Đề cương ôn tập ngữ văn 6 học kì I

Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Bảo Bình love
Xem chi tiết
 Mashiro Shiina
5 tháng 6 2017 lúc 8:12

MB:Giới thiệu Người bạn đó và sự gắn bó của bạn với mình(bạn thân)
TB:+Giới thiệu hoàn cảnh xày ra sự việc(có thể là 1 ngày mùa đông giá rét hay ngày hạ với những chùm phượng vĩ đỏ rực(ở đây mk là 1 ngày mưa)

+Hoàn cảnh xảy ra sự việc :sau khi đi hok về đang đi trên con đường làng

+Trời mùa hạ đang nóng bức,bỗng mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến,phủ kín bầu trời

+Thấy vậy -Nam (bạn thân của mk) rủ mk tắm mưa.cs thể hơi lưỡng lự oy đồng ý

+Tả trong cơn mưa:mưa bụi xóa xuống mặt đất,làm thành bụi trắng xóa.Mưa thấm nhuần vào da thịt tạo 1 cảm giác mát lạnh(bạn có thể tả thêm)

+Sau cơn mưa:2 đứa về đều ướt như chuột lột,bị cảm và bị bố mẹ mắng

KB:Hoài niệm về cơn mưa:giờ đây,cơn mưa đối với tôi chỉ là kí ức và hoài niệm về Nam.Giờ đây Nam đã chuyển ra thành phố sống cùng bố mẹ.Mỗi khi thấy cơn mưa,lòng tôi đượm nỗi nhớ về 1 ng bạn tri kỉ.Và tôi tin nơi thành thị tấp nập,Nam cx như z

Thục Trinh
5 tháng 6 2017 lúc 14:18

Mình và Nơ là bạn thân của nhau từ khi cònlớp một đến giờ, nhớ khi nào còn bỡ ngỡ nắm tay nhau vào ngôi trường xa lạ, thế mà thấm thoát đã sáu năm trôi qua. Sáu năm, một khoảng thời gian không quá dài mà cũng không quá ngắn, nhưng nó đủ để chúng mình có cảm giác thế nào là bạn thân thật sự. Sau đây mình sẽ kể lại cho các bạn nghe một kỉ niệm vui của chúng mình, đó là một câu chuyện mà mình và cậu ấy sẽ chẳng thể nào quên được, ngày đầu tiên chúng mình bước vào ngôi trường đã gắn bó với mình và Nơ suốt năm năm vừa qua, trường tiểu học Đức Hiệp.

Đó là một buổi sáng mùa thu tuyệt đẹp, từng đám mây trắng mịn, bồng bềnh như kẹo bông gòn đang hòa cùng làn gió mát trên bầu trời xanh ngát. Từng bông lúa trĩu nặng hạt đưa hương thương đồng nội đến khứu giác con người, mùi hương thật dễ chịu tan dần trong nắng sớm. Đâu đó thấp thoáng bóng dáng của hai cô bé đang nhảy chân sáo đến trường, khuôn mặt hạnh phúc vô bờ, là mình và Nơ đấy! Phía sau là hai bà mẹ tươi cười nói chuyện với nhau. Mình và Nơ gặp nhau khi đang trên đường đến trường, là một cô bé hòa đồng nên mình rất dễ làm quen với bạn ấy.

Tiếng trẻ con, tiếng người lớn hòa vào nhau thật rộn rã, nhộn nhịp, thoáng tí đã đến trường. Mình và Nơ rất bỡ ngỡ trước ngôi trường mới, cổng trường rất to được sơn bóng một màu vàng ong, còn có dòng chữ " Trường tiểu học Đức Hiệp" màu đỏ phía trên nữa. Mình dắt tay Nơ đi dạo quanh trường, ngôi trường có khoảng ba chục phòng, hai dãy trường tầng và một dãy phòng giáo viên. Khắp phía đều có cây xanh, chúng như những cây kẹo mút khổng lồ màu xanh mát bên trong ngôi trường đầy nhựa sống này. Các bạn học sinh đang đùa vui chạy nhảy khắp sân trường, tiếng hò hét, gọi nhau không ngớt. Tính tò mò của chúng mình lại nổi lên, một sáng kiến lóe lên trong đầu mình : "Sao chúng ta không thử khám khá ngôi trường này đi?" Nhận được sự đồng ý của Nơ, mình vào bạn ấy tiến hành kế hoạch khám phá ngôi trường mới.

