Mình hông giỏi Văn nên viết hông hay lém. * thông cảm*
Chỉ cần mẹ vui thì con làm gì cũng đc .Điều dó chứng tỏ rằng người con rất yêu quí mẹ . Cả tuổi thanh xuân của mẹ chỉ vất vả vì con. Vậy nên nay con làm mẹ vui cũng là thường tình. Nhưng cũng khen cho cậu bé cũng đã hiểu công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chày ra, một lòng thờ mẹ kính cha cho tròn chữ hiếu mới là đạo con.
Chỉ cần mẹ vui là con có thể làm bất cứ điều gì… Một tình cảm đáng trân trọng của nhà thơ dành cho mẹ của mình phải không các bạn? Trong cuộc sống đôi khi chúng ta đang làm mẹ buồn nhiều lắm, tuổi trẻ mà, chính vì vậy, tác giả đã tự trách mình “ vì con….” Đúng vậy, nhưng tâm hồn bao dung và tình cảm vô bờ bến của mẹ không bao giờ nghĩ vậy. Không bao giờ mẹ trách mắng con. Mẹ luôn luôn là người hi sinh vì con!
Bài thơ còn hay ở câu kết mà tác giả đã nói hộ chúng ta về lòng biết ơn vô hạn của những đứa con với các bà mẹ “Mẹ là đất nước, tháng ngày của con” . Phải chăng đó cũng chính là tình cảm của mỗi chúng ta khi nghĩ về mẹ: Mẹ ơi, con yêu mẹ nhất trên đời. Mẹ chính là Tổ quốc của riêng con!
Trần Đăng Khoa là một nhà thơ nổi tiếng của Việt Nam . Ông làm thơ khi còn rất nhỏ. Tôi nhớ không nhầm thì bài thơ đầu tiên được in vào năm 1966, khi ông lên tám tuổi. Nhưng bắt đầu làm thì chắc còn sớm hơn. Một hiện tượng vô cùng đặc biệt của thời đại cách mạng mà lúc đó người ta gọi ông là “Thần đồng”. Ông có nhiều bài thơ phản ánh chân thực cuộc sống của xã hội qua cái nhìn dung dị và tâm hồn non nớt của trẻ thơ nhưng lại vô cùng sâu sắc và cảm động đối với người đọc. Một trong bài thơ đó là bài “Mẹ ốm” .
Mở đầu bài thơ, tác giả đã miêu tả cảnh mẹ ốm bằng hình ảnh so sánh:
“ Mọi hôm mẹ thích vui chơi
Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu.”
Một cách nói rất trẻ con, nhìn từ góc độ trẻ con thật đáng yêu biết bao! Đây là hình ảnh người mẹ qua lăng kính của con trẻ “ mẹ thích vui chơi”. Một phản ánh chân thực qua suy nghĩ của trẻ phải không các bạn? Rồi câu thơ tiếp theo cho ta thấy rõ hơn vì điều đó. Cảnh vật hôm nay thật buồn bã: “Lá trầu khô, truyện Kiều gấp lại, Ruộng vườn vắng mẹ…”đều cho ta thấy hiện lên hình ảnh một người mẹ tần tảo sớm trưa, hay lam hay làm, cả cuộc đời vất vả gian nan nay bị ốm. Tác giả cảm nhận được điều đó và thể hiện rất rõ qua hình ảnh giản dị và chính xác:
“ Nắng mưa từ những ngày xưa
Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan “
Hai câu thơ tài tình bởi đã gọi đúng tên sự vệc, một sự việc bao gồm cả một đời người, nêu không muốn nói bao gồm mọi đời người trong có vẻn vẹn mười bốn âm tiết. Một đứa con dẫu còn rất nhỏ mà đã ý thức sâu sắc đến thế về những chịu đựng, hy sinh trời bể của người mẹ thật đã khiến cho không chỉ người mẹ, mà ngay cả người đọc chúng ta cũng không giấu nổi cảm động. Cả hai dòng thơ cô đúc, không có từ nào không hàm chứa một lượng thông tin cần thiết, đặc biệt với từ “lặn” không thể chính xác và biểu cảm hơn. Nhà thơ nhỏ tuổi này thật đã lồng vào trong thơ cả tài và tình khi tiếp tục làm ta kinh ngạc vì những chi tiết nhận xét không phái chỉ bật lên từ con mắt mà là từ trong sâu thẳm trái tim:
“Cả đời đi gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi”
“Cả đời đi gió đi sương “ là hình ảnh ẩn dụ diễn tả sự vất vả, gian khố của người mẹ. Trong cuộc sống lao đọng cực nhọc, mẹ đã từng trải qua và vượt lên tất cả vì cuộc sống và tương lai tốt đẹp của các con. Với việc sử dụng thành ngữ “đi gió đi sương” chứng tỏ tác giả hiểu rất nhiều về sự vất vả của người mẹ và cũng chứng tỏ tác giả rất yêu thương mẹ, muốn làm tất cả vì mẹ, để mẹ được vui.
“Mẹ vui, con có quản gì
Ngâm thơ, kể chuyện, rồi thì múa ca
Rồi con diễn kịch giữa nhà
Một mình con sắm cả ba vai chèo”
Chỉ cần mẹ vui là con có thể làm bất cứ điều gì… Một tình cảm đáng trân trọng của nhà thơ dành cho mẹ của mình phải không các bạn? Trong cuộc sống đôi khi chúng ta đang làm mẹ buồn nhiều lắm, tuổi trẻ mà, chính vì vậy, tác giả đã tự trách mình “ vì con….” Đúng vậy, nhưng tâm hồn bao dung và tình cảm vô bờ bến của mẹ không bao giờ nghĩ vậy. Không bao giờ mẹ trách mắng con. Mẹ luôn luôn là người hi sinh vì con!
Bài thơ còn hay ở câu kết mà tác giả đã nói hộ chúng ta về lòng biết ơn vô hạn của những đứa con với các bà mẹ “Mẹ là đất nước, tháng ngày của con” . Phải chăng đó cũng chính là tình cảm của mỗi chúng ta khi nghĩ về mẹ: Mẹ ơi, con yêu mẹ nhất trên đời. Mẹ chính là Tổ quốc của riêng con