viết đoạn văn ngắn khoảng 7-10 câu nêu cảm nhận của em về ông đồ về khổ thơ cuối.thank you !
viết đoạn văn ngắn khoảng 7-10 câu nêu cảm nhận của em về ông đồ về khổ thơ cuối.thank you !
Ý em là ''hình ảnh ông đồ trong khổ thơ cuối'' hay là ''hình ảnh ông đồ'' và cảm nhận về ''khổ thơ cuối''
viết đoạn văn cảm nhận về 2 dòng thơ cuối cùng của văn bản ông đồ trong đo có sử dụng ít nhất một câu nghi vấn ( đánh dấu câu nghi vấn chứ mình xem trên mạng không biết ở đâu)
Gợi ý cho em đoạn văn của chị:
''Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?''
Nhà thơ Vũ Đình Liên là một nhà thơ nổi tiếng trong phong trào thơ Mới trong đó bài thơ ''Ông đồ'' đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Trong hai câu thơ cuối cùng của bài thơ ''Ông đồ'', nhà thơ đã chốt lại một cách nhẹ nhàng nhưng sâu sắc. Hai câu thơ như lời tự vấn, hỏi trời hỏi đất hỏi mây. Những ''người muôn năm cũ'' bây giờ đã thưa vắng, rời xa ông đồ, tất cả chỉ còn sự xót xa, ngậm ngùi. Câu hỏi nghi vấn càng xoáy sâu vào nỗi lòng xót xa cho thời hoàng kim đã xa dần. Phải chăng một nét đẹp truyền thống xưa đã ngày càng phai nhạt? Chữ Quốc ngữ ra đời đã khiến cho chữ Nho bị thay thế và khiến những ông đồ bị lãng quên. Hai câu thơ cuối như một lời cảm thông của nhà thơ với ông đồ, một thời hoàng kim đã xa.
_mingnguyet.hoc24_
Cả nhận đoạn văn Lần lần ... đến bao giờ chết thì thôi . Từ đó nhận xét về giá trị hiện thực đặc sắc của tác phẩm.
a) Mở bài
Khái quát về tác giả, tác phẩm
* Tác giả:
- Tô Hoài là nhà văn có sức sáng tạo dồi dào, số lượng tác phẩm đạt kỷ lục.
- Sáng tác của ông thiên về diễn tả những sự thật của đời thường. Theo ông: viết văn là quá trình đấu tranh để nói ra sự thật, cho dù phải đập vỡ những thần tượng trong lòng người đọc”.
b) Thân bài
Cảm nhận đoạn trích
* Khái quát về Mị:
- Xinh đẹp, là bông hoa của núi rừng
- Có tài: thổi sáo, thổi lá cũng hay như thổi sáo
- Hiếu thảo
- Khát vọng tự do
→ Vì món nợ của cha mẹ, Mị bị bắt về làm dâu gạt nợ.
* Khái quát nội dung đoạn trích trước đó:
- Mở đầu tác phẩm là giọng văn êm như ru, mở ra thế giới Tây Bắc và bức chân dung thiếu phụ buồn.
- Khi mới về làm dâu: đêm nào Mị cũng khóc, Mị định về từ biệt cha rồi ăn lá ngón tự tử.
- Câu văn: Lần lần, mấy năm qua, mấy năm sau: gợi ấn tượng về thời gian sống trong nhà thống lí, mấy năm nhưng dài vô tận
- Trước đây, Mị từng muốn ăn lá ngón tự tử nhưng vì thương cha nên Mị chấp nhận kiếp sống làm dâu gạt nợ
→ khát vọng sống luôn tồn tại.
- Nhưng nay, bố Mị chết, Mị cũng không nghĩ đến chuyện tự từ nữa. Vì Mị đã quen khổ rồi. Hai chữ “quen khổ” đầy da diết, khắc khoải.
→ chai lì về cảm xúc. Môi trường độc địa ấy, hay cường quyền và thần quyền đã tước đi khát vọng sống của Mị, khiến Mị quen dẫn và không biểu hiện phản kháng.
- Ngay cả Mị cũng “tưởng mình cũng là con trâu, mình cũng là con ngựa”, câu văn chất chứa nỗi xót xa cùng cực của Tô Hoài dành cho nhân vật của mình. Thân phận của Mị chẳng khác nào thân phận “trâu ngựa”. Con trâu con ngựa suốt tháng suốt năm phải làm việc lam lũ trên nương, khoảnh khắc nghỉ chân của nó thật ngắn ngủi. Mị cũng thế, từ hồi về nhà thống lí Pá Tra làm dâu, quanh năm Mị quanh quẩn trên nương “bẻ bắp”, “hái củi”, “bung ngô”, lúc nào cũng gài một bó đay trong cánh tay để tước thành sợi.