Cả hai lén lút dắt tay nhau ra vườn hoa, gương mặt bỗng chốc chuyển sang bất ngờ tốt độ. Đẹp quá ! Vườn hoa với tất cả các loại hoa khác nhau như một tấm thảm với muôn ngàn màu sắc hòa vào nhau tạo nên một sự phối hợp vô cùng tinh tế. Ánh sáng chiếu xuống một giọt sương còn đọng lại trên cuống lá như một hạt pha lê sáng lấp lánh, lung linh. Nơ lấy tay lùa hoa một bông hoa hồng, những giọt nước li ti tràn xuống tay. Bất ngờ, bạn ấy lấy đôi tay nhỏ nhắn còn ướt đẫm sương mai hắt lên mặt mình. Chao ôi, có thể nói đây là một quyết định sai lầm của bạn ấy, mình cười méo xẹo, nửa phần gian tà, sau đó rượt theo bóng dáng nhỏ nhắn đã khuất đi từ lúc nào cho đến khi giọng nói trong trẻo của cô Huyên - cô phụ trách đội của chúng mình sau này tập họp mọi người lại trên sân trường mới dừng lại.

Thầy hiệu trưởng lên phát biểu về phương hướng, chỉ tiêu của năm học chừng một tiếng, mình thở dài nhìn sang Nơ, một cảnh tượng không thể tin nổi, bạn ấy đang ngủ gật sao? Đến mình - một con bé ham ăn, ham ngủ còn chưa ngủ gật mà bạn ấy đã ngủ rồi, có thể tưởng tượng được là bạn ấy còn "lợi hại" hơn cả mình.

Dù ngày hôm đó đến nay cũng đã lâu nhưng chúng mình vẫn không thể nào quên được ngày hôm đó. Thỉnh thoảng mình còn lấy chuyện bạn ấy ngủ gật ra để chọc giận , khuôn mặt Nơ lúc ấy thật là đáng yêu, hai má đỏ hồng và một màn rượt đuổi nữa lại xảy ra, nếu mọi người không ngăn thì có lẽ sẽ không có điểm dừng...

Có sai đề không nhỉ? Hơi ngắn...

@Lê Thị Nơ ta viết về nàng đây limdim

Nhốc Chít Bông
25 tháng 7 2017 lúc 15:15

Có lẽ bạn thân không cần xuất phát từ hai bên mà chỉ cần xuất hát bằng tâm lòng chân thật. Bạn thân ư, có lẽ từ này hơi quá nặng nè với ột người chưa từng có cảm giác được chơi với bạn bè thật sự. Một người bạn thân không khó kiếm cũng không dễ tìm. Nếu lỡ lầm làm mất người bạn ấy thì cả tiền bạc chắc gì đã mua lại được. Muốn tìm một người bạn để san sẻ cho ta mỗi nỗi buồn cũng như chuyện vui thì thật sự như ta ao ước thì hãy lắm nghe con tim chứ không pahir đôi mắt với vẻ bề ngoài ấy.

Nhưng tróng lòng em vẫn luôn tồn tại hình bóng một người bạn mà em tưởng chừng sẽ không tìm thấy ai khác tốt hơn.

Bạn ấy đã có bạn thân của riêng mình và nó đến bằng sự chân thật chứ không phải giả dối - em vừa mừng cho bạn ấy nhưng vẫn có đôi chút nghẹn ngào trong chính đôi tim này.

