Nội dung lý thuyết
- Xuân Quỳnh sinh năm 1942 và mất năm 1988, tên đầy đủ là Nguyễn Thị Xuân Quỳnh.
- Quê ở làng An Khê, ven thị xã Hà Đông, tỉnh Hà Tây (nay thuộc Hà Nội).
Bà là một trong những nhà thơ nữ xuất sắc của Việt Nam, được mệnh danh là nữ hoàng thơ tình yêu của Việt Nam.
- Thơ của Xuân Quỳnh thường viết về những tình cảm gần gũi, bình dị, trong sáng của đời sống gia đình và cuộc sống hàng ngày, biểu lộ những rung cảm và khát vọng của một trái tim phụ nữ chân thành, tha thiết và đằm thắm.
- Xuân Quỳnh được tặng Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật vào năm 2011.
- Một số tác phẩm tiêu biểu:Chồi biếc (1963), Hoa dọc chiến hào (1968), Lời ru trên mặt đất (1978), Chờ trăng (1981), Tự hát (1984). Trong đó có một số bài thơ đặc biệt nổi tiếng: Thuyền và biển, Sóng, Tiếng gà trưa, Thơ tình cuối mùa thu…
a. Hoàn cảnh sáng tác
- Tiếng gà trưa được viết trong thời kì đầu của cuộc kháng chiến chống đế quốc Mĩ. Bài thơ được in lần đầu trong tập thơ Hoa dọc chiến hào (1968) của Xuân Quỳnh.
b. Thể loại
Bài thơ được viết theo thể thơ ngũ ngôn (mỗi câu có 5 chữ).
c. Bố cục
- Phần 1: (Từ đầu đến “Nghe gọi về tuổi thơ”). Tiếng gà trưa trên đường hành quân.
- Phần 2. (Tiếp theo đến “Đi qua nghe sột soạt”). Tiếng gà trưa gợi về những kỉ niệm tuổi thơ.
- Phần 3. (Còn lại). Những suy tư của người cháu từ tiếng gà trưa.
- Hoàn cảnh: trên đường hành quân xa, dừng chân bên xóm nhỏ.
- Âm thanh tiếng gà trưa: “Cục…cục tác cục ta”.
-> Âm thanh tự nhiên, chân thực.
- Nghệ thuật điệp từ, ẩn dụ chuyển đổi cảm giác:
+ Nghe xao động nắng trưa.
+ Nghe bàn chân đỡ mỏi.
+ Nghe gọi về tuổi thơ.
-> Tiếng gà trưa gọi về kỉ niệm tuổi thơ, tình cảm xóm làng và xua tan những vất vả, mệt nhọc trên đường hành quân.
a) Những kỉ niệm tuổi thơ
- Hình ảnh con gà mái mơ, mái vàng và ổ trứng hồng đẹp như tranh.
- Kỉ niệm: tò mò xem gà đẻ bị bà mắng.
- Hình ảnh bà đầy yêu thương, chắt chiu, dành dụm từng quả trứng cho cháu.
- Niềm vui và mong ước nhỏ bé của tuổi thơ: được quần áo mới.
-> Những kỉ niệm tuổi thơ bình dị, gần gũi, hồn nhiên không thể nào quên của gia đình làng quê Việt Nam.
b) Hình ảnh người bà và tình bà cháu
- Bà mắng: “Gà đẻ…mặt”.
- Lời mắng xuất phát từ tình yêu thương, sự quan tâm, chăm sóc của bà dành cho cháu.
- Bà chắt chiu trong cảnh nghèo khó, dành trọn vẹn tình yêu thương, sự chăm lo cho cháu: “Tay bà khum soi trứng … Cháu được quần áo mới”.
-> Tình bà cháu thật sâu nặng, thắm thiết, bà chắt chiu, chăm lo, quan tâm cho cháu, cháu luôn yêu thương, kính trọng bà.
- Tiếng gà trưa mang đến hạnh phúc vì nó làm thức dậy biết bao tình cảm cao đẹp: tình bà cháu, tình xóm làng, tình cảm gia đình… Niềm hạnh phúc ấy đem vào giấc ngủ hồng sắc trứng.
- Nghệ thuật điệp từ và điệp cấu trúc (vì lòng yêu Tổ quốc, vì xóm làng thân thuộc, vì bà…): qua đó nhấn mạnh mục đích chiến đấu vừa cao cả và thiêng liêng nhưng cũng hết sức bình dị, cụ thể.
- Tình cảm gia đình, quê hương đã làm sâu sắc thêm tình yêu Tổ quốc.
1. Nghệ thuật
- Thể thơ 5 chữ tạo nên cách diễn đạt tình cảm tự nhiên.
- Hình ảnh thơ bình dị, chân thực.
- Sử dụng biện pháp điệp từ nhấn mạnh ý nghĩa của bài thơ.
2. Nội dung
Tiếng gà trưa đã gọi về những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ và tình bà cháu. Tình cảm gia đình đã làm sâu sắc thêm tình quê hương đất nước.