Nội dung lý thuyết
- Thạch Lam (1910 - 1942) sinh ra và học tập tại Hà Nội nhưng thuở nhỏ sống ở phố huyện Cẩm Giàng - Hải Dương.
- Sau khi đỗ Tú tài, ông thôi học về làm báo với anh và gia nhập Tự lực văn đoàn.
- Là người thông minh, trầm tĩnh, điềm đạm, đôn hậu và rất tinh tế.
- Tác phẩm chính
+ Ông để lại các tác phẩm tiêu biểu như: Gió đầu mùa (1937), Nắng trong vườn(1938), Sợi tóc (1942), Ngày mới (1939), Theo dòng (1941), Hà Nội ba mươi sáu phố phường (1943), ...
- Phong cách nghệ thuật:
+ Sáng tác thường hướng vào cuộc sống cơ cực của những người dân thành thị nghèo và vẻ đẹp nên thơ của cuộc sống thường nhật.
+ Cốt truyện đơn giản thuộc hoặc không có cốt truyện.
+ Thạch Lam đi sâu vào thế giới nội tâm nhân vật.
+ Có sự hòa quyện tuyệt vời giữa hai yếu tố hiện thực và lãng mạn, tự sự và trữ tình.
a. Xuất xứ và hoàn cảnh sáng tác
- Tác phẩm có lẽ được gợi lên từ những câu chuyện cảnh đời nơi phố huyện Cẩm Giàng, Hải Dương quê ngoại nhà văn với những kỉ niệm tuổi thơ.
- Tác phẩm in trong tập Nắng trong vườn.
b. Bố cục
- Phần 1: (Từ đầu đến "cười khanh khách"): Cảnh phố huyện lúc chiều xuống.
- Phần 2: (Tiếp đến "cảm giác mơ hồ không hiểu nổi"): Cảnh phố huyện về đêm.
- Phần 3: (Còn lại): Cảnh chuyền tàu đêm đi qua phố huyện.
c. Tóm tắt
Truyện xoay quanh hai đứa trẻ Liên và An. Chúng đã từng có một cuộc sống đầy đủ vui vẻ ở Hà Nội. Do gia đình sa sút, hai đứa trẻ phải về sống nơi phố huyện - một cuộc sống nghèo khổ, đơn điệu. Trong một buổi chiều tà, nhìn thấy những đứa trẻ đi nhặt nhạnh đồ thừa, Liên cảm thấy lòng man mác buồn. Xung quanh chị em Liên là cuộc sống tàn lụi của chị Tí, bác Siêu, bác Sẩm.... Thế nhưng chừng ấy người sống trong bóng tối vẫn hy vọng cái gì đó tươi sáng hơn. Mong ước ấy được thể hiện qua việc chờ chuyến tàu đêm chạy qua phố huyện. Chuyến tàu đêm từ Hà Nội về, ầm ầm lăn bánh qua phố huyện rồi khuất dạng, im tiếng trong trời đêm sâu thẳm. Lúc đó người buôn bán ở phố huyện mới dọn hàng sau một tối ế ẩm để trở về nhà. Còn hai đứa trẻ dần dần chìm vào giấc ngủ yên tĩnh.
* Cảnh ngày tàn
- Âm thanh: tiếng trống thu không nhỏ dần từ xa vọng lại, tiếng ếch nhái kêu ran ngoài đồng, tiếng muỗi vo ve.
- Màu sắc:
+ “chân trời phương tây đỏ rực như lửa cháy và những áng mây ánh hồng như hòn than sắp tàn”.
+ “màu đen của dãy tre làng cắt hình rõ rệt trên nền trời”.
⇒ Âm thanh và màu sắc gợi nỗi buồn thấm thía, cảm giác tàn lụi.
- Không gian hẹp như bị chặn lại.
- Từng bước chân thời gian chầm chậm bước tới chiều rồi tối.
⇒ Qua ngòi bút của Thạch Lam buổi chiều như buồn hơn, ngày tàn đến nhanh hơn, phố huyện phơi bày vẻ tiêu điều xác xơ, mòn mỏi
- Tâm trạng của Liên: Tâm hồn cô bé nhạy cảm, tinh tế, xao xuyến một nỗi buồn man mác: “Liên không hiểu sao, nhưng chị thấy lòng buồn man mác trước cái giờ khắc của ngày tàn”.
* Cảnh chợ tàn:
- Hình ảnh chợ huyện lúc vãn: “trên nền chợ đầy rác rưởi, vỏ bưởi, vỏ thị, lá nhãn và lá mía”.
- Những đứa trẻ nghèo nhặt rác, chúng nhặt nhạnh thanh nứa, thanh tre hay bất cứ cái gì có thể dùng được.....
- Tâm trạng Liên: động lòng thương cảm.
* Những con người nơi phố huyện:
- Mẹ con chị Tí:
+ Ngày ngày mò cua bắt ốc, đêm đến lại lầm lũi dọn hàng nước.
+ Khách hàng toàn là những người dưới đáy xã hội.