Bạn ấy có tính nết rất đáng yêu, xinh đẹp và dễ mến nữa, kể cả cái học giỏi mà mọi người thèm khao khát của bạn ấy. Đó chính là một người bạn cũng như một tấm gương sáng cho em noi theo.

Không phải bạn ấy học giỏi, xinh đẹp gì nhưng em quý mến bạn ấy bởi tính nết ngây thơ trong sáng, tốt bụng vô cùng.

Là học sinh, học cùng lớp với nhau đã năm năm mà mãi đến lúc bước vào trường THCS Đức Hiệp em mới thật sư nhận ra và bắt đầu cảm mến bạn ấy. Từng nụ cười của bạn khiến em như muốn bộc lộ bản tính hòa đồng mà trước giờ ai xũng nghĩ em trầm cảm bợi hồi còn cấp 1 ích nói chuyện với ai. Lên một lớp mới đã bỡ ngỡ vì bao kiến thức chờ đợi mà dến lúc tạm biệt mái trường nhỏ thân yêu mới cảm thấy mình chỉ như con kiến nhở bò giữa thế giới đầy xa mạc kiến thức. Em bật khóc vì sợ, vì run và vì em học chẳng giởi mà thêm ngày tháng lớn lên kiến thức tăng em có thể học tốt hya chăng, hay làm cha mẹ thất vọng.

Điều khiến em bất ngờ nhất là bạn dã an ủi em và động viên em khiến em vừa ngỡ ngàng lại vừa tủi thân vì trước giờ mình và bnaj chưa tưng ftiees xúc nhiều với nhau, ( ước gì mình như bạn) bạn thật lạc quan.

Tại sao bạn ấy lại phấn khởi thế kia, chắc đối với bạn là niềm vui vì thêm tủi, thêm lớp thêm bạn bè. lau vụi nước mắc đi và em lấy lại bình tĩnh để trò chuyện hiểu thêm bạn. Thật bất ngờ, bạn ấy vui tính lắm.

Em thấy rất thích bạn ấy, em luôn hằng tìm kiếm một người bạn thật như thế.

Tuy đó chỉ là một kỉ niệm nhỏ nhoi như em nhớ mãi, nhớ mãi vaf nó khắc ghi như in trong tâm trí của em.

E và bạn ấy giời đã chơi với nhau và em học hỏi tính nết bạn ấy rất nhìu.

Cảm ơn bạn T.T

Đói với bạn thì sao nhưng đối với mình bạn vẫn là thần tượng và là người bạn duy nhất mình yêu mến.

Hoàng Thanh Trúc
Xem chi tiết
Tiểu Thư họ Nguyễn
13 tháng 6 2017 lúc 20:10

a) Hoán dụ chuyển đổi cảm giác

'' Nghe'' chất muối

b) Nhân hóa

Trăng ''nhòm'' khe cửa '' ngắm '' nhà thơ.

c) Ẩn dụ

''Mặt trời của mẹ'' chính là đứa con

d) Ẩn dụ

''Mặt trời '' trong lăng chính là bác Hồ.

e) Hoán dụ

''Một trái tim''

Nguyễn Hương Giang
Xem chi tiết
Nguyen Thi Huyen
21 tháng 6 2017 lúc 18:43

Bài 1.

Em yêu tiếng chim ( tiếng mang nghĩa nghĩa gốc)

Đầu hồi lảnh lót ( đầu mang nghĩa chuyển)

Mái vàng thơm phức ( vàng mang nghĩa chuyển)

Rạ đầy sân phơi ( sân mang nghĩa gốc)

Bài 2.

Nghĩa gốc: đứng nghiêm, đứng chờ, đứng lên.

Nghĩa chuyển: đứng tuổi, đứng đầu, đứng gió, đứng tên.

Bài 3.

a) Cô em là nhân viên bán hàng.

b) Bạn Hoa rất chăm chỉ.

c) Nhà em có nuôi một chú chó.

d) Nhìn từ xa, bờ biển thật đẹp!

