vươn lên
Nội dung bài ca dao: Bài ca dao này nói lên niềm cảm thương với thân phận người phụ nữ trong xã hội xưa bị rẽ rúng, coi thường không thể tự quyết định số phận của mình.
- Những bài ca dao này thường sử dụng biện pháp nghệ thuật so sánh để diễn tả.
- Sử dụng thể thơ lục bát.
- Sử dụng biện pháp nghệ thuật so sánh và câu hỏi tu từ.
- Những sự vật đưa ra để so sánh đều nhỏ bé, tội nghiệp, đáng thương và gần gũi với đời sống của người lao động.
Chúc bạn học tốt!
_Nội dung: Bài ca dao là nỗi lòng của người phụ nữ trong trong chế độ phong kiến xưa. Nói lên những ai oán của người phụ nữ, khi họ biết số phận của mình luôn phải chịu nhiều cay đắng
_Nghệ thuật:
+so sánh ví von thân phận của người con gái với trái bần trôi
+sử dụng thể lục bát
+kết cấu chặt chẽ độc đáo, ngôn ngữ dễ hiểu bình dị
-ND:câu hát nỉ non được cất lên từ mảnh đời nhỏ bé, tội nghiệp của người phụ nữ bất hạnh
-NT:
+Mô típ:''Thân em''=>thốt lên gợi cảm giác mềm mỏng, yếu đuối, rụt rè, khiêm nhường. Người phụ nữ nhỏ bé đang tự than cho chính số phận mình.
+So sánh''Thân em'' với''Trái bần trôi''=>Hình ảnh so sánh gợi hình đặc sắc ấy đã nói lên thân phận nhỏ bé, bất hạnh của người phụ nữ trong xã hội phong kiến.
+Câu hỏi tu từ:''Gios dập...''=>một lời than thân trách phận đầy đau đớn, não nề, bất lực của người phụ nữ không được làm chủ cuộc đời của chính mình.