+ Dẫu chả kiếm được bao nhiêu nhưng đêm nào mẹ con chị Tí cũng dọn hàng.
-> Mẹ con chị đang cầm cự trong sự sống.
- Chị em Liên với của hàng tạp hóa sơ sài.... chẳng đáng là bao.
- Bà cụ Thi là nhân vật điển hình cho số phận tàn tạ trong cái đêm đen của xã hội ấy.
-> Diễn biến tâm trạng Liên thể hiện một tâm hồn tinh tế nhạy cảm và đồng cảm với những con người không tương lai, không hạnh phúc.
* Cảnh phố huyện về đêm:
- Khung cảnh:
+ Bóng tối bao la phủ trùm tất cả, cả phố huyện chìm trong bóng tối.
+ Ánh sáng nhỏ bé yếu ớt chỉ là quầng, là khe, là vệt, là chấm và cuối cùng chỉ là hột sáng thưa thớt.
=> Có sự đối lập giữa ánh sáng và bóng tối, hình ảnh ngọn đèn leo lét nơi quán hàng chị Tí là biểu tượng cho kiếp sống nhỏ nhoi lay lắt, mù tối của những người cùng khổ trong biển đêm mênh mông của cuộc đời. Ngọn đèn ấy tuy yếu ớt nhưng vẫn là niềm lạc quan sống của những kiếp người nhỏ bé vô danh, vô nghĩa không tương lai, hạnh phúc trong xã hội cũ.
- Sinh hoạt của con người
+ Các nhà đóng cửa im lìm.
+ Gánh phở của bác Siêu so với mẹ con chị Tí có phần khấm khá hơn nhưng lại đứng trước nguy cơ đáng sợ hơn: thất nghiệp. Bởi ở vùng quê này thứ quà của bác Siêu là một thứ quà xa xỉ.
+ Vợ chồng bác Sẩm sống trong cảnh màn trời chiếu đất, trông chờ vào của bố thí ở nơi đây => sự trông chờ trong vô vọng.
+ Mẹ con chị Tí: hàng nước đơn sơ.
+ Chị em Liên: quán nhỏ.
⇒ Nghèo khổ, nhàm chán, tẻ nhạt, vô vị.
* Tâm trạng của Liên
- Đêm tối với Liên quen lắm, chúng chẳng đáng sợ.
- Rồi Liên hoài tưởng về quá khứ tươi đẹp ở Hà Nội, nơi có một vùng sáng rực và lấp lánh.
- Như mọi người dân trong phố huyện Liên luôn mong chờ một cái gì đó mới mẻ, tươi sáng sẽ đến xua tan đi đêm đen âm u lụi tàn ở phố huyện
=> Bằng trái tim đôn hậu, dịu dàng Thạch Lam đã phát hiện ra những rung động sâu xa, những khao khát thầm kín trong cuộc đời những con người tưởng như hoàn toàn an phận ấy.
* Tâm trạng chờ đợi:
- An dù buồn ngủ ríu cả mắt nhưng vẫn dặn chị tàu đến nhớ đánh thức em.
- Còn Liên ngồi yên không động đậy ngắm nhìn sao trời....
* Tâm trạng đón tàu.
- Nhìn thấy ánh đèn ghi từ xa nghe tiếng còi vọng lại Liên đã vội vã gọi em dậy.
- Rồi tàu đến Liên dắt em đứng dậy để nhìn đoàn xe vụt qua.
* Tâm trạng khi tàu đi qua.
- Ngẩn ngơ, nuối tiếc.
- An băn khoăn nghĩ ngợi: “Tàu hôm nay không đông chị nhỉ?” Còn Liên lặng theo mơ tưởng.
* Ý nghĩa của việc đợi tàu
- Đợi tàu là nếp sống nhu cầu không thể thiếu của chị em Liên.
- Đợi tàu để được cháy lên khao khát đổi đời.
- Qua việc đợi tàu Thạch Lam thể hiện thái độ vừa cảm thương xót xa trước cuộc sống lay lắt bế tắc của những kiếp người nhỏ bé nhất là những đứa trẻ vừa nâng niu trân trọng khát vọng vươn ra ánh sáng, khát vọng đổi đời ở những con người ấy.
1. Nghệ thuật
- Lối kể chuyện thủ thỉ như tâm sự với người đọc.
- Nhà văn lắng nghe và ghi lại rất thực những cảm giác mong manh, mơ hồ của con người.
- Truyện giàu chất thơ toả ra từ cảnh vật, quê hương và hồn người.
- Truyện trữ tình không có cốt truyện, chỉ có những hình ảnh, âm thanh thể hiện tâm trạng và đằng sau tâm trạng là một tư tưởng.
2. Nội dung
- Hai đứa trẻ thể hiện lòng xót thương và sự cảm thông chân thành đối với những người lao động cơ cực, những mảnh đời bé nhỏ, quẩn quanh: không hạnh phúc, không tương lại. Từ đó cháy lên một khát vọng chân thành là thoát khỏi cảnh tù túng, tẻ nhạt, có một cuộc sống tốt đẹp hơn dù còn xa xôi.