Nguyễn Hương Giang mink làm đúng ko?

0975608925
Xem chi tiết
KanekiKun
16 tháng 6 2017 lúc 19:35

theo mk nghĩ:Tác giả muốn nói lên nỗi vất vả của những người dân trong quá trinh làm ra hạt gạo

vì vậy cần phải tôn trọng những người nông dân

Nguyen Thi Mai
17 tháng 6 2017 lúc 7:46

Trong bài thơ Hạt gạo làng ta của t/g Trần Đăng Khoa, t/g muốn nói lên giá trị to lớn của hạt gạo mỗi một hạt gạo quý như vàng. Mỗi người lao động sản xuất phải bỏ ra bao nhiêu mồ hôi công sức, chống lại sự khắc nghiệt của thiên tai, của chiến tranh để làm ra hạt gạo trắng thơm để gửi cho những người chiến sĩ nơi xa yên tâm chiến đấu tốt bảo vệ nước nhà. Hạt gạo chứa đựng trong nó là mồ hôi là những đắng cay, vất vả, chịu nắng, chịu bão bùng, bom đạn đến ngay cả những em nhỏ cũng góp một phần sức của mình để tham gia sản xuất. Thế mới biết giá trị của hạt gạo quý giá biết nhường nào.

Nguyen Huong
24 tháng 6 2017 lúc 20:59

qua bài thơ tác giả muốn khẳng định hạt gạo là sự kết tinh của cả công sức lao động vất vả của con người lẫn tinh hoa của trời đất . Vi thế nó mang giá trị vật chất lẫn tinh thần của con người việt chúng ta ! hihi

nguyễn tuyết ngân
Xem chi tiết
Lê Dung
28 tháng 6 2017 lúc 13:31

em tham khảo

– Nạn trộm cắp vặt là một hiện tượng đáng buồn vẫn đang tồn tại trong xã hội ta hiện nay (Trộm cắp vặt ngoài xã hội, công sở, trường học, nơi tham quan du lịch, trong nước, ngoài nước…)

– Những kẻ lưu manh lợi dụng sơ hở thiếu cảnh giác hoặc hoàn cảnh éo le của mọi người để thực hiện hành vi trộm cắp.

– Hành vi nảy sinh từ lòng tham, lười biếng, chỉ muốn hưởng thụ mà không biết lao động…

– Đây là hành vi xấu, ảnh hưởng đến nhân cách con người, làm xấu đi hình ảnh của cả một thế hệ, cả một dân tộc.

– Cần có những giải pháp mạnh mẽ ngăn chăn, chấm dứt thực trạng đáng buồn này: ( Xử phạt, giác ngộ…)

Nguồn: Tại Đây

Nguyễn Khánh Hà
Xem chi tiết
Trần Nguyễn Bảo Quyên
3 tháng 7 2017 lúc 10:21
Mở bài:

Có người cho rằng cử chỉ khoanh tay, cúi đầu khi chào hỏi là rất đẹp vì thế ông cha ta mới có nhận định: lời chào hơn mâm cỗ

Tuy nhiên trong thực tế không phải ai cũng thực hiện được điều này nhất là đối với giới trẻ hiện nay

Thân bài

-Gọi tên:

Chào hỏi là quá trình giao tiếp, gặp gỡ giữa hai hay nhiều người, họ chào nhau bằng lời nói, cử chỉ hay hành động, có rất nhiều cách chào hỏi, ở nhiều hoàn cảnh khác nhau, vì thếngười giao tiếp cần lựa chọn tình huống giao tiếp cho phù hợp.
-Biểu hiện

-Con cái cần phải chào ông bà, cha mẹ khi ra khỏi nhà, khi về

-Ra ngoài xã hội, người bé tuổi phải chào người lớn tuổi hơn để thể hiện thái độ lịch sự trong giao tiếp