- Về làm dâu nhà thống lí, Mị từ một cô gái yêu đời, khao khát tự do đã trở nên chai sạn, mất đi nhận thức về thời gian, không gian. Căn buồn Mị nằm chẳng khác gì nấm mồ lộ thiên chôn vùi và giam hãm tuổi xuân của Mị.
Đoạn văn đã mở ra thân phận cam chịu, tủi nhục của Mị. Người đàn bà ấy đã gồng gánh gian lao đi qua cơ cực mỏi mòn mà chẳng biết nặng là gì. Rõ là cái xã hội ấy thật bất nhân, nó tước đoạt đi quyền hạnh phúc, đồng thời cắt đứt mạch sống của người con gái đương phơi phới xuân thì. -> tố cáo xã hội thực dân nửa phong kiến.
c) Kết bài
- Nhận xét:
+ Nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật.
+ Ngòi bút Tô Hoài: diễn tả những sự thật của đời thường…
+ Tố cáo xã hội thực dân nửa phong kiến miền núi đã chà đạp con người.
- Giá trị hiện thực của tác phẩm.
giáo sư Nguyễn Đăng Mạnh nhận xét: "thư bác có sự kết hợp hài hòa giữa tính cố điển và tính hiện đại". Em hãy chỉ vài nét về tinh tế và tính hiện đại trong bài thơ Tức cảnh pác bó của chủ tịnh Hồ Chí Minh
ủa mà bạn ơi, trình bày = đoạn văn hay trl câu hỏi bạn?
Viết đvan nêu cảm nhận của em về 4 câu thơ cuối trong bài thơ "Nói với con" của Y Phương. Trong đoạn văn có sử dụng thành phần biệt lập và khởi ngữ
Mọi người ơi giúp em với ạ:'))
Linh cập nhật đưa 4 câu thơ đó lên luôn nhe.
Bởi thế mà ếch trở nên huênh hoang, kiêu ngạo. Khi thấy các con vật xung quanh đều bé nhỏ hơn, đều hoảng sợ vì tiếng kêu của mình, ếch tưởng trong thế giới này chỉ có mình là lớn lao hơn cả. Ếch nhìn trời từ dưới đáy giếng sâu nên tưởng như bầu trời chỉ bé bằng cái vung mà thôi. Chính điều đó khiến ếch nghĩ ếch là chúa tể muôn loài mà không biết rằng đó là cái nhìn thật thiếu hiểu biết. Ếch không biết rằng thế giới ngoài kia bao la vô cùng, cũng có rất nhiều những con vật, giống loài to lớn khác, bầu trời là vô biên chứ không hề nhỏ bé như ếch tưởng tượng. Cái nhìn hạn hẹp ấy khiến ếch không biết sợ ai mà sinh ra tự phụ. - Đỉnh điểm của sự kiêu căng, ngạo mạn chính là khi ếch ra khỏi giếng. Bởi không hề biết thế giới bên ngoài rộng lớn, nhiều điều lí thú nhưng cũng vô cùng nhiều cạm bẫy trong khi ếch thì chỉ là một con vật rất bé nhỏ nên ếch ta vẫn giữ thói cũ, đi lại nghênh ngang, cất tiếng kêu ồm ộp, nhâng nháo nhìn bầu trời không thèm để ý đến xung quanh. Tiếng kêu “ồm ộp” vốn dĩ là đặc trưng giống loài của ếch, cũng là âm thanh thể hiện uy quyền của ếch khi ở trong giếng. Ra khỏi giếng, đến một thế giới khác ếch vẫn tưởng chỉ có tiếng kêu của mình là lớn nhất và vẫn giữ sự ngạo mạn bằng tiếng kêu ấy. Cái nhìn “nhâng nháo” là cái nhìn thể hiện sự coi thường xung quanh, tự cho mình là hơn cả. Hơn thế nữa, ếch còn đi lại “nghênh ngang”, coi thế giới mới lạ kia là thế giới quen thuộc của chính mình. Và tất nhiên, những hành động đó đã dẫn tới hậu quả là ếch bị con trâu đi qua giẫm bẹp. Trả giá bằng chính mạng sống của mình là một sự trả giá rất đắt cho tầm nhìn hạn hẹp mà lại huênh hoang, kiêu ngạo. Kết cục ấy vừa khiến ếch trở nên đáng thương mà cũng vừa đáng trách. đâu là câu chủ đề ,dẫn chứng ,nhận xét
Câu chủ đề: Bởi thế mà ếch trở nên huênh hoang, kiêu ngạo.
Dẫn chứng:
Khi thấy ... hơn cả.
Ra khỏi giếng, đến một thế giới khác ... chính mình.
Nhận xét:
Trả giá .... đáng trách.
