Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Nguyễn Vũ Bảo Ngọc

tả cây cối mà em thích

GIÚP MÌNH GẤP LẮMMMMMMM

 

Thư Phan
9 tháng 12 2021 lúc 21:34

Tham khảo

 

Nhìn từ xa, cây khế có dáng một “Bác cổ thụ tí hon”, cành lá xum xuê, che kín một góc ban công. Quan sát kĩ hơn, em thấy cây giống như một anh chàng võ sinh khỏe mạnh, lực lưỡng. Cây cao gần một mét, tán lá rộng chừng nửa mét vuông.

Thân cây chỉ to hơn cổ chân em bé, vỏ màu nâu đậm, sần sùi, từ đó vươn ra những cành cây mập mạp, chắc chắn, gánh đỡ những chùm quả nặng trĩu. Lá khế màu xanh nhạt, mọc đều tăm tắp. Xen kẽ giữa màu xanh của lá và quả là những chùm hoa màu tím nhỏ li ti, hứa hẹn cho những quả ngọt trái mùa. Quả khế có năm khía, ban đầu là màu xanh, khi chín chuyển màu vàng tươi trông thật hấp dẫn. Khi ăn mang vị ngọt thuần khiết, mát giòn.

Hàng ngày, sau khi đi học về, em lại vun xới, tưới nước cho cây. Như hiểu được tình cảm của em, cây khế rung rinh theo làn gió, mừng vui đón nhận những làn nước mắt tắm đều cho cơ thể, ngày càng phô ra những chùm quả trĩu cành trông thật thích mắt.

Em coi cây khế như người bạn thân của mình và luôn tự nhắc nhở rằng: “Nếu chăm chỉ, ân cần chăm sóc cho cây, cây sẽ cho ta hoa tươi, quả ngọt, vẻ đẹp thiên nhiên, làm đẹp cho chính cuộc sống của mình!”

Minh Hồng
9 tháng 12 2021 lúc 21:34

Tham khảo

Thân cây vải xù xì, sờ vào cảm giác nham nhám và sần sùi. Chỉ cần một vòng tay của em là đã có thể ôm lấy thân cây vải một cách dễ dàng. Nó không có bộ rễ to đồ rộ và mọc tràn lan trên mặt đấy. Rễ của cây vải mọc rất khiêm tốn, chỉ có một vài rễ ngoi lên mặt đất mà thôi.

 

Lá của cây vải có màu xanh thẫm, có hơi hướng giống với lá của cây nhãn. Mỗi khi mùa thu về lá của cây vải bắt đầu ngả màu và sang màu đông thì nó khô héo và rụng xuống cội. Đến khi mùa xuân đến thì những chiếc lá lại bắt đầu nhú lên, đâm chồi nảy lộc non. Chờ đến khi mùa hạ đến thì cành lá sum sê và tỏa bóng mát rợp khắp.

Tả cây ăn quả ngắn gọn lớp 4

Chi tiết: Tả cây ăn quả ngắn gọn hay nhất

Tả cây ăn quả ngắn gọn - Mẫu 2

Cây dừa xanh toả nhiều tàu
Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng
Thân dừa bạc phếch tháng năm
Quả dừa – đàn lợn con nằm trên cao…

Đó là những câu thơ vô cùng ngộ nghĩnh, đáng yêu mà nhà thơ Trần Đăng Khoa viết về loài cây em yêu thích nhất: cây dừa.

Những cây dừa thường rất cao lớn, vượt lên cả những mái nhà. Thân cây trơn tuột, được chia thành nhiều khấc. Khách nơi khác thường bảo sao mà khó trèo. Nhưng đối với người dân lớn lên từ cây dừa như em thì chẳng mấy khó khăn. Những tàu lá dừa mọc tít ở trên ngọn, hình dáng như chiếc lá chuối bị gió quật tả tơi. Những nhánh lá đu đưa theo gió, tạo ra tiếng xào xạc vui tai, vỗ về bao đứa trẻ vào giấc ngủ say nồng. Dưới nách lá, là nơi trái dừa sinh ra và phát triển. Những trái dừa kết thành từng chùm, trông hệt như chùm chuông của ông già nô en. Quả dừa nào cũng to tròn, có nhiều nước ngọt mát cùng phần cơm dày dặn. Thật ngon lành làm sao.

 

Ở vùng đất cát, gió lớn như quê em, dừa là loại cây hiếm hoi phát triển tốt đến như thế. Từng hàng, từng hàng dừa xanh mọc dày đặc. Chúng cắm rễ sâu xuống lòng đất, không chỉ giúp giữ đất, giữ cát hay đem lại cảnh quan thiên nhiên tươi đẹp. Mà còn đem lại nguồn kinh tế, thức ăn cho người dân. Người ta uống nước dừa, ăn cùi dừa. Lá dừa dùng làm vỏ cuốn bánh, hay xay ra tạo thuốc màu. Thân dừa, lá dừa, vỏ dừa khô thì để đun nấu, chẳng thiếu gì.

Em mong rằng, cây dừa sẽ được trồng nhiều hơn nữa trên khắp mọi miền tổ quốc. Để dù đi đâu, em cũng được nhìn thấy hình bóng thân thương, tuyệt vời ấy.

qlamm
9 tháng 12 2021 lúc 21:35

Tham khảo

Mỗi lần về quê, từ xa em đã được nhìn thấy hình dáng hàng dừa xanh ngát, đung đưa trong gió. Nhìn hình ảnh ấy, em luôn thấy xúc động vô ngần.