-Đến trường học sinh chào thầy cô lễ phép thể hiện cách ứng xử có văn hóa, có đạo đức

-Bạn bè trong lớp, trong trường cần chào nhau có thể bằng tiếng cười, câu nói hoặc cử chỉ hành động

Kết luận: Chào hỏi là một nét đẹp văn hóa, một cử chỉ lịch sự trong quá trình giao tiếp mà chúng ta cần phát huy

Tuy nhiên trong thực tế không phải ai cũng có thể chào hỏi, ai cũng có được phép lịch sự trong quá trình giao tiếp bởi học sinh càng lớn càng ngại chào hỏi thầy cô, có nhiều gia đình con cái đi không thưa, về không chào hoặc có những trường hợp gặp nhau thiếu đi cả cái gật đầu.

Nguyên nhân

+Đối với những người có ý thức chào hỏi: đây là người có trình độ, có nhân cách, đạo đức tốt, cá nhân có ý thức, được lớn lên được học hành trong môi trường tốt

+Người không có ý thức chào hỏi là những người có đạo đức kém, trình độ văn hóa hạn chế, học yếu hoặc sinh ra môi trường giáo dục không có nề nếp

-Tác hại và lợi ích

Những người có ý thức chào hỏi sẽ luôn được mọi người yêu quý, được đánh giá là con ngoan, trò giỏi

Những người không có ý thức chào hỏi họ tự biến mình thành người vô lễ, không có nề nếp, giáo dục, chắc chắn họ sẽ bị xử lý, hạnh kiểm yếu, bị mọi người xa lánh, ghét bỏ

-Biện pháp

Ở nhà đi thưa về chào

Ở trường chào hỏi thầy cô, người lớn tuổi, phải có cách cư xử đúng mực và nên phân loại đối tượng và tình huống giao tiếp để cách chào hỏi phù hợp

Chào hỏi là nét đẹp văn hóa truyền thống mà ông cha ta đã gây dựng lên, chính vì vậy mà chúng ta cần phát huy nét đẹp văn hóa này.

Kết bài:

Chào hỏi là thể hiện nhân cách của con người, nó cũng phản ánh trình độ văn minh của xã hội, chính vì vậy khi xã hội đang phát triển hòa nhập với kinh tế toàn cầu thì chúng ta phải giữ gìn, phát huy nét đẹp văn hóa trong nếp chào hỏi của người Việt Nam

Tiểu Thư Họ Đỗ
Xem chi tiết
Lê Dung
6 tháng 7 2017 lúc 10:00

Dàn bài

Mở bài : Giới thiệu hoàn cảnh xảy ra câu chuyện ( Thời gian , ko gian ) và nêu cảm nhận chung

=> Rẽ những đám cỏ mọc xum xuê và ướt đẫm hơi sương, Dế Mèn cố kìm chế hai hàng nước mắt của mình khi đến thăm người anh em cũ, hay đúng hơn là đến viếng Dế Choắt-người đã chết chỉ vì trò đùa ác ý của Mèn.

Ngó nghiêng một lát, từ đằng xa, nấm mồ của Choắt xuất hiện trc mặt dế Mèn

Thân bài :

- Dẫn dắt vào câu chuyện

- Câu truyện xảy ra trong tình huống nào :

+ Kể lại cuộc nói chuyện của Dế Mèn và Dế Choắt ( Miêu tả đc cảnh vật thiên nhiên xung quanh qua đó bộc lộ cảm xúc tâm trạng suy nghĩ của Dế Mèn )

=> Cây cỏ: mọc xum xuê vì lâu ngày không có ai ăn bớt, sương sớm đọng lại trên cỏ (có thể thêm chi tiết: Dế Mèn ngắt 1 cành cỏ non đặt trên mộ bạn)

Bầu trời: xanh mơn mởn như chẳng có gì xảy ra

+ Dế Mèn nhắc lại chuyện cũ đã gây ra với Dế Choắt ( Bài học đg đời đầu tiên đầy ăn năn hối hận của Dế Mèn ... )