Ếch ta sống lâu ngày trong một cái giếng, xung quanh chỉ có một vài con vật bé nhỏ hơn nó, mỗi khi nó cất tiếng kêu ồm ộp đều khiến cua, ốc, nhái phải hoảng sợ. Như vậy có thể thấy môi trường sống của ếch là môi trường nhỏ hẹp, lại sống “lâu ngày” nên trở nên giới hạn về không gian, về các mối quan hệ và cả về tầm nhìn. Sống “lâu ngày” nên không gian ấy trở nên quen thuộc và nhàm - Có nhân xét gì về hoàn cảnh, công việc đó? chán, đơn điệu. Chính môi trường ấy dễ khiến cho người ta có cái nhìn hạn hẹp, dễ tự bằng lòng hoặc kiêu hãnh với chính mình đau là câu chủ đề,dẫn chứng ,nhận xét
Viết bài văn nghị luận ( 500 chữ+ ) trình bày suy nghĩ của em về ý kiến của chu quan tiền : " học vấn không chỉ là chuyện đọc sách nhưng đọc sách vẫn là 1 con đường quan trọng của học vấn "
Dàn ý cho bạn nhé.
Mở đoạn:
- Giới thiệu ý kiến của Chu Quan Tiềm.
Mẫu: Trong "Bàn luận về đọc sách", CQT có ý kiến như thế này: "...."
Thân đoạn:
- Giải thích:
+ "Học vấn" là gì?
-> Trình độ học thức của một người.
- Phân tích:
+ "Học vấn không chỉ là chuyện đọc sách":
-> Nói đến việc nếu muốn có nhiều kiến thức, con người ta có thể tìm hiểu từ thầy cô, trên mạng chứ không chỉ là việc đọc sách.
+ "Đọc sách vẫn là 1 con đường quan trọng của học vấn":
-> Tuy vậy, kiến thức mà chúng ta tự tiếp thu từ sách rất nhiều và vô cùng hữu ích, bao la.
=> Cách đối nghịch của 2 vế câu tạo nên 1 điều khiến cho ta suy nghẫm: nếu muốn có học vấn, đọc sách vẫn là con đường rất quan trọng.
- Đặt câu hỏi:
+ Vì sao vẫn nói sách là con đường quan trọng đến học vấn?
-> Bởi chúng ta không chỉ tìm kiếm cách học thụ động từ thầy cô.
-> Bởi ta không thể nào suốt ngày ngồi trước máy tính để hư hại mắt, sức khỏe.
-> Thay vì đó, việc đọc sách sẽ giúp ta vừa tiếp thu kiến thức vừa tự ngẫm những điều hay lẽ đẹp vào đầu.
- Bàn luận:
+ Không một người thành công nào mà không đọc sách.
+ Ai ai cũng cần phải đọc sách.
+ Học vấn là vô vạn bao la, bởi thế đọc sách là việc không thể thiếu.
- Lợi ích của việc đọc sách:
+ Với học sinh, đưa ta đến một kho tàng kiến thứ về những môn học.
+ Với bậc cha mẹ, hiểu hơn về con cái và công việc của bản thân.
+ Với những người làm công ăn lương, hiểu hơn về cách làm việc có năng suất hơn.
+ Với những nhà lãnh đạo, hiểu hơn về cách quản lí nhân viên.
+ ....
- Đánh giá ý kiến của CQT:
+ Tuy là ý kiến chủ quan nhưng vẫn rất đúng đắn với lý lẽ khách quan.
+ Muốn nhắc nhở ta cần đọc sách nhiều hơn.
Kết đoạn:
- Tổng kết lại.
Mẫu: Khép lại, ý kiến trên rất đúng đắn và thực tế. Ai cũng cần đọc sách, từ đó học vấn ta mới ngày càng cao hơn. Đó, là một con đường quan trọng.
giáo sư Nguyễn Đăng Mạnh nhận xét: "thư bác có sự kết hợp hài hòa giữa tính cố điển và tính hiện đại". Em hãy chỉ vài nét về tinh tế và tính hiện đại trong bài thơ Tức cảnh pác bó của chủ tịnh Hồ Chí Minh
bạn đưa bài thơ (ngữ liệu) lên nhé.
Chính điều đó khiến ếch nghĩ ếch là chúa tể muôn loài mà không biết rằng đó là cái nhìn thật thiếu hiểu biết. Ếch không biết rằng thế giới ngoài kia bao la vô cùng, cũng có rất nhiều những con vật, giống loài to lớn khác, bầu trời là vô biên chứ không hề nhỏ bé như ếch tưởng tượng. Cái nhìn hạn hẹp ấy khiến ếch không biết sợ ai mà sinh ra tự phụ.đâu là dẫn chứng ,đâu là nhận xét
Dẫn chứng:
Ếch không biết rằng ... như ếch tưởng tượng.
Nhận xét:
Cái nhìn hạn hẹp .. tự phụ.