Hàng dừa được người dân nơi đây trồng dọc theo bờ sông, dẫn lối đi vào trong làng. Cây dừa rất cao, vượt qua mọi tầng lá xanh của cây cối trong làng. Tàu dừa to, gồm nhiều nhánh lá nhỏ dài, như mái tóc đương xanh của người thiếu nữ xuân thì. Từng trái dừa lủng lẳng dưới tán lá, chứa bao dòng nước ngọt thanh - thứ nước mà những đứa trẻ luôn khao khát hơn bất kì loại nước ngọt nào.

Cây dừa gắn bó, cống hiến vô tư cho cuộc sống của người dân quê em. Người dân cũng vì thế mà tỉ mẩn, không để phí hoài dù chỉ một nhánh lá. Nước dừa, cùi dừa để ăn, uống trực tiếp, rồi con làm thành đủ thứ món ngon như mứt dừa, kẹo dừa hay đem kho với thịt. Lá dừa để tạo màu cho bánh kẹo, để gói bánh, hay phơi khô cả tàu lá lợp mái nhà. Rồi thân, vỏ, lá dừa khô có thể dùng để đun bếp. Những đứa trẻ ngày ngày chơi đùa dưới bóng mát của cây dừa, thi nhau leo lên đến ngọn cây, sung sướng ngắm nhìn thế giới bên ngoài làng quê.

Em rất yêu quý cây dừa. Đối với em cây dừa cũng như một người bạn thân thiết. Dù đi xa nơi đâu, em vẫn luôn nhớ về hình dáng cao lớn, trầm lặng ấy.

lạc lạc
9 tháng 12 2021 lúc 21:35

bạn tham khảo

 

Mùa xuân của đất trời là bắt đầu từ những ngày đầu tháng giêng. Còn đối với em, mùa xuân thực sự chỉ bắt đầu khi những cây mai vàng nở bung trong nắng mới.

Cây mai là loài cây mà đối với em có hoa đẹp nhất. Một năm có bốn mùa, suốt bà mùa hạ, thu, đông, mai im lặng và trầm tĩnh, chẳng bon chen với đời. Vậy nên, người ta thường quên đi sự hiện diện của nó trong góc vườn. Chỉ khi mùa đông rét mướt gần đi qua, vạn vặt dần dần cựa mình, thì người ta mới nhớ đến mai. Cây mai lúc này đang vội vã thay áo. Từng lớp lá cũ dần dần rụng xuống mặt đất. Sáng nào thức dậy, em cũng nhìn thấy một lớp lá mỏng. Thân cây dần trở nên trơ trọi. Thế nhưng, khi người ta chưa kịp cảm thấy trống vắng, thì trên từng cành cây những mầm non mới đã lại nhú ra. Đó là những mầm hoa mới của xuân nay. Những chùm hoa mai cũng theo đó mà chen chúc nhau tỏa nắng.

 

Từng đóa mai vàng như những ông mặt trời thu nhỏ. Mỗi cánh hoa chỉ to bằng đốt ngón tay, mềm mại và mỏng tanh. Nên đôi khi, em chẳng biết màu vàng ươm dịu ngọt ấy là màu vốn có của cánh hoa. Hay do cánh hoa hấp thu, níu giữ của bầu trời nên mới có. Trên cây mai, những đóa hoa mọc cạnh nhau thành từng chùm, từng mảng. Cả nụ cả bông đan cài lẫn nhau. Khi bông hoa này héo đi, khoảng trống vừa lộ ra đã có bông hoa mới thay thế. Cứ như vậy, cây mai vàng thắp sáng rực rỡ suốt bao ngày đêm của mùa xuân.

Cứ độ hai ba tháng chạp, người ta bắt đầu đưa mai vào sân, vào nhà. Nhà ai chưa có thì sẽ đi mua. Có điều kiện thì mua cây lớn, không có điều kiện thì mua cây bé hơn hoặc từng cành. Đó đã thành cái lệ rồi. Như ăn bánh chưng phải có củ hành muối vậy. Nếu mà thiếu đi những đóa mai vàng, thì dù có đủ “thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ” thì ta vẫn thấy thiếu thiếu trong lòng. Chỉ cần nghĩ đến khung cảnh, trên chiếc bàn gỗ nhỏ, là những hạt dưa, những mứt dừa nhiều màu, những phong bao lì xì đỏ thắm, bên cạnh là cành mai vàng rực rỡ. Thì là đã thấy cái Tết sao mà ấm cúng, sướng vui.

Em yêu cây mai vàng, như yêu cái Tết của dân tộc, yêu mùa xuân của đất trời. Mai vàng không chỉ là một loài hoa, mà nó đã trở thành biểu tượng của mùa xuân, của sự đoàn tụ, của sự sum vầy, hạnh phúc.


Các câu hỏi tương tự
Đỗ Ngọc Anh
Xem chi tiết
Trần Phương Thảo
Xem chi tiết
Gấu
Xem chi tiết
Ngoc Hoang
Xem chi tiết
Đoàn Linh Giang
Xem chi tiết
Nguyễn Thanh Mai
Xem chi tiết
Bùi Anh Đào
Xem chi tiết
Đỗ Bình An
Xem chi tiết
Đỗ Bình An
Xem chi tiết