=> Dế Mèn ngậm ngùi, bỗ cậu nhớ lại chuyện xưa, cậu nhớ lại cái lúc mà cậu nhận được bài học đắt giá nhất:

trêu chị cốc (ko nhớ lắm), làm chị ấy nổi giận... đó, tự làm tiếp

+ Dế Mèn kể lại cho Choắt nghe những ngày tháng phiêu liêu đầy mạo hiểm với những chiến tích và thất bại của mk

=> Bị con người bắt, phải đấu nhau với bác xen tóc,...

+ Dế mèn tâm sự những dự định trong tương lai của mk và những hứa hẹn với Dế Choắt

=> Sẽ phiêu lưu khắp thiên hạ, khắp hành tinh, hứa sẽ không bao giờ phạm phải những sai lầm như đùa cợt, trêu ghẹo nữa,...

Kết bài : Tình cảm và lời nhắn nhủ của Dế Mèn bài học về sự gắn bó yêu thương giúp đỡ lẫn nhau trong cuộc sống . Kêu gọi niềm đam mê của tuổi trẻ sống tự lập và khám phá thế giới xung quanh

=> Cái này tự làm, dễ mak

Trần Thị Trúc Đào
4 tháng 1 2018 lúc 19:52

Tại sao dế mèn lại chôn dế choắt trong bụi cỏ bủm tum

Các bn giúp mik nha mik cần gấp lém ngày mai mik phải nộp ùi

Làm ơn ik mờ

 

_ Phương Linh _
Xem chi tiết
Nguyễn Tử Đằng
9 tháng 7 2017 lúc 14:46

Đã từ lâu, an toàn giao thông luôn là vấn đề nhức nhối của toàn xã hội. Những năm gần đây, số tai nạn giao thông xả ra ở nước ta ngày càng nhiều. Số người chết vì tai nạn giao thông theo từng giờ, từng ngày đã lên đến mức báo động. Vậy chúng ta, nhất là những người trẻ, có suy nghĩ và hành động như thế nào để góp phần làm giảm thiểu tai nạn giao thông?

Điều đầu tiên mà chúng ta cần hiểu tai nạn gia thông nghĩa là thế nào ? Khi tham gia giao thông trên đường, bất ngờ ta bị tai nạn do nguyên nhân chủ quan hoặc khách quan. Nhẹ thì chỉ thiệt hại về tài sản, nặng thì để lại thương tật suốt đời hoặc thậm chí là mất cả tính mạng, để lại biết bao đau thương, tiếc nuối cho những người thân. Từ khi con người sáng chế ra những phuơng tiện để di chuyển thì cũng đồng nghĩa với việc xuất hiện tai nạn giao thông, dù là ở nhiều hình thức khác nhau. Có thể nói, cứ mười lần bước ra đường phố thì đã nhìn thấy hết bảy lần xảy ra tai nạn giao thông. Vậy tại sao lại có được một con số thật khó tưởng tượng, vì đâu mà tai nạn giao thông lại xảy ra một cách quá phổ biến? Có nhiều lý do để giải thích, như đã nói ở trên là do khách quan và chủ quan mà nguyên nhân chủ quan lại chiếm đa số.

Để góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông thì mọi người đều phải chấp hành nghiêm luật giao thông , đi đúng tốc độ ,đúng phần đường ,không điều khiển xe khi đã uống rượu bia ,đi trên đường không nên ganh đua với người khác. Đặt biển báo giới hạn tốc độ, làm gờ giảm tốc, đèn hiệu giao thông, vạch dành cho người đi bộ ở khu vực có đông trẻ em. Phía nhà trường cần đa dạng hoá các sinh hoạt ngoại khoá của học sinh, sinh viên, trong đó có các hoạt động về tuyên truyền, phổ biến pháp luật giao thông. Tích cực phát huy tính kỷ luật nghiêm khắc của một nơi gọi là môi trường giáo dục học sinh, có như thế thì sẽ hạn chế tối đa tình trạng vi phạm luật an toàn giao thông của học sinh.

Riêng về phần học sinh chúng ta, ngay bây giờ,khi còn ngồi trên ghế nhà trường, hãy tích cực tham gia các hoạt động thiết thực do Đoàn trường tổ chức để tuyên truyền luật giao thông cho mọi người và gia đình, chấp hành nghiêm luật giao thông, đội mũ khi đi xe gắn máy. Không phải thực hiện theo cách đối phó mà hãy thực hiện vì chính sự an toàn của bản thân mình. Bản thân tôi cũng sẽ có gắng chấp hành luật giao thông thất tốt, góp một phần nhỏ nào đó làm giảm thiểu tai nạn giao thông, đem lại an toàn cho chính bản thân và những người xung quanh.

Tóm lại, tai nạn giao thông là một vấn đề bức bách cần giải quyết. Vấn đề này cần sự ý thức trách nhiệm và hành động cụ thể của từng cá nhân trong xã hội này. Hy vọng là một ngày gần đây, tình trạng tai nạn giao thông sẽ giảm thiểu tối đa, đem lại nhiều niềm vui cho những ai tham gia giao thông.

Trâm Anh Vũ Thị
Xem chi tiết
Lý Đỗ Thị
10 tháng 7 2017 lúc 14:37

Đã cuối đông, ngoài cánh đồng xa xa trơ trọi kia co một cây đậu với những trái khô quắt que. Những con gió mạnh quật ngã nó, thổi tung lên những hạt đậu bị gió cuốn đi. Gió vứt nó vào một hang rào trước một ngôi nhà nọ. Hạt đậu rên rỉ:

- Ôi đau quá! Mặt đất lại ẩm ướt, đấy gió rét. Sao chẳng có chút nắng nào hết vậy? chắc tôi chết mất.

Cụ Mai già gần đó nói lên rằng:

- Tội nghiệp cho cháu! Thôi đừng buồn nữa, để bác đắp ấm cho. Cháu hãy ngủ một giấc đi. Khi nào mùa đông qua, bác sẽ gọi cháu dậy.

Những cành mai khẳng khi oằn xuống trong cơn gió vừa lùa tới, trút những chiếc lá cằn cỗi, phủ kín lấy Hạt Đậu đang co ro, nhăn nhúm ở dưới kia. Tiếng lá rơi như tiếng ru của bác Mai già. Hạt Đậu ngủ thiếp đi lúc nào không hay biết.

Rồi mùa xuân đến. Khi ông mặt trời thả những tia nắng ấm áp xuống mặt đất. Hạt Đậu khẽ cựa mình tỉnh giấc. Trong bầu không khí ấm áp, nó vội mở mắt ra rồi vương mình làm tách đôi mảnh vỏ. Cái chổi vượt lên khỏi mặt đất, ngạc nhiên khi nhìn thấy mọi vật xung quanh đã thay đổi. Trên cao, bầu trời trong xanh đầy nắng, tiếng chim ríu rít hót trong những vòm cây. Hàng rào dâm bụt xanh mướt cũng nở đầy những bông hoa đỏ thắm. Và lạ chưa! Bác Mai không còn xơ xác như trước nữa. Bác đã mơ mởn đầy lộc non với từng chùm hoa vàng rực rỡ đua nở trên cành, làm những chị Bướm sặc sỡ cứ rập rờn bay lượng xung quanh.

- Ôi, sao bác lại đẹp thế, hở bác Mai? – Hạt Đậu thắc mắc hỏi.

- Ô! Vì mùa xuân đã về rồi đó cháu. Nắng ấm của mùa xuân đem lại sức sống cho mọi vật, làm mọi vật đẹp hơn đấy, cháu ạ!

Hạt Đậu reo lên:

- Ôi, vậy thì thích quá. Cháu cám ơn bác đã giúp cháu và cám ơn cả mùa xuân nữa!

Lý Đỗ Thị
10 tháng 7 2017 lúc 14:38

Sáng nay quả là một buổi sáng đẹp trời. Tôi bước ra khu vườn nhỏ dạo chơi. Chà, không khí thật trong lành, mát mẻ, không gian thật thoáng đãng, ông mặt trời tươi cười ban phát những tia nắng vàng tươi xuống vạn vật. Trên cành cây, những chú chim ca hót líu lo như đón chào một ngày mới. Bỗng tôi nghe thấy tiếng thì thầm trò chuyện của ai đó. Hóa ra đó là cuộc tâm sự giữa một cây non bị bẻ ngọn với một chú sẻ nhỏ.

Lúc ấy, trông cây non rất tội nghiệp nức nở nói với sẻ nhỏ: "Sẻ non ơi, tôi buồn quá!"
-Nhưng vì sao bạn buồn? Sẻ hỏi.
-Cậu thấy đấy, mình không được bà chủ rước về đây trồng như cô bưởi, chị na, bác chuối kia mà mình là cái cây không được ai trồng. Mình có được trên cõi dời này là nhờ một cô bé, cô ấy ăn quả rồi vứt hạt xuống đây. Không những thế mình còn chẳng được ai quan tâm, chăm sóc. Nhưng mình nghĩ số phận mình như vậy phải cố gắng vươn lên. Thế là hằng ngày mình cần mẫn làm việc để nuôi thân. Vậy mà bạn thấy đấy, suốt đêm qua mình đã khóc hết nước mắt, cả đêm không ngủ. Mình đau khổ quá! Cả thể xác lẫn tinh thần. Ước mơ được sống, được mang lại lợi ích cho con người của mình không bao giờ thực hiện được nữa.
Sẻ ân cần:
- Thế ai làm cậu ra nông nỗi này?
Cây non lại tiếp:
- Chiều hôm qua, tôi đang vui đùa cùng chị gió thì có một chú gà trống tham ăn quái ác đến bên tôi và nói: "Cây với trả cối, mày sống làm gì cho vướng mắt, thà cho mày chết đi để rộng chỗ cho ta còn bới run. Ôi, mình được một bữa ngon lành rồi. Thế rồi nó không ngần ngại rỉa ngọn tôi để ăn.
- Thôi, cậu nín đi đừng khóc nữa. Tớ hiểu cả rồi. Loài cây các cậu thật có ích. Không những các cậu mang lại bầu không khí trong lành mà còn mang lại bao trái thơm, quả ngọt cho đời. Không có các cậu thì thử hỏi có còn sự sông này hay không? Thế mà thật đáng trách cho những ai vô tình hay có ý không hiểu được ...

Có thể bạn quan tâm
Noo Phước Thịnh
Xem chi tiết
Yuriko Minamoto
14 tháng 7 2017 lúc 8:57

Dáng tre vươn mộc mạc, màu tre tươi nhũn nhặn. Rồi tre lớn lên, cứng cáp, dẻo dai

vững chắc… Bóng tre trùm lên âu yếm làng bản, xóm thôn… Dưới bóng tre xanh,

đã từ lâu đời người dân cày Việt Nam dựng nhà, dựng cửa, vỡ ruộng khai hoang.

Tác dụng:

+ dấu thứ nhất: ngăn cách các thành phần trong câu ghép

+ dấu thứ hai và ba: ngăn cách các phần cùng giữ 1 chức vụ trong câu

+ dấu thứ tư: ngăn cách các phần cùng giữ 1 chức vụ trong câu

+ dấu thứ năm: ngăn cách giữa các thành phần trong câu ( cụ thể ở đây là trạng ngữ )

+ dấu thứ sáu và bảy: ngăn cách các phần cùng giữ 1 chức vụ